Truyện Rể Quý Trời Cho - Full

CHƯƠNG 1178

/1841


CHƯƠNG 1178: LẠI DẠY DỖ

Vào lúc này, điện thoại của Lưu Thiên Thê đột nhiên đổ chuông.

Ông ta rút ra nhìn, là một người bạn của ông ta – Vương Triều Hòa, đồng thời cũng là người liên lạc giữa ông ta với những đại gia tộc kia.

Thì ra vừa rồi, Lưu Thiên Thê bị Lâm Thanh Diện đá ra đất, nửa ngày không có đứng lên, ông ta đã ý thức được tình thế không ổn, lén lút gửi tin nhắn cho Vương Triều Hòa, hy vọng Vương Triều Hòa có thể liên lạc với mấy gia tộc gọi người đến cứu ông ta.

Lưu Thiên Thê nhìn thấy số điện thoại này, lập tức nhịn cơn đau trên người mà đứng dậy, trực tiếp mở loa ngoài.

“Vương Triều Hòa, người của mấy gia tộc đó khi nào tới?”

Vốn dĩ Lưu Thiên Thê cho rằng, Vương Triều Hòa gọi điện tới, chắc là báo tin tốt.

Người của những gia tộc đó, khả năng đã ở trên đường rồi.

Nhưng, rất nhanh giọng nói truyền ra trong điện thoại lại khiến ông ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.

“Lưu Thiên Thê, bọn họ bảo tôi nói với ông, sản nghiệp của nhà các ông bọn họ thu lại rồi, nhưng chuyện của ông bọn họ sẽ không quản!”

Nói xong lời này, Vương Triều Hòa cúp máy.

Lưu Thiên Thê cầm điện thoại trong tay, cả người đều rơi vào trạng thái sốc.

Trước đó đã nói xong xuôi cả rồi, thế nào đột nhiên đám người trợ giúp này lại chọn từ bỏ ông ta?

Lưu Thiên Thê hoàn hồn, thật là cảm thấy khóc không ra nước mắt.

Vậy thì mọi thứ trước đó ông ta làm, không phải đều là uổng công vô ích hay sao?

“Hoặc ông còn có thể gọi cho những gia tộc khác hỏi thử xem, có lẽ bọn họ có thể phái người đến cứu ông.”

Lâm Thanh Diện giờ ngón tay, mở miệng nói.

Đúng! Có lẽ còn có hy vọng khác!

Lưu Thiên Thê không có nửa điểm do dự, lập tức liên lạc với từng người, kết quả mặc kệ gọi cho ai, đều không có người nghe máy...

Lưu Thiên Thê không cam tâm, khi thất vọng, đột nhiên một cuộc điện thoại khiến ông ta lấy lại hy vọng.

Nhìn rõ người gọi tới, thì ra là con trai của mình.

Ông ta vội nghe máy, trong điện thoại lập tức truyền đến tiếng khóc lóc của con trai.

“Ba! Chuyện lớn không hay rồi! Những gia tộc đó sau khi tiếp quản mấy sản nghiệp của chúng ta thì lập tức vứt bỏ chúng ta rồi!”

Lưu Thiên Thê hoàn toàn ngốc trệ rồi, không ngờ mình tính kế người khác, người khác đồng thời cũng đang tính kế mình!

Thật ra tất cả những chuyện này, đều lọt vào trong mắt Lâm Thanh Diện: “Một người ngay cả gia tộc cũng có thể bán đứng, ai sẽ thật lòng hợp tác với ông chứ?”

“Ông hiểu cái gì! Bây giờ xong thật rồi!”

Lưu Thiên Thê bỗng bị dọa cho ngốc rồi, trong lòng ông ta rất rõ ràng, ông ta sau đây sẽ đối diện với cái gì!

“Lâm Thanh Diện, tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của cậu có đúng không!” Lưu Thiên Thê như phát điên mà bật cười, mở miệng nói.

“Thằng nhóc nhà họ Lâm, cậu đừng hòng làm gì được tôi, dù sao nhà chúng ta dưới sự dẫn dắt của tôi sắp trở thành gia tộc hàng đầu rồi, sao có thể sẽ xong đời chứ?”

