- Hắn chính là người các ngươi muốn tìm, chính là tên tiểu tử này.
U Minh lão tổ nói với đám người của Hắc Ám Thần điện.
- Khặc khặc, chính là tên tiểu tử này.
Lục trưởng lão và thất trưởng lão cũng cười lạnh âm lệ.
- Tiểu tử, không ngờ ngươi cũng tới Hồ Điệp Cốc, miễn cho chúng ta tìm ngươi khắp nơi.
Thất trưởng lão âm lạnh nhìn Nhạc Thành.
- Chỉ bằng vào các ngươi sao, ta thấy Hắc Ám thần điện của các ngươi thường xuyên trốn tránh, phải gọi là hắc ám Lôi Thử mới đúng.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn các vị trưởng lão của Hắc Ám thần điện.
- Ta để xem ngươi còn cuồng ngạo được bao lâu?
Lục trưởng lão và thất trưởng lão của Hắc Ám thần điện hơi biến đổi sắc mặt, sau đó ánh mắt của lục trưởng lão trở nên lạnh lùng, hắc mang lập tức tràn ngập.
- Ô ô.
Một tiếng quỷ dị phát ra từ trong miệng của lục trưởng lão, đột nhiên sau lưng có một tiếng xé gió cuồng bạo, lục trưởng lão và thất trưởng lão hiện ra một vẻ âm lệ, hung hăng nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Ta xem hôm nay ngươi có thể ngông cuồng được nữa không?
Một hồi thanh âm xé gió, sắc mặt của Nhạc Thành cũng hơi biến đổi, hắn ngẩng đầu lên phía trước thì chỉ thấy trên không trung xuất hiện năm điểm đen, khí tức cường hãn thì tràn ngập.
- Ô Ô.
Thanh âm của ma thú vang lên, chỉ thấy ở trên không trung năm con ma thú đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Năm con ma thú này đúng là quái vật, thân thể khổng lồ tới vài trăm mét, thân cao giống như là một toà núi lớn vậy, năm con ma thú giống nhau như đúc, trong đó có bốn con ma thú đầu người hình hổ.
Một con khác thì chính là ma thú đầu người thân gấu, so với bốn con quái vật kia thì lớn hơn không ít, đặc biệt là có một cái đuôi rất lớn ở phía sau.
Nhìn thấy mấy con quái vật khủng bố này, đám người của Hồ Điệp Cốc hít vào một hơi lạnh, người của U Minh tông, Bạch Hổ môn Cự Kình động thì khiếp sợ, quái vật như thế đúng là kinh khủng.
Trầm Linh nhìn năm con ma thú phía trước, thần sắc cũng trở nên mất tự nhiên, sau đó nàng đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
Nhạc Thành chăm chú nhìn năm con quái vật, so với những con quái vật mà mình nhìn thấy ở trong thành Cự Thạch thì lớn hơn không ít.
U Minh lão tổ nhìn năm con quái vật, thần sắc trở nên kinh ngạc, lão cũng chưa bao giờ nhìn thấy quái vật khủng bố như thế.
- Hôm nay ta muốn cho các ngươi biết một chút về ma thú của hắc ám thần điện.
Lục trưởng lão nhìn chằm chằm về phía đám người Hồ Điệp Cốc và Nhạc Thành.
- Mấy con quái vật tạp giao đó mà gọi là ma thú sao, thật là vô lý?
Nhạc Thành nhìn năm con quái vật mà nói.
- Tiểu tử đáng chết, ngươi dám nói chúng ta là quái vật tạp giao, hôm nay ta không đem ngươi xé nát thì không được.
Quái vật đầu người thân gấu biến đổi sắc mặt, hung hăng tấn công về phía Nhạc Thành, tựa như điều Nhạc Thành vừa nói chính là yếu hại của nó vậy.
- Hóa ra ngươi cũng có thể nói, đúng là tạp giao.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn con quái vật này.
