Thứ hai là Độ Ách Đan vô cùng khó luyện chế, đan dược đỉnh cấp gần với tiên đan, cường giả Độ Kiếp ngũ kỳ cũng khó có thể luyện chế thành công, Nhạc Thành cũng có thời gian luyện chế thất bại.
Độ Ách Đan ở thế giới tu chân cường giả Độ Kiếp kỳ nào cũng biết, nếu như có thể ăn vào một viên Độ Ách Đan vượt qua được Thiên Kiếp thì cơ hội phi thăng sẽ nhiều hơn so với người không được ăn.
Cao hơn đến năm phần cơ hội, coi như là nửa thành cơ hội, những cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng liều mạng để đoạt lấy nó.
Độ Ách Đan sau khi dùng thì tác dụng lớn nhất chính là tâm ma không sinh tà dị, cường giả Độ Kiếp Kỳ coi đó chính là bảo vật, Nhạc Thành kiếp trước dùng trăm phương nghìn kế mà không có được không ngờ bây giờ lại lấy được.
- Chủ nhân, đây chính là đan dược gì vậy?
Chúng nữ nhìn thấy vẻ mặt phấn khởi của Nhạc Thành thì nghi hoặc chỉ là bọn họ nhìn thấy thần sắc của Nhạc Thành thì cũng biết đan dược này vô cùng trân quý.
- Đây chính là Độ Ách Đan.
Nhạc Thành trả lời.
- Độ Ách Đan.
Nhị nữ cũng không biết đan dược này, hai nàng tu luyện ở Huyền Thiên nội lục dĩ nhiên đối với thế giới tu chân cũng không biết nhiều.
- Các ngươi còn chưa đạt tới cảnh giới kia cho nên không biết, đan dược này vô cùng trân quý, đạt đến Độ Kiếp Kỳ cũng khó mà luyện chế ra được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nghe Nhạc Thành giải thích nhị nữ tuy mơ hồ nhưng cũng hiểu ra không ít, chủ nhân nói đạt tới Độ Kiếp Kỳ cũng khó có thể luyện chế thì rõ ràng đây là đan dược vô cùng trân quý.
- Không tốt.
Nhạc Thành bỗng nhiên biến sắc, sau đó thủ ấn của hắn liền tung bay, Hạo Thiên Tháp liền biến hóa ở trên không trung, Hạo Thiên Tháp đồng loạt đem ba người bao bọc ở trong đó.
Ở trên Hạo Thiên Tháp thanh mang bắt đầu lập lòe bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một luồng thanh mang chui vào trong lòng đất.
- U U.
Hạo Thiên Tháp biến mất ngay ở trong lòng đất, Đại Song, Tiểu Song ba người liền nhìn thấy sáu đạo Thái Dương Chân Hỏa xuất hiện, sáu đạo nhân hình vây quanh một lát sau đó mới biến mất trên không.
Mà lúc này Nhạc Thành ở Hạo Thiên Tháp đại điện nhìn viên Độ Ách Đan mà lẩm bẩm:
- Thái Dương Chân Hỏa thật là thông minh, nghĩ tới biện pháp này, thiếu chút nữa thì gặp phiền toái rồi.
- Chủ nhân, thế nào vậy, chẳng lẽ Độ Ách Đan có gì không ổn sao?
Đại Song nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Độ Ách Đan không có gì không ổn, nhưng không lẽ ngươi không nhìn ra Độ Ách Đan có linh hồn ấn ký bày ra trong đó hay sao, chỉ cần có người đụng đến nó là sẽ bị phát hiện.
Nhạc Thành trả lời.
- Cái gì, linh hồn ấn ký, tại sao chúng tiểu nữ không thấy?
Đại Song và Tiểu Song nhị nữ kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn họ nhìn không ra dấu vết linh hồn ấn ký trên Độ Ách Đan.
- Thực lực của các ngươi khó mà nhìn thấy được, ta cũng khó nhìn thấy.
Nhạc Thành trả lời Đại Song và Tiểu Song.
- Ai bố trí vậy, thực lực người này chẳng lẽ còn mạnh hơn chủ nhân?
Tiểu Song không dám tin mà hỏi, trong lòng Đại Song và Tiểu Song chủ nhân chính là cường giả lợi hại nhất.
- Là linh hồn ấn ký do Thái Dương Chân Hỏa bố trí, thực lực của Thái Dương Chân Hỏa vẫn ở trên ta, nếu như không có Hạo Thiên Tháp ngăn cách Thái Dương Chân Hỏa với Độ Ách Đan thì hiện tại phân thân của nó nhất định đã tìm tới chúng ta.
- Chủ nhân, vậy hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?
