Có bọn họ làm vết xe đổ, những người khác liền cẩn thận tiến lên. Trước tiên, bọn họ ở nơi này chọn ra hai người trong số hơn mười người có thuẫn bài cấp bậc Thần khí, thỉnh bọn họ tiến hành bảo hộ, hai người khác phụ trách thi triển pháp thuật, lúc này mới thành công phóng xuất ra hai cái pháp thuật. Nhưng cũng không được bao lâu, lập tức chúng ta bồi một ván. Vì thế, song phương cứ như vậy mà tranh đoạt sườn núi ở mặt Đông của Hỏa sơn. Pháp thuật Thiên Giới chiếm thượng phong, đã công lên được một đoạn đường. Một khi chúng ta chiếm được tiện nghi, lập tức phản công trở lại. Dù sao chiến trường của ba hướng kia đang im hơi lặng tiếng, chúng ta liền điều động một số bộ đội từ ba chiến trường kia chạy sang hướng Đông trợ giúp. Hơn mười vạn Cương thiết cự nhân cùng mấy vạn pháp sư.
Cứ như vậy, loại đại chiến thừa dịp công – phòng này giằng co kéo dài đến hai ngày, thương vong song phương thảm trọng. Thiên Giới lại xuất ra bốn mươi vạn bộ đội, mà chúng ta cũng đã chết đi hơn mười vạn người. Chẳng qua, chúng ta tổn thất cao thủ thì vô cùng nhỏ, bởi vì chúng ta cơ hồ không có bao nhiêu cao thủ cả, cạc cạc, tự nhiên là không muốn hy sinh. Mà Thiên Giới tại trong hai ngày này lại mất đi hai mươi vị Thiên sứ chiến tướng, trong một nửa số đó là bị bắn trực tiếp chết ngay đương trường, linh hồn đều không trở về được, số còn lại là bởi vì thương thế quá mức nghiêm trọng, bắt buộc phải trở về Thiên Giới tiến hành trị liệu. Dù sao bọn họ bị thiêu đốt dưới Minh Quang Tháp, chỉ cần có một sai lầm nho nhỏ, thì kết cục phải là không chết cũng bị thương, thậm chí hai khối thuẫn bài kia cũng vì không chịu nổi đả kích quá mức thường xuyên, nên đã vỡ vụn.
Sau hai ngày, tính thế biến hóa có lợi nghiêng về Thiên Giới. Giáo Hoàng suất lĩnh đại quân nhân loại rốt cục cũng chạy đến. Đây là một đại quân có hơn hai trăm vạn người. Khi bọn họ đến, số thương vong thảm trọng của đại quân Thiên sứ trong mấy ngày nay đã hiện lên một chút ánh nắng rạng đông. Không thể chần chờ nữa, dưới mệnh lệnh của Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ, đại quân của Giáo đình lập tức đầu nhập vào trận chiến.
Lần này Giáo hoàng dẫn dắt bộ đội là, ngoại trừ Ngũ đại quân đoàn của Giáo đình cùng một số chi trưởng bộ đội Giáo hoàng ra, còn có bảy mươi vạn bộ đội Dã Man nhân, năm mươi vạn bộ đội Hoắc Phúc đế quốc, cùng với một số quân đội của những tiểu quốc khác. Hiển nhiên, rõ ràng đây là vật hy sinh trong chiến đấu, nhân mã của Giáo đình tuyệt đối không có khả năng chuyển động, bộ đội Dã Man nhân cùng với bộ đội của Hoắc Phúc đế quốc cùng với quân không chính quy cùng phối hợp với quân đoàn Thiên sứ mà tấn công.
Giáo hoàng còn chẳng biết xấu hổ nhìn bọn họ nói, vì nhân loại, là có thể cùng sánh vai với Thần tộc vĩ đại cùng nhau chiến đấu, là vinh quang tột đỉnh và là câu chuyện thần thánh. Là Thần tộc đã cố ý ủy nhiệm nhiệm vụ cho bọn hắn, mục đích là khảo nghiệm bọn họ có trung thành với Thần tộc không, thành kính đối Quang Minh Thần không, một khi trải qua khảo nghệm, bọn họ sẽ đạt được cơ hội lên Thiên đường.
Dã Man nhân là ngốc nhân thật sự, nhìn thấy mấy Điểu Nhân ở phía trước ngã xuống, người sau liền tiến lên hướng phía trước mà giết tới, đích xác rất rất cảm động, cho nên bọn họ khi xông lên cũng thật hăng say. Về phần những nhân loại khác, luôn luôn đều quý trọng sinh mệnh của mình nên đã vượt qua lời yêu thương Thần Minh, vì thế bọn họ cũng không có hăng say lắm, thậm chí rất nhiều người tại trên chiến trường một chỗ khuất nào đó đánh một giấc ngon lành. Không có biện pháp a, Tử Vong Thiên Mạc thật sự rất khủng bố, người thường chẳng ai có nguyện ý đi vào cho dù có sự trợ giúp từ Thiên sứ, sẽ không bị độc khí mà chết, nhưng truyền thuyết về sự khủng bố và bộ dáng của Tử Vong Thiên Mạc cũng đủ để bọn hắn sợ rồi.
Với biểu hiện đó của bọn họ, dĩ nhiên đều bị đám Thiên sứ kia nhìn thấy, cảnh này khiến Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ vô cùng bất mãn, mà khi hắn bất mãn thì Giáo hoàng kia sẽ cảm thấy phi thường sợ hãi.
Giáo hoàng dưới cơn giận dữ, rõ ràng là lệnh đem những người đó tiến về phía trước, Dã Man nhân đi theo phía sau, đồng thời mệnh lệnh cho Dã Man nhân một khi nhìn thấy ai lui về phía sau lập tức giết ngay, kể từ đó, mới bức bách những người đó hơi có chút bộ dáng liều mạng.
Bọn họ ở bên này có cường viện, lập tức áp lực bắn đến chúng ta tăng lên rất nhiều, nhân loại binh lính bình thường thì hoàn hảo, ngoại trừ lãng phí nhiều hơn Hỏa Long pháo ra, thật sự là không có nhiều uy hiếp cho lắm, nhưng mà đám Dã Man nhân kia thì khó nói hơn, cả người bọn họ đều được trang bị trọng áo giáp bộ binh, lực sát thương Hỏa Long pháo đối với bọn hắn không ăn thua gì, trừ phi là chính diện nổ mạnh mới có thể tạo thành sát thương, hơn nữa Dã Man nhân cũng chạy rất nhanh, nếu cận chiến, mà bọn họ đem vũ kỹ hoàn toàn phát huy, không thể kém hơn bao nhiêu so với Cương thiết cự nhân, vô cùng khó đối phó
Theo số lượng Dã Man nhân cùng với bộ đội nhân loại gia nhập, tiền tuyến của chúng ta rốt cục cũng không ổn định được, bắt đầu hướng phía sau lui lại, đồng thời, thương vong của cương thiết Khô Lâu chiến sĩ tăng lên rất nhiều, cho dù Khô Lâu pháp sư cũng thường xuyên bị Dã Man nhân một búa chém trúng đầu mà chết, binh khí bọn họ đều được các Thiên sứ thêm vào Thần Thánh thuộc tính, cho nên lực sát thương đối với Vong linh tăng lên nhiều lắm.
Điều đáng giận nhất chính là bởi vì Thiên sứ chính diện xông vào, khiến cho uy lực của Vong linh pháp sư chậm lại rất nhiều. Pháp thuật Công Kích hệ của Vong linh sẽ bị Dã Man nhân dụng đấu khí kết hợp với Quang Minh ma pháp thuẫn cứng rắn đối kháng, pháp thuật Nguyền Rủa hệ lại càng không có đất dụng võ, đây là một trong chiêu dài của Vong linh pháp thuật – gọi về Khô Lâu cùng thi thể bạo tạc thuật, bởi vì Dã Man nhân đã tiêm nhiễm hơi thở Quang Minh mà mất đi hiệu lực hoàn toàn. Đã không có mấy cái ưu thế này, nên tác dụng của Khô Lâu pháp sư thì rất hữu hạn, trách không được Quang Minh pháp thuật là chuyên khắc chế Vong linh a, điều này thật sự rất có đạo lý.
