CHƯƠNG 903: ĐÚNG LÀ UY PHONG LẪM LIỆT
Biệt thự nhà họ Bạch.
Vì Bạch Chấn Phong thích phong
cách phục cổ nên phòng khách được
trang trí bằng ghế gỗ, bàn gỗ, ở giữa
còn có một lư hương, khói bay lên nghi
ngút.
Lúc này mấy người trong phòng
khách đang ngôi đối diện nhau, Bạch
Chấn Phong ngôi ở ghế chính giữa, cười
nói chuyện phiếm với mấy người trong
phòng khách.
Nếu ai hiểu về giới phong thuỷ
của Kinh Đô ở đây sẽ phát hiện mãy
người đang ngôi trong phòng khách
chính là những đại sư nổi tiếng trong
giới phong thuỷ ở Kinh Đô.
Ánh mắt họ nhìn Bạch Chấn
Phong tương đối kính trọng, dường như
địa vị của Bạch Chấn Phong trong lòng
họ cực kỳ cao.
Sở dĩ họ tụ tập ở đây là để thảo
luận vê “Đại hội trao lưu thuật pháp” sẽ
được tổ chức trong khoảng thời gian
sắp tới. Trong giới phong thuỷ của Kinh
Đô chỉ có Bạch Chấn Phong nhận được
thư mời, bọn họ tới đây để nịnh bợ Bạch
Chấn Phong, sau đó ông ta sẽ dẫn họ đi
cùng.
Mặc dù những người này đều là
đại sư phong thuỷ nổi tiếng nhưng cũng
chỉ biết một số chuyện phiếm vê âm
dương, kiến thức lý thuyết Kỳ môn Độn
giáp, tất cả đêu dựa vào miệng chứ
không có thực lực.
Đương nhiên Bạch Chấn Phong
xem thường những người này, nhưng
hắn nguyện ý nghe họ khen ngợi mình,
có thể khoe khoang nói phét trước mặt
họ cũng khá vui.
“Mấy ngày không gặp mà khí sắc
của gia chủ Bạch càng ngày càng tốt,
mà thủ đoạn nhiếp hôn của gia chủ
Bạch lại càng tinh xảo hơn”
“Đúng thế, thủ đoạn nhiếp hồn
của gia chủ Bạch thật sự rất huyền
diệu, ban đầu lúc mới nhìn thấy, tôi đã
rất sốc”
Bạch Chấn Phong cười nói:
“Thực lực của tôi đúng là đã tinh tiến
không ít, hai ngày trước có một cô nhóc
tự xưng là đến từ Chúng Thân Điện tới
gây rối cho tôi, nói rằng tôi phạm tội,
muốn bắt tôi về”
“Thực lực của cô gái này quả
thực không yếu, tuổi còn trẻ đã có thực
lực của Tông sư cảnh, tiếc là cô ãy
không biết tôi có thủ đoạn nhiếp hôn
này, một lúc sau đã bị tôi thôi miên”
“Tôi đã nghe đến tên Chúng Thần
Điện từ trước, nghe nói là một tổ chức
rất bí ẩn. Nể mặt tổ chức này nên tôi
mới không ra tay mà chỉ lãy đi tất cả đồ
trên người cô ãy, nếu không với vẻ đẹp
ấy, chắc chăn tôi sẽ chơi vui vẻ rồi”
Nhiếp hồn là tên Bạch Chấn
Phong đặt cho tinh thân lực của mình.
Năng lực này hắn có được trong
một tình huống tình cờ, khi hắn đang
gặp nguy hiểm, tuyệt vọng thì năng lực
này xuất hiện, hắn luôn nghĩ đó là món
quà ông trời ban tặng cho mình.
Mọi người nghe Bạch Chấn
Phong nói vậy thì đều bật cười.
“Với thủ đoạn của gia chủ Bạch
đương nhiên không cân quân tâm đến
cái gọi là tổ chức bí ẩn này. Cho dù có
bí ẩn đến đâu cũng không bí ẩn khó
lường như thủ đoạn của gia chủ Bạch”
“Đúng thế, thủ đoạn và thực lực
của gia chủ Bạch đều là hạng nhất, e
rằng Lâm Thanh Diện lừng danh một
thời trước đây cũng không phải đối thủ
của gia chủ Bạch”
Nghe câu này, Bạch Chấn Phong
đột nhiên lộ vẻ khinh thường: “Bao năm
nay tôi không quan tâm đến danh tiếng,
cho nên nhà họ Bạch vẫn mãi là gia tộc
hạng hai, vậy mới khiến nhà họ Lâm có
cơ hội vươn lên.
“Nếu tôi muốn ra tay thì Lâm
Thanh Diện kia có thể không sống sót
quá mười phút trong tay tôi. Tiếc là tôi
--------------------