Bần đạo vừa nhìn bộ dáng của hấp linh đại quái liền biết hắn lúc này không hề phòng bị, thời cơ đã chín muồi, lập tức ta cũng không do dự nữa, lập tức truyền âm nói với Tiểu Lục :"Đi nhanh lên!"
Cũng ngay lúc đó, bần đạo cũng nhanh chóng phát động pháp thuật không gian, trước khi hóa thành một đạo ánh sáng, bần đạo âm hiểm cười kêu một tiếng :"Bạo!"
Đột nhiên nhìn thấy Thiên Không Chi Thành khổng lồ cùng bần đạo đồng thời biến mất, hấp linh tứ quái cơ hồ lập tức hiện ra ở trong đầu hai chữ 'mắc mưu', mà tiếp theo sau truyền đến chữ 'bạo', càng làm cho bọn hắn như rơi xuống hầm băng. Bọn hắn vốn là muốn nhanh chóng phản ứng, đáng tiếc là hết thảy phát sinh thật sự quá đột ngột, cũng quá nhanh đi, lực chú ý của mấy gia hỏa bọn hắn toàn bộ đều bị linh hồn thần thụ hấp dẫn, căn bản không chú ý đến chuyện khác.
Cho nên, trong linh hồn thần thụ, khi tiểu lễ vật ta âm thầm giấu bên trong nổ mạnh, bốn tên gia hỏa trong lúc không phòng bị toàn bộ ăn một đòn đau đớn.
Bần đạo tặng lễ vật, tự nhiên là không bình thường, nguyên một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi, dựa theo thiên cương trận thế mà bố trí, cơ hồ nổ tung ngay trước ngực hấp linh đại quái, đừng nói là hấp linh đại quái không phòng bị, hắn cho dù là đem hết toàn lực phòng hộ, dưới khoảng cách gần như vậy, căn bản chẳng ăn thua. Cho nên hắn đương trường bị nổ thành tro bụi, ngay cả chút cặn bã cũng tìm không thấy.
Phải biết rằng, uy lực của thái dương thần lôi chính là cực kỳ biến thái, lúc trước ta ở bên rìa Thiên Hỏa tỉnh, khi cứu ân sư và Phật tổ, đã từng dùng ba mươi sáu quả thái dương thần lôi nổ hủy hết pháp bảo của Ngọc Đế, khiến hắn trọng thương bỏ chạy, đó còn là chính diện giao phong, dưới tình huống Ngọc Đế đã có phòng bị. Bởi vậy có thể thấy được thái dương thần lôi cường hãn cỡ nào. Mà hiện tại không những số lượng thái dương thần lôi gia tăng gấp hai, hơn nữa còn là đánh lên, hấp linh đại quái cùng cấp bậc với Ngọc Đế tự nhiên là không thể không chết rồi.
Bần đạo và Tiểu Lục nhanh chóng chạy trốn chính là sợ bị uy lực của vụ nổ gây thương tích. Hấp linh đại quái khẳng định là chết chắc rồi, về phần tam quái còn lại, tuy rằng tới tâm vụ nổ xa mấy ngàn thước, để cho bọn hắn có một chút thời gian phản ứng gia trì lên mình phòng hộ, nhưng mà ta đoán, bọn hắn cũng là dữ nhiều lành ít, dù sao một trăm lẽ tám quá thái dương thần lôi này ít nhất cũng có thể phá hủy một nửa đại lục.
Coi như bọn hắn có thể bảo trụ mạng nhỏ, phỏng chừng cũng là trọng thương, không sai biệt lắm hẳn là không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu.
"Phu quân, chúng ta nhanh chóng hiện tại rời đi thôi." Mân nhi không rõ suy nghĩ trong lòng ta, còn tưởng rằng ta lừa gạt kiếm đường chạy trốn cho nên khuyên ta đi nhanh lên. Nhưng bần đạo há có thể đi chứ? Ta lần này chính là cùng bọn hắn kết đại thù, có thể nói là thù sâu như biển, nếu như để bọn hắn có cơ hội phục hồi, không khéo có thể sẽ đuổi giết đến Đạo Môn.
Diệt cỏ không tận gốc, đó là tối kỵ binh gia, bần đạo chính là luôn luôn diệt cỏ tận gốc, không nhân cơ hội hiện tại đoạn tuyệt hậu hoạn, còn là tác phong của âm hiểm quân thần ta sao?
Cho nên bần đạo lập tức cười nói với Mân nhi :" Chạy không phải chúng ta, phải là bọn hắn mới đúng, Tiểu Lục, một hồi nữa nếu các hấp linh quái tới đây, ngươi lập tức phát động không gian cầm cố cho ta, ngàn vạn lần đừng để cho những hỗn trướng đó chạy, ngay cả ta cũng dám trêu chọc, hôm nay sẽ cho bọn hắn nếm mùi lợi hại."
"Được rồi, nhưng mà ngươi xác định đánh thắng được bọn hắn không?" Tiểu Lục nghi hoặc hỏi. Bởi vì ta kích nổ thái dương thần lôi là sau khi Thiên Không Chi Thành đi rồi, hơn nữa là ta lâm thời nghĩ ra trước đó, cũng không nói cho bọn họ biết, cho nên bọn họ cũng không rõ ràng lắm chuyện gì đã xảy ra.
"Đúng vậy phu quân, mặc dù ở thiên giới lực chiến đấu của chúng ta tăng lên, nhưng mà còn chưa đủ để bù lại chênh lệch với bọn hắn a?" Mân nhi cũng không hiểu nói.
"Hì hì, chờ bọn hắn đi ra, các ngươi liền biết cái gọi là chênh lệch này rốt cuộc lớn cỡ nào." Bần đạo cười hì hì nói.
