- Linh Nhi, hóa ra tỷ đã cùng với Nhạc Thành thành thân, về sau chúng ta lại có nhiều thêm một người bạn
Lê Tiêu Dao vốn trong lòng không vui nhưng ngoài miệng vẫn không tỏ ra quá lời, khuôn mặt nở ra một nụ cười, cả người tiêu sái tiến tới bên cạnh Nhạc Thành, hai bàn tay nắm cánh tay của Nhạc Thành thanh âm như muỗi kêu vang lên bên tai hắn:
- Hừ, tên hỗn đản, ngươi ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt xem ta thu thập ngươi thế nào?
- Nữ nhân này tại sao lại trở nên lợi hại như vậy?
Lúc này, Nhạc Thành có nỗi khổ mà không kêu lên được, bởi vì cả tay lẫn chân của hắn đều bị Lê Tiêu Dao véo mạnh, tuy rằng có chân khí của Kim Long thân thể hộ thân hắn vẫn cảm thấy đau.
Mọi người ở trong thạch bình nhìn thấy hắc bào nam tử bị ba nữ nhân xinh đẹp vây quanh, đầu tiên là Lê Tiêu Dao của Cuồng Sư môn, sau đó là Nam Cung Lạc Nhan của Vạn Kim Môn, vậy hắc bào nam tử kia hẳn là người đứng đầu trong kỳ thi đấu Luyện Khí Sư, Nhạc Thành.
Luyện Khí Sư đối với các thế lực lớn mà nói cho dù không được bọn họ để ý nhiều nhưng vẫn thu thập tin tức, tiểu thư của Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn đồng thời gả cho một nam nhân, loại tin tức này các thế lực lớn đều lưu ý, tuy bọn họ chưa gặp qua Nhạc Thành nhưng thấy như vậy thì đều đoán là hắn.
Nhìn thấy bên cạnh Nhạc Thành có tới ba tuyệt mỹ nữ tử, tất cả đều trở nên hâm mộ.
Mà trong đám người có một sát khí rét lạnh quét về phía Nhạc Thành, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
Đối với hàn ý quét tới người mình này, Nhạc Thành dĩ nhiên đã sớm cảm ứng, lập tức hắn nhìn về phía đó thì thấy ở đó có bốn cường giả Đấu TÔn, còn lại cũng cửu tinh thập tinh Đấu Tông, ở trước chính la một trung niên hán tử, hàn ý chính là do hắn phát ra.
- Người của U Minh tông sao?
Nhạc Thành lập tức đoán ra thân phận của đám người này.
- Tiêu Dao, ở đây nhiều người, ngươi cho hắn một chút mặt mũi đi.
Nam Cung Lạc Nhan nhìn thấy Lê Tiêu Dao hôm nay vô cùng lợi hại thì tiến tới gần hắn mà khẽ nói.
- Hừ, vậy hôm nay ta cho huynh chút mặt mũi, sau này rồi tính.
Dù sao nơi này cũng có nhiều thế lực lớn, Lê Tiêu Dao cũng biết tiếp tục làm vậy sẽ không tốt cho nên đành phải hung hăng liếc nhìn Nhạc Thành một cái, cũng không phải là nàng ăn dấm chua, nàng tức giận là Nhạc Thành nửa năm nay ở tại Hồ Điệp Cốc tìm một nữ nhân như vậy là coi nàng không ra gì.
- Chủ nhân, tên khốn kiếp ngày hôm qua đã ở đây.
Thanh Bối Ma Ngưu từ phía sau lưng tiến tới gần Nhạc Thành mà nói, lúc này Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Thiên Lang đều nhìn về phía Dương Thiếu Phong, ngày hôm qua nếu như không có lão giả kia ngăn cản thì bọn họ đã đánh đến cùng.