Tất cả rơi vào đường cùng, chúng ta lại bị bắt buộc điều động rất nhiều bộ đội từ những chiến trường khác tới trợ giúp, nhưng hiệu quả thì không quá lý tưởng, cũng không thể không ngừng lui về phía sau, chỉ là làm trì hoãn tốc độ tấn công của địch nhân mà thôi.
Chẳng qua, mặc dù bọn họ tiến công chiếm thượng phong, nhưng thương vong của Dã Man nhân vẫn là cực nhiều, so với chúng còn muốn nhiều hơn. Dù sao Hỏa Long pháo cũng không phải để không, lực sát thương tuy rằng không có hiệu quả, nhưng sóng xung kích vẫn làm cho bọn họ đau đầu, mặc dù dựa vào sự bảo hộ của áo giáp và đấu khí, Dã Man nhân rất có cường lực đối sóng xung kích tiến hành chống cự, nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn miễn dịch. Một pháo, hai pháo bọn họ cũng không để tâm, nhưng mười pháo hai mươi pháo, cho dù có không chết cũng có thể hôn mê ngay đương trường.
Đặc biệt chúng ta đã cố ý vì ở thời điểm tiến thân chiến mà chuẩn bị Hỏa Long pháo cỡ lớn, đường kính đạn pháo khoảng một một thước, chính là phá vỡ quy cách khiến cho người ta choáng váng, sau khi nổ mạnh, lại có thể bạo tạc làm thân thể trực tiếp bay ra ngoài, cho dù là Dã Man nhân cũng đỡ không nổi một pháo, một pháo này dừng ở trong đám người dày đặc, nổ tung chết mấy chục người tuyệt đối không phải là vấn đề gì. Về phần chiến sĩ bình thường kia thì không cần phải nói nhiều, một quả pháo làm dễ dàng hơn trăm thương vong vẫn còn thoải mái, dù cho Thiên sứ phi hành trên đầu nhân loại kia cũng đều có thể bị chấn rơi xuống đất.
Chỉ tiếc loại đạn pháo này chuẩn bị được cực ít, chỉ có không đến một vạn phát thôi, hơn nữa phân bố đều bốn phía ở trên Hỏa sơn, muốn điều động đến thì tương đối phiền toái, Cho dù là như vậy, nhưng đại quân Thiên sứ cũng thương vong cực cao. Mỗi một hướng tiến tới khoảng một trăm thước, đều phải tổn hại mấy trăm người.
Theo thời gian trôi qua, chiến đấu kịch liệt kia một khắc cũng không có dừng lại, Thiên Giới thì phái ra từng quân đoàn từng quân đoàn liên miên không ngừng, không một chút tiếc rẻ sinh mạnh của bộ hạ, nhìn bộ dáng quyết tâm đó như là muốn chiếm lấy nơi này.
Huyết chiến thảm thiết sau khi trải qua một ngày một đêm. Thiên Giới đã đánh tới cách đỉnh núi một khoảng ba trăm thước, ánh rạng đông thắng lợi đã không còn xa xa nữa.
Lúc này, tình hình trên chiến trường vừa nhìn đã có thể hiểu được, hơn trăm tòa Tử Vong Thiên Mạc dưới Thiên sứ bộ đội tinh nhuệ đánh lén, đã bị phá hủy toàn bộ. Tuy rằng các Thiên sứ bị các chiến sĩ bảo vệ Tử Vong Thiên Mạc giết chết hơn phân nửa, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn thành công.
Nhìn chung cả chiến trường, nơi song phương giao chiến đã không phải chỉ vẻn vẹn ở mặt Đông của ngọn Hỏa sơn này, mà nó lan tràn đến nửa ngọn Hỏa Sơn. Bên trong khu vực này, vô số thi thể chồng chất lên nhau đến vài lớp, máu loãng chảy xuống nhiễm đỏ khắp cả thổ địa. Tại xa xa nhìn lại thì giống như thi sơn biển máu vậy.
Ở trên núi, vô số Dã Man nhân chiến sĩ vẫn không ngừng hướng về phía trước mà đi, tại trên đầu bọn họ là dày đặc Điểu Nhân qua lại, bọn họ hội tụ thành một đạo hồng lưu (nước lũ) bằng thân thể, không ngừng bào mòn phòng bị cuối cùng của chúng ta.
Ba ngày chiến đấu khiến cho thương tổn bộ đội bên chúng ta đặc biệt nghiêm trọng, Khô Lâu pháp sư thương vong vài vạn người, Khô Lâu chiến sĩ thì vô số kể, thi thể nơi nơi từ dưới chân núi ánh lên kim chúc thì có thể biết, bọn họ thương vong có bao nhiêu thảm trọng.
Phòng ngự chính diện của chúng ta đã có nguy cơ nguy ngập, tùy thời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Nhưng chúng ta lại không có dư thừa binh lực để tiến hành bổ sung. Binh lực ở chung quanh đã phải ứng phó với tập kích quấy rối không ngừng nghỉ của Điểu Nhân, căn bản là không thể điều động được. Tại cái thời điểm mấu chốt này, chúng ta bất đắc dĩ chỉ có thể phái ra ba đại cao thủ xuất trướng mà thôi, Tha Khắc Đàn và Khắc Lý cùng với huynh đệ Bất Lại Nhĩ.
Cao thủ chính là cao thủ, vừa xuất tràng đã bày ra khí thế bất phàm, Thiểm điện của Tha Khắc Đàn vừa chuẩn lại vừa xa, nhất đả nhất phiến mang theo từng đạo tia chớp huyết lệ lóe mắt phá trường không mà đi, Điểu Nhân bay đầy trời kia liền giống như trời mưa thi nhau rơi rụng xuống.
Khắc Lý thì duỗi tay triệu hồi ra một đầu Cốt Long do ma lực ngưng tụ mà thành, tiếp theo tùy ý phủ thêm cho chúng nó một áo khoác Hắc thủy, sau đó mấy cái được xưng là Hắc độc này là phần tử khủng bố, liền gào thét hướng dưới chân núi phóng đi, dọc đường đi vô luận là người như thế nào cũng không có lực hoàn thủ, thẳng đến khi tiến vào bên trong đám Điểu Nhân dày đặc kia, mới oanh oanh liệt tự bạo, chấm dứt hành trình ngắn ngủi mà bi tráng khi bản thân còn sống. Tên gia hỏa này khi giương cánh lên thì đạt hơn mười thước, bình thường đều kéo theo mấy trăm tên xui xẻo làm đệm lưng, chỉ cần dính phải hắc thủy tại trên người của hắn, nhân loại cùng với Thiên sứ hai cánh liền trực tiếp xong đời, cho dù Thiên sứ bốn cánh cũng chết như thường, phi thường đáng sợ.
Có tên gia hỏa này làm tấm gương, Hắc thủy cốt Long sau đó thì hoàn toàn không tìm được đãi ngộ như lúc trước, chúng nó đến đâu, người người liền ẩn náu, một đường nghênh ngang lao thẳng xuống núi, nhưng lại không cùng giao nhau, cũng không có bất luận kẻ nào dám va chạm với hắn dù một lần. Rơi vào đường cùng, hắn đành phải buồn bực mà quay trở về, trong lòng không khỏi cảm thán, nói: “Lúc này đây thật là tệ, muốn tìm cái chết cũng phải lao lực như vậy”
Bản thân Bất Lại Nhĩ là người có thực lực mạnh nhất trong ba người, đương nhiên không cam lòng yếu thế, liền duỗi tay ra một cách nhẹ nhàng, một đạo quang hoàn màu xanh biếc đột nhiên ở bên trong đại quân của Giáo hoàng lan tràn mở rộng ra, đây là tuyệt chiêu quần thương trong Vong Linh hệ - Tử Vong Ba Văn, ngay lập tức đem mọi thứ tại trong vòng phạm vi mấy trăm thước đều xử lý toàn bộ, vô luận là Thiên sứ hay là nhân loại, toàn bộ đều huyết nhục điêu tàn, biến thành một mảnh bạch cốt không có sinh mệnh. Đáng tiếc là trong địa hình này, còn có những ngõ quanh co, không quá thích hợp thi triển ra pháp thuật này, nếu như tại mặt đất bằng phẳng, thì phạm vi của pháp thuật này có thể nới rộng đến mấy ngàn thước a.
