Cả bọn lại tiếp tục hành trình,đi sâu hơn một tí xuống biển cả,càng xuống phong cảnh càng hữu tình,đẹp động lòng người,những con sứa bơi theo từng hàng,nhấp nhô lên xuống rất tuyệt,những con cá đĩa đủ màu sắc,rồi những chú cua rồi,những con cá kiễng màu lấp lánh,chúng cứ lưỡng qua lưỡng lại qua hòn san hô,san hô rất to,chúng đang bung xòe bung xòe,phát ra màu hồng sáng trưng,còn những con vật có những chiếc vỏ cứng cùng bò ra bò vô,bơi ra bơi vô trong san hô...
Cả bọn vừa đi vừa nói về biển cả,những sinh vật bọn thương hoa chưa biết,bọn thương hoa nghe bạch tuột nói tới đâu,bọn hắn cứ ồ rồi ạt tới đó,mở mắt to ơi là to nghe bạch tuột nói,nhìn bộ dạng ngạc nhiên của bọn hắn mà nó với hiu cười mãi thôi,tức cười thật.
- ể,san hô mà cũng phát ra tiếng gì lạ thế-huy ngừng lại nhìn qua hòn san hô to đang động đậy kia
-gì,cậu đừng có giỡn,làm sao san hô phát ra tiếng động được-hoa bám vào cánh tay phong,trừng mắt với huy
-huy nói đúng đóa,hình nhưng san hô đang phát ra tiếng-hắn cũng bơi gần chỗ huy nói
-tới cậu....
-ko thật đấy em cũng nghe thử đi-chưa đợi hoa phản bát hắn,phong kéo tay hoa ngắt lời nhỏ
Hoa nhăn mặt rồi cũng bơi tới chỗ huy và hắn,nhỏ nhìn vào san hô,trợn tròn mắt,phải san hô đang phát ra tiếng đấy,những tiếng khịt khịt,khẹt khẹt,két két,chúng phát ra cùng lúc tạo nên bản hòa tấu nhạc hơi khó nghe,nhưng lại rất thú vị,vì một là nó phát ra từ san hô,hai là nó được tấu tại nơi tuyệt vời là biển cả,ba là những chú cá đầy màu sắc như hòa vào bản tấu nhạc kia,mà lượn lờ theo từng nhịp,rất độc đáo....
-ko phải san hô phát ra đâu-hiu lên tiếng cắt ngang cảnh đang mơ màng,ảo tưởng của bọn hắn.
-ko phải,vậy cái gì phát ra-hoa quay lại hỏi hiu
-quan xát lại lần nữa nào-nó lên tiếng,hất đầu nhìn về san hô kêu cả bọn nhìn kĩ lần nữa
Ko ai trả lời,theo cái hất đầu nó mà nhìn lại hòn san hô lần nữa,nhìn kĩ,nhìn kĩ,bọn hắn rất là tập trung...
- gì ko phải san hô sao,nhưng như thế này lại thú vị hơn ấy-hắn lên tiếng,mắt vẫn chăm chú phía san hô
-phải,là những con cá đấy phát ra tiếng đó-bạch tuột cười nói
Phải ko phải san hô mà là những con cá có vỏ giáp cứng của chúng đang cọ vào nhau nên tạo nên tiếng động,mỗi con đều tạo ra tiếng động khác nhau,nhất là những con tôm hùm,chúng có càng to nên cứ va vào nhau mãi,rồi những con cua thì đang khóe hang nên phát ra âm thanh. V.v.....,mà cái làm cả bọn nhằm lẫn là bọn chúng đều ở trong san hô,nên ta cứ tưởng nó phát ra từ san hô.
-wao tuyệt vời quá-cả bọn mắt ko rời hòn san hô,miệng thốt lên,nó hiu và bạch tuột chỉ nhìn rồi cười,thứ tuyệt vời nhất,luôn luôn là đại dương sâu thẳm,nhưng cũng là nơi nguy hiểm với những sinh vật lạ....
-có người- bạch tuột phát giác thốt lên,vì cả bọn mải ngắm nên luống cuống chưa biết nấp ở đâu,bạch tuột dùng những xúc tua kéo cả bọn vào tảng đá ngầm gần đấy khá to nên cả bọn dễ ẩn nấp,lại thêm khá tối.
