CHƯƠNG 710: BÂY GIỜ CHẠY CÒN KỊP ĐÓ
Ở trong nơi cuối cùng của đường hầm có ba người đàn ông vóc dáng không giống nhau đang đứng cùng một chỗ, đều đang híp mắt lại nhìn chằm chằm vào đường hầm, dường như là đang mong chờ cái gì đó.
Ba người này so sánh với ba người ngoài thì cũng không có gì khác biệt quá lớn, nhưng mà nếu như cẩn thận quan sát, vậy thì có thể cảm nhận được mùi máu tanh như có như không ở trên người của ba người bọn họ, đây là hơi thở có thể tích lũy được khi mà bọn họ đã đi trên lưỡi dao nhiều năm.
Hơn nữa, mặc dù ba người bọn họ đứng cùng với nhau, nhưng mà giữa bọn họ đều có sự phòng bị lẫn nhau, dường như lúc nào cũng có thể đột ngột ra tay giết chết người bên cạnh.
Ba người này đều có thực lực nội kình tiểu thành, nếu như là ở bên ngoài, một người trong số bọn họ cũng có thể làm cao thủ nắm giữ một phương, nhưng mà ở trong ngục giam thứ năm, bọn họ chỉ có thể là người dưới tầng chót nhất ở trong nơi này.
Bởi vì bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải cao thủ nội kình đại thành ở trong ngục giam thứ năm, cho nên những nội kình tiểu thành đều có cuộc sống nằm ở trên bờ vực thẳm, những người không có sức mạnh và chỉ số iq, trên cơ bản sống không quá ba ngày.
Cao thủ nội kình tiểu thành có thể sống sót ở trong ngục giam thứ năm, hơn nữa còn trụ lại nhiều năm không chết, người nào cũng là nhân tài, cho dù là có đối mặt với cao thủ nội kình đại thành thì cũng có thủ đoạn để bảo toàn tính mạng.
Trong ngục giam thứ năm không có những từ ngữ như là tin tưởng, bạn bè, trợ giúp, ở trong đây cũng chỉ có lợi ích và hy vọng sống sót. Vì để còn sống, những người này bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được.
Cho nên ở trong đây sẽ không có người nào tin tưởng thêm một người thứ hai ngoại trừ bản thân mình.
Tuy nhiên có một số người có cơ hội sống sót cao hơn, bọn họ sẽ liên minh với những người khác trong một đoạn thời gian ngắn, trong số đó phần lớn là những người có thực lực nội kình tiểu thành. Trong khoảng thời gian gần đây, ở trong ngục giam thứ năm bộc phát rất nhiều nhóm nhỏ.
Đương nhiên là ở trong số đó có gần một nửa người hợp tác với nhau, không qua mấy ngày cũng bởi vì thấy ngứa mắt lẫn nhau, nên tự đánh đấm giết chết nhau.
Ba người canh giữ ở cửa đường hầm trùng hợp đi ngang qua chỗ này, nghe thấy âm thanh cửa sắt mở ra, biết là có người mới vừa mới vào.
Sở thích lớn nhất của bọn họ ở chỗ này đó chính là có người mới, bởi vì ngục giam thứ năm sẽ không hạn chế người vào đây mang theo đồ vật. Có không ít người lúc đi vào sẽ mang theo rất nhiều đồ tốt, chỉ cần giết chết người mới, vậy thì đồ vật mà người ta mang theo sẽ trở thành của bọn họ.
Môi trường sống khắc nghiệt cộng với việc thức ăn bị hạn chế khiến cho những người này coi một gói bánh snack nhỏ giống như là bảo bối, nếu như có người mang thuốc lá vào, vậy thì có thể sẽ thu hút được cao thủ nội kình đại thành phải ra tay.
