Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
- Hừ, có phải mấy nhân loại các ngươi ra tay, vừa tiến vào đã khiến cho kết giới biến mất không thấy tăm hơi, các ngươi muốn một mình nuốt trọn bảo vật, các ngươi mau mở ra, nếu không ta sẽ không khách khí.
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc bắt đầu nổi giận, lớn tiếng la lên với đám người Nhạc Thành.
- Còn Cự Viên tộc các ngươi nữa, các ngươi đồng tâm ra tay chiếm lấy bảo vật, Ma Tượng Thú tộc và Cự Viên tộc tuyệt đối không để yên.
Ngay lập tức tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc cả giận nói với đám người của Cự Viên tộc.
- Chúng ta làm gì không cần phải lén lút.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc oán hận căm tức nói.
- Không phải tại các ngươi thì là ai, nếu như không mở thì ta sẽ không để yên.
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc càng thêm nổi giận.
- Ngươi muốn thế nào, nếu như muốn thì có thể tiến lên đánh nhau với ta.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cất tiếng nói.
- Đến đi, ta sợ ngươi sao?
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc không hề cam chịu yếu thế.
- Đừng cãi nhau.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía U Tuyền động.
Nghe thấy thanh âm của Nhạc Thành, tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc và Cự Viên tộc đang cãi nhau liền đưa ánh mắt nhìn hoàng tuyền mà Nhạc Thành chỉ phía trước.
- Tộc trưởng, sâu trong chỗ này ông biết không?
Nhạc Thành đi tới bên bờ suốt một lát rồi cất tiếng hỏi Cự Viên tộc tộc trưởng.
- Không biết, chỗ này ta chưa từng xuống.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cất tiếng nói Nhạc Thành.
- Hỏa lão, ông thấy hoàng tuyền này có gì đặc biệt không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Hỏa Lão.
- Ta đã xem qua, không có gì đặc biệt.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Phiền Hỏa Lão giúp ta hộ pháp.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Hỏa Lão, bên trong hàn tuyền không cách nào nhìn thấy tận mắt, chỉ có thể dùng thần thức mà xem.
- Được, không thành vấn đề.
Hỏa Lão cất tiếng nói cho dù lão không biết Nhạc Thành làm gì nhưng lão biết thủ đoạn của Nhạc Thành rất cao.
Khoanh chân ngồi xuống, thần thức của Nhạc Thành bắt đầu khuếch tán, hắn lập tức tiến nhập vào bên trong hàn tuyền, thần thức quán thông.
Một lát sau thần thức đã tiến vào, Nhạc Thành cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng lớn đang ngăn cản mình, Nhạc Thành dốc toàn lực mới có thể từ từ tiến vào.
- Là nơi này.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong miệng.
- Khí tức ở đây ba động, cửa kết giới hẳn là ở đây.
Nhạc Thành lầm bầm nói trong miệng.
Thu hồi thần thức, Nhạc Thành từ từ đứng lên, kết giới hắn tìm ra được rồi, nhưng Nhạc Thành không có cách nào khẳng định.
- Thế nào?
Hỏa Lão cất tiếng hỏi Nhạc Thành, nhìn thấy bộ dáng của Nhạc Thành, Hỏa Lão cũng biết rõ Nhạc Thành vừa rồi dùng thần thức mà nhìn.
Nhạc Thành đánh giá Cự Viên tộc và Ma Tượng Thú tộc một lần rồi nói:
- Ta không có phát hiện gì, ta muốn tự mình xuống xem.
Nhạc Thành dĩ nhiên không ngốc đến độ nói cho hai tộc trưởng này biết, càng có ít người biết thì càng tốt.
- các ngươi đứng yên đừng nhúc nhích. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Hừ, có phải mấy nhân loại các ngươi ra tay, vừa tiến vào đã khiến cho kết giới biến mất không thấy tăm hơi, các ngươi muốn một mình nuốt trọn bảo vật, các ngươi mau mở ra, nếu không ta sẽ không khách khí.
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc bắt đầu nổi giận, lớn tiếng la lên với đám người Nhạc Thành.
- Còn Cự Viên tộc các ngươi nữa, các ngươi đồng tâm ra tay chiếm lấy bảo vật, Ma Tượng Thú tộc và Cự Viên tộc tuyệt đối không để yên.
Ngay lập tức tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc cả giận nói với đám người của Cự Viên tộc.
- Chúng ta làm gì không cần phải lén lút.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc oán hận căm tức nói.
- Không phải tại các ngươi thì là ai, nếu như không mở thì ta sẽ không để yên.
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc càng thêm nổi giận.
- Ngươi muốn thế nào, nếu như muốn thì có thể tiến lên đánh nhau với ta.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cất tiếng nói.
- Đến đi, ta sợ ngươi sao?
Tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc không hề cam chịu yếu thế.
- Đừng cãi nhau.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía U Tuyền động.
Nghe thấy thanh âm của Nhạc Thành, tộc trưởng của Ma Tượng Thú tộc và Cự Viên tộc đang cãi nhau liền đưa ánh mắt nhìn hoàng tuyền mà Nhạc Thành chỉ phía trước.
- Tộc trưởng, sâu trong chỗ này ông biết không?
Nhạc Thành đi tới bên bờ suốt một lát rồi cất tiếng hỏi Cự Viên tộc tộc trưởng.
- Không biết, chỗ này ta chưa từng xuống.
Tộc trưởng của Cự Viên tộc cất tiếng nói Nhạc Thành.
- Hỏa lão, ông thấy hoàng tuyền này có gì đặc biệt không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Hỏa Lão.
- Ta đã xem qua, không có gì đặc biệt.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Phiền Hỏa Lão giúp ta hộ pháp.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Hỏa Lão, bên trong hàn tuyền không cách nào nhìn thấy tận mắt, chỉ có thể dùng thần thức mà xem.
- Được, không thành vấn đề.
Hỏa Lão cất tiếng nói cho dù lão không biết Nhạc Thành làm gì nhưng lão biết thủ đoạn của Nhạc Thành rất cao.
Khoanh chân ngồi xuống, thần thức của Nhạc Thành bắt đầu khuếch tán, hắn lập tức tiến nhập vào bên trong hàn tuyền, thần thức quán thông.
Một lát sau thần thức đã tiến vào, Nhạc Thành cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng lớn đang ngăn cản mình, Nhạc Thành dốc toàn lực mới có thể từ từ tiến vào.
- Là nơi này.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong miệng.
- Khí tức ở đây ba động, cửa kết giới hẳn là ở đây.
Nhạc Thành lầm bầm nói trong miệng.
Thu hồi thần thức, Nhạc Thành từ từ đứng lên, kết giới hắn tìm ra được rồi, nhưng Nhạc Thành không có cách nào khẳng định.
- Thế nào?
Hỏa Lão cất tiếng hỏi Nhạc Thành, nhìn thấy bộ dáng của Nhạc Thành, Hỏa Lão cũng biết rõ Nhạc Thành vừa rồi dùng thần thức mà nhìn.
Nhạc Thành đánh giá Cự Viên tộc và Ma Tượng Thú tộc một lần rồi nói:
- Ta không có phát hiện gì, ta muốn tự mình xuống xem.
Nhạc Thành dĩ nhiên không ngốc đến độ nói cho hai tộc trưởng này biết, càng có ít người biết thì càng tốt.
- các ngươi đứng yên đừng nhúc nhích. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1346
|