Ba vị siêu cấp cao thủ vừa xuất tràng, chẳng qua chỉ trong giây lát mà thôi, liền làm cho thế cục cực xấu của chúng ta được vãn hồi hoàn toàn. Nhưng, như vậy tựa hồ cũng cho Điểu Nhân một cái cơ hội a.
Bởi vì ba người bọn họ kỳ thật là đang chủ trì một cái Ma pháp trận không gian cầm cố. Ma pháp trận này có thể làm cho không gian chung quanh không dễ dàng bị đột phá, chuyên môn dùng để hạn chế không gian pháp thuật – thuấn gian di động của Điểu Nhân, để ngăn ngừa bọn họ dụng không gian pháp thuật xuất hiện tại trên đỉnh núi. Nói cách khác, từ lúc bắt đầu cho đến nay Điểu Nhân đã xuất động hơn mười vị Thiên sứ chiến tướng, trực tiếp tập kích tám toàn Minh Quang Tháp cự đại kia. Bởi vì thế mà làm sao có ngây ngốc đánh bừa với chúng ta lâu như vậy?
Nhưng hiện tại, bởi vì ba người bị bắt buộc rời khỏi vị trí, khiến cho Ma pháp trận này không thể tiếp tục vận hành được nữa, trực tiếp biến không gian phòng ngự này mất đi hiệu lực. Kỳ thật, chỉ cần bọn họ lưu lại một người là có thể tránh được sai lầm này, nhưng mà bọn họ vì cái gì lại cố tình phạm phải sai lầm cấp thấp đến như vậy? Quỷ dị, quỷ dị a!
Nhưng đối với các Thiên sứ thì hiển nhiên là không nhận biết được cái chuyện quỷ dị này, ngay sau khi ba người xuất hiện, đám Thiên sứ chiến tướng kia ngay lập tức cảm nhận được rất rõ ràng ở trên đỉnh núi, không gian cầm cố bao phủ lấy hơn phân nửa ngọn núi đã hoàn toàn biến mất. Không một chút do dự, cũng không có ý tứ cẩn thận, Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ cùng với Bì Tạp cơ hồ không hẹn mà mừng rỡ hô lên: “Cơ hội! Lập tức xuất động”
Theo một tiếng mệnh lệnh của bọn họ, mười sáu vị Thiên sứ chiến tướng đột nhiên biến mất tại bên trong đám người bọn họ. Dựa theo trình tự ước định, mỗi nhóm hai người tập kích một tòa siêu cấp Minh Quang Tháp. Bọn họ không có trực tiếp chạy đi công kích điểm quan trọng nhất trên tháp là Minh Quang thủy tinh, bởi vì sợ thủy tinh đột ngột bắn ra Minh Quang sẽ làm ngộ thương bọn họ, hơn nữa nếu không chặt đứt ma lực cung cấp cho thủy tinh, ai mà biết được nó có thể hay không bị pháp sư khống chế đối với bọn họ tiến hành công kích a? Ai cũng không muốn tại khoảng cách gần như vậy ăn phải một Minh Quang siêu cường từ trong tháp bắn đến.
Vì thế địa điểm mà đám Thiên sứ chiến tướng xuất hiện chính là lối ra vào của Minh Quang Tháp thấp nhất, sau khi xuất hiện thì không một chút do dự hướng bên trong giết vào. Mà rất kỳ quái chính là, ở trong này lại không có cao thủ bảo hộ. Vốn các Thiên sứ phái đến hai người, chính là vì mộ người có thể quấn bện một cao thủ thủ tháp, còn người khác mới thuận lợi phá hủy ở nơi đó. Nhưng hiện tại xem ra lo lắng này quá dư thừa rồi, mà hiện tại lại quá khẩn cấp, hai người cũng không nghĩ ngợi một đường hướng về phía trước giết tới
Tầng thứ nhất chỉ có hơn mười Khô Lâu pháp sư, sau khi nhìn thấy hai vị cường giả cũng không khách sáo gì, lập tức quát lên một tiếng, sau đó hướng cửa sổ nhỏ bên cạnh nhảy vào chạy trốn. Đương nhiên, vô luận động tác nào của bọn họ cũng không có khả năng nhanh hơn Thiên sứ sáu cánh được, cho nên chỉ vẻn vẹn có mấy người thành công chạy trốn, số còn lại đều bị hai vị Thiên sứ chiến tướng kia thuận tay giết chết. Chẳng qua, bởi vì được mấy Khô Lâu pháp sư này cảnh báo, pháp sư ở tầng trên cũng đã biết được tin tức Thiên sứ chiến tướng xâm nhập, cho nên nhanh chân nhảy ra cửa sổ chạy trốn hết.
Đợi cho hai vị Thiên sứ chiến tướng đi lên tầng trên, chỉ thấy tầng trệt này đã trống không cùng với cửa sổ đã mở toan. Bọn họ mặc dù không phải không đem toàn bộ mấy tên Khô Lâu này đốt thành tro tàn, hảo hảo báo thù cho đồng bạn, nhưng bọn họ hiện tại tuyệt đối không phải là thời điểm truy đuổi, cái nhiệm vụ quan trọng của bọn họ là, nhanh chóng chạy lên phá hủy thủy tinh trên đỉnh Minh Quang Tháp, chỉ cần trừ khử cái uy hiếp này đi, bọn họ bây giờ còn có hai mươi tám vị Thiên sứ chiến tướng, cũng đủ để quyết định thắng cuộc chiến này. Cho nên bọn họ không có đuổi theo Khô Lâu pháp sư chạy trốn kia, mà là bằng tốc độ nhanh nhất hướng tầng cao nhất xông lên.
Bởi vì thế tình huống của tám tòa Minh Quang Tháp này giống nhau, đều không có sự chống cự nào, mà tốc độ của mười sáu vị Thiên sứ chiến tướng kia cũng đều na ná giống nhau, cho nên bọn họ cùng đồng thời hiện ra tại trên tầng thượng, nhìn thấy thủy tinh cự đại đang lóe ra lục quang, bởi vì do ma lực biến mất mà trở nên ảm đạm rất nhiều, tâm tình bọn họ bắt đầu cân nhắc có phải hay không nên thu lấy chúng nó khi trở về để hảo hảo nghiên cứu.
Tổng chỉ huy quân đoàn Thiên sứ Hồng Lệ đang ở xa xa, chính mắt mình nhìn thấy mười sáu vị Thiên sứ chiến hữu đã tới được đỉnh tháp, tâm tình vô cùng thư sướng, tại trong lòng một khối đá tảng đã rơi rớt xuống, hắn thậm chí đã nghĩ đến chính mình tuyệt đối đã giành được thắng lợi. Tuy rằng thương vong có nhiều hơn một chút, nhưng bản thân mình chỉ cần đem chiếc chiến hạm ở trước mặt kia trở về, được thủ trưởng thưởng thức cùng ngợi khen, sẽ cuồn cuộn không ngừng buông xuống trên đầu của hắn.
Nhưng, ở thời điểm hắn đang hưng phấn đến cực điểm, tại trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một đạo lục quang vô cùng cường đại mà dày đặc, tại trong nháy mắt, Hồng Lệ đã không nghe được bất cứ một cái thanh âm nào, cũng không nhìn thấy bất cứ một vật thể gì, chỉ là có cỗ ánh sáng màu xanh đậm vô tận chói mắt kia tràn ngập tại trong con ngươi của hắn.
Sau đó là từng đạo sóng xung kích cường hãn từ xa xa truyền đến, chấn cho hai tai hắn điếc cùng hoa mắt, mất một lúc sau cái triệu chứng khó chịu này mới tính là biến mất, nhưng lúc hắn chứng kiến cảnh tượng ở trước mắt, cơ hồ toàn thân ngây ngốc đứng yên.
Chỉ thấy tám tòa Minh Quang Tháp cự đại trên đỉnh núi đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu, nơi đó chỉ vẻn vẹn còn lưu lại một số sắt thép bị phá vỡ từ căn cứ, cương phiến bị phá vỡ ở bốn phía khắp nơi, những Khô Lâu pháp sư chạy trốn mới vừa rồi hiện giờ đã bị chấn ngã nằm dưới đất – hôn mê bất tỉnh, cương thiết trên thân hiện lên nhiều vết cắt. Vài người ở tương đối gần nhất với tòa Minh Quang Tháp thì bị sóng xung kích chấn cho ngã nhào xuống chân núi, tùy thời đều có nguy hiểm. Nhưng thật ra, chiến hạm trên đỉnh núi kia cũng không có đại tổn thất gì, nó được một đạo ma pháp Hộ Bích Thủy hệ bảo phủ lấy, kỳ thật ma pháp Hộ Bích đó có ba tầng, được ba tên gia hỏa thêm vào, phân biệt là Đại Văn Tử, Tà Nhãn Bạo Quân cùng với Đại Hải Quái, hiện tại chỉ Đại Hải Quái là còn tồn tại, còn hai cái khác cũng đều bị chấn nát.
