Chỉ thấy phía sau Tả Mạc xuất hiện một hư ảnh kim sắc mơ hồ. Hư ảnh thập phần mơ hồ, không thể nhìn rõ hình dạng, giộng như một đám mây kim sắc khổng lồ vậy, chuyển động ở phía sau Tả Mạc.
Đó là cái gì…
Tiếu trưởng lão kinh nghi bất định, người trẻ tuổi trước mặt khiến nàng cảm thấy ngập tràn quỷ dị. "Thiên hoa truỵ" lấy tướng nhập đạo, diệu tướng phương pháp, cùng với những ảo trận phổ thông khác là hoàn toàn tương phản. Ảo trận phổ thông dùng mê hoặc, lấy ngoại vật làm dao động tâm chí của tu giả. Mà "Thiên hoa truỵ" thức tỉnh dục vọng sâu kín của tu giả. Thiện tu tu luyện thiền định, tâm thần kiên định ngưng thực, ngoại vật ảnh hưởng rất ít sơ với những tu giả khác.
Phàm là sự tình có lợi tất có hại.
Thiện tu tâm chí kiên định, chấp niệm tất nhiên rất sâu, pháp quyết "Thiên hoa truỵ" ngược lại còn mang lại kỳ hiệu. Trừ phi thiện tu tu luyện tới cảnh giới "đại tự tại", bỏ đi chấp niệm trong lòng, công pháp "Thiên hoa truỵ" mới có thể mất đi hiệu quả.
Nhưng cảnh giới "đại tự tại", kia là cảnh giới cực kì thâm sâu. Thiện tu có thể tu luyện tới cảnh giới đó tuyệt đối là một phương đại năng, không có khả năng xuất hiện tại địa phương nhỏ bé như Thiên Thuỷ giới này, càng không phải xuất hiện trên người một tên ngưng mạch kì chưa đầy hai mươi tuổi.
"Thiên hoa truỵ" chẳng bao giờ thất thủ giờ mất đi hiệu lực, bị phản đòn, tâm thần nàng hao tổn. Đến bây giờ, nàng vẫn không thể hiểu được Tả Mạc lại nói câu kia: "Đem tinh thạch đưa hết đây cho ta" là có ý gì.
Hơn nữa, tất cả đều là hư ảnh…
Quỷ dị mà thần bí, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khiến nàng cảm thấy hết hồn. Nàng có thể tu luyện tới kim đan, kiến thức tất nhiên bất phàm nhưng kim ảnh quỷ dị trước mắt nàng chưa từng nghe thấy bao giờ.
Kim ảnh nhuyễn động, giống như vật sống vậy.
Trong chớp mắt, nó co rút hướng vào giữa, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Một đôi cánh kim sắc trong suốt xuất hiện ở trên lưng Tả Mạc.
Đại Nhật ma thể, biến hoá thứ nhất, Minh hư dực!
Thúc Long suất lĩnh Vệ Doanh cùng Vương trưởng lão lúc này đang đánh tới cao trào. Vương trưởng lão thu lượm được kinh nghiệm từ Mai trưởng lão, thỉnh thoảng biến ảo vị trí, vẫn chiếm quyền chủ động. Nhưng Thúc Long cũng không ngốc, không chủ động xuất kích, chỉ vững vàng trấn giữ vị trí, chặt đứt đường cứu viện của Vương trưởng lão đối với Mai trưởng lão. Ô sát ma sát trận vận chuyển không ngừng, từ sau lần đột phá thành giáp, tiểu ma sát bọn hắn đã có thể vận dụng một cách tự nhiên.
Vô số hắc khí hoá thành một chiếc lưới lớn, ngăn cản lộ tuyến của Vương trưởng lão.
Kể từ đó, song phương không ai làm gì được ai.
"Bách sát!"
