CHƯƠNG 759: KHÔNG THỂ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐỐI VỚI BẢN THÂN
La Cương ở giữa không trung nhìn thấy Lâm Thanh Diện không hề hoảng hốt, trên mặt cũng lộ vẻ nghi ngờ, nhưng mà giờ phút này ông ta đã không lo được nhiều như vậy, ông ta chỉ biết là, một quyền này của ông ta đánh xuống, Lâm Thanh Diện tuyệt đối không có khả năng còn sống.
“Ít phô trương thanh thế ở đây thôi! Hôm nay chính là ngày chết của cậu!”
Huyền kình trong cơ thể Lâm Thanh Diện nhanh chóng vận chuyển, thông qua kinh mạch toàn thân truyền đến bàn tay, lần này, Lâm Thanh Diện đã không còn giữ lại chút nào.
Khi nắm đấm của La Cương sắp rơi xuống đỉnh đầu mình, bàn tay Lâm Thanh Diện hướng thẳng lên trên, khí thế không yếu hơn một quyền kia của La Cương là bao.
“Kinh Lôi Chưởng!”
Một quyền đấu với một chưởng, bỗng nhiên một cơn gió mạnh cuốn lên giữa sân, bụi bặm trên mặt đất bắt đầu bay lên, nhưng rất nhanh đã bị khí thế trên người Lâm Thanh Diện và La Cương thổi bay.
Người có mặt tại đây đều đã không biết dùng từ gì để hình dung tâm trạng của mình lúc này rồi, trận chiến này, chắc chắn là trận chiến mạnh nhất mà đời này bọn họ từng chứng kiến.
“Lâm Thanh Diện cũng thật lợi hại, La Cương đã như vậy rồi, anh ta lại còn có thể chống đỡ được, đúng thật không phải là người mà!”
“Trận chiến này, mặc kệ ai thắng ai thua, chắc chắn sẽ truyền khắp Đại Giang Nam Bắc, La Cương đã nổi tiếng nhiều năm, nếu Lâm Thanh Diện thắng trận này, tên của anh ta sẽ khiến cho giới võ đạo hiện giờ chấn động.”
“Lâm Thanh Diện thật sự có thể thắng sao? La Cương uống thuốc đấy, như vậy rồi mà vẫn có thể thắng, vậy thật sự là dùng hai từ ‘biến thái’ để hình dung anh ta cũng không đủ.”
...
Hai người Lâm Thanh Diện và La Cương giằng co hồi lâu, sức mạnh mà hai người bộc phát ra đều đạt đến Tông Sư cảnh đỉnh phong, bây giờ so đấu, chính là so xem sức mạnh của ai kéo dài được lâu hơn.
La Cương không thể tin nổi nhìn Lâm Thanh Diện ở trước mặt, dù thế nào ông ta cũng không ngờ được, Lâm Thanh Diện lại có thể tiếp được một chiêu mà sau khi ông ta uống Khai Dương Hợp Khí Đan dùng hết toàn bộ sức lực đánh ra, đồng thời cũng không hề thua kém chút nào.
Lúc này ông ta đã không biết nên hình dung tâm trạng của mình như thế nào, nếu thật sự muốn ông ta nói điều gì đó, ông ta chỉ muốn nói với Lâm Thanh Diện một câu: “Con mẹ nó, rốt cuộc cậu là quái vật gì vậy!”
“Vì sao? Vì sao tôi uống Khai Dương Hợp Khí Đan rồi mà vẫn không cách nào giết cậu? Chẳng lẽ thực lực của cậu đã đạt đến Tông Sư cảnh đỉnh phong rồi sao? Nhưng cậu mới hơn hai mươi tuổi, chuyện này căn bản là không thể nào!” La Cương nhìn Lâm Thanh Diện, gần như sắp khóc tới nơi.
