- Phong thúc, Tử sơn thúc.
Một đạo thanh âm khẽ vang lên, một thân ảnh phóng lên trên trời, đây chính là Vân Phỉ Phỉ tới Phá Quân sơn, mặc dù nàng biết lộ trình nhưng vẫn chậm hơn một bước. Đến lúc này nhìn thấy Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong đang bị một con cự hổ nuốt chửng thì cũng không nghĩ nhiều mà lập tức lao tới, đánh ra một luồng ma pháp lực về phía Nhạc Tử Sơn.
- Xoẹt.
Vân Phỉ Phỉ đánh ra một lực đạo công kíc này, Nhạc Tử Sơn đã thoát khỏi sự nuốt chửng của Hổ Kình, Vân Phỉ Phỉ định đánh về phía Nhạc Tử Phong một lần nữa thì phát hiện ra mình cũng bị Hổ Kình nuốt vào bên trong miệng.
- Là Phỉ nhi, Nhị thúc Phỉ nhi.
Nhạc Long Nhạc Hạc bọn họ đều đánh về phía Hổ Kình.
- Phụ thân.
Nhạc Kiều hét lớn, phụ thân mình bị cự hổ nuốt chửng, trong nhất thời thân ảnh của nàng lập tức bắn về phía hắn, một luồng linh xà xuất đột bắn ra.
- Mau bỏ nhị lão gia xuống.
Tử Điện Mãng và Tứ Sí Ma ưng bọn họ nhanh chóng bắn về phía Hổ Kình.
- Hống.
Hổ Kình rít gào một tiếng, sau đó thân thể khổng lồ cũng tràn ngập, trong nháy mắt chạy trốn, mà lúc này một cái đuôi to lớn của Yêu Cơ cũng đánh về phía hắn.
Bị Yêu Cơ oanh kích, Hổ Kình cũng không đánh trả, thân thể cao lớn xoay tròn ở trên không trung, lúc này hắn đã bị thương không nhẹ.
- Xuy xuy.
Trong không gian thông đạo phát ra từng thanh âm sóng gợn, sau cùng thân thể Hổ Kình đã chạy vào bên trong.
- Giữ lại người đến.
Một điện trụ từ miệng của Tử Điện Mãng bắn tới.
- Hừ, các ngươi khá lắm, hóa ra là người từ Huyền Thiên nội lục tới.
Hổ Kình cười lạnh một tiếng, sau đó hắn đã biến mất ở trong thông đạo, nhóm người Tử Điện Mãng vẫn chậm hơn nửa nhịp.
- Tên Hổ kình chiết tiệt.
Nhạc Cốc trưởng lão nổi giận, hắn muốn đánh về phía Hổ Kình nhưng bị Đoan Mộc dở hơi bao vây không cách nào thoát thân, mặc dù tu vi hiện tại so với Đoan Mộc dở hơi đã cao hơn không ít nhưng vẫn bị hắn miễn cưỡng ngăn cản.
- Các ngươi những tên khốn kiếp này, toàn bộ chết đi.
Khiếu Thiên Hổ tức giận gầm lên, trên người của nó uy áp của viễn cổ hổ tộc đã phát huy tới mức cực hạn.
- Hống hống hống.
Năm tiếng gầm gừ vang lên, dưới sự uy áp huyết mạch của Khiếu Thiên Hổ, năm người thuộc Viễn Cổ Hổ Tộc liền rối rít hóa thành bản thể, dưới uy áp này bọn họ đã mất hết sự phản kháng.
- Chết.
Thông Thiên Thử, Thanh Bối Ma Ngưu, Thiên Lang Địa Lang bọn họ cũng hóa thành bản thể khổng lồ không khách khí mà tiến lên tàn sát, có huyết mạch uy áp của Khiếu Thiên Hổ, những người thuộc viễn cổ hổ tộc đều không cách nào chống lại.
- Ngươi còn muốn chạy sao, ở lại cho ta.
Nhạc Cốc trưởng lão quát lên một tiếng, Đoan Mộc Dở Hơi nhìn thấy Hổ Kình đã bị tấn công thì cũng hoảng sợ.
- Nhạc Cốc, ngươi không ngăn cản được ta đâu, mau tránh ra.
Đoan Mộc Dở Hơi cười lạnh một tiếng, hắc mang tràn ngập, cùng lúc đó bắn về phái Nhạc Cốc.