Dù sao vị diện thiên giới này là đường ra duy nhất của vị diện nhân gian giới vừa rồi, nếu bọn hắn không muốn trực tiếp đi tới linh hồn thần giới làm khách, vậy bọn hắn tất nhiên sẽ chạy từ nơi này đi ra. Cho nên bần đạo hạ quyết tâm phải ở chỗ này phục kích bọn hắn. Thời gian không dài, vẻn vẹn chỉ đủ cho chúng ta nói vài lời, một trận bạch quang hiện lên, đám hấp linh quái đáng yếu rốt cục đuổi theo. Trên thực tế, nói bọn hắn đuổi theo ta, chẳng bằng nói là bọn hắn đang đào mệnh.
Bởi vì địch nhân xuất hiện tổng cộng chỉ hơn chục mà thôi, trong đó hấp linh quái cũng chỉ còn lại ba, hơn nữa bọn hắn cả người bị bỏng, thậm chí nửa người cũng bị sóng xung kích phá hủy, ba gia hỏa cộng lại, số xúc tu còn lại chưa tới hai, vài chục con mắt toàn bộ bị chấn nát bấy, chất lỏng sền sệt màu xanh biếc không ngừng tuôn ra ngoài, đi theo thân thể bị tàn phá của bọn hắn rơi xuống mặt đất, bộ dáng kia có thể dùng một chữ 'thảm' để mà hình dung.
Ngoài ra những tiểu quái khác lại càng thê lương, cơ bản có thể tung bay trên không trung là quá tốt rồi, về phần sức chiến đấu, ta phỏng chừng không còn được bao nhiêu. Cho dù là ba hấp linh quái kia, một mình đấu cũng chắc chắn không phải là đối thủ của ta. Nói cách khác, bọn hắn hoàn toàn luân lạc thành chó nhà có tang, tiện nghi lớn như vậy, sao có thể buông tha đây?
Đừng nói bần đạo, ngay cả Tiểu Lục cũng hiểu được đạo lý này, căn bản không cần ta mở miệng, hắn trực tiếp lập tức phát động pháp thuật phong tỏa không gian, sau đó hưng phấn cười nói :"Ha ha? Nhưng gia hỏa đó sao lại biến thành bộ dạng như thế? Thực lực của bọn hắn ta chính là tự mình thử qua, tuyệt đối không kém hơn ta a? Ngươi rốt cuộc đã dùng ma pháp gì, không ngờ đánh bọn chúng thảm như vậy?"
Mân nhi cũng cao hứng dị thường nói :"Trời ạ, chàng trong nháy mắt đánh ba vị siêu cấp chủ thần bị thương nặng, tên còn lại kia không phải lại trực tiếp bị miểu sát đó chứ? A, phu quân yêu của ta, đây tuyệt đối là kỳ tích, người ta sùng bái chàng muốn chết. Phu quân, chàng rốt cuộc làm như thế nào?"
"Hắc hắc, cũng không có gì!" Bần đạo ra vẻ thâm trầm âm hiểm cười nói: "Bất quá là ở trong gốc linh hồn thần thụ kia động tay động chân một chút thôi?"
"Tay chân gì mà lợi hại như vậy?" Mân nhi vội vàng truy vấn.
"Ta vẻn vẹn để vào đó một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi mà thôi." Bần đạo dương dương tự đắc nói.
"Kháo, còn 'vẻn vẹn, 'mà thôi!" Tiểu Lục buồn cười nói :"Một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi phá hủy cả một đại lục là không thành vấn đề, cho dù là thượng cổ đại thần cũng chưa chắc có thể ở gần trong gang tấc vụ nổ thoát được tính mạng, tên hấp linh đại quái kia không cần nói cũng biết, tuyệt đói sớm bị nổ thành tro bụi rồi. Cái tên gia hỏa nhà ngươi cũng thật là, trực tiếp hạ thủ ác động như vậy, quả thật đủ âm hiểm."
"Phu quân!" Lệ Nhược Nhã cũng dở khóc dở cười nói :" Ta còn tưởng rằng chàng bất quá giả vờ ứng phó tình thế mà thôi, thật không nghĩ tới chàng cư nhiên dưới tình huống mặt cười hì hì, bất tri bất giác bỏ vào thứ chết người đó. Chàng thật là xấu, không nói lời nào cho người ta biết trước."
"Ngất!" Bần đạo sau khi nghe Lệ Nhược Nhã nói xong thì buồn bực dị thường a, như thế nào nàng còn bảo lưu tư tưởng kỵ sĩ cổ hủ a? Ta nếu không làm như thế, chỉ sợ tất cả mọi người đã xong đời rồi.
May mà lúc này, Mân nhi tỏ vẻ ủng hộ kiên định đối với ta, nàng lập tức phản bác nói :" Lệ Nhược Nhã tỷ tỷ, đây là ngươi không đúng, phu quân làm như vậy còn không phải là vì chúng ta sao? Hấp linh tứ quái hiển nhiên là muốn gạt phu quân giúp bọn hắn làm việc mà thôi, ta dám chắc chắn, sau này bọn hắn nhất định sẽ lấy mạng chúng ta, mà không phải là thả chúng ta đi, chẳng lẽ chuyện tình dễ hiểu như vậy ngươi không nhìn ra được sao?"
"Điều này ta cũng biết a!" Lệ Nhược Nhã do dự nói :"Nhưng ta vẫn cảm thấy khi mà không có chứng cứ rõ ràng, chúng ta thật sự không nên trực tiếp hạ tử thủ, vạn nhất chúng ta phán đoán sai lầm, đó không phải là ngộ thường người tốt sao! Với lại, lúc này chúng ta hoàn toàn có thể tạm thời cho qua, sau đó tìm cơ hội âm thầm ra đi a? Cần gì phải xuất thủ lấy mạng chứ?"
"Lệ Nhược Nhã tỷ tỷ, ngươi là một thiên sứ tâm địa thiện lương, nhưng mà có đôi khi, thiện lương sẽ hại mọi người." Hỏa công chúa cũng chen miệng nói :" Đừng quên, hấp linh tứ quái vừa xuất hiện liền đã phong tỏa không gian, đây là một hành vi tỏ vẻ đối địch. Nhìn thấy bọn hắn vừa bắt đầu đẽ không có hảo tâm với chúng ta, phu quân làm như vậy chẳng qua là tiên hạ thủ vi cường mà thôi, là bên yếu, nếu không nắm bắt thời cơ, kết quả chúng ta sẽ rất thảm, cho nên ta không cho rằng phu quân làm như vậy là sai."