- Huynh nói tên áo trắng kia sao, hắn là người của công hội Luyện Dược Sư, hắn dám đến quấy rầy ta và Lạc Nhan, ta đuổi cũng không đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lê Tiêu Dao vốn trong lòng không vui nhưng ngoài miệng vẫn không tỏ ra quá lời, khuôn mặt nở ra một nụ cười, cả người tiêu sái tiến tới bên cạnh Nhạc Thành, hai bàn tay nắm cánh tay của Nhạc Thành thanh âm như muỗi kêu vang lên bên tai hắn:
- Hừ, tên hỗn đản, ngươi ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt xem ta thu thập ngươi thế nào?
- Nữ nhân này tại sao lại trở nên lợi hại như vậy?
Lúc này, Nhạc Thành có nỗi khổ mà không kêu lên được, bởi vì cả tay lẫn chân của hắn đều bị Lê Tiêu Dao véo mạnh, tuy rằng có chân khí của Kim Long thân thể hộ thân hắn vẫn cảm thấy đau.
Mọi người ở trong thạch bình nhìn thấy hắc bào nam tử bị ba nữ nhân xinh đẹp vây quanh, đầu tiên là Lê Tiêu Dao của Cuồng Sư môn, sau đó là Nam Cung Lạc Nhan của Vạn Kim Môn, vậy hắc bào nam tử kia hẳn là người đứng đầu trong kỳ thi đấu Luyện Khí Sư, Nhạc Thành.
Luyện Khí Sư đối với các thế lực lớn mà nói cho dù không được bọn họ để ý nhiều nhưng vẫn thu thập tin tức, tiểu thư của Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn đồng thời gả cho một nam nhân, loại tin tức này các thế lực lớn đều lưu ý, tuy bọn họ chưa gặp qua Nhạc Thành nhưng thấy như vậy thì đều đoán là hắn.
Nhìn thấy bên cạnh Nhạc Thành có tới ba tuyệt mỹ nữ tử, tất cả đều trở nên hâm mộ.
Mà trong đám người có một sát khí rét lạnh quét về phía Nhạc Thành, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
Đối với hàn ý quét tới người mình này, Nhạc Thành dĩ nhiên đã sớm cảm ứng, lập tức hắn nhìn về phía đó thì thấy ở đó có bốn cường giả Đấu TÔn, còn lại cũng cửu tinh thập tinh Đấu Tông, ở trước chính la một trung niên hán tử, hàn ý chính là do hắn phát ra.
- Người của U Minh tông sao?
Nhạc Thành lập tức đoán ra thân phận của đám người này.
- Tiêu Dao, ở đây nhiều người, ngươi cho hắn một chút mặt mũi đi.
Nam Cung Lạc Nhan nhìn thấy Lê Tiêu Dao hôm nay vô cùng lợi hại thì tiến tới gần hắn mà khẽ nói.
- Hừ, vậy hôm nay ta cho huynh chút mặt mũi, sau này rồi tính.
Dù sao nơi này cũng có nhiều thế lực lớn, Lê Tiêu Dao cũng biết tiếp tục làm vậy sẽ không tốt cho nên đành phải hung hăng liếc nhìn Nhạc Thành một cái, cũng không phải là nàng ăn dấm chua, nàng tức giận là Nhạc Thành nửa năm nay ở tại Hồ Điệp Cốc tìm một nữ nhân như vậy là coi nàng không ra gì.
- Chủ nhân, tên khốn kiếp ngày hôm qua đã ở đây.
Thanh Bối Ma Ngưu từ phía sau lưng tiến tới gần Nhạc Thành mà nói, lúc này Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Thiên Lang đều nhìn về phía Dương Thiếu Phong, ngày hôm qua nếu như không có lão giả kia ngăn cản thì bọn họ đã đánh đến cùng.
- Huynh nói tên áo trắng kia sao, hắn là người của công hội Luyện Dược Sư, hắn dám đến quấy rầy ta và Lạc Nhan, ta đuổi cũng không đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|