Trăm người gầm thét, âm thanh giống như sấm động, cự kiếm cùng phong trụ cánh hoa đánh vào nhau, Mai trưởng lão bỗng nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, cây hoa mai trên tay đã bị chặt đứt mất hai cành, thân cây đầy vết rạn nứt, chỉ còn lại năm cành cây.
Linh lực toàn thân Mai trưởng lão cơ hồ không thể khống chế được, giống như nước sôi, mà đối phương căn bản không cho nàng có cơ hội khôi phục.
Khiếu âm trầm thấp, giống như cơn ác mộng một lần nữa lại vang lên bên tai nàng.
Vương trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, vẻ ôn hoà ngày thường đã biến mất, sát khí nồng đậm. Nàng biết không thể cùng đám người này dây dưa, Mai trưởng lão giờ đây đã đến đường cùng, không còn sức để chống đỡ thêm một khắc nào nữa.
Trong lòng nàng sinh ra hối hận, thực lực Kim Ô thành chủ so với trong tưởng tượng của các nàng thật cường đại hơn không biết bao nhiêu lần!
Lúc trước, các nàng chưa nghĩ tới có một ngày giống như thế này, bị một đám tu giả ngưng mạch kì bức đến chật vật. Chỉ là một đám ngưng mạch, dù số lượng có nhiều, lúc bình thường các nàng cũng không để trong mắt.
Từ khi các nàng tu luyện tới kim đan, các nàng đã có tư cách nhìn từ trên cao nhìn xuống đối với đám ngưng mạch.
Thực tại tàn khốc trước mắt đã đánh tan điều này.
Lúc này trong lòng các nàng không hi vọng xa vời có thể thắng được, chỉ hi vọng bản thân có thể bảo toàn. Chỉ cần các nàng còn thì Bách Hoa Minh sẽ vẫn còn. Nếu các nàng không còn, dù cho Kim Ô thành chủ không động thủ thì các thế lực khác của Minh Thuỷ thành cũng đem Bách Hoa Minh làm gỏi sạch sẽ.
Thúc Long lạnh lùng nhìn đối phương, hắn biết rõ rằng đối phương muốn liều mạng rồi.
Hắn không có chút cảm giác sợ hãi nào, dù cho đối phương là kim đan. Nguyên nhân của trận chiến này bởi vì bọn họ dựng lên, so với bất luận kẻ nào bọn họ đều có lý do để liều mạng hơn.
Sự tồn tại của tu nô đã từ rất lâu, vô luận là ở giới nào, đều là sự việc bình thường. Thực sự, trong lòng Thúc Long hiểu rõ điều này. Hắn không có hi vọng xa vời đại nhân có thể cứu vớt tu nô, cải biến hiện trạng điều này là không thể. Đại nhân không có trách cứ ngược lại còn mang theo mọi người giết tới Bách Hoa Minh, Thúc Long quyết định liều mạng.
Không chỉ vì A Văn mà còn vì chính bọn hắn.
Đối phương dự định liều mạng, không những không khiến hắn cảm thấy sợ hãi trái lại trong lòng hắn còn cảm thấy hưng phấn.
Vương trưởng lão lấy ra một cái đèn lồng Hải đường, hoả diễm thanh bạch ở trong đèn lồng nhẹ nhàng bay ra. Đèn lồng Hải đường vừa lấy ra, không khí xung quanh trong thời gian cực ngăn xảy ra đình trệ. Một lát sau, một màn quỷ dị xuất hiện. Chỉ thấy không khí bên cạnh Vương trưởng lão đều theo hoả diễm thanh bạch của đèn lồng Hải đường bắt đầu nhảy múa.
Thân hình Vương trưởng lão ở trong không trung trở nên mơ hồ.
Con ngươi Thúc Long không khỏi co rút lại, đèn lồng Hải đường này là một kiện pháp bảo cực kì lợi hại!
Hắn vung tay phải được hắc giáp bao phủ lên, tay phải hoàn toàn bao phủ trong hắc khí nồng nặc. Gió thổi qua, hắc khí chập chờn, như những ngọn lửa bị lay động vậy.
