Tiểu Y Tiên cứ nghĩ rằng Tiêu Sơn chỉ lừa nàng để nàng vui vẻ mà thôi ai ngờ hắn đưa ra một chiếc nhẫn kỳ quặc màu xanh lá cây kia. Nàng cứ nghĩ hắn muốn tặng vât đính ước cho nàng không ngờ đó là một chiếc nhẫn quái dị vô cùng. Nó muốn Tiểu Y Tiên sử dụng một cái giá để đối lấy được tu luyện một công pháp vô thượng có tên là Thánh Y Thần Thụ quyết.
Khi nhìn thấy công pháp được ghi chép giản lược Tiểu Y Tiên đã vô cùng kinh ngạc. Thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn thấy hắn cũng có vẻ mặt lo lắng. Tiểu Y Tiên biết được hắn không có lừa nàng. Thế nên nàng đã đồng ý làm giá trao đổi với chiếc nhẫn ai ngờ sau khi làm giá trao đổi chiếc nhẫn lại vô cùng thông linh khiến. Nó ngay lập tức hút đi tu vi ngay cả sinh mệnh lực của nàng làm cái giá lớn phải trả cho việc tu luyện công pháp.
Sinh lực cùng với năng lượng của thất thải ấn kỳ cùng độc đan điên cuồng chảy vào trong chiếc nhẫn. Giường như thất thải ấn ký cảm nhận được sư uy hiếp đến với tốn tại của nó. Nó bắt đầu rục rịch, thân thể của Tiểu Y Tiên ngay lập tức chuyển biến thành bảy màu sắc liên miêng không dứt. Tiểu Y Tiên biết lúc này nàng đang độc phát, thể chất lại một lần nữa mở ra một lần, ấn ký muốn phát triển một bước. Nàng muốn hô lên một tiếng nhưng đau đớn đã làm cho nàng không thể trả lời được một tiếng nào. Nàng hy vọng Tiêu Sơn sẽ tránh xa nàng như vậy an toàn với hắn.
Tiêu Sơn lúc này cuống quýt chạy đến bên cạnh nàng hô: “Tiên Nhi, nàng làm sao vậy!?” Nhưng chưa để hắn đến gần một luồng ánh sáng đầy sinh cư đẩy hắn bắn ra ngoài. Lớp ánh sáng này trước tiếp bao bọc lấy Tiểu Y Tiên phòng hộ cho nàng.
Cả thân thể của Tiêu Sơn bị bắn ra ngoài. Hắn lúc này va vào cánh cửa đánh nát nó bắn hẳn ra ngoài. Hắn lúc này theo một đường vòng cung rơi bịch xuống đất. Thân thể của hắn khi rơi xuống đất phát ra một trận trầm thấp và khói bụi. Hắn vội bật dậy muốn tiến tới xem Tiểu Y Tiên có chuyện gì thì hắn bất ngờ ngẩng lên đầu.
Ùng! Ùng!
Phía trên bầu trời mây đen điên cuồng tụ hội. Tiêu Sơn cảm nhận được uy áp từ thiên địa đối với trung quanh tạo thành. Ngay cả con Lam Ưng lúc này cũng đã chốn ở vách đá. Nó co quắp lại cánh cả người run lên bần bật.
Lúc này toàn bộ đấu khí đại lục bất kỳ là ma thú, con người chỉ là vật sống có ý thức sợ chết đều ngẩng lên bâu trời. Mây đen toàn bộ chen kín bầu trời khiến cho toàn bộ đấu khí đại lục lâm vào một màu đen chết choc. Sinh vật sống đều cảm nhận được dưới sự uy áp của thiên uy. Đứng trước thiên uy bậc này họ không có bất cứ phản kháng đường sống ngay cả sinh vật mạnh nhất trên đấu khí đại lục đều run rẩy trước thiên uy. Họ không có sức chống cự, giống như con kiến hôi nhìn về phía thiên uy không có một chút nào dám phản kháng chỉ trực chờ chết.
Tiểu Y Tiên lúc này bị độc phát, nàng một lần nữa mở ra một lần độc phát nhưng có vẻ ách nan độc thể cùng với chiếc nhẫn hoàn toàn một cấp bậc khác nhau. Cơ thể của nàng tỏa ra độc còn chưa kịp phát tán vào thân thể đã bị chiếc nhẫn điên cuồng hút lấy. Nó hút cưc kỳ mạnh mẽ. Ngay cả sinh cơ của nàng cũng bị nó hút.
Trong chớp mắt Tiểu Y Tiên thấy được da thịt của nàng bắt đầu nhăn nheo, tóc của nàng bắt đầu biến thành màu trắng bạc. Tiểu Y Tiên lúc này run lên bần bật. Cả người nàng đang già đi với tốc độ nhanh chóng. Nàng chỉ loáng thoáng nghe thấy âm thanh của Tiêu Sơn hô lên: “Tiên Nhi…” Nhưng âm thanh của hắn nhanh chóng bị âm thanh mạnh mẽ của các tia chớp át đi.
Tiểu Y Tiên nghe thấy âm thanh của những tia chớp điên cuồng vang lên. Phía vòng ngoài của nàng xuất hiện một lớp bảo hộ màu xanh lá cây. Nhưng đồng thời nàng cảm giác được kinh mạch, mạch máu gần như mọi thứ ngay đến cả xương cốt của nàng cũng bị lực hút từ phía chiếc nhẫn tàn phá vô cùng nặng nề.
Ùng! Ùng!
Âm thanh vang dội trên trời cao. Ở phía trên trời mây đen điên cuồng hội tụ lại với nhau hơn nữa xuất hiện trên những đám mây là sấm sét điên cuồng chằng chịt khắp nơi. Từng tia sét dù mọi người không thấy nó đánh xuống nhưng lại để cho họ có cảm giác được uy năng vô cùng bá đạo của chúng. Chỉ một tia sét đánh xuống cũng sẽ khiến cho người thịt nát xương ta, hồn phi phách tán. Cực kỳ bá đạo!
Thiên uy đối với những người tu vi càng cao, sức sát thương lại càng mạnh. Các cường già trên đấu khí đại lục rối rít ngẩng lên bầu trời quan sát dị tượng. Một số cường giả đấu thánh bị thiên uy ảnh hướng không nhịn được bị chấn cho cả người run rẩy phun ra một ngụm máu tươi. Đấu tôn cường giả cũng bị thiên uy uy áp mà phun ra một ngụm máu tươi.
Trong một gia tộc khá lớn, một số lão bất tử đều bị trấn cho cả người run rẩy hộc ra máu tươi. Một trung niên nhân có vài phần tuấn mỹ run lên lẩy bẩy nhìn về phía một lão nhân khác hỏi: “Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Hắn ở miệng còn chảy ra máu tươi nhìn lên bầu trời kinh hãi nói: “Trước thiên uy như vậy ta sợ ta cũng dễ dàng bị giết chết. Thật là đáng sợ!” Hắn quay sang lão nhân mặc hắc bào hỏi: “Hư Vô Thiên Viêm ngươi bản thể vốn là một dị hỏa đối với thiên địa có cảm ứng ngươi nói xem đây là chuyện gì xảy ra!?”
Lão nhân lúc này run lên lẩy bẩy không nhịn được quỳ sụp xuống. Hắn cố gắng đứng lên nhưng không thể làm gì, đôi chân của hắn hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển của hắn. Lão nhân run rẩy nói: “Thiên uy thật mạnh nếu là ta đứng trước thiên uy này cũng bị nó dễ dàng diệt sát. Thật đáng sợ…” Cả người lão nhân cũng bị đánh trấn cho cả người run lên nảy bẩy.
Ở một nơi khác, một trung niên nhân đang đứng trước mấy lão nhân thì toàn bộ những người có tu vi đấu thánh đều đang ngước mắt lên trời bị thiên uy thả xuống up áp đều trấn ra hộc máu. Một lão nhân kinh hãi lên tiếng: “Là,… là chuyện gì xảy ra. Thật là đáng sợ! Thật là đáng sợ! Là có ma thú độ kiếp trong tộc của ta hay là có người luyện cửu phẩm đan dược. Hừ, ngay cả cửu phẩm đan dược cũng không có bá đạo như vậy!” Trấn thương nặng nhất không ngờ lại là trung niên nhân tuấn mỹ kia. Hắn có vẻ như là người có tu vi cao nhất ở đây.
