- Tiểu tử này đúng là không tệ, lần đi Thúy Phong Cổ Nham này cũng nên để hắn đi, tám phần huyết mạch Kim Long thân thể, nhất định phải đi, Nhạc gia chúng ta nghìn năm không phát hiện người có nhiều huyết mạch như thế.
Một thanh âm nhỏ giọng nói.
- Đúng thế, chỉ là tất cả phải dựa vào vận mệnh của hắn, chúng ta cần phải chuẩn bị một phen, phỏng chừng không lâu nữa Hắc Ám Thần Điện sẽ hành động.
Vài thanh âm truyền tới ừ trên không trung, sau đó một thanh âm quen thuộc nói:
- Mấy lão bất tử các ngươi khi dễ ta thực lực thấp phải không?
Chủ nhân thanh âm này chính là Hỏa Lão.
Ở trên một đỉnh núi rất lớn, khói bếp lượn lờ, từng đợt mùi thơm xông vào mũi.
Nhạc Thành đi theo đám người Nhạc Thạch Đầu cùng với Nhạc Viễn Bằng tới đây, ở trên này đã có những bếp lò chằng chịt, không ít người nướng thịt ma thú.
- Đội trưởng, sắp chín rồi.
Nhìn thấy đám người Nhạc Thạch Đầu trên mặt đất, không ít hộ vệ đội viên tiến tới nói.
- Được, đoàn người chúng ta ăn, mọi người mau nâng cốc.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
Lúc này một đám hộ vệ viên đặt hũ rượu lớn ở bên cạnh Nhạc Thành, tựa hồ như đã chuẩn bị sẵn.
Đối với rượu ở trên Huyền thiên đại lục, Nhạc Thạch Đầu đã sớm dung qua, một số khách điếm cũng có bán, những rượu này so với ở Hoa hạ thì cũng không khác biệt bao nhiêu, uống nhiều là bị say.
- Nhạc Thành, hôm nay chúng ta uống một chút, chúc mừng ngươi giáo huấn được đám hộ vệ Hoàng Long, ta xem bọn họ về sau có còn khi dễ chúng ta không.
- Nhạc Thạch Đầu lớn tiếng nói.
- Không sai, thành viên đội hộ vệ hôm nay coi như giải được uất khí.
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói.
- Đến đây, mỗi người uống một chén.
Một người mà Nhạc Thành không biết tên đứng dậy nói.
- Được, một chén này chúng ta kính anh hùng của Thanh Long đội Nhạc Thành, về sau chúng ta lấy đó làm gương.
Nhạc Viễn Bằng lớn tiếng nói.
- Kính Nhạc Thành đại nhân.
Mấy nghìn người đồng thanh nói, thanh âm vang lên đinh tai nhức óc.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn cũng không từ chối, cùng mọi người uống một chén, sau đó Nhạc Thành cũng muốn làm quen với mọi người, đây là cơ hội để hắn kiếm Linh châu thượng cổ.
Mọi người không thể thiếu vài chén uống với Nhạc Thành, Nhạc Thành cũng không từ chối ai, ngay cả những hộ vệ bình thường trong Thanh Long hắn cũng không từ chối.
- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ?
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng hỏi, thấy Nhạc Thành uống quá nhiều hắn hơi lo lắng.
- Không sao.
Nhạc Thành mỉm cười, chỉ là rượu mà thôi, vào trong cơ thể là có thể hóa thành hơi nước toát ra ngoài.
- Thạch Đầu, còn có ba người ba tháng nữa tham gia tỉ thí gia tộc, lần này Thanh Long hộ vệ đội chúng ta có thể tham gia không?
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu.
- Không biết, mỗi lần tổ chức là Thanh Long hộ vệ đội chúng ta không ai tham gia vì thực lực chúng ta quá thấp, tham gia chỉ rước thêm nhục.
Nhạc Thạch Đầu thở dài.