Phía xa xa,có một người đàn ông dùng thiết bị trợ lặng,đang bơi tới gần hòn san hô,tay còn cầm cái túi khoảng 5gang bề dài,3gang bề ngang,ông ta bơi lại gần làm những sinh vật nhỏ hoảng sợ,nép sâu vào trong san hô, làm bản hòa tấu trở nên im bật,bọn nó nấp ở tảng đá ngầm quan sát từng hành động của ông ta....
-ông ta làm gì thế-huy nhìn ông ta hỏi.
-ông ta đang lấy san hô-nó nghiêm nghị nhìn ông ta,trả lời huy.
Phía san hô,một người đàn ông bám trụ vào hòn san hô,ông ta dắt chiếc túi vào lưng quần,ông ta lấy ra chiếc búa khá nhỏ,rồi lại lấy thêm cái cây sắt,thứ mà người ta đục cây,ông ta bắt đầu kê vào nhánh san hô mà đục,những nhánh san hô gãy ra,ông ta lấy và bỏ vào chiếc túi đen.cứ thế hòn san hô đang nhộn nhịp,bỗng chốc im ắng lạ,chỉ còn tiếng ken ken khi ông ta đục vào...
-ông ta lấy san hô làm gì-hoa quay qua nó hỏi
-san hô đóa rất hiếm-nó trả lời
-ông ta lấy san hô để làm giàu,san hô đóa trị giá cả ngàn con số 0 đấy,những người đột ngột giàu điều do lấy san hô mà ra,cũng tại vậy mà xảy ra tranh chấp đổ máu,nhưng họ lại ko quan tâm khi họ lấy xong,san hô còn lại sẽ ra sau,cũng tại bọn họ mà rất nhiều san hô trở nên hoang tàn-hiu tiếp lời nó,càng nói giọng cô càng trở nên gay gắt,cô nắm chặt bàn tay mình,mắt hiện lên tia lửa giận,miệng nghiến răng ken két,làm cả bọn ở bên cạnh cũng trở nên sợ hãi.
-vậy tại sao ta ko ra mặt ngăn ông ta-phong thắc mắc hỏi
-chúng tôi ko được phép xuất hiện trước con người,với lại họ ko hiểu tiếng ta khi ở dưới nước-hiu trả lời
-vậy tại sao....-hắn tính hỏi vậy bọn tôi thấy thì sao,nhưng chưa hỏi xong thì nó đã ngắt ngang
-để tui giải thích,đóa là,ko làm hại con người,ko cho phép loài người biết thân phận mình,nhưng ngoại lệ là,con người phát hiện ra mình,đóa là duyên số của họ-nó nhìn cả bọn giải thích.
-á ông ta đi rồi-hoa và huy đồng thanh,cả bọn nhìn về phía ông ta,ông ta có vẻ đã lấy xong,ông ta bỏ dụng cụ,và san hô ông ta lấy được cho vào túi,và đang bơi lên mặt nước..
- ôi ko, san hô nó đang héo- hoa nhìn san hô la lên,chỗ bị ông ta đục nó đang héo xuống,màu cũng trở nên phai nhạt,ko còn bung xòe như ban đầu nữa.
-chết tiệt,ko lẽ hòn này cũng sẽ héo sao-hiu nhìn san hô,ko kìm được câu chửi
-cá mập kìa-hoa thốt lên,tay chỉ về phía con cá mập.Phía xa một con cá mập xanh đen,to gấp 4 lần bạch tuột đang bơi tới chỗ người đàn ông,có vẻ ông ta đang rất hoảng khi thấy cá mập.
-con cá mập tính làm gì vậy-huy nhìn theo chuyển động cá mập mà thốt lên
-ăn ông ta-ba chữ rất nhẹ nhàng,được phát ra từ miệng nó và hiu,nhưng khi lọt vào tay cả bọn như lời sét đánh,ăn....ăn ông ta sao?..
-ăn...
Phập...