Trung niên nhân lảo đảo muốn ngã. Hắn run run nói: “trời có dị tượng như vậy chẳng lẽ có bảo vật gì đó sắp xuất thế!?” Hắn thấy toàn bộ ngững người đấu tôn thì bị thương vô cùng nhẹ. Hơn nữa cũng chẳng qua là bị trấn thương phun ra một ngụm máu cũng không bị thương gì nhiều. Nhưng những người đấu thành thì đều bị trấn thương nặng thần hồn hơn nữa thân thể cũng bị thương không nhẹ.
Các cường giả khắp nơi rối rít nói chuyện với nhau không biết chuyện gì xảy ra. Tất cả đều ngẩng lên trời. Nhưng đối với những đấu giả hay đấu sư đối với uy áp gần như không cảm thấy. Họ chỉ lẳng lặng nhìn lên bầu trời mà không có bất cứ cảm giác gì chỉ có cảm thán mây đen cùng với sự tò mò ngẫm nghĩ chẳng lẽ là ma thú độ kiếp còn là đan lôi.
Tiểu Y Tiên kinh hãi khi thấy toàn thân mình bị tàn phá nặng nề. Da dẻ nhăn nheo giống như lão nhân. Nàng kinh hãi cảm nhận được không ngờ từ trên cao giáng xuống thiên uy. Một trận thiên uy vô cùng mạnh mẽ đánh lên cái nồng xanh. Cái nồng xanh ngay lập tức vỡ vụn ra nhưng nó đã cản được một phần của thiên uy. Một phần nhỏ còn lại đánh vào người Tiểu Y Tiên khiến cho miệng của nàng phụt ra máu tươi.
Tiểu Y Tiên rơi vào mê mang. Tiêu Sơn đứng ở bên ngoài nhìn về phía nàng mà đau lòng không dứt. Cái màn màu xanh lóe lên tan rã biến thành một đoàn ánh sáng chói mắt. Tiêu Sơn thấy được cái màn máu xanh đã mất hắn vội vàng chạy đến thì thấy Tiểu Y Tiên nằm trên mặt đất, miệng của nàng vẫn còn dính máu tươi. Nàng đã ngất đi, nàng hoàn toàn biến thành một bà lão da mặt nhăn nheo xấu xí.
Tiêu Sơn dùng linh hồn lực quan sát lại không thấy có chút sinh cơ nào trên người của Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn lầm vào kinh hãi. Tiêu Sơn hai mắt trở nên ửng đỏ, hắn điên cuồng mà gào lớn: “Aaaaa…” hắn ngay lập tức quỵ xuống dưới đất, sau đó hắn cười mà như khóc hắn điên cuồng đấm vào đất, hai hàng lệ giỏ lên đất. Từng phát đấm mạnh mẽ đánh lên đất đấm nát đất phát ra từng tiếng ầm ầm nổ to. Hắn khóc lớn: “Là ta hại nàng… là ta… là ta… ô… tại sao ta lại đưa cho nàng thứ ấy? tại sao… ô… ô…”
Mây đen trên bầu trời bắt đầu tản đi. Ánh sáng từ phía trên trời bắt đầu chiếu xuống sơn cốc. Hai hàng nước mắt của hắn chảy dài, rơi tí tách trên mặt đất thấm xuống mặt đất. Hắn điên cuồng mà đấm vào mặt đất. Bất chợt một ánh sáng màu xanh lá cây đột nhiên lóe lên làm cho Tiêu Sơn giật mình tò mò.
Hắn giật mình nhìn về phía trước thì thấy trên tay của Tiểu Y Tiên sinh cơ nồng đậm phát ra. Nó bắt đầu lan tràn về phía Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn cảm nhận được sinh cơ của Tiểu Y Tiên điên cuồng khôi phục với tốc độ chóng mặt. Từng tấc da thịt của nàng nhanh chóng trở nên trắng nõn, hồng hao, căng lại giống như da của tiểu hài tử. Mái tóc của nàng có thể thấy được nhanh chóng trở nên đen nhánh. Hơi thở nhè nhẹ phát ra. Tiêu Sơn thấy được xuất hiện quanh thân thể của Tiểu Y Tiên một lớp ánh sáng màu xanh lá cây.
Hắn không dám động vào nàng. Bởi vì hắn biết lúc này là lúc vô cùng quan trọng của Tiểu Y Tiên. Hắn không biết chuyển biến của nàng là tốt hay xấu. Nhưng các công pháp trong chiếc nhẫn kia không có cái nào là bất phàm cả. Hẳn tuy rằng cho chút lo sợ nhưng quả thực từ trước đến nay công pháp ở trong chiếc nhẫn chưa bao giờ phản bội hắn.
Tiểu Y Tiên mê mạng đột nhiên nàng mở ra đôi mắt của mình. Thiếu nữ khe khẽ lẩm bẩm nói: “Ta chẳng lẽ đã chết rồi sao? Đây là đâu? Là nơi con người sẽ đến sau khi chết rồi sao!?” Nàng từ từ dậy quan sát một chút trung quanh thì thấy khắp nơi toàn bộ là màu đen. Ở màn đen thăm thẳm kia nàng cảm nhận được mùi vị của chết choc.
Nàng đưa hai tay lên thấy được da tay của nàng không có biến thành da của một lão nhân mà hoàn toàn trắng nõn như da tiểu hài tử. Nàng cũng sờ lên mặt cũng thấy được nàng hoàn toàn trắng nõn. Nàng lúc này đứng ở một khu vực có diện tích khoảng một trăm mét vương, ở phía một góc có một căn nhà tranh khá là nhỏ. Nàng hơi ngơ ngác nhìn về phía trung quanh bất chợt một âm thanh vang lên làm cho nàng giật mình: “Chủ nhân!”
Thiếu nữ quay ra thì thấy được một thiếu niên trần truồng với mái tóc bạc màu đỏ nhìn về phía nàng. Tiểu Y Tiên thấy vậy đỏ ửng mặt, sau đó lên tiếng hỏi: “Onii-chan, ngươi sao lại không mặc quần áo a!?” Sau đó nàng nhìn xung quanh hỏi: “Còn nữa nơi này là nơi nào!?”
Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Chủ nhân, nơi này là không gian của thánh y thần thụ. Còn nữa ta không phải Onii-chan gì đó!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy thì hơi ngạc nhiên sau đó lên tiếng hỏi: “Onii-chan, ngươi không phải Onni-chan vậy ngươi là ai? Onii-chan đừng trêu trọc Tiên Nhi nữa nhé!? Còn cái gì là Thánh y thần thụ không gian nữa chứ!?”
Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Chủ nhân chẳng lẽ người đã quên. Sau khi người trao đổi với ta, ngươi đã chính thức trở thành chủ nhân của Thánh y thần thụ giới chi!?”
Thiếu nữ nghe thấy vậy giật mình. Nàng sờ sờ đầu của mình sau đó kinh hãi giật mình nhớ đến Tiêu Sơn có đưa cho mình một chiếc nhẫn màu xanh lá cây. Tiểu Y Tiên nhìn lên về phía tay mình quả thực có một chiếc nhẫn màu xanh lá cây bám chặt lên ngón tay của mình. Thiếu nữ tò mò hỏi: “Đây là đâu? Ngươi không phải là Onii-chan vậy ngươi là ai!?” Thiếu nữ với vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía thiếu niên đang trần truồng.
Thiếu niên mỉm cười bình thản đáp lại: “Nơi này là một không gian vô cùng đặc biệt có tên gọi là Thánh Y Thần Thụ không gian. Còn ta là ai, ta chính là khí linh của Thánh Y Thần Thụ giới chỉ. Hình dáng của ta là dựa theo hình dáng của người trong lòng chủ nhân yêu nhất hoặc là hận nhất biến ảo mà thành…” Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên hỏi: “Không biết chủ nhân còn có câu hỏi nào nữa hay sao!?”