Tình huống rất rõ ràng, mới vừa rồi chúng ta đã dẫn bạo tám khối thủy tinh cự đại kia, tám thủy tinh này thật ra là trước đó đều đã bị chúng ta động tay động chân, chỉ cần chúng ta vui tùy thời cho nó nổ mạnh, phóng xuất ra tất cả năng lượng cất chứa trong quả cầu, uy lực nổ mạnh của loại thủy tinh này vô cùng đáng sợ, ít nhất với khoảng cách gần như thế, Thiên sứ chiến tướng một chút cơ hội chống cự cũng đều không có, mười sáu thân thể đáng thương kia ngay đường trường bị oanh tạc thành bột phấn. Thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị xâm thực bởi Tử khí vong linh siêu cường ẩn núp tại bên trong thủy tinh cầu.
May mắn là nổ mạnh đó phát sinh tại trên cao khoảng năm trăm thước, chúng ta tại trên thân tháp đem ma lực cường hóa, làm giảm bớt nổ mạnh đó đánh sâu xuống dưới mặt đất, lúc này mới làm cho bộ đội chúng ta được bảo tồn nguyên vẹn, bằng không, ở dưới tình huống nổ mạnh này cũng đủ làm cho chiến hạm của chúng ta bị xé thành những mãnh nhỏ.
Lần nổ mạnh này thật ra là do Thất công chúa bố trí ra đại cục, mục đích chính là vì chiến đấu đến thời điểm sau cùng, có thể âm mưu đem những cao thủ đối phương san bằng cao thủ với chúng ta về số lượng. Nguyên bản, thật ra chỉ nghĩ đến tám người mà thôi, nhưng lại không ngờ bọn họ lại phối hợp quá mức, lập tức tặng thêm sáu vị cho chúng ta bạo tạc. cũng không ngờ có người xui xẻo như thế, Thất công chúa cũng nghĩ đến điều này nên cũng có chút ngượng ngừng.
Đương nhiên, ngoại trừ âm mưu đối với cao thủ đối phương ra, lần nổ mạnh còn có những diệu dụng khác. Đầu tiên chính là ánh sáng, chúng ta cố ý tại thời điểm nổ mạnh phóng đại lên liền sinh ra quang mang. Bởi vì địch nhân đang tấn công chúng ta khi nổ mạnh thì quang mang sẽ bị chiếu xạ trực diện, vì thế đại đa số bọn họ đều sinh ra mù, mà đặc biệt hơn Điểu Nhân đang ở khoảng cách rất gần, quả nhiên dưới quang mang chiếu xạ làm cho mò mẫm, không có vài ngày thời gian chữa trị nhất định sẽ không không phục lại được, chính là bộ đội nhân loại đang ở trên mặt đất cũng bị ảnh hưởng ít nhất đến bảy thành, trở thành người mù ngắn ngủi.
Tiếp theo đó là thanh âm, nổ mạnh đó phát ra thanh âm vô cùng cường đại, tất cả mọi người trên Hỏa sơn đều bị chấn cho choáng váng hoa mắt, rất nhiều Điểu Nhân bị chấn trực tiếp rơi rụng từ trên không trung xuống, còn binh lính nhân loại thì mất đến nửa ngày cũng không nghe bất luận một cái âm thanh nào. Thật là âm thanh cũng tốt, ánh sáng cũng tốt đều ảnh hưởng đến sinh mạng cả, về phần binh lính vong linh của ta, không chỉ không có chút bị thương nào, ngược lại bởi vì sau khi thủy tinh cầu nổ mạnh đã phóng xuất ra tử khí nồng đậm, là cho tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Cuối cùng chính là sóng xung kích, độ bay cao của Điểu Nhân tương đối thấp, sau khi sóng xung kích tràn đến, mặc dù uy lực đã suy yếu, không thể đánh chết được người nào, nhưng lực lượng cự đại vẫn làm cho Thiên sứ đang phi hành ép xuống mặt đất, nếu như không kịp nắm chặt thứ gì đó trên mặt đất, thì có thể sẽ bị lăn xuống núi mà thôi.
Sau nổ mạnh qua đi, trên chiến trường hiện ra yên tĩnh ngắn ngủi, người khôi phục trước nhất chính là vị Tổng chỉ huy Thiên sứ quân đoàn Hồng Lệ đang ở xa xa. Hắn vì ở cách xa, thực lực bản thân cũng mạnh mẽ, cho nên ảnh hưởng rất nhỏ, lắc lắc đầu như xem có chuyện gì không, mà thân thể cũng không có việc gì, nhưng trong lòng thì có chuyện? Mười sáu vị chiến hữu cứ như vậy ở trước mặt hắn hóa thành bụi phấn, ngay cả linh hồn cũng không thoát ra được, điều này sao không thể làm cho hắn tức giận cùng phát điên cho được? Lần này hắn và Bì Tạp đã cùng nhau mang đi sáu mươi Thiên sứ chiến tướng tính luôn cả mười sáu người này, mà tổn thất của bọn họ là bốn bảy bốn tám người, hiện tại tính luôn cả hai người bọn họ thì chỉ còn lại mười hai người.
Tổn thất lớn như vậy, nhưng mà tràng chiến đấu thì chưa có chấm dứt, lúc này Hồng Lệ liền lửa giận công tâm, hét lớn: “Mọi người cùng tiến lên, vì những huynh đệ mà báo thù” Nói xong hắn làm đầu tàu gương mẫu vọt tới trước.
Mà mười một người khác cũng không do dự chút nào liền đi theo sau Hồng Lệ, dùng thuấn gian di động tới trên chiến trường, lần này thế nhưng bọn họ có niềm tin dữ dội, đã không còn uy hiếp từ tám tòa Minh Quang Tháp siêu cấp kia, chẳng lẻ mười hai vị Thiên sứ chiến tướng cũng không đem đám rác rưởi ở trước mặt xử lý đi được sao chứ?
Ở thời điểm bọn họ cõi lòng đầy tin tưởng, tính toán làm một cuộc chiến lớn hơn, thì trên chiến trường đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ thấy trên bề mặt của cả ngọn núi, tất cả những nham thạch cự đại đó đột nhiên sinh ra một trận chấn động kịch liệt, cự thạch luôn biểu hiện mạc danh kỳ diệu đã nứt toác ra, vỡ vụn thành từng từng khối rơi xuống đất, trong nháy mắt tại mọi người đang há mồm trợn mắt, thì từ cái khe của mỗi một khối cự thạch phóng xuất ra một vòi nước, dưới sự chiếu sáng của ánh nắng mặt trời, đều lóe lên quang mang kim chúc.
"Rống! Rống! Rống!"
Sau khi vòi nước xuất hiện chuyện thứ nhất cần làm chính là phun hỏa, một đoàn Long tức ùn ùn hướng những Thiên sứ cùng nhân loại đang còn nghỉ ngơi ở trên mặt đất mà kéo đến. Nhất thời, vô số tiến kêu thảm thiết thê lương bắn thẳng lên tận trời xanh. Bọn họ đáng thương đang ở trong tình trạng đui mù ngắn ngủi, căn bản là không thế ứng phó được nhiều đốm lửa tập kích như vậy. Đặc biệt là Điểu Nhân bị sóng xung kích chấn cho mơ mơ màng màng, muốn bay lên cũng là lực bất tòng tâm, tức khắc biến thành gà nướng.
