Tôn Thi Thi nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ, có chút hỏi.
- Ta đi một mình, trên đường đi ta cũng không có nhìn thấy những người khác.
Yến Hiểu Kỳ nói.
Hai nữ tử lập tức kể ra mấy ngày trước mình gặp một số nguy hiểm, cũng làm cho đối phương cảm thấy toát mồ hôi lạnh.
- Hiểu Kỳ tỷ, không biết Nhạc Thành ở đâu.
Tôn Thi Thi nói.
- Thi Thi, ngươi cứ yên tâm đi, tên kia chắc không xảy ra chuyện gì đâu, chúng ta đều không sao, hắn lại càng không có việc gì.
Yến Hiểu Kỳ đối với Nhạc Thành rất có tự tin.
- Chúng ta đi thôi, có lẽ Nhạc Thành ở phía trước rồi.
Tôn Thi Thi nói.
Lập tức hai nữ tử cùng kết bạn đi về phía trước, lúc này trong lòng hai người không còn gì phải lo lắng.
Thời gian từng ngày trôi qua, ở Cổ nham Thuý Phong, chín đại thế lực đóng quân thuận lợi chờ tộc nhân ra.
Các tộc đều tự hạ trại, sau đó ở Thuý Phong tìm một chỗ cắm trại, chỉ là tứ đại nhân tộc, Thần hoàng tộc, viễn cổ Minh Xà tộc, viễn cổ Hổ tộc, Toan Nghê tộc cùng một bên, về phần Hắc Ám Thần điện một mình một chỗ.
Hắc Ám Thần điện cùng các tộc đều có ân oán, chuyện năm đó sớm đã có ước định, bất kể sảy ra chuyện gì, ở chỗ Thuý Phong này cũng không cho phép ra tay. Cho nên bây giờ cũng không phát sinh sự tình gì.
Thời gian từng ngày trôi qua, đi vào Cổ nham ngày thứ bảy, mà bên trong Cổ nham Nhạc Thành cùng Minh Yêu cũng chưa có đi ra, ở chỗ này Nhạc Thành cùng Minh Yêu hai ngày nay gặp không ít ma thú.
Hai người giết những ma thú đó, đối với thực lực hai người cũng là chuyện đơn giản.
- Nhạc Thành, chúng ta đi vào ngày thứ tám rồi, khi nào mới có thể đến nơi.
Minh Yêu hỏi.
- Cổ động, thời gian còn sớm lắm.
Nhạc Thành nói.
- Ồ.
Lời Nhạc Thành nói vừa dứt, lập tức trên mặt hồ nghi, thần thức của hắn tựa hồ cảm ứng được cái gì đó.
Trong tay thủ ấn đồng thời đánh ra, thần thức Nhạc Thành tỏa ra, một lát sau, Nhạc Thành sắc mặt thay đổi, lập tức hướng mặt trước bay lên.
Tại thung lũng, một bóng hình xinh đẹp màu trắng ở trên trên không trung bao bọc một ngọn lửa nóng bỏng, lực lượng công kích trong tay mạnh mẽ đánh ra.
Bóng hình xinh đẹp màu trắng này chính là Đông Phương Lạc Nhan, bốn người chung quanh, hai người là viễn cổ Hổ tộc cùng một người Toan Nghê tộc, một người Hắc Ám Thần điện hắc y Thanh niên. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Ta đi một mình, trên đường đi ta cũng không có nhìn thấy những người khác.
Yến Hiểu Kỳ nói.
Hai nữ tử lập tức kể ra mấy ngày trước mình gặp một số nguy hiểm, cũng làm cho đối phương cảm thấy toát mồ hôi lạnh.
- Hiểu Kỳ tỷ, không biết Nhạc Thành ở đâu.
Tôn Thi Thi nói.
- Thi Thi, ngươi cứ yên tâm đi, tên kia chắc không xảy ra chuyện gì đâu, chúng ta đều không sao, hắn lại càng không có việc gì.
Yến Hiểu Kỳ đối với Nhạc Thành rất có tự tin.
- Chúng ta đi thôi, có lẽ Nhạc Thành ở phía trước rồi.
Tôn Thi Thi nói.
Lập tức hai nữ tử cùng kết bạn đi về phía trước, lúc này trong lòng hai người không còn gì phải lo lắng.
Thời gian từng ngày trôi qua, ở Cổ nham Thuý Phong, chín đại thế lực đóng quân thuận lợi chờ tộc nhân ra.
Các tộc đều tự hạ trại, sau đó ở Thuý Phong tìm một chỗ cắm trại, chỉ là tứ đại nhân tộc, Thần hoàng tộc, viễn cổ Minh Xà tộc, viễn cổ Hổ tộc, Toan Nghê tộc cùng một bên, về phần Hắc Ám Thần điện một mình một chỗ.
Hắc Ám Thần điện cùng các tộc đều có ân oán, chuyện năm đó sớm đã có ước định, bất kể sảy ra chuyện gì, ở chỗ Thuý Phong này cũng không cho phép ra tay. Cho nên bây giờ cũng không phát sinh sự tình gì.
Thời gian từng ngày trôi qua, đi vào Cổ nham ngày thứ bảy, mà bên trong Cổ nham Nhạc Thành cùng Minh Yêu cũng chưa có đi ra, ở chỗ này Nhạc Thành cùng Minh Yêu hai ngày nay gặp không ít ma thú.
Hai người giết những ma thú đó, đối với thực lực hai người cũng là chuyện đơn giản.
- Nhạc Thành, chúng ta đi vào ngày thứ tám rồi, khi nào mới có thể đến nơi.
Minh Yêu hỏi.
- Cổ động, thời gian còn sớm lắm.
Nhạc Thành nói.
- Ồ.
Lời Nhạc Thành nói vừa dứt, lập tức trên mặt hồ nghi, thần thức của hắn tựa hồ cảm ứng được cái gì đó.
Trong tay thủ ấn đồng thời đánh ra, thần thức Nhạc Thành tỏa ra, một lát sau, Nhạc Thành sắc mặt thay đổi, lập tức hướng mặt trước bay lên.
Tại thung lũng, một bóng hình xinh đẹp màu trắng ở trên trên không trung bao bọc một ngọn lửa nóng bỏng, lực lượng công kích trong tay mạnh mẽ đánh ra.
Bóng hình xinh đẹp màu trắng này chính là Đông Phương Lạc Nhan, bốn người chung quanh, hai người là viễn cổ Hổ tộc cùng một người Toan Nghê tộc, một người Hắc Ám Thần điện hắc y Thanh niên. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1346
|