Thân ảnh của Nhạc Thành nhoáng lên, nhanh chóng xuất hiện trước người của Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Ta rốt cuộc cũng tìm được huynh.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn nam tử áo đen, không nói nhiều mà lập tức nhào vào trong ngực của Nhạc Thành.
- Được rồi, về sau ta không để cho nàng một mình ở bên ngoài nữa.
Nhạc Thành ôm chặt lấy cô gái xinh đẹp này vào trong lòng.
- Chủ nhân, đúng là chủ nhân đã đến.
- Gào
- Hú.
Ở trên không trung bốn con ma thú nhìn thấy thân ảnh của chủ nhân thì gào thét một tiếng.
- Hiểu Hiểu tỷ, đúng là mọi người.
- Hiểu Hiểu tỷ, Đại Song, Tiểu Song mọi người tại sao lại ở nơi này?
Ở giữa không trung, Yêu Huyên Trầm Linh Yến Hiểu Kỳ chúng nữ cũng đã tới.
- Hiểu Kỳ, Hân Nhi, Yên Nhiên tại sao mọi người cũng đến đây?
Mộ Dung Hiểu Hiểu từ trong ngực của Nhạc Thành mà đứng lên.
- Nói ra rất dài dòng, về sau sẽ cho tỷ biết, ở nơi này những người này vây hãm các tỷ sao?
Yến Hiểu Kỳ nhìn những người mà Thanh Bối Ma Ngưu Tứ Sí Ma Ưng… đang đánh giết mà hỏi.
- Ừ, bọn chúng đuổi theo chúng ta đã nửa tháng.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng nói.
- Hừ, đáng ghét, để muội cho bọn chúng đẹp mặt
- Hỏa Phong bạo.
Yến Hiểu Kỳ hét lên một tiếng, trên người lay động một hỏa hệ nguyên tố ma pháp, điên cuồng đánh về phía đám người Hàn Sơn môn.
Dưới sự vây hãm của Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Địa Ma Lang, đám người Hàn Sơn môn kia lúc này đã trở nên vô cùng thê thảm, lúc này ba thập tinh Đấu Tông và một nhất tinh Đấu Tôn đã bị giết chết.
- Được rồi, Hiểu Kỳ, giao cho đám người Ma Ưng xử lý là được.
Yến Hiểu Kỳ động thủ Nhạc Thành cũng phải ngăn cản.
- Ầm ầm.
Ở giữa không trung, từng thanh âm phá hủy khổng lồ vang lên, một lát sau đã có hơn hai mươi người bị Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu và Địa Ma Lang công kích giết chết.
- Không xong.
Sắc mặt của hai ngũ tinh Đấu Tôn đã trở nên vô cùng khó nhìn, đột nhiên có sáu con ma thú bát giai gia nhập hai ngũ tinh Đấu Tôn kinh hồn táng đởm không biết chuyện gì đã xảy ra
- Muốn chạy sao, ở lại!
Thân ảnh của Nhạc Thành như chớp xẹt qua giữa không trung, thần thức của hắn khuếch tán.
- Xoẹt!
- tới cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, một thanh sắc quang mang xuất hiện, lập tức bắt thanh niên Triệu Hổ vào trong tay.
- Thả thiếu môn chủ chúng ta ra.
Nhìn thấy thiếu môn chủ bị bắt, đám người của Hàn Sơn môn liền biến sắc, hai ngũ tinh Đấu tôn quát lớn, công kích về phía Nhạc Thành.
- Muốn chết sao, lăn xuống đi!
Sắc mặt của Yêu Huyên biến đổi thân ảnh của nàng nhẹ nhàng xoay một vòng tròn vòng cung trên không trung, một mảng sáng xanh tuôn ra, vượt không gian mà công kích đám người ngũ tinh Đấu Tôn kia.
- Ầm ầm.
Hai thanh âm oanh kích vang lên, hai người của Hàn sơn môn bị Yêu Huyên đập xuống mặt đất, cả hai người trắng bệch giãy dụa, sau đó chảy ra một vết máu.