Kim chúc Long rõ ràng là phân bố không được đều cho lắm, bởi vì bọn họ ngụy trang thành cự thạch, cho nên cự thạch nhiều nhất là ở mặt Đông sườn núi, là nơi nhiều nhất, hỏa diễm mạnh nhất, cơ hồ cả sườn núi đều biến thành biển lửa. Nơi đây là chỗ mà Điểu Nhân vừa mới tuyển chọn để đột phá, cho nên thủ hạ rất là nhiều, chết cũng thảm trọng nhất. Lúc này Hồng Lệ vừa chứng kiến liền hiểu được, nguyên do chính mình chọn lựa một cái phân đoạn gọi là yếu nhược nhất, thì vừa vặn là chỗ phòng ngự mạnh mẽ nhất được người ta ngụy trang. Chính mình quá ngu ngốc rồi, xem như là bị người ta âm mưu.
Cứ như vậy, loại đại chiến thừa dịp công – phòng này giằng co kéo dài đến hai ngày, thương vong song phương thảm trọng. Thiên Giới lại xuất ra bốn mươi vạn bộ đội, mà chúng ta cũng đã chết đi hơn mười vạn người. Chẳng qua, chúng ta tổn thất cao thủ thì vô cùng nhỏ, bởi vì chúng ta cơ hồ không có bao nhiêu cao thủ cả, cạc cạc, tự nhiên là không muốn hy sinh. Mà Thiên Giới tại trong hai ngày này lại mất đi hai mươi vị Thiên sứ chiến tướng, trong một nửa số đó là bị bắn trực tiếp chết ngay đương trường, linh hồn đều không trở về được, số còn lại là bởi vì thương thế quá mức nghiêm trọng, bắt buộc phải trở về Thiên Giới tiến hành trị liệu. Dù sao bọn họ bị thiêu đốt dưới Minh Quang Tháp, chỉ cần có một sai lầm nho nhỏ, thì kết cục phải là không chết cũng bị thương, thậm chí hai khối thuẫn bài kia cũng vì không chịu nổi đả kích quá mức thường xuyên, nên đã vỡ vụn.
Sau hai ngày, tính thế biến hóa có lợi nghiêng về Thiên Giới. Giáo Hoàng suất lĩnh đại quân nhân loại rốt cục cũng chạy đến. Đây là một đại quân có hơn hai trăm vạn người. Khi bọn họ đến, số thương vong thảm trọng của đại quân Thiên sứ trong mấy ngày nay đã hiện lên một chút ánh nắng rạng đông. Không thể chần chờ nữa, dưới mệnh lệnh của Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ, đại quân của Giáo đình lập tức đầu nhập vào trận chiến.
Lần này Giáo hoàng dẫn dắt bộ đội là, ngoại trừ Ngũ đại quân đoàn của Giáo đình cùng một số chi trưởng bộ đội Giáo hoàng ra, còn có bảy mươi vạn bộ đội Dã Man nhân, năm mươi vạn bộ đội Hoắc Phúc đế quốc, cùng với một số quân đội của những tiểu quốc khác. Hiển nhiên, rõ ràng đây là vật hy sinh trong chiến đấu, nhân mã của Giáo đình tuyệt đối không có khả năng chuyển động, bộ đội Dã Man nhân cùng với bộ đội của Hoắc Phúc đế quốc cùng với quân không chính quy cùng phối hợp với quân đoàn Thiên sứ mà tấn công.
Giáo hoàng còn chẳng biết xấu hổ nhìn bọn họ nói, vì nhân loại, là có thể cùng sánh vai với Thần tộc vĩ đại cùng nhau chiến đấu, là vinh quang tột đỉnh và là câu chuyện thần thánh. Là Thần tộc đã cố ý ủy nhiệm nhiệm vụ cho bọn hắn, mục đích là khảo nghiệm bọn họ có trung thành với Thần tộc không, thành kính đối Quang Minh Thần không, một khi trải qua khảo nghệm, bọn họ sẽ đạt được cơ hội lên Thiên đường.
Dã Man nhân là ngốc nhân thật sự, nhìn thấy mấy Điểu Nhân ở phía trước ngã xuống, người sau liền tiến lên hướng phía trước mà giết tới, đích xác rất rất cảm động, cho nên bọn họ khi xông lên cũng thật hăng say. Về phần những nhân loại khác, luôn luôn đều quý trọng sinh mệnh của mình nên đã vượt qua lời yêu thương Thần Minh, vì thế bọn họ cũng không có hăng say lắm, thậm chí rất nhiều người tại trên chiến trường một chỗ khuất nào đó đánh một giấc ngon lành. Không có biện pháp a, Tử Vong Thiên Mạc thật sự rất khủng bố, người thường chẳng ai có nguyện ý đi vào cho dù có sự trợ giúp từ Thiên sứ, sẽ không bị độc khí mà chết, nhưng truyền thuyết về sự khủng bố và bộ dáng của Tử Vong Thiên Mạc cũng đủ để bọn hắn sợ rồi.
Với biểu hiện đó của bọn họ, dĩ nhiên đều bị đám Thiên sứ kia nhìn thấy, cảnh này khiến Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ vô cùng bất mãn, mà khi hắn bất mãn thì Giáo hoàng kia sẽ cảm thấy phi thường sợ hãi.
Giáo hoàng dưới cơn giận dữ, rõ ràng là lệnh đem những người đó tiến về phía trước, Dã Man nhân đi theo phía sau, đồng thời mệnh lệnh cho Dã Man nhân một khi nhìn thấy ai lui về phía sau lập tức giết ngay, kể từ đó, mới bức bách những người đó hơi có chút bộ dáng liều mạng.
Bọn họ ở bên này có cường viện, lập tức áp lực bắn đến chúng ta tăng lên rất nhiều, nhân loại binh lính bình thường thì hoàn hảo, ngoại trừ lãng phí nhiều hơn Hỏa Long pháo ra, thật sự là không có nhiều uy hiếp cho lắm, nhưng mà đám Dã Man nhân kia thì khó nói hơn, cả người bọn họ đều được trang bị trọng áo giáp bộ binh, lực sát thương Hỏa Long pháo đối với bọn hắn không ăn thua gì, trừ phi là chính diện nổ mạnh mới có thể tạo thành sát thương, hơn nữa Dã Man nhân cũng chạy rất nhanh, nếu cận chiến, mà bọn họ đem vũ kỹ hoàn toàn phát huy, không thể kém hơn bao nhiêu so với Cương thiết cự nhân, vô cùng khó đối phó
Theo số lượng Dã Man nhân cùng với bộ đội nhân loại gia nhập, tiền tuyến của chúng ta rốt cục cũng không ổn định được, bắt đầu hướng phía sau lui lại, đồng thời, thương vong của cương thiết Khô Lâu chiến sĩ tăng lên rất nhiều, cho dù Khô Lâu pháp sư cũng thường xuyên bị Dã Man nhân một búa chém trúng đầu mà chết, binh khí bọn họ đều được các Thiên sứ thêm vào Thần Thánh thuộc tính, cho nên lực sát thương đối với Vong linh tăng lên nhiều lắm.
Điều đáng giận nhất chính là bởi vì Thiên sứ chính diện xông vào, khiến cho uy lực của Vong linh pháp sư chậm lại rất nhiều. Pháp thuật Công Kích hệ của Vong linh sẽ bị Dã Man nhân dụng đấu khí kết hợp với Quang Minh ma pháp thuẫn cứng rắn đối kháng, pháp thuật Nguyền Rủa hệ lại càng không có đất dụng võ, đây là một trong chiêu dài của Vong linh pháp thuật – gọi về Khô Lâu cùng thi thể bạo tạc thuật, bởi vì Dã Man nhân đã tiêm nhiễm hơi thở Quang Minh mà mất đi hiệu lực hoàn toàn. Đã không có mấy cái ưu thế này, nên tác dụng của Khô Lâu pháp sư thì rất hữu hạn, trách không được Quang Minh pháp thuật là chuyên khắc chế Vong linh a, điều này thật sự rất có đạo lý.
Tất cả rơi vào đường cùng, chúng ta lại bị bắt buộc điều động rất nhiều bộ đội từ những chiến trường khác tới trợ giúp, nhưng hiệu quả thì không quá lý tưởng, cũng không thể không ngừng lui về phía sau, chỉ là làm trì hoãn tốc độ tấn công của địch nhân mà thôi.