Tiểu Y Tiên nhìn về phía cây đại bổng quen thuộc hỏi: “Vậy, ngươi có thể hay không mặc một bộ quần áo vào!?”
Thiếu niên mỉm cười gật đầu nói: “Có thể!” Ngay sau đó thân hình của thiếu niên biến ảo. Hắn biến thành một thiếu niên mặc lên một bộ quần áo màu trắng bạch tinh khiết vô cùng tuấn mỹ. Thiếu nữ thấy vậy ngây ngẩn nhìn về phía thiếu niên sau đó nàng lắc lắc đầu.
Nàng nhớ đến thứ gì đó sau đó ngơ ngẩn hỏi: “Khí linh gì đó!? Ta nghe nói công pháp này là công pháp nghịch thiên!?”
Thiếu niên khí linh mỉm cười nói: “Chủ nhân là công pháp nghịch thiên đứng hàng số một và số hai trong thiên hạ. Nó sẽ đáp ứng được mọi mơ ước của chủ nhân!”
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên giật mình, nàng lắp bắp nói: “Nó có thể giúp ta hay không trở thành một luyện dược sư!” Tiểu Y Tiên cũng không quên nàng hy vọng duy nhất đó chính là trở thành luyện dược sư. Luyện dược sư là cả đời hy vọng của nàng, nó là mơ ước lớn nhất của nàng.
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Luyện dược sư rất cao sao!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Luyện dược sư mà ngươi cũng không biết! Luyện dược sư chính là được người người kính ngưỡng, chẳng lẽ luyện dược sư mà ngươi cũng không biết!?” Tiểu Y Tiên bắt đầu giảng giải cho thiếu niên kia về luyện dược sư. Tiểu Y Tiên còn bĩu môi nói: “hỗn đản, vậy mà nói gì công pháp nghịch thiên!”
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh thường nói: “Luyện dược sư thì có gì ghê gớm chứ? Công pháp này vốn là nghịch thiên đứng hàng thứ hai. Nếu như chủ nhân ngươi gặp qua hai bộ công pháp nghịch thiên thì có lẽ ngươi cùng không nói như vậy nữa!?”
Thiếu nữ nghe thấy vậy giật mình kinh hãi hỏi: “Còn có hai bộ nữa hay sao!?”
Thiếu niên mỉm cười gật đầu bình thản nói: “Có, hai bộ trong đó một bộ là đại vũ trụ diễn sinh quyết nắm giữ sáng tạo vũ trụ. Một bộ khác là thôn thiên phệ địa quyết nắm giữ chính là hủy diệt bổn nguyên. Trong đó bộ đại vũ trụ diễn sinh quyết đã có chủ nhân, bộ thôn thiên phệ địa quyết nhưng chưa có chủ nhân. Bộ thứ ba đó chính là Thánh Y Thần Thụ quyết nhận chủ nhân làm chủ!?”
Nghe thấy vậy thiếu nữ lắc lắc đầu sau đó phát cái tay trắng nõn ra nói: “Ngươi nói thật nhiều như vậy công pháp này có thể hay không giúp ta trở thành một luyện dược sư!?” Thiếu nữ chờ mong câu trả lời.
Thiếu niên bình thản đáp lại: “Đâu chỉ là một luyện dược sư ngay cả mấy loại y sư, phù chú sư, luyện bảo sư cũng có thể…”
Nghe thấy thế Tiểu Y Tiên giật mình kinh hãi lẩm bẩm: “Ta có thể trở thành luyện dược sư hay sao!?”
Thiếu niên thấy vậy cực kỳ khinh bỉ nói: “Luyện dược sư rất hiếm lạ sao!? Cái nghề này làm sao cao quý như y sư được cơ chứ!?”
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên không cho là đúng, nàng lắc lắc đầu nói: “Từ trước đến nay ở đấu khí đại lục ai chẳng biết luyện dược sư là một nghề cao quý hơn y sư rất nhiều. Ngươi chẳng lẽ không biết!?”
Thiếu niên thấy vậy bình thản nói: “Thì ra nơi cứt chim không thèm ỉa này lại là đấu khí đại lục. Cái vi diện nhỏ bé này vậy mà ta lại đến đây…” Hắn ngước lên trời một chút. Tiểu Y Tiên nhìn lên trời nhưng không thấy gì ngoài một màu đen. Nàng có chút tò mò tại sao nơi này không có ánh sáng mặt trời khu vực màu xanh lại tràn đầy ánh sáng hơn nữa không khí còn tràn đầy linh khí ở nơi này. Tiểu Y Tiên không tu luyện nhưng đều có thể nhận thấy. Thiếu niên tiếp tục nói: “Chủ nhân có lẽ ngươi chưa biết y sư trong Thánh Y Thần Thụ quyết lên mới nghĩ rằng y sư là một nghề kém hơn luyện dược sư rất nhiều!”
Thiếu niên lắc lắc đầu sau đó hắn phất tay nói: “Như vậy ta cũng không nhiều lời. Chủ nhân người vẫn là nhận lấy kiến thức của mình đi!”
Một luồng tin tức cực lớn chảy vào đầu của Tiểu Y Tiên. Nhưng Tiểu Y Tiên lại không cảm nhận được bất cứ đau đớn gì. Nàng cảm nhận được giống như nó vốn nằm trong đầu của nàng. Thiếu nữ thấy được trong đầu của mình là một đống thông tin hỗn loạn. Nàng bắt đầu tìm kiếm thì thấy đoạn thông tin đó khá nhiều.
Theo như công pháp không ngờ nó lại là một cuốn công pháp tàn quyền có tên là Thánh Y Thần Thụ quyết là một bộ tàn quyền. Trong đó có luyện khí thiên gồm bảy cái cấp bậc bao gồm luyện khí kỳ, trúc cơ kỳ, tụ hạt kỳ, dưỡng hồn kỳ, dung hồn kỳ, ngưng hạt kỳ, kiến tạo cảnh kỳ. Sau đó nó yêu cầu người tu luyện phải tự lĩnh ngộ.
Ngoài những thứ này ra thì có những thứ khác như: “Luyện Đan Thiên, Thảo Mộc Thiên, Yêu Linh Thiên, Thánh Liệu Thiên, Luyện Bảo Thiên, Trận pháp thiên, Phù chú thiên, Bàng Môn Tả Đạo Thiên"
Tiểu Y Tiên bước đầu đọc lướt qua một số nội dung đại khái phân loại liền lập tức bị luồng tri thức phong phú này bao phủ.
Tỷ như Luyện Đan Thiên, nơi này ghi lại các phương pháp luyện chế cùng tài liệu phối chế các loại linh đan diệu dược. Mặc dù dược liệu có ghi chép khác tên nhưng lại đầy đủ miêu tả hình dáng của nó, có cả hiện nên hình ảnh cho nàng biết. Dù cái tên lạ nhưng nàng cũng nhận được. Ở đây vô cùng lạ lẫm các loại đan dược. Một số loại đan làm cho người như Tiểu Y Tiên cũng không khỏi đỏ mắt như Trú Nhan Đan, có thể trì hoãn rất lớn dung mạo người tu tiên lão hóa.
Thảo Mộc Thiên, liệt kê vô số thiên tài địa bảo trong thiên địa. Có độc vật, có linh vật, kỳ hoa dị thảo vô số kể. Trong này, còn có một bộ công pháp phân biệt độc tính thảo mộc.
Yêu Linh Thiên cũng tương tự Thảo Mộc Thiên, liệt kê yêu vật thiên hạ.
Thánh Liệu Thiên không ngờ chiếm cứ một nửa các loại nội dung, trong đó có nhiều loại pháp thuật giúp trị thương giống như vũ lộ thuật, nhuận đại thuật, hoàn hồn thuật, thanh tẩy thuật.
Thánh Liệu Thiên nói về dược lý trong thiên hạ, bao gồm kết cấu thân thể người, yêu thú, vật chủng. Nói đến chỗ thâm ảo, thậm chí còn đem đạo trị liệu dung nhập vào trong thiên địa đại đạo. Trong đó, Thánh Liệu Thiên chú ý chính là yên lặng kính dâng, tinh thần vô tư bác ái thiên hạ!
