- Chúng ta mau tới đó lấy.
Loại linh quả này Nhạc Thành dĩ nhiên không bỏ qua, nếu như không dùng được thì cũng có thể đem bán với giá cao.
- Chỉ sợ rằng sẽ khó lấy, tiểu nhân trong lúc vô tình mới phát hiện ra Cửu Dương quả trên đảo nhỏ này, ở bên trong còn có một lục giai ma thú Tử Điện mãng, có thể phun ra điện, tiểu nhân nhất thời cũng không làm gì nổi nó.
- Khiếu Thiên hổ hơi bất đắc dĩ nói.
- Lục giai ma thú Tử Điện mãng.
Nhạc Thành cảm thấy hơi buồn bực, Cửu Dương quả không ngờ lại dẫn đến một lục giai ma thú khác.
Nhạc Thành còn đang cảm thấy kỳ quái tại sao ở Thâm hải lại có ma thú lục giai xuất hiện hóa ra là vì cửu Dương quả, cửu dương quả đối với ma thú cũng có tác dụng rất lớn, một số ma thú đã có trí tuệ của nhân loại cho nên sẽ không bỏ qua linh quả này.
- Mẹ ơi, còn có một lục giai ma thú khác.
Thác Ni Tử khó hiểu vô cùng, ngày đó nhìn thấy trong sơn động thần bí kia có bảo vật hắn không ngờ bên trong lại có tới hai lục giai ma thú.
Điện mang ma thú.
Nhạc Thành đột nhiên nghĩ tới chuyện gì mà nói:
- Khiếu Thiên hổ, nếu như ta giúp ngươi đối phó với điện mang kia thì ngươi có thể đối phó với ma thú không?
- Chủ nhân điện mang do Tử Điện mãng phun ra rất lợi hại, ngay cả tiểu nhân cũng không đối phó được, nếu như chủ nhân có thể ngăn nó lại thì đối phó với nó không còn là vấn đề.
Khiếu Thiên hổ cao hứng nói.
- Vậy thì tốt rồi, hiện tại chúng ta đi thôi.
Điện mang Nhạc Thành không sợ, hắn có thủ đoạn để đối phó, cửu sương quả này hắn không thể không lấy.
- Đi đối phó với lục giai ma thú.
Thác Ni Tư cảm thấy hơi đau đầu chỉ là hắn cũng đành phải bất đắc dĩ đáp ứng Nhạc Thành.
Nhạc Thành cưỡi trên lưng Khiếu Thiên hổ, ngược lại so với ngự kiếm phi hành còn buông lỏng một chút, về phần Thác Ni tư cũng theo sát sau lưng hắn.
Một lát sau, một sơn động vô cùng lớn hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
- Chủ nhân, Tử Điện mãng chính là ở bên trong sơn động.
Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi trên mặt đất, Khiếu Thiên hổ đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
- Linh khí thật là nồng đậm, cửu dương quả có lẽ đã rất thành thục.
Cảm thấy nồng đậm linh khí ở bên trong, Nhạc Thành cảm thấy toàn thân trở nên thoải mái, Cửu Dương quả đúng là bất phàm.
- Khiếu Thiên, có biện pháp dẫn dụ Tử Điện mãng không?
Nhạc Thành quay đầu hỏi Khiếu Thiên Hổ, hắn cũng không dám đi vào.
- Hẳn là không có vấn đề gì, chỉ là chủ nhân cần phải cẩn thận với điện mang của nó.
Khiếu Thiên hổ liền nhắc nhở.
- Tiểu xà ở bên trong, ta đã trở lại, ngươi mau ra đây cho ta.
Khiếu Thiên hổ hét lớn vào trong sơn động, ở bên trong vô số đá vụn vì thanh âm này mà rơi xuống.
- Con hổ chán ghét này, ngươi còn dám chọc tới ta, hôm nay ta không thể không đốt rụi bộ lông của ngươi.
Một tiếng gầm từ từ trong sơn động truyền ra sau đó một cự đại xà ảnh xuất hiện.
- Tử Điện Mãng.
Nhạc Thành nhìn thấy tử điện mãng ở trên không trung thì cũng ngạc nhiên, Tử Điện Mãng này dài chừng khoảng năm mươi thước, giống như là một con tiểu giao long vậy, bên trong ẩn chứa thực lực khủng bố.
- Con cọp chết tiệt kia, ngươi lại còn dẫn hai nhân loại tới.