“Tui bây nói thử xem, trên người của cái tên nhóc đi vào đây sẽ có vật gì tốt? Đã lâu rồi tao không gặp phải người mới, cho dù gặp phải thì cũng sẽ bị người khác cướp mất, lần này quả thật may mắn mà, đúng lúc đi ngang qua đây liền gặp phải một người mới bước vào.” Người có dáng người thấp nhất mở miệng nói.
“Chờ cậu ta đi ra khỏi đường hầm thì giết cậu ta là biết thôi.” Người đàn ông có vết sẹo dữ tợn ở trên mặt nói.
“Bây giờ nói trước nha, lần này cướp được đồ vật thì nhất định phải chia đều đó, nếu như hai người có suy nghĩ gì khác, vậy thì đừng có trách hai cây đao của tao không khách khí.” Người cuối cùng vác ở trên lưng hai cây trường đao là người có khí thế mạnh nhất trong ba người bọn họ.
Mà lúc này ở trong rừng cây cách không xa với nơi này, ở bên cạnh của một gốc cây có khối đá nhô lên, trên khối đá này lại có hai con mắt đang đánh giá ba người đứng ở phía trước đường hầm.
“Trước hết cứ để cho ba tên này thăm dò người mới tới có trình độ gì, đến lúc đó chúng ta lại làm ngư ông đắc lợi, ông đây thật sự quá là thông minh mà.”
“Mẹ kiếp, thiếu chút nữa là cười thành tiếng rồi đó, bình tĩnh bình tĩnh, lúc này không thể bị bại lộ được.”
Lúc Lâm Thanh Diện đi ra từ trong đường hầm, nhìn thấy ba người đang đứng ở vị trí cửa đường hầm giống như là đang chờ mình, hơi sửng sốt một chút, còn tưởng rằng là người trong ngục giam thứ năm đặc biệt đến đây để đón mình.
Nhưng mà rất nhanh, anh đã cảm thấy suy nghĩ này của mình có chút hoang đường. Dựa vào đánh giá của bọn người Bành Vân đối với ngục giam thứ năm này, mấy cái người này đến đây giành đồ của mình thì đúng hơn.
Ba người kia nhìn thấy Lâm Thanh Diện cũng đều sửng sờ, bọn họ đều không ngờ đến người bước vào chỉ là một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi.
“Tao còn tưởng người đi vào đây sẽ là nhân vật như thế nào nữa đó, không ngờ rằng lại là một cậu nhóc. Cái ngục giam thứ năm này càng ngày càng không có trình độ mà, đúng là người nào cũng có thể bỏ vào trong đây được.” Người có dáng người thấp nhất mở miệng nói.
“Như thế này chẳng phải là tốt hơn à, một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi, một mình tao cũng có thể giải quyết. Được rồi, giết nó đi, đồ vật của nó sẽ trở thành của chúng ta.” Người vác trên mình hai cây đao cầm hai cây đao của mình xuống.
Trên gương mặt của người có vết sẹo dữ tợn cũng lộ ra một tia khinh thường, lạnh lùng nói: “Đừng có nói nhảm nữa, ra tay nhanh đi, coi chừng một lát nữa gặp người khác đó.”
Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm vào ba người bọn họ, nói: “Nói thật thì bây giờ các người chạy vẫn còn kịp đó, nếu như các người muốn ra tay với tôi, vậy thì không có cơ hội đâu.”
Ba người bọn họ nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện thì đều cười ha hả, hoàn toàn không đặt anh vào trong mắt.
“Quả nhiên là đứa bé miệng còn hôi sữa, này cậu nhóc, có lẽ ở bên ngoài mày được người ta ca tụng là thiên tài, cho nên mày cảm thấy mình rất lợi hại. Nhưng mà ở đây là ngục giam thứ năm, chút tài cán của mày ở chỗ này căn bản không đáng chú ý đâu, mày vẫn nên đừng có khoe khoang ở đây.” Người đàn ông có vóc dáng thấp nhất nói.