Mọi người trong Vệ Doanh đều trầm mặc mà vung tay phải lên, tay phải mỗi người đều bao phủ bởi hắc khí nồng nặc.
Hắc xà đang du tẩu trên đỉnh đầu họ bỗng nhiên ầm ầm tan vỡ, hoá thành vô số hắc khí thật nhỏ, những hắc khí này lấy tốc độ kinh người hình thành nên một con hắc xà dài tới trăm trượng! Con hắc xà này thân thể được thực hoá triệt đểm da thịt, lân giáp đầy đủ mọi thứ, giống như là vật sống vậy. Đồng tử màu đỏ tươi, băng lãnh không có chút hơi ấm nào. Nó mở miệng rộng ra, lộ ra răng năng trắng ngà đầy mạnh mẽ. Khắp bầu trời hắc hoả lay động, tay phải bọn Thúc Long được bao phủ bên trong hắc khí, nhất tề bị hút lên trên không, trường kình hấp bách xuyên, hắc xà mở lớn miệng của mình.
Ô hào!
Tiếng huýt sao trầm thấp dài, giống như cơn lốc vô hình hướng tứ phương phóng đi.
Hút vào vô số hắc hoả, hắc xà phát sinh biến hoá nhanh kinh người, trên trán nó có hai nơi lồi lên, đồng tử xà càng thêm hung mãnh, lân giáp cả người sáng loáng lên, uy thế càng thêm kinh người!
Vương trưởng lão trong lòng càng thêm lo sợ, đội ngũ hắc giáp này chiến pháp kì dị, cùng tu giả nàng trông thấy bình thường hoàn toàn khác nhau, bất luận loại tu giả nào cũng đều khác biệt.
Biến hoá của con hắc xà trước mắt này nàng nhận ra được, đó là hoá giao!
Xà mãng và giao, có phân biệt bản chát, thực lực cũng như thế. Hắc xà chưa hoàn toàn hoá giao nhưng uy thế so với lúc vừa rồi là hoàn toàn khác biệt. Xà đồng tử của nó giống như mất đi hơi ấm, Vương trưởng lão trong lòng thấy khẩn trương.
Đèn lồng Hài Đường trong tay truyền đến trận trận ấm áp, trong lòng nàng sự khẩn trương giảm bớt, không sai, hắc xà tuy rằng uy thế đáng sợ nhưng trong tay mình có đèn lồng Hải đường cũng không phải là vật phàm.
Nàng am hiểu luyện khí nhất là luyện chế các loại hoa đăng, đèn lồng Hải đường trong tay là tác phẩm tắc ý nhất của nàng. Đèn lồng sử dụng hải đường chính là lục phẩm thiên tâm hải đường, là một trong tối thượng phẩm Hải đường khắp thiên hạ. Thanh hoả bạch diễm kia là càng khó có được, nó được lấy từ một gốc cay vạn niên thanh hoả trúc trúc tâm, tên là thanh tâm trúc viêm, là trân phẩm tứ phẩm hoả diễm hiếm thấy.
Nàng không nói hai lời, đưa đèn lồng Hải đường trong tay lên, thấp giọng ngâm.
Chỉ thấy từng cánh hoa trên đèn lồng hải đường từng phiến bóc ra, bay vào không trung. Chỉ thấy cánh hoa vô cùng vô tận, mà đèn lồng này không có chút biến hoá nào. Cánh hao hải đường bay lượn, trong chớp mắt khắp bầu trởi cánh hoa bay đầy, mộng ảo mê ly.
So với hoa mai của Mai trưởng lão con số của những đoá hoa hải đường càng thêm kinh người, vô biên vô hạn, toàn bộ Bách Hoa cốc đều bị bao phủ trong đó.
Hắc xà không để ý tới cánh hoa như mưa, thân rắn màu đen, xà đồng tử màu đỏ chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương trưởng lão.
