- Hân Nhi, làm sao muội biết ta ở đây, ta muốn đi tới cửa hàng xem một chút.
Nhìn thấy Tô Hân Nhi ở trước mắt, Nhạc Thành thầm nghĩ, tiểu ny tử này sau vài năm nữa nhất định là một người hại nước hại dân vì sắc đẹp của mình.
- Muội vào phòng tìm huynh, không thấy huynh đâu nghe người hầu nói huynh ở đây cho nên muội liền tới đây tìm huynh. Huynh trước kia chưa từng tới các cửa hàng, tại sao hôm nay lại muốn đi?
Tô Hân Nhi nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, nhắc tới chuyện trước kia.
- Ta đi tìm chút đồ.
Nhạc Thành trả lời, ở trong trí nhớ hắn cũng biết rằng trước kia hắn không quan tâm tới chuyện cửa hàng.
- Muội đi cùng huynh, muội thấy xem ra cửa hàng ở đâu huynh cũng không biết.
Tô Hân Nhi mỉm cười với Nhạc Thành.
- Vậy thì hay lắm.
Nhạc Thành ngẩn người, vốn hắn còn không biết cửa hàng của Nhạc gia nằm ở đâu, cho nên có Tô Hân Nhi đi theo thì tốt quá.
Hai người dưới sự dẫn dắt của Tô Hân Nhi đi xuyên qua một con đường nhỏ tới một anh trấn náo nhiệt trên đường cái. Nhạc Thành cũng nói với Tô Hân Nhi là hắn muốn tới cửa hàng bán binh khí và dược vật xem một chút.
- Nhạc gia binh khí phô là nơi chuyên buôn bán cửa hàng cùng với dược vật của nhạc gia, chỉ là việc buôn bán càng ngày càng kém, khong ít người đã đến cửa hàng đối diện gọi là Hoàng gia binh khí phô để mua đồ.
Nhạc gia binh khí phô chủ yếu kinh doanh một số binh khí cấp thấp cùng với những đan dược mà tu luyện giả không thể thiếu, đương nhiên những đan dược này cũng là do một luyện dược sư nịnh phẩm mà Nhạc gia mời tới luyện ra, một nhị phẩm luyện dược sư ở trấn nhỏ này đã phong quang vô hạn, là một đại nhân vật, địa vị ở đây một đại đấu sư cùng với ma pháp sư cấp ba cũng không so sánh được.
Luyện dược sư đê cấp theo thứ tự là nhất phẩm tới cửu phẩm, trở thành luyện dược sư vô cùng hà khắc mà tấn cấp cũng bị vây hãm rất khó khăn, cộng thêm yêu cầu là không rời khỏi đan dược cho nên địa vị của luyện dược sư rất cao.
Khi hai người tới Nhạc gia binh khí phô, ngươi của Nhạc gia cũng nhận ra Tô Hân Nhi và Nhạc Thành thì vội vàng tới chào hỏi.
Nhạc Thành đánh giá Nhạc gia binh khí phô, diện tiacsh và quy mô ở đây không phải là nhỏ, đồ vật bên trong cũng rất nhiều, tổng cộng ở bên trong có tới năm sáu người bận rội.
- Phong thúc.
Một trung niên mặc thanh sắc trường bào hiện ra ở bên cạnh Nhạc Thành, Nhạc Thành mỉm cười lễ độ lên tiếng. Người này chính là Nhạc Tử Phong, gian hàng này chính là do y phụ trách.
- Thàn Nhi, hôm nay tại sao lại rảnh rỗi tới thăm Phong Thúc vậy, bình thường Phong thúc gọi ngươi thế nào ngươi cũng không tới. Ừ đi ra ngoài dạo chơi cho tâm tình tốt hơn một chút, từ nay về sau phụ giúp Phong thúc việc buôn bán.
Nhạc Tử Phong khẽ cười nói với Nhạc Thành, Nhạc Thành nhận ra, Phong thúc đối với hắn cũng vô cùng yêu mến.
- Phong thúc, vậy con cũng theo thúc học việc buôn bán được không.
Tô Hân Nhi đưa đôi mắt tinh khiến nhìn Nhạc Tử Phong nói.
- Con đó, tiểu nha đầu này càng lớn càng xinh đẹp, qua một hai năm nữa, chờ Kiều tỷ tr về ta sẽ kiếm cho các ngươi mỗi người một người chồng tốt mà gả.
Nhạc Tử Phong mỗi khi nhìn thấy Tô Hân Nhi là nhớ tới nữ nhi của mình, đứa bé này sinh sớm hơn nàng mấy tháng.
- Phong thúc xấu lắm, mỗi lần gặp là nói giỡn con, con không để ý tới người nữa.
Tô Hân Nhi nhanh chóng ửng đỏ cả khuôn mặt, mỗi lần nàng bị Phong thúc ghẹo là đều chạy đi chơi.