- Thương Long chưởng, phá. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Một đạo thanh âm khẽ vang lên, một thân ảnh phóng lên trên trời, đây chính là Vân Phỉ Phỉ tới Phá Quân sơn, mặc dù nàng biết lộ trình nhưng vẫn chậm hơn một bước. Đến lúc này nhìn thấy Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong đang bị một con cự hổ nuốt chửng thì cũng không nghĩ nhiều mà lập tức lao tới, đánh ra một luồng ma pháp lực về phía Nhạc Tử Sơn.
- Xoẹt.
Vân Phỉ Phỉ đánh ra một lực đạo công kíc này, Nhạc Tử Sơn đã thoát khỏi sự nuốt chửng của Hổ Kình, Vân Phỉ Phỉ định đánh về phía Nhạc Tử Phong một lần nữa thì phát hiện ra mình cũng bị Hổ Kình nuốt vào bên trong miệng.
- Là Phỉ nhi, Nhị thúc Phỉ nhi.
Nhạc Long Nhạc Hạc bọn họ đều đánh về phía Hổ Kình.
- Phụ thân.
Nhạc Kiều hét lớn, phụ thân mình bị cự hổ nuốt chửng, trong nhất thời thân ảnh của nàng lập tức bắn về phía hắn, một luồng linh xà xuất đột bắn ra.
- Mau bỏ nhị lão gia xuống.
Tử Điện Mãng và Tứ Sí Ma ưng bọn họ nhanh chóng bắn về phía Hổ Kình.
- Hống.
Hổ Kình rít gào một tiếng, sau đó thân thể khổng lồ cũng tràn ngập, trong nháy mắt chạy trốn, mà lúc này một cái đuôi to lớn của Yêu Cơ cũng đánh về phía hắn.
Bị Yêu Cơ oanh kích, Hổ Kình cũng không đánh trả, thân thể cao lớn xoay tròn ở trên không trung, lúc này hắn đã bị thương không nhẹ.
- Xuy xuy.
Trong không gian thông đạo phát ra từng thanh âm sóng gợn, sau cùng thân thể Hổ Kình đã chạy vào bên trong.
- Giữ lại người đến.
Một điện trụ từ miệng của Tử Điện Mãng bắn tới.
- Hừ, các ngươi khá lắm, hóa ra là người từ Huyền Thiên nội lục tới.
Hổ Kình cười lạnh một tiếng, sau đó hắn đã biến mất ở trong thông đạo, nhóm người Tử Điện Mãng vẫn chậm hơn nửa nhịp.
- Tên Hổ kình chiết tiệt.
Nhạc Cốc trưởng lão nổi giận, hắn muốn đánh về phía Hổ Kình nhưng bị Đoan Mộc dở hơi bao vây không cách nào thoát thân, mặc dù tu vi hiện tại so với Đoan Mộc dở hơi đã cao hơn không ít nhưng vẫn bị hắn miễn cưỡng ngăn cản.
- Các ngươi những tên khốn kiếp này, toàn bộ chết đi.
Khiếu Thiên Hổ tức giận gầm lên, trên người của nó uy áp của viễn cổ hổ tộc đã phát huy tới mức cực hạn.
- Hống hống hống.
Năm tiếng gầm gừ vang lên, dưới sự uy áp huyết mạch của Khiếu Thiên Hổ, năm người thuộc Viễn Cổ Hổ Tộc liền rối rít hóa thành bản thể, dưới uy áp này bọn họ đã mất hết sự phản kháng.
- Chết.
Thông Thiên Thử, Thanh Bối Ma Ngưu, Thiên Lang Địa Lang bọn họ cũng hóa thành bản thể khổng lồ không khách khí mà tiến lên tàn sát, có huyết mạch uy áp của Khiếu Thiên Hổ, những người thuộc viễn cổ hổ tộc đều không cách nào chống lại.
- Ngươi còn muốn chạy sao, ở lại cho ta.
Nhạc Cốc trưởng lão quát lên một tiếng, Đoan Mộc Dở Hơi nhìn thấy Hổ Kình đã bị tấn công thì cũng hoảng sợ.
- Nhạc Cốc, ngươi không ngăn cản được ta đâu, mau tránh ra.
Đoan Mộc Dở Hơi cười lạnh một tiếng, hắc mang tràn ngập, cùng lúc đó bắn về phái Nhạc Cốc.
- Thương Long chưởng, phá. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1346
|