Bỗng nhiên, hoả diễm của đèn lồng hải đường bắt đầu nhảy múa, oanh, khắp nơi cánh hoa bay lượn trong phút chốc nhất tề bốc cháy, phô thiên cái địa, vô số đoá hoả diễm thanh bạch sắc ở trong không trung phất phới.
Thanh tâm trúc viêm!
Xuỳ xuỳ!
Một đoá thanh tâm trúc viên rơi vào trên thân rắn sáng loáng, nhảy lên hai cái liền tắt ngúm, hắc xà không cảm giác gì.
Vương trưởng lão biến sắc!
Thanh tâm trúc viêm cũng không có tác dụng gì!
Thanh tâm trúc viêm không có gì không thể phá vậy mà một vết nhỏ trên thân rắn cũng không làm được!
Trong mắt hắc xà băng lãnh không có chút tình cảm, nó hoàn toàn là do sát ý hoá hình mà thành, lại có thể bị thanh tâm trúc viên làm cho thương tổn sao?
Mắt Thúc Long chợt loé lên, khẽ quát một tiếng: "Sát!"
Đồng tử hắc xà mạnh mẽ mở ra, thân thể khổng lồ phóng đi mang theo thanh thế đáng sợ, hướng Vương trưởng lão đánh tới.
Trong lòng Vương trưởng lão ngạc nhiên, vội vàng chuyển đèn lồng hải đường trong tay, chỉ thấy vô số đoá thanh tâm trúc viêm hướng hắc xà đánh tới.
Ba ba ba!
Giống như rang đậu, âm thanh bùng nổ dày đặc như mưa.
Thanh tâm trúc viêm chỉ lớn hơn đầu ngón tay, lực lượng không ngờ rất lớn, thân thể hắc xà khổng lồ bị đánh cho không thể ngẩng đầu lên được.
Vương trưởng lão thở dài một hơi, chỉ cần có biện pháp khắc chế đối phương là tốt rồi, lập tực liều mạng thôi động linh lực, lại có vô số cánh hoa bay vào không trung. Chỉ thấy cánh hoa lần này không mảnh mai vô lực như lần trước, chúng nó giống như những lưỡi dao sắc bén mang theo kiếm ý lẫm liệt, như từng con cá nhỏ quấn quanh thân thể hắc xà.
Xuy xuy xuy!
Trên thân thể sáng loáng của hắc xà nhất thời xuất hiện vô số vệt trắng, hắc xà đau xót điên cuồng giãy dụa thân thể.
Mà thanh tâm trúc viêm kéo dài không dứt, không có chút dấu hiệu nào muốn dừng lại, hướng hắc xà đánh tới.
Trên trán Thúc Long xuất hiện mồ hôi hột, sắc mặt hắn trấn định nhưng trong lòng tức giận, nhất thời bị đối phương chiếm được thượng phong, bây giờ bị áp chế hắn có thể nhẫn nại được sao? Pháp bảo lợi hại thì sao chứ?
Trong mắt hắn hiện lên hàn khí.
"Tiểu ma sát!"
Hắc xà phút chốc băng vỡ, hoá thành một đoàn hắc khí, trung ương hắc khí xoay tròn kịch liệt.
Thanh tâm trúc viêm cùng hải đường kiếm ý bay lượn khắp trời như bị một lực hấp dẫn vô hình, không thể khống chế mà hướng hắc khi xoay tròn bay đi.
Sắc mặt Vương trưởng lão đại biến.
Hắc khí xoay tròn kia có hấp lực kinh người, thanh tâm trúc viêm và hải đường kiếm ý trên bầu trời điên cuồng hướng hắc khi bay tới.
Càng làm cho nàng cảm thấy sợ hãi chính là vòng xoáy hắc khí này giống như quái vật thôn phệ tất cả, thanh tâm trúc viêm và hải đường kiếm ý nhiều như vậy khi bay vào cũng không có chút biến hoá gì.