Đại Song cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Trước hết ta phải luyện hóa linh hồn ấn ký này đã, miễm cho Thái Dương Chân Hỏa biết chúng ta ở đâu.
Nhạc Thành cất tiếng nói với nhị nữ sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn bắt đàu ngưng kết, một luồng Vô Thượng Chân Hỏa bao trùm lấy Độ Ách Đan.
Nhạc Thành bắt đầu kiểm tra một phen, cũng may Thái Dương Chân Hỏa chỉ tùy tiện bày ra linh hồn ấn ký trên Độ Ách Đan mà thôi nếu không thì hắn đã không thể luyện hóa.
Toàn bộ tinh thần của Nhạc Thành tập trung vào việc luyện hóa Độ Ách Đan, Nhạc Thành không hề dám chủ quan, nếu không bị Độ Ách Đan làm tổn thương thì hối hận cũng không kịp.
Vô Thượng Chân Hỏa khống chế Độ Ách Đan một giờ sau đó Nhạc Thành mới thu lại, trên khuôn mặt của hắn cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười, cuối cùng hắn cũng đã luyện chế xong hoàn toàn.
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục ra ngoài kiếm đan dược.
Nhạc Thành dùng thần thức nhìn trước mắt rồi nói với Đại Song và Tiểu Song, thủ ấn của hắn ngưng kết, Hạo Thiên Tháp từ trong lòng đất bắn ra, ba người sau khi ra ngoài Nhạc Thành liền thu hồi Hạo Thiên Tháp vào mi tâm.
- Quả là không tệ, Thái Dương Chân Hỏa đúng là giảo hoạt.
Nhạc Thành nhìn dấu vết xung quanh, đúng là phân thân của Thái Dương Chân Hỏa đã tới.
Chỉ là Nhạc Thành nghĩ mãi mà không rõ tại sao Thái Dương Chân Hỏa lại có nhiều đan dược cao cấp như vậy, Thái Dương Chân Hỏa tại sao phải nuốt chửng những Đấu Tôn và Đấu Thánh tới đây, chẳng lẽ nó cũng giống như Trần Đào, càng nuốt nhiều Đấu Thánh và Đấu Tôn thì Thái Dương Chân Hỏa càng có ích lợi.
- Dùng Ẩn Thân Phù, thu liễm khí tức, chúng ta từ từ tìm kiếm.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười mà nói với Đại Song và Tiểu Song.
Nhạc Thành lo lắng rằng Đại Song và Tiểu Song nhị nữ ở trong thung lũng sẽ bị Thái Dương Chân Hỏa phát hiện cho nên nói họ dùng Ẩn Thân Phù.
- Thái Dương Chân Hỏa, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu đan dược, ngươi có bao nhiêu, ta lấy bấy nhiêu.
Nhạc Thành mỉm cười thầm nghĩ.
Ba người ngưng kết thủ ấn, dán lên trên người một lá bùa Ẩn Thân sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Nhạc Thành ba người tiến vào trong thung lũng, Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi, Yêu Huyên bọn họ cũng cảm thấy bận tâm, cũng may Nhạc Thành có thể dùng Hạo Thiên Tháp né tránh Cực Viêm Thiên hỏa ba cô gái mới yên tâm hơn.
- Hiểu Kỳ, Yêu Huyên, Thi Thi các nàng không cần lo lắng, không xảy ra chuyện gì đâu.
Phân thân Nhạc Thành áo xanh mỉm cười nói với đám người Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên.
- Nhạc Thành, phân thân của huynh dù thế nào cũng không thể bằng huynh.
Yến Hiểu Kỳ bất đắc dĩ nhìn phân thân áo xanh Nhạc Thành mà nói.
- Không phải như nhau sao, phân thân và bản thể của ta cũng giống nhau.
Nhạc Thành áo xanh nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Không có gì khác nhau nhưng cảm tình thì không giống, ta đối với bản thể của huynh thì có cảm tình nhưng với phân thân thì không có.
- Không sai, đây chính là vấn đề tình cảm, khó trách ta không cảm thấy tự nhiên, cái này Thi Thi nói hợp lý.
Yêu Huyên nói.
- Thật không?
Nhạc Thành hơi mỉm cười, lời nói của Tôn Thi Thi đúng là không sai, nếu Hiểu Kỳ bọn họ có một tỷ muội song sinh giống nhau mình nhìn thấy cũng không được tự nhiên.
