- Nói với Thanh Sơn lão tổ và Toan Nghê tộc còn những người không môn phái kia, đây không phải là tiện nghi cho bọn họ.
Tôn Quân nói với Nhạc Thành.
- Yên tâm đi, tiện nghi bọn họ không được thì bọn họ sẽ an toàn hơn.
Nhạc Thành hơi mỉm cười, trong lòng hắn thầm nghĩ, đây không phải là tiện nghi cho bọn họ, bên trong đã không có bất kỳ đan dược gì cả, bọn họ đi vào chỉ để ngăn cản phân thân của Thái Dương Chân Hỏa mà thôi, nếu không thì sáu phân thân này hắn cũng không đối phó được.
- Chỉ là hiện tại không vội, chúng ta trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt đã, mọi người chú ý một chút, đến lúc đó bọn họ sẽ đi vào dãy núi.
Nhạc Thành hơi mỉm cười nói với mọi người.
Nhạc Thành suy đoán sáu đạo Thái Dương Chân Hỏa này nếu như đến dãy núi bên ngoài thì nhất định sẽ công kích mọi người thật là cổ quái, chẳng lẽ Thái Dương Chân Hỏa muốn nuốt chửng mọi người cùng một lúc sao? Xem ra lúc đó Thái Dương Chân Hỏa công kích mọi người sẽ gặp xui xẻo.
Nhạc Thành cũng nghĩ tới lúc Thái Dương Chân Hỏa tới mình sẽ nghĩ biện pháp giữ nó lại sau đó thu hồi bản thể của Thái Dương Chân Hỏa là đại công cáo thành.
Mọi người lui về sau tiếp tục chờ đợi, ngay lập tức Nhạc Thành quan sát xung quanh sau đó khóe mắt của hắn nhìn về phía Long Dược và Thanh Sơn lão tổ, đến lúc đó còn phải nhờ hai người này ngăn cản phân thân của Thái Dương Chân Hỏa.
- Thanh Sơn, tên tiểu tử kia từ bên trong đi ra, ngươi thấy trên người của hắn có thần dược hay không?
Long Dược cất tiếng hỏi Thanh Sơn lão tổ, trong ánh mắt hiện ra một luồng sát ý.
- Xem ra phải có hơn hai viên đan dược, tiểu tử kia ở bên trong bốn ngày, không lấy được mới là chuyện lạ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Tôn Quân nói với Nhạc Thành.
- Yên tâm đi, tiện nghi bọn họ không được thì bọn họ sẽ an toàn hơn.
Nhạc Thành hơi mỉm cười, trong lòng hắn thầm nghĩ, đây không phải là tiện nghi cho bọn họ, bên trong đã không có bất kỳ đan dược gì cả, bọn họ đi vào chỉ để ngăn cản phân thân của Thái Dương Chân Hỏa mà thôi, nếu không thì sáu phân thân này hắn cũng không đối phó được.
- Chỉ là hiện tại không vội, chúng ta trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt đã, mọi người chú ý một chút, đến lúc đó bọn họ sẽ đi vào dãy núi.
Nhạc Thành hơi mỉm cười nói với mọi người.
Nhạc Thành suy đoán sáu đạo Thái Dương Chân Hỏa này nếu như đến dãy núi bên ngoài thì nhất định sẽ công kích mọi người thật là cổ quái, chẳng lẽ Thái Dương Chân Hỏa muốn nuốt chửng mọi người cùng một lúc sao? Xem ra lúc đó Thái Dương Chân Hỏa công kích mọi người sẽ gặp xui xẻo.
Nhạc Thành cũng nghĩ tới lúc Thái Dương Chân Hỏa tới mình sẽ nghĩ biện pháp giữ nó lại sau đó thu hồi bản thể của Thái Dương Chân Hỏa là đại công cáo thành.
Mọi người lui về sau tiếp tục chờ đợi, ngay lập tức Nhạc Thành quan sát xung quanh sau đó khóe mắt của hắn nhìn về phía Long Dược và Thanh Sơn lão tổ, đến lúc đó còn phải nhờ hai người này ngăn cản phân thân của Thái Dương Chân Hỏa.
- Thanh Sơn, tên tiểu tử kia từ bên trong đi ra, ngươi thấy trên người của hắn có thần dược hay không?
Long Dược cất tiếng hỏi Thanh Sơn lão tổ, trong ánh mắt hiện ra một luồng sát ý.
- Xem ra phải có hơn hai viên đan dược, tiểu tử kia ở bên trong bốn ngày, không lấy được mới là chuyện lạ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|