- Hiểu Hiểu, bọn họ là ai?
Nhạc Thành cầm lấy Triệu Hổ ở trên không trung mà hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Không biết, hình như bọn họ là người của Hàn Sơn môn.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng trả lời.
- Tránh ra cho ta, ta là thiếu môn chủ của Hàn Sơn môn.
Sắc mặt của Triệu Hổ lúc này đã trở nên trắng bệch.
- Các ngươi là ai, chúng ta là người của Hàn Sơn môn, mau để cho chúng ta đi, nếu không nghe thì Hàn Sơn môn chúng ta sẽ không để cho các ngươi yên.
Thấy hai cường giả ngũ tinh Đấu Tôn ngã xuống, sắc mặt của Triệu Hổ trở nên run rẩy.
- Hàn Sơn môn mà thôi một Hàn Sơn môn nho nhỏ mà muốn xưng vương ở nơi này sao?
Sắc mặt của Trầm Linh biến đổi, sau đó ngay lập tức nhìn hai ngũ tinh Đấu Tôn ở dưới mặt đất:
- Chờ sau khi chúng ta trở về Hồ Điệp Cốc rồi sẽ nhổ cỏ Hàn Sơn môn tận gốc.
- Các ngươi là người của Hồ Điệp Cốc?
Hai ngũ tinh Đấu Tôn biến đổi sắc mặt lớn, tuy Hàn Sơn môn là một thế lực lớn nhưng cũng không thể động vào Hồ Điệp Cốc.
- Nhạc Thành, chỉ là một môn phái mà thôi, cần gì phải cố kỵ.
Trầm Linh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Vậy thì chết đi.
Thủ ấn của Nhạc Thành lóe lên, tay của hắn đánh ra, thanh mang lập tức bạo liệt, Triệu Hổ bị vỡ tan thành từng mảnh.
- Các ngươi.
Mấy lão giả ở trên mặt đất biến đổi sắc mặt lớn, tuy nhiên bọn họ chưa nói hết thì một thân ảnh đã xuất hiện.
- Các ngươi cũng chết đi thôi.
Ánh mắt của Yêu Huyên hiện ra hàn ý, thân ảnh đã xuất hiện trước lão giả ngũ tinh Đấu Tôn, trong tay một mảng quang mang vung xuống.
- Xoẹt.
Hai lão giả đó không hề do dự mà bỏ chạy, hai lão giả tự nhiên biết rằng mình không phải là đối thủ của đối phương.
- Muốn chạy sao, không thoát được đâu.
Thanh âm của Yêu Huyên vang lên ở trên không trung.
- Ầm ầm.
Hai lão nhân ngũ tinh Đấu Tôn lập tức bị đánh bay.
- Ầm.
Hai người bị văng ra ngoài vài trăm thước, vùng vẫy một lát xong vẫn chưa đứng dậy được.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ bốn người thu hồi bản thể sau đó lập tức tiến tới bên cạnh Nhạc Thành.
- Các ngươi vất vả rồi, đứng lên đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nhìn thấy bốn con ma thú đều đã tiến hóa tới cấp tám, Nhạc Thành cảm thấy rất vui mừng.
- Chủ nhân, chúng ta cuối cùng cũng đã tìm được chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ cao hứng nói, trải qua hai năm bọn họ cuối cùng cũng đã tìm được Nhạc Thành.
- Yêu Cơ, ngươi bị thương, mau ăn đan dược vào.
Nhạc Thành mỉm cười nói với Yêu Cơ, phát hiện ra trong bốn người thì Yêu Cơ bị thương không nhẹ liền đưa một viên đan dược cho nàng.
- Đa tạ chủ nhân
Yêu Cơ tiếp nhận đan dược trong tay của Nhạc Thành, trong mắt hiện ra vẻ cảm kích.
