- Thanh Thanh, ta bảo vệ mặt sau, côn ương mau cùng kiếm trận của ta đi ra ngoài.
Nhạc Thành lập tức nói với Liễu Thanh Thanh, lúc này chỉ thấy Âm Dương Kiếm đã tạo ra một lỗ hổng hình tròn.
- Huynh làm nổi không?
Liễu Thanh Thanh do dự mà hỏi Nhạc Thành.
- Yên tâm không thành vấn đề, cô nương mau đi trước, nếu không thì cửa sẽ lại bị bịt lại mất.
Nhạc Thành vội vàng nói với Liễu Thanh Thanh.
- Được rồi, huynh nhớ cẩn thận mọt chút.
Liễu Thanh Thanh do dự nghe thấy khẩu khí cứng rắn của Nhạc Thành, nàng lập tức thả người vào lỗ hổng do Âm Dương Kiếm khai phá.
- Phần Tiên Liệt Diễm Cầu.
Nhạc Thành nhìn thấy Liễu Thanh Thanh đã đi vào trong lỗ hổng thì cũng không do dự ngưng tụ một hỏa cầu thật lớn.
- Xích.
Âm Dương Kiếm không ngừng cấp tốc đột phá tạo ra lỗ hổng, mà Liễu Thanh Thanh cũng theo đó mà đi ra.
Lúc Âm Dương Kiếm không ngừng đột phát Nhạc Thành mới biết được ma thụ này là thứ rất phiền toái, hiện tại Âm Dương Kiếm chỉ mới giải khai được một phần mà thôi.
- Xích.
Lại đi một lúc nữa, thần sắc của Nhạc Thành biến đổi, hắn cảm giác Âm Dương Kiếm này cuối cùng cũng đột phá được một mảng thanh đằng bao vây, tạo ra một lỗ hổng, Nhạc Thành cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Thu.
Thủ ấn của Nhạc Thành hơi thu lại, hắn lập tức thu Âm Dương Kiếm lại.
- Thật đúng là khủng bố.
Nhìn thanh đằng phía trước, Nhạc Thành hít một khí lạnh.
- Thanh thanh, ma thụ này là thứ gì mà khủng bố vậy
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đây chính là viễn cổ ma thú, về phần như thế nào thì muội cũng không biết, bởi vì kết giới này là do mọt vị tiền bối của Tuyệt Tình cốc tạo nên cho nên phương diện này cũng không có người tới.
Liễu Thanh Thanh nói.
Nhạc Thành hơi nhìn ma thụ phía trước, xem ra thứ này hẳn là rất cường hãn, ngay cả Hỏa Sư thú cũng không dám tới đây.
- Chúng ta đi tìm Hỏa Sư thú thôi.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà nói với Liễu Thanh Thanh, sau đó hắn đưa mắt nhìn Thụ Linh, nếu như thuận lợi phong ấn được Hỏa Sư thú thì Nhạc Thành cũng muốn quay lại đây nghiên cứu thụ linh một chút.
- Vừa rồi phải cảm ơn huynh.
Hai người vừa rời khỏi thụ linh, Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cảm tạ gì chứ, chúng ta mau đi tìm Hỏa Sư thú thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Hai người lập tức tìm kiếm trong sơn mạch, trải qua sự công kích của linh thụ, Nhạc Thành càng ngày càng trở nên cẩn thận.
Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh đi vào kết giới, Đỗ Kiều Kiều cùng với chúng nhân của Tuyệt Tình cốc cũng lo lắng, đây chính là cơ hội phong ấn Hỏa Sư thú cuối cùng, nếu như không thành công thì sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội nào khác.
Trầm Linh, Nam Cung Lạc Nhan Lê Tiêu Dao chúng nữ cũng lo lắng không thôi.
Ba ngày sau, Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh từ không trung hạ xuống một hồ nước lớn, hai người hiện tại trải qua ba ngày mới ra khỏi sơn mạch kia, trong ba ngày này hai người gặp không ít phiền toái may mà cả hai đều có thực lực nên không sao.
