- Còn một bước cuối cùng, xem ra sẽ phiền phức.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói mà chăm chú nhìn trận bàn màu đen kia, bản thể của Thái Dương Chân Hỏa hiện tại còn đang bị phong ấn, mặc dù phong ấn đã bị Thái Dương Chân Hỏa đục một lỗ hổng nhưng vẫn chưa đủ để Thái Dương Chân Hỏa thoát ra, bây giờ mình chỉ có cách giải phong ấn mới luyện hóa được nó.
Thủ ấn trong tay ngưng kết, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó cũng trở nên ngưng trọng không ít, ngay lập tức một thủ ấn quỷ dị của hắn bắn về phía trận bàn màu đen, trong miệng hắn phun ra một ngụm máu bắn vào đó.
Một mảng sương mù màu đỏ nhạt từ trong trận bàn mà tràn ra, có thể nhìn thấy pháp lực trên trận bàn như kích động vậy, pháp lực tràn ngập, không gian xung quanh mấy nghìn thước cũng trở nên gợn sóng. s
- Phong ấn thật là lợi hại.
Thân hình của Nhạc Thành bỗng dưng thả lên, thủ ấn của hắn quỷ dị đánh về phía pháp lực gợn sóng kia.
Ở trên không trung lúc này có một thần dị khí tức bao trùm, tất cả mọi người đều kinh ngạc mà nhìn Nhạc Thành, thủ đoạn thần dị này khiến cho mọi người được đại khai nhãn giới.
Từng luồng thủ ấn quỷ dị đánh ra, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó cũng trở nên trắng bệch, xem ra hắn đã tiêu hao không ít pháp lực.
- Thái Dương Chân Hỏa, đi ra cho ta.
Nhạc Thành hét lên một tiếng, hai bàn tay của hắn hóa thành hai thủ chưởng quỷ dị, bàn tay tạo thành pháp lực rung động, trực tiếp xé rách khe hở nho nhỏ kia.
- Xèo xèo.
Một mảng lửa từ trong trận bàn truyền ra, ngay lập tức mang theo một gợn sóng vô cùng lớn xé rách không trung.
- A…a
Huyết khí bên trong của Nhạc Thành nhịn không được mà trở nên cuồn cuộn, một ngụm máu của hắn nhịn không được mà phun ra, Nhạc Thành sau đó từ giữa không trung ngã xuống mặt đất.
- Phong ấn thật là lợi hại.
Nhạc Thành cắn răng mà bò người lên, sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống, không hề do dự mà móc ra một viên Hồi Nguyên đan nhét vào trong miệng, ở trong Cực Viêm địa, phục dụng đến hai viên Hồi Nguyên đan khiến Nhạc Thành tiếc nuối không thôi.
- Thái Dương Chân Hỏa, trở về cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, sau khi phục dụng Hồi Nguyên đan, sắc mặt của hắn trở nên hồng hào không ít.
Ngọn lửa của Nhạc Thành hiện tại không còn là Vô Thượng Chân Hỏa nữa mà chính là Thái Dương Chân Hỏa, một luồng Thái Dương Chân Hỏa này tuy không bằng Thái Dương Chân Hỏa chính thức nhưng uy lực vẫn ở trên Vô Thượng Chân Hỏa. Bạn đang đọc truyện tại
Nhạc Thành lẩm bẩm nói mà chăm chú nhìn trận bàn màu đen kia, bản thể của Thái Dương Chân Hỏa hiện tại còn đang bị phong ấn, mặc dù phong ấn đã bị Thái Dương Chân Hỏa đục một lỗ hổng nhưng vẫn chưa đủ để Thái Dương Chân Hỏa thoát ra, bây giờ mình chỉ có cách giải phong ấn mới luyện hóa được nó.
Thủ ấn trong tay ngưng kết, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó cũng trở nên ngưng trọng không ít, ngay lập tức một thủ ấn quỷ dị của hắn bắn về phía trận bàn màu đen, trong miệng hắn phun ra một ngụm máu bắn vào đó.
Một mảng sương mù màu đỏ nhạt từ trong trận bàn mà tràn ra, có thể nhìn thấy pháp lực trên trận bàn như kích động vậy, pháp lực tràn ngập, không gian xung quanh mấy nghìn thước cũng trở nên gợn sóng. s
- Phong ấn thật là lợi hại.
Thân hình của Nhạc Thành bỗng dưng thả lên, thủ ấn của hắn quỷ dị đánh về phía pháp lực gợn sóng kia.
Ở trên không trung lúc này có một thần dị khí tức bao trùm, tất cả mọi người đều kinh ngạc mà nhìn Nhạc Thành, thủ đoạn thần dị này khiến cho mọi người được đại khai nhãn giới.
Từng luồng thủ ấn quỷ dị đánh ra, sắc mặt của Nhạc Thành sau đó cũng trở nên trắng bệch, xem ra hắn đã tiêu hao không ít pháp lực.
- Thái Dương Chân Hỏa, đi ra cho ta.
Nhạc Thành hét lên một tiếng, hai bàn tay của hắn hóa thành hai thủ chưởng quỷ dị, bàn tay tạo thành pháp lực rung động, trực tiếp xé rách khe hở nho nhỏ kia.
- Xèo xèo.
Một mảng lửa từ trong trận bàn truyền ra, ngay lập tức mang theo một gợn sóng vô cùng lớn xé rách không trung.
- A…a
Huyết khí bên trong của Nhạc Thành nhịn không được mà trở nên cuồn cuộn, một ngụm máu của hắn nhịn không được mà phun ra, Nhạc Thành sau đó từ giữa không trung ngã xuống mặt đất.
- Phong ấn thật là lợi hại.
Nhạc Thành cắn răng mà bò người lên, sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống, không hề do dự mà móc ra một viên Hồi Nguyên đan nhét vào trong miệng, ở trong Cực Viêm địa, phục dụng đến hai viên Hồi Nguyên đan khiến Nhạc Thành tiếc nuối không thôi.
- Thái Dương Chân Hỏa, trở về cho ta.
Thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, sau khi phục dụng Hồi Nguyên đan, sắc mặt của hắn trở nên hồng hào không ít.
Ngọn lửa của Nhạc Thành hiện tại không còn là Vô Thượng Chân Hỏa nữa mà chính là Thái Dương Chân Hỏa, một luồng Thái Dương Chân Hỏa này tuy không bằng Thái Dương Chân Hỏa chính thức nhưng uy lực vẫn ở trên Vô Thượng Chân Hỏa. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|