Hai canh giờ sau Nhạc Thành đã đình chỉ tu luyện đi ra ngoài.
- Chủ nhân, chúng ta đã tới huyền thiên nội lục nhưng không tìm thấy bóng dáng của những ma đầu kia đâu, xin chủ nhân trách phạt.
*** hắc cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không liên quan các ngươi, thực lực của các ngươi cũng khó phát hiện ra được, các ngươi cực khổ rồi.
Nhạc Thành nói với năm người.
- Vâng chủ nhân.
Năm người lui xuống, quả thực năm ngày nay bọn họ đã vô cùng khổ cực nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì.
- Chủ nhân, gần đây thuộc hạ nghĩ qua thì chỉ còn dư lại năm người.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Chỉ còn ba người, nghĩa là Hỗn Thế Ma Vương đã nuốt chửng năm người?
- Không sai, lần đầu tiên chúng ta giao thủ với Hỗn Thế Ma Vương thì theo thực lực ít nhất Hỗn Thế Ma Vương cũng đã nuốt chửng hai người, lần trước chúng ta lại đuổi theo, ba ma đầu cũng bị Hỗn Thế Ma Vương nuốt chửng, vậy là năm người, Thú Ma đang ỏ bên cạnh chúng ta, vậy chỉ còn ba người mà thôi.
Lang Lễ nói.
- Lang Lễ, ngươi nói ba người còn lại là Thanh Dương lão ma, diễm ma Mộng Tiêu Hồn, vạn biến thiên ma Cổ Thành Vệ ba người này sao?
Thú ma suy nghĩ một chút rồi hỏi Lang Lễ.
- Không sai, chính là ba người này, Thanh Dương lão ma và diễm ma Mộng Tiêu hồn có thực lực mạnh nhất, Hỗn Thế Ma Vương chưa thể nuốt chửng họ, mà vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ có vạn biến ma công thủ đoạn này đã đạt tới trình độ tuyệt hảo.
Lang Lễ khẽ nói.
- Nói như vậy vạn biến thiên ma cũng rất khó đối phó?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chủ nhân, vạn biến thiên ma thực lực vẫn còn kém hơn so với thuộc hạ chỉ là hắn vốc ùng quỷ dị, có thể biến thành bất kỳ thứ gì, cho nên tuyệt đối đáng sợ.
Thú ma khẽ nói.
- Còn có loại ma công này sao?
Nhạc Thành hơi ngạc nhiên, vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ này đúng là có chút thủ đoạn, nếu hắn ẩn núp hành tung thì mình không cách nào phát hiện được.
- Chúng ta có biện pháp nào tìm thấy họ hay không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Lang Lễ và Thú ma hai người đều lắc đầu, muốn tìm ba người này thì trừ phi phát hiện ra cấm chế của bọn họ nhưng đây là một chuyện rất khó khăn.
- Kể từ ngày mai trở đi ta lại bắt đầu tu luyện, chuyện bên ngoài mặc kệ, không cần tìm bọn họ bọn họ sẽ tự xuất hiện.
Nhạc Thành nói.
- Vâng chủ nhân.
Lang Lễ và Thú Ma đều đáp.
Trong thời gian Nhạc Thành bế quan, Nhạc Nghiên Nhạc Trạm bốn tiểu tử dưới sự dạy dỗ của Lang Lễ và Thú ma cũng từ từ tu luyện.
Bốn tháng sau ở trong Huyền Thiên nội lục, cả Cự Thạch Thành đều trở nên tấp nập và nhiệt náo vô cùng.
Ở trong trường đấu có ba bốn mươi trưởng lão ngồi ở đây, Nhạc gia bảy người, Tôn gia và Trần gia mỗi tộc sáu người, Vũ Văn gia sáu người, Thần Phượng Hoàng tộc năm người.
Còn bốn người còn lại thuộc về Cuồng Sư môn Tuyệt Tình cốc và Bát Kiếm môn.