Lâm Thanh Diện nhìn La Cương, cười nói: “Sau chiêu này, ông tuyệt không còn khả năng sống sót, nếu đã vậy, tôi sẽ nói cho ông biết.”
La Cương lập tức mở to hai mắt, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Lâm Thanh Diện.
“Thật ra tôi chỉ có thực lực nội kình đại thành.” Lâm Thanh Diện nói.
“Chuyện này là không thể nào! Cậu đừng coi tôi là thằng ngu!” La Cương lập tức phản bác.
“Đây là sự thật, sở dĩ tôi có thể chống đỡ được chiêu thức của ông là vì trong cơ thể tôi còn tồn tại một loại sức mạnh khác.” Lâm Thanh Diện nói tiếp.
“Một loại sức mạnh khác?” La Cương lập tức ngây ngẩn cả người.
“Không sai, nhưng loại sức mạnh này là cái gì, tôi sẽ không nói cho ông, dù sao, ông đã là một người sắp chết, không phải sao?” Lâm Thanh Diện nở nụ cười.
Rất lâu sau La Cương cũng chưa lấy lại tinh thần từ trong lời nói của Lâm Thanh Diện, cho đến bây giờ ông ta chưa từng nghe nói, trên thế giới này, ngoại trừ nội kình thì còn có sức mạnh gì khác.
Mặc dù là chủ của gia tộc võ đạo đệ nhất Giang Bắc, hiểu biết của La Cương cũng không nhất định nhiều hơn Lôi Uyên Hành.
Chỉ thoáng chốc, La Cương đã hiểu rõ câu nói đằng sau của Lâm Thanh Diện, ánh mắt ông ta lập tức toát ra vẻ điên cuồng.
“Sao ông đây có thể chết trong tay oắt con miệng còn hôi sữa như cậu chứ, đừng mơ mộng hão huyền nữa, người phải chết hôm nay, chính là cậu!” La Cương điên cuồng hô lên một câu.
Lời này vừa hô xong, ông ta lại cảm thấy sức mạnh trong cơ thể bắt đầu tiêu tan với tốc độ cực nhanh, trong lòng của ông ta rất rõ ràng, hiệu quả của Khai Dương Hợp Khí Đan đã đến giới hạn, sau đó, ông ta phải đối mặt với phản phệ của đan dược này.
Trái lại là Lâm Thanh Diện, lúc này vẫn không hề có ý lùi về phía sau, sức mạnh trong cơ thể anh tựa như vô cùng vô tận, vẫn tiếp tục vận chuyển sức mạnh vào trong lòng bàn tay.
La Cương vốn nghĩ dùng Khai Dương Hợp Khí Đan nâng cao sức mạnh, mau chóng giải quyết anh, bằng tố chất cơ thể của ông ta, muốn chống đỡ với phản phệ của đan dược này cũng không có vấn đề gì, tình trạng thảm nhất cũng chỉ là biến thành một người bình thường không thể tập võ mà thôi.
Nhưng mà ông ta lại không ngờ, cho dù ông ta uống đan dược nhưng vẫn không thể giải quyết Lâm Thanh Diện, lúc này hiệu quả của đan dược đã hết, Lâm Thanh Diện vẫn không có bất kỳ dấu hiệu ngã xuống nào, thậm chí ngay cả thương tích cũng không có, chỉ là hơi thở yếu hơn vừa rồi một chút mà thôi.
Điều này khiến trong lòng La Cương tràn đầy tuyệt vọng, cứ tiếp tục như vậy, quả thật ông ta sẽ phải chết không nghi ngờ.
