-Muốn chết.
Hắc y nam tử căm tức mà nói, hơn mười đạo công kích bắn tới thanh niên kia, một đạo pháp quyết bắn ra, hắc mang hiện lên, biến thành những thanh trường kiếm màu đen, ma khí bắt đầu trở nên cuồn cuộn.
- Hừ, ngươi giỏi thì đi lên cùng ta giải quyết.
Hắc y hán tử lạnh lẽo nhìn một trăm người kia, thủ ấn lại xuất hiện một lần nữa, đem Dịch Thiến, Thanh Dương lão tổ cùng với ba nữ tử trẻ tuổi khác vào trong tay, thân ảnh chạy tới phía kiến trúc xa xa, những người còn lại không biết phải làm sao, bọn họ đều thất kinh, cường giả thế này bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Ở trong một gian nhàn, hắc y hán tử, Thanh Dương lão tổ, Dịch Thiến, còn có ba nữ tử dung mạo trẻ tuổi được ném vào trong đó, sau đó hắn bắt đầu vận khí điều tức, ma khí trở nên tràn ngập.
Ở trong một ngọn núi, Nhạc Thành đang bày ra cấm chế, đây là ngày thứ hai mươi tám của hắn.
- Dung hợp cho ta.
Cuồng bạo lực lượng xuất hiện, trên khuôn mặt của Nhạc Thành cũng hiện ra một vẻ ngưng trọng, sau đó từng đạo pháp quyết được hắn đánh vào lò luyện đan, lò luyện cũng điên cuồng gào thét, năng lượng cũng được áp chế.
Thời gian từ từ trôi qua, việc kế tiếp Nhạc Thành phải làm chính là dung hợp những tinh huyết và năng lượng trong di hài thành một chỗ mới xem là đại công cáo thành.
Lúc này ở nơi vây khốn Dịch Thiến, trong phòng Thanh Dương lão tổ, hắc y hán tử liên tục điều tức, gian phòng này không ai dám vào.
- Sư tổ, chúng ta làm gì bây giờ, người này bắt chúng ta làm gì?
Ba nữ tử kia cất tiếng hỏi.
- Aizzz, các ngươi có cơ hội hãy tự kết liễu mình, miễn cho bị nha đầu kia lăng nhục.
Thanh Dương lão tổ thở ra một hơi rồi nói.
- Thiến nhi, con hẳn cũng nên trốn cùng với sư phụ.
Nhìn Dịch Thiến, Thanh Dương lão tổ bắt đắc dĩ thở dài.
- Sư tổ, sư phụ nhất định sẽ tìm được người cứu chúng ta.
- Thiến Nhi, còn ai có thể cứu chúng ta, thực lực của hoàng tôn cũng không cứu được đâu, nàng ta cũng giống ta mà thôi, cho dù Nhạc Thiên trong truyền thuyết sống lại thì Uyển Nhi cũng không biết hắn, không ai có thể đến cứu ta.
Thanh Dương lão tổ thở dài nói.
- Sư tổ, nhất định sẽ có người đến cứu chúng ta.
Dịch Thiến cất tiếng nói, nàng rất tin tưởng vào suy nghĩ của mình.
- Các ngươi yên tâm, ta sẽ không để các ngươi chết đâu.
Một thanh âm vang lên, sau đó hắc y nam tử kia xuất hiện, khuôn mặt tuy tốt hơn nhưng vẫn còn tái nhợt.
- Chân Vũ đại đế chết tiệt, khiến ta bị thương nặng, máy nghìn năm phong ấn khiến ta không khôi phục được.
Hắc y hán tử thì thào nói.
- Ngươi rốt cuộc là ai, muốn bắt chúng ta để làm gì?
Thanh Dương lão tổ thấy hán tử này tỉnh lại thì cất tiếng hỏi.
- Ta là người thế nào nói cũng không sao, ta ở Tiên ma giới đều được gọi là Thanh Dương lão ma, mấy nghìn năm trước chúng ta là thiên ngoại khách ở huyền thiên nội lục.
Hắc y hán tử này cất tiếng nói.
- Ngươi chính là thiên ngoại khách mấy nghìn năm trước?
Thanh Dương lão tổ liền kinh ngạc, truyền thuyết này nàng cũng đã từng nghe nói.
- Tốt lắm, bây giờ ngươi đã biết ta là ai, mau lại đây.
Thanh Dương lão ma ngưng kết một thủ ấn, thân hình sau đó đã lên tới giường.
- Xoẹt xoẹt.
Một mảng hắc mang của thanh dương lão ma tràn ra, toàn bộ quần áo của thanh dương lão tổ đã trở thành tro tàn, thanh dương lão tổ tuy sống mấy trăm năm nhưng làn da vẫn trắng trẻo, bộ dáng không hề già chút nào, sắc mặt vẫn hồng hào.
- Dừng tay, ngươi giết ta đi, dừng tay.
Thanh dương lão tổ cảm thấy tuyệt vọng, ở trước mặt môn hạ của mình mà bị tên ma đầu này lăng nhục mà nàng không thể nhúc nhích.
- Ma đầu kia ngươi ngừng tay cho ta.
Dịch Thiến quát to, nhìn thấy toàn thân sư phụ lõa lồ nàng gơi ngượng ngùng và tức giận.
- Ngươi mau buông sư tổ ra, ta thay thế cho sư tổ, mau buông sư tổ ra.
Nhìn thấy hắc y thanh dương lão ma không để ý tới, Dịch Thiến liền lớn tiếng nói.
- Khặc khặc, ngươi không cần phải lo lắng, sẽ tới phiên ngươi, đừng nóng vội.
Thanh dương lão ma cười một tiếng, mấy nghìn năm nay hắn không đụng tới nữ nhân, lúc này không thể kìm chế được nữa.
- Buông ra..
Thanh dương lão tổ tựa hồ đã tuyệt vọng, chỉ có thể quát to chứ không thể nhúc nhích.
- Ngươi cứ tiếp tục la to đi, như vậy ta mới có cảm giác.
Thanh Dương lão ma cười to nói.
Một lúc sau, một thanh âm trầm trọng thở ra, thanh dương lão ma thở ra một trọc khí, toàn thân hắc mang bao phủ lấy hắn và thanh dương lão tổ, huyết nhục của thanh dương lão tổ lúc này đã héo rũ, biến thành thây khô, lúc này thanh dương lão tổ cũng không thấy gì là thống khổ ngược lại còn thấy thoải mái.
- Già rồi không đủ hương vị, người trẻ tuổi vẫn tốt hơn.
Thanh dương lão ma cất tiếng nói.
Lúc này ba nữ tử kia đã sớm bị dọa đến mức thất thần.
- Hừ, các ngươi đừng sợ.
Thanh dương lão ma trần truồng đứng ở trước mặt ba nữ tử kia.
- Lão ma kia, mau tha cho các nàng, ta sẽ thay thế bọn họ.
Dịch Thiến hai mắt rưng rưng nhìn thanh dương lão ma mà nói.
- Ta đổi chủ ý, giữ ngươi lại phía sau, thương thế của ta nhất định phải cần một nghìn tấm thân xử nữ để khôi phục mà thực lực của ngươi mạnh nhất nên để cuối cùng.
Thanh dương lão ma nói với Dịch Thiến.
- Các ngươi, hãy chuẩn bị, ta sẽ sủng ái các ngươi cho thật tốt.
Thanh dương lão ma nói xong, hắc mang liền đánh lên trên ba nữ tử kia, bỗng nhiên đôi mắt của cả ba trở nên sáng ngời.
- Đến đây. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|