- Nhưng mà lần này chúng ta đề cử Nhạc Thành thế nào, ta thấy Nhạc Thành cũng có hi vọng. Nguồn truyện:
Một thanh âm nhỏ giọng nói.
- Đúng thế, chỉ là tất cả phải dựa vào vận mệnh của hắn, chúng ta cần phải chuẩn bị một phen, phỏng chừng không lâu nữa Hắc Ám Thần Điện sẽ hành động.
Vài thanh âm truyền tới ừ trên không trung, sau đó một thanh âm quen thuộc nói:
- Mấy lão bất tử các ngươi khi dễ ta thực lực thấp phải không?
Chủ nhân thanh âm này chính là Hỏa Lão.
Ở trên một đỉnh núi rất lớn, khói bếp lượn lờ, từng đợt mùi thơm xông vào mũi.
Nhạc Thành đi theo đám người Nhạc Thạch Đầu cùng với Nhạc Viễn Bằng tới đây, ở trên này đã có những bếp lò chằng chịt, không ít người nướng thịt ma thú.
- Đội trưởng, sắp chín rồi.
Nhìn thấy đám người Nhạc Thạch Đầu trên mặt đất, không ít hộ vệ đội viên tiến tới nói.
- Được, đoàn người chúng ta ăn, mọi người mau nâng cốc.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
Lúc này một đám hộ vệ viên đặt hũ rượu lớn ở bên cạnh Nhạc Thành, tựa hồ như đã chuẩn bị sẵn.
Đối với rượu ở trên Huyền thiên đại lục, Nhạc Thạch Đầu đã sớm dung qua, một số khách điếm cũng có bán, những rượu này so với ở Hoa hạ thì cũng không khác biệt bao nhiêu, uống nhiều là bị say.
- Nhạc Thành, hôm nay chúng ta uống một chút, chúc mừng ngươi giáo huấn được đám hộ vệ Hoàng Long, ta xem bọn họ về sau có còn khi dễ chúng ta không.
- Nhạc Thạch Đầu lớn tiếng nói.
- Không sai, thành viên đội hộ vệ hôm nay coi như giải được uất khí.
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói.
- Đến đây, mỗi người uống một chén.
Một người mà Nhạc Thành không biết tên đứng dậy nói.
- Được, một chén này chúng ta kính anh hùng của Thanh Long đội Nhạc Thành, về sau chúng ta lấy đó làm gương.
Nhạc Viễn Bằng lớn tiếng nói.
- Kính Nhạc Thành đại nhân.
Mấy nghìn người đồng thanh nói, thanh âm vang lên đinh tai nhức óc.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn cũng không từ chối, cùng mọi người uống một chén, sau đó Nhạc Thành cũng muốn làm quen với mọi người, đây là cơ hội để hắn kiếm Linh châu thượng cổ.
Mọi người không thể thiếu vài chén uống với Nhạc Thành, Nhạc Thành cũng không từ chối ai, ngay cả những hộ vệ bình thường trong Thanh Long hắn cũng không từ chối.
- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ?
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng hỏi, thấy Nhạc Thành uống quá nhiều hắn hơi lo lắng.
- Không sao.
Nhạc Thành mỉm cười, chỉ là rượu mà thôi, vào trong cơ thể là có thể hóa thành hơi nước toát ra ngoài.
- Thạch Đầu, còn có ba người ba tháng nữa tham gia tỉ thí gia tộc, lần này Thanh Long hộ vệ đội chúng ta có thể tham gia không?
Nhạc Viễn Bằng cất tiếng nói với Nhạc Thạch Đầu.
- Không biết, mỗi lần tổ chức là Thanh Long hộ vệ đội chúng ta không ai tham gia vì thực lực chúng ta quá thấp, tham gia chỉ rước thêm nhục.
Nhạc Thạch Đầu thở dài.
- Nhưng mà lần này chúng ta đề cử Nhạc Thành thế nào, ta thấy Nhạc Thành cũng có hi vọng. Nguồn truyện:
/1346
|