Chẳng qua, mặc dù bọn họ tiến công chiếm thượng phong, nhưng thương vong của Dã Man nhân vẫn là cực nhiều, so với chúng còn muốn nhiều hơn. Dù sao Hỏa Long pháo cũng không phải để không, lực sát thương tuy rằng không có hiệu quả, nhưng sóng xung kích vẫn làm cho bọn họ đau đầu, mặc dù dựa vào sự bảo hộ của áo giáp và đấu khí, Dã Man nhân rất có cường lực đối sóng xung kích tiến hành chống cự, nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn miễn dịch. Một pháo, hai pháo bọn họ cũng không để tâm, nhưng mười pháo hai mươi pháo, cho dù có không chết cũng có thể hôn mê ngay đương trường.
Đặc biệt chúng ta đã cố ý vì ở thời điểm tiến thân chiến mà chuẩn bị Hỏa Long pháo cỡ lớn, đường kính đạn pháo khoảng một một thước, chính là phá vỡ quy cách khiến cho người ta choáng váng, sau khi nổ mạnh, lại có thể bạo tạc làm thân thể trực tiếp bay ra ngoài, cho dù là Dã Man nhân cũng đỡ không nổi một pháo, một pháo này dừng ở trong đám người dày đặc, nổ tung chết mấy chục người tuyệt đối không phải là vấn đề gì. Về phần chiến sĩ bình thường kia thì không cần phải nói nhiều, một quả pháo làm dễ dàng hơn trăm thương vong vẫn còn thoải mái, dù cho Thiên sứ phi hành trên đầu nhân loại kia cũng đều có thể bị chấn rơi xuống đất.
Chỉ tiếc loại đạn pháo này chuẩn bị được cực ít, chỉ có không đến một vạn phát thôi, hơn nữa phân bố đều bốn phía ở trên Hỏa sơn, muốn điều động đến thì tương đối phiền toái, Cho dù là như vậy, nhưng đại quân Thiên sứ cũng thương vong cực cao. Mỗi một hướng tiến tới khoảng một trăm thước, đều phải tổn hại mấy trăm người.
Theo thời gian trôi qua, chiến đấu kịch liệt kia một khắc cũng không có dừng lại, Thiên Giới thì phái ra từng quân đoàn từng quân đoàn liên miên không ngừng, không một chút tiếc rẻ sinh mạnh của bộ hạ, nhìn bộ dáng quyết tâm đó như là muốn chiếm lấy nơi này.
Huyết chiến thảm thiết sau khi trải qua một ngày một đêm. Thiên Giới đã đánh tới cách đỉnh núi một khoảng ba trăm thước, ánh rạng đông thắng lợi đã không còn xa xa nữa.
Lúc này, tình hình trên chiến trường vừa nhìn đã có thể hiểu được, hơn trăm tòa Tử Vong Thiên Mạc dưới Thiên sứ bộ đội tinh nhuệ đánh lén, đã bị phá hủy toàn bộ. Tuy rằng các Thiên sứ bị các chiến sĩ bảo vệ Tử Vong Thiên Mạc giết chết hơn phân nửa, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn thành công.
Nhìn chung cả chiến trường, nơi song phương giao chiến đã không phải chỉ vẻn vẹn ở mặt Đông của ngọn Hỏa sơn này, mà nó lan tràn đến nửa ngọn Hỏa Sơn. Bên trong khu vực này, vô số thi thể chồng chất lên nhau đến vài lớp, máu loãng chảy xuống nhiễm đỏ khắp cả thổ địa. Tại xa xa nhìn lại thì giống như thi sơn biển máu vậy.
Ở trên núi, vô số Dã Man nhân chiến sĩ vẫn không ngừng hướng về phía trước mà đi, tại trên đầu bọn họ là dày đặc Điểu Nhân qua lại, bọn họ hội tụ thành một đạo hồng lưu (nước lũ) bằng thân thể, không ngừng bào mòn phòng bị cuối cùng của chúng ta.
Ba ngày chiến đấu khiến cho thương tổn bộ đội bên chúng ta đặc biệt nghiêm trọng, Khô Lâu pháp sư thương vong vài vạn người, Khô Lâu chiến sĩ thì vô số kể, thi thể nơi nơi từ dưới chân núi ánh lên kim chúc thì có thể biết, bọn họ thương vong có bao nhiêu thảm trọng.
Phòng ngự chính diện của chúng ta đã có nguy cơ nguy ngập, tùy thời có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Nhưng chúng ta lại không có dư thừa binh lực để tiến hành bổ sung. Binh lực ở chung quanh đã phải ứng phó với tập kích quấy rối không ngừng nghỉ của Điểu Nhân, căn bản là không thể điều động được. Tại cái thời điểm mấu chốt này, chúng ta bất đắc dĩ chỉ có thể phái ra ba đại cao thủ xuất trướng mà thôi, Tha Khắc Đàn và Khắc Lý cùng với huynh đệ Bất Lại Nhĩ.
Cao thủ chính là cao thủ, vừa xuất tràng đã bày ra khí thế bất phàm, Thiểm điện của Tha Khắc Đàn vừa chuẩn lại vừa xa, nhất đả nhất phiến mang theo từng đạo tia chớp huyết lệ lóe mắt phá trường không mà đi, Điểu Nhân bay đầy trời kia liền giống như trời mưa thi nhau rơi rụng xuống.
Khắc Lý thì duỗi tay triệu hồi ra một đầu Cốt Long do ma lực ngưng tụ mà thành, tiếp theo tùy ý phủ thêm cho chúng nó một áo khoác Hắc thủy, sau đó mấy cái được xưng là Hắc độc này là phần tử khủng bố, liền gào thét hướng dưới chân núi phóng đi, dọc đường đi vô luận là người như thế nào cũng không có lực hoàn thủ, thẳng đến khi tiến vào bên trong đám Điểu Nhân dày đặc kia, mới oanh oanh liệt tự bạo, chấm dứt hành trình ngắn ngủi mà bi tráng khi bản thân còn sống. Tên gia hỏa này khi giương cánh lên thì đạt hơn mười thước, bình thường đều kéo theo mấy trăm tên xui xẻo làm đệm lưng, chỉ cần dính phải hắc thủy tại trên người của hắn, nhân loại cùng với Thiên sứ hai cánh liền trực tiếp xong đời, cho dù Thiên sứ bốn cánh cũng chết như thường, phi thường đáng sợ.
Có tên gia hỏa này làm tấm gương, Hắc thủy cốt Long sau đó thì hoàn toàn không tìm được đãi ngộ như lúc trước, chúng nó đến đâu, người người liền ẩn náu, một đường nghênh ngang lao thẳng xuống núi, nhưng lại không cùng giao nhau, cũng không có bất luận kẻ nào dám va chạm với hắn dù một lần. Rơi vào đường cùng, hắn đành phải buồn bực mà quay trở về, trong lòng không khỏi cảm thán, nói: “Lúc này đây thật là tệ, muốn tìm cái chết cũng phải lao lực như vậy”
Bản thân Bất Lại Nhĩ là người có thực lực mạnh nhất trong ba người, đương nhiên không cam lòng yếu thế, liền duỗi tay ra một cách nhẹ nhàng, một đạo quang hoàn màu xanh biếc đột nhiên ở bên trong đại quân của Giáo hoàng lan tràn mở rộng ra, đây là tuyệt chiêu quần thương trong Vong Linh hệ - Tử Vong Ba Văn, ngay lập tức đem mọi thứ tại trong vòng phạm vi mấy trăm thước đều xử lý toàn bộ, vô luận là Thiên sứ hay là nhân loại, toàn bộ đều huyết nhục điêu tàn, biến thành một mảnh bạch cốt không có sinh mệnh. Đáng tiếc là trong địa hình này, còn có những ngõ quanh co, không quá thích hợp thi triển ra pháp thuật này, nếu như tại mặt đất bằng phẳng, thì phạm vi của pháp thuật này có thể nới rộng đến mấy ngàn thước a.
Ba vị siêu cấp cao thủ vừa xuất tràng, chẳng qua chỉ trong giây lát mà thôi, liền làm cho thế cục cực xấu của chúng ta được vãn hồi hoàn toàn. Nhưng, như vậy tựa hồ cũng cho Điểu Nhân một cái cơ hội a.
