Đã gặp qua không ít người âm độc có thủ đoạn và tâm tư, nhưng mà lần này Tà Vương lại sử dụng liên hoàn kế, néu như không phải đến cuối cùng thì có lẽ là cả đời này mình cũng sẽ không phát hiện ra.
Lâm Thanh Diện bước lên đánh nhau với ông ta, hai người đánh nhau cả nửa ngày, càng đánh càng để người xung quanh cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Nhất là bản thân Tà Vương căn bản không nghĩ tới là thực lực của Lâm Thanh Diện lại còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của mình.
Xem ra là mình đã coi thường Lâm Thanh Diện rồi, thực lực của Lâm Thanh Diện hoàn toàn rất mạnh mẽ, đó cũng không có nghĩa là mình không có cách nào xử lý được anh.
Tà Vương nhắm mắt lại, rồi đến lúc mở mắt một lần nữa, bên cạnh đã có một ngọn lửa màu đỏ rực, loại ngọn lửa đỏ rực này trông rất đáng sợ.
Lâm Thanh Diện ngảng đầu lên nhìn qua, trong đôi mắt mang theo vài phần kinh ngạc.
Anh căn bản cũng không hiểu Tà Vương đang dùng chiêu thức gì, đây là lần đầu tiên mà anh nhìn thấy chiêu thức này, chẳng lẽ là một loại pháp thuật tà ác.
Lâm Thanh Diện nhìn sang, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì chưởng môn ở bên cạnh đã nhẹ giọng nhắc nhở anh: “Tà Vương cảm tháy có hơi lực bát tòng tâm, cho nên ông ta lựa chọn thiêu đốt sinh mệnh của mình để đánh nhau với cậu, nếu như cậu chết, thế thì ông ta sẽ háp thụ sinh mạng của cậu.”
Câu nói này của chưởng môn làm cho những người xung quanh đều hoàn toàn choáng váng, bọn họ đã gặp khá nhiều thủ đoạn ghê tởm nhưng mà thật sự đây chính là lần đầu tiên mà bọn họ nhìn tháy loại thủ đoạn này.
Bình thường Tà Vương đều có bộ dạng cao cao tại thượng, vô cùng ngạo mạn, không ngờ tới là bây giờ lại có người có thể làm cho ông ta thiêu đốt cả hồn phách của mình, thế thì rốt cuộc là thực lực của người này mạnh đến mức độ nào?
Có không ít người yên lặng đưa mắt nhìn về phía Lâm Thanh Diện, mang theo vài phần ngạc nhiên, bọn họ luôn cho rằng sự chênh lệch giữa mình với Lâm Thanh Diện cũng không xa xôi như thế, bình thường tiếp xúc với nhau cũng rất ôn hòa, cho đến bây giờ bọn họ mới nhận thức rõ ràng thực lực của anh, đúng là mình với Lâm Thanh Diện khác nhau như trời với đêm, cho dù muốn chạm đến anh thì cũng không thể chạm được.
“Lâm Sư huynh, coi như là chuyện này phải nhờ vào mọi người rồi, thực lực của anh rất mạnh, chúng tôi cũng chỉ có thể góp chút sức lực cho anh mà thôi, anh nhất định phải cố lên.”
Xung quanh có không ít người bắt đầu đồng loạt cổ vũ cho Lâm Thanh Diện, nhưng mà chuyện này thật sự đơn giản như vậy hả.
Lâm Thanh Diện không phản ứng lại những người này, ngược lại anh quay đầu nhìn về phía Tà Vương đứng trước mặt, chỉ nhìn thấy năng lực của Tà Vương càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, trạng thái của ông ta trở nên vô cùng đặc biệt, làm cho người ta rất khó mà hình dung.
Xung quanh đều là những ngọn lửa đỏ rực, Lâm Thanh Diện nhìn thấy mà trong lòng sững sờ, ngọn lửa đỏ rực như thế này không giống như là những ngọn lửa bình thường.
“Rốt cuộc là ông muốn làm cái gì? Ông dùng máy ngọn lửa này thậm chí còn thiêu đốt sinh mạng của mình, ông thật sự cảm thấy đáng giá không hả? Đây chính là mạng sống của ông.”
Trong lòng của Lâm Thanh Diện cảm thấy rất thắc mắc, chẳng lẽ chiến thắng đối với bọn họ mà nói thật sự quan trọng như vậy luôn hả? Thậm chí nguyện ý hi sinh cả mạng sóng của mình cũng phải phân cao thấp với đối thủ, không chỉ có như vậy, vì đạt được thắng lợi, thế mà còn liều mạng như vậy.
“Ngươi thì biết cái gì! Ta làm chuyện gì đương nhiên cũng có suy nghĩ của ta, cho dủ thực lực của ngươi có mạnh đến đâu đi nữa, ngươi cũng chẳng làm được chuyện giống như chuyện mà ta đã làm, tiếp theo đây ngươi nên hiến cái sinh mạng của ngươi đi, có đúng không?”