Hoa chưa kịp nói thì tiếng động phát ra, nhỏ quay đầu lại chỗ tiếng động thì,cảnh tượng đập vào mắt làm hoa,phải bịt miệng mình lại,hắn huy và phong cũng phải king ngạc,phong nhanh chống ôm nhỏ vào lòng,lấy tay che mắt hoa lại,con cá mập đóa,bơi lại chỗ ông ta và nhe hàm răng sắt nhọn của mình,và táp lấy ông kia một cách dễ dàng,thế là ông ta nằm trọn vẹn trong hàm răng của cái mập,máu của ông ta loang ra từ kẽ răng của cá mập,cảnh tượng trước mất làm người ta ko khỏi sợ hãi tột độ,nhưng nhìn nó hiu và bạch tuột xem,bình thản như đang coi một cảnh ghét,nếu nhìn rõ còn thấy cả cái nhếch mép của hiu,giống như chuyện này xảy ra như cơm bữa..
-nó...nó..ăn ông ta rồi-huy trợn mắt,miệng lắp bắp,tay chỉ về cá mập
- ko nó đang lại gần chúng ta-phong nhìn cá mập,giọng anh trở nên khàn đục,vẫn ôm chặt lấy hoa
-ko sao đâu-nó bơi lại vỗ vai mọi người
-có gì phải ngạc nhiên-hiu cũng bơi lại chỗ nó
-để tui kể cho bọn ông nghe,tại sao các ông biết tới sự hiện diện của cá mập,bạch tuột,những loài khác v.v...các ông còn biết cả chúng ăn thịt người,vậy tui hỏi nhé,cái người phát hiện ra những sinh vật ăn thịt người tại sao ko bị bọn chúng ăn?, ko phải chúng gặp ai cũng ăn đâu,những người đi khám phá biển cả,chỉ đang giản là khám phá thì ko sao cả,đấy những người khám phá những sự kì bí của đại dương,để cho con người biết nên,những sinh vật lạ mới ko tấn công họ,còn các ông nhìn xem,ông ta là đang phá thiên nhiên của đại dương đấy,nên cá mập mới ăn ông ta,cho nên còn rất nhiều loài vật quý hiếm con người chưa biết là do con người có ý định xấu xa nào đóa với chúng-nó bình thản kể cho cả bọn biết về thiên nhiên phong phú như thế nào,và thật hư ra sao.
Cả bọn lắng nghe chả ai có lên tiếng trả lời nó,chắc bọn hắn còn đang mãi đuổi theo những suy nghĩ của riêng mình,nó bơi lại gần cá mập,cá mập lại gần nó miệng còn ngậm lấy chiếc túi đen của người đàn ông lúc nãy đưa cho nó.nó mở chiếc túi những nhánh san hô ra tiến lại gần chỗ san hô bị héo đặt xuống,rồi lấy bên hông nó có chiếc vỏ sò,lấy ra viên ngọc trai màu trắng,đặt lên san hô,phắt tay cái,san hô nói liền lại,màu sắc cũng trở lại,bản hòa tấu cũng nổi lên,mọi việc trở lại qũy đạo của nó như lúc đầu,làm cả bọn một phen king ngạc(à shi nó biết dùng ngọc trai,mình lấy ít bối cảnh tử công chúa ngọc trai)
-chào hai em,lâu rồi ko gặp,công chúa và tiểu thư...đây là,...-cá mập chào nó và hiu rồi nhìn bọn hắn...
Hiu giải thích cho cá mập,rồi giới thiệu tên luôn,ban đầu bọn hắn còn rụt rè,nhưng khi thấy tính hòa đồng của cá mập thì ko đến nỗi,tính cá mập cứ tưng tưng sao ấy,khá vui,nên hoa ko còn sợ hãi nữa,hắn huy và ko cũng ko còn đề phòng nữa,thế là cuộc hàng trình bọn nó có thêm bạch tuột và các mập.
-thôi ta nhanh đi,titi,và yosiu của hai em đang mè nheo với chị 3 của em đấy,chúng cứ câu có mãi,rồi còn chọc phá anh tư anh 5 của mấy đứa đấy,à còn điều bắt ngờ cho em nữa đấy shi nhanh lên nào...,-cá mập tuôn tràng rồi khéo cả bọn đi nhanh ,khỏi ú ớ gì hết.
Chương sau cả đại gia đình nó sẽ lên sàn,và thêm hai sinh vật mới nữa sẽ đồng hành cùng cả bọn tới hết truyện luôn.
