Trường Tình

Chương 121 - Lần Nữa Nhảy Bungee [Hoàn]

/121


Trước khi Kim Linh chuẩn bị thụ thai, Trang Ỷ Mộng định cùng Kim Linh lại đi nhảy bungee lần nữa, Kim Linh cảm thấy nhảy riêng không bằng nhảy chung, cô kêu vài người đến cùng nhau nhảy, nhiều người nhiều thêm can đảm thôi.

Kim Vi Vi trước kia có từng nhảy bungee rồi và rất thích cái loại vận động kích thích này, Trương Tập Nhiễm vốn không muốn đến, nhưng là Kim Vi Vi liều chết làm nũng, vì tránh cho cái lổ tai chịu đủ tàn phá của Kim Vi Vi, Trương Tập Nhiễm không tình nguyện mà đáp ứng.

Mộc Hãn cùng Tạ Khinh Dung là bị lừa đến đây, Kim Linh mời các nàng cùng đi, nói là nhiều người náo nhiệt, Tạ Khinh Dung cảm thấy được cô cùng Mộc Hãn ít khi vận động liền đồng ý cùng đi .

Mộc Hãn vốn sẽ không thích vận động ngoài trời, nàng thích vận động 'bên trong' hơn. Thật vất vả mới đến cuối tuần, rốt cục có thể cả ngày cùng Dung Dung một mình trong phòng làm một ít vận động trên giường, chính là Dung Dung vẫn cứ muốn tới, nàng mới không tình nguyện đi theo.

Hôm nay thời tiết thật tốt! Kim Linh cười nhìn tình địch trước kia và Tạ Khinh Dung chào hỏi, về phần hai người còn lại đều là em của mình, là người trong nhà, không cần khách khí như vậy, tiếp đón có thể tỉnh lược.

Hôm nay cô không phải hẹn chúng tôi đến sao ? Mộc Hãn nhíu mày hỏi, nếu nàng nhớ không lầm, vừa rồi trên biển báo viết 'bungee', lại nhìn mặt hồ phía dưới, cảm giác trong lòng run sợ , bungee này nọ nha, ngẫm lại đều cảm thấy sợ hãi.

Chúng ta tới nhảy bungee. Kim Vi Vi một bộ hứng thú đầy người, bộ dáng hưng phấn, nghĩ đến có thể cùng Nhiễm Nhiễm chơi trò mạo hiểm, Kim Vi Vi càng mong đợi.

Tôi đổi ý rồi, trò này có gì đáng xem đâu! Kim Linh là phùng má giả làm người mập, nếu không phải Trang Ỷ Mộng thích chơi, đánh chết nàng cũng không muốn thử lần thứ hai.

Dung Dung, chúng ta không chơi cái này, thoạt nhìn rất nguy hiểm. Mộc Hãn không có hứng thú với bungee, hận không thể lập tức lôi kéo Tạ Khinh Dung xuống núi về nhà.

Nếu đã đến đây, liền thử một chút đi. Tạ Khinh Dung thực bình tĩnh, với việc đi chơi đột nhiên biến thành nhảy bungee không quá để ý, trời trong nắng ấm, thời tiết cuối thu thích hợp ra ngoài chứ không phải suốt ngày giam ở trong phòng, gần đây Mộc Hãn là càng ngày càng ở ẩn.

Trang Ỷ Mộng cảm thấy nhiều người nhiều náo nhiệt, không có gì không tốt .

Trương Tập Nhiễm mặt không chút thay đổi, một bộ không sao cả , nhưng lúc đứng ở trên cầu nhảy cao mấy chục thước, mặt nàng ' soạt' liền trắng bệch, đứng ở trên này mới chính thức cảm nhận được sợ hãi.

Nhiễm Nhiễm, đừng sợ, có mình bên cạnh mà ! Kim Vi Vi bộ dáng không hề sợ hãi dũng cảm tự hào nói, chờ đến khi dây treo trên người hai người đều cột chắc xong định nhảy, Trương Tập Nhiễm chết sống không chịu bước ra bên ngoài, bị nhân viên công tác trực tiếp đẩy đi .

Cho tới bây giờ, cô phi thường chán ghét tiếng thét chói tai ồn ào, vậy mà hiện tại cô cũng không tránh khỏi thét ra tiếng, cảm giác thân thể hoàn toàn không trọng lực khiến cô gắt gao ôm lấy Kim Vi Vi. Chỉ có ôm chặt lấy Kim Vi Vi cô mới có một chút cảm giác an toàn, chân chính cảm nhận được sinh mệnh và sự quan trọng của đối phương, thì ra người này đối với mình lại quan trọng như vậy.