Lâm Thanh Diện khẽ lắc đầu. Anh sớm đã nghĩ tới, Lưu Thiên Thê sẽ có kết quả này, cũng chỉ có loại thông minh rởm như Lưu Thiên Thê, mới đi tin hợp tác với người ngoài.

Thời đại này, ai ai cũng đặt lợi ích lên đầu, sao có thể sẽ thành tâm giúp đỡ ông ta? Thật sự chính là người si nói mộng!

Bản thân chỉ là tùy tiện tìm vài bạn, truyền ra một ít tin tức nhỏ “Lưu Thiên Thê chuyển dời tư sản’ cho mấy gia tộc trợ giúp này, bọn họ lập tức sẽ lật mặt, nhanh chóng sâu xé tư sản dưới tên của Lưu Thiên Thê.

Đây chính là điển hình của kiểu trộm gà không thành mất luôn nắm thóc.

“Lâm Thanh Diện, cậu đợi ở đây, tôi quay về xem, cậu đừng mơ lừa được tôi.”

Lưu Thiên Thê lập tức xông ra cửa, vừa muốn nhắc nhở Lâm Thanh Diện đừng để Lưu Thiên Thê chạy.

Kết quả đầu của Lưu Thiên Thê đập vào cánh cửa của phòng bệnh, sau đó ngã ra đất, cũng không có hơi thở nữa.

Lưu Viễn Kiều nằm trên giường nhìn một màn này, không ngừng lắc đầu.

Tất cả những chuyện Lưu Thiên Thê đã làm, không chỉ là hủy hoại ông ta, đồng thời sản nghiệp của nhà họ Lưu cũng tổn thất không ít.

Nhà họ Lưu to lớn, bị hủy đi như thế, đều tại Lưu Viễn Kiều ngu xi!

Lâm Thanh Diện đi đến bên cạnh Lưu Viễn Kiều, an ủi Lưu Viễn Kiều.

“Không sao, nhà các ông còn có thể cứu được.”

“Thật sao? Anh Lâm, nhà chúng tôi thật sự còn có thể cứu được sao?”

Lưu Ly vội vàng đứng dậy, kích động hỏi Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện nhàn nhạt gật đầu.

Gia chủ của nhà họ Vương ở Bắc Tây vào lúc này đang ngồi trên ghế bằng gỗ đỏ rộng rãi, nghe báo cáo của cậu hai Vương Dã Nhạc.

Tuy anh ta lần này đến Giang Nam chỉ nhìn thấy hai nhà trong số mấy đại gia tộc, nhưng hai gia tộc này đều đã bị anh ta nói cho lay động rồi, đồng ý để nhà bọn họ quay lại Giang Nam!

Trong lòng của Vương gia chủ rất kích động, đem mọi thứ nói cho ba.

“Được, con lần này làm rất tốt, xem ra vị trí này của ba, sớm muộn sẽ truyền cho con!”

Vương Dã Nhạc nghe thấy lời này vội vàng khiêm tốn nói.

“Ba, ba tuyệt đối đừng nói như thế, còn có anh cả xếp trên con nữa!”

Anh ta tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng lại vô cùng phấn kích.

Dù sao anh ta lần này đến Giang Nam, đã hoàn thành nhiệm vụ một cách không tồi, đối với địa vị của anh cả anh ta tạo thành ảnh hưởng rất lớn.

Càng huống chi Vương gia chủ, vốn càng thích Vương Dã Nhạc, vị trí gia chủ này, rất có khả năng sẽ truyền cho Vương Dã Nhạc.

Vương Dã Nhạc đắc ý liếc nhìn về phía anh cả, trong lòng không khỏi nghĩ tới.

“Bắt đầu từ ngày mai hợp tác với bên phía biên cảnh toàn bộ giao cho con, Vương Dã Nhạc!”

Vương gia chủ bỗng mở miệng nói.

“Cảm ơn ba!”