“Lâm Thanh Diện, tôi đã nếm thử thực lực của cậu rồi, quả thật cậu vượt ra khỏi tưởng tượng của tôi, cho dù tôi uống đan dược cũng vẫn không phải là đối thủ của cậu, không bằng chúng ta đều lùi một bước, tôi không tìm cậu báo thù, cậu cũng tha cho tôi một mạng, cho dù cậu không ra tay với tôi, đan dược này cũng sẽ khiến tôi biến thành người vô dụng, tôi sẽ không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì với cậu.” La Cương đảo tròn con mắt, chuyện cho đến nước này, ông ta chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Lâm Thanh Diện cười nói với ông ta: “Ngại quá, nếu ông cầu xin tha thứ sớm hơn, có lẽ tôi còn nương tay một chút, nhưng vừa rồi tôi đã nói cho ông biết bí mật lớn nhất của tôi, vì vậy cho dù ông sẽ không tạo thành uy hiếp gì với tôi, tôi cũng không để ông còn sống trên đời này, nếu không đây chính là không chịu trách nhiệm đối với bản thân tôi, ông nói xem có phải không.”
Nghe thấy lời này của Lâm Thanh Diện, trong lòng La Cương tuyệt vọng, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể bảo vệ tính mạng của mình.
Lâm Thanh Diện cũng không cho ông ta bất kỳ cơ hội nào, sau khi nói xong, sức mạnh trong bàn tay lập tức tăng vọt, La Cương lập tức kêu một tiếng thảm thiết, sau đó cơ thể bay về phía sau rồi rơi xuống.
La Cương bị ném xuống đất, máu từ trong miệng ông ta phun ra như suối, mạch máu trên trán ông ta cũng nổ tung trong nháy mắt, toàn bộ đầu lâu lập tức bị nhuộm thành màu đỏ, thoạt nhìn cực kỳ kinh khủng.
Mấy người của nhà họ La thấy vậy, lập tức lao về phía La Cương.
Lâm Thanh Diện đi đến trước mặt La Cương trước bọn họ một bước, ngăn mấy người của nhà họ La kia lại.
“Các ngươi chờ chút đã.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
Mấy người nhà họ La cũng không biết Lâm Thanh Diện có ý gì, nhưng mà không ai dám hành động thiếu suy nghĩ, chủ nhà bọn họ uống Khai Dương Hợp Khí Đan cũng không thể đánh bại Lâm Thanh Diện, mấy người bọn họ sao có thể là đối thủ của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm La Cương ngã trên mặt đất một lúc, sau đó ngồi xổm xuống, sờ lên cổ ông ta, xác định ông ta đã chết hẳn, lúc này mới đứng dậy, quay người liếc nhìn mấy người nhà họ La, nói: “Ông ta chết hẳn rồi, các ngươi có thể đi qua.”
Mấy người nhà họ La đều choáng váng, vừa rồi Lâm Thanh Diện ngăn cản bọn họ, chẳng lẽ chính là vì chờ La Cương chết hẳn sao?
Bây giờ người đã chết, còn đặc biệt nói một tiếng với bọn họ, chuyện này... cũng điên rồ quá đi?
Mấy người nhà họ La nhìn Lâm Thanh Diện như nhìn ma quỷ từ trong địa ngục đi ra, trên người đều nổi da gà.
Nếu thi thể ngã trên mặt đất không phải là chủ của nhà họ La, chỉ sợ bọn họ đã sớm quay người chạy trốn rồi.
Bọn họ cũng sẽ không biết, sở dĩ Lâm Thanh Diện làm như vậy cũng không phải là vì phát rồ, mà chính là lo lắng La Cương không chết, sau này tiết lộ chuyện anh nắm giữ một loại sức mạnh khác ra ngoài.
Trong mấy người nhà họ La, có một thanh niên chỉ mới mười tám tuổi, cậu ta là cố ý đến xem náo nhiệt, vốn là muốn nhìn oai phong của chủ nhà, lại không ngờ chủ nhà bình thường oai phong lẫm liệt, giờ lại chết ở đây.
Bây giờ nhìn thấy Lâm Thanh Diện điên rồ như vậy, nhất thời không nhịn được mà òa lên.
Tiếng khóc vang tận mây xanh, dọa đàn chim nhỏ đậu trên cành cây bay mất.
--------------------