- Đùng.
Lôi điện trụ hung hăng theo Hắc ưng bố trí xong, bên trong Thiên Nhãn U Lam trực tiếp đánh xuống.
- Thình thình.
Trên không trung, Thiên bên trong Nhãn U Lam một mảnh điện quang hỏa thạch tràn ngập, lập tức Thiên Nhãn U Lam điện quang hỏa thạch trực tiếp tán loạn, đồng thời, trên khuôn mặt Hắc ưng đột nhiên trắng bệch, sau đó máu tươi phun ra.
- Ti ti.
Bên trong Thiên Nhãn U Lam tán loạn, lôi điện trụ vẫn rơi vào trên ngực Hắc ưng, điện trụ tại Thiên Nhãn U Lam ngăn cản một lần, nhưng cũng đủ làm cho Hắc ưng chết.
- Thịch.
Thân hình Hắc ưng rơi trên mặt đất, trên thân đã là một mảnh cháy đen, một lôi điện mạnh mẽ đánh xuống.
- Hắc ưng.
Yến Hiểu Kỳ muốn cứu giúp nhưng cũng chậm hơn nửa bước.
Nhìn Hắc ưng bỏ mình, trong lòng Yến Hiểu Kỳ cũng khổ sở, bất kể như thế nào, Hắc ưng cũng là người của Vũ Văn gia, cũng giống như mình cũng là người của Vũ Văn gia vậy, nhìn thi thể Hắc ưng, Yến Hiểu Kỳ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thôi.
- Than ôi.
Nhạc Thành có chút thở dài một hơi, lập tức mượn thế đến bên người Hắc ưng, do dự một chút, sau đó, lập tức lấy thi thể Hắc ưng ném xuống chân núi, tất nhiên, mục đích Nhạc Thành chính là lấy trữ vật giới chỉ của Hắc ưng.
- Bùm bùm bùm.
Từng đợt lôi điện trụ không ngừng rơi xuống, ngoại trừ Yến Hiểu Kỳ cùng Đông Phương Lạc Nhan ra, tất cả mọi người đềuchật vật không thôi. Tất nhiên, Thanh Đồng được Kim Tiên Khôi lỗi bảo vệ cũng tự tại vô cùng, vẻ mặt thần thanh khí thản, đối với bên ngoài công kích, Thanh Đồng cũng không có dự định nhúng tay vào.
Nhìn Thanh Đồng, Nhạc Thành có chút bất đắc dĩ, trong lúc này Nhạc Thành tin tưởng thực lực Thanh Đồng tối cường, nếu như Yêu Huyên, có lẽ cũng vô pháp chống lại Thanh Đồng, nhưng Thanh Đồng không có ý định ra tay, Nhạc Thành cũng không có biện pháp.
- Nhạc Thành, điểm sáng còn lâu mới có thể xong, chẳng lẽ chúng ta muốn cả đời bị lôi điện vây ở bên trong sao?
Tôn Thi Thi lo lắng nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành nhìn lôi vân trên vách núi, tựa hồ điện mang không giảm, hắn cũng không biết nơi này là địa phương gì, sao lại quỷ dị như vậy.
- Thình thịch.
Hai dòng điện mang cùng lực lượng của Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên, Đoan Mộc Xuyên công kích va chạm vào nhau, điện trụ bị đánh tan, thân hình hai người cũng bị đẩy lui ra sau mấy bước, khuôn mặt hai người sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt đi.
Nhạc Thành vẫn hữu ý nhìn Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên, hai người này là uy hiếp lớn nhất, Nhạc Thành vẫn đang tìm cơ hội giết chết hai người này, chỉ vì thực lực của hai người này muốn đánh giết cũng rất là khó khăn.
Mà lúc này điện mang đầy trời công kích, Nhạc Thành cũng không phải gấp gáp gì, ít nhất điện mang cũng không thể uy hiếp chính mình, có thêm Kim Tiên Khôi lỗi đối phó với lôi điện trụ oanh kích, Nhạc Thành so với Đoan Mộc Nguyên, Đoan Mộc Xuyên thoải mái hơn không ít.
Lôi điện chi lực tốt nhất là trực tiếp giết chết hai người này, đây mới là điều mà Nhạc Thành mong muốn nhất, nếu như không thể giết hai người Đoan Mộc Nguyên, cũng phải làm cho bọn họ tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó chặn giết bọn chúng dễ dàng hơn, đây chính là cơ hội rất tốt.
Mà lôi điện chi lực đồng thời còn để cho Kim Tiên Khôi lỗi đột phá, bây giờ Kim Tiên Khôi lỗi chưa có đột phá đến Tiên khôi, Nhạc Thành càng thêm sốt ruột, hắn muốn lôi điện ở đây trợ giúp Kim Tiên Khôi lỗi đột phá, nếu không được thì bên ngoài cũng không có chỗ tốt như vậy, xem ra nơi này quỷ dị như vậy cũng vô hình giúp mình.
Hhai người Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên sắc mặt cũng khó nhìn, có vẻ bây giờ đám Nhạc Thành so với bọn hắn chiếm tiện nghi hơn, cứ theo đà này, hai người sớm muộn tiêu hao đấu khí hầu như không còn.
Nhưng mà biết rõ ràng tất cả, nhưng cũng không có cái gì hữu dụng, lúc này là không có đường thối lui rồi, mà phía trước cũng là lôi điện chằng chịt, càng tiếp cận gần thạch bích, lôi điện càng lớn hơn.
- Thình thình.