- Tại sao vẫn không tìm ra tung tích của Hỏa Sư thú, có phải nó trốn đi rồi không?
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cái này cũng không biết, nhưng cho dù nó trốn đi thì chúng ta cũng phải tìm ra nó.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Theo đạo lý mà nói, Hỏa Sư thú biết chúng ta đến đây thì phải tìm chúng ta mới đúng.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng.
- Chúng ta tiếp tục đi tìm,.
Nhạc Thành cất tiếng, trải qua ba ngày, hai người đã có quan hệ biến đổi rất nhiều.
- Chỉ mong là có thể tìm được.
Liễu Thanh Thanh thở ra một hơi, ngay cả bóng dáng Hỏa Sư thú cũng không tìm thấy, nàng liền cảm thấy hơi nhụt chí.
Nhìn tuyệt mỹ nữ tử trước mắt, Nhạc Thành nở ra một nụ cười.
- Huynh đột nhiên nhìn muội cười gì vậy?
Nhìn thấy Nhạc Thành nở ra một nụ cười, Liễu Thanh Thanh tò mò hỏi.
- Không có gì, chỉ là ta thấy cô nương rất xinh đẹp.
Nhạc Thành cười cười nói.
- Huynh có ba nữ nhân rồi mà còn không hài lòng sao, bọn họ đều là mỹ nhân.
Liễu Thanh Thanh hơi ửng đỏ lên.
- Đương nhiên là hài lòng, các nàng đều rất đẹp.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Huynh nói năng ngon ngọt như vậy, ta thấy ba người kia chắc thường xuyên bị huynh làm cho ngọt ngào như thế.
Liễu Thanh Thanh hơi cười nói.
- Từ trước tới giờ chưa bao giờ ta nói dối.
Nhạc Thành vừa nói xong sắc mặt hơi biến đổi:
- Ta thấy Hỏa Sư thú đã tìm tới chúng ta.
- cái gì, nó tìm tới rồi sao?
Sắc mặt của Liễu Thanh Thanh hơi biến đổi.
- Hỏa Sư thú, nó đến rồi. Bạn đang đọc truyện tại
Nhạc Thành lập tức nói với Liễu Thanh Thanh, lúc này chỉ thấy Âm Dương Kiếm đã tạo ra một lỗ hổng hình tròn.
- Huynh làm nổi không?
Liễu Thanh Thanh do dự mà hỏi Nhạc Thành.
- Yên tâm không thành vấn đề, cô nương mau đi trước, nếu không thì cửa sẽ lại bị bịt lại mất.
Nhạc Thành vội vàng nói với Liễu Thanh Thanh.
- Được rồi, huynh nhớ cẩn thận mọt chút.
Liễu Thanh Thanh do dự nghe thấy khẩu khí cứng rắn của Nhạc Thành, nàng lập tức thả người vào lỗ hổng do Âm Dương Kiếm khai phá.
- Phần Tiên Liệt Diễm Cầu.
Nhạc Thành nhìn thấy Liễu Thanh Thanh đã đi vào trong lỗ hổng thì cũng không do dự ngưng tụ một hỏa cầu thật lớn.
- Xích.
Âm Dương Kiếm không ngừng cấp tốc đột phá tạo ra lỗ hổng, mà Liễu Thanh Thanh cũng theo đó mà đi ra.
Lúc Âm Dương Kiếm không ngừng đột phát Nhạc Thành mới biết được ma thụ này là thứ rất phiền toái, hiện tại Âm Dương Kiếm chỉ mới giải khai được một phần mà thôi.
- Xích.
Lại đi một lúc nữa, thần sắc của Nhạc Thành biến đổi, hắn cảm giác Âm Dương Kiếm này cuối cùng cũng đột phá được một mảng thanh đằng bao vây, tạo ra một lỗ hổng, Nhạc Thành cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Thu.
Thủ ấn của Nhạc Thành hơi thu lại, hắn lập tức thu Âm Dương Kiếm lại.
- Thật đúng là khủng bố.
Nhìn thanh đằng phía trước, Nhạc Thành hít một khí lạnh.
