- Nhạc Thái, ngươi dám vũ nhục đại nhân, ta trước cùng ngươi so đấu.
Lão ma Bàn Thiên sắc mặt trầm xuống, Đấu khí quanh thân bắt đầu lay động, mặc dù biết rõ dựa vào thực lực Nhạc Thái, tộc trưởng vỗ một chưởng là có thể giết, nhưng lúc này, hắn cũng nên xuất đầu.
Trong lúc đòn công kích của lão ma Bàn Thiên ra khỏi tay, mà Nhạc Thành cũng đã đến hiện trường, đột nhiên hơn mười người Kim lão quái, Nam Tương Tử cũng chuẩn bị động thủ. Nếu bây giờ Nhạc Thành ra lệnh một tiếng, mọi người đại Nhạc gia một phen, chuyện như vậy làm cho mọi người hưng phấn không thôi.
- Nhạc Liệt trưởng lão, Nhạc Phách trưởng lão, bất hảo, việc lớn sảy ra rồi.
Bên trong đại sảnh Nhạc gia, nhóm người Nhạc Liệt đang thương nghị, đột nhiên có mấy vị trưởng lão từ giữa không trung nhảy vào đại sảnh, người còn đang ở đại sảnh, thanh âm dồn dập truyền vào, làm cho tất cả mọi người thần sắc thay đổi, mọi người nghĩ chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện cùng tam đại Thú tộc tới công kích Nhạc gia sao.
- Sự tình gì, các ngươi nói mau, có phải Hắc Ám Thần điện cùng tam đại Thú tộc đến không.
Nhạc Liệt đột nhiên khẩn trương hỏi.
- Nhạc Liệt trưởng lão, không phải người của Hắc Ám Thần điện đã đến, là Nhạc Thái trưởng lão, Nhạc Giác trưởng lão đến Đình Viện Nhạc Thành tộc trưởng, kết quả cùng người của Nhạc Thành tộc trưởng cải vả, tựa hồ là muốn động thủ.
Một trưởng lão trả lời.
- Đáng chết, chúng ta mau đi xem một chút.
Linh hồn Nhạc Liệt mở rộng, trước tiên nhìn xem đám người Nhạc Thái ở tại nơi nào, tất cả mọi người đều là cường giả Đấu Thánh, linh hồn có chút bao trùm là biết rõ chuyện gì xảy ra.
- Lão ma Bàn Thiên, các ngươi lui ra.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, lập tức nhìn đám người lão ma Bàn Thiên nói, lập tức trên thân thể lạnh lùng nhìn Nhạc Thái, Nhạc Thành bây giờ thật sự nổi giận, trên thân thậm chí sát ý tràn ngập, nhưng bị Nhạc Thành cố áp chế xuống, Nhạc Thành không muốn, lúc trước Nhạc Thiên lão tổ rời khỏi Nhạc gia, đại khái cũng bởi vì nhận lấy loại khí tức giận này, mình cũng phải đem Nhạc gia Thái thượng trưởng lão cậy già lên mặt này một trận máu huyết giáo huấn, nếu không Nhạc gia cũng thật sự bị hủy rồi.
- Nhạc Thái, lời nói của ngươi lập lại lần nữa.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Nhạc Thái, trong hai mắt hàn ý tràn ra.
Nhìn trong mắt Nhạc Thành hàn ý tràn ngập, Nhạc Thái không tự chủ được lui lại, trong ánh mắt không dám trực tiếp nhìn ánh mắt Nhạc Thành, trong lòng cũng sửng sốt lên.
- Nhạc Thành, Nhạc Thái trưởng lão nói, ngươi phạm thượng, dựa theo quy chế trong tộc, đem ngươi trục xuất khỏi Nhạc gia, ngươi về sau cũng không phải là người Nhạc gia, ngươi bây giờ có thể lăn đi, đem những người này mang đi.
Nhạc Giác nhìn Nhạc Thành nói.
- Ha ha ha ha ha....
Nhạc Thành lạnh lùng quay đầu lại nhìn chăm chú Nhạc Giác, lập tức cười ha ha một tiếng, thanh âm thẳng xuyên trời cao, đủ để lay động ngàn dặm, tiếng cười làm cho người ta nghe sởn tóc gáy, trong tiếng cười xen lẫn tức giận ngập trời, ở cách đó không xa là một đám người Nhạc gia tụ tập có thực lực Đấu tôn đều cảm thấy màng nhĩ như bị thủng vậy, ào ào vận Đấu khí khí chống lại thanh âm khủng bố, còn Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội ở giữa không trung không chịu được phải bịt tai nhảy xuống, tất cả mọi người mặt đỏ tới tận mang tai.
- Tất cả người của Nhạc gia nghe cho ta, đúng là Nhạc Thái, Nhạc Giác muốn trục xuất ta ra khỏi Nhạc gia, từ hôm nay trở đi, ta đã rời khỏi Nhạc gia, sau này chuyện tình Nhạc gia cùng ta không có nửa điểm quan hệ, nhưng Nhạc gia thiếu ta, thiếu Nhạc Thiên lão tổ, ta phải toàn bộ đòi lại, ta trung thành vì Nhạc gia, Nhạc gia không ngờ đối xử với ta như vậy.
Thanh âm Nhạc Thành vang vọng chân trời, lãnh ý bay thẳng cửu tiêu.
- Không tốt, Nhạc Thái cùng Nhạc Giác không biết cảnh giác.
Giữa không trung, Nhạc Liệt chạy đến, không khỏi sắc mặt thay đổi.