- Ầm ầm. Bạn đang đọc truyện tại
Lôi điện trụ hung hăng theo Hắc ưng bố trí xong, bên trong Thiên Nhãn U Lam trực tiếp đánh xuống.
- Thình thình.
Trên không trung, Thiên bên trong Nhãn U Lam một mảnh điện quang hỏa thạch tràn ngập, lập tức Thiên Nhãn U Lam điện quang hỏa thạch trực tiếp tán loạn, đồng thời, trên khuôn mặt Hắc ưng đột nhiên trắng bệch, sau đó máu tươi phun ra.
- Ti ti.
Bên trong Thiên Nhãn U Lam tán loạn, lôi điện trụ vẫn rơi vào trên ngực Hắc ưng, điện trụ tại Thiên Nhãn U Lam ngăn cản một lần, nhưng cũng đủ làm cho Hắc ưng chết.
- Thịch.
Thân hình Hắc ưng rơi trên mặt đất, trên thân đã là một mảnh cháy đen, một lôi điện mạnh mẽ đánh xuống.
- Hắc ưng.
Yến Hiểu Kỳ muốn cứu giúp nhưng cũng chậm hơn nửa bước.
Nhìn Hắc ưng bỏ mình, trong lòng Yến Hiểu Kỳ cũng khổ sở, bất kể như thế nào, Hắc ưng cũng là người của Vũ Văn gia, cũng giống như mình cũng là người của Vũ Văn gia vậy, nhìn thi thể Hắc ưng, Yến Hiểu Kỳ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thôi.
- Than ôi.
Nhạc Thành có chút thở dài một hơi, lập tức mượn thế đến bên người Hắc ưng, do dự một chút, sau đó, lập tức lấy thi thể Hắc ưng ném xuống chân núi, tất nhiên, mục đích Nhạc Thành chính là lấy trữ vật giới chỉ của Hắc ưng.
- Bùm bùm bùm.
Từng đợt lôi điện trụ không ngừng rơi xuống, ngoại trừ Yến Hiểu Kỳ cùng Đông Phương Lạc Nhan ra, tất cả mọi người đềuchật vật không thôi. Tất nhiên, Thanh Đồng được Kim Tiên Khôi lỗi bảo vệ cũng tự tại vô cùng, vẻ mặt thần thanh khí thản, đối với bên ngoài công kích, Thanh Đồng cũng không có dự định nhúng tay vào.
Nhìn Thanh Đồng, Nhạc Thành có chút bất đắc dĩ, trong lúc này Nhạc Thành tin tưởng thực lực Thanh Đồng tối cường, nếu như Yêu Huyên, có lẽ cũng vô pháp chống lại Thanh Đồng, nhưng Thanh Đồng không có ý định ra tay, Nhạc Thành cũng không có biện pháp.
- Nhạc Thành, điểm sáng còn lâu mới có thể xong, chẳng lẽ chúng ta muốn cả đời bị lôi điện vây ở bên trong sao?
Tôn Thi Thi lo lắng nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành nhìn lôi vân trên vách núi, tựa hồ điện mang không giảm, hắn cũng không biết nơi này là địa phương gì, sao lại quỷ dị như vậy.
- Thình thịch.
Hai dòng điện mang cùng lực lượng của Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên, Đoan Mộc Xuyên công kích va chạm vào nhau, điện trụ bị đánh tan, thân hình hai người cũng bị đẩy lui ra sau mấy bước, khuôn mặt hai người sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt đi.
Nhạc Thành vẫn hữu ý nhìn Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên, hai người này là uy hiếp lớn nhất, Nhạc Thành vẫn đang tìm cơ hội giết chết hai người này, chỉ vì thực lực của hai người này muốn đánh giết cũng rất là khó khăn.
Mà lúc này điện mang đầy trời công kích, Nhạc Thành cũng không phải gấp gáp gì, ít nhất điện mang cũng không thể uy hiếp chính mình, có thêm Kim Tiên Khôi lỗi đối phó với lôi điện trụ oanh kích, Nhạc Thành so với Đoan Mộc Nguyên, Đoan Mộc Xuyên thoải mái hơn không ít.
Lôi điện chi lực tốt nhất là trực tiếp giết chết hai người này, đây mới là điều mà Nhạc Thành mong muốn nhất, nếu như không thể giết hai người Đoan Mộc Nguyên, cũng phải làm cho bọn họ tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó chặn giết bọn chúng dễ dàng hơn, đây chính là cơ hội rất tốt.
Mà lôi điện chi lực đồng thời còn để cho Kim Tiên Khôi lỗi đột phá, bây giờ Kim Tiên Khôi lỗi chưa có đột phá đến Tiên khôi, Nhạc Thành càng thêm sốt ruột, hắn muốn lôi điện ở đây trợ giúp Kim Tiên Khôi lỗi đột phá, nếu không được thì bên ngoài cũng không có chỗ tốt như vậy, xem ra nơi này quỷ dị như vậy cũng vô hình giúp mình.
Hhai người Đoan Mộc Nguyên cùng Đoan Mộc Xuyên sắc mặt cũng khó nhìn, có vẻ bây giờ đám Nhạc Thành so với bọn hắn chiếm tiện nghi hơn, cứ theo đà này, hai người sớm muộn tiêu hao đấu khí hầu như không còn.
Nhưng mà biết rõ ràng tất cả, nhưng cũng không có cái gì hữu dụng, lúc này là không có đường thối lui rồi, mà phía trước cũng là lôi điện chằng chịt, càng tiếp cận gần thạch bích, lôi điện càng lớn hơn.
- Thình thình.
- Ầm ầm. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|