"Ta cũng ủng hộ!" Băng công chúa cũng tiếp lời nói: "Coi như bọn hắn là người tốt, cũng đã uy hiếp đến người tốt chúng ta, xuất phát từ lo lắng đến sự an toàn của chúng ta, hành động của phu quân là hợp lý."
---o0o---
"Đúng vậy!" Lần này ngay cả Tiểu Lục cũng ủng hộ ta nói :"Mấy gia hỏa kia lấy linh hồn làm thức ăn, không biết đã hại biết bao nhiêu sinh linh, ta sống lâu như vậy còn chưa từng nghe nói trong đám gia hỏa như vậy có thể xuất hiện người tốt, huống hồ thứ đồ ghê tởm này, đã sớm được chư thần công nhận là vật tà ác, mặc dù ta đây là thực vậy, cũng có quyết tâm là nhìn thấy là giết. Nếu không phải là đánh không lại bọn hắn, ta vừa rồi chắc chắn sẽ không chạy đi như vậy, hiện tại, coi như các ngươi không xuất thủ ta cũng sẽ diệt bọn hắn, đỡ cho bọn hắn lại đi hại người."
"Ân, xem ra là ta sai rồi." Lệ Nhược Nhã cười khổ nói :" Lại bị mọi người tập thể phản đối."
"Ha ha, bảo bối, đây là bởi vì phu quân ta anh minh uy phong a!" Bần đạo trâng tráo nói.
"Ha ha!" Mọi người cùng nhau cười rộ lên.
Chúng ta đều là dân lão luyện kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vào lúc này, tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra trạng thái của đối thủ là cực kỳ không tốt. Thương thế của bọn hắn cũng cực kỳ nghiêm trọng, nhất là những miệng vết thương còn đang đổ máu, nhất định phải cứu chữa kịp thời mới được, mà trạng thái như hiện tại, đó là càng ngày càng xấu. Nếu trạng thái của đối thủ đang không ngừng hạ thấp, chúng ta đương nhiên sẽ không sốt ruột tấn công, dù sao không gian đã bị phong tỏa, không cần phải lo lắng bọn hắn chạy trốn. Cho nên chúng ta mới thảnh thơi ở nơi này nói chuyện tào lao.
Trong lúc chúng ta nói chuyện, nhóm hấp linh quái cũng đang không ngừng thương nghị đối sách. Hấp linh đại quái đã chết, hiện tại do nhị quái chỉ huy, hắn nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào Thiên Không Chi Thành của chúng ta, hướng những người còn lại nghiến răng nghiến lợi nói :"Gia hỏa chết tiệt kia không ngờ dám ám toán chúng ta, hiện tại lão đại đã chết trận, chúng ta trọng thương, không gian lại bị phong tỏa, đánh cũng không lại, chạy cũng không được, mẹ nó, các ngươi nói, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Còn có thể làm sao, đầu hàng đi!" Hấp linh tam quái không cam lòng nói :"Bằng không tất cả mọi người sẽ chết tại đây!"
"Ta không đồng ý!" Hấp linh tứ quái rít gào nói: "Tên hỗn đản kia làm chúng ta thảm như vậy, chúng ta sao có thể hướng hắn đầu hàng chứ? Nói như thế nao chúng ta cũng là siêu cấp chủ thần, ít nhát cũng phải có chút tôn nghiêm chứ?"
"Tôn nghiêm giữ được mạng sao?" Hấp linh tam quái khinh thường nói :"Chỉ cần ngươi có thể giữ mạng cho mọi người, ta sẽ nghe lời ngươi."
"Chuyện này..." Hấp linh tứ quái do dự một chút rồi nói :" Không bằng chúng ta tạm thời tìm một chỗ trốn trước, cái vị diện này cũng không nhỏ, cũng đủ cho chúng ta dùng ẩn thân. Ta cũng không tin, hắn còn có thể ở nơi này tiêu tốn thời gian với chúng ta."
"Ngây thơ!" Hấp linh nhị quái lại lập tức cả giận nói :" Đừng quên, chúng ta là thuộc tính hắc ám, mà ở đây là thiên giới, nơi nơi đều là linh khí chết tiệt, ở nơi này, chúng ta giống như là ngọn hải đăng trong đêm đen, trốn thế nào cũng bị người ta dễ dàng tìm ra."
"Thế thì..." Hấp linh tứ quái cũng cảm thấy đề nghị của mình ấu trĩ, bất quá hắn lập tức cả giận nói :"Vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Hiện tại ngươi là lão đại rồi, cũng không thể người vừa mới lên lão đại lại muốn mang bọn ta đi đầu hàng chứ?"
"Đầu hàng cũng không tốt lắm!" Hấp linh nhị quái khó xử nói :"Để ta suy nghĩ một chút."
Không đầu hàng thì phải chết, ta cũng không muốn chết, ta còn có rất nhiều bảo vật phải chăm nom." Hấp linh tam quái quát to nói.
"Bảo vật!" Hấp linh nhị quái đột nhiên kêu lên: "Đúng rồi, chính là bảo vật, ta có biện pháp rồi."
"Biện pháp gì?" Hấp linh tứ quái vội vàng hỏi.
"Ta nhìn vẻ mặt gian của tên tiểu tử kia, nhất đinh là một gia hỏa tham lam, không bằng chúng ta đem bảo vật chúng ta cất chứ mua mạng của mình." Hấp linh nhị quái nói.
"Hừ, vậy hắn sẽ nhất định chân trước cầm đồ vật, sau lưng diệt chúng ta." Hấp linh tam quái khinh thường nói :"Ta bằng đầu óc của mình đảm bảo hắn sẽ làm như thế."
"Chúng ta đương nhiên không để hắn làm như vậy." Hấp linh nhị quái nói.
