- Các ngươi đều ở chỗ này sao?
Nhìn thấy ba cô gái, Yêu Huyên cười cười rồi nói:
- Ta tới Quỷ Uyên tìm các ngươi mà nghe Thác Ny tư nói Nhạc Thành đã đi Huyền Thiên nội lục, các ngươi thì ở tại Lập Anh trấn cho nên ta tới đây thăm một chút.
- Yêu Huyên tỷ, chúng ta đi xuống trước đi, bằng không thì những người phía dưới sẽ phải trợn tròn mắt.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, hiện tại mội người ở Lập Anh Thành đang nhìn ngũ nữ trên không trung, có người đã chảy cả máu mũi.
Quay trở lại Yến gia, Yêu Huyên liền cùng bốn cô gái nói đến chuyện đi Huyền thiên nội lục, Yêu Huyên vốn định tới Quỷ Uyên tìm Nhạc Thành không ngờ Nhạc Thành đã đi vào Huyền thiên nội lục.
- Yêu Huyên tỷ, tỷ nói rằng tỷ cũng muốn đi huyền thiên nộ lục sao?
Chúng nữ kinh ngạc nhìn Yêu Huyên mà hỏi.
- Đúng thế, ta muốn đi nội lục làm một số chuyện, các ngươi thì sao?
Yêu Huyên nhìn thấy biểu tình của chúng nữ thì nghi hoặc không thôi.
Chúng nữ nhìn nhau cười cười, Tô Hân Nhi nói với Yêu Huyên:
- Yêu Huyên tỷ, chúng ta cũng định vào Huyền thiên nội lục, hay là chúng ta cùng đi đi.
- Các ngươi muốn đi để tìm tên kia sao?
Yêu Huyên mỉm cười nghi hoặc hỏi.
- Cũng không phải hoàn toàn như vậy, chỉ là ta có việc phải đi.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, sau đó lập tức nói chuyện của Vũ Văn gia một lần.
- Vậy chúng ta đi cùng một lượt đi.
Yêu Huyên cất tiếng nói sau đó khẽ lẩm bẩm:
"Nhạc Thành, ngươi đúng là sắc quỷ, lần này ta đem toàn bộ nữ nhân của ngươi tới, xem ngươi có trợn mắt há hốc mồm hay không?"
- Ở trong thông đạo dưới thâm hải, Yên Nhiên cùng với Mật Nhi, Phiên Tình các nàng đểu ở dưới đáy biển song tử, lần này không bằng chúng ta cùng đi Huyền Thiên Nội lục đi.
Hàn nguyệt cất tiếng nói.
- Đúng thế, chúng ta có thể cùng đi tìm biểu ca.
Tô Hân Nhi mỉm cười nói.
Một ngày sau, ở trong phòng tu luyện, Nhạc Thành cảm nhận được một luồng chân khí, sau đó hắn từ trong đan điền thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt của hắn mở ra, hai sợi tinh quang bắn ra, ánh sáng khiếp người tựa như là hổ phách vậy.
- Khí tức thật là không tệ, nếu sau này có thể hợp nhất cùng với Hỏa Linh Châu thì đột phá tới Nguyên Anh hậu Kỳ chắc chắn không tới mấy ngày.
Nhạc Thành thì thầm trong miệng.
- Chúng đến rồi.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hắn lập tức rời khỏi gian phòng đi ra tới bờ biển.
- Sưu sưu sưu.
Tám thân ảnh rơi xuống, ở phía trước là hai nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc, mà ở phía sau chính là sáu người, Thanh Bối Ma Ngưu Tứ Sí Ma Ưng, và bốn con Địa Ma Lang, sáu con ma thú này toàn lực phi hành tới bên cạnh Hồ Điệp Cốc.
- Phó cốc chủ, bọn họ chính là người hầu của người, bọn họ tới đây để tìm người.
Hai nữ đệ tử của Hồ Điệp Cốc nhìn thấy Nhạc Thành thì cũng không biết phải xưng hô là gì, bọn họ do dự một chút thì gọi Nhạc Thành là phó cốc chủ.
- Ừ, các ngươi lui xuống trước đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với hai nữ đệ tử, được gọi là phó cốc chủ, Nhạc Thành đúng là không quen.
- Bái kiến chủ nhân.
Sau khi nhị nữ rời đi, Thanh Bối Ma Ngưu cùng với Tứ Sí Ma Ưng, bốn con Địa Ma Lang tới chào Nhạc Thành.
- Được rồi, các ngươi vừa vặn tới, ta muốn bế quan bảy ngày, các ngươi hộ pháp cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sáu con ma thú cấp tám vừa đến, Nhạc Thành dự định bế quan luyện chế bảy viên Thất Biến Ma Linh quả.
Ở trong thung lũng thật sâu của Hồ Điệp Cốc, Nhạc Thành cất tiếng nói với Trầm Linh, sau đó lập tức chuẩn bị luyện chế Thất Biến Ma Linh quả.
Vùng núi này không cách Hồ Điệp cốc bao xa, tuy nhiên Nhạc Thành hiện tại lo lắng U Minh lão tổ sẽ gây bất lợi cho mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|