Mấy loại này xem mô tả Tiểu Y Tiên có chút kinh ngạc. Bởi vì thứ này tạo ra để cho một y sư hành nghề cứu vớt thiên hạ.
Loại tiếp theo đó là luyện bảo thiên. Luyện bảo thiên luyện chế các loại pháp bảo. Theo như ghi chép của luyện bảo thiên thì có rất nhiều loại pháp bảo nhưng Tiểu Y Tiên xem xét mấy loại pháp bảo này đều thuộc loại phụ trợ hoặc là không có tính công kích. Chủ yếu duy nhất của các loại pháp bảo này đều tập trung hỗ trợ trị thương, tăng tốc độ tu luyện hoặc là pháp bảo loại phòng hộ không có tính công kích hoặc pháp bảo loại tăng tốc độ di chuyển trong việc trốn chạy.
Trận pháp thiên thì chính là nói về các loại trận pháp. Nó dùng việc câu thông thiên địa tạo ra các trận pháp. Nhưng các loại trận pháp này cũng không có tính dùng để tấn công, chúng đều thuộc loại không gây ra sát thương hoặc gây ra sát thương nhẹ giống như tu linh trận tăng tốc độ tu luyện, vây khốn trận, mê huyễn trận v.v…
Phù chú thiên dạy về cách chế tạo bùa chú. Nó dùng nước mực và các loại dược liệu chế tạo mà thành… Các loại phù chú không có tính công kích đều thuộc loại phù chú bảo hộ, mê huyễn v.v… Chính xác phù chú trong phù chú thiên toàn bộ không có tính công kích hoặc công kích nhẹ không có ý định sát thương đối phương.
Còn bang môn tả đạo thiên lại khác hoàn toàn. Tiểu Y Tiên bắt đầu xem nội dung bên trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên. Cái gì Tỵ Thủy Quyết, Mê Tung Bộ, Dịch Dung Thuật, Ảo Ảnh Phân Thân Thuật, Thân Ngoại Hóa Thân, Thiên Lôi Quyếtvô số pháp thuật thần thông, bí thuật khiến nàng hoa cả mắt.
Trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên có một câu nói đại cương: Bàng Môn Tả Đạo Thiên này, chỉ có thể đọc lướt qua, khó có thể thành đại đạo. Tinh thần kính dâng bác ái của y đạo được tôn sùng thành thiên địa đại đạo. Pháp thuật thần thông ngược lại cho là tiểu đạo, bàng môn tả đạo.
Mà một trong những thứ nàng vô cùng thích của công pháp này đó chính là thanh xuân vĩnh trú tuổi thọ dài lâu gấp đôi tu si bình thường. Khi xem đến tuổi thọ làm cho nàng có chút choáng váng bởi vì tuổi thọ nàng cao gấp bốn lần nếu tính ra đồng cấp so với đấu khí tu sĩ. Đây dù sao cũng là nàng đem luyện khí kỳ bắt đầu so sánh với đoạn đâu khí mà thôi.
Tiểu Y Tiên lúc này sau khi tiêu hóa đám nội dung này thì mở ra đôi mắt kinh hai, nàng nhìn về phía thiếu niên đang nhìn nàng chớp chớp mắt. Thiếu niên đột nhiên nói: “Chủ nhân người đã nhận được toàn bộ công pháp, ta cũng rời đi. Nếu như người có gì cần hỏi chỉ cần ý thức động ta sẽ xuất hiện!”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy vội vàng hỏi: “Chờ chút!”
Thiếu nien đang muốn tiêu biến thì đột nhiên xuất hiện. Hắn hỏi: “Chủ nhân còn có việc!?”
Tiểu Y Tiên lên tiếng hỏi: “Đúng rồi chiếc nhà tranh kia là gì!?”
Thiếu niên đáp lại: “Đó chính là không gian giới chỉ, chủ nhân chỉ cần đến đó đặt tay lên đó là được!?”
Tiểu Y Tiên cảm giác có chút tò mò tiến về phía đó chạm tay lên. Một không gian mênh mông không có giới hạn truyền vào trong đầu. Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Đây là không gian để cho chủ nhân cất chứa các loại vật phẩm. Không gian này là một không gian vô hạn đảm bảo cho chủ nhân cất đồ hoàn toàn. Dù cho chủ nhân có bị giết đi chăng nữa thì cũng không có ai có thể lấy được món đồ của chủ nhân!?”
Nghe thấy vậy thiếu nữ hơi ngẩn ra. Cái này tương đương với một giới chỉ có không gian vô hạn hơn nữa dù ngươi có thể lấy được không gian chỉ thì sao không có quyền chủ nhân vậy thì vô pháp mở ra không gian này nói trắng ra từ khi chủ nhân lấy ra không thì cho dù ngươi có giết hắn cũng như vậy.
Thiếu nữ chỉ về phía mảnh đất màu xanh lên tiếng hỏi: “Vậy còn mảnh đất này!?”
Thiếu niên bình thản trả lời thiếu nữ nói: “Đây là không gian thuộc về Thánh Y Thần Thụ không gian. Ở trên mảnh đất đó chủ nhân có thể trồng bất cứ loại dược liệu nào cũng như bất cứ loại khoáng thạch nào. Tốc độ so với bên ngoài nhanh hơn rất nhiều lần. Hơn nữa tốc độ sinh trưởng của dược liệu cùng với không gian của Thần Y Thánh Thụ sẽ tăng lên theo tu vi của chủ nhân tăng lên!”
Thiếu giật mình kinh hãi. Nàng chưa bao giờ nghe nói một nơi có thể trồng được những thứ như dược liệu. Theo như nàng đoán chẳng lẽ nơi này là do đấu thánh tồn tại chế tạo ra. Thiếu nữ kinh hãi hỏi: “Nơi này là do đấu thánh chế tạo ra hay sao!?”
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Đấu thánh! Theo như ký ức của chủ nhân thì đấu thánh ở cái vi diện này có lẽ là rất mạnh nhưng so với người chế tạo ra chiếc nhẫn này quả thực không đáng nhắc tới…”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy ngẩn người tò mò hỏi: “Người chế tạo ra chiếc nhẫn này hắn là ai!? Rất mạnh sao!?”
Thiếu niên bình thản cười nói: “Đâu chỉ là rất mạnh ngay cả thánh nhân…” Nói đến đây thiếu niên thấy hình như mình có lỡ lời không có tiếp tục nói tiếp sau đó hắn biểu hiện giống như con người đáp lại: “Chủ nhân người đừng hỏi nhiều khi nào đến lúc đó người sẽ biết!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy càng tò mò về thân phận của người tạo ra chiếc nhẫn này hơn. Nhưng dù nàng hỏi thế nào thì khí linh cũng không đáp lại. Thiếu nữ tò mò nhìn về phía khu vực toàn bộ màu đen hỏi: “Vậy nơi đó!?”
Thiếu niên mỉm cười đồng thời cảnh báo nói: “Đó là hủy diệt không gian. Ta khuyên chủ nhân ngài tuyệt đối không nên đến đó nếu không muốn chết.”
Thiếu nữ nghe thấy vậy gật đầu sau đó hỏi: “Làm thế nào ra khỏi đây!?”
Thiếu niên bình thản đáp lại: “Chỉ cần một ý niệm, chủ nhân muốn thoát khỏi thánh y thần thụ không gian ngay lập tức chủ nhân sẽ thoát khỏi nơi đây. Dù sao ở đây chẳng qua là hình chiếu của chủ nhân mà thôi!”
Tiểu Y Tiên nghe thấy những lời này thì càng có chút tò mò. Sau đó nàng mong muốn thoát khỏi thần y thánh thụ không gian thì ngay lập tức hình chiếu ở trong không gian này của nàng mờ đi sau đó biến mất hẳn. Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt thấy được nàng đang ở một chỗ nhà tranh rách nát. Một thiếu niên đang ôm nàng, đôi mắt của hắn nhìn về phía nàng vô cùng âm áp, vô cùng quan tâm, vô cùng lo lắng.