"Chúng ta nói bảo vật giấu trong nơi ở của chúng ta, địa phương của bảo tàng cực kỳ bí mật, hơn nữa còn có các loại cơ quan cạm bẫy, nhất định phải là chúng ta tự mình mở ra mới được. Cứ như vậy, hắn chắc chắn sẽ không giết chúng ta, mà sẽ bảo chúng ta dẫn đường cho hắn." Hấp linh nhị quái lập tức cười lạnh nói :"Chỉ cần chúng ta về đến nhà, bằng vào địa hình quen thuộc, còn có cơ quan chúng ta tự mình thiết kế, không lo trốn không thoát, ít nhất cũng là một cơ hội, chung quy so với bị hắn giết ở đây tốt hơn nhiều a."
"Biện pháp tốt, ta thấy so với đầu hàng tốt hơn." Hấp linh tứ quái là người ủng hộ đầu tiên nói :"Ta đồng ý!
"Ân!" Hấp linh tam quái lo lắng nói :"Được rồi, dù sao đầu hàng nói không chừng cũng sẽ chết, gia hỏa kia điển hình của tiếu lý tàng đao, ai biết trong lòng hắn nghĩ thế nào, đem so sánh thì kế sách này giữ mạng vẫn cao hơn một chút, ta cũng đồng ý."
"Được, một khi đã như vậy, chúng ta đây cùng nhau đi thương lượng với hắn thôi." Hấp linh nhị quái nói xong, lảo đảo xoay người hướng Thiên Không Chi Thành bay tới.
Đám người bần đạo đang nói chuyện hăng say, đột nhiên nhận được cảnh báo của Tiểu Lục, nói ba con hấp linh quái kia đang bay tới, chúng ta lập tức đình chỉ vui đùa, bắt đầu chú ý đến đối thủ.
Bởi vì sợ làm cho chúng ta hiểu lầm, các hấp linh quái khi cách chúng ta mấy ngàn thước thì ngừng lại. Hấp linh nhị quái dụng tinh thần lực hô về phía Thiên Không Chi Thành :" Tiểu huynh đệ, ngươi thắng rồi, chúng ta có điều muốn nói."
Bần đạo vừa nghe, lập tức liền biết màn kịch hay bắt đầu trình diễn, vội vàng bay ra, cười quái dị nói với hấp linh :"Ha ha, nói đi, các ngươi muốn nói điều kiện gì với ta?"
"Đương nhiên là điều kiện để ngươi thả chúng ta." Hấp linh nhị quái không thể không áp chế cơn tức giận, khiêm tốn nói với ta :"Ngài xem, các hạ đã là kẻ thắng lợi cuối cùng, hiện tại cho dù giết chúng ta, cũng chẳng qua là uổng phí một hồi tay chân mà thôi, không chiêm được bất cứ lợi ích gì. Nhưng mà nếu ngài chịu buông tha cho chúng ta, chúng ta nguyện ý dâng lên bảo vật thu thập nhiều năm để tỏ ý cảm tạ."
Nhìn bộ dáng của hắn, làm sao còn giống cừu gia của ta a? Giống như lão đại bị ta giết, còn bị đánh trọng thương không phải là hắn. Co được dãn được, quả nhiên là ngoan nhân a! Bần đạo trong lòng âm thầm cảnh giác, càng là gia hỏa như vậy thì càng nguy hiểm. Ta tuy rằng ở mặt ngoài bất động thanh sắc, tuy nhiên đã ở trong lòng âm thầm ra một quyết định, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn sống sót, bằng không, một khi bọn hắn hồi phục hoàn toàn, ta và người nhà của ta e rằng toàn bộ sẽ bị xui xẻo.
Đương nhiên, những điều này là do ta trong lòng quyết định, đối với bảo vật đưa tới cửa, bần đạo tự nhiên không có chuyện cự tuyệt, cho nên ta cũng bày ra khuôn mặt tươi cười hiền lành, nói với hấp linh nhị quái :"Ai nha, biết nói thế nào đây, ta kỳ thật cũng không muốn như thế, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Bất quá, nếu các vị thật sự cầm không được bảo vật trên người, ta đương nhiên khổng ngại thay các ngươi bảo quản."
Hấp linh nhị quái bị ta nói muốn tức chết, thầm nói, gia hỏa này thật sự là quá vô sỉ, lại còn không biết xấu hổ nói là ngoài ý muốn? Kháo, ngoài ý muốn còn muốn bảo vật của chúng ta sao? Đây không phải là được tiện nghi còn khoe mẽ sao?
Nhưng mà hắn tuy rằng hận ta đến nghiến răng nhưng lại không dám lộ ra ngoài chút nào. Người là dao thớt, mình là cá thị còn có thể làm gì được đây. Hấp linh nhị quái cũng không nhiều lời, rất dứt khoát từ trong không gian cá nhân của mình lấy ra một thanh bảo kiếm đen kịt đưa cho ta nói :" Chúng ta có rất nhiều bảo vật, không có mang theo bên mình, đều để ở nhà chúng ta, nếu như ngài có thời gian, chúng ta nguyện ý đưa ngài đi lấy. Cái thành hắc ma kiếm này là vũ khí của ta, ta đảm bảo, ở trong bảo khố của chúng ta bất kỳ đồ vật nào cũng không kém hơn so với nó." Nói xong, hắn đem hắc ma kiếm kia đưa cho ta.
"A!" Bần đạo tùy tay nhận lấy, nhìn kỹ, quả nhiên thứ tốt, kiếm dài ba thước, rộng một thước, là song thủ trọng kiếm cho những gia hỏa đô con sử dụng. Người sử dụng thân phải cao ít nhất bốn năm thước mới được. Tài liệu của kiếm này ta cũng chưa từng gặp qua, nhưng mà huyết tinh sát khí nó phát ra, sắc bén đến nỗi làm cho ta có chút sợ hãi. Bằng vào khí thế này, ta khẳng định cấp bậc của nó tuyệt đối không kém hơn bao nhiêu so với mấy chục pháp bảo trong u thủy thần cung. Ha ha, hắn không ngờ từ bỏ đồ tốt như vậy để hấp dẫn ta, ta nên làm cái gì bây giờ?
