- Hay lắm, đánh nhau là tốt nhất.
Nhạc Thành nhìn thấy người của Tứ Đại Thú tộc cùng với Vũ Văn gia Nhạc gia, Tôn gia chuẩn bị đánh nhau thì khóe miệng nở ra một nụ cười.
- Địa Ma lão nhân, ngươi châm ngòi thổi gió, Tứ Đại Nhân tộc sớm muộn gì cũng huyết tẩy Hắc Ám Thần Điện các ngươi.
Hắc Sơn hung hăng nói với Địa Ma lão nhân.
- Khặc khặc, Hắc Sơn, Tứ Đại Nhân tộc các ngươi có bổn sự này sao?
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Hắc Sơn mà nói.
- Địa Ma , Hắc Ám Thần Điện chẳng có gì là ghê gớm, năm đó không phải là bị chúng ta đuổi chạy thê thảm sao?
Nhạc Đại hung hăng nói.
- Nhạc gia, đáng tiếc là Nhạc Thiên đã mất, bây giờ Nhạc gia cũng không dậy nổi.
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Nhạc Đại mà nói.
- Nhạc gia không chỉ có một mình Nhạc Thiên, Hắc Ám Thần Điện các ngươi cũng đừng hòng mà đắc ý.
Nhạc Đại lạnh lùng nói:
- Nhạc Thiên đã sớm phản bội Nhạc gia, không còn là người của Nhạc gia.
- Khặc khặc, đáng tiếc Nhạc Thiên của Nhạc gia thực lực cũng đủ dùng, những người khác thì quá tệ.
Địa Ma lão nhân âm lệ nói.
- Nhạc thiên hình như là tằng tổ phụ của ta.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, tựa hồ như Địa Ma lão nhân cùng với Nhạc thiên tằng tổ của mình là một mạch, đối với chuyện tằng tổ rời khỏi Nhạc gia, Nhạc Thành cũng không biết, cha hắn cũng không nói.
- Nhạc Đại nói Nhạc Thiên phản bội Nhạc gia, trong mắt Nhạc Thành không khỏi xuất hiện một lãnh ý.
- Nhạc gia thì thế nào, ta thấy Nhạc Thiên không muốn ở lại Nhạc gia là đúng.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Đại mà nói, nếu không phải có Hắc Ám Thần Điện ở đây, thì Nhạc Thành rất muốn luận lý với Nhạc Đại một phen.
- Tiểu tử, ngươi là ai, chuyện của Nhạc gia chưa đến phiên ngươi chõ mũi vào.
Nhạc Đại chớp chớp mắt nhìn Nhạc Thành mà nói, vừa rồi thanh niên áo đen ở cùng với Tôn gia cho nên hắn nén giận, nếu không hắn đã tiên lên dạy dỗ.
- Hừ, ta là ai ngươi còn chưa xứng để biết.
Nhạc Thành lạnh lùng nói, trong mắt hiện ra một lãnh ý, bây giờ không phải là lúc động thủ với Nhạc Đại, nếu không Hắc Ám Thần Điện sẽ trục lợi.
- Được rồi Nhạc Đại, lúc này không phải là lúc so đo chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Vũ Văn Minh Quang chăm chú nhìn Nhạc Thành, vô cùng kinh ngạc, không ngờ thanh niên áo đen này dám chống đối với cả Nhạc gia, sau đó hắn quay đầu nhìn Nhạc Đại mà tiếp tục nói:
- Chúng ta bây giờ nhìn xem Tứ Đại Thú tộc có gì rồi nói.
Nhạc Thành đối với Nhạc Đại trực tiếp chống đối, Hắc Sơn liền hơi biến đổi thần sắc sau đó liền khôi phục lại.
-Vũ Văn gia, Nhạc gia, Tôn gia các ngươi hiện tại rời khỏi nơi này, Tứ Đại Thú tộc chúng ta dĩ nhiên là không ra tay với ba nhà, các ngươi hoặc là cùng một lượt chống lại thạch khôi lỗi với chúng ta, bảo vật có được sẽ chia đều, còn không thì phải rời đi, nếu không Tứ Đại Thú tộc sẽ không khách khí.
U Minh cất tiếng nói.
- U Minh, ngươi tính toán thật tinh tường, ngươi muốn cùng với Hắc Ám Thần Điện lôi kéo chúng ta sao, nằm mơ đi!
Vũ Văn Minh Quang lạnh lùng nhìn U Minh mà nói:
- Ta nói thật cho ngươi biết, Thạch khôi lỗi này chúng ta không động thủ, cũng không bỏ đi, nếu như các ngươi muốn khơi mào cuộc chiến giữa Tứ Đại Thú tộc và Tứ Đại Nhân tộc, chỉ sợ khi diễn ra đại chiến, U Minh lão đại ngươi khó có thể đảm đương nổi.
