"Tốt, thật tốt quá, người ta rốt cục có thể không phải ngủ nữa." Miểu Miểu hưng phấn la lên một tiếng, sau đó nàng khẩn cấp nói: "Vậy ngươi chuẩn bị nhanh đi, ta bây giờ sẽ thu lại một thân lực lượng của ngươi."
"À, nhanh như vậy sao?" Vong Ưu cười khổ nói: “Không thể trì hoãn một lát hay sao, chúng ta trước tiên đi thăm U Thủy Thần Cung được không?" Nàng vẫn không nỡ bỏ lực lượng của mình, đang có ý đồ trì hoãn thời gian.
"Dĩ nhiên không thể trì hoãn." Miểu Miểu nói dứt khoát: "Rồi lại nói, nếu không phế bỏ lực lượng cũ, ngươi sẽ không tính là môn đồ chính thức, không có tư cách tiến vào U Thủy Thần Cung."
"Vậy cũng được!" Vong Ưu bất đắc dĩ nói: "Ngươi có thể động thủ rồi." Nói xong nàng không cam lòng nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lặng lẽ chảy xuống từ trên khóe mắt nàng. Nàng biết từ nay về sau, bất luận là "Athena" hay là "nữ thần Trí Tuệ" chứa đầy vinh dự mấy vạn năm của nàng xem như trôi theo dòng nước. Nhiều năm cố gắng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nàng thật sự là không đành lòng.
"Vậy thì bắt đầu." Miểu Miểu không để ý nhiều như vậy, nàng trực tiếp giơ một ngón tay ra nhẹ nhàng gõ lên trên trán Vong Ưu.
"A!" Vong Ưu đột nhiên rên rỉ một tiếng thống khổ, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy. Đồng thời từ trên người nàng phát ra quang mang đủ màu sắc, từng đạo năng lượng mạnh mẽ ở vị trí mi tâm Vong Ưu tràn vào cánh tay Miểu Miểu. Sau đó thông qua thân thể Miểu Miểu chảy vào trong Thủy Kính rồi biến mất không thấy nữa.
Hiển nhiên, Miểu Miểu đang dùng tinh thần lực mạnh mẽ cứng rắn hấp thu năng lượng của Vong Ưu, làm như vậy dĩ nhiên có thể hấp thu sạch sẽ năng lượng trong cơ thể Vong Ưu. Nhưng đồng thời cũng sẽ khiến cho Vong Ưu thống khổ phi thường, cho nên một người tính cách mạnh mẽ như nàng cũng nhịn không được rên rỉ thành tiếng.
Trong khi Vong Ưu thống khổ rên rỉ, chúng ta ở một bên chỉ biết lo lắng cho nàng. Một việc làm cho chúng ta khiếp sợ chính là thực lực Miểu Miểu. Phải biết rằng, mạnh mẽ hút đi năng lượng người khác khổ luyện nhiều năm tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Người thi pháp phải có thực lực và tinh thần lực mạnh hơn trăm lần đối phương mới được. Miểu Miểu này không biết có lai lịch gì, không ngờ lại biến thái đến mức đó, chỉ ngắn ngủn mấy phút đồng hồ đã làm cho Vong Ưu có thực lực chủ thần biến thành người bình thường.
Còn một chuyện làm cho bần đạo kinh ngạc hơn nữa, chính là ma lực trong cơ thể Vong Ưu hoàn toàn biến mất, thế nhưng những bộ phận khác không hề bị tổn thương. Từ đó có thể thấy được Miểu Miểu khống chế lực lượng tinh xảo đến cỡ nào. Ta dám khẳng định, dù cho là ân sư cũng không có được bản lãnh như nàng.
Mặt khác, ở trong ấn tượng của ta pháp thuật Thủy hệ cực kỳ yếu ớt, thế mà vào tay Miểu Miểu thao túng rốt cục khiến ta kinh hãi không nhỏ. Bởi vì ta thấy được trên người Miểu Miểu có dị năng pháp thuật Thủy hệ trong truyền thuyết. Đó là Đồng Hóa. Đồng Hóa thuộc tính Thủy hệ có cấp bậc ngang với Thổ hệ Yên Diệt. Cả hai lại hoàn toàn phát triển theo hai hướng khác nhau. Thuộc tính Yên Diệt tiếp xúc với cái nào là diệt cái đó, không có một chút lực phòng ngự, có thể nói là lực công kích cực kỳ kinh khủng, nó có một khuyết điểm trí mạng chính là phải hao phí rất nhiều pháp lực mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực. Hơn nữa, nếu như thực lực địch nhân cao hơn một bậc, hắn hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn tiêu hao để trì hoãn thuộc tính Yên Diệt phát huy tác dụng. Cho nên Yên Diệt dùng để ăn hiếp người thực lực kém hơn mới có thể tiến hành. Nhưng mà đụng tới đối thủ cao tay thì khó mà nói.