- Chủ nhân, toàn bộ đã giết xong. Nguồn truyện:
- Ta rốt cuộc cũng tìm được huynh.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn nam tử áo đen, không nói nhiều mà lập tức nhào vào trong ngực của Nhạc Thành.
- Được rồi, về sau ta không để cho nàng một mình ở bên ngoài nữa.
Nhạc Thành ôm chặt lấy cô gái xinh đẹp này vào trong lòng.
- Chủ nhân, đúng là chủ nhân đã đến.
- Gào
- Hú.
Ở trên không trung bốn con ma thú nhìn thấy thân ảnh của chủ nhân thì gào thét một tiếng.
- Hiểu Hiểu tỷ, đúng là mọi người.
- Hiểu Hiểu tỷ, Đại Song, Tiểu Song mọi người tại sao lại ở nơi này?
Ở giữa không trung, Yêu Huyên Trầm Linh Yến Hiểu Kỳ chúng nữ cũng đã tới.
- Hiểu Kỳ, Hân Nhi, Yên Nhiên tại sao mọi người cũng đến đây?
Mộ Dung Hiểu Hiểu từ trong ngực của Nhạc Thành mà đứng lên.
- Nói ra rất dài dòng, về sau sẽ cho tỷ biết, ở nơi này những người này vây hãm các tỷ sao?
Yến Hiểu Kỳ nhìn những người mà Thanh Bối Ma Ngưu Tứ Sí Ma Ưng… đang đánh giết mà hỏi.
- Ừ, bọn chúng đuổi theo chúng ta đã nửa tháng.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng nói.
- Hừ, đáng ghét, để muội cho bọn chúng đẹp mặt
- Hỏa Phong bạo.
Yến Hiểu Kỳ hét lên một tiếng, trên người lay động một hỏa hệ nguyên tố ma pháp, điên cuồng đánh về phía đám người Hàn Sơn môn.
Dưới sự vây hãm của Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Địa Ma Lang, đám người Hàn Sơn môn kia lúc này đã trở nên vô cùng thê thảm, lúc này ba thập tinh Đấu Tông và một nhất tinh Đấu Tôn đã bị giết chết.
- Được rồi, Hiểu Kỳ, giao cho đám người Ma Ưng xử lý là được.
Yến Hiểu Kỳ động thủ Nhạc Thành cũng phải ngăn cản.
- Ầm ầm.
Ở giữa không trung, từng thanh âm phá hủy khổng lồ vang lên, một lát sau đã có hơn hai mươi người bị Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu và Địa Ma Lang công kích giết chết.
- Không xong.
Sắc mặt của hai ngũ tinh Đấu Tôn đã trở nên vô cùng khó nhìn, đột nhiên có sáu con ma thú bát giai gia nhập hai ngũ tinh Đấu Tôn kinh hồn táng đởm không biết chuyện gì đã xảy ra
- Muốn chạy sao, ở lại!
Thân ảnh của Nhạc Thành như chớp xẹt qua giữa không trung, thần thức của hắn khuếch tán.
- Xoẹt!
- tới cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành đánh ra, một thanh sắc quang mang xuất hiện, lập tức bắt thanh niên Triệu Hổ vào trong tay.
- Thả thiếu môn chủ chúng ta ra.
Nhìn thấy thiếu môn chủ bị bắt, đám người của Hàn Sơn môn liền biến sắc, hai ngũ tinh Đấu tôn quát lớn, công kích về phía Nhạc Thành.
- Muốn chết sao, lăn xuống đi!
Sắc mặt của Yêu Huyên biến đổi thân ảnh của nàng nhẹ nhàng xoay một vòng tròn vòng cung trên không trung, một mảng sáng xanh tuôn ra, vượt không gian mà công kích đám người ngũ tinh Đấu Tôn kia.
- Ầm ầm.
Hai thanh âm oanh kích vang lên, hai người của Hàn sơn môn bị Yêu Huyên đập xuống mặt đất, cả hai người trắng bệch giãy dụa, sau đó chảy ra một vết máu.