---o0o---
Cũng ngay lúc đó, bần đạo cũng nhanh chóng phát động pháp thuật không gian, trước khi hóa thành một đạo ánh sáng, bần đạo âm hiểm cười kêu một tiếng :"Bạo!"
Đột nhiên nhìn thấy Thiên Không Chi Thành khổng lồ cùng bần đạo đồng thời biến mất, hấp linh tứ quái cơ hồ lập tức hiện ra ở trong đầu hai chữ 'mắc mưu', mà tiếp theo sau truyền đến chữ 'bạo', càng làm cho bọn hắn như rơi xuống hầm băng. Bọn hắn vốn là muốn nhanh chóng phản ứng, đáng tiếc là hết thảy phát sinh thật sự quá đột ngột, cũng quá nhanh đi, lực chú ý của mấy gia hỏa bọn hắn toàn bộ đều bị linh hồn thần thụ hấp dẫn, căn bản không chú ý đến chuyện khác.
Cho nên, trong linh hồn thần thụ, khi tiểu lễ vật ta âm thầm giấu bên trong nổ mạnh, bốn tên gia hỏa trong lúc không phòng bị toàn bộ ăn một đòn đau đớn.
Bần đạo tặng lễ vật, tự nhiên là không bình thường, nguyên một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi, dựa theo thiên cương trận thế mà bố trí, cơ hồ nổ tung ngay trước ngực hấp linh đại quái, đừng nói là hấp linh đại quái không phòng bị, hắn cho dù là đem hết toàn lực phòng hộ, dưới khoảng cách gần như vậy, căn bản chẳng ăn thua. Cho nên hắn đương trường bị nổ thành tro bụi, ngay cả chút cặn bã cũng tìm không thấy.
Phải biết rằng, uy lực của thái dương thần lôi chính là cực kỳ biến thái, lúc trước ta ở bên rìa Thiên Hỏa tỉnh, khi cứu ân sư và Phật tổ, đã từng dùng ba mươi sáu quả thái dương thần lôi nổ hủy hết pháp bảo của Ngọc Đế, khiến hắn trọng thương bỏ chạy, đó còn là chính diện giao phong, dưới tình huống Ngọc Đế đã có phòng bị. Bởi vậy có thể thấy được thái dương thần lôi cường hãn cỡ nào. Mà hiện tại không những số lượng thái dương thần lôi gia tăng gấp hai, hơn nữa còn là đánh lên, hấp linh đại quái cùng cấp bậc với Ngọc Đế tự nhiên là không thể không chết rồi.
Bần đạo và Tiểu Lục nhanh chóng chạy trốn chính là sợ bị uy lực của vụ nổ gây thương tích. Hấp linh đại quái khẳng định là chết chắc rồi, về phần tam quái còn lại, tuy rằng tới tâm vụ nổ xa mấy ngàn thước, để cho bọn hắn có một chút thời gian phản ứng gia trì lên mình phòng hộ, nhưng mà ta đoán, bọn hắn cũng là dữ nhiều lành ít, dù sao một trăm lẽ tám quá thái dương thần lôi này ít nhất cũng có thể phá hủy một nửa đại lục.
Coi như bọn hắn có thể bảo trụ mạng nhỏ, phỏng chừng cũng là trọng thương, không sai biệt lắm hẳn là không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu.
"Phu quân, chúng ta nhanh chóng hiện tại rời đi thôi." Mân nhi không rõ suy nghĩ trong lòng ta, còn tưởng rằng ta lừa gạt kiếm đường chạy trốn cho nên khuyên ta đi nhanh lên. Nhưng bần đạo há có thể đi chứ? Ta lần này chính là cùng bọn hắn kết đại thù, có thể nói là thù sâu như biển, nếu như để bọn hắn có cơ hội phục hồi, không khéo có thể sẽ đuổi giết đến Đạo Môn.
Diệt cỏ không tận gốc, đó là tối kỵ binh gia, bần đạo chính là luôn luôn diệt cỏ tận gốc, không nhân cơ hội hiện tại đoạn tuyệt hậu hoạn, còn là tác phong của âm hiểm quân thần ta sao?
Cho nên bần đạo lập tức cười nói với Mân nhi :" Chạy không phải chúng ta, phải là bọn hắn mới đúng, Tiểu Lục, một hồi nữa nếu các hấp linh quái tới đây, ngươi lập tức phát động không gian cầm cố cho ta, ngàn vạn lần đừng để cho những hỗn trướng đó chạy, ngay cả ta cũng dám trêu chọc, hôm nay sẽ cho bọn hắn nếm mùi lợi hại."
"Được rồi, nhưng mà ngươi xác định đánh thắng được bọn hắn không?" Tiểu Lục nghi hoặc hỏi. Bởi vì ta kích nổ thái dương thần lôi là sau khi Thiên Không Chi Thành đi rồi, hơn nữa là ta lâm thời nghĩ ra trước đó, cũng không nói cho bọn họ biết, cho nên bọn họ cũng không rõ ràng lắm chuyện gì đã xảy ra.
"Đúng vậy phu quân, mặc dù ở thiên giới lực chiến đấu của chúng ta tăng lên, nhưng mà còn chưa đủ để bù lại chênh lệch với bọn hắn a?" Mân nhi cũng không hiểu nói.
"Hì hì, chờ bọn hắn đi ra, các ngươi liền biết cái gọi là chênh lệch này rốt cuộc lớn cỡ nào." Bần đạo cười hì hì nói.
Dù sao vị diện thiên giới này là đường ra duy nhất của vị diện nhân gian giới vừa rồi, nếu bọn hắn không muốn trực tiếp đi tới linh hồn thần giới làm khách, vậy bọn hắn tất nhiên sẽ chạy từ nơi này đi ra. Cho nên bần đạo hạ quyết tâm phải ở chỗ này phục kích bọn hắn. Thời gian không dài, vẻn vẹn chỉ đủ cho chúng ta nói vài lời, một trận bạch quang hiện lên, đám hấp linh quái đáng yếu rốt cục đuổi theo. Trên thực tế, nói bọn hắn đuổi theo ta, chẳng bằng nói là bọn hắn đang đào mệnh.