Nhưng mà thuộc tính Đồng Hóa của Thủy hệ lại không có hạn chế, nó có thể chuyển hóa pháp lực các hệ của đối thủ thành Thủy hệ, cho nên mới gọi là Đồng Hóa. Thật ra nó có ý nghĩa gần giống Hấp Tinh đại pháp. Người sở hữu thuộc tính này coi như là đụng phải đối thủ thực lực cao hơn bản thân cũng có thể lật ngược thế cờ, giành được thắng lợi cuối cùng.
Chỉ tiếc thuộc tính Đồng Hóa càng khó nắm giữ hơn thuộc tính Yên Diệt, theo truyền thuyết chỉ có Thủy thần Cộng Công mới có được nó. Những người khác tu luyện pháp thuật Thủy hệ, bất kể là thần tiên hay là thần thú chưa từng có một ai tu luyện ra thuộc tính Đồng Hóa. Kể từ khi Đại thần Cộng Công mất tích, loại dị năng này không còn xuất hiện lần nào nữa, cho nên nó mới được gọi là dị năng trong truyền thuyết.
Bần đạo tu hành pháp thuật Ngũ Hành nhiều năm, tiếp xúc với người tu luyện pháp thuật Thủy hệ cũng không ít, bọn họ vẫn cho rằng dị năng nghịch thiên như vậy không còn tồn tại trên đời. Mà ân sư bần đạo cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy nó nên không thể nào xác định sự hiện hữu của nó. Bần đạo không thể nào nghĩ tới ngày hôm nay lại có may mắn, tận mắt nhìn thấy loại dị năng biến thái này.
Sau này nó sẽ xuất hiện ở trên người Vong Ưu, khà khà, có phải ta cũng có thể nhân cơ hội học trộm không nhỉ? Bần đạo rất là mong đợi trong lòng. Đồng thời, ta bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thân phận Miểu Miểu. Nàng rốt cuộc là ai, làm sao lợi hại như thế chứ? Ngay cả thuộc tính Đồng Hóa cũng có, đúng là không ngờ nổi.
Miểu Miểu hấp thu sạch sẽ năng lượng trên người Vong Ưu, bộ dáng nàng càng thêm biến ảo linh động. Bần đạo có thể cảm giác được rõ ràng thực lực của nàng có điểm gia tăng. Dị năng Đồng Hóa quả nhiên là đáng sợ.
Vong Ưu hiện tại biến thành người bình thường phi thường suy yếu, cơ hồ đứng cũng không vững. Bần đạo vội vàng đi qua dìu nàng, đưa tay áo thương tiếc lau mồ hôi trên trán nàng. Đồng thời lo lắng hỏi: "Có mệt lắm không?"
"Không sao, chỉ hơi mệt một chút." Vong Ưu nhìn ta cười cười, sau đó nàng nhìn sang Miểu Miểu, nói với nàng ta: "Ta bây giờ có thể đi vào U Thủy Thần Cung chứ?"
"Dĩ nhiên, bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là chủ nhân U Thủy Thần Cung." Miểu Miểu ngay sau đó nghiêm mặt nói: "Cũng là chủ nhân của ta."
"Nói hồi lâu, ta còn không biết ngươi là ai đây?" Vong Ưu cười khổ nói.
"Ta chính là Linh Hồn Trấn Cung của U Thủy Thần Cung." Miểu Miểu giải thích.
(xem như thần giữ nhà đi - ^^”)
"Không trách được ngươi lợi hại như thế." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "U Thủy Thần Cung chính là nơi Đại thần thượng cổ tu hành, nói vậy thực lực của ngươi tuyệt đối là kinh khủng?"
"Ài, so với chủ nhân còn kém một chút." Miểu Miểu giả bộ khiêm nhường nói.