- Hừ. Bạn đang đọc truyện tại
Nhạc Thành nhìn thấy người của Tứ Đại Thú tộc cùng với Vũ Văn gia Nhạc gia, Tôn gia chuẩn bị đánh nhau thì khóe miệng nở ra một nụ cười.
- Địa Ma lão nhân, ngươi châm ngòi thổi gió, Tứ Đại Nhân tộc sớm muộn gì cũng huyết tẩy Hắc Ám Thần Điện các ngươi.
Hắc Sơn hung hăng nói với Địa Ma lão nhân.
- Khặc khặc, Hắc Sơn, Tứ Đại Nhân tộc các ngươi có bổn sự này sao?
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Hắc Sơn mà nói.
- Địa Ma , Hắc Ám Thần Điện chẳng có gì là ghê gớm, năm đó không phải là bị chúng ta đuổi chạy thê thảm sao?
Nhạc Đại hung hăng nói.
- Nhạc gia, đáng tiếc là Nhạc Thiên đã mất, bây giờ Nhạc gia cũng không dậy nổi.
Địa Ma lão nhân chăm chú nhìn Nhạc Đại mà nói.
- Nhạc gia không chỉ có một mình Nhạc Thiên, Hắc Ám Thần Điện các ngươi cũng đừng hòng mà đắc ý.
Nhạc Đại lạnh lùng nói:
- Nhạc Thiên đã sớm phản bội Nhạc gia, không còn là người của Nhạc gia.
- Khặc khặc, đáng tiếc Nhạc Thiên của Nhạc gia thực lực cũng đủ dùng, những người khác thì quá tệ.
Địa Ma lão nhân âm lệ nói.
- Nhạc thiên hình như là tằng tổ phụ của ta.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, tựa hồ như Địa Ma lão nhân cùng với Nhạc thiên tằng tổ của mình là một mạch, đối với chuyện tằng tổ rời khỏi Nhạc gia, Nhạc Thành cũng không biết, cha hắn cũng không nói.
- Nhạc Đại nói Nhạc Thiên phản bội Nhạc gia, trong mắt Nhạc Thành không khỏi xuất hiện một lãnh ý.
- Nhạc gia thì thế nào, ta thấy Nhạc Thiên không muốn ở lại Nhạc gia là đúng.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Đại mà nói, nếu không phải có Hắc Ám Thần Điện ở đây, thì Nhạc Thành rất muốn luận lý với Nhạc Đại một phen.
- Tiểu tử, ngươi là ai, chuyện của Nhạc gia chưa đến phiên ngươi chõ mũi vào.
Nhạc Đại chớp chớp mắt nhìn Nhạc Thành mà nói, vừa rồi thanh niên áo đen ở cùng với Tôn gia cho nên hắn nén giận, nếu không hắn đã tiên lên dạy dỗ.
- Hừ, ta là ai ngươi còn chưa xứng để biết.
Nhạc Thành lạnh lùng nói, trong mắt hiện ra một lãnh ý, bây giờ không phải là lúc động thủ với Nhạc Đại, nếu không Hắc Ám Thần Điện sẽ trục lợi.
- Được rồi Nhạc Đại, lúc này không phải là lúc so đo chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Vũ Văn Minh Quang chăm chú nhìn Nhạc Thành, vô cùng kinh ngạc, không ngờ thanh niên áo đen này dám chống đối với cả Nhạc gia, sau đó hắn quay đầu nhìn Nhạc Đại mà tiếp tục nói:
- Chúng ta bây giờ nhìn xem Tứ Đại Thú tộc có gì rồi nói.
Nhạc Thành đối với Nhạc Đại trực tiếp chống đối, Hắc Sơn liền hơi biến đổi thần sắc sau đó liền khôi phục lại.
-Vũ Văn gia, Nhạc gia, Tôn gia các ngươi hiện tại rời khỏi nơi này, Tứ Đại Thú tộc chúng ta dĩ nhiên là không ra tay với ba nhà, các ngươi hoặc là cùng một lượt chống lại thạch khôi lỗi với chúng ta, bảo vật có được sẽ chia đều, còn không thì phải rời đi, nếu không Tứ Đại Thú tộc sẽ không khách khí.
U Minh cất tiếng nói.
- U Minh, ngươi tính toán thật tinh tường, ngươi muốn cùng với Hắc Ám Thần Điện lôi kéo chúng ta sao, nằm mơ đi!
Vũ Văn Minh Quang lạnh lùng nhìn U Minh mà nói:
- Ta nói thật cho ngươi biết, Thạch khôi lỗi này chúng ta không động thủ, cũng không bỏ đi, nếu như các ngươi muốn khơi mào cuộc chiến giữa Tứ Đại Thú tộc và Tứ Đại Nhân tộc, chỉ sợ khi diễn ra đại chiến, U Minh lão đại ngươi khó có thể đảm đương nổi.
- Hừ. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|