Mà lần này tham gia cuộc thi có ba người tên là Nhạc Kiều, Vũ Văn Kiệt, Tôn Chí Hạo là nổi danh nhất.
Sau khi cuộc đấu kết thúc liên minh cũng sẽ chính thức thành lập, cả Huyền Thiên nội lục bây giờ trở thành một liên minh.
Mà lần này Nhạc Kiều cùng với Lệnh Hồ Huyền Tố xuất thủ ở Cự Thạch Thành, hai người với dung nhan tuyệt mỹ một người là đường tỷ của Nhạc Thành, một người là biểu muội nhất thời trở thành đối tượng theo đuổi của những thanh niên tuấn tú trong Huyền Thiên nội lục.
Tất cả mọi người đều biết nếu được một trong hai vị mỹ nhân này ưu ái thì bọn họ ít nhất có thể phấn đấu bớt đi ba trăm năm.
Về phần Lệnh Hồ Hạo Thiên, số nữ nhân theo đuổi dĩ nhiên cũng là không ít, mỗi khi hắn xuất hiện là có một đám cô gái ây quanh.
Nửa năm sau, tại một cấm chế của Đoan Mộc Cuồng.
- Ma kiếp lần thứ ba, đến đây đi.
Đoan Mộc Cuồng nhìn bầu trời mà lạnh nhạt nói, sắc mặt thầm toan tính.
Sau một lát, âm khí phong hàn của Đoan Mộc Cuồng ở trong sơn mạch ngày càng tràn ngập.
Chỉ trong chốc lát bầu trời đã bao phủ mây đen.
Lần thứ ba độ kiếp này chính là độ thân, khảo nghiệm năng lượng thân thể, chỉ cần vô ý thì sẽ hồn phi phách tán.
Trong chốc lát, cả người Đoan Mộc Cuồng và không gian xung quanh đó ngàn dặm chấn động dữ dội, hàng trăm loại thống khổ tiến vào trong cơ thể của hắn.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy một âm hỏa bắt đầu đốt cháy mình, lan truyền từ trong kinh mạch mà ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Chủ nhân, chúng ta đã tới huyền thiên nội lục nhưng không tìm thấy bóng dáng của những ma đầu kia đâu, xin chủ nhân trách phạt.
*** hắc cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Không liên quan các ngươi, thực lực của các ngươi cũng khó phát hiện ra được, các ngươi cực khổ rồi.
Nhạc Thành nói với năm người.
- Vâng chủ nhân.
Năm người lui xuống, quả thực năm ngày nay bọn họ đã vô cùng khổ cực nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy gì.
- Chủ nhân, gần đây thuộc hạ nghĩ qua thì chỉ còn dư lại năm người.
Lang Lễ nói với Nhạc Thành.
- Chỉ còn ba người, nghĩa là Hỗn Thế Ma Vương đã nuốt chửng năm người?
- Không sai, lần đầu tiên chúng ta giao thủ với Hỗn Thế Ma Vương thì theo thực lực ít nhất Hỗn Thế Ma Vương cũng đã nuốt chửng hai người, lần trước chúng ta lại đuổi theo, ba ma đầu cũng bị Hỗn Thế Ma Vương nuốt chửng, vậy là năm người, Thú Ma đang ỏ bên cạnh chúng ta, vậy chỉ còn ba người mà thôi.
Lang Lễ nói.
- Lang Lễ, ngươi nói ba người còn lại là Thanh Dương lão ma, diễm ma Mộng Tiêu Hồn, vạn biến thiên ma Cổ Thành Vệ ba người này sao?
Thú ma suy nghĩ một chút rồi hỏi Lang Lễ.
- Không sai, chính là ba người này, Thanh Dương lão ma và diễm ma Mộng Tiêu hồn có thực lực mạnh nhất, Hỗn Thế Ma Vương chưa thể nuốt chửng họ, mà vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ có vạn biến ma công thủ đoạn này đã đạt tới trình độ tuyệt hảo.
Lang Lễ khẽ nói.
