- Khách khí rồi, bất kể thế nào ngươi cũng là cường giả Đấu Thánh, đúng là hậu sinh khả úy.
Tôn Lạc cất tiếng nói.
- Hiểu Kỳ tỉ tỉ, tỉ tại sao lại ở chỗ này?
Tôn Thi Thi nhìn về phía Yến Hiểu Kỳ mà hỏi, nữ nhân xinh đẹp luôn chú ý những mỹ nữ khác.
Về phần Tôn Thi Thi ở trong viễn cổ kết giới cũng biết quan hệ giữa Yến Hiểu Kỳ và Nhạc Thành.
- Thi Thi muội cũng định tiến vào Thúy Phong Cổ Nham sao?
Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ cũng hơi biến đổi, Tôn Thi Thi dĩ nhiên nàng cũng biết có quan hệ mập mờ với Nhạc Thành.
Về phần Tôn Thi Thi Yến Hiểu Kỳ không ghen là nói dối, tuy nhiên Nhạc Thành lưu tình khắp nơi nàng đã coi đó là thói quen, hơn nữa Tôn Thi Thi vừa gặp Yến Hiểu Kỳ đã chào hỏi cho nên Yến Hiểu Kỳ cũng không phải là người tính toán chi li.
- Ừ, đúng thế, lần này chúng ta có thể làm bạn rồi.
Tôn Thi Thi nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ cũng không có ấn tượng xấu với mình thì nở ra một nụ cười.
Nhìn thấy hai nữ tử nói chuyện vui vẻ, Vũ Văn gia và Tôn gia cũng bất ngờ, tuy nhiên ai cũng không biểu lộ ra mặt.
- Xoẹt xoẹt.
Ở trên không trung, không gian liền gợn sóng, sau đó mười thân ảnh đã rơi xuống mặt đất.
Trong mười người này có một lão nhân áo xanh, nếu như Nhạc Thành ỏ đây thì có thể nhận ra đây chính là người mà lần trước đưa cho Nhạc Thành ba mươi viên cửu phẩm đan dược vì thua cược, Trần Xuân của Trần gia.
Mà ở sau lưng của Trần Xuân có hai thanh niên, thực lực tựa hồ cũng là tứ tinh ngũ tinh Đấu Tôn, hẳn là người tham gia Thúy Phong Cổ Nham của Trần gia lần này.
- A, Vũ Văn Nam, Tôn Lạc các ngươi đến cũng thật sớm.
Trần Xuân sau khi hạ xuống liền nói với Vũ Văn Nam và Tôn Lạc.
- Trần Xuân lão bất tử ngươi đã tới chậm rồi.
Vũ Văn Nam không khách khí mà quở trách Trần Xuân.
- Các ngươi đến sớm có thể lấy được thành tích tốt không phải sao?
Trần Xuân nhìn Vũ Văn Nam mà bất đắc dĩ, dường như hai người đã biết nhau rất lâu.
- Trần Xuân nghe nói lần trước ngươi bại bởi con rể của Vũ Văn gia mà mất ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược, ngươi đúng là bại gia, nếu không thì hôm nay chúng ta đánh cuộc thế nào, ta cũng đang thiếu đan dược, dù sao trên người ngươi đan dược cũng có rất nhiều.
Vũ Văn Nam cất tiếng cười nói với Trần Xuân.
- Cho dù ta đan dược nhiều nhưng cũng không thể thua ngươi, lần sau ngươi muốn tìm ta luyện chế đan dược thì hãy mang một quyển thiên cấp đấu kỹ của Vũ Văn gia tới mà đổi nếu không thì miễn bàn.
Trần Xuân căm tức nhìn Vũ Văn Nam, hắn dĩ nhiên là biết Vũ Văn Nam đang cố ý trêu chọc mình.
- Trần Xuân, ngươi tại sao lại tức giận như vậy, ta chỉ nói đùa mà thôi.
Vũ Văn Nam biến sắc sau đó cất tiếng nói, cửu phẩm Luyện Dược Sư không phải dễ dàng đắc tội, nếu không thì rất phiền toái.
Trần Xuân hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Văn Nam, hắn thực sự không hề tức giận chỉ là muốn bịt miệng Vũ Văn Nam mà thôi.
- Xoẹt xoẹt.
Ở giữa không trung không gian trở nên chấn động, sau đó một đạo không gian hiện lên, mười thân ảnh rơi xuống, khiến cho cả Vũ Văn Nam, Tôn Lạc Trần Xuân cũng biến sắc.
Lần này người đi tới dẫn đầu là một lão giả áo vàng, sau lưng có hai thanh niên cứng cáp, phần còn lại là một cường giả Đấu Tôn.
Mà trong đám người này Nhạc Thành ở đây cũng có thể nhận ra một hán tử và một trưởng lão, hán tử kia chính là người của Viễn Cổ Hổ Tộc Nhạc Thành đã gặp ở tại Trần gia.
- Vũ Văn Nam, Tôn Lạc, Trần Xuân ba người các ngươi đã đến.
Lão nhân áo vàng kia hạ xuống mà nói với Vũ Văn Nam.
Hổ Du, ngươi cũng tới rồi sao?
Trần Xuân cất tiếng nói, trong lời nói không hề có vẻ nhiệt tình.
- Hổ Du, lần này viễn cổ Hổ Tộc các ngươi quả là không tệ, cử tới mộ tứ tinh và một ngũ tinh Đấu Tôn.
Vũ Văn Nam cất tiếng nói với Hổ Du.
- Vũ Văn gia các ngươi cũng không tệ.
Hổ Du quét qua trên người Yến Hiểu Kỳ một chút.