- Thanh thanh, ma thụ này là thứ gì mà khủng bố vậy
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đây chính là viễn cổ ma thú, về phần như thế nào thì muội cũng không biết, bởi vì kết giới này là do mọt vị tiền bối của Tuyệt Tình cốc tạo nên cho nên phương diện này cũng không có người tới.
Liễu Thanh Thanh nói.
Nhạc Thành hơi nhìn ma thụ phía trước, xem ra thứ này hẳn là rất cường hãn, ngay cả Hỏa Sư thú cũng không dám tới đây.
- Chúng ta đi tìm Hỏa Sư thú thôi.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà nói với Liễu Thanh Thanh, sau đó hắn đưa mắt nhìn Thụ Linh, nếu như thuận lợi phong ấn được Hỏa Sư thú thì Nhạc Thành cũng muốn quay lại đây nghiên cứu thụ linh một chút.
- Vừa rồi phải cảm ơn huynh.
Hai người vừa rời khỏi thụ linh, Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cảm tạ gì chứ, chúng ta mau đi tìm Hỏa Sư thú thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Hai người lập tức tìm kiếm trong sơn mạch, trải qua sự công kích của linh thụ, Nhạc Thành càng ngày càng trở nên cẩn thận.
Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh đi vào kết giới, Đỗ Kiều Kiều cùng với chúng nhân của Tuyệt Tình cốc cũng lo lắng, đây chính là cơ hội phong ấn Hỏa Sư thú cuối cùng, nếu như không thành công thì sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội nào khác.
Trầm Linh, Nam Cung Lạc Nhan Lê Tiêu Dao chúng nữ cũng lo lắng không thôi.
Ba ngày sau, Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh từ không trung hạ xuống một hồ nước lớn, hai người hiện tại trải qua ba ngày mới ra khỏi sơn mạch kia, trong ba ngày này hai người gặp không ít phiền toái may mà cả hai đều có thực lực nên không sao.
- Tại sao vẫn không tìm ra tung tích của Hỏa Sư thú, có phải nó trốn đi rồi không?
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cái này cũng không biết, nhưng cho dù nó trốn đi thì chúng ta cũng phải tìm ra nó.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Theo đạo lý mà nói, Hỏa Sư thú biết chúng ta đến đây thì phải tìm chúng ta mới đúng.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng.
- Chúng ta tiếp tục đi tìm,.
Nhạc Thành cất tiếng, trải qua ba ngày, hai người đã có quan hệ biến đổi rất nhiều.
- Chỉ mong là có thể tìm được.
Liễu Thanh Thanh thở ra một hơi, ngay cả bóng dáng Hỏa Sư thú cũng không tìm thấy, nàng liền cảm thấy hơi nhụt chí.
Nhìn tuyệt mỹ nữ tử trước mắt, Nhạc Thành nở ra một nụ cười.
- Huynh đột nhiên nhìn muội cười gì vậy?
Nhìn thấy Nhạc Thành nở ra một nụ cười, Liễu Thanh Thanh tò mò hỏi.
- Không có gì, chỉ là ta thấy cô nương rất xinh đẹp.
Nhạc Thành cười cười nói.
- Huynh có ba nữ nhân rồi mà còn không hài lòng sao, bọn họ đều là mỹ nhân.
Liễu Thanh Thanh hơi ửng đỏ lên.
- Đương nhiên là hài lòng, các nàng đều rất đẹp.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Huynh nói năng ngon ngọt như vậy, ta thấy ba người kia chắc thường xuyên bị huynh làm cho ngọt ngào như thế.
Liễu Thanh Thanh hơi cười nói.
- Từ trước tới giờ chưa bao giờ ta nói dối.
Nhạc Thành vừa nói xong sắc mặt hơi biến đổi:
- Ta thấy Hỏa Sư thú đã tìm tới chúng ta.
- cái gì, nó tìm tới rồi sao?
Sắc mặt của Liễu Thanh Thanh hơi biến đổi.
- Hỏa Sư thú, nó đến rồi. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|