Kim Vi Vi đang thét chói tai, tiếng thét này là vui, khác với Trương Tập Nhiễm hoảng sợ, Kim Vi Vi thật thích cảm giác Trương Tập Nhiễm gắt gao ôm lấy thân thể của mình, giống như chính mình là trụ cột của nàng, khiến Kim Vi Vi cực kỳ tự hào.

Mộc Hãn nhìn Trương Tập Nhiễm hoàn toàn bị động mà bị đẩy xuống , còn có tiếng thét chói tai không phù hợp với tính cách Trương Tập Nhiễm, có thể tưởng tượng nhảy xuống đi là cỡ nào khiếp sợ, nàng sợ tới mức sắc mặt đều trắng bệch, nhưng là nàng cũng hiểu được hiện tại chạy trốn đã không còn kịp nữa.

Dung Dung, cậu không sợ sao ? Mộc Hãn hỏi.

Hoàn hảo, không sợ lắm. Tạ Khinh Dung vẫn rất bình tĩnh hồi đáp, cô ước tính một chút, khoảng cách từ cầu nhảy đến mặt nước cỡ 75 mét, hẳn là trong phạm vi có thể thừa nhận đi, kỳ thật cô cũng không phải chắc chắn.

Sắc mặt Kim Linh hiện tại chính là không biết phản ứng thế nào, còn chưa kịp nhảy cô đã cảm giác chân mình sắp nhũn ra, bởi vì từng có kinh nghiệm từ lần trước, cô hoàn toàn biết rõ cảm thụ của Trương Tập Nhiễm lúc này, không khỏi lấy tay vịn lên thân thể Trang Ỷ Mộng, không cho chính mình vô lực ngã xuống.

Liền như vậy một hai phút đồng hồ, với Trương Tập Nhiễm mà nói thật quá dài, nhưng là đối Kim Vi Vi mà nói hai ba phút liền hết, vẫn chưa thỏa mãn.

Lúc Trương Tập Nhiễm bị kéo lên, khuôn mặt hoàn toàn trắng bệch, chân hoàn toàn đứng không vững, mà khí sắc của Kim Vi Vi lại thập phần hồng nhuận, còn thì thầm rằng ghiền rồi còn muốn nhảy thêm vài lần khiến Trương Tập Nhiễm cùng Kim Linh đều muốn đánh nàng. Chính là, Trương Tập Nhiễm hiện tại đã hoàn toàn không còn tâm trạng, ngay cả xem thường cũng không có khí lực, thân thể như trước ôm lấy trên người Kim Vi Vi tìm kiếm chỗ dựa, Kim Vi Vi chính là thực thích Trương Tập Nhiễm suy yếu như thế, ỷ lại chính mình.

Mộng Mộng, lúc nhảy xuống, chị nhất định phải ôm chặt người ta. . . . . . Kim Linh lo lắng nói, lời này từ lúc Trương Tập Nhiễm cùng Kim Vi Vi đi xuống sau đó liền vẫn cùng Trang Ỷ Mộng dặn dò.

Được rồi. Trang Ỷ Mộng kiên nhẫn đáp.

Mộng Mộng. . . . . . Kim Linh vẫn lo lắng, còn muốn dong dài một lần.

Câm miệng. Tính nhẫn nại của Trang Ỷ Mộng bị Kim Linh phá hỏng, nhìn thấy Kim Linh như trước không có tự giác ngậm miệng, không khỏi ra lệnh.

Thừa dịp hai người đang nói chuyện, nhân viên công tác đem hai người đều đẩy xuống, hai người lập tức liền ôn lại cảm giác nhảy bungee lần trước, nhưng lần này cảm giác lại có chút bất đồng, Kim Linh gắt gao mà ôm lấy Trang Ỷ Mộng, nàng cảm thấy có câu nói rất đúng, nếu bạn đã yêu một người, bạn liền cùng người cùng nhau nhảy bungee, bởi vì trong một khắc đó, cảm giác yêu so với bất kỳ thời điểm nào đều rất rõ ràng.

Lần trước nhảy xuống, trong đầu Trang Ỷ Mộng còn có Mộc Hãn, chính là lúc này đây, đại não của cô chỉ có Kim Linh, không khỏi đem Kim Linh ôm chặt hơn nữa.