Tử Điện mãng nổi lên trên không trung, nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư thì tức giận.
- Ta trước hết giết ngươi và hai nhân loại rồi nói sau.
Tử Điện Mãng hướng về phía Nhạc Thành và Thác Ni Tư rồi há miệng phóng ra.
- Chủ nhân chú ý.
Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, cả người hoàng mang bao quanh nghênh đón Tử Điện mãng.
- Kim Tiên Khôi lỗi.
Nhạc Thành đã sớm có chuẩn bị, năm kim tiên khôi lỗi hiện ra trước mặt hắn, thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, năm khôi lỗi toàn bộ phóng lên trời nghênh đón điện mang.
-Xuy xuy.
Sau một mảng điện mang, Tử Điện mãng trở nên quỷ dị, mà khôi lỗi này cũng không có bất kỳ tổn thương nào, ngược lại có chút thanh mang, cảnh tượng này thật khó mà có thể tưởng tượng được.
Nhạc Thành thấy tử Điện Mãng phun ra điện mang ra thì nhớ tới năm khối kim tiên khôi lỗi, nếu như Tử Điện mang vung đuôi đán nó thì còn bị tổn hại nhưng còn điện mang thì khôi lỗ không sợ, ngược lại còn cần lôi điện để tiến hóa.
- Điện mang của Tử Điện mang này không bị ảnh hưởng gì.
Nhạc Thành nói với Tử Điện mang.
Nhìn thấy năm khối kỳ lạ kia không sợ điện mang của mình, Tử Điện Mãng liền nghi ngờ, ngay lập tức toàn thân của nó há miệng phun một luồng điện mang thật lớn, nó không tin điện mang của mình không thể công kích.
Tuy nhiên trước khôi lỗi của Nhạc Thành Tử Điện mãng vô phương công kích. Khiếu Thiên Hổ ở bên cạnh thấy vậy thì càng mừng rỡ, đối với chiêu thức kỳ lạ này của Nhạc Thành, Khiếu Thiên hổ cũng kinh ngạc không thôi.
- Tư tư.
Điện mang một lần nữa công kích năm khối kim tiên khôi lỗi, kết quả vẫn như vậy, toàn bộ điện mang đều bị hút vào, ở xung quanh khôi lỗi còn xuất hiện thanh mang.
- Chết tiệt.
Tử Điện mang nhìn thấy điện mang của mình vô ích thì không kìm được tức giận. Vung một cái đuôi cự đại về phía năm khôi lỗi kia.
- Xích:
Năm khôi lỗi mở mắt ra, toàn thân đầy sinh khí, nhìn thấy cái đuôi của Tử Điện Mãng thì nhanh chóng lui về phía sau.
- Tiểu xà, ta tới đây.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng sau đó thân hình to lớn lao tới, hung hăng đánh về phía Tử Điện Mãng.
- Con cọp chán ghét này!
Nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ công kích, Tử Điện Mãng không có tâm tư đánh về phía Năm khôi lỗi nữa, cái đuôi của nó xoay tròn, liên tiếp đánh về Khiếu Thiên hổ, nó cùng với Khiếu Thiên hổ này ở trong động cửu Dương quả này giao thủ mấy lần, vì có bổn mạng điện mang cho nên chỉ hơi thắng một chút mà thôi.
- Bành.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng chạm vào nhau, một mảng đá lớn xung quanh bị chúng nó đánh cho vỡ tan. Nhạc Thành lúc này cũng đã bố trí một vòng tròn hộ thân nên không bị ảnh hưởng.
Dựa vào lực lượng của mình, Khiếu Thiên hổ không hề sợ Tử Điện mang, thậm chí Khiếu Thiên Hổ còn chiếm thượng phong.
Điều này Tử Điện Mãng sớm biết, nó không dám đối đầu trực diện, một lần nữa phóng ra một luồng điện mang công kích Khiếu Thiên Hổ.
- Xích.
Đúng lúc này năm khối Kim Tiên Khôi lỗi liền lao ra chắn phía trước Khiếu thiên hổ, điện mang toàn bộ bị khôi lỗi chắn lại.
- Đáng chết, đây là đồ vật quái quỷ gì.
Tử Điện mãng liền mắng, mà lúc này đòn công kích của Khiếu Thiên Hổ và năm khôi lỗi đã phối hợp với nhau tấn công Tử Điện mãng.
- Thác Ni Tư, chúng ta đi thôi.