Bởi vì ba người bọn họ kỳ thật là đang chủ trì một cái Ma pháp trận không gian cầm cố. Ma pháp trận này có thể làm cho không gian chung quanh không dễ dàng bị đột phá, chuyên môn dùng để hạn chế không gian pháp thuật – thuấn gian di động của Điểu Nhân, để ngăn ngừa bọn họ dụng không gian pháp thuật xuất hiện tại trên đỉnh núi. Nói cách khác, từ lúc bắt đầu cho đến nay Điểu Nhân đã xuất động hơn mười vị Thiên sứ chiến tướng, trực tiếp tập kích tám toàn Minh Quang Tháp cự đại kia. Bởi vì thế mà làm sao có ngây ngốc đánh bừa với chúng ta lâu như vậy?
Nhưng hiện tại, bởi vì ba người bị bắt buộc rời khỏi vị trí, khiến cho Ma pháp trận này không thể tiếp tục vận hành được nữa, trực tiếp biến không gian phòng ngự này mất đi hiệu lực. Kỳ thật, chỉ cần bọn họ lưu lại một người là có thể tránh được sai lầm này, nhưng mà bọn họ vì cái gì lại cố tình phạm phải sai lầm cấp thấp đến như vậy? Quỷ dị, quỷ dị a!
Nhưng đối với các Thiên sứ thì hiển nhiên là không nhận biết được cái chuyện quỷ dị này, ngay sau khi ba người xuất hiện, đám Thiên sứ chiến tướng kia ngay lập tức cảm nhận được rất rõ ràng ở trên đỉnh núi, không gian cầm cố bao phủ lấy hơn phân nửa ngọn núi đã hoàn toàn biến mất. Không một chút do dự, cũng không có ý tứ cẩn thận, Thiên sứ chiến tướng Hồng Lệ cùng với Bì Tạp cơ hồ không hẹn mà mừng rỡ hô lên: “Cơ hội! Lập tức xuất động”
Theo một tiếng mệnh lệnh của bọn họ, mười sáu vị Thiên sứ chiến tướng đột nhiên biến mất tại bên trong đám người bọn họ. Dựa theo trình tự ước định, mỗi nhóm hai người tập kích một tòa siêu cấp Minh Quang Tháp. Bọn họ không có trực tiếp chạy đi công kích điểm quan trọng nhất trên tháp là Minh Quang thủy tinh, bởi vì sợ thủy tinh đột ngột bắn ra Minh Quang sẽ làm ngộ thương bọn họ, hơn nữa nếu không chặt đứt ma lực cung cấp cho thủy tinh, ai mà biết được nó có thể hay không bị pháp sư khống chế đối với bọn họ tiến hành công kích a? Ai cũng không muốn tại khoảng cách gần như vậy ăn phải một Minh Quang siêu cường từ trong tháp bắn đến.
Vì thế địa điểm mà đám Thiên sứ chiến tướng xuất hiện chính là lối ra vào của Minh Quang Tháp thấp nhất, sau khi xuất hiện thì không một chút do dự hướng bên trong giết vào. Mà rất kỳ quái chính là, ở trong này lại không có cao thủ bảo hộ. Vốn các Thiên sứ phái đến hai người, chính là vì mộ người có thể quấn bện một cao thủ thủ tháp, còn người khác mới thuận lợi phá hủy ở nơi đó. Nhưng hiện tại xem ra lo lắng này quá dư thừa rồi, mà hiện tại lại quá khẩn cấp, hai người cũng không nghĩ ngợi một đường hướng về phía trước giết tới
Tầng thứ nhất chỉ có hơn mười Khô Lâu pháp sư, sau khi nhìn thấy hai vị cường giả cũng không khách sáo gì, lập tức quát lên một tiếng, sau đó hướng cửa sổ nhỏ bên cạnh nhảy vào chạy trốn. Đương nhiên, vô luận động tác nào của bọn họ cũng không có khả năng nhanh hơn Thiên sứ sáu cánh được, cho nên chỉ vẻn vẹn có mấy người thành công chạy trốn, số còn lại đều bị hai vị Thiên sứ chiến tướng kia thuận tay giết chết. Chẳng qua, bởi vì được mấy Khô Lâu pháp sư này cảnh báo, pháp sư ở tầng trên cũng đã biết được tin tức Thiên sứ chiến tướng xâm nhập, cho nên nhanh chân nhảy ra cửa sổ chạy trốn hết.
Đợi cho hai vị Thiên sứ chiến tướng đi lên tầng trên, chỉ thấy tầng trệt này đã trống không cùng với cửa sổ đã mở toan. Bọn họ mặc dù không phải không đem toàn bộ mấy tên Khô Lâu này đốt thành tro tàn, hảo hảo báo thù cho đồng bạn, nhưng bọn họ hiện tại tuyệt đối không phải là thời điểm truy đuổi, cái nhiệm vụ quan trọng của bọn họ là, nhanh chóng chạy lên phá hủy thủy tinh trên đỉnh Minh Quang Tháp, chỉ cần trừ khử cái uy hiếp này đi, bọn họ bây giờ còn có hai mươi tám vị Thiên sứ chiến tướng, cũng đủ để quyết định thắng cuộc chiến này. Cho nên bọn họ không có đuổi theo Khô Lâu pháp sư chạy trốn kia, mà là bằng tốc độ nhanh nhất hướng tầng cao nhất xông lên.
Bởi vì thế tình huống của tám tòa Minh Quang Tháp này giống nhau, đều không có sự chống cự nào, mà tốc độ của mười sáu vị Thiên sứ chiến tướng kia cũng đều na ná giống nhau, cho nên bọn họ cùng đồng thời hiện ra tại trên tầng thượng, nhìn thấy thủy tinh cự đại đang lóe ra lục quang, bởi vì do ma lực biến mất mà trở nên ảm đạm rất nhiều, tâm tình bọn họ bắt đầu cân nhắc có phải hay không nên thu lấy chúng nó khi trở về để hảo hảo nghiên cứu.
Tổng chỉ huy quân đoàn Thiên sứ Hồng Lệ đang ở xa xa, chính mắt mình nhìn thấy mười sáu vị Thiên sứ chiến hữu đã tới được đỉnh tháp, tâm tình vô cùng thư sướng, tại trong lòng một khối đá tảng đã rơi rớt xuống, hắn thậm chí đã nghĩ đến chính mình tuyệt đối đã giành được thắng lợi. Tuy rằng thương vong có nhiều hơn một chút, nhưng bản thân mình chỉ cần đem chiếc chiến hạm ở trước mặt kia trở về, được thủ trưởng thưởng thức cùng ngợi khen, sẽ cuồn cuộn không ngừng buông xuống trên đầu của hắn.
Nhưng, ở thời điểm hắn đang hưng phấn đến cực điểm, tại trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một đạo lục quang vô cùng cường đại mà dày đặc, tại trong nháy mắt, Hồng Lệ đã không nghe được bất cứ một cái thanh âm nào, cũng không nhìn thấy bất cứ một vật thể gì, chỉ là có cỗ ánh sáng màu xanh đậm vô tận chói mắt kia tràn ngập tại trong con ngươi của hắn.
Sau đó là từng đạo sóng xung kích cường hãn từ xa xa truyền đến, chấn cho hai tai hắn điếc cùng hoa mắt, mất một lúc sau cái triệu chứng khó chịu này mới tính là biến mất, nhưng lúc hắn chứng kiến cảnh tượng ở trước mắt, cơ hồ toàn thân ngây ngốc đứng yên.
Chỉ thấy tám tòa Minh Quang Tháp cự đại trên đỉnh núi đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu, nơi đó chỉ vẻn vẹn còn lưu lại một số sắt thép bị phá vỡ từ căn cứ, cương phiến bị phá vỡ ở bốn phía khắp nơi, những Khô Lâu pháp sư chạy trốn mới vừa rồi hiện giờ đã bị chấn ngã nằm dưới đất – hôn mê bất tỉnh, cương thiết trên thân hiện lên nhiều vết cắt. Vài người ở tương đối gần nhất với tòa Minh Quang Tháp thì bị sóng xung kích chấn cho ngã nhào xuống chân núi, tùy thời đều có nguy hiểm. Nhưng thật ra, chiến hạm trên đỉnh núi kia cũng không có đại tổn thất gì, nó được một đạo ma pháp Hộ Bích Thủy hệ bảo phủ lấy, kỳ thật ma pháp Hộ Bích đó có ba tầng, được ba tên gia hỏa thêm vào, phân biệt là Đại Văn Tử, Tà Nhãn Bạo Quân cùng với Đại Hải Quái, hiện tại chỉ Đại Hải Quái là còn tồn tại, còn hai cái khác cũng đều bị chấn nát.
