Chỉ thấy Hàn nguyệt lúc này mặc một chiếc quần lót tam giác màu đỏ, gợi cảm mê người hiện ra trong mắt của Nhạc Thành, kiều đồn khẽ ưỡn lên, cái chân thon dài gợi cảm. Dưới bụng của Nhạc Thành đã có lửa nóng, hắn không chịu nổi cảnh này.
Hàn Nguyệt hơi xoay người khẽ vuốt ve mấy cái, tựa hồ như nàng đối với thân thể của mình rất hài lòng, mà Hàn Nguyệt xoay người vưa vặn đối diện với cửa sổ, khu tam giác thần bí kia đã hiện ra trong mắt Nhạc Thành.
Chiếc quần lót tam giác màu đỏ hơi lồi ra, mơ hồ có thể nhìn thấy một mảng tươi tốt ở trong đó, Nhạc Thành không nhịn được mà nuốt nước miếng ừng ực một lần nữa. Dáng người của Hàn Nguyệt này thật quá đẹp, đúng là vưu vật trời sinh.
- Mình như vậy thật giống như là hạ lưu.
Nhạc Thành nghĩ trong lòng, nghĩ rằng nếu như nhìn nữa thì sẽ bị phát hiện cho nên định lặng lẽ rời đi.
- Là ai ở bên ngoài?
Hàn Nguyệt dù sao cũng là cao thủ thất tinh đấu linh, Nhạc Thành đi đã phát ra tiếng chân khiến cho nàng phát hiện, ngay lập tức nàng mặc một trường bào màu đỏ nhạt đi ra.
- Là tại hạ, muốn tìm Hàn sư phụ nói chuyện.
Nhạc Thành biến đổi thần sắc, bây giờ chạy đã không còn kịp, đành phải tiến vào cửa ra vào.
- Nhạc Thành, có chuyện gì không? Từ nay về sau gọi ta là Nguyệt tỷ là được rồi.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Nhạc Thành ở cửa ra vào thì hơi bất ngờ, Nhạc Kiều nghe nói Nhạc Thành đã là luyện dược sư tứ phẩm, cho nên không có ý định để hắn gọi mình là sư phụ, một Luyện Dược sư tứ phẩm địa vị còn ở trên cả một thất tinh Đấu Linh.
- Tại hạ đến để hỏi xem gia nhập Đấu khí học viện có yêu cầu gì không?
Nhạc Thành thật sự không tìm thấy lý do khác, hắn nhìn vào trường bào của Hàn Nguyệt, tuy che khuất được da thịt trên người nhưng những đường cong lồi lõm vẫn hiện ra, hơn nữa mùi hương thơm ngát cũng xông vào mũi.
- À, chỉ cần thông qua khảo hạch là được rồi, ngươi muốn tham gia đấu khí học viện? Mau vào đây, ta hiện tại khảo hạch luôn.
Nghe thấy Nhạc Thành muốn có ý gia nhập Đấu khí học viện, Hàn Nguyệt nhất thời cũng quên rằng mình chỉ mặc một bộ trường bào che người, lôi Nhạc Thành vào trong căn phòng.
Nhạc Thành bị Hàn Nguyệt nắm chặt tay đi vào trong gian phòng của nàng, lập tức Hàn Nguyệt bảo Nhạc Thành ngồi xuống, nếu như Nhạc Thành thật sự có thực lực như Nhạc Kiều nói thì phải nói rằng đây là thiên tài trong thiên tài, đem hắn gia nhập vào đấu khí học viện, mình sẽ được học viện tưởng thưởng, nói không chừng cũng có thể ngồi lên vị trí trưởng lão.
Một lát sau, Hàn Nguyệt lấy từ trong tay một vòng tay trữ vật, ý bảo Nhạc Thành vươn tay ra, Hàn Nguyệt đang suy nghĩ làm cách nào kéo Nhạc Thành vào đấu khí học viện, không ngơ Nhạc Thành lại tự tìm tới đây.
- Đem bàn tay đặt trên khối đá đo lường.
Hàn Nguyệt đem một khối đá màu đen đặt trước mặt của Nhạc Thành, ý bảo Nhạc Thành đặt lên trên đó, sau đó dùng một sợi tơ màu lam mỏng cột tay Nhạc Thành lên trên đó.
- Nguyệt tỷ, tỷ…
Nhạc Thành tùy ý để Hàn Nguyệt cột tay mình lên trên đá, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng. Hóa ra Hàn Nguyệt vội vàng khoác trường bào không có đai lưng, hơn nữa nơi mà Nhạc Thành đang ngồi, một bộ ngực đã hiện lên trong mắt của hắn, tăng thêm mùi thơm nhàn nhạt, quả là câu dẫn kinh người.
- Làm sao vậy?
Hàn Nguyệt nhìn thấy ánh mắt của Nhạc Thành thì không biết hắn nhìn mình làm gì.
- Nguyệt tỷ, y phục của tỷ lỏng ra.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trường bào mở rộng ra khiến cho bộ ngực cao ngất, thậm chí là quần lót màu hồng tam giác Nhạc Thành cũng có thể nhìn thấy. Nhạc Thành hiện tại đã không nhịn được nữa, hỏa dục toát lên.
- A, tên tiểu quỷ này.