Tà Vương cười cười nhìn Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường, lúc đầu còn cho là năng lực của Lâm Thanh Diện còn mạnh hơn một chút, kết quả lại không ngờ tới sợ hãi như thế.
Ngay cả sinh mạng của mình mà cũng không nguyện ý đi nỗ lực, còn có tư cách gì đánh nhau với mình?
Sau khi Tà Vương thiêu đốt sinh mạng của mình, năng lực lại trở nên càng ngày càng lợi hại hơn, lúc Lâm Thanh Diện đánh nhau với ông ta, anh rõ ràng cảm nhận được có hơi phí sức. Hơn nữa, năng lực của Tà Vương lại càng ngày càng hung hăng hơn.
Từng hồn lực va chạm với nhau, Lâm Thanh Diện dần dần rơi vào thế hạ phong.
“Trước mắt cậu đừng gấp gáp đánh nhau với ông ta, chẳng thà cậu suy nghĩ lại xem nhược điểm của ông ta ở đâu, bây giờ ông ta cũng không phải là chân thân, lực thiêu đốt sinh mệnh xem ra còn kém thực lực trước kia của ông ta, lời nói này không phải là do cậu đã nói hả?”
Bên cạnh lại bỗng nhiên có một vị sư huynh bước ra, lúc nhìn Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt mang theo vài phần kiên định.
Lời này nói không sai, bởi vì ngay từ đầu Lâm Thanh Diện đã nói, đây cũng không phải mà nơi mà Tà Vương nên đến, cho nên Tà Vương vẫn sẽ chịu đựng sự áp chế của đại lục phía chính phái.
Chính là bởi vì sự áp chế đại lục, cho nên lực của ông ta mới có thẻ yếu hơn máy cấp bậc so với lúc trước, phải lợi dụng tình huống này cho thật tốt, nói không chừng là có thẻ miễn cưỡng đánh nhau ngang hàng với Tà Vương.
“Mấy người các cậu đừng có nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian đến đây hét cho tôi, cùng nhau truyền hồn lực cho sư huynh.”
Xung quanh có không ít người lần lượt đi tới, đi đến bên cạnh Lâm Thanh Diện, bắt đầu truyền hồn lực cho Lâm Thanh Diện.
Lúc nãy hồn lực trong cơ thể mình gần như đều đã cạn kiệt, chẳng máy chốc hồn lực trong thân thể lại không ngừng được tăng lên, bây giờ thực lực của mình còn mạnh hơn so với trước kia mấy cấp bậc.
“Không tệ, đúng là anh em tốt, bây giờ mọi người làm như vậy làm cho tôi cảm thấy cảm động không thôi.”
Lâm Thanh Diện nói xong thì liền nhắm mắt lại, anh thu nhận đồng thời chuyền đổi hồn lực trong cơ thể, anh vọt về phía Tà Vương.
Tà Vương và Lâm Thanh Diện đánh nhau cả nửa ngày, cho dù đã thiêu đốt hồn lực sinh mệnh, nhưng mà chỉ có thể đổi lại một người ngang sức với mình.
Chỉ là nhân loại, chỉ là sâu kiến, sao lại có tư cách đối nghịch với mình?
“Không có khả năng, vĩnh viễn không có ai đánh bại được ta! Tà Vương! Ta tuyệt đối không có khả năng ngang sức với cái đám nhân loại các người, thật sự không công bằng!”
Tà Vương có chút hoảng sợ nhìn hai tay của mình, không biết là ngọn lửa trên tay mình càng ngày càng nhỏ từ lúc nào, cho dù mình có thiêu đốt năng lượng sinh mệnh, nhưng mà năng lượng sinh mệnh cũng đang chậm rãi biến mắt.
Hi vọng là đã dùng hét tuổi thọ của mình, không ngờ tới lại đánh nhau với một người cùng cấp hoặc là lựa chọn tự nổ đồng quy vô tận với đám người này, hoặc là chỉ có thể ngoan ngoãn bỏ chạy.
Tà Vương mở to mắt nhìn tắt cả mọi người xung quanh, căn bản cũng không biết phải làm như thế nào.
“Tà Vương, ông cũng đừng có quên từ xưa đến nay đều là chính ép tà, ông lại giết nhiều đồng môn của tôi như vậy, thậm chí còn muốn giết hại bạn bè của tôi, chuyện này đã đủ đề cho ông phải chết mười nghìn lần.”
Lâm Thanh Diện ngắng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông mặc quần áo màu đen, mái tóc biến thành màu đỏ tự lúc nào, hồn lực sinh mệnh đang chậm rãi biến mắt.
Không biết là mục đích tu luyện ban đầu của ông ta là cái gì, hiện tại lại dùng hồn lực sinh mệnh của bản thân để liều mạng giết chết mình, dường như là trái ngược với ý định ban đầu của ông ta.
/1841
|