Bởi vì địch nhân xuất hiện tổng cộng chỉ hơn chục mà thôi, trong đó hấp linh quái cũng chỉ còn lại ba, hơn nữa bọn hắn cả người bị bỏng, thậm chí nửa người cũng bị sóng xung kích phá hủy, ba gia hỏa cộng lại, số xúc tu còn lại chưa tới hai, vài chục con mắt toàn bộ bị chấn nát bấy, chất lỏng sền sệt màu xanh biếc không ngừng tuôn ra ngoài, đi theo thân thể bị tàn phá của bọn hắn rơi xuống mặt đất, bộ dáng kia có thể dùng một chữ 'thảm' để mà hình dung.
Ngoài ra những tiểu quái khác lại càng thê lương, cơ bản có thể tung bay trên không trung là quá tốt rồi, về phần sức chiến đấu, ta phỏng chừng không còn được bao nhiêu. Cho dù là ba hấp linh quái kia, một mình đấu cũng chắc chắn không phải là đối thủ của ta. Nói cách khác, bọn hắn hoàn toàn luân lạc thành chó nhà có tang, tiện nghi lớn như vậy, sao có thể buông tha đây?
Đừng nói bần đạo, ngay cả Tiểu Lục cũng hiểu được đạo lý này, căn bản không cần ta mở miệng, hắn trực tiếp lập tức phát động pháp thuật phong tỏa không gian, sau đó hưng phấn cười nói :"Ha ha? Nhưng gia hỏa đó sao lại biến thành bộ dạng như thế? Thực lực của bọn hắn ta chính là tự mình thử qua, tuyệt đối không kém hơn ta a? Ngươi rốt cuộc đã dùng ma pháp gì, không ngờ đánh bọn chúng thảm như vậy?"
Mân nhi cũng cao hứng dị thường nói :"Trời ạ, chàng trong nháy mắt đánh ba vị siêu cấp chủ thần bị thương nặng, tên còn lại kia không phải lại trực tiếp bị miểu sát đó chứ? A, phu quân yêu của ta, đây tuyệt đối là kỳ tích, người ta sùng bái chàng muốn chết. Phu quân, chàng rốt cuộc làm như thế nào?"
"Hắc hắc, cũng không có gì!" Bần đạo ra vẻ thâm trầm âm hiểm cười nói: "Bất quá là ở trong gốc linh hồn thần thụ kia động tay động chân một chút thôi?"
"Tay chân gì mà lợi hại như vậy?" Mân nhi vội vàng truy vấn.
"Ta vẻn vẹn để vào đó một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi mà thôi." Bần đạo dương dương tự đắc nói.
"Kháo, còn 'vẻn vẹn, 'mà thôi!" Tiểu Lục buồn cười nói :"Một trăm lẽ tám quả thái dương thần lôi phá hủy cả một đại lục là không thành vấn đề, cho dù là thượng cổ đại thần cũng chưa chắc có thể ở gần trong gang tấc vụ nổ thoát được tính mạng, tên hấp linh đại quái kia không cần nói cũng biết, tuyệt đói sớm bị nổ thành tro bụi rồi. Cái tên gia hỏa nhà ngươi cũng thật là, trực tiếp hạ thủ ác động như vậy, quả thật đủ âm hiểm."
"Phu quân!" Lệ Nhược Nhã cũng dở khóc dở cười nói :" Ta còn tưởng rằng chàng bất quá giả vờ ứng phó tình thế mà thôi, thật không nghĩ tới chàng cư nhiên dưới tình huống mặt cười hì hì, bất tri bất giác bỏ vào thứ chết người đó. Chàng thật là xấu, không nói lời nào cho người ta biết trước."
"Ngất!" Bần đạo sau khi nghe Lệ Nhược Nhã nói xong thì buồn bực dị thường a, như thế nào nàng còn bảo lưu tư tưởng kỵ sĩ cổ hủ a? Ta nếu không làm như thế, chỉ sợ tất cả mọi người đã xong đời rồi.
May mà lúc này, Mân nhi tỏ vẻ ủng hộ kiên định đối với ta, nàng lập tức phản bác nói :" Lệ Nhược Nhã tỷ tỷ, đây là ngươi không đúng, phu quân làm như vậy còn không phải là vì chúng ta sao? Hấp linh tứ quái hiển nhiên là muốn gạt phu quân giúp bọn hắn làm việc mà thôi, ta dám chắc chắn, sau này bọn hắn nhất định sẽ lấy mạng chúng ta, mà không phải là thả chúng ta đi, chẳng lẽ chuyện tình dễ hiểu như vậy ngươi không nhìn ra được sao?"
"Điều này ta cũng biết a!" Lệ Nhược Nhã do dự nói :"Nhưng ta vẫn cảm thấy khi mà không có chứng cứ rõ ràng, chúng ta thật sự không nên trực tiếp hạ tử thủ, vạn nhất chúng ta phán đoán sai lầm, đó không phải là ngộ thường người tốt sao! Với lại, lúc này chúng ta hoàn toàn có thể tạm thời cho qua, sau đó tìm cơ hội âm thầm ra đi a? Cần gì phải xuất thủ lấy mạng chứ?"
"Lệ Nhược Nhã tỷ tỷ, ngươi là một thiên sứ tâm địa thiện lương, nhưng mà có đôi khi, thiện lương sẽ hại mọi người." Hỏa công chúa cũng chen miệng nói :" Đừng quên, hấp linh tứ quái vừa xuất hiện liền đã phong tỏa không gian, đây là một hành vi tỏ vẻ đối địch. Nhìn thấy bọn hắn vừa bắt đầu đẽ không có hảo tâm với chúng ta, phu quân làm như vậy chẳng qua là tiên hạ thủ vi cường mà thôi, là bên yếu, nếu không nắm bắt thời cơ, kết quả chúng ta sẽ rất thảm, cho nên ta không cho rằng phu quân làm như vậy là sai."