- Hiểu Hiểu, bọn họ là ai?
Nhạc Thành cầm lấy Triệu Hổ ở trên không trung mà hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Không biết, hình như bọn họ là người của Hàn Sơn môn.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng trả lời.
- Tránh ra cho ta, ta là thiếu môn chủ của Hàn Sơn môn.
Sắc mặt của Triệu Hổ lúc này đã trở nên trắng bệch.
- Các ngươi là ai, chúng ta là người của Hàn Sơn môn, mau để cho chúng ta đi, nếu không nghe thì Hàn Sơn môn chúng ta sẽ không để cho các ngươi yên.
Thấy hai cường giả ngũ tinh Đấu Tôn ngã xuống, sắc mặt của Triệu Hổ trở nên run rẩy.
- Hàn Sơn môn mà thôi một Hàn Sơn môn nho nhỏ mà muốn xưng vương ở nơi này sao?
Sắc mặt của Trầm Linh biến đổi, sau đó ngay lập tức nhìn hai ngũ tinh Đấu Tôn ở dưới mặt đất:
- Chờ sau khi chúng ta trở về Hồ Điệp Cốc rồi sẽ nhổ cỏ Hàn Sơn môn tận gốc.
- Các ngươi là người của Hồ Điệp Cốc?
Hai ngũ tinh Đấu Tôn biến đổi sắc mặt lớn, tuy Hàn Sơn môn là một thế lực lớn nhưng cũng không thể động vào Hồ Điệp Cốc.
- Nhạc Thành, chỉ là một môn phái mà thôi, cần gì phải cố kỵ.
Trầm Linh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Vậy thì chết đi.
Thủ ấn của Nhạc Thành lóe lên, tay của hắn đánh ra, thanh mang lập tức bạo liệt, Triệu Hổ bị vỡ tan thành từng mảnh.
- Các ngươi.
Mấy lão giả ở trên mặt đất biến đổi sắc mặt lớn, tuy nhiên bọn họ chưa nói hết thì một thân ảnh đã xuất hiện.
- Các ngươi cũng chết đi thôi.
Ánh mắt của Yêu Huyên hiện ra hàn ý, thân ảnh đã xuất hiện trước lão giả ngũ tinh Đấu Tôn, trong tay một mảng quang mang vung xuống.
- Xoẹt.
Hai lão giả đó không hề do dự mà bỏ chạy, hai lão giả tự nhiên biết rằng mình không phải là đối thủ của đối phương.
- Muốn chạy sao, không thoát được đâu.
Thanh âm của Yêu Huyên vang lên ở trên không trung.
- Ầm ầm.
Hai lão nhân ngũ tinh Đấu Tôn lập tức bị đánh bay.
- Ầm.
Hai người bị văng ra ngoài vài trăm thước, vùng vẫy một lát xong vẫn chưa đứng dậy được.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ bốn người thu hồi bản thể sau đó lập tức tiến tới bên cạnh Nhạc Thành.
- Các ngươi vất vả rồi, đứng lên đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nhìn thấy bốn con ma thú đều đã tiến hóa tới cấp tám, Nhạc Thành cảm thấy rất vui mừng.
- Chủ nhân, chúng ta cuối cùng cũng đã tìm được chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ cao hứng nói, trải qua hai năm bọn họ cuối cùng cũng đã tìm được Nhạc Thành.
- Yêu Cơ, ngươi bị thương, mau ăn đan dược vào.
Nhạc Thành mỉm cười nói với Yêu Cơ, phát hiện ra trong bốn người thì Yêu Cơ bị thương không nhẹ liền đưa một viên đan dược cho nàng.
- Đa tạ chủ nhân
Yêu Cơ tiếp nhận đan dược trong tay của Nhạc Thành, trong mắt hiện ra vẻ cảm kích.
- Chủ nhân, toàn bộ đã giết xong. Nguồn truyện:
/1346
|