Mà lúc này ở trong thung lũng, có một quang mang màu xanh vây quanh lấy một viên đan dược sau đó biến mất.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, Nhạc Thành mừng rỡ nhìn đan dược màu xanh mà lẩm bẩm nói:
- Khó trách có thể trợ giúp Đấu Tôn đột phá tới Đấu Thánh, có Phá Ách Đan, đúng là có thể dễ dàng đột phá. Bạn đang đọc truyện tại
Độ Ách Đan ở thế giới tu chân cường giả Độ Kiếp kỳ nào cũng biết, nếu như có thể ăn vào một viên Độ Ách Đan vượt qua được Thiên Kiếp thì cơ hội phi thăng sẽ nhiều hơn so với người không được ăn.
Cao hơn đến năm phần cơ hội, coi như là nửa thành cơ hội, những cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng liều mạng để đoạt lấy nó.
Độ Ách Đan sau khi dùng thì tác dụng lớn nhất chính là tâm ma không sinh tà dị, cường giả Độ Kiếp Kỳ coi đó chính là bảo vật, Nhạc Thành kiếp trước dùng trăm phương nghìn kế mà không có được không ngờ bây giờ lại lấy được.
- Chủ nhân, đây chính là đan dược gì vậy?
Chúng nữ nhìn thấy vẻ mặt phấn khởi của Nhạc Thành thì nghi hoặc chỉ là bọn họ nhìn thấy thần sắc của Nhạc Thành thì cũng biết đan dược này vô cùng trân quý.
- Đây chính là Độ Ách Đan.
Nhạc Thành trả lời.
- Độ Ách Đan.
Nhị nữ cũng không biết đan dược này, hai nàng tu luyện ở Huyền Thiên nội lục dĩ nhiên đối với thế giới tu chân cũng không biết nhiều.
- Các ngươi còn chưa đạt tới cảnh giới kia cho nên không biết, đan dược này vô cùng trân quý, đạt đến Độ Kiếp Kỳ cũng khó mà luyện chế ra được.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nghe Nhạc Thành giải thích nhị nữ tuy mơ hồ nhưng cũng hiểu ra không ít, chủ nhân nói đạt tới Độ Kiếp Kỳ cũng khó có thể luyện chế thì rõ ràng đây là đan dược vô cùng trân quý.
- Không tốt.
Nhạc Thành bỗng nhiên biến sắc, sau đó thủ ấn của hắn liền tung bay, Hạo Thiên Tháp liền biến hóa ở trên không trung, Hạo Thiên Tháp đồng loạt đem ba người bao bọc ở trong đó.
Ở trên Hạo Thiên Tháp thanh mang bắt đầu lập lòe bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành một luồng thanh mang chui vào trong lòng đất.
- U U.
Hạo Thiên Tháp biến mất ngay ở trong lòng đất, Đại Song, Tiểu Song ba người liền nhìn thấy sáu đạo Thái Dương Chân Hỏa xuất hiện, sáu đạo nhân hình vây quanh một lát sau đó mới biến mất trên không.
Mà lúc này Nhạc Thành ở Hạo Thiên Tháp đại điện nhìn viên Độ Ách Đan mà lẩm bẩm:
- Thái Dương Chân Hỏa thật là thông minh, nghĩ tới biện pháp này, thiếu chút nữa thì gặp phiền toái rồi.
- Chủ nhân, thế nào vậy, chẳng lẽ Độ Ách Đan có gì không ổn sao?
Đại Song nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Độ Ách Đan không có gì không ổn, nhưng không lẽ ngươi không nhìn ra Độ Ách Đan có linh hồn ấn ký bày ra trong đó hay sao, chỉ cần có người đụng đến nó là sẽ bị phát hiện.
Nhạc Thành trả lời.
- Cái gì, linh hồn ấn ký, tại sao chúng tiểu nữ không thấy?
Đại Song và Tiểu Song nhị nữ kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn họ nhìn không ra dấu vết linh hồn ấn ký trên Độ Ách Đan.
- Thực lực của các ngươi khó mà nhìn thấy được, ta cũng khó nhìn thấy.
Nhạc Thành trả lời Đại Song và Tiểu Song.
- Ai bố trí vậy, thực lực người này chẳng lẽ còn mạnh hơn chủ nhân?
Tiểu Song không dám tin mà hỏi, trong lòng Đại Song và Tiểu Song chủ nhân chính là cường giả lợi hại nhất.
- Là linh hồn ấn ký do Thái Dương Chân Hỏa bố trí, thực lực của Thái Dương Chân Hỏa vẫn ở trên ta, nếu như không có Hạo Thiên Tháp ngăn cách Thái Dương Chân Hỏa với Độ Ách Đan thì hiện tại phân thân của nó nhất định đã tìm tới chúng ta.
- Chủ nhân, vậy hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?
Đại Song cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Trước hết ta phải luyện hóa linh hồn ấn ký này đã, miễm cho Thái Dương Chân Hỏa biết chúng ta ở đâu.