Đám người bần đạo lâm vào trạng thái hóa đá ngay tại chỗ, ý tứ Miểu Miểu nói rất rõ ràng, đó chính là nàng cùng một cấp bậc với Cộng Công, cũng là một vị Đại thần thượng cổ.
Miểu Miểu nói nàng là Đại thần thượng cổ? Bần đạo thật sự không dám tin, mặc dù tinh thần lực của nàng rộng lớn như biển, ta không có cách nào dò xét sâu cạn. Nhưng mà lúc nãy nàng sử dụng năng lực Đồng Hóa biểu hiện ra thực lực, tối đa chỉ xấp xỉ tiểu Lục, tuyệt đối không thể nào cùng cấp bậc Đại thần thượng cổ được? Chẳng lẽ nàng đang khoác lác?
Bần đạo trong lòng lấy làm kỳ quái, nhưng mà vừa ngại ngùng trực tiếp hỏi chuyện. Cho nên đành phải đem nghi vấn này buồn bực không biết làm sao.
Lúc này, Vong Ưu lại khẩn cấp nói: "Thực lực của ta phải làm thế nào mới có khả năng nhanh chóng khôi phục như cũ?"
"Chỉ cần vào trong U Thủy Thần Cung tu luyện mấy tháng, bảo đảm ngài sẽ mạnh mẽ trước đây." Miểu Miểu tự tin nói.
"Thật hả?" Vong Ưu lập tức hưng phấn nói: "Vậy ngươi mau mang ta đi vào U Thủy Thần Cung."
"Ha ha!" Miểu Miểu che miệng nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Ngài muốn để cho U Thủy Thần Cung xuất hiện ở chỗ nào?"
"Cái gì?" Vong Ưu sửng sốt, khó hiểu nói: "Ta cho nó xuất hiện ở đâu? Chẳng lẽ nó có thể nghe sự chỉ huy của ta?"
"Ha hả, ngài thử một chút là biết thôi mà?" Miểu Miểu cười nói.
"Vậy thì xuất hiện ở bên kia đi!" Vong Ưu nghi ngờ tùy tiện chỉ ra một phương hướng.
Theo hướng ngón tay Vong Ưu chỉ ra, chúng ta đột nhiên cảm giác được không khí chung quanh từ từ căng thẳng, năng lượng trong không gian bất chợt hội tụ theo hướng Vong Ưu chỉ. Đồng thời, ở trước con mắt kinh ngạc của đám người chúng ta, biển rộng đột nhiên bắt đầu dâng cao với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt, một tòa núi lớn thuần túy từ nước tạo thành xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
Ngọn núi này cao vút nguy nga, trên núi có hoa, có cỏ, có cây cối, có lầu các, hết thảy đều vô cùng sống động. Ngay cả một trận gió nhẹ thổi qua, nhánh cây cành lá lay động tự nhiên y như thật, nếu không phải bọn chúng là do nước tạo thành, tuyệt đối có thể lừa gạt con mắt người khác, cảnh tượng này quá mỹ lệ rồi!
Thế nhưng, đây không phải là vấn đề chủ yếu nhất, thứ khiến cho chúng ta chú ý chính là bần đạo và Vong Ưu thấy được trên ngọn núi lớn này có một khu kiến trúc cực kỳ đồ sộ, trực tiếp khiến ta tức muốn chết. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ngọn núi này chúng ta quá quen thuộc, đây rõ ràng là Thần Giới Thánh sơn khi chúng ta tự bạo đã hủy diệt kia mà? Chúng ta từng sinh sống phía trên đó mấy chục năm, từng gốc cây ngọn cỏ chúng ta nhận biết rõ ràng. Đặc biệt là quảng trường lớn ở chính giữa, cùng với bốn cánh cửa không gian thật lớn được điêu khắc ở trên quảng trường, tạo hình và hoa văn đặc biệt như vậy giống nhau như đúc.
Nhìn thấy tình hình quỷ dị như thế, hai người chúng ta trong nháy mắt ngẩn người ra, chẳng lẽ khi Đại thần thượng cổ Cộng Công xây dựng U Thủy Thần Cung từng tham khảo thiết kế của Thánh sơn? Chuyện này là không thể mà? Bần đạo ngay sau đó trực tiếp vứt bỏ ý nghĩ hoang đường này, bởi vì thời điểm Cộng Công mất tích tòa Thánh sơn chỉ mới bắt đầu thành lập, thời gian cách nhau quá xa.
