- Nhạc Thành, tên tiểu tử ngươi thật ngoan độc, Hắc Ưng đã bị ngươi đánh cho trọng thương.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nhưng bọn họ đã dùng toàn lực, tại hạ vẫn chưa dùng toàn lực.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ý là Hắc Ưng muốn lấy mạng của hắn nhưng hắn đánh bị thương đã là nể tình.
Kết cục này là bọn họ tự tìm tới.
Vũ Văn Minh Quang nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì sắc mặt biến đổi sau đó lập tức nói:
- Ta biết rõ trong lòng ngươi có một số bất mãn, như vậy cũng tốt, ít nhất Hắc Ưng, Bạch Ưng sau này cũng không dám không coi ai ra gì.
Bây giờ chuyện của Nhạc Thành ở trong gia tộc không ai dám nói lời nào.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói:
- Ta hôm nay hỏi ngươi muốn khi nào đi tới Nhạc gia, Nhạc gia tuổi trẻ tỉ thí ít nhất cũng phải sau ba tháng.
- Sáng mai tại hạ sẽ đi Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói, có Yến Hiểu Kỳ ở Vũ Văn gia tìm linh châu thượng cổ dù sao cũng tốt hơn.
- Nhanh như vậy cũng tốt, chuyện của Nhạc gia ngươi cẩn thận một chút là được. đến lúc đó ta hi vọng có thể tới Thúy Phong Cổ Nham tìm thấy ngươi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Thúy Phong Cổ Nham, là nơi nào vậy?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, nếu như ngươi không có biện pháp xử lý tốt chuyện ở Nhạc gia thì cũng vô dụng.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
Sang sớm hôm sau, Nhạc Thành cùng với Hỏa Lão,Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song cáo biệt Vũ Văn Minh Quang.
Trước khi đi, Vũ Văn Minh Quang giao cho Nhạc Thành một ngọc giản của Vũ Văn gia tộc nữa, thuận tiện cho Nhạc Thành sau này quay về.
Rời khỏi kết giới, Nhạc Thành một lần nữa tới một vô tận thủy vực, có lẽ không ai biết, đường đường là một Vũ Văn gia tộc lại ẩn sâu ở tận trong vô tận thủy vực này.
- Nhạc Thành, chúng ta bây giờ đi Nhạc gia.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Ừ, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.
Nhạc Thành cất tiếng, sau đó bóp nát ngọc giản.
- Hu.
Một thông đạo xuất hiện, nhóm người Nhạc Thành lập tức đi vào bên trong.
Không sai, một kết giới lớn như vậy, ở giữa không trung liền chấn động không gian.
Đi vào trong thông đạo, Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song khoanh chân ngồi lại mà tu luyện.
Trên người Nhạc Thành tràn ngập thanh sắc quang mang và một khí tức cường hãn.
- Người này tựa hồ như muốn đột phá.
Hỏa Lão hít một hơi dài mà nhìn Nhạc Thành.
- Đúng là muốn đột phá.
Yêu Huyên cũng thở ra một ngụm trọc khí thật dài mà nhìn Nhạc Thành.
Yêu Huyên trước kia có thời gian ở bên cạnh Nhạc Thành cho nên hiểu hắn nhất.
- Chủ nhân thật lợi hại, sắp đột phá tới Phân Thần Kỳ rồi.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi tu luyện công pháp giống như Nhạc Thành sao?
Yêu Huyên kỳ quái hỏi.
- Không sai, chủ nhân nói công pháp mà chủ nhân tu luyện là tu chân, cuối cùng có thể phi thăng lên tiên ma giới.
Đại Song tự hào mà nói.
- Tu chân, ta chưa nghe nói qua, khó trách tên tiểu tử này quỷ dị như vậy.
Hỏa Lão cười khổ một tiếng.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Nhưng bọn họ đã dùng toàn lực, tại hạ vẫn chưa dùng toàn lực.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ý là Hắc Ưng muốn lấy mạng của hắn nhưng hắn đánh bị thương đã là nể tình.
Kết cục này là bọn họ tự tìm tới.
Vũ Văn Minh Quang nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì sắc mặt biến đổi sau đó lập tức nói:
- Ta biết rõ trong lòng ngươi có một số bất mãn, như vậy cũng tốt, ít nhất Hắc Ưng, Bạch Ưng sau này cũng không dám không coi ai ra gì.
Bây giờ chuyện của Nhạc Thành ở trong gia tộc không ai dám nói lời nào.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói:
- Ta hôm nay hỏi ngươi muốn khi nào đi tới Nhạc gia, Nhạc gia tuổi trẻ tỉ thí ít nhất cũng phải sau ba tháng.
- Sáng mai tại hạ sẽ đi Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói, có Yến Hiểu Kỳ ở Vũ Văn gia tìm linh châu thượng cổ dù sao cũng tốt hơn.
- Nhanh như vậy cũng tốt, chuyện của Nhạc gia ngươi cẩn thận một chút là được. đến lúc đó ta hi vọng có thể tới Thúy Phong Cổ Nham tìm thấy ngươi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Thúy Phong Cổ Nham, là nơi nào vậy?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết, nếu như ngươi không có biện pháp xử lý tốt chuyện ở Nhạc gia thì cũng vô dụng.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
Sang sớm hôm sau, Nhạc Thành cùng với Hỏa Lão,Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song cáo biệt Vũ Văn Minh Quang.
Trước khi đi, Vũ Văn Minh Quang giao cho Nhạc Thành một ngọc giản của Vũ Văn gia tộc nữa, thuận tiện cho Nhạc Thành sau này quay về.
Rời khỏi kết giới, Nhạc Thành một lần nữa tới một vô tận thủy vực, có lẽ không ai biết, đường đường là một Vũ Văn gia tộc lại ẩn sâu ở tận trong vô tận thủy vực này.
- Nhạc Thành, chúng ta bây giờ đi Nhạc gia.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Ừ, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.
Nhạc Thành cất tiếng, sau đó bóp nát ngọc giản.
- Hu.
Một thông đạo xuất hiện, nhóm người Nhạc Thành lập tức đi vào bên trong.
Không sai, một kết giới lớn như vậy, ở giữa không trung liền chấn động không gian.
Đi vào trong thông đạo, Hỏa Lão cùng với Yêu Huyên, Đại Song và Tiểu Song khoanh chân ngồi lại mà tu luyện.
Trên người Nhạc Thành tràn ngập thanh sắc quang mang và một khí tức cường hãn.
- Người này tựa hồ như muốn đột phá.
Hỏa Lão hít một hơi dài mà nhìn Nhạc Thành.
- Đúng là muốn đột phá.
Yêu Huyên cũng thở ra một ngụm trọc khí thật dài mà nhìn Nhạc Thành.
Yêu Huyên trước kia có thời gian ở bên cạnh Nhạc Thành cho nên hiểu hắn nhất.
- Chủ nhân thật lợi hại, sắp đột phá tới Phân Thần Kỳ rồi.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi tu luyện công pháp giống như Nhạc Thành sao?
Yêu Huyên kỳ quái hỏi.
- Không sai, chủ nhân nói công pháp mà chủ nhân tu luyện là tu chân, cuối cùng có thể phi thăng lên tiên ma giới.
Đại Song tự hào mà nói.
- Tu chân, ta chưa nghe nói qua, khó trách tên tiểu tử này quỷ dị như vậy.
Hỏa Lão cười khổ một tiếng.
/1346
|