Thiếu niên nhìn về phía hắn mừng rỡ nói: “Tiên Nhi, nàng đã tỉnh!?”
Khi nhìn thấy công pháp được ghi chép giản lược Tiểu Y Tiên đã vô cùng kinh ngạc. Thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn thấy hắn cũng có vẻ mặt lo lắng. Tiểu Y Tiên biết được hắn không có lừa nàng. Thế nên nàng đã đồng ý làm giá trao đổi với chiếc nhẫn ai ngờ sau khi làm giá trao đổi chiếc nhẫn lại vô cùng thông linh khiến. Nó ngay lập tức hút đi tu vi ngay cả sinh mệnh lực của nàng làm cái giá lớn phải trả cho việc tu luyện công pháp.
Sinh lực cùng với năng lượng của thất thải ấn kỳ cùng độc đan điên cuồng chảy vào trong chiếc nhẫn. Giường như thất thải ấn ký cảm nhận được sư uy hiếp đến với tốn tại của nó. Nó bắt đầu rục rịch, thân thể của Tiểu Y Tiên ngay lập tức chuyển biến thành bảy màu sắc liên miêng không dứt. Tiểu Y Tiên biết lúc này nàng đang độc phát, thể chất lại một lần nữa mở ra một lần, ấn ký muốn phát triển một bước. Nàng muốn hô lên một tiếng nhưng đau đớn đã làm cho nàng không thể trả lời được một tiếng nào. Nàng hy vọng Tiêu Sơn sẽ tránh xa nàng như vậy an toàn với hắn.
Tiêu Sơn lúc này cuống quýt chạy đến bên cạnh nàng hô: “Tiên Nhi, nàng làm sao vậy!?” Nhưng chưa để hắn đến gần một luồng ánh sáng đầy sinh cư đẩy hắn bắn ra ngoài. Lớp ánh sáng này trước tiếp bao bọc lấy Tiểu Y Tiên phòng hộ cho nàng.
Cả thân thể của Tiêu Sơn bị bắn ra ngoài. Hắn lúc này va vào cánh cửa đánh nát nó bắn hẳn ra ngoài. Hắn lúc này theo một đường vòng cung rơi bịch xuống đất. Thân thể của hắn khi rơi xuống đất phát ra một trận trầm thấp và khói bụi. Hắn vội bật dậy muốn tiến tới xem Tiểu Y Tiên có chuyện gì thì hắn bất ngờ ngẩng lên đầu.
Ùng! Ùng!
Phía trên bầu trời mây đen điên cuồng tụ hội. Tiêu Sơn cảm nhận được uy áp từ thiên địa đối với trung quanh tạo thành. Ngay cả con Lam Ưng lúc này cũng đã chốn ở vách đá. Nó co quắp lại cánh cả người run lên bần bật.
Lúc này toàn bộ đấu khí đại lục bất kỳ là ma thú, con người chỉ là vật sống có ý thức sợ chết đều ngẩng lên bâu trời. Mây đen toàn bộ chen kín bầu trời khiến cho toàn bộ đấu khí đại lục lâm vào một màu đen chết choc. Sinh vật sống đều cảm nhận được dưới sự uy áp của thiên uy. Đứng trước thiên uy bậc này họ không có bất cứ phản kháng đường sống ngay cả sinh vật mạnh nhất trên đấu khí đại lục đều run rẩy trước thiên uy. Họ không có sức chống cự, giống như con kiến hôi nhìn về phía thiên uy không có một chút nào dám phản kháng chỉ trực chờ chết.
Tiểu Y Tiên lúc này bị độc phát, nàng một lần nữa mở ra một lần độc phát nhưng có vẻ ách nan độc thể cùng với chiếc nhẫn hoàn toàn một cấp bậc khác nhau. Cơ thể của nàng tỏa ra độc còn chưa kịp phát tán vào thân thể đã bị chiếc nhẫn điên cuồng hút lấy. Nó hút cưc kỳ mạnh mẽ. Ngay cả sinh cơ của nàng cũng bị nó hút.
Trong chớp mắt Tiểu Y Tiên thấy được da thịt của nàng bắt đầu nhăn nheo, tóc của nàng bắt đầu biến thành màu trắng bạc. Tiểu Y Tiên lúc này run lên bần bật. Cả người nàng đang già đi với tốc độ nhanh chóng. Nàng chỉ loáng thoáng nghe thấy âm thanh của Tiêu Sơn hô lên: “Tiên Nhi…” Nhưng âm thanh của hắn nhanh chóng bị âm thanh mạnh mẽ của các tia chớp át đi.
Tiểu Y Tiên nghe thấy âm thanh của những tia chớp điên cuồng vang lên. Phía vòng ngoài của nàng xuất hiện một lớp bảo hộ màu xanh lá cây. Nhưng đồng thời nàng cảm giác được kinh mạch, mạch máu gần như mọi thứ ngay đến cả xương cốt của nàng cũng bị lực hút từ phía chiếc nhẫn tàn phá vô cùng nặng nề.
Ùng! Ùng!
Âm thanh vang dội trên trời cao. Ở phía trên trời mây đen điên cuồng hội tụ lại với nhau hơn nữa xuất hiện trên những đám mây là sấm sét điên cuồng chằng chịt khắp nơi. Từng tia sét dù mọi người không thấy nó đánh xuống nhưng lại để cho họ có cảm giác được uy năng vô cùng bá đạo của chúng. Chỉ một tia sét đánh xuống cũng sẽ khiến cho người thịt nát xương ta, hồn phi phách tán. Cực kỳ bá đạo!
Thiên uy đối với những người tu vi càng cao, sức sát thương lại càng mạnh. Các cường già trên đấu khí đại lục rối rít ngẩng lên bầu trời quan sát dị tượng. Một số cường giả đấu thánh bị thiên uy ảnh hướng không nhịn được bị chấn cho cả người run rẩy phun ra một ngụm máu tươi. Đấu tôn cường giả cũng bị thiên uy uy áp mà phun ra một ngụm máu tươi.
Trong một gia tộc khá lớn, một số lão bất tử đều bị trấn cho cả người run rẩy hộc ra máu tươi. Một trung niên nhân có vài phần tuấn mỹ run lên lẩy bẩy nhìn về phía một lão nhân khác hỏi: “Đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Hắn ở miệng còn chảy ra máu tươi nhìn lên bầu trời kinh hãi nói: “Trước thiên uy như vậy ta sợ ta cũng dễ dàng bị giết chết. Thật là đáng sợ!” Hắn quay sang lão nhân mặc hắc bào hỏi: “Hư Vô Thiên Viêm ngươi bản thể vốn là một dị hỏa đối với thiên địa có cảm ứng ngươi nói xem đây là chuyện gì xảy ra!?”
Lão nhân lúc này run lên lẩy bẩy không nhịn được quỳ sụp xuống. Hắn cố gắng đứng lên nhưng không thể làm gì, đôi chân của hắn hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển của hắn. Lão nhân run rẩy nói: “Thiên uy thật mạnh nếu là ta đứng trước thiên uy này cũng bị nó dễ dàng diệt sát. Thật đáng sợ…” Cả người lão nhân cũng bị đánh trấn cho cả người run lên nảy bẩy.
Ở một nơi khác, một trung niên nhân đang đứng trước mấy lão nhân thì toàn bộ những người có tu vi đấu thánh đều đang ngước mắt lên trời bị thiên uy thả xuống up áp đều trấn ra hộc máu. Một lão nhân kinh hãi lên tiếng: “Là,… là chuyện gì xảy ra. Thật là đáng sợ! Thật là đáng sợ! Là có ma thú độ kiếp trong tộc của ta hay là có người luyện cửu phẩm đan dược. Hừ, ngay cả cửu phẩm đan dược cũng không có bá đạo như vậy!” Trấn thương nặng nhất không ngờ lại là trung niên nhân tuấn mỹ kia. Hắn có vẻ như là người có tu vi cao nhất ở đây.