Trong sơn động, linh khí ngày càng nồng nặc, Nhạc Thành tính rằng trước hết thu hoạch Cửu dương quả rồi nói sau.
- Nhân loại đáng chết, các ngươi không thể đi vào.
Trong lúc kịch chiết, Tử Điện mãng nhìn thấy Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi vào trong sơn động thì cả giận, lao lên không trung, muốn ngăn cản hai người bọn họ.
Cửu Dương quả ở bên trong đã thành thục, Tử Điện mãng lúc này hiện ti không cam lòng để người khác cướp lấy.
- Tên tiểu xà này, hãy đứng lại.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng, thân hình cự đại một lần nữa ngăn ở phía trước Tử Điện mãng.
"Rẩm rầm"
Trên bầu trời không ngừng là những thanh âm phá ra.
Có năm kim tiên khôi lỗi không chế điện mang của Tử Điện Mãng, Nhạc Thành yên tâm tiến vào trong sơn động.
Sơn động này có không gian lớn hơn cả trong tưởng tượng của Nhạc Thành.
Khó trách hai con lục giai ma thú cũng có thể tiến vào bên trong.
Mấy phút đồng hồ sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng tìm thấy Cửu Dương quả trong truyền thuyết, một dây leo màu đỏ liên tục như là một con rồng trên tường đá.
Sợi dây leo này có chín trái cây màu đỏ, mang theo linh khí nồng đậm, khiến cho người ta nhìn vào cũng phải thèm nhỏ dãi.
- Đại nhân, đây chính là Cửu Dương quả.
Thác Ni Tư nói với Nhạc Thành, hắn nhìn Cửu Dương quả mà nước miếng như muốn chảy ra.
- Vừa mới chín tới, thật đúng lúc.
Nhạc Thành cũng mừng rỡ trong lòng, chín quả Cửu Dương quả giá trị không hề ít, bây giờ Cửu Dương quả mới thành thục, chính là lúc lấy tốt nhất, trì trệ thêm nửa canh giờ nữa, Cửu Dương quả sẽ hóa thành thiên địa linh khí tiêu tán trong trời đất.
Nhạc Thành lấy ra một cái hộp ngọc bỏ Cửu Dương quả vào bên trong, ở trong sơn động đột ngột có một địa chấn, gốc cây có Cửu Dương quả này cũng quỷ dị rút về dưới động.
- Nhanh rời khỏi sơn động.
Nhạc Thành thu hồi cái hộp ngọc rồi đi ra khỏi sơn động, cũng may là sơn động chỉ lay động một chút mà thôi, có lẽ khi Nhạc Thành lấy Cửu Dương quả gây ra phản ứng.
Nhạc Thành quay đầu nhìn cửa động một chút, cũng không xem kỹ lắm, không biết ngày nào tháng nào lần sau thì Cửu Dương quả mới lại xuất hiện.
Hai người nhanh chóng rời khỏi sơn động, vừa rời khỏi thì thấy Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ vẫn tiếp tục thi đấu.
- Nhân loại đáng chết, mau đưa Cửu Dương quả cho ta.
Nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư đi ra khỏi sơn động, Tử Điện Mãng nhắm mắt cũng biết Cửu Dương quả đã bị hai người này hái mắt.
- Khiếu Thiên, chúng ta chuẩn bị đi.
Nhạc Thành không để ý tới Tử Điện Mãng mà nói với Khiếu Thiên hổ, sau đó dùng thủ ấn, thu hồi năm Kim Tiên Khôi lỗi.
Tử Điện Mãng bị Khiếu Thiên Hổ quấn lấy, mặc dù tức giận không làm gì được nhưng trong miệng của nó vẫn phun ra điện mang, điện mang của nó là do Tinh Nguyên hóa thành, không phải muốn nhả là nhả, nếu không Khiếu Thiên Hổ đã sớm bị nó thu thập.
- Các ngươi không giao Cửu Dương quả thì đừng mong sớm rời đi.
Tử Điện Mãng xoay quanh không trung, hai mắt bốc hỏa, toàn thân tràn ngập tử sắc.
- Không giao ra thì thế nào?
Khiếu Thiên Hổ trừng mắt nhìn Tử Điện Mãng, hiện tại nó đã không sợ điện mang do Tử Điện Mãng phun ra nữa.