Tình hình càng thêm không ổn, trong mắt nàng bỗng nhiên hiện lên sự tàn khốc, hừ lạnh một tiếng, đèn lồng hài đường trong tay lần đầu tiên rời tay, bay lên trên trời.
Đó là cái gì…
Tiếu trưởng lão kinh nghi bất định, người trẻ tuổi trước mặt khiến nàng cảm thấy ngập tràn quỷ dị. "Thiên hoa truỵ" lấy tướng nhập đạo, diệu tướng phương pháp, cùng với những ảo trận phổ thông khác là hoàn toàn tương phản. Ảo trận phổ thông dùng mê hoặc, lấy ngoại vật làm dao động tâm chí của tu giả. Mà "Thiên hoa truỵ" thức tỉnh dục vọng sâu kín của tu giả. Thiện tu tu luyện thiền định, tâm thần kiên định ngưng thực, ngoại vật ảnh hưởng rất ít sơ với những tu giả khác.
Phàm là sự tình có lợi tất có hại.
Thiện tu tâm chí kiên định, chấp niệm tất nhiên rất sâu, pháp quyết "Thiên hoa truỵ" ngược lại còn mang lại kỳ hiệu. Trừ phi thiện tu tu luyện tới cảnh giới "đại tự tại", bỏ đi chấp niệm trong lòng, công pháp "Thiên hoa truỵ" mới có thể mất đi hiệu quả.
Nhưng cảnh giới "đại tự tại", kia là cảnh giới cực kì thâm sâu. Thiện tu có thể tu luyện tới cảnh giới đó tuyệt đối là một phương đại năng, không có khả năng xuất hiện tại địa phương nhỏ bé như Thiên Thuỷ giới này, càng không phải xuất hiện trên người một tên ngưng mạch kì chưa đầy hai mươi tuổi.
"Thiên hoa truỵ" chẳng bao giờ thất thủ giờ mất đi hiệu lực, bị phản đòn, tâm thần nàng hao tổn. Đến bây giờ, nàng vẫn không thể hiểu được Tả Mạc lại nói câu kia: "Đem tinh thạch đưa hết đây cho ta" là có ý gì.
Hơn nữa, tất cả đều là hư ảnh…
Quỷ dị mà thần bí, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khiến nàng cảm thấy hết hồn. Nàng có thể tu luyện tới kim đan, kiến thức tất nhiên bất phàm nhưng kim ảnh quỷ dị trước mắt nàng chưa từng nghe thấy bao giờ.
Kim ảnh nhuyễn động, giống như vật sống vậy.
Trong chớp mắt, nó co rút hướng vào giữa, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Một đôi cánh kim sắc trong suốt xuất hiện ở trên lưng Tả Mạc.
Đại Nhật ma thể, biến hoá thứ nhất, Minh hư dực!
Thúc Long suất lĩnh Vệ Doanh cùng Vương trưởng lão lúc này đang đánh tới cao trào. Vương trưởng lão thu lượm được kinh nghiệm từ Mai trưởng lão, thỉnh thoảng biến ảo vị trí, vẫn chiếm quyền chủ động. Nhưng Thúc Long cũng không ngốc, không chủ động xuất kích, chỉ vững vàng trấn giữ vị trí, chặt đứt đường cứu viện của Vương trưởng lão đối với Mai trưởng lão. Ô sát ma sát trận vận chuyển không ngừng, từ sau lần đột phá thành giáp, tiểu ma sát bọn hắn đã có thể vận dụng một cách tự nhiên.
Vô số hắc khí hoá thành một chiếc lưới lớn, ngăn cản lộ tuyến của Vương trưởng lão.
Kể từ đó, song phương không ai làm gì được ai.
"Bách sát!"
Trăm người gầm thét, âm thanh giống như sấm động, cự kiếm cùng phong trụ cánh hoa đánh vào nhau, Mai trưởng lão bỗng nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, cây hoa mai trên tay đã bị chặt đứt mất hai cành, thân cây đầy vết rạn nứt, chỉ còn lại năm cành cây.