- Khốn kiếp, ta bổ sống ngươi. Bạn đang đọc truyện tại
U Minh lão tổ nói với đám người của Hắc Ám Thần điện.
- Khặc khặc, chính là tên tiểu tử này.
Lục trưởng lão và thất trưởng lão cũng cười lạnh âm lệ.
- Tiểu tử, không ngờ ngươi cũng tới Hồ Điệp Cốc, miễn cho chúng ta tìm ngươi khắp nơi.
Thất trưởng lão âm lạnh nhìn Nhạc Thành.
- Chỉ bằng vào các ngươi sao, ta thấy Hắc Ám thần điện của các ngươi thường xuyên trốn tránh, phải gọi là hắc ám Lôi Thử mới đúng.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn các vị trưởng lão của Hắc Ám thần điện.
- Ta để xem ngươi còn cuồng ngạo được bao lâu?
Lục trưởng lão và thất trưởng lão của Hắc Ám thần điện hơi biến đổi sắc mặt, sau đó ánh mắt của lục trưởng lão trở nên lạnh lùng, hắc mang lập tức tràn ngập.
- Ô ô.
Một tiếng quỷ dị phát ra từ trong miệng của lục trưởng lão, đột nhiên sau lưng có một tiếng xé gió cuồng bạo, lục trưởng lão và thất trưởng lão hiện ra một vẻ âm lệ, hung hăng nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Ta xem hôm nay ngươi có thể ngông cuồng được nữa không?
Một hồi thanh âm xé gió, sắc mặt của Nhạc Thành cũng hơi biến đổi, hắn ngẩng đầu lên phía trước thì chỉ thấy trên không trung xuất hiện năm điểm đen, khí tức cường hãn thì tràn ngập.
- Ô Ô.
Thanh âm của ma thú vang lên, chỉ thấy ở trên không trung năm con ma thú đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Năm con ma thú này đúng là quái vật, thân thể khổng lồ tới vài trăm mét, thân cao giống như là một toà núi lớn vậy, năm con ma thú giống nhau như đúc, trong đó có bốn con ma thú đầu người hình hổ.
Một con khác thì chính là ma thú đầu người thân gấu, so với bốn con quái vật kia thì lớn hơn không ít, đặc biệt là có một cái đuôi rất lớn ở phía sau.
Nhìn thấy mấy con quái vật khủng bố này, đám người của Hồ Điệp Cốc hít vào một hơi lạnh, người của U Minh tông, Bạch Hổ môn Cự Kình động thì khiếp sợ, quái vật như thế đúng là kinh khủng.
Trầm Linh nhìn năm con ma thú phía trước, thần sắc cũng trở nên mất tự nhiên, sau đó nàng đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
Nhạc Thành chăm chú nhìn năm con quái vật, so với những con quái vật mà mình nhìn thấy ở trong thành Cự Thạch thì lớn hơn không ít.
U Minh lão tổ nhìn năm con quái vật, thần sắc trở nên kinh ngạc, lão cũng chưa bao giờ nhìn thấy quái vật khủng bố như thế.
- Hôm nay ta muốn cho các ngươi biết một chút về ma thú của hắc ám thần điện.
Lục trưởng lão nhìn chằm chằm về phía đám người Hồ Điệp Cốc và Nhạc Thành.
- Mấy con quái vật tạp giao đó mà gọi là ma thú sao, thật là vô lý?
Nhạc Thành nhìn năm con quái vật mà nói.
- Tiểu tử đáng chết, ngươi dám nói chúng ta là quái vật tạp giao, hôm nay ta không đem ngươi xé nát thì không được.
Quái vật đầu người thân gấu biến đổi sắc mặt, hung hăng tấn công về phía Nhạc Thành, tựa như điều Nhạc Thành vừa nói chính là yếu hại của nó vậy.
- Hóa ra ngươi cũng có thể nói, đúng là tạp giao.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn con quái vật này.
- Khốn kiếp, ta bổ sống ngươi. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|