- Nhạc Giác, chỉ bằng vào ngươi là có thể trục xuất ta ra khỏi Nhạc gia hay sao. Bạn đang đọc truyện tại
Lão ma Bàn Thiên sắc mặt trầm xuống, Đấu khí quanh thân bắt đầu lay động, mặc dù biết rõ dựa vào thực lực Nhạc Thái, tộc trưởng vỗ một chưởng là có thể giết, nhưng lúc này, hắn cũng nên xuất đầu.
Trong lúc đòn công kích của lão ma Bàn Thiên ra khỏi tay, mà Nhạc Thành cũng đã đến hiện trường, đột nhiên hơn mười người Kim lão quái, Nam Tương Tử cũng chuẩn bị động thủ. Nếu bây giờ Nhạc Thành ra lệnh một tiếng, mọi người đại Nhạc gia một phen, chuyện như vậy làm cho mọi người hưng phấn không thôi.
- Nhạc Liệt trưởng lão, Nhạc Phách trưởng lão, bất hảo, việc lớn sảy ra rồi.
Bên trong đại sảnh Nhạc gia, nhóm người Nhạc Liệt đang thương nghị, đột nhiên có mấy vị trưởng lão từ giữa không trung nhảy vào đại sảnh, người còn đang ở đại sảnh, thanh âm dồn dập truyền vào, làm cho tất cả mọi người thần sắc thay đổi, mọi người nghĩ chẳng lẽ Hắc Ám Thần điện cùng tam đại Thú tộc tới công kích Nhạc gia sao.
- Sự tình gì, các ngươi nói mau, có phải Hắc Ám Thần điện cùng tam đại Thú tộc đến không.
Nhạc Liệt đột nhiên khẩn trương hỏi.
- Nhạc Liệt trưởng lão, không phải người của Hắc Ám Thần điện đã đến, là Nhạc Thái trưởng lão, Nhạc Giác trưởng lão đến Đình Viện Nhạc Thành tộc trưởng, kết quả cùng người của Nhạc Thành tộc trưởng cải vả, tựa hồ là muốn động thủ.
Một trưởng lão trả lời.
- Đáng chết, chúng ta mau đi xem một chút.
Linh hồn Nhạc Liệt mở rộng, trước tiên nhìn xem đám người Nhạc Thái ở tại nơi nào, tất cả mọi người đều là cường giả Đấu Thánh, linh hồn có chút bao trùm là biết rõ chuyện gì xảy ra.
- Lão ma Bàn Thiên, các ngươi lui ra.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, lập tức nhìn đám người lão ma Bàn Thiên nói, lập tức trên thân thể lạnh lùng nhìn Nhạc Thái, Nhạc Thành bây giờ thật sự nổi giận, trên thân thậm chí sát ý tràn ngập, nhưng bị Nhạc Thành cố áp chế xuống, Nhạc Thành không muốn, lúc trước Nhạc Thiên lão tổ rời khỏi Nhạc gia, đại khái cũng bởi vì nhận lấy loại khí tức giận này, mình cũng phải đem Nhạc gia Thái thượng trưởng lão cậy già lên mặt này một trận máu huyết giáo huấn, nếu không Nhạc gia cũng thật sự bị hủy rồi.
- Nhạc Thái, lời nói của ngươi lập lại lần nữa.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Nhạc Thái, trong hai mắt hàn ý tràn ra.
Nhìn trong mắt Nhạc Thành hàn ý tràn ngập, Nhạc Thái không tự chủ được lui lại, trong ánh mắt không dám trực tiếp nhìn ánh mắt Nhạc Thành, trong lòng cũng sửng sốt lên.
- Nhạc Thành, Nhạc Thái trưởng lão nói, ngươi phạm thượng, dựa theo quy chế trong tộc, đem ngươi trục xuất khỏi Nhạc gia, ngươi về sau cũng không phải là người Nhạc gia, ngươi bây giờ có thể lăn đi, đem những người này mang đi.
Nhạc Giác nhìn Nhạc Thành nói.
- Ha ha ha ha ha....
Nhạc Thành lạnh lùng quay đầu lại nhìn chăm chú Nhạc Giác, lập tức cười ha ha một tiếng, thanh âm thẳng xuyên trời cao, đủ để lay động ngàn dặm, tiếng cười làm cho người ta nghe sởn tóc gáy, trong tiếng cười xen lẫn tức giận ngập trời, ở cách đó không xa là một đám người Nhạc gia tụ tập có thực lực Đấu tôn đều cảm thấy màng nhĩ như bị thủng vậy, ào ào vận Đấu khí khí chống lại thanh âm khủng bố, còn Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội ở giữa không trung không chịu được phải bịt tai nhảy xuống, tất cả mọi người mặt đỏ tới tận mang tai.
- Tất cả người của Nhạc gia nghe cho ta, đúng là Nhạc Thái, Nhạc Giác muốn trục xuất ta ra khỏi Nhạc gia, từ hôm nay trở đi, ta đã rời khỏi Nhạc gia, sau này chuyện tình Nhạc gia cùng ta không có nửa điểm quan hệ, nhưng Nhạc gia thiếu ta, thiếu Nhạc Thiên lão tổ, ta phải toàn bộ đòi lại, ta trung thành vì Nhạc gia, Nhạc gia không ngờ đối xử với ta như vậy.
Thanh âm Nhạc Thành vang vọng chân trời, lãnh ý bay thẳng cửu tiêu.
- Không tốt, Nhạc Thái cùng Nhạc Giác không biết cảnh giác.
Giữa không trung, Nhạc Liệt chạy đến, không khỏi sắc mặt thay đổi.
- Nhạc Giác, chỉ bằng vào ngươi là có thể trục xuất ta ra khỏi Nhạc gia hay sao. Bạn đang đọc truyện tại
/1346
|