Linh lực toàn thân Mai trưởng lão cơ hồ không thể khống chế được, giống như nước sôi, mà đối phương căn bản không cho nàng có cơ hội khôi phục.
Khiếu âm trầm thấp, giống như cơn ác mộng một lần nữa lại vang lên bên tai nàng.
Vương trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, vẻ ôn hoà ngày thường đã biến mất, sát khí nồng đậm. Nàng biết không thể cùng đám người này dây dưa, Mai trưởng lão giờ đây đã đến đường cùng, không còn sức để chống đỡ thêm một khắc nào nữa.
Trong lòng nàng sinh ra hối hận, thực lực Kim Ô thành chủ so với trong tưởng tượng của các nàng thật cường đại hơn không biết bao nhiêu lần!
Lúc trước, các nàng chưa nghĩ tới có một ngày giống như thế này, bị một đám tu giả ngưng mạch kì bức đến chật vật. Chỉ là một đám ngưng mạch, dù số lượng có nhiều, lúc bình thường các nàng cũng không để trong mắt.
Từ khi các nàng tu luyện tới kim đan, các nàng đã có tư cách nhìn từ trên cao nhìn xuống đối với đám ngưng mạch.
Thực tại tàn khốc trước mắt đã đánh tan điều này.
Lúc này trong lòng các nàng không hi vọng xa vời có thể thắng được, chỉ hi vọng bản thân có thể bảo toàn. Chỉ cần các nàng còn thì Bách Hoa Minh sẽ vẫn còn. Nếu các nàng không còn, dù cho Kim Ô thành chủ không động thủ thì các thế lực khác của Minh Thuỷ thành cũng đem Bách Hoa Minh làm gỏi sạch sẽ.
Thúc Long lạnh lùng nhìn đối phương, hắn biết rõ rằng đối phương muốn liều mạng rồi.
Hắn không có chút cảm giác sợ hãi nào, dù cho đối phương là kim đan. Nguyên nhân của trận chiến này bởi vì bọn họ dựng lên, so với bất luận kẻ nào bọn họ đều có lý do để liều mạng hơn.
Sự tồn tại của tu nô đã từ rất lâu, vô luận là ở giới nào, đều là sự việc bình thường. Thực sự, trong lòng Thúc Long hiểu rõ điều này. Hắn không có hi vọng xa vời đại nhân có thể cứu vớt tu nô, cải biến hiện trạng điều này là không thể. Đại nhân không có trách cứ ngược lại còn mang theo mọi người giết tới Bách Hoa Minh, Thúc Long quyết định liều mạng.
Không chỉ vì A Văn mà còn vì chính bọn hắn.
Đối phương dự định liều mạng, không những không khiến hắn cảm thấy sợ hãi trái lại trong lòng hắn còn cảm thấy hưng phấn.
Vương trưởng lão lấy ra một cái đèn lồng Hải đường, hoả diễm thanh bạch ở trong đèn lồng nhẹ nhàng bay ra. Đèn lồng Hải đường vừa lấy ra, không khí xung quanh trong thời gian cực ngăn xảy ra đình trệ. Một lát sau, một màn quỷ dị xuất hiện. Chỉ thấy không khí bên cạnh Vương trưởng lão đều theo hoả diễm thanh bạch của đèn lồng Hải đường bắt đầu nhảy múa.
Thân hình Vương trưởng lão ở trong không trung trở nên mơ hồ.
Con ngươi Thúc Long không khỏi co rút lại, đèn lồng Hải đường này là một kiện pháp bảo cực kì lợi hại!
Hắn vung tay phải được hắc giáp bao phủ lên, tay phải hoàn toàn bao phủ trong hắc khí nồng nặc. Gió thổi qua, hắc khí chập chờn, như những ngọn lửa bị lay động vậy.
Mọi người trong Vệ Doanh đều trầm mặc mà vung tay phải lên, tay phải mỗi người đều bao phủ bởi hắc khí nồng nặc.