- Ta liều mạng với các ngươi. Bạn đang đọc truyện tại
Loại linh quả này Nhạc Thành dĩ nhiên không bỏ qua, nếu như không dùng được thì cũng có thể đem bán với giá cao.
- Chỉ sợ rằng sẽ khó lấy, tiểu nhân trong lúc vô tình mới phát hiện ra Cửu Dương quả trên đảo nhỏ này, ở bên trong còn có một lục giai ma thú Tử Điện mãng, có thể phun ra điện, tiểu nhân nhất thời cũng không làm gì nổi nó.
- Khiếu Thiên hổ hơi bất đắc dĩ nói.
- Lục giai ma thú Tử Điện mãng.
Nhạc Thành cảm thấy hơi buồn bực, Cửu Dương quả không ngờ lại dẫn đến một lục giai ma thú khác.
Nhạc Thành còn đang cảm thấy kỳ quái tại sao ở Thâm hải lại có ma thú lục giai xuất hiện hóa ra là vì cửu Dương quả, cửu dương quả đối với ma thú cũng có tác dụng rất lớn, một số ma thú đã có trí tuệ của nhân loại cho nên sẽ không bỏ qua linh quả này.
- Mẹ ơi, còn có một lục giai ma thú khác.
Thác Ni Tử khó hiểu vô cùng, ngày đó nhìn thấy trong sơn động thần bí kia có bảo vật hắn không ngờ bên trong lại có tới hai lục giai ma thú.
Điện mang ma thú.
Nhạc Thành đột nhiên nghĩ tới chuyện gì mà nói:
- Khiếu Thiên hổ, nếu như ta giúp ngươi đối phó với điện mang kia thì ngươi có thể đối phó với ma thú không?
- Chủ nhân điện mang do Tử Điện mãng phun ra rất lợi hại, ngay cả tiểu nhân cũng không đối phó được, nếu như chủ nhân có thể ngăn nó lại thì đối phó với nó không còn là vấn đề.
Khiếu Thiên hổ cao hứng nói.
- Vậy thì tốt rồi, hiện tại chúng ta đi thôi.
Điện mang Nhạc Thành không sợ, hắn có thủ đoạn để đối phó, cửu sương quả này hắn không thể không lấy.
- Đi đối phó với lục giai ma thú.
Thác Ni Tư cảm thấy hơi đau đầu chỉ là hắn cũng đành phải bất đắc dĩ đáp ứng Nhạc Thành.
Nhạc Thành cưỡi trên lưng Khiếu Thiên hổ, ngược lại so với ngự kiếm phi hành còn buông lỏng một chút, về phần Thác Ni tư cũng theo sát sau lưng hắn.
Một lát sau, một sơn động vô cùng lớn hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
- Chủ nhân, Tử Điện mãng chính là ở bên trong sơn động.
Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi trên mặt đất, Khiếu Thiên hổ đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
- Linh khí thật là nồng đậm, cửu dương quả có lẽ đã rất thành thục.
Cảm thấy nồng đậm linh khí ở bên trong, Nhạc Thành cảm thấy toàn thân trở nên thoải mái, Cửu Dương quả đúng là bất phàm.
- Khiếu Thiên, có biện pháp dẫn dụ Tử Điện mãng không?
Nhạc Thành quay đầu hỏi Khiếu Thiên Hổ, hắn cũng không dám đi vào.
- Hẳn là không có vấn đề gì, chỉ là chủ nhân cần phải cẩn thận với điện mang của nó.
Khiếu Thiên hổ liền nhắc nhở.
- Tiểu xà ở bên trong, ta đã trở lại, ngươi mau ra đây cho ta.
Khiếu Thiên hổ hét lớn vào trong sơn động, ở bên trong vô số đá vụn vì thanh âm này mà rơi xuống.
- Con hổ chán ghét này, ngươi còn dám chọc tới ta, hôm nay ta không thể không đốt rụi bộ lông của ngươi.
Một tiếng gầm từ từ trong sơn động truyền ra sau đó một cự đại xà ảnh xuất hiện.
- Tử Điện Mãng.
Nhạc Thành nhìn thấy tử điện mãng ở trên không trung thì cũng ngạc nhiên, Tử Điện Mãng này dài chừng khoảng năm mươi thước, giống như là một con tiểu giao long vậy, bên trong ẩn chứa thực lực khủng bố.
- Con cọp chết tiệt kia, ngươi lại còn dẫn hai nhân loại tới.
Tử Điện mãng nổi lên trên không trung, nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư thì tức giận.