Vậy thì rốt cuộc là xảy ra chuyện gì đây? Bần đạo và Vong Ưu cùng liếc mắt với nhau, rồi cùng nhau chuyển ánh mắt sang Miểu Miểu. Chúng ta dự cảm được nguyên nhân xuất hiện tình huống quỷ dị này nhất định là nàng.
Quả nhiên, Miểu Miểu nhìn thấy chúng ta nhìn về phía nàng, nàng lập tức cười cười nói: "Hắc hắc, có phải cảm thấy rất quen thuộc hay không?"
"Giải thích cho ta nghe đi." Vong Ưu cười khổ nói: "Đây là chuyện gì xảy ra ?"
"Không có gì kỳ quái hết." Miểu Miểu cười giải thích: "Căn bản U Thủy Thần Cung chỉ là nước, không có hình dáng cố định nào cả. Ta có thể căn cứ tòa kiến trúc ấn tượng khắc sâu nhất trong đầu chủ nhân phục chế ra. Ngài bây giờ đã là chủ nhân của ta, cho nên là cung điện này có hình dáng như bây giờ."
"Nhưng mà làm sao ngươi biết trong đầu ta có cái gì?" Vong Ưu khó hiểu nói.
"Người ta lúc nãy hấp thu ma lực chủ nhân không cẩn thận xem qua một ít trí nhớ của chủ nhân." Miểu Miểu ngại ngùng nói: "Ta không phải cố ý, ma lực của ngươi có một phần dùng để bảo vệ đại não, cho nên khi ta hút nó cũng sẽ đụng tới một phần trí nhớ."
"Như vậy hả?" Vong Ưu dặn dò: "Sau này không cho ngươi xem loạn trí nhớ của ta."
"Dạ." Miểu Miểu vội vàng đáp ứng: "Không được chủ nhân cho phép, ta cũng không dám làm vậy."
"Vậy thì tốt." Vong Ưu bất mãn chỉ vào khu kiến trúc mới mẻ kia, nói: "Nhưng mà thứ đồ hư này đụng cái là vỡ, có ích lợi gì chứ?"
"Trời đất, thứ đồ hư?" Miểu Miểu trực tiếp gào lên: "U Thủy Thần Cung chính là một kiện thần khí sánh ngang với Hạo Thiên thần kiếm đó!"
"À, nhanh như vậy sao?" Vong Ưu cười khổ nói: “Không thể trì hoãn một lát hay sao, chúng ta trước tiên đi thăm U Thủy Thần Cung được không?" Nàng vẫn không nỡ bỏ lực lượng của mình, đang có ý đồ trì hoãn thời gian.
"Dĩ nhiên không thể trì hoãn." Miểu Miểu nói dứt khoát: "Rồi lại nói, nếu không phế bỏ lực lượng cũ, ngươi sẽ không tính là môn đồ chính thức, không có tư cách tiến vào U Thủy Thần Cung."
"Vậy cũng được!" Vong Ưu bất đắc dĩ nói: "Ngươi có thể động thủ rồi." Nói xong nàng không cam lòng nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lặng lẽ chảy xuống từ trên khóe mắt nàng. Nàng biết từ nay về sau, bất luận là "Athena" hay là "nữ thần Trí Tuệ" chứa đầy vinh dự mấy vạn năm của nàng xem như trôi theo dòng nước. Nhiều năm cố gắng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nàng thật sự là không đành lòng.
"Vậy thì bắt đầu." Miểu Miểu không để ý nhiều như vậy, nàng trực tiếp giơ một ngón tay ra nhẹ nhàng gõ lên trên trán Vong Ưu.
"A!" Vong Ưu đột nhiên rên rỉ một tiếng thống khổ, toàn thân nàng bắt đầu run rẩy. Đồng thời từ trên người nàng phát ra quang mang đủ màu sắc, từng đạo năng lượng mạnh mẽ ở vị trí mi tâm Vong Ưu tràn vào cánh tay Miểu Miểu. Sau đó thông qua thân thể Miểu Miểu chảy vào trong Thủy Kính rồi biến mất không thấy nữa.
Hiển nhiên, Miểu Miểu đang dùng tinh thần lực mạnh mẽ cứng rắn hấp thu năng lượng của Vong Ưu, làm như vậy dĩ nhiên có thể hấp thu sạch sẽ năng lượng trong cơ thể Vong Ưu. Nhưng đồng thời cũng sẽ khiến cho Vong Ưu thống khổ phi thường, cho nên một người tính cách mạnh mẽ như nàng cũng nhịn không được rên rỉ thành tiếng.