Hắc xà đang du tẩu trên đỉnh đầu họ bỗng nhiên ầm ầm tan vỡ, hoá thành vô số hắc khí thật nhỏ, những hắc khí này lấy tốc độ kinh người hình thành nên một con hắc xà dài tới trăm trượng! Con hắc xà này thân thể được thực hoá triệt đểm da thịt, lân giáp đầy đủ mọi thứ, giống như là vật sống vậy. Đồng tử màu đỏ tươi, băng lãnh không có chút hơi ấm nào. Nó mở miệng rộng ra, lộ ra răng năng trắng ngà đầy mạnh mẽ. Khắp bầu trời hắc hoả lay động, tay phải bọn Thúc Long được bao phủ bên trong hắc khí, nhất tề bị hút lên trên không, trường kình hấp bách xuyên, hắc xà mở lớn miệng của mình.
Ô hào!
Tiếng huýt sao trầm thấp dài, giống như cơn lốc vô hình hướng tứ phương phóng đi.
Hút vào vô số hắc hoả, hắc xà phát sinh biến hoá nhanh kinh người, trên trán nó có hai nơi lồi lên, đồng tử xà càng thêm hung mãnh, lân giáp cả người sáng loáng lên, uy thế càng thêm kinh người!
Vương trưởng lão trong lòng càng thêm lo sợ, đội ngũ hắc giáp này chiến pháp kì dị, cùng tu giả nàng trông thấy bình thường hoàn toàn khác nhau, bất luận loại tu giả nào cũng đều khác biệt.
Biến hoá của con hắc xà trước mắt này nàng nhận ra được, đó là hoá giao!
Xà mãng và giao, có phân biệt bản chát, thực lực cũng như thế. Hắc xà chưa hoàn toàn hoá giao nhưng uy thế so với lúc vừa rồi là hoàn toàn khác biệt. Xà đồng tử của nó giống như mất đi hơi ấm, Vương trưởng lão trong lòng thấy khẩn trương.
Đèn lồng Hài Đường trong tay truyền đến trận trận ấm áp, trong lòng nàng sự khẩn trương giảm bớt, không sai, hắc xà tuy rằng uy thế đáng sợ nhưng trong tay mình có đèn lồng Hải đường cũng không phải là vật phàm.
Nàng am hiểu luyện khí nhất là luyện chế các loại hoa đăng, đèn lồng Hải đường trong tay là tác phẩm tắc ý nhất của nàng. Đèn lồng sử dụng hải đường chính là lục phẩm thiên tâm hải đường, là một trong tối thượng phẩm Hải đường khắp thiên hạ. Thanh hoả bạch diễm kia là càng khó có được, nó được lấy từ một gốc cay vạn niên thanh hoả trúc trúc tâm, tên là thanh tâm trúc viêm, là trân phẩm tứ phẩm hoả diễm hiếm thấy.
Nàng không nói hai lời, đưa đèn lồng Hải đường trong tay lên, thấp giọng ngâm.
Chỉ thấy từng cánh hoa trên đèn lồng hải đường từng phiến bóc ra, bay vào không trung. Chỉ thấy cánh hoa vô cùng vô tận, mà đèn lồng này không có chút biến hoá nào. Cánh hao hải đường bay lượn, trong chớp mắt khắp bầu trởi cánh hoa bay đầy, mộng ảo mê ly.
So với hoa mai của Mai trưởng lão con số của những đoá hoa hải đường càng thêm kinh người, vô biên vô hạn, toàn bộ Bách Hoa cốc đều bị bao phủ trong đó.
Hắc xà không để ý tới cánh hoa như mưa, thân rắn màu đen, xà đồng tử màu đỏ chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương trưởng lão.
Bỗng nhiên, hoả diễm của đèn lồng hải đường bắt đầu nhảy múa, oanh, khắp nơi cánh hoa bay lượn trong phút chốc nhất tề bốc cháy, phô thiên cái địa, vô số đoá hoả diễm thanh bạch sắc ở trong không trung phất phới.