Chương này mình nặn mãi đấy,nên cmt cho có động lực viết nhanh xíu,vì tới khúc gay cấn rồi,nên cmt cho mình nghĩ ra những pha thật hay nào,năn nỉ đấy đi đi,nha nha,mình nghĩ ra ngoại truyện rồi đóa,nên các bạn ủng hộ mình đi mình viết ngoại truyện cho tuyệt đối hay,với lại truyện ko dài đâu bốn mấy chương là hết rồi.^^~ moa~...
Cả bọn vừa đi vừa nói về biển cả,những sinh vật bọn thương hoa chưa biết,bọn thương hoa nghe bạch tuột nói tới đâu,bọn hắn cứ ồ rồi ạt tới đó,mở mắt to ơi là to nghe bạch tuột nói,nhìn bộ dạng ngạc nhiên của bọn hắn mà nó với hiu cười mãi thôi,tức cười thật.
- ể,san hô mà cũng phát ra tiếng gì lạ thế-huy ngừng lại nhìn qua hòn san hô to đang động đậy kia
-gì,cậu đừng có giỡn,làm sao san hô phát ra tiếng động được-hoa bám vào cánh tay phong,trừng mắt với huy
-huy nói đúng đóa,hình nhưng san hô đang phát ra tiếng-hắn cũng bơi gần chỗ huy nói
-tới cậu....
-ko thật đấy em cũng nghe thử đi-chưa đợi hoa phản bát hắn,phong kéo tay hoa ngắt lời nhỏ
Hoa nhăn mặt rồi cũng bơi tới chỗ huy và hắn,nhỏ nhìn vào san hô,trợn tròn mắt,phải san hô đang phát ra tiếng đấy,những tiếng khịt khịt,khẹt khẹt,két két,chúng phát ra cùng lúc tạo nên bản hòa tấu nhạc hơi khó nghe,nhưng lại rất thú vị,vì một là nó phát ra từ san hô,hai là nó được tấu tại nơi tuyệt vời là biển cả,ba là những chú cá đầy màu sắc như hòa vào bản tấu nhạc kia,mà lượn lờ theo từng nhịp,rất độc đáo....
-ko phải san hô phát ra đâu-hiu lên tiếng cắt ngang cảnh đang mơ màng,ảo tưởng của bọn hắn.
-ko phải,vậy cái gì phát ra-hoa quay lại hỏi hiu
-quan xát lại lần nữa nào-nó lên tiếng,hất đầu nhìn về san hô kêu cả bọn nhìn kĩ lần nữa
Ko ai trả lời,theo cái hất đầu nó mà nhìn lại hòn san hô lần nữa,nhìn kĩ,nhìn kĩ,bọn hắn rất là tập trung...
- gì ko phải san hô sao,nhưng như thế này lại thú vị hơn ấy-hắn lên tiếng,mắt vẫn chăm chú phía san hô
-phải,là những con cá đấy phát ra tiếng đó-bạch tuột cười nói
Phải ko phải san hô mà là những con cá có vỏ giáp cứng của chúng đang cọ vào nhau nên tạo nên tiếng động,mỗi con đều tạo ra tiếng động khác nhau,nhất là những con tôm hùm,chúng có càng to nên cứ va vào nhau mãi,rồi những con cua thì đang khóe hang nên phát ra âm thanh. V.v.....,mà cái làm cả bọn nhằm lẫn là bọn chúng đều ở trong san hô,nên ta cứ tưởng nó phát ra từ san hô.
-wao tuyệt vời quá-cả bọn mắt ko rời hòn san hô,miệng thốt lên,nó hiu và bạch tuột chỉ nhìn rồi cười,thứ tuyệt vời nhất,luôn luôn là đại dương sâu thẳm,nhưng cũng là nơi nguy hiểm với những sinh vật lạ....
-có người- bạch tuột phát giác thốt lên,vì cả bọn mải ngắm nên luống cuống chưa biết nấp ở đâu,bạch tuột dùng những xúc tua kéo cả bọn vào tảng đá ngầm gần đấy khá to nên cả bọn dễ ẩn nấp,lại thêm khá tối.
Phía xa xa,có một người đàn ông dùng thiết bị trợ lặng,đang bơi tới gần hòn san hô,tay còn cầm cái túi khoảng 5gang bề dài,3gang bề ngang,ông ta bơi lại gần làm những sinh vật nhỏ hoảng sợ,nép sâu vào trong san hô, làm bản hòa tấu trở nên im bật,bọn nó nấp ở tảng đá ngầm quan sát từng hành động của ông ta....