Trong khi Vong Ưu thống khổ rên rỉ, chúng ta ở một bên chỉ biết lo lắng cho nàng. Một việc làm cho chúng ta khiếp sợ chính là thực lực Miểu Miểu. Phải biết rằng, mạnh mẽ hút đi năng lượng người khác khổ luyện nhiều năm tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Người thi pháp phải có thực lực và tinh thần lực mạnh hơn trăm lần đối phương mới được. Miểu Miểu này không biết có lai lịch gì, không ngờ lại biến thái đến mức đó, chỉ ngắn ngủn mấy phút đồng hồ đã làm cho Vong Ưu có thực lực chủ thần biến thành người bình thường.
Còn một chuyện làm cho bần đạo kinh ngạc hơn nữa, chính là ma lực trong cơ thể Vong Ưu hoàn toàn biến mất, thế nhưng những bộ phận khác không hề bị tổn thương. Từ đó có thể thấy được Miểu Miểu khống chế lực lượng tinh xảo đến cỡ nào. Ta dám khẳng định, dù cho là ân sư cũng không có được bản lãnh như nàng.
Mặt khác, ở trong ấn tượng của ta pháp thuật Thủy hệ cực kỳ yếu ớt, thế mà vào tay Miểu Miểu thao túng rốt cục khiến ta kinh hãi không nhỏ. Bởi vì ta thấy được trên người Miểu Miểu có dị năng pháp thuật Thủy hệ trong truyền thuyết. Đó là Đồng Hóa. Đồng Hóa thuộc tính Thủy hệ có cấp bậc ngang với Thổ hệ Yên Diệt. Cả hai lại hoàn toàn phát triển theo hai hướng khác nhau. Thuộc tính Yên Diệt tiếp xúc với cái nào là diệt cái đó, không có một chút lực phòng ngự, có thể nói là lực công kích cực kỳ kinh khủng, nó có một khuyết điểm trí mạng chính là phải hao phí rất nhiều pháp lực mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực. Hơn nữa, nếu như thực lực địch nhân cao hơn một bậc, hắn hoàn toàn có thể dùng thủ đoạn tiêu hao để trì hoãn thuộc tính Yên Diệt phát huy tác dụng. Cho nên Yên Diệt dùng để ăn hiếp người thực lực kém hơn mới có thể tiến hành. Nhưng mà đụng tới đối thủ cao tay thì khó mà nói.
Nhưng mà thuộc tính Đồng Hóa của Thủy hệ lại không có hạn chế, nó có thể chuyển hóa pháp lực các hệ của đối thủ thành Thủy hệ, cho nên mới gọi là Đồng Hóa. Thật ra nó có ý nghĩa gần giống Hấp Tinh đại pháp. Người sở hữu thuộc tính này coi như là đụng phải đối thủ thực lực cao hơn bản thân cũng có thể lật ngược thế cờ, giành được thắng lợi cuối cùng.
Chỉ tiếc thuộc tính Đồng Hóa càng khó nắm giữ hơn thuộc tính Yên Diệt, theo truyền thuyết chỉ có Thủy thần Cộng Công mới có được nó. Những người khác tu luyện pháp thuật Thủy hệ, bất kể là thần tiên hay là thần thú chưa từng có một ai tu luyện ra thuộc tính Đồng Hóa. Kể từ khi Đại thần Cộng Công mất tích, loại dị năng này không còn xuất hiện lần nào nữa, cho nên nó mới được gọi là dị năng trong truyền thuyết.
Bần đạo tu hành pháp thuật Ngũ Hành nhiều năm, tiếp xúc với người tu luyện pháp thuật Thủy hệ cũng không ít, bọn họ vẫn cho rằng dị năng nghịch thiên như vậy không còn tồn tại trên đời. Mà ân sư bần đạo cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy nó nên không thể nào xác định sự hiện hữu của nó. Bần đạo không thể nào nghĩ tới ngày hôm nay lại có may mắn, tận mắt nhìn thấy loại dị năng biến thái này.