"Ta cũng ủng hộ!" Băng công chúa cũng tiếp lời nói: "Coi như bọn hắn là người tốt, cũng đã uy hiếp đến người tốt chúng ta, xuất phát từ lo lắng đến sự an toàn của chúng ta, hành động của phu quân là hợp lý."
---o0o---
"Đúng vậy!" Lần này ngay cả Tiểu Lục cũng ủng hộ ta nói :"Mấy gia hỏa kia lấy linh hồn làm thức ăn, không biết đã hại biết bao nhiêu sinh linh, ta sống lâu như vậy còn chưa từng nghe nói trong đám gia hỏa như vậy có thể xuất hiện người tốt, huống hồ thứ đồ ghê tởm này, đã sớm được chư thần công nhận là vật tà ác, mặc dù ta đây là thực vậy, cũng có quyết tâm là nhìn thấy là giết. Nếu không phải là đánh không lại bọn hắn, ta vừa rồi chắc chắn sẽ không chạy đi như vậy, hiện tại, coi như các ngươi không xuất thủ ta cũng sẽ diệt bọn hắn, đỡ cho bọn hắn lại đi hại người."
"Ân, xem ra là ta sai rồi." Lệ Nhược Nhã cười khổ nói :" Lại bị mọi người tập thể phản đối."
"Ha ha, bảo bối, đây là bởi vì phu quân ta anh minh uy phong a!" Bần đạo trâng tráo nói.
"Ha ha!" Mọi người cùng nhau cười rộ lên.
Chúng ta đều là dân lão luyện kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vào lúc này, tự nhiên có thể dễ dàng nhìn ra trạng thái của đối thủ là cực kỳ không tốt. Thương thế của bọn hắn cũng cực kỳ nghiêm trọng, nhất là những miệng vết thương còn đang đổ máu, nhất định phải cứu chữa kịp thời mới được, mà trạng thái như hiện tại, đó là càng ngày càng xấu. Nếu trạng thái của đối thủ đang không ngừng hạ thấp, chúng ta đương nhiên sẽ không sốt ruột tấn công, dù sao không gian đã bị phong tỏa, không cần phải lo lắng bọn hắn chạy trốn. Cho nên chúng ta mới thảnh thơi ở nơi này nói chuyện tào lao.
Trong lúc chúng ta nói chuyện, nhóm hấp linh quái cũng đang không ngừng thương nghị đối sách. Hấp linh đại quái đã chết, hiện tại do nhị quái chỉ huy, hắn nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào Thiên Không Chi Thành của chúng ta, hướng những người còn lại nghiến răng nghiến lợi nói :"Gia hỏa chết tiệt kia không ngờ dám ám toán chúng ta, hiện tại lão đại đã chết trận, chúng ta trọng thương, không gian lại bị phong tỏa, đánh cũng không lại, chạy cũng không được, mẹ nó, các ngươi nói, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Còn có thể làm sao, đầu hàng đi!" Hấp linh tam quái không cam lòng nói :"Bằng không tất cả mọi người sẽ chết tại đây!"
"Ta không đồng ý!" Hấp linh tứ quái rít gào nói: "Tên hỗn đản kia làm chúng ta thảm như vậy, chúng ta sao có thể hướng hắn đầu hàng chứ? Nói như thế nao chúng ta cũng là siêu cấp chủ thần, ít nhát cũng phải có chút tôn nghiêm chứ?"
"Tôn nghiêm giữ được mạng sao?" Hấp linh tam quái khinh thường nói :"Chỉ cần ngươi có thể giữ mạng cho mọi người, ta sẽ nghe lời ngươi."
"Chuyện này..." Hấp linh tứ quái do dự một chút rồi nói :" Không bằng chúng ta tạm thời tìm một chỗ trốn trước, cái vị diện này cũng không nhỏ, cũng đủ cho chúng ta dùng ẩn thân. Ta cũng không tin, hắn còn có thể ở nơi này tiêu tốn thời gian với chúng ta."
"Ngây thơ!" Hấp linh nhị quái lại lập tức cả giận nói :" Đừng quên, chúng ta là thuộc tính hắc ám, mà ở đây là thiên giới, nơi nơi đều là linh khí chết tiệt, ở nơi này, chúng ta giống như là ngọn hải đăng trong đêm đen, trốn thế nào cũng bị người ta dễ dàng tìm ra."
"Thế thì..." Hấp linh tứ quái cũng cảm thấy đề nghị của mình ấu trĩ, bất quá hắn lập tức cả giận nói :"Vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Hiện tại ngươi là lão đại rồi, cũng không thể người vừa mới lên lão đại lại muốn mang bọn ta đi đầu hàng chứ?"
"Đầu hàng cũng không tốt lắm!" Hấp linh nhị quái khó xử nói :"Để ta suy nghĩ một chút."
Không đầu hàng thì phải chết, ta cũng không muốn chết, ta còn có rất nhiều bảo vật phải chăm nom." Hấp linh tam quái quát to nói.
"Bảo vật!" Hấp linh nhị quái đột nhiên kêu lên: "Đúng rồi, chính là bảo vật, ta có biện pháp rồi."
"Biện pháp gì?" Hấp linh tứ quái vội vàng hỏi.
"Ta nhìn vẻ mặt gian của tên tiểu tử kia, nhất đinh là một gia hỏa tham lam, không bằng chúng ta đem bảo vật chúng ta cất chứ mua mạng của mình." Hấp linh nhị quái nói.
"Hừ, vậy hắn sẽ nhất định chân trước cầm đồ vật, sau lưng diệt chúng ta." Hấp linh tam quái khinh thường nói :"Ta bằng đầu óc của mình đảm bảo hắn sẽ làm như thế."
"Chúng ta đương nhiên không để hắn làm như vậy." Hấp linh nhị quái nói.