Trung niên nhân lảo đảo muốn ngã. Hắn run run nói: “trời có dị tượng như vậy chẳng lẽ có bảo vật gì đó sắp xuất thế!?” Hắn thấy toàn bộ ngững người đấu tôn thì bị thương vô cùng nhẹ. Hơn nữa cũng chẳng qua là bị trấn thương phun ra một ngụm máu cũng không bị thương gì nhiều. Nhưng những người đấu thành thì đều bị trấn thương nặng thần hồn hơn nữa thân thể cũng bị thương không nhẹ.
Các cường giả khắp nơi rối rít nói chuyện với nhau không biết chuyện gì xảy ra. Tất cả đều ngẩng lên trời. Nhưng đối với những đấu giả hay đấu sư đối với uy áp gần như không cảm thấy. Họ chỉ lẳng lặng nhìn lên bầu trời mà không có bất cứ cảm giác gì chỉ có cảm thán mây đen cùng với sự tò mò ngẫm nghĩ chẳng lẽ là ma thú độ kiếp còn là đan lôi.
Tiểu Y Tiên kinh hãi khi thấy toàn thân mình bị tàn phá nặng nề. Da dẻ nhăn nheo giống như lão nhân. Nàng kinh hãi cảm nhận được không ngờ từ trên cao giáng xuống thiên uy. Một trận thiên uy vô cùng mạnh mẽ đánh lên cái nồng xanh. Cái nồng xanh ngay lập tức vỡ vụn ra nhưng nó đã cản được một phần của thiên uy. Một phần nhỏ còn lại đánh vào người Tiểu Y Tiên khiến cho miệng của nàng phụt ra máu tươi.
Tiểu Y Tiên rơi vào mê mang. Tiêu Sơn đứng ở bên ngoài nhìn về phía nàng mà đau lòng không dứt. Cái màn màu xanh lóe lên tan rã biến thành một đoàn ánh sáng chói mắt. Tiêu Sơn thấy được cái màn máu xanh đã mất hắn vội vàng chạy đến thì thấy Tiểu Y Tiên nằm trên mặt đất, miệng của nàng vẫn còn dính máu tươi. Nàng đã ngất đi, nàng hoàn toàn biến thành một bà lão da mặt nhăn nheo xấu xí.
Tiêu Sơn dùng linh hồn lực quan sát lại không thấy có chút sinh cơ nào trên người của Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn lầm vào kinh hãi. Tiêu Sơn hai mắt trở nên ửng đỏ, hắn điên cuồng mà gào lớn: “Aaaaa…” hắn ngay lập tức quỵ xuống dưới đất, sau đó hắn cười mà như khóc hắn điên cuồng đấm vào đất, hai hàng lệ giỏ lên đất. Từng phát đấm mạnh mẽ đánh lên đất đấm nát đất phát ra từng tiếng ầm ầm nổ to. Hắn khóc lớn: “Là ta hại nàng… là ta… là ta… ô… tại sao ta lại đưa cho nàng thứ ấy? tại sao… ô… ô…”
Mây đen trên bầu trời bắt đầu tản đi. Ánh sáng từ phía trên trời bắt đầu chiếu xuống sơn cốc. Hai hàng nước mắt của hắn chảy dài, rơi tí tách trên mặt đất thấm xuống mặt đất. Hắn điên cuồng mà đấm vào mặt đất. Bất chợt một ánh sáng màu xanh lá cây đột nhiên lóe lên làm cho Tiêu Sơn giật mình tò mò.
Hắn giật mình nhìn về phía trước thì thấy trên tay của Tiểu Y Tiên sinh cơ nồng đậm phát ra. Nó bắt đầu lan tràn về phía Tiểu Y Tiên. Tiêu Sơn cảm nhận được sinh cơ của Tiểu Y Tiên điên cuồng khôi phục với tốc độ chóng mặt. Từng tấc da thịt của nàng nhanh chóng trở nên trắng nõn, hồng hao, căng lại giống như da của tiểu hài tử. Mái tóc của nàng có thể thấy được nhanh chóng trở nên đen nhánh. Hơi thở nhè nhẹ phát ra. Tiêu Sơn thấy được xuất hiện quanh thân thể của Tiểu Y Tiên một lớp ánh sáng màu xanh lá cây.
Hắn không dám động vào nàng. Bởi vì hắn biết lúc này là lúc vô cùng quan trọng của Tiểu Y Tiên. Hắn không biết chuyển biến của nàng là tốt hay xấu. Nhưng các công pháp trong chiếc nhẫn kia không có cái nào là bất phàm cả. Hẳn tuy rằng cho chút lo sợ nhưng quả thực từ trước đến nay công pháp ở trong chiếc nhẫn chưa bao giờ phản bội hắn.
Tiểu Y Tiên mê mạng đột nhiên nàng mở ra đôi mắt của mình. Thiếu nữ khe khẽ lẩm bẩm nói: “Ta chẳng lẽ đã chết rồi sao? Đây là đâu? Là nơi con người sẽ đến sau khi chết rồi sao!?” Nàng từ từ dậy quan sát một chút trung quanh thì thấy khắp nơi toàn bộ là màu đen. Ở màn đen thăm thẳm kia nàng cảm nhận được mùi vị của chết choc.
Nàng đưa hai tay lên thấy được da tay của nàng không có biến thành da của một lão nhân mà hoàn toàn trắng nõn như da tiểu hài tử. Nàng cũng sờ lên mặt cũng thấy được nàng hoàn toàn trắng nõn. Nàng lúc này đứng ở một khu vực có diện tích khoảng một trăm mét vương, ở phía một góc có một căn nhà tranh khá là nhỏ. Nàng hơi ngơ ngác nhìn về phía trung quanh bất chợt một âm thanh vang lên làm cho nàng giật mình: “Chủ nhân!”
Thiếu nữ quay ra thì thấy được một thiếu niên trần truồng với mái tóc bạc màu đỏ nhìn về phía nàng. Tiểu Y Tiên thấy vậy đỏ ửng mặt, sau đó lên tiếng hỏi: “Onii-chan, ngươi sao lại không mặc quần áo a!?” Sau đó nàng nhìn xung quanh hỏi: “Còn nữa nơi này là nơi nào!?”
Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Chủ nhân, nơi này là không gian của thánh y thần thụ. Còn nữa ta không phải Onii-chan gì đó!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy thì hơi ngạc nhiên sau đó lên tiếng hỏi: “Onii-chan, ngươi không phải Onni-chan vậy ngươi là ai? Onii-chan đừng trêu trọc Tiên Nhi nữa nhé!? Còn cái gì là Thánh y thần thụ không gian nữa chứ!?”
Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Chủ nhân chẳng lẽ người đã quên. Sau khi người trao đổi với ta, ngươi đã chính thức trở thành chủ nhân của Thánh y thần thụ giới chi!?”
Thiếu nữ nghe thấy vậy giật mình. Nàng sờ sờ đầu của mình sau đó kinh hãi giật mình nhớ đến Tiêu Sơn có đưa cho mình một chiếc nhẫn màu xanh lá cây. Tiểu Y Tiên nhìn lên về phía tay mình quả thực có một chiếc nhẫn màu xanh lá cây bám chặt lên ngón tay của mình. Thiếu nữ tò mò hỏi: “Đây là đâu? Ngươi không phải là Onii-chan vậy ngươi là ai!?” Thiếu nữ với vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía thiếu niên đang trần truồng.
Thiếu niên mỉm cười bình thản đáp lại: “Nơi này là một không gian vô cùng đặc biệt có tên gọi là Thánh Y Thần Thụ không gian. Còn ta là ai, ta chính là khí linh của Thánh Y Thần Thụ giới chỉ. Hình dáng của ta là dựa theo hình dáng của người trong lòng chủ nhân yêu nhất hoặc là hận nhất biến ảo mà thành…” Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên hỏi: “Không biết chủ nhân còn có câu hỏi nào nữa hay sao!?”
Tiểu Y Tiên nhìn về phía cây đại bổng quen thuộc hỏi: “Vậy, ngươi có thể hay không mặc một bộ quần áo vào!?”