- Xoẹt xoẹt.
Tôn Lạc cất tiếng nói.
- Hiểu Kỳ tỉ tỉ, tỉ tại sao lại ở chỗ này?
Tôn Thi Thi nhìn về phía Yến Hiểu Kỳ mà hỏi, nữ nhân xinh đẹp luôn chú ý những mỹ nữ khác.
Về phần Tôn Thi Thi ở trong viễn cổ kết giới cũng biết quan hệ giữa Yến Hiểu Kỳ và Nhạc Thành.
- Thi Thi muội cũng định tiến vào Thúy Phong Cổ Nham sao?
Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ cũng hơi biến đổi, Tôn Thi Thi dĩ nhiên nàng cũng biết có quan hệ mập mờ với Nhạc Thành.
Về phần Tôn Thi Thi Yến Hiểu Kỳ không ghen là nói dối, tuy nhiên Nhạc Thành lưu tình khắp nơi nàng đã coi đó là thói quen, hơn nữa Tôn Thi Thi vừa gặp Yến Hiểu Kỳ đã chào hỏi cho nên Yến Hiểu Kỳ cũng không phải là người tính toán chi li.
- Ừ, đúng thế, lần này chúng ta có thể làm bạn rồi.
Tôn Thi Thi nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ cũng không có ấn tượng xấu với mình thì nở ra một nụ cười.
Nhìn thấy hai nữ tử nói chuyện vui vẻ, Vũ Văn gia và Tôn gia cũng bất ngờ, tuy nhiên ai cũng không biểu lộ ra mặt.
- Xoẹt xoẹt.
Ở trên không trung, không gian liền gợn sóng, sau đó mười thân ảnh đã rơi xuống mặt đất.
Trong mười người này có một lão nhân áo xanh, nếu như Nhạc Thành ỏ đây thì có thể nhận ra đây chính là người mà lần trước đưa cho Nhạc Thành ba mươi viên cửu phẩm đan dược vì thua cược, Trần Xuân của Trần gia.
Mà ở sau lưng của Trần Xuân có hai thanh niên, thực lực tựa hồ cũng là tứ tinh ngũ tinh Đấu Tôn, hẳn là người tham gia Thúy Phong Cổ Nham của Trần gia lần này.
- A, Vũ Văn Nam, Tôn Lạc các ngươi đến cũng thật sớm.
Trần Xuân sau khi hạ xuống liền nói với Vũ Văn Nam và Tôn Lạc.
- Trần Xuân lão bất tử ngươi đã tới chậm rồi.
Vũ Văn Nam không khách khí mà quở trách Trần Xuân.
- Các ngươi đến sớm có thể lấy được thành tích tốt không phải sao?
Trần Xuân nhìn Vũ Văn Nam mà bất đắc dĩ, dường như hai người đã biết nhau rất lâu.
- Trần Xuân nghe nói lần trước ngươi bại bởi con rể của Vũ Văn gia mà mất ba mươi viên cửu phẩm trung giai đan dược, ngươi đúng là bại gia, nếu không thì hôm nay chúng ta đánh cuộc thế nào, ta cũng đang thiếu đan dược, dù sao trên người ngươi đan dược cũng có rất nhiều.
Vũ Văn Nam cất tiếng cười nói với Trần Xuân.
- Cho dù ta đan dược nhiều nhưng cũng không thể thua ngươi, lần sau ngươi muốn tìm ta luyện chế đan dược thì hãy mang một quyển thiên cấp đấu kỹ của Vũ Văn gia tới mà đổi nếu không thì miễn bàn.
Trần Xuân căm tức nhìn Vũ Văn Nam, hắn dĩ nhiên là biết Vũ Văn Nam đang cố ý trêu chọc mình.
- Trần Xuân, ngươi tại sao lại tức giận như vậy, ta chỉ nói đùa mà thôi.
Vũ Văn Nam biến sắc sau đó cất tiếng nói, cửu phẩm Luyện Dược Sư không phải dễ dàng đắc tội, nếu không thì rất phiền toái.
Trần Xuân hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Văn Nam, hắn thực sự không hề tức giận chỉ là muốn bịt miệng Vũ Văn Nam mà thôi.
- Xoẹt xoẹt.
Ở giữa không trung không gian trở nên chấn động, sau đó một đạo không gian hiện lên, mười thân ảnh rơi xuống, khiến cho cả Vũ Văn Nam, Tôn Lạc Trần Xuân cũng biến sắc.
Lần này người đi tới dẫn đầu là một lão giả áo vàng, sau lưng có hai thanh niên cứng cáp, phần còn lại là một cường giả Đấu Tôn.
Mà trong đám người này Nhạc Thành ở đây cũng có thể nhận ra một hán tử và một trưởng lão, hán tử kia chính là người của Viễn Cổ Hổ Tộc Nhạc Thành đã gặp ở tại Trần gia.
- Vũ Văn Nam, Tôn Lạc, Trần Xuân ba người các ngươi đã đến.
Lão nhân áo vàng kia hạ xuống mà nói với Vũ Văn Nam.
Hổ Du, ngươi cũng tới rồi sao?
Trần Xuân cất tiếng nói, trong lời nói không hề có vẻ nhiệt tình.
- Hổ Du, lần này viễn cổ Hổ Tộc các ngươi quả là không tệ, cử tới mộ tứ tinh và một ngũ tinh Đấu Tôn.
Vũ Văn Nam cất tiếng nói với Hổ Du.
- Vũ Văn gia các ngươi cũng không tệ.
Hổ Du quét qua trên người Yến Hiểu Kỳ một chút.
- Xoẹt xoẹt.
/1346
|