Sau này nó sẽ xuất hiện ở trên người Vong Ưu, khà khà, có phải ta cũng có thể nhân cơ hội học trộm không nhỉ? Bần đạo rất là mong đợi trong lòng. Đồng thời, ta bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với thân phận Miểu Miểu. Nàng rốt cuộc là ai, làm sao lợi hại như thế chứ? Ngay cả thuộc tính Đồng Hóa cũng có, đúng là không ngờ nổi.
Miểu Miểu hấp thu sạch sẽ năng lượng trên người Vong Ưu, bộ dáng nàng càng thêm biến ảo linh động. Bần đạo có thể cảm giác được rõ ràng thực lực của nàng có điểm gia tăng. Dị năng Đồng Hóa quả nhiên là đáng sợ.
Vong Ưu hiện tại biến thành người bình thường phi thường suy yếu, cơ hồ đứng cũng không vững. Bần đạo vội vàng đi qua dìu nàng, đưa tay áo thương tiếc lau mồ hôi trên trán nàng. Đồng thời lo lắng hỏi: "Có mệt lắm không?"
"Không sao, chỉ hơi mệt một chút." Vong Ưu nhìn ta cười cười, sau đó nàng nhìn sang Miểu Miểu, nói với nàng ta: "Ta bây giờ có thể đi vào U Thủy Thần Cung chứ?"
"Dĩ nhiên, bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là chủ nhân U Thủy Thần Cung." Miểu Miểu ngay sau đó nghiêm mặt nói: "Cũng là chủ nhân của ta."
"Nói hồi lâu, ta còn không biết ngươi là ai đây?" Vong Ưu cười khổ nói.
"Ta chính là Linh Hồn Trấn Cung của U Thủy Thần Cung." Miểu Miểu giải thích.
(xem như thần giữ nhà đi - ^^”)
"Không trách được ngươi lợi hại như thế." Bần đạo bừng tỉnh đại ngộ nói: "U Thủy Thần Cung chính là nơi Đại thần thượng cổ tu hành, nói vậy thực lực của ngươi tuyệt đối là kinh khủng?"
"Ài, so với chủ nhân còn kém một chút." Miểu Miểu giả bộ khiêm nhường nói.
Đám người bần đạo lâm vào trạng thái hóa đá ngay tại chỗ, ý tứ Miểu Miểu nói rất rõ ràng, đó chính là nàng cùng một cấp bậc với Cộng Công, cũng là một vị Đại thần thượng cổ.
Miểu Miểu nói nàng là Đại thần thượng cổ? Bần đạo thật sự không dám tin, mặc dù tinh thần lực của nàng rộng lớn như biển, ta không có cách nào dò xét sâu cạn. Nhưng mà lúc nãy nàng sử dụng năng lực Đồng Hóa biểu hiện ra thực lực, tối đa chỉ xấp xỉ tiểu Lục, tuyệt đối không thể nào cùng cấp bậc Đại thần thượng cổ được? Chẳng lẽ nàng đang khoác lác?
Bần đạo trong lòng lấy làm kỳ quái, nhưng mà vừa ngại ngùng trực tiếp hỏi chuyện. Cho nên đành phải đem nghi vấn này buồn bực không biết làm sao.
Lúc này, Vong Ưu lại khẩn cấp nói: "Thực lực của ta phải làm thế nào mới có khả năng nhanh chóng khôi phục như cũ?"
"Chỉ cần vào trong U Thủy Thần Cung tu luyện mấy tháng, bảo đảm ngài sẽ mạnh mẽ trước đây." Miểu Miểu tự tin nói.
"Thật hả?" Vong Ưu lập tức hưng phấn nói: "Vậy ngươi mau mang ta đi vào U Thủy Thần Cung."
"Ha ha!" Miểu Miểu che miệng nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Ngài muốn để cho U Thủy Thần Cung xuất hiện ở chỗ nào?"
"Cái gì?" Vong Ưu sửng sốt, khó hiểu nói: "Ta cho nó xuất hiện ở đâu? Chẳng lẽ nó có thể nghe sự chỉ huy của ta?"
"Ha hả, ngài thử một chút là biết thôi mà?" Miểu Miểu cười nói.
"Vậy thì xuất hiện ở bên kia đi!" Vong Ưu nghi ngờ tùy tiện chỉ ra một phương hướng.