Thiếu niên mỉm cười gật đầu nói: “Có thể!” Ngay sau đó thân hình của thiếu niên biến ảo. Hắn biến thành một thiếu niên mặc lên một bộ quần áo màu trắng bạch tinh khiết vô cùng tuấn mỹ. Thiếu nữ thấy vậy ngây ngẩn nhìn về phía thiếu niên sau đó nàng lắc lắc đầu.
Nàng nhớ đến thứ gì đó sau đó ngơ ngẩn hỏi: “Khí linh gì đó!? Ta nghe nói công pháp này là công pháp nghịch thiên!?”
Thiếu niên khí linh mỉm cười nói: “Chủ nhân là công pháp nghịch thiên đứng hàng số một và số hai trong thiên hạ. Nó sẽ đáp ứng được mọi mơ ước của chủ nhân!”
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên giật mình, nàng lắp bắp nói: “Nó có thể giúp ta hay không trở thành một luyện dược sư!” Tiểu Y Tiên cũng không quên nàng hy vọng duy nhất đó chính là trở thành luyện dược sư. Luyện dược sư là cả đời hy vọng của nàng, nó là mơ ước lớn nhất của nàng.
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Luyện dược sư rất cao sao!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Luyện dược sư mà ngươi cũng không biết! Luyện dược sư chính là được người người kính ngưỡng, chẳng lẽ luyện dược sư mà ngươi cũng không biết!?” Tiểu Y Tiên bắt đầu giảng giải cho thiếu niên kia về luyện dược sư. Tiểu Y Tiên còn bĩu môi nói: “hỗn đản, vậy mà nói gì công pháp nghịch thiên!”
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh thường nói: “Luyện dược sư thì có gì ghê gớm chứ? Công pháp này vốn là nghịch thiên đứng hàng thứ hai. Nếu như chủ nhân ngươi gặp qua hai bộ công pháp nghịch thiên thì có lẽ ngươi cùng không nói như vậy nữa!?”
Thiếu nữ nghe thấy vậy giật mình kinh hãi hỏi: “Còn có hai bộ nữa hay sao!?”
Thiếu niên mỉm cười gật đầu bình thản nói: “Có, hai bộ trong đó một bộ là đại vũ trụ diễn sinh quyết nắm giữ sáng tạo vũ trụ. Một bộ khác là thôn thiên phệ địa quyết nắm giữ chính là hủy diệt bổn nguyên. Trong đó bộ đại vũ trụ diễn sinh quyết đã có chủ nhân, bộ thôn thiên phệ địa quyết nhưng chưa có chủ nhân. Bộ thứ ba đó chính là Thánh Y Thần Thụ quyết nhận chủ nhân làm chủ!?”
Nghe thấy vậy thiếu nữ lắc lắc đầu sau đó phát cái tay trắng nõn ra nói: “Ngươi nói thật nhiều như vậy công pháp này có thể hay không giúp ta trở thành một luyện dược sư!?” Thiếu nữ chờ mong câu trả lời.
Thiếu niên bình thản đáp lại: “Đâu chỉ là một luyện dược sư ngay cả mấy loại y sư, phù chú sư, luyện bảo sư cũng có thể…”
Nghe thấy thế Tiểu Y Tiên giật mình kinh hãi lẩm bẩm: “Ta có thể trở thành luyện dược sư hay sao!?”
Thiếu niên thấy vậy cực kỳ khinh bỉ nói: “Luyện dược sư rất hiếm lạ sao!? Cái nghề này làm sao cao quý như y sư được cơ chứ!?”
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên không cho là đúng, nàng lắc lắc đầu nói: “Từ trước đến nay ở đấu khí đại lục ai chẳng biết luyện dược sư là một nghề cao quý hơn y sư rất nhiều. Ngươi chẳng lẽ không biết!?”
Thiếu niên thấy vậy bình thản nói: “Thì ra nơi cứt chim không thèm ỉa này lại là đấu khí đại lục. Cái vi diện nhỏ bé này vậy mà ta lại đến đây…” Hắn ngước lên trời một chút. Tiểu Y Tiên nhìn lên trời nhưng không thấy gì ngoài một màu đen. Nàng có chút tò mò tại sao nơi này không có ánh sáng mặt trời khu vực màu xanh lại tràn đầy ánh sáng hơn nữa không khí còn tràn đầy linh khí ở nơi này. Tiểu Y Tiên không tu luyện nhưng đều có thể nhận thấy. Thiếu niên tiếp tục nói: “Chủ nhân có lẽ ngươi chưa biết y sư trong Thánh Y Thần Thụ quyết lên mới nghĩ rằng y sư là một nghề kém hơn luyện dược sư rất nhiều!”
Thiếu niên lắc lắc đầu sau đó hắn phất tay nói: “Như vậy ta cũng không nhiều lời. Chủ nhân người vẫn là nhận lấy kiến thức của mình đi!”
Một luồng tin tức cực lớn chảy vào đầu của Tiểu Y Tiên. Nhưng Tiểu Y Tiên lại không cảm nhận được bất cứ đau đớn gì. Nàng cảm nhận được giống như nó vốn nằm trong đầu của nàng. Thiếu nữ thấy được trong đầu của mình là một đống thông tin hỗn loạn. Nàng bắt đầu tìm kiếm thì thấy đoạn thông tin đó khá nhiều.
Theo như công pháp không ngờ nó lại là một cuốn công pháp tàn quyền có tên là Thánh Y Thần Thụ quyết là một bộ tàn quyền. Trong đó có luyện khí thiên gồm bảy cái cấp bậc bao gồm luyện khí kỳ, trúc cơ kỳ, tụ hạt kỳ, dưỡng hồn kỳ, dung hồn kỳ, ngưng hạt kỳ, kiến tạo cảnh kỳ. Sau đó nó yêu cầu người tu luyện phải tự lĩnh ngộ.
Ngoài những thứ này ra thì có những thứ khác như: “Luyện Đan Thiên, Thảo Mộc Thiên, Yêu Linh Thiên, Thánh Liệu Thiên, Luyện Bảo Thiên, Trận pháp thiên, Phù chú thiên, Bàng Môn Tả Đạo Thiên"
Tiểu Y Tiên bước đầu đọc lướt qua một số nội dung đại khái phân loại liền lập tức bị luồng tri thức phong phú này bao phủ.
Tỷ như Luyện Đan Thiên, nơi này ghi lại các phương pháp luyện chế cùng tài liệu phối chế các loại linh đan diệu dược. Mặc dù dược liệu có ghi chép khác tên nhưng lại đầy đủ miêu tả hình dáng của nó, có cả hiện nên hình ảnh cho nàng biết. Dù cái tên lạ nhưng nàng cũng nhận được. Ở đây vô cùng lạ lẫm các loại đan dược. Một số loại đan làm cho người như Tiểu Y Tiên cũng không khỏi đỏ mắt như Trú Nhan Đan, có thể trì hoãn rất lớn dung mạo người tu tiên lão hóa.
Thảo Mộc Thiên, liệt kê vô số thiên tài địa bảo trong thiên địa. Có độc vật, có linh vật, kỳ hoa dị thảo vô số kể. Trong này, còn có một bộ công pháp phân biệt độc tính thảo mộc.
Yêu Linh Thiên cũng tương tự Thảo Mộc Thiên, liệt kê yêu vật thiên hạ.
Thánh Liệu Thiên không ngờ chiếm cứ một nửa các loại nội dung, trong đó có nhiều loại pháp thuật giúp trị thương giống như vũ lộ thuật, nhuận đại thuật, hoàn hồn thuật, thanh tẩy thuật.
Thánh Liệu Thiên nói về dược lý trong thiên hạ, bao gồm kết cấu thân thể người, yêu thú, vật chủng. Nói đến chỗ thâm ảo, thậm chí còn đem đạo trị liệu dung nhập vào trong thiên địa đại đạo. Trong đó, Thánh Liệu Thiên chú ý chính là yên lặng kính dâng, tinh thần vô tư bác ái thiên hạ!
Mấy loại này xem mô tả Tiểu Y Tiên có chút kinh ngạc. Bởi vì thứ này tạo ra để cho một y sư hành nghề cứu vớt thiên hạ.
