Khiếu Thiên hổ nói, bên trong thực lực của ma thú rất mạnh vì an toàn của Nhạc Thành mà bọn họ lao lên trước.
-Ta không sao, về trước đi, lần sau chúng ta lại đến.
Nhạc Thành nói xong liền ngồi trên Khiêu Thiên hổ.
- Ba người các ngươi làm hộ pháp cho ta, thấy có ma thú tiếp cận thì giết không tha.
Nhạc Thành phân phó xong liền bày ở trong sơn động một đạo cấm chế.
Nhạc Thành cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá cho nên mới buông tha, sau khi hắn đột phá tới Thai Tức Kỳ xong thì đi vào Vạn Niên Âm Thổ cũng không muộn.
Ở trong động Nhạc Thành khoanh chân ngồi, Hỗn Nguyên chân khí trong ơ thể bắt đầu lay động, Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Ở trong đan điền của Nhạc Thành có một luồng chân khí mở rộng, đan điền co rút lại.
Trong chân khí vận chuyển, đan điền của Nhạc Thành có dấu hiệu lớn lên, mà lúc này toàn thân Nhạc Thành cũng bị một thanh mang nồng đậm chăm chú bao vây lại, thoạt nhìn có vẻ kỳ lại, tuy nhiên trong đầu Nhạc Thành lúc này đã phát sinh biến hóa.
-Thác Ni Tư, chủ nhân ban ngày đã không đi ra, không có chuyện gì chứ?
Ở bên ngoài Khiếu Thiên hổ hơi lo lắng nói.
- Không sao đâu.
Nhìn thanh mang ẩn hiện ở trong sơn động, Thác Ni Tư cũng không lo lắng.
-Các ngươi nói chủ nhân đang làm gì?
Tử Điện Mãng tò mò hỏi, đối với chuyện của Nhạc Thành, hai ma thú cũng không biết.
- Chủ nhân hình như đang đột phá.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Thác Ni Tư, ngươi có biết chủ nhân tu luyện công pháp gì không.
Thác Ni Tư nói:
- Ta chỉ nghe đại nhân nói qua, người tu luyện công pháp gì gọi là tu chân, so với đấu khí và ma pháp còn lợi hại hơn.
Năm ngày sau ở chỗ sơn động của Nhạc Thành đã nồng đậm thanh quang, toàn thân Nhạc Thành bao quanh một thanh qung nhàn nhạt, vô cùng kỳ quái, như chân khí mà không phải chân khí.
- Bành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
-Ta không sao, về trước đi, lần sau chúng ta lại đến.
Nhạc Thành nói xong liền ngồi trên Khiêu Thiên hổ.
- Ba người các ngươi làm hộ pháp cho ta, thấy có ma thú tiếp cận thì giết không tha.
Nhạc Thành phân phó xong liền bày ở trong sơn động một đạo cấm chế.
Nhạc Thành cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá cho nên mới buông tha, sau khi hắn đột phá tới Thai Tức Kỳ xong thì đi vào Vạn Niên Âm Thổ cũng không muộn.
Ở trong động Nhạc Thành khoanh chân ngồi, Hỗn Nguyên chân khí trong ơ thể bắt đầu lay động, Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Ở trong đan điền của Nhạc Thành có một luồng chân khí mở rộng, đan điền co rút lại.
Trong chân khí vận chuyển, đan điền của Nhạc Thành có dấu hiệu lớn lên, mà lúc này toàn thân Nhạc Thành cũng bị một thanh mang nồng đậm chăm chú bao vây lại, thoạt nhìn có vẻ kỳ lại, tuy nhiên trong đầu Nhạc Thành lúc này đã phát sinh biến hóa.
-Thác Ni Tư, chủ nhân ban ngày đã không đi ra, không có chuyện gì chứ?
Ở bên ngoài Khiếu Thiên hổ hơi lo lắng nói.
- Không sao đâu.
Nhìn thanh mang ẩn hiện ở trong sơn động, Thác Ni Tư cũng không lo lắng.
-Các ngươi nói chủ nhân đang làm gì?
Tử Điện Mãng tò mò hỏi, đối với chuyện của Nhạc Thành, hai ma thú cũng không biết.
- Chủ nhân hình như đang đột phá.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Thác Ni Tư, ngươi có biết chủ nhân tu luyện công pháp gì không.
Thác Ni Tư nói:
- Ta chỉ nghe đại nhân nói qua, người tu luyện công pháp gì gọi là tu chân, so với đấu khí và ma pháp còn lợi hại hơn.
Năm ngày sau ở chỗ sơn động của Nhạc Thành đã nồng đậm thanh quang, toàn thân Nhạc Thành bao quanh một thanh qung nhàn nhạt, vô cùng kỳ quái, như chân khí mà không phải chân khí.
- Bành. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|