Theo hướng ngón tay Vong Ưu chỉ ra, chúng ta đột nhiên cảm giác được không khí chung quanh từ từ căng thẳng, năng lượng trong không gian bất chợt hội tụ theo hướng Vong Ưu chỉ. Đồng thời, ở trước con mắt kinh ngạc của đám người chúng ta, biển rộng đột nhiên bắt đầu dâng cao với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt, một tòa núi lớn thuần túy từ nước tạo thành xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
Ngọn núi này cao vút nguy nga, trên núi có hoa, có cỏ, có cây cối, có lầu các, hết thảy đều vô cùng sống động. Ngay cả một trận gió nhẹ thổi qua, nhánh cây cành lá lay động tự nhiên y như thật, nếu không phải bọn chúng là do nước tạo thành, tuyệt đối có thể lừa gạt con mắt người khác, cảnh tượng này quá mỹ lệ rồi!
Thế nhưng, đây không phải là vấn đề chủ yếu nhất, thứ khiến cho chúng ta chú ý chính là bần đạo và Vong Ưu thấy được trên ngọn núi lớn này có một khu kiến trúc cực kỳ đồ sộ, trực tiếp khiến ta tức muốn chết. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ngọn núi này chúng ta quá quen thuộc, đây rõ ràng là Thần Giới Thánh sơn khi chúng ta tự bạo đã hủy diệt kia mà? Chúng ta từng sinh sống phía trên đó mấy chục năm, từng gốc cây ngọn cỏ chúng ta nhận biết rõ ràng. Đặc biệt là quảng trường lớn ở chính giữa, cùng với bốn cánh cửa không gian thật lớn được điêu khắc ở trên quảng trường, tạo hình và hoa văn đặc biệt như vậy giống nhau như đúc.
Nhìn thấy tình hình quỷ dị như thế, hai người chúng ta trong nháy mắt ngẩn người ra, chẳng lẽ khi Đại thần thượng cổ Cộng Công xây dựng U Thủy Thần Cung từng tham khảo thiết kế của Thánh sơn? Chuyện này là không thể mà? Bần đạo ngay sau đó trực tiếp vứt bỏ ý nghĩ hoang đường này, bởi vì thời điểm Cộng Công mất tích tòa Thánh sơn chỉ mới bắt đầu thành lập, thời gian cách nhau quá xa.
Vậy thì rốt cuộc là xảy ra chuyện gì đây? Bần đạo và Vong Ưu cùng liếc mắt với nhau, rồi cùng nhau chuyển ánh mắt sang Miểu Miểu. Chúng ta dự cảm được nguyên nhân xuất hiện tình huống quỷ dị này nhất định là nàng.
Quả nhiên, Miểu Miểu nhìn thấy chúng ta nhìn về phía nàng, nàng lập tức cười cười nói: "Hắc hắc, có phải cảm thấy rất quen thuộc hay không?"
"Giải thích cho ta nghe đi." Vong Ưu cười khổ nói: "Đây là chuyện gì xảy ra ?"
"Không có gì kỳ quái hết." Miểu Miểu cười giải thích: "Căn bản U Thủy Thần Cung chỉ là nước, không có hình dáng cố định nào cả. Ta có thể căn cứ tòa kiến trúc ấn tượng khắc sâu nhất trong đầu chủ nhân phục chế ra. Ngài bây giờ đã là chủ nhân của ta, cho nên là cung điện này có hình dáng như bây giờ."
"Nhưng mà làm sao ngươi biết trong đầu ta có cái gì?" Vong Ưu khó hiểu nói.
"Người ta lúc nãy hấp thu ma lực chủ nhân không cẩn thận xem qua một ít trí nhớ của chủ nhân." Miểu Miểu ngại ngùng nói: "Ta không phải cố ý, ma lực của ngươi có một phần dùng để bảo vệ đại não, cho nên khi ta hút nó cũng sẽ đụng tới một phần trí nhớ."
"Như vậy hả?" Vong Ưu dặn dò: "Sau này không cho ngươi xem loạn trí nhớ của ta."
"Dạ." Miểu Miểu vội vàng đáp ứng: "Không được chủ nhân cho phép, ta cũng không dám làm vậy."
"Vậy thì tốt." Vong Ưu bất mãn chỉ vào khu kiến trúc mới mẻ kia, nói: "Nhưng mà thứ đồ hư này đụng cái là vỡ, có ích lợi gì chứ?"
"Trời đất, thứ đồ hư?" Miểu Miểu trực tiếp gào lên: "U Thủy Thần Cung chính là một kiện thần khí sánh ngang với Hạo Thiên thần kiếm đó!"
/897
|