"Chúng ta nói bảo vật giấu trong nơi ở của chúng ta, địa phương của bảo tàng cực kỳ bí mật, hơn nữa còn có các loại cơ quan cạm bẫy, nhất định phải là chúng ta tự mình mở ra mới được. Cứ như vậy, hắn chắc chắn sẽ không giết chúng ta, mà sẽ bảo chúng ta dẫn đường cho hắn." Hấp linh nhị quái lập tức cười lạnh nói :"Chỉ cần chúng ta về đến nhà, bằng vào địa hình quen thuộc, còn có cơ quan chúng ta tự mình thiết kế, không lo trốn không thoát, ít nhất cũng là một cơ hội, chung quy so với bị hắn giết ở đây tốt hơn nhiều a."
"Biện pháp tốt, ta thấy so với đầu hàng tốt hơn." Hấp linh tứ quái là người ủng hộ đầu tiên nói :"Ta đồng ý!
"Ân!" Hấp linh tam quái lo lắng nói :"Được rồi, dù sao đầu hàng nói không chừng cũng sẽ chết, gia hỏa kia điển hình của tiếu lý tàng đao, ai biết trong lòng hắn nghĩ thế nào, đem so sánh thì kế sách này giữ mạng vẫn cao hơn một chút, ta cũng đồng ý."
"Được, một khi đã như vậy, chúng ta đây cùng nhau đi thương lượng với hắn thôi." Hấp linh nhị quái nói xong, lảo đảo xoay người hướng Thiên Không Chi Thành bay tới.
Đám người bần đạo đang nói chuyện hăng say, đột nhiên nhận được cảnh báo của Tiểu Lục, nói ba con hấp linh quái kia đang bay tới, chúng ta lập tức đình chỉ vui đùa, bắt đầu chú ý đến đối thủ.
Bởi vì sợ làm cho chúng ta hiểu lầm, các hấp linh quái khi cách chúng ta mấy ngàn thước thì ngừng lại. Hấp linh nhị quái dụng tinh thần lực hô về phía Thiên Không Chi Thành :" Tiểu huynh đệ, ngươi thắng rồi, chúng ta có điều muốn nói."
Bần đạo vừa nghe, lập tức liền biết màn kịch hay bắt đầu trình diễn, vội vàng bay ra, cười quái dị nói với hấp linh :"Ha ha, nói đi, các ngươi muốn nói điều kiện gì với ta?"
"Đương nhiên là điều kiện để ngươi thả chúng ta." Hấp linh nhị quái không thể không áp chế cơn tức giận, khiêm tốn nói với ta :"Ngài xem, các hạ đã là kẻ thắng lợi cuối cùng, hiện tại cho dù giết chúng ta, cũng chẳng qua là uổng phí một hồi tay chân mà thôi, không chiêm được bất cứ lợi ích gì. Nhưng mà nếu ngài chịu buông tha cho chúng ta, chúng ta nguyện ý dâng lên bảo vật thu thập nhiều năm để tỏ ý cảm tạ."
Nhìn bộ dáng của hắn, làm sao còn giống cừu gia của ta a? Giống như lão đại bị ta giết, còn bị đánh trọng thương không phải là hắn. Co được dãn được, quả nhiên là ngoan nhân a! Bần đạo trong lòng âm thầm cảnh giác, càng là gia hỏa như vậy thì càng nguy hiểm. Ta tuy rằng ở mặt ngoài bất động thanh sắc, tuy nhiên đã ở trong lòng âm thầm ra một quyết định, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn sống sót, bằng không, một khi bọn hắn hồi phục hoàn toàn, ta và người nhà của ta e rằng toàn bộ sẽ bị xui xẻo.
Đương nhiên, những điều này là do ta trong lòng quyết định, đối với bảo vật đưa tới cửa, bần đạo tự nhiên không có chuyện cự tuyệt, cho nên ta cũng bày ra khuôn mặt tươi cười hiền lành, nói với hấp linh nhị quái :"Ai nha, biết nói thế nào đây, ta kỳ thật cũng không muốn như thế, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Bất quá, nếu các vị thật sự cầm không được bảo vật trên người, ta đương nhiên khổng ngại thay các ngươi bảo quản."
Hấp linh nhị quái bị ta nói muốn tức chết, thầm nói, gia hỏa này thật sự là quá vô sỉ, lại còn không biết xấu hổ nói là ngoài ý muốn? Kháo, ngoài ý muốn còn muốn bảo vật của chúng ta sao? Đây không phải là được tiện nghi còn khoe mẽ sao?
Nhưng mà hắn tuy rằng hận ta đến nghiến răng nhưng lại không dám lộ ra ngoài chút nào. Người là dao thớt, mình là cá thị còn có thể làm gì được đây. Hấp linh nhị quái cũng không nhiều lời, rất dứt khoát từ trong không gian cá nhân của mình lấy ra một thanh bảo kiếm đen kịt đưa cho ta nói :" Chúng ta có rất nhiều bảo vật, không có mang theo bên mình, đều để ở nhà chúng ta, nếu như ngài có thời gian, chúng ta nguyện ý đưa ngài đi lấy. Cái thành hắc ma kiếm này là vũ khí của ta, ta đảm bảo, ở trong bảo khố của chúng ta bất kỳ đồ vật nào cũng không kém hơn so với nó." Nói xong, hắn đem hắc ma kiếm kia đưa cho ta.
"A!" Bần đạo tùy tay nhận lấy, nhìn kỹ, quả nhiên thứ tốt, kiếm dài ba thước, rộng một thước, là song thủ trọng kiếm cho những gia hỏa đô con sử dụng. Người sử dụng thân phải cao ít nhất bốn năm thước mới được. Tài liệu của kiếm này ta cũng chưa từng gặp qua, nhưng mà huyết tinh sát khí nó phát ra, sắc bén đến nỗi làm cho ta có chút sợ hãi. Bằng vào khí thế này, ta khẳng định cấp bậc của nó tuyệt đối không kém hơn bao nhiêu so với mấy chục pháp bảo trong u thủy thần cung. Ha ha, hắn không ngờ từ bỏ đồ tốt như vậy để hấp dẫn ta, ta nên làm cái gì bây giờ?
---o0o---
/897
|