Tình huống rất rõ ràng, mới vừa rồi chúng ta đã dẫn bạo tám khối thủy tinh cự đại kia, tám thủy tinh này thật ra là trước đó đều đã bị chúng ta động tay động chân, chỉ cần chúng ta vui tùy thời cho nó nổ mạnh, phóng xuất ra tất cả năng lượng cất chứa trong quả cầu, uy lực nổ mạnh của loại thủy tinh này vô cùng đáng sợ, ít nhất với khoảng cách gần như thế, Thiên sứ chiến tướng một chút cơ hội chống cự cũng đều không có, mười sáu thân thể đáng thương kia ngay đường trường bị oanh tạc thành bột phấn. Thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị xâm thực bởi Tử khí vong linh siêu cường ẩn núp tại bên trong thủy tinh cầu.
May mắn là nổ mạnh đó phát sinh tại trên cao khoảng năm trăm thước, chúng ta tại trên thân tháp đem ma lực cường hóa, làm giảm bớt nổ mạnh đó đánh sâu xuống dưới mặt đất, lúc này mới làm cho bộ đội chúng ta được bảo tồn nguyên vẹn, bằng không, ở dưới tình huống nổ mạnh này cũng đủ làm cho chiến hạm của chúng ta bị xé thành những mãnh nhỏ.
Lần nổ mạnh này thật ra là do Thất công chúa bố trí ra đại cục, mục đích chính là vì chiến đấu đến thời điểm sau cùng, có thể âm mưu đem những cao thủ đối phương san bằng cao thủ với chúng ta về số lượng. Nguyên bản, thật ra chỉ nghĩ đến tám người mà thôi, nhưng lại không ngờ bọn họ lại phối hợp quá mức, lập tức tặng thêm sáu vị cho chúng ta bạo tạc. cũng không ngờ có người xui xẻo như thế, Thất công chúa cũng nghĩ đến điều này nên cũng có chút ngượng ngừng.
Đương nhiên, ngoại trừ âm mưu đối với cao thủ đối phương ra, lần nổ mạnh còn có những diệu dụng khác. Đầu tiên chính là ánh sáng, chúng ta cố ý tại thời điểm nổ mạnh phóng đại lên liền sinh ra quang mang. Bởi vì địch nhân đang tấn công chúng ta khi nổ mạnh thì quang mang sẽ bị chiếu xạ trực diện, vì thế đại đa số bọn họ đều sinh ra mù, mà đặc biệt hơn Điểu Nhân đang ở khoảng cách rất gần, quả nhiên dưới quang mang chiếu xạ làm cho mò mẫm, không có vài ngày thời gian chữa trị nhất định sẽ không không phục lại được, chính là bộ đội nhân loại đang ở trên mặt đất cũng bị ảnh hưởng ít nhất đến bảy thành, trở thành người mù ngắn ngủi.
Tiếp theo đó là thanh âm, nổ mạnh đó phát ra thanh âm vô cùng cường đại, tất cả mọi người trên Hỏa sơn đều bị chấn cho choáng váng hoa mắt, rất nhiều Điểu Nhân bị chấn trực tiếp rơi rụng từ trên không trung xuống, còn binh lính nhân loại thì mất đến nửa ngày cũng không nghe bất luận một cái âm thanh nào. Thật là âm thanh cũng tốt, ánh sáng cũng tốt đều ảnh hưởng đến sinh mạng cả, về phần binh lính vong linh của ta, không chỉ không có chút bị thương nào, ngược lại bởi vì sau khi thủy tinh cầu nổ mạnh đã phóng xuất ra tử khí nồng đậm, là cho tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Cuối cùng chính là sóng xung kích, độ bay cao của Điểu Nhân tương đối thấp, sau khi sóng xung kích tràn đến, mặc dù uy lực đã suy yếu, không thể đánh chết được người nào, nhưng lực lượng cự đại vẫn làm cho Thiên sứ đang phi hành ép xuống mặt đất, nếu như không kịp nắm chặt thứ gì đó trên mặt đất, thì có thể sẽ bị lăn xuống núi mà thôi.
Sau nổ mạnh qua đi, trên chiến trường hiện ra yên tĩnh ngắn ngủi, người khôi phục trước nhất chính là vị Tổng chỉ huy Thiên sứ quân đoàn Hồng Lệ đang ở xa xa. Hắn vì ở cách xa, thực lực bản thân cũng mạnh mẽ, cho nên ảnh hưởng rất nhỏ, lắc lắc đầu như xem có chuyện gì không, mà thân thể cũng không có việc gì, nhưng trong lòng thì có chuyện? Mười sáu vị chiến hữu cứ như vậy ở trước mặt hắn hóa thành bụi phấn, ngay cả linh hồn cũng không thoát ra được, điều này sao không thể làm cho hắn tức giận cùng phát điên cho được? Lần này hắn và Bì Tạp đã cùng nhau mang đi sáu mươi Thiên sứ chiến tướng tính luôn cả mười sáu người này, mà tổn thất của bọn họ là bốn bảy bốn tám người, hiện tại tính luôn cả hai người bọn họ thì chỉ còn lại mười hai người.
Tổn thất lớn như vậy, nhưng mà tràng chiến đấu thì chưa có chấm dứt, lúc này Hồng Lệ liền lửa giận công tâm, hét lớn: “Mọi người cùng tiến lên, vì những huynh đệ mà báo thù” Nói xong hắn làm đầu tàu gương mẫu vọt tới trước.
Mà mười một người khác cũng không do dự chút nào liền đi theo sau Hồng Lệ, dùng thuấn gian di động tới trên chiến trường, lần này thế nhưng bọn họ có niềm tin dữ dội, đã không còn uy hiếp từ tám tòa Minh Quang Tháp siêu cấp kia, chẳng lẻ mười hai vị Thiên sứ chiến tướng cũng không đem đám rác rưởi ở trước mặt xử lý đi được sao chứ?
Ở thời điểm bọn họ cõi lòng đầy tin tưởng, tính toán làm một cuộc chiến lớn hơn, thì trên chiến trường đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ thấy trên bề mặt của cả ngọn núi, tất cả những nham thạch cự đại đó đột nhiên sinh ra một trận chấn động kịch liệt, cự thạch luôn biểu hiện mạc danh kỳ diệu đã nứt toác ra, vỡ vụn thành từng từng khối rơi xuống đất, trong nháy mắt tại mọi người đang há mồm trợn mắt, thì từ cái khe của mỗi một khối cự thạch phóng xuất ra một vòi nước, dưới sự chiếu sáng của ánh nắng mặt trời, đều lóe lên quang mang kim chúc.
"Rống! Rống! Rống!"
Sau khi vòi nước xuất hiện chuyện thứ nhất cần làm chính là phun hỏa, một đoàn Long tức ùn ùn hướng những Thiên sứ cùng nhân loại đang còn nghỉ ngơi ở trên mặt đất mà kéo đến. Nhất thời, vô số tiến kêu thảm thiết thê lương bắn thẳng lên tận trời xanh. Bọn họ đáng thương đang ở trong tình trạng đui mù ngắn ngủi, căn bản là không thế ứng phó được nhiều đốm lửa tập kích như vậy. Đặc biệt là Điểu Nhân bị sóng xung kích chấn cho mơ mơ màng màng, muốn bay lên cũng là lực bất tòng tâm, tức khắc biến thành gà nướng.
Kim chúc Long rõ ràng là phân bố không được đều cho lắm, bởi vì bọn họ ngụy trang thành cự thạch, cho nên cự thạch nhiều nhất là ở mặt Đông sườn núi, là nơi nhiều nhất, hỏa diễm mạnh nhất, cơ hồ cả sườn núi đều biến thành biển lửa. Nơi đây là chỗ mà Điểu Nhân vừa mới tuyển chọn để đột phá, cho nên thủ hạ rất là nhiều, chết cũng thảm trọng nhất. Lúc này Hồng Lệ vừa chứng kiến liền hiểu được, nguyên do chính mình chọn lựa một cái phân đoạn gọi là yếu nhược nhất, thì vừa vặn là chỗ phòng ngự mạnh mẽ nhất được người ta ngụy trang. Chính mình quá ngu ngốc rồi, xem như là bị người ta âm mưu.
/897
|