Nhìn dáng vẻ của Tô Hân Nhi, Nhạc Tử Phong cũng mỉm cười, nha đầu này càng ngày càng đẹp.
- Phong thúc, con muốn xem một chút binh khí có được không?
Nhạc Thành hỏi Nhạc Tử Phong, nơi này Nhạc Tử Phong phụ trách, dĩ nhiên là phải được sự đồng ý của y.
- Được, ngươi đi vào bên trong nhìn đi.
Nhạc Tử Phong nghi hoặc đánh giá Nhạc Thành, hắn không tu luyện đấu khí và ma pháp, không biết lần này hắn muốn nhìn để làm gì, tuy nghi hoặc nhưng y vẫn cho Nhạc Thành vào bên trong.
- Đa tạ Phong thúc.
Nhạc Thành nói lời cảm tạ với Nhạc Phong, sau đó hắn đi vào trong cửa hàng.
- Tinh thiết chết tạo, huyền thiết chế tạo.
Nhạc Thành cầm từng binh khí ở trên kệ nhìn qua một lượt, trên mặt hắn nở ra một nụ cười hưng phấn, những tài liệu luyện binh khí này so với ở Hoa Hạ cũng không khác biệt nhau nhiều lắm, cũng có thể chế tạo thành pháp khí.
- Huyết linh thảo, năm quả.
Ngay lập tức Nhạc Thành đi tới bên trên một chiếc kệ, ở đó có một ít đan dược, Nhạc Thành khẽ cầm một viên lên cẩn thận dò xét, trong lòng lại mừng rỡ một lần nữa. Hóa ra những đan dược này so với đan dược trước kia mình luyện chế cũng không khác biệt nhau nhiều lắm, cũng sử dụng dược liệu giống nhau, chỉ là tên gọi thì không giống nhau mà thôi.
- Thành Nhi, con còn tìm hiểu đan dược sao?
Nhạc Tử Phong nhìn thấy nét mặt hưng phấn của Nhạc Thành thì đến bên cạnh hắn mà hỏi.
- Con có hiểu một chút, Phong thúc, người có những dược liệu rải rác không, con muốn tìm một số thứ hữu dụng.
Nhạc Thành hỏi Nhạc Tử Phong, hắn cũng muốn mau chóng luyện chế ra Trúc Cơ Đan, sau khi nhai Trúc Cơ đan tu vi mới có thể ổn định. Cũng may Trúc Cơ đan không phải là đan dược cao cấp gì, với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của mình hiện tại thì có thể luyện chế thành công.
- Ở bên trong có, đi theo ta. Nguồn truyện:
Nhìn thấy Tô Hân Nhi ở trước mắt, Nhạc Thành thầm nghĩ, tiểu ny tử này sau vài năm nữa nhất định là một người hại nước hại dân vì sắc đẹp của mình.
- Muội vào phòng tìm huynh, không thấy huynh đâu nghe người hầu nói huynh ở đây cho nên muội liền tới đây tìm huynh. Huynh trước kia chưa từng tới các cửa hàng, tại sao hôm nay lại muốn đi?
Tô Hân Nhi nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, nhắc tới chuyện trước kia.
- Ta đi tìm chút đồ.
Nhạc Thành trả lời, ở trong trí nhớ hắn cũng biết rằng trước kia hắn không quan tâm tới chuyện cửa hàng.
- Muội đi cùng huynh, muội thấy xem ra cửa hàng ở đâu huynh cũng không biết.
Tô Hân Nhi mỉm cười với Nhạc Thành.
- Vậy thì hay lắm.
Nhạc Thành ngẩn người, vốn hắn còn không biết cửa hàng của Nhạc gia nằm ở đâu, cho nên có Tô Hân Nhi đi theo thì tốt quá.
Hai người dưới sự dẫn dắt của Tô Hân Nhi đi xuyên qua một con đường nhỏ tới một anh trấn náo nhiệt trên đường cái. Nhạc Thành cũng nói với Tô Hân Nhi là hắn muốn tới cửa hàng bán binh khí và dược vật xem một chút.
- Nhạc gia binh khí phô là nơi chuyên buôn bán cửa hàng cùng với dược vật của nhạc gia, chỉ là việc buôn bán càng ngày càng kém, khong ít người đã đến cửa hàng đối diện gọi là Hoàng gia binh khí phô để mua đồ.
Nhạc gia binh khí phô chủ yếu kinh doanh một số binh khí cấp thấp cùng với những đan dược mà tu luyện giả không thể thiếu, đương nhiên những đan dược này cũng là do một luyện dược sư nịnh phẩm mà Nhạc gia mời tới luyện ra, một nhị phẩm luyện dược sư ở trấn nhỏ này đã phong quang vô hạn, là một đại nhân vật, địa vị ở đây một đại đấu sư cùng với ma pháp sư cấp ba cũng không so sánh được.