- Ta trước hết giết ngươi và hai nhân loại rồi nói sau.
Tử Điện Mãng hướng về phía Nhạc Thành và Thác Ni Tư rồi há miệng phóng ra.
- Chủ nhân chú ý.
Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, cả người hoàng mang bao quanh nghênh đón Tử Điện mãng.
- Kim Tiên Khôi lỗi.
Nhạc Thành đã sớm có chuẩn bị, năm kim tiên khôi lỗi hiện ra trước mặt hắn, thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, năm khôi lỗi toàn bộ phóng lên trời nghênh đón điện mang.
-Xuy xuy.
Sau một mảng điện mang, Tử Điện mãng trở nên quỷ dị, mà khôi lỗi này cũng không có bất kỳ tổn thương nào, ngược lại có chút thanh mang, cảnh tượng này thật khó mà có thể tưởng tượng được.
Nhạc Thành thấy tử Điện Mãng phun ra điện mang ra thì nhớ tới năm khối kim tiên khôi lỗi, nếu như Tử Điện mang vung đuôi đán nó thì còn bị tổn hại nhưng còn điện mang thì khôi lỗ không sợ, ngược lại còn cần lôi điện để tiến hóa.
- Điện mang của Tử Điện mang này không bị ảnh hưởng gì.
Nhạc Thành nói với Tử Điện mang.
Nhìn thấy năm khối kỳ lạ kia không sợ điện mang của mình, Tử Điện Mãng liền nghi ngờ, ngay lập tức toàn thân của nó há miệng phun một luồng điện mang thật lớn, nó không tin điện mang của mình không thể công kích.
Tuy nhiên trước khôi lỗi của Nhạc Thành Tử Điện mãng vô phương công kích. Khiếu Thiên Hổ ở bên cạnh thấy vậy thì càng mừng rỡ, đối với chiêu thức kỳ lạ này của Nhạc Thành, Khiếu Thiên hổ cũng kinh ngạc không thôi.
- Tư tư.
Điện mang một lần nữa công kích năm khối kim tiên khôi lỗi, kết quả vẫn như vậy, toàn bộ điện mang đều bị hút vào, ở xung quanh khôi lỗi còn xuất hiện thanh mang.
- Chết tiệt.
Tử Điện mang nhìn thấy điện mang của mình vô ích thì không kìm được tức giận. Vung một cái đuôi cự đại về phía năm khôi lỗi kia.
- Xích:
Năm khôi lỗi mở mắt ra, toàn thân đầy sinh khí, nhìn thấy cái đuôi của Tử Điện Mãng thì nhanh chóng lui về phía sau.
- Tiểu xà, ta tới đây.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng sau đó thân hình to lớn lao tới, hung hăng đánh về phía Tử Điện Mãng.
- Con cọp chán ghét này!
Nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ công kích, Tử Điện Mãng không có tâm tư đánh về phía Năm khôi lỗi nữa, cái đuôi của nó xoay tròn, liên tiếp đánh về Khiếu Thiên hổ, nó cùng với Khiếu Thiên hổ này ở trong động cửu Dương quả này giao thủ mấy lần, vì có bổn mạng điện mang cho nên chỉ hơi thắng một chút mà thôi.
- Bành.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng chạm vào nhau, một mảng đá lớn xung quanh bị chúng nó đánh cho vỡ tan. Nhạc Thành lúc này cũng đã bố trí một vòng tròn hộ thân nên không bị ảnh hưởng.
Dựa vào lực lượng của mình, Khiếu Thiên hổ không hề sợ Tử Điện mang, thậm chí Khiếu Thiên Hổ còn chiếm thượng phong.
Điều này Tử Điện Mãng sớm biết, nó không dám đối đầu trực diện, một lần nữa phóng ra một luồng điện mang công kích Khiếu Thiên Hổ.
- Xích.
Đúng lúc này năm khối Kim Tiên Khôi lỗi liền lao ra chắn phía trước Khiếu thiên hổ, điện mang toàn bộ bị khôi lỗi chắn lại.
- Đáng chết, đây là đồ vật quái quỷ gì.
Tử Điện mãng liền mắng, mà lúc này đòn công kích của Khiếu Thiên Hổ và năm khôi lỗi đã phối hợp với nhau tấn công Tử Điện mãng.
- Thác Ni Tư, chúng ta đi thôi.