-ông ta làm gì thế-huy nhìn ông ta hỏi.
-ông ta đang lấy san hô-nó nghiêm nghị nhìn ông ta,trả lời huy.
Phía san hô,một người đàn ông bám trụ vào hòn san hô,ông ta dắt chiếc túi vào lưng quần,ông ta lấy ra chiếc búa khá nhỏ,rồi lại lấy thêm cái cây sắt,thứ mà người ta đục cây,ông ta bắt đầu kê vào nhánh san hô mà đục,những nhánh san hô gãy ra,ông ta lấy và bỏ vào chiếc túi đen.cứ thế hòn san hô đang nhộn nhịp,bỗng chốc im ắng lạ,chỉ còn tiếng ken ken khi ông ta đục vào...
-ông ta lấy san hô làm gì-hoa quay qua nó hỏi
-san hô đóa rất hiếm-nó trả lời
-ông ta lấy san hô để làm giàu,san hô đóa trị giá cả ngàn con số 0 đấy,những người đột ngột giàu điều do lấy san hô mà ra,cũng tại vậy mà xảy ra tranh chấp đổ máu,nhưng họ lại ko quan tâm khi họ lấy xong,san hô còn lại sẽ ra sau,cũng tại bọn họ mà rất nhiều san hô trở nên hoang tàn-hiu tiếp lời nó,càng nói giọng cô càng trở nên gay gắt,cô nắm chặt bàn tay mình,mắt hiện lên tia lửa giận,miệng nghiến răng ken két,làm cả bọn ở bên cạnh cũng trở nên sợ hãi.
-vậy tại sao ta ko ra mặt ngăn ông ta-phong thắc mắc hỏi
-chúng tôi ko được phép xuất hiện trước con người,với lại họ ko hiểu tiếng ta khi ở dưới nước-hiu trả lời
-vậy tại sao....-hắn tính hỏi vậy bọn tôi thấy thì sao,nhưng chưa hỏi xong thì nó đã ngắt ngang
-để tui giải thích,đóa là,ko làm hại con người,ko cho phép loài người biết thân phận mình,nhưng ngoại lệ là,con người phát hiện ra mình,đóa là duyên số của họ-nó nhìn cả bọn giải thích.
-á ông ta đi rồi-hoa và huy đồng thanh,cả bọn nhìn về phía ông ta,ông ta có vẻ đã lấy xong,ông ta bỏ dụng cụ,và san hô ông ta lấy được cho vào túi,và đang bơi lên mặt nước..
- ôi ko, san hô nó đang héo- hoa nhìn san hô la lên,chỗ bị ông ta đục nó đang héo xuống,màu cũng trở nên phai nhạt,ko còn bung xòe như ban đầu nữa.
-chết tiệt,ko lẽ hòn này cũng sẽ héo sao-hiu nhìn san hô,ko kìm được câu chửi
-cá mập kìa-hoa thốt lên,tay chỉ về phía con cá mập.Phía xa một con cá mập xanh đen,to gấp 4 lần bạch tuột đang bơi tới chỗ người đàn ông,có vẻ ông ta đang rất hoảng khi thấy cá mập.
-con cá mập tính làm gì vậy-huy nhìn theo chuyển động cá mập mà thốt lên
-ăn ông ta-ba chữ rất nhẹ nhàng,được phát ra từ miệng nó và hiu,nhưng khi lọt vào tay cả bọn như lời sét đánh,ăn....ăn ông ta sao?..
-ăn...
Phập...
Hoa chưa kịp nói thì tiếng động phát ra, nhỏ quay đầu lại chỗ tiếng động thì,cảnh tượng đập vào mắt làm hoa,phải bịt miệng mình lại,hắn huy và phong cũng phải king ngạc,phong nhanh chống ôm nhỏ vào lòng,lấy tay che mắt hoa lại,con cá mập đóa,bơi lại chỗ ông ta và nhe hàm răng sắt nhọn của mình,và táp lấy ông kia một cách dễ dàng,thế là ông ta nằm trọn vẹn trong hàm răng của cái mập,máu của ông ta loang ra từ kẽ răng của cá mập,cảnh tượng trước mất làm người ta ko khỏi sợ hãi tột độ,nhưng nhìn nó hiu và bạch tuột xem,bình thản như đang coi một cảnh ghét,nếu nhìn rõ còn thấy cả cái nhếch mép của hiu,giống như chuyện này xảy ra như cơm bữa..