Loại tiếp theo đó là luyện bảo thiên. Luyện bảo thiên luyện chế các loại pháp bảo. Theo như ghi chép của luyện bảo thiên thì có rất nhiều loại pháp bảo nhưng Tiểu Y Tiên xem xét mấy loại pháp bảo này đều thuộc loại phụ trợ hoặc là không có tính công kích. Chủ yếu duy nhất của các loại pháp bảo này đều tập trung hỗ trợ trị thương, tăng tốc độ tu luyện hoặc là pháp bảo loại phòng hộ không có tính công kích hoặc pháp bảo loại tăng tốc độ di chuyển trong việc trốn chạy.
Trận pháp thiên thì chính là nói về các loại trận pháp. Nó dùng việc câu thông thiên địa tạo ra các trận pháp. Nhưng các loại trận pháp này cũng không có tính dùng để tấn công, chúng đều thuộc loại không gây ra sát thương hoặc gây ra sát thương nhẹ giống như tu linh trận tăng tốc độ tu luyện, vây khốn trận, mê huyễn trận v.v…
Phù chú thiên dạy về cách chế tạo bùa chú. Nó dùng nước mực và các loại dược liệu chế tạo mà thành… Các loại phù chú không có tính công kích đều thuộc loại phù chú bảo hộ, mê huyễn v.v… Chính xác phù chú trong phù chú thiên toàn bộ không có tính công kích hoặc công kích nhẹ không có ý định sát thương đối phương.
Còn bang môn tả đạo thiên lại khác hoàn toàn. Tiểu Y Tiên bắt đầu xem nội dung bên trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên. Cái gì Tỵ Thủy Quyết, Mê Tung Bộ, Dịch Dung Thuật, Ảo Ảnh Phân Thân Thuật, Thân Ngoại Hóa Thân, Thiên Lôi Quyếtvô số pháp thuật thần thông, bí thuật khiến nàng hoa cả mắt.
Trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên có một câu nói đại cương: Bàng Môn Tả Đạo Thiên này, chỉ có thể đọc lướt qua, khó có thể thành đại đạo. Tinh thần kính dâng bác ái của y đạo được tôn sùng thành thiên địa đại đạo. Pháp thuật thần thông ngược lại cho là tiểu đạo, bàng môn tả đạo.
Mà một trong những thứ nàng vô cùng thích của công pháp này đó chính là thanh xuân vĩnh trú tuổi thọ dài lâu gấp đôi tu si bình thường. Khi xem đến tuổi thọ làm cho nàng có chút choáng váng bởi vì tuổi thọ nàng cao gấp bốn lần nếu tính ra đồng cấp so với đấu khí tu sĩ. Đây dù sao cũng là nàng đem luyện khí kỳ bắt đầu so sánh với đoạn đâu khí mà thôi.
Tiểu Y Tiên lúc này sau khi tiêu hóa đám nội dung này thì mở ra đôi mắt kinh hai, nàng nhìn về phía thiếu niên đang nhìn nàng chớp chớp mắt. Thiếu niên đột nhiên nói: “Chủ nhân người đã nhận được toàn bộ công pháp, ta cũng rời đi. Nếu như người có gì cần hỏi chỉ cần ý thức động ta sẽ xuất hiện!”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy vội vàng hỏi: “Chờ chút!”
Thiếu nien đang muốn tiêu biến thì đột nhiên xuất hiện. Hắn hỏi: “Chủ nhân còn có việc!?”
Tiểu Y Tiên lên tiếng hỏi: “Đúng rồi chiếc nhà tranh kia là gì!?”
Thiếu niên đáp lại: “Đó chính là không gian giới chỉ, chủ nhân chỉ cần đến đó đặt tay lên đó là được!?”
Tiểu Y Tiên cảm giác có chút tò mò tiến về phía đó chạm tay lên. Một không gian mênh mông không có giới hạn truyền vào trong đầu. Thiếu niên mỉm cười đáp lại: “Đây là không gian để cho chủ nhân cất chứa các loại vật phẩm. Không gian này là một không gian vô hạn đảm bảo cho chủ nhân cất đồ hoàn toàn. Dù cho chủ nhân có bị giết đi chăng nữa thì cũng không có ai có thể lấy được món đồ của chủ nhân!?”
Nghe thấy vậy thiếu nữ hơi ngẩn ra. Cái này tương đương với một giới chỉ có không gian vô hạn hơn nữa dù ngươi có thể lấy được không gian chỉ thì sao không có quyền chủ nhân vậy thì vô pháp mở ra không gian này nói trắng ra từ khi chủ nhân lấy ra không thì cho dù ngươi có giết hắn cũng như vậy.
Thiếu nữ chỉ về phía mảnh đất màu xanh lên tiếng hỏi: “Vậy còn mảnh đất này!?”
Thiếu niên bình thản trả lời thiếu nữ nói: “Đây là không gian thuộc về Thánh Y Thần Thụ không gian. Ở trên mảnh đất đó chủ nhân có thể trồng bất cứ loại dược liệu nào cũng như bất cứ loại khoáng thạch nào. Tốc độ so với bên ngoài nhanh hơn rất nhiều lần. Hơn nữa tốc độ sinh trưởng của dược liệu cùng với không gian của Thần Y Thánh Thụ sẽ tăng lên theo tu vi của chủ nhân tăng lên!”
Thiếu giật mình kinh hãi. Nàng chưa bao giờ nghe nói một nơi có thể trồng được những thứ như dược liệu. Theo như nàng đoán chẳng lẽ nơi này là do đấu thánh tồn tại chế tạo ra. Thiếu nữ kinh hãi hỏi: “Nơi này là do đấu thánh chế tạo ra hay sao!?”
Thiếu niên nghe thấy vậy khinh bỉ nói: “Đấu thánh! Theo như ký ức của chủ nhân thì đấu thánh ở cái vi diện này có lẽ là rất mạnh nhưng so với người chế tạo ra chiếc nhẫn này quả thực không đáng nhắc tới…”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy ngẩn người tò mò hỏi: “Người chế tạo ra chiếc nhẫn này hắn là ai!? Rất mạnh sao!?”
Thiếu niên bình thản cười nói: “Đâu chỉ là rất mạnh ngay cả thánh nhân…” Nói đến đây thiếu niên thấy hình như mình có lỡ lời không có tiếp tục nói tiếp sau đó hắn biểu hiện giống như con người đáp lại: “Chủ nhân người đừng hỏi nhiều khi nào đến lúc đó người sẽ biết!?”
Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy càng tò mò về thân phận của người tạo ra chiếc nhẫn này hơn. Nhưng dù nàng hỏi thế nào thì khí linh cũng không đáp lại. Thiếu nữ tò mò nhìn về phía khu vực toàn bộ màu đen hỏi: “Vậy nơi đó!?”
Thiếu niên mỉm cười đồng thời cảnh báo nói: “Đó là hủy diệt không gian. Ta khuyên chủ nhân ngài tuyệt đối không nên đến đó nếu không muốn chết.”
Thiếu nữ nghe thấy vậy gật đầu sau đó hỏi: “Làm thế nào ra khỏi đây!?”
Thiếu niên bình thản đáp lại: “Chỉ cần một ý niệm, chủ nhân muốn thoát khỏi thánh y thần thụ không gian ngay lập tức chủ nhân sẽ thoát khỏi nơi đây. Dù sao ở đây chẳng qua là hình chiếu của chủ nhân mà thôi!”
Tiểu Y Tiên nghe thấy những lời này thì càng có chút tò mò. Sau đó nàng mong muốn thoát khỏi thần y thánh thụ không gian thì ngay lập tức hình chiếu ở trong không gian này của nàng mờ đi sau đó biến mất hẳn. Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt thấy được nàng đang ở một chỗ nhà tranh rách nát. Một thiếu niên đang ôm nàng, đôi mắt của hắn nhìn về phía nàng vô cùng âm áp, vô cùng quan tâm, vô cùng lo lắng.
Thiếu niên nhìn về phía hắn mừng rỡ nói: “Tiên Nhi, nàng đã tỉnh!?”
/405
|