Lúc Kim Linh đi lên, tuy rằng sắc mặt trắng bệch, đi đứng như trước nhũn ra, nhưng so với lần trước rõ ràng tốt hơn rất nhiều. Cô vẫn ôm chặt Trang Ỷ Mộng không chịu buông tay, Trang Ỷ Mộng cũng không buông Kim Linh ra.

Ngay lúc Mộc Hãn cùng Tạ Khinh Dung đều cột chắc dây xong, sắc mặt Mộc Hãn đều trắng bệch, thấy vậy Tạ Khinh Dung có chút không đành lòng.

Thật sự rất đáng sợ, như vậy đi, cậu ở trên này, mình tự nhảy xuống là tốt rồi. Tạ Khinh Dung săn sóc nói.

Mộc Hãn tuy rằng rất sợ, nhưng cô lo lắng nên cự tuyệt đề nghị của Tạ Khinh Dung. Cô sẽ không để Dung Dung nhảy xuống một mình! Chỉ cần chỗ nào có Dung cô, cô không việc gì phải sợ. Nghĩ như vậy, Mộc Hãn lại trấn định.

Dung Dung, dù tình huống gì hay thời điểm nào, mình đều phải ở bên cạnh cậu . Mộc Hãn toác ra một cỗ khí thế bất cứ giá nào cũng bên cạnh nhau.

Tạ Khinh Dung có chút động dung, Mộc Hãn rõ ràng đang sợ hãi nhưng cũng không để cho chính mình một người nhảy xuống, cho nên Tạ Khinh Dung vuốt ve khuôn mặt của Mộc Hãn, sau đó khẽ cười .

Lúc nhảy xuống, Mộc Hãn nhắm hai mắt lại, nàng ôm chặt lấy Tạ Khinh Dung, nàng cảm giác thế giới này trở nên tĩnh lặng, nàng tựa hồ nghe tới nhịp tim của chính mình, cũng nghe tới nhịp tim của Dung Dung, dường như chỉ còn lại có hai người. Thật kỳ quái, giờ phút này, nàng một chút đều không cảm nhận được sợ hãi , thay vào đó còn cảm thấy có loại cảm giác hạnh phúc.

Dung Dung, ta cùng với ngươi một mực cùng nhau! Trong lòng Mộc Hãn chỉ có một loại thanh âm như vậy.

Tạ Khinh Dung tựa hồ cũng nghe đến thanh âm trong lòng Mộc Hãn, đem Mộc Hãn ôm chặt hơn nữa, cả đời này của cô cũng giống như thời khắc này, tuyệt đối sẽ không buông tay Mộc Hãn.

Lúc các nàng bị kéo lên vẫn ôm nhau thật lâu chưa hề buông ra, thật giống như khoảnh khắc lúc nhảy xuống kia đều lắng đọng. Dường như có chút gì đó thay đổi, lại như chúng vốn chưa từng thay đổi, chính là mọi việc đều trở nên rõ ràng hơn mà thôi. Tìm được tình yêu của đời mình, được bên cạnh người kia khiến các nàng càng quý trọng.

Toàn văn hoàn

P/S:

Vậy là Trường tình đã kết thúc, dù muốn dù không thì chúng ta phải xa Mộc Hãn, Vi Vi, Khinh Dung, Nhiễm Nhiễm rồi...

Mục đích ban đầu của Dương khi edit bộ này chính là - tìm một bộ thật ý nghĩa nói về tình yêu giữa bạn thân, kết thúc viên mãn xem như thay bản thân hạnh phúc. Bộ này kéo dài 3 năm, kết thúc mọi người đều hạnh phúc. Tình yêu của Dương dài 6 năm, có lẽ cũng nên buông bỏ rồi. Dương là một người cố chấp, cần học cách quên đi loại tình cảm thầm lặng này.

Hơn hết, Dương muốn khuyên mọi người, ai có yêu thầm bạn thân của mình thì hãy tranh thủ. Nhất định phải tìm cơ hội thích hợp nói ra để không phải hối tiếc như Dương. Tin D đi, nói ra mà bị từ chối còn hơn im lặng nuối tiếc, để nó qua đi.

Cuối cùng, xin đặc biệt chân thành cảm ơn Gru và các bạn editor khác đã giúp D hoàn thành bộ này, thật sự cảm ơn rất nhiều.

/121

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status