-nó...nó..ăn ông ta rồi-huy trợn mắt,miệng lắp bắp,tay chỉ về cá mập
- ko nó đang lại gần chúng ta-phong nhìn cá mập,giọng anh trở nên khàn đục,vẫn ôm chặt lấy hoa
-ko sao đâu-nó bơi lại vỗ vai mọi người
-có gì phải ngạc nhiên-hiu cũng bơi lại chỗ nó
-để tui kể cho bọn ông nghe,tại sao các ông biết tới sự hiện diện của cá mập,bạch tuột,những loài khác v.v...các ông còn biết cả chúng ăn thịt người,vậy tui hỏi nhé,cái người phát hiện ra những sinh vật ăn thịt người tại sao ko bị bọn chúng ăn?, ko phải chúng gặp ai cũng ăn đâu,những người đi khám phá biển cả,chỉ đang giản là khám phá thì ko sao cả,đấy những người khám phá những sự kì bí của đại dương,để cho con người biết nên,những sinh vật lạ mới ko tấn công họ,còn các ông nhìn xem,ông ta là đang phá thiên nhiên của đại dương đấy,nên cá mập mới ăn ông ta,cho nên còn rất nhiều loài vật quý hiếm con người chưa biết là do con người có ý định xấu xa nào đóa với chúng-nó bình thản kể cho cả bọn biết về thiên nhiên phong phú như thế nào,và thật hư ra sao.
Cả bọn lắng nghe chả ai có lên tiếng trả lời nó,chắc bọn hắn còn đang mãi đuổi theo những suy nghĩ của riêng mình,nó bơi lại gần cá mập,cá mập lại gần nó miệng còn ngậm lấy chiếc túi đen của người đàn ông lúc nãy đưa cho nó.nó mở chiếc túi những nhánh san hô ra tiến lại gần chỗ san hô bị héo đặt xuống,rồi lấy bên hông nó có chiếc vỏ sò,lấy ra viên ngọc trai màu trắng,đặt lên san hô,phắt tay cái,san hô nói liền lại,màu sắc cũng trở lại,bản hòa tấu cũng nổi lên,mọi việc trở lại qũy đạo của nó như lúc đầu,làm cả bọn một phen king ngạc(à shi nó biết dùng ngọc trai,mình lấy ít bối cảnh tử công chúa ngọc trai)
-chào hai em,lâu rồi ko gặp,công chúa và tiểu thư...đây là,...-cá mập chào nó và hiu rồi nhìn bọn hắn...
Hiu giải thích cho cá mập,rồi giới thiệu tên luôn,ban đầu bọn hắn còn rụt rè,nhưng khi thấy tính hòa đồng của cá mập thì ko đến nỗi,tính cá mập cứ tưng tưng sao ấy,khá vui,nên hoa ko còn sợ hãi nữa,hắn huy và ko cũng ko còn đề phòng nữa,thế là cuộc hàng trình bọn nó có thêm bạch tuột và các mập.
-thôi ta nhanh đi,titi,và yosiu của hai em đang mè nheo với chị 3 của em đấy,chúng cứ câu có mãi,rồi còn chọc phá anh tư anh 5 của mấy đứa đấy,à còn điều bắt ngờ cho em nữa đấy shi nhanh lên nào...,-cá mập tuôn tràng rồi khéo cả bọn đi nhanh ,khỏi ú ớ gì hết.
Chương sau cả đại gia đình nó sẽ lên sàn,và thêm hai sinh vật mới nữa sẽ đồng hành cùng cả bọn tới hết truyện luôn.
Chương này mình nặn mãi đấy,nên cmt cho có động lực viết nhanh xíu,vì tới khúc gay cấn rồi,nên cmt cho mình nghĩ ra những pha thật hay nào,năn nỉ đấy đi đi,nha nha,mình nghĩ ra ngoại truyện rồi đóa,nên các bạn ủng hộ mình đi mình viết ngoại truyện cho tuyệt đối hay,với lại truyện ko dài đâu bốn mấy chương là hết rồi.^^~ moa~...
/31
|