Nghe thấy lời này giọng của Vương Dã Nhạc cũng bắt đầu run rẩy, dù sao nhà bọn họ ở biên cảnh có vô số sản nghiệp, quy mô dược thảo của nhà bọn họ sớm đã là bá chủ của chỗ đó rồi.

“Ba, con cũng muốn tham gia!”

Người lên tiếng chính là em gái của Vương Dã Nhạc, Vương Tinh Tinh.

Nếu như nói đứa con trai mà Vương gia chủ thích nhất là Vương Dã Nhạc, vậy thì cô con gái mà ông ta thích nhất chính là Vương Tinh Tinh.

Nghe thấy lời này Vương gia chủ nhíu mày, nói.

“Con đừng quậy, chuyện như này giao cho anh trai con là được!”

“Đúng đó, em gái, em vẫn là cùng anh cả học tập cách nuôi trồng thảo dược đi!” Vương Dã Nhạc cũng mở miệng nói.

Sau đó Vương Dã Nhạc cười lạnh một tiếng, cúi người với Vương gia chủ: “Ba vây con đi trước!”

Vương gia chủ gật đầu ngay.

“Vậy con đi trước đi.”

Đợi Vương Dã Nhạc đi xa rồi, lão đại mới đi tới, vẻ mặt không vui nói.

“Ba, nói thế nào con cũng là trưởng. Ba ở trước mặt mọi người, nói như thế, sợ rằng khó lòng phục chúng.” Lão đại khuyên: “Càng huống chi, bây giờ em hai được sủng sinh kiêu, ở bên ngoài làm chuyện xằng bậy, ba lẽ nào không sợ nó quá càn quấy sao?”

Vương gia chủ luôn không phải rất thích anh cả của Vương Dã Nhạc, bởi vì cảm thấy anh ta quá nhân từ mềm lòng, không bằng Vương Dã Nhạc hạ thủ tàn nhẫn.

Hơn nữa ông ta từng thấy quá nhiều mưa to gió lớn, tự nhiên biết cái gọi mà nhân từ, chẳng qua chỉ là sự tàn nhẫn đối với nhà bọn họ.

Người làm việc lớn tuyệt đối không thể nhân từ!

Nhưng lão đại, cho dù đến hôm nay, đều vẫn phản đối nhà bọn họ và những thế lực của biên cảnh tiến hành giao dịch mật thiết.

Những năm này ở Bắc Tây, nếu như nhà bọn họ không phải có những giao dịch này chống đỡ, vậy căn bản không xếp được loại thứ hạng như ngày hôm nay, càng đừng nhắc đến sau này còn muốn quay về Giang Nam!

“Ba còn chưa có già như vậy? Lão đại, con đây là đang dạy ba làm việc sao?”

Vương gia chủ bỗng đập mạnh vào tay vịn của chiếc xe, tức giận quát.

“Anh cả, anh nói gì thế?”

Vương Tinh Tinh vội vàng đi tới, bắt đầu không ngừng an ủi Vương gia chủ, mở miệng nói.

“Ba, anh cả không phải là có ý đó.”

Đồng thời còn dùng ánh mắt ra hiệu bảo anh cả nhận sai, anh cả cũng ý thức được lời vừa rồi của mình ngu xuẩn cỡ nào, vội mở miệng nói.

“Ba, con biết sai rồi.”

Nhưng Vương gia chủ căn bản không có ý muốn nhìn anh ta nữa, chỉ nói với Vương Tinh Tinh.

“Qua mấy ngày nữa cậu ba của nhà họ Trần ở Giang Nam sẽ đến nhà chúng ta cầu thân, đó chính là nhân tài hiếm có.”

Vương Tinh Tinh chu cái miệng xinh xắn hoàn toàn như pha lê: “Nhưng con không muốn gả cho anh ta.”

“Hôn nhân đại sự, con không thể tùy hứng.”

Gia chủ phu nhân vội nói, chuyện cậu chủ của nhà họ Trần sắp tới đây, ba con đã nói từ lâu rồi.

Con gái của gia tộc lớn như bọn họ, tình yêu sao có thể tự mình làm chủ, bình thường đều là bị trở thành quân cờ giao dịch mà thôi.