Luyện dược sư đê cấp theo thứ tự là nhất phẩm tới cửu phẩm, trở thành luyện dược sư vô cùng hà khắc mà tấn cấp cũng bị vây hãm rất khó khăn, cộng thêm yêu cầu là không rời khỏi đan dược cho nên địa vị của luyện dược sư rất cao.
Khi hai người tới Nhạc gia binh khí phô, ngươi của Nhạc gia cũng nhận ra Tô Hân Nhi và Nhạc Thành thì vội vàng tới chào hỏi.
Nhạc Thành đánh giá Nhạc gia binh khí phô, diện tiacsh và quy mô ở đây không phải là nhỏ, đồ vật bên trong cũng rất nhiều, tổng cộng ở bên trong có tới năm sáu người bận rội.
- Phong thúc.
Một trung niên mặc thanh sắc trường bào hiện ra ở bên cạnh Nhạc Thành, Nhạc Thành mỉm cười lễ độ lên tiếng. Người này chính là Nhạc Tử Phong, gian hàng này chính là do y phụ trách.
- Thàn Nhi, hôm nay tại sao lại rảnh rỗi tới thăm Phong Thúc vậy, bình thường Phong thúc gọi ngươi thế nào ngươi cũng không tới. Ừ đi ra ngoài dạo chơi cho tâm tình tốt hơn một chút, từ nay về sau phụ giúp Phong thúc việc buôn bán.
Nhạc Tử Phong khẽ cười nói với Nhạc Thành, Nhạc Thành nhận ra, Phong thúc đối với hắn cũng vô cùng yêu mến.
- Phong thúc, vậy con cũng theo thúc học việc buôn bán được không.
Tô Hân Nhi đưa đôi mắt tinh khiến nhìn Nhạc Tử Phong nói.
- Con đó, tiểu nha đầu này càng lớn càng xinh đẹp, qua một hai năm nữa, chờ Kiều tỷ tr về ta sẽ kiếm cho các ngươi mỗi người một người chồng tốt mà gả.
Nhạc Tử Phong mỗi khi nhìn thấy Tô Hân Nhi là nhớ tới nữ nhi của mình, đứa bé này sinh sớm hơn nàng mấy tháng.
- Phong thúc xấu lắm, mỗi lần gặp là nói giỡn con, con không để ý tới người nữa.
Tô Hân Nhi nhanh chóng ửng đỏ cả khuôn mặt, mỗi lần nàng bị Phong thúc ghẹo là đều chạy đi chơi.
Nhìn dáng vẻ của Tô Hân Nhi, Nhạc Tử Phong cũng mỉm cười, nha đầu này càng ngày càng đẹp.
- Phong thúc, con muốn xem một chút binh khí có được không?
Nhạc Thành hỏi Nhạc Tử Phong, nơi này Nhạc Tử Phong phụ trách, dĩ nhiên là phải được sự đồng ý của y.
- Được, ngươi đi vào bên trong nhìn đi.
Nhạc Tử Phong nghi hoặc đánh giá Nhạc Thành, hắn không tu luyện đấu khí và ma pháp, không biết lần này hắn muốn nhìn để làm gì, tuy nghi hoặc nhưng y vẫn cho Nhạc Thành vào bên trong.
- Đa tạ Phong thúc.
Nhạc Thành nói lời cảm tạ với Nhạc Phong, sau đó hắn đi vào trong cửa hàng.
- Tinh thiết chết tạo, huyền thiết chế tạo.
Nhạc Thành cầm từng binh khí ở trên kệ nhìn qua một lượt, trên mặt hắn nở ra một nụ cười hưng phấn, những tài liệu luyện binh khí này so với ở Hoa Hạ cũng không khác biệt nhau nhiều lắm, cũng có thể chế tạo thành pháp khí.
- Huyết linh thảo, năm quả.
Ngay lập tức Nhạc Thành đi tới bên trên một chiếc kệ, ở đó có một ít đan dược, Nhạc Thành khẽ cầm một viên lên cẩn thận dò xét, trong lòng lại mừng rỡ một lần nữa. Hóa ra những đan dược này so với đan dược trước kia mình luyện chế cũng không khác biệt nhau nhiều lắm, cũng sử dụng dược liệu giống nhau, chỉ là tên gọi thì không giống nhau mà thôi.
- Thành Nhi, con còn tìm hiểu đan dược sao?
Nhạc Tử Phong nhìn thấy nét mặt hưng phấn của Nhạc Thành thì đến bên cạnh hắn mà hỏi.
- Con có hiểu một chút, Phong thúc, người có những dược liệu rải rác không, con muốn tìm một số thứ hữu dụng.
Nhạc Thành hỏi Nhạc Tử Phong, hắn cũng muốn mau chóng luyện chế ra Trúc Cơ Đan, sau khi nhai Trúc Cơ đan tu vi mới có thể ổn định. Cũng may Trúc Cơ đan không phải là đan dược cao cấp gì, với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của mình hiện tại thì có thể luyện chế thành công.
- Ở bên trong có, đi theo ta. Nguồn truyện:
/1346
|