- Nói như vậy vạn biến thiên ma cũng rất khó đối phó?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Chủ nhân, vạn biến thiên ma thực lực vẫn còn kém hơn so với thuộc hạ chỉ là hắn vốc ùng quỷ dị, có thể biến thành bất kỳ thứ gì, cho nên tuyệt đối đáng sợ.
Thú ma khẽ nói.
- Còn có loại ma công này sao?
Nhạc Thành hơi ngạc nhiên, vạn biến thiên ma Cổ Thành vệ này đúng là có chút thủ đoạn, nếu hắn ẩn núp hành tung thì mình không cách nào phát hiện được.
- Chúng ta có biện pháp nào tìm thấy họ hay không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Lang Lễ và Thú ma hai người đều lắc đầu, muốn tìm ba người này thì trừ phi phát hiện ra cấm chế của bọn họ nhưng đây là một chuyện rất khó khăn.
- Kể từ ngày mai trở đi ta lại bắt đầu tu luyện, chuyện bên ngoài mặc kệ, không cần tìm bọn họ bọn họ sẽ tự xuất hiện.
Nhạc Thành nói.
- Vâng chủ nhân.
Lang Lễ và Thú Ma đều đáp.
Trong thời gian Nhạc Thành bế quan, Nhạc Nghiên Nhạc Trạm bốn tiểu tử dưới sự dạy dỗ của Lang Lễ và Thú ma cũng từ từ tu luyện.
Bốn tháng sau ở trong Huyền Thiên nội lục, cả Cự Thạch Thành đều trở nên tấp nập và nhiệt náo vô cùng.
Ở trong trường đấu có ba bốn mươi trưởng lão ngồi ở đây, Nhạc gia bảy người, Tôn gia và Trần gia mỗi tộc sáu người, Vũ Văn gia sáu người, Thần Phượng Hoàng tộc năm người.
Còn bốn người còn lại thuộc về Cuồng Sư môn Tuyệt Tình cốc và Bát Kiếm môn.
Mà lần này tham gia cuộc thi có ba người tên là Nhạc Kiều, Vũ Văn Kiệt, Tôn Chí Hạo là nổi danh nhất.
Sau khi cuộc đấu kết thúc liên minh cũng sẽ chính thức thành lập, cả Huyền Thiên nội lục bây giờ trở thành một liên minh.
Mà lần này Nhạc Kiều cùng với Lệnh Hồ Huyền Tố xuất thủ ở Cự Thạch Thành, hai người với dung nhan tuyệt mỹ một người là đường tỷ của Nhạc Thành, một người là biểu muội nhất thời trở thành đối tượng theo đuổi của những thanh niên tuấn tú trong Huyền Thiên nội lục.
Tất cả mọi người đều biết nếu được một trong hai vị mỹ nhân này ưu ái thì bọn họ ít nhất có thể phấn đấu bớt đi ba trăm năm.
Về phần Lệnh Hồ Hạo Thiên, số nữ nhân theo đuổi dĩ nhiên cũng là không ít, mỗi khi hắn xuất hiện là có một đám cô gái ây quanh.
Nửa năm sau, tại một cấm chế của Đoan Mộc Cuồng.
- Ma kiếp lần thứ ba, đến đây đi.
Đoan Mộc Cuồng nhìn bầu trời mà lạnh nhạt nói, sắc mặt thầm toan tính.
Sau một lát, âm khí phong hàn của Đoan Mộc Cuồng ở trong sơn mạch ngày càng tràn ngập.
Chỉ trong chốc lát bầu trời đã bao phủ mây đen.
Lần thứ ba độ kiếp này chính là độ thân, khảo nghiệm năng lượng thân thể, chỉ cần vô ý thì sẽ hồn phi phách tán.
Trong chốc lát, cả người Đoan Mộc Cuồng và không gian xung quanh đó ngàn dặm chấn động dữ dội, hàng trăm loại thống khổ tiến vào trong cơ thể của hắn.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy một âm hỏa bắt đầu đốt cháy mình, lan truyền từ trong kinh mạch mà ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1346
|