“Đúng không? Vậy thì các người cứ thử một chút đi.” Lâm Thanh Diện lạnh nhạt nói một câu.
“Hừ, vậy thì sẽ để cho mày nếm sự lợi hại của ông đây.”
Người đàn ông thấp nhất lao thẳng về phía của Lâm Thanh Diện, tốc độ nhanh chóng, cái này cũng không thường thấy trong nội kình tiểu thành.
Hai mắt của Lâm Thanh Diện hơi híp lại, cảm nhận được khí thế ở trên người của người này, nhếch miệng nở một nụ cười trêu chọc.
Những người này đặt trong nhóm cao thủ có cùng trình độ, đây chắc chắn là nhóm người đứng đầu. Đáng tiếc là bọn họ chỉ có nội kình tiểu thành, cho dù thủ đoạn có nhiều thì cũng không có cách nào đền bù sự chênh lệch về cảnh giới.
Nhưng mà sao bọn họ có thể nghĩ đến, Lâm Thanh Diện chỉ hơn hai mươi tuổi đã có thực lực nội kình đại thành.
Sau khi người có vóc dáng thấp vọt đến trước mặt của Lâm Thanh Diện, trực tiếp đánh một quyền lên trên mặt của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện đưa tay liền nắm lấy cổ tay của người đó, sau đó nâng một chân lên đá vào trên bụng của người đó, sau đó lại xoay một vòng ném hắn ta xuống đất thật mạnh.
Trên mặt người kia lộ ra biểu cảm hoảng sợ, căn bản không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại lợi hại như vậy.
“Anh không nên bước lên đơn độc một mình.” Lâm Thanh Diện nói.
Người kia há miệng ra muốn nói cái gì đó, nhưng mà Lâm Thanh Diện cũng không cho anh ta có cơ hội nói, đạp một đạp vào yết hầu của người đó, kết thúc tính mạng của anh ta.
Những gì cần phải chú ý trên tờ giấy của Dương Tu đưa cho Lâm Thanh Diện, trên đó viết rõ ràng có cơ hội giết chết kẻ thù thì nhất định không thể lưu tình, nếu không thì người cuối cùng không may sẽ là mình.
“Nội kình đại thành.” Hai người còn lại đều ý thức được lần này bọn họ đã nhìn lầm rồi, tuổi tác của người này còn nhỏ, nhưng mà căn bản cũng không phải là người mà bọn họ có thể chọc được.
Hai người quyết định thật nhanh, quay người lại muốn chạy trốn.
Nhưng mà lúc này Lâm Thanh Diện đã đuổi theo.
Nếu như là đến cùng một nhóm, vậy thì cùng nhau đi gặp Diêm Vương luôn đi, trên đường có người bầu bạn.
Cái người vẫn luôn trốn ở trong rừng cây chuẩn bị làm ngư ông đắc lợi trơ mắt nhìn ba người đó đều chết ở trên tay của Lâm Thanh Diện, trong lòng rất kinh ngạc.
Anh ta biết nếu như anh ta bị phát hiện thì chắc chắn cũng không thể trốn thoát số phận giống như ba người đó.
Mà cao thủ nội kình đại thành có thể căn cứ vào hô hấp để phân rõ được vị trí của người nào, anh ta trốn ở chỗ này, nó thật sự không an toàn.
“Mẹ ơi, sao lại là một cao thủ nội kình đại thành vậy chứ, thật là một ngày xui xẻo mà, vẫn nên chạy trước đi.”
Người kia trực tiếp chui ra từ trong đất, muốn thừa dịp Lâm Thanh Diện vẫn còn chưa kịp phản ứng thì nhanh chóng rời đi.
Nhưng mà anh ta còn chưa chạy được hai bước liền nghe thấy bên tai truyền đến một âm thanh làm cho anh ta phải nổi da gà.
“Xem xong cuộc vui rồi thì muốn chạy, không thích hợp đâu nhỉ?”
--------------------