Nhạc Thành cất tiếng nói với nhị nữ sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn bắt đàu ngưng kết, một luồng Vô Thượng Chân Hỏa bao trùm lấy Độ Ách Đan.
Nhạc Thành bắt đầu kiểm tra một phen, cũng may Thái Dương Chân Hỏa chỉ tùy tiện bày ra linh hồn ấn ký trên Độ Ách Đan mà thôi nếu không thì hắn đã không thể luyện hóa.
Toàn bộ tinh thần của Nhạc Thành tập trung vào việc luyện hóa Độ Ách Đan, Nhạc Thành không hề dám chủ quan, nếu không bị Độ Ách Đan làm tổn thương thì hối hận cũng không kịp.
Vô Thượng Chân Hỏa khống chế Độ Ách Đan một giờ sau đó Nhạc Thành mới thu lại, trên khuôn mặt của hắn cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười, cuối cùng hắn cũng đã luyện chế xong hoàn toàn.
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục ra ngoài kiếm đan dược.
Nhạc Thành dùng thần thức nhìn trước mắt rồi nói với Đại Song và Tiểu Song, thủ ấn của hắn ngưng kết, Hạo Thiên Tháp từ trong lòng đất bắn ra, ba người sau khi ra ngoài Nhạc Thành liền thu hồi Hạo Thiên Tháp vào mi tâm.
- Quả là không tệ, Thái Dương Chân Hỏa đúng là giảo hoạt.
Nhạc Thành nhìn dấu vết xung quanh, đúng là phân thân của Thái Dương Chân Hỏa đã tới.
Chỉ là Nhạc Thành nghĩ mãi mà không rõ tại sao Thái Dương Chân Hỏa lại có nhiều đan dược cao cấp như vậy, Thái Dương Chân Hỏa tại sao phải nuốt chửng những Đấu Tôn và Đấu Thánh tới đây, chẳng lẽ nó cũng giống như Trần Đào, càng nuốt nhiều Đấu Thánh và Đấu Tôn thì Thái Dương Chân Hỏa càng có ích lợi.
- Dùng Ẩn Thân Phù, thu liễm khí tức, chúng ta từ từ tìm kiếm.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười mà nói với Đại Song và Tiểu Song.
Nhạc Thành lo lắng rằng Đại Song và Tiểu Song nhị nữ ở trong thung lũng sẽ bị Thái Dương Chân Hỏa phát hiện cho nên nói họ dùng Ẩn Thân Phù.
- Thái Dương Chân Hỏa, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu đan dược, ngươi có bao nhiêu, ta lấy bấy nhiêu.
Nhạc Thành mỉm cười thầm nghĩ.
Ba người ngưng kết thủ ấn, dán lên trên người một lá bùa Ẩn Thân sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Nhạc Thành ba người tiến vào trong thung lũng, Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi, Yêu Huyên bọn họ cũng cảm thấy bận tâm, cũng may Nhạc Thành có thể dùng Hạo Thiên Tháp né tránh Cực Viêm Thiên hỏa ba cô gái mới yên tâm hơn.
- Hiểu Kỳ, Yêu Huyên, Thi Thi các nàng không cần lo lắng, không xảy ra chuyện gì đâu.
Phân thân Nhạc Thành áo xanh mỉm cười nói với đám người Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên.
- Nhạc Thành, phân thân của huynh dù thế nào cũng không thể bằng huynh.
Yến Hiểu Kỳ bất đắc dĩ nhìn phân thân áo xanh Nhạc Thành mà nói.
- Không phải như nhau sao, phân thân và bản thể của ta cũng giống nhau.
Nhạc Thành áo xanh nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Không có gì khác nhau nhưng cảm tình thì không giống, ta đối với bản thể của huynh thì có cảm tình nhưng với phân thân thì không có.
- Không sai, đây chính là vấn đề tình cảm, khó trách ta không cảm thấy tự nhiên, cái này Thi Thi nói hợp lý.
Yêu Huyên nói.
- Thật không?
Nhạc Thành hơi mỉm cười, lời nói của Tôn Thi Thi đúng là không sai, nếu Hiểu Kỳ bọn họ có một tỷ muội song sinh giống nhau mình nhìn thấy cũng không được tự nhiên.
Mà lúc này ở trong thung lũng, có một quang mang màu xanh vây quanh lấy một viên đan dược sau đó biến mất.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, Nhạc Thành mừng rỡ nhìn đan dược màu xanh mà lẩm bẩm nói:
- Khó trách có thể trợ giúp Đấu Tôn đột phá tới Đấu Thánh, có Phá Ách Đan, đúng là có thể dễ dàng đột phá. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|