Hàn nguyệt thấy trường bào của mình mở rộng ra thì lập tức ửng đỏ cả khuôn mặt, nàng lập tức ngượng ngùng nhì Nhạc Thành, thầm nghĩ toàn thân đã bị tên tiểu tử này nhìn thấy, khuôn mặt không kìm được mà đỏ ửng lên vài phần. Bạn đang đọc truyện tại
Hàn Nguyệt hơi xoay người khẽ vuốt ve mấy cái, tựa hồ như nàng đối với thân thể của mình rất hài lòng, mà Hàn Nguyệt xoay người vưa vặn đối diện với cửa sổ, khu tam giác thần bí kia đã hiện ra trong mắt Nhạc Thành.
Chiếc quần lót tam giác màu đỏ hơi lồi ra, mơ hồ có thể nhìn thấy một mảng tươi tốt ở trong đó, Nhạc Thành không nhịn được mà nuốt nước miếng ừng ực một lần nữa. Dáng người của Hàn Nguyệt này thật quá đẹp, đúng là vưu vật trời sinh.
- Mình như vậy thật giống như là hạ lưu.
Nhạc Thành nghĩ trong lòng, nghĩ rằng nếu như nhìn nữa thì sẽ bị phát hiện cho nên định lặng lẽ rời đi.
- Là ai ở bên ngoài?
Hàn Nguyệt dù sao cũng là cao thủ thất tinh đấu linh, Nhạc Thành đi đã phát ra tiếng chân khiến cho nàng phát hiện, ngay lập tức nàng mặc một trường bào màu đỏ nhạt đi ra.
- Là tại hạ, muốn tìm Hàn sư phụ nói chuyện.
Nhạc Thành biến đổi thần sắc, bây giờ chạy đã không còn kịp, đành phải tiến vào cửa ra vào.
- Nhạc Thành, có chuyện gì không? Từ nay về sau gọi ta là Nguyệt tỷ là được rồi.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Nhạc Thành ở cửa ra vào thì hơi bất ngờ, Nhạc Kiều nghe nói Nhạc Thành đã là luyện dược sư tứ phẩm, cho nên không có ý định để hắn gọi mình là sư phụ, một Luyện Dược sư tứ phẩm địa vị còn ở trên cả một thất tinh Đấu Linh.
- Tại hạ đến để hỏi xem gia nhập Đấu khí học viện có yêu cầu gì không?
Nhạc Thành thật sự không tìm thấy lý do khác, hắn nhìn vào trường bào của Hàn Nguyệt, tuy che khuất được da thịt trên người nhưng những đường cong lồi lõm vẫn hiện ra, hơn nữa mùi hương thơm ngát cũng xông vào mũi.
- À, chỉ cần thông qua khảo hạch là được rồi, ngươi muốn tham gia đấu khí học viện? Mau vào đây, ta hiện tại khảo hạch luôn.
Nghe thấy Nhạc Thành muốn có ý gia nhập Đấu khí học viện, Hàn Nguyệt nhất thời cũng quên rằng mình chỉ mặc một bộ trường bào che người, lôi Nhạc Thành vào trong căn phòng.
Nhạc Thành bị Hàn Nguyệt nắm chặt tay đi vào trong gian phòng của nàng, lập tức Hàn Nguyệt bảo Nhạc Thành ngồi xuống, nếu như Nhạc Thành thật sự có thực lực như Nhạc Kiều nói thì phải nói rằng đây là thiên tài trong thiên tài, đem hắn gia nhập vào đấu khí học viện, mình sẽ được học viện tưởng thưởng, nói không chừng cũng có thể ngồi lên vị trí trưởng lão.
Một lát sau, Hàn Nguyệt lấy từ trong tay một vòng tay trữ vật, ý bảo Nhạc Thành vươn tay ra, Hàn Nguyệt đang suy nghĩ làm cách nào kéo Nhạc Thành vào đấu khí học viện, không ngơ Nhạc Thành lại tự tìm tới đây.
- Đem bàn tay đặt trên khối đá đo lường.
Hàn Nguyệt đem một khối đá màu đen đặt trước mặt của Nhạc Thành, ý bảo Nhạc Thành đặt lên trên đó, sau đó dùng một sợi tơ màu lam mỏng cột tay Nhạc Thành lên trên đó.
- Nguyệt tỷ, tỷ…
Nhạc Thành tùy ý để Hàn Nguyệt cột tay mình lên trên đá, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng. Hóa ra Hàn Nguyệt vội vàng khoác trường bào không có đai lưng, hơn nữa nơi mà Nhạc Thành đang ngồi, một bộ ngực đã hiện lên trong mắt của hắn, tăng thêm mùi thơm nhàn nhạt, quả là câu dẫn kinh người.
- Làm sao vậy?
Hàn Nguyệt nhìn thấy ánh mắt của Nhạc Thành thì không biết hắn nhìn mình làm gì.
- Nguyệt tỷ, y phục của tỷ lỏng ra.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trường bào mở rộng ra khiến cho bộ ngực cao ngất, thậm chí là quần lót màu hồng tam giác Nhạc Thành cũng có thể nhìn thấy. Nhạc Thành hiện tại đã không nhịn được nữa, hỏa dục toát lên.
- A, tên tiểu quỷ này.
Hàn nguyệt thấy trường bào của mình mở rộng ra thì lập tức ửng đỏ cả khuôn mặt, nàng lập tức ngượng ngùng nhì Nhạc Thành, thầm nghĩ toàn thân đã bị tên tiểu tử này nhìn thấy, khuôn mặt không kìm được mà đỏ ửng lên vài phần. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|