Thanh tâm trúc viêm!
Xuỳ xuỳ!
Một đoá thanh tâm trúc viên rơi vào trên thân rắn sáng loáng, nhảy lên hai cái liền tắt ngúm, hắc xà không cảm giác gì.
Vương trưởng lão biến sắc!
Thanh tâm trúc viêm cũng không có tác dụng gì!
Thanh tâm trúc viêm không có gì không thể phá vậy mà một vết nhỏ trên thân rắn cũng không làm được!
Trong mắt hắc xà băng lãnh không có chút tình cảm, nó hoàn toàn là do sát ý hoá hình mà thành, lại có thể bị thanh tâm trúc viên làm cho thương tổn sao?
Mắt Thúc Long chợt loé lên, khẽ quát một tiếng: "Sát!"
Đồng tử hắc xà mạnh mẽ mở ra, thân thể khổng lồ phóng đi mang theo thanh thế đáng sợ, hướng Vương trưởng lão đánh tới.
Trong lòng Vương trưởng lão ngạc nhiên, vội vàng chuyển đèn lồng hải đường trong tay, chỉ thấy vô số đoá thanh tâm trúc viêm hướng hắc xà đánh tới.
Ba ba ba!
Giống như rang đậu, âm thanh bùng nổ dày đặc như mưa.
Thanh tâm trúc viêm chỉ lớn hơn đầu ngón tay, lực lượng không ngờ rất lớn, thân thể hắc xà khổng lồ bị đánh cho không thể ngẩng đầu lên được.
Vương trưởng lão thở dài một hơi, chỉ cần có biện pháp khắc chế đối phương là tốt rồi, lập tực liều mạng thôi động linh lực, lại có vô số cánh hoa bay vào không trung. Chỉ thấy cánh hoa lần này không mảnh mai vô lực như lần trước, chúng nó giống như những lưỡi dao sắc bén mang theo kiếm ý lẫm liệt, như từng con cá nhỏ quấn quanh thân thể hắc xà.
Xuy xuy xuy!
Trên thân thể sáng loáng của hắc xà nhất thời xuất hiện vô số vệt trắng, hắc xà đau xót điên cuồng giãy dụa thân thể.
Mà thanh tâm trúc viêm kéo dài không dứt, không có chút dấu hiệu nào muốn dừng lại, hướng hắc xà đánh tới.
Trên trán Thúc Long xuất hiện mồ hôi hột, sắc mặt hắn trấn định nhưng trong lòng tức giận, nhất thời bị đối phương chiếm được thượng phong, bây giờ bị áp chế hắn có thể nhẫn nại được sao? Pháp bảo lợi hại thì sao chứ?
Trong mắt hắn hiện lên hàn khí.
"Tiểu ma sát!"
Hắc xà phút chốc băng vỡ, hoá thành một đoàn hắc khí, trung ương hắc khí xoay tròn kịch liệt.
Thanh tâm trúc viêm cùng hải đường kiếm ý bay lượn khắp trời như bị một lực hấp dẫn vô hình, không thể khống chế mà hướng hắc khi xoay tròn bay đi.
Sắc mặt Vương trưởng lão đại biến.
Hắc khí xoay tròn kia có hấp lực kinh người, thanh tâm trúc viêm và hải đường kiếm ý trên bầu trời điên cuồng hướng hắc khi bay tới.
Càng làm cho nàng cảm thấy sợ hãi chính là vòng xoáy hắc khí này giống như quái vật thôn phệ tất cả, thanh tâm trúc viêm và hải đường kiếm ý nhiều như vậy khi bay vào cũng không có chút biến hoá gì.
Tình hình càng thêm không ổn, trong mắt nàng bỗng nhiên hiện lên sự tàn khốc, hừ lạnh một tiếng, đèn lồng hài đường trong tay lần đầu tiên rời tay, bay lên trên trời.
/915
|