Sau lưng của hôn nhân, càng còn liên quan đến sự phát triển của gia tộc trong tương lai, căn bản không do bọn họ làm chủ.

Nhà họ Trần ở Giang Nam cũng coi như là đại gia tộc, Vương Tinh Tinh cho dù gả qua đó, cuộc sống cũng sẽ không có hạ thấp.

Mẹ của Vương Tinh Tinh cũng là như thế mà gả đến nhà họ Vương, lúc này tự nhiên sẽ không nói chuyện giúp Vương Tinh Tinh.

“Mẹ, mọi người sao có thể đối với con như thế?”

Vương Tinh Tinh viền mắt đỏ lên, bật khóc, sau đó chạy ra ngoài, chỉ để lại một câu.

“Con thà chết, cũng tuyệt đối sẽ không gả cho anh ta!”

Bệnh viện.

Lâm Thanh Diện đã rời khỏi phòng bệnh, ngồi trong xe của Lưu Ly, nhanh chóng đi tới nhà họ Dương một đại gia tộc khác của Giang Nam, Lưu Ly lái xe thỉnh thoảng dùng ánh mắt long lanh nhìn Lâm Thanh Diện, trong lòng thấp thỏm bất an.

Cuộc đối thoại trước đó giữa Lâm Thanh Diện và ba, cô ta nghe rất rõ ràng.

Hiện nay sau khi nhà họ Lưu trải qua đại chiến thì trở nên điêu tàn, muốn vực dậy lần nữa, là chuyện rất khó.

Có điều có lẽ là lời của anh, có cơ hội này.

Mắt của Lưu Ly sáng lên, hỏi Lâm Thanh Diện.

“Anh Lâm, nhà chúng tôi thật sự còn hy vọng sao?”

“Cô cảm thấy sao?” Lâm Thanh Diện nhắm mắt dưỡng thần, không ngừng rèn luyện khí tức thần luyện của mình.

Theo anh thấy, một nhà họ Lưu nho nhỏ, anh nếu như muốn, bất cứ lúc nào cũng xây dựng được vô số gia tộc có quy môn này!

Lưu Ly nghe Lâm Thanh Diện nói như thế, trầm mặc.

Nhà họ Lưu thực lực và tiền bạc hùng hậu, hùng bá một phương, hiếm có đích thủ, lại có ai có thể ngờ, chẳng qua chỉ mới vài ngày ngắn ngủi, nhà bọn họ sẽ trở thành cái dạng này?

“Chấn hưng nhà họ Lưu, đối với anh mà nói, chắc không khó. Điều tôi sợ là những kẻ sâu xé sản nghiệp của nhà họ Lưu sẽ bởi vì sợ nhà họ Lưu trả thù, mà cản trở hành động của anh...” Lưu Ly cắn môi: “Dù sao, long mạnh không đè nổi đầu rắn, ngộ nhỡ xảy ra sự cố gì, thế lực của anh sẽ thoát khỏi tầm kiểm soát.”

Lâm Thanh Diện mỉm cười khinh thường, bình tĩnh nói.

“Một đám kiến, không cần sợ!”

Lâm Thanh Diện hít sâu một hơi, sau đó mở điện thoại ra, gửi một tin nhắn.

Đây là gửi cho quản gia của anh, bảo ông ta sau khi sàn chứng khoán mở, thu mua số lượng lớn cổ phiếu của nhà họ Trần và nhà họ Dương.

Cùng lúc này anh cũng gọi điện cho Ông Phương, bảo ông ta cử vài thủ hạ xuống, tạo áp lực không ngừng cho hai nhà này.

Nhà họ Lưu không thể ngã xuống, những đại gia tộc của Giang Nam, có thể tồn tại nhiều năm như thế, vậy chắc chắn là có một vài nguyên nhân.

Bọn họ luôn duy trì sự một loại ước định với nhau, cân bằng vi diệu sự giúp đỡ qua lại.

Nếu như nhà họ Lưu lúc này thật sự xảy ra chuyện lớn, sự cân bằng đó chắc chắn sẽ bị phá hỏng.


/1841

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status