Trong sơn động, linh khí ngày càng nồng nặc, Nhạc Thành tính rằng trước hết thu hoạch Cửu dương quả rồi nói sau.
- Nhân loại đáng chết, các ngươi không thể đi vào.
Trong lúc kịch chiết, Tử Điện mãng nhìn thấy Nhạc Thành cùng với Thác Ni tư đi vào trong sơn động thì cả giận, lao lên không trung, muốn ngăn cản hai người bọn họ.
Cửu Dương quả ở bên trong đã thành thục, Tử Điện mãng lúc này hiện ti không cam lòng để người khác cướp lấy.
- Tên tiểu xà này, hãy đứng lại.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng, thân hình cự đại một lần nữa ngăn ở phía trước Tử Điện mãng.
"Rẩm rầm"
Trên bầu trời không ngừng là những thanh âm phá ra.
Có năm kim tiên khôi lỗi không chế điện mang của Tử Điện Mãng, Nhạc Thành yên tâm tiến vào trong sơn động.
Sơn động này có không gian lớn hơn cả trong tưởng tượng của Nhạc Thành.
Khó trách hai con lục giai ma thú cũng có thể tiến vào bên trong.
Mấy phút đồng hồ sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng tìm thấy Cửu Dương quả trong truyền thuyết, một dây leo màu đỏ liên tục như là một con rồng trên tường đá.
Sợi dây leo này có chín trái cây màu đỏ, mang theo linh khí nồng đậm, khiến cho người ta nhìn vào cũng phải thèm nhỏ dãi.
- Đại nhân, đây chính là Cửu Dương quả.
Thác Ni Tư nói với Nhạc Thành, hắn nhìn Cửu Dương quả mà nước miếng như muốn chảy ra.
- Vừa mới chín tới, thật đúng lúc.
Nhạc Thành cũng mừng rỡ trong lòng, chín quả Cửu Dương quả giá trị không hề ít, bây giờ Cửu Dương quả mới thành thục, chính là lúc lấy tốt nhất, trì trệ thêm nửa canh giờ nữa, Cửu Dương quả sẽ hóa thành thiên địa linh khí tiêu tán trong trời đất.
Nhạc Thành lấy ra một cái hộp ngọc bỏ Cửu Dương quả vào bên trong, ở trong sơn động đột ngột có một địa chấn, gốc cây có Cửu Dương quả này cũng quỷ dị rút về dưới động.
- Nhanh rời khỏi sơn động.
Nhạc Thành thu hồi cái hộp ngọc rồi đi ra khỏi sơn động, cũng may là sơn động chỉ lay động một chút mà thôi, có lẽ khi Nhạc Thành lấy Cửu Dương quả gây ra phản ứng.
Nhạc Thành quay đầu nhìn cửa động một chút, cũng không xem kỹ lắm, không biết ngày nào tháng nào lần sau thì Cửu Dương quả mới lại xuất hiện.
Hai người nhanh chóng rời khỏi sơn động, vừa rời khỏi thì thấy Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ vẫn tiếp tục thi đấu.
- Nhân loại đáng chết, mau đưa Cửu Dương quả cho ta.
Nhìn thấy Nhạc Thành và Thác Ni Tư đi ra khỏi sơn động, Tử Điện Mãng nhắm mắt cũng biết Cửu Dương quả đã bị hai người này hái mắt.
- Khiếu Thiên, chúng ta chuẩn bị đi.
Nhạc Thành không để ý tới Tử Điện Mãng mà nói với Khiếu Thiên hổ, sau đó dùng thủ ấn, thu hồi năm Kim Tiên Khôi lỗi.
Tử Điện Mãng bị Khiếu Thiên Hổ quấn lấy, mặc dù tức giận không làm gì được nhưng trong miệng của nó vẫn phun ra điện mang, điện mang của nó là do Tinh Nguyên hóa thành, không phải muốn nhả là nhả, nếu không Khiếu Thiên Hổ đã sớm bị nó thu thập.
- Các ngươi không giao Cửu Dương quả thì đừng mong sớm rời đi.
Tử Điện Mãng xoay quanh không trung, hai mắt bốc hỏa, toàn thân tràn ngập tử sắc.
- Không giao ra thì thế nào?
Khiếu Thiên Hổ trừng mắt nhìn Tử Điện Mãng, hiện tại nó đã không sợ điện mang do Tử Điện Mãng phun ra nữa.
- Ta liều mạng với các ngươi. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|