Editor:HamNguyet
Dần dần Vương Tử cảm giác được trong tầm mắt có chút chói loá,khó nhìn,tốc độ Đằng Xà nhanh hơn, lập tức Vương Tử liền biết sở dĩ loá mắt là do trên vách tường được khảm tám viên dạ minh châu cỡ lớn, mà trên mặt đất cư nhiên chồng chất không biết bao nhiêu vàng bạc,châu báu, đây chính là đồ vật xinh đẹp theo như lời Đằng Xà nói đi.
Đại tỷ tỷ,hết thảy chỗ này đều do ta khắp nơi tìm đến, thế nào, rất được đi,nếu đại tỷ tỷ thích, đều cấp đại tỷ tỷ được không? những nhân loại đó đều muốn tới nơi này trộm đi,nhưng có ta ở đây canh giữ, bọn họ ai cũng không lấy đi được nga ~ Đằng Xà một đường bơi một bên còn đắc ý nói.
Để ta xuống đây đi Vương Tử nói, không để ý đến ánh mắt Đằng Xà chờ mong, tuy rằng nhiều vàng bạc,châu báu như vậy quả thực đánh sâu vào thị giác con người, nhưng nàng xác thực không cần, cho dù lấy hết đi, nhiều bảo vật như vậy nàng nhất thời cũng mang không nổi.
... Ánh mắt Đằng Xà chớp chớp cư nhiên không nghe theo lời nói Vương Tử để nàng xuống dưới, tiếp tục về bơi về phía trước.
Để ta xuống dưới Vương Tử lập lại một lần nữa.
Đại, đại tỷ tỷ, ta còn có thứ tốt, ta dẫn ngươi đi xem Đằng Xà hàm hồ nói, tốc độ lại đột nhiên nhanh hơn.
Ngươi đem bong bóng này mở ra Vương Tử đánh gãy lời nói Đằng Xà, làm cho nó dừng lại tính toán,Đằng Xà này chỉ sợ ngay từ đầu vốn đã có mục đích mang nàng tới đây.
Nga, nga! Đằng xà gặp Vương Tử muốn xuống dưới, liền mở ra bong bóng vây quanh Vương Tử, đuôi xà nhẹ nhàng cuốn một vòng liền đem Vương Tử cố định trên hai cánh của nó.
Đại tỷ tỷ, ta thật sự có thứ tốt lắm, không có lừa ngươi. gặp Vương Tử không nói lời nào,Đằng Xà tưởng nàng sinh khí,liền vội vàng cam đoan, nó cũng không muốn khiến cho đại tỷ tỷ không thích nó!
Tuy rằng đồ vật kia không phải của ta, nhưng thật sự là thứ tốt, đại tỷ tỷ phải tin tưởng ta nga!
A, theo ta đi tới chỗ chứa đồ vật kia được không?! Đằng Xà liên tục bổ sung, chỉ sợ Vương Tử không tin.
Ân Vương Tử lên tiếng, ngăn cản thần thú Đằng Xà có chỉ số thông minh của một hài đồng này, nàng không có thời gian nghe Đằng Xà nói chuyện, vì trong cơ thể nàng cái loại cảm giác bức thiết chờ mong càng ngày càng mãnh liệt, cảm giác có cái gì sắp phá thể mà ra, nàng căn bản không khống chế được!
Đằng Xà cũng nhìn ra Vương Tử không muốn nghe nó nói chuyện, mắt to chớp chớp, có chút ủy khuất, nó thật sự có lễ vật cấp đại tỷ tỷ, hừ,lát nữa đại tỷ tỷ sẽ tin,Đằng Xà trong lòng nghĩ, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.
Vương Tử cúi đầu ngồi trên lưng Đằng Xà, kiệt lực khống chế xúc động thân thể, cảm giác có thứ gì đó luôn luôn trong thân thể va chạm, không đau, nhưng tứ chi từng đợt bành trướng,giống như cảm giác từ linh hồn truyền đến.
Không biết qua bao lâu, Vương Tử cảm giác Đằng Xà mang theo nàng ngừng lại,cái đuôi Đằng Xà cuốn nàng nhẹ nhàng đặt trên mặt đất,không kịp để Vương Tử quan sát nơi này,liền cảm giác được một trận hàn ý trong xương cốt đánh úp lại, Vương Tử lập tức kéo chặt hắc bào,nàng căn bản không có thời gian nhàn hạ đứng đây quan sát,bởi vì cái loại cảm giác như có thứ gì đó phá thể mà ra càng ngày càng mãnh liệt, Vương Tử không tự chủ được ngồi bệt dưới đất.
Dưới bàn tay truyền đến hàn ý cùng xúc cảm bóng loáng, nơi này như thế nào lại có một vết nứt?
Đại tỷ tỷ đại tỷ tỷ, mau đến xem, đây chính là lễ vật bảo bối ta cấp cho ngươi, nếu không có nó, ta cũng không thể sớm sinh ra nga!
Đằng Xà tựa hồ ở cách đó không xa đang nói gì đó, Vương Tử không có cách nào nghe rõ.
Đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ, nga! Ngươi có phải rất lạnh hay không, ô, đại tỷ tỷ, ta quên ngươi là nhân loại,cũng sẽ lạnh, không quan hệ, ta đem ngươi bỏ vào bong bóng ngươi sẽ không lạnh!
Đằng Xà gặp Vương Tử không lại đây nhìn mà ngồi dưới đất, nghĩ đến nàng lạnh,vội vào phun ra một cái bong bóng đem Vương Tử bỏ vào.
Đằng Xà bơi đến dùng đầu đem Vương Tử trong bong bóng đẩy thẳng về phía trước.
Dần dần Vương Tử cảm giác được trong tầm mắt có chút chói loá,khó nhìn,tốc độ Đằng Xà nhanh hơn, lập tức Vương Tử liền biết sở dĩ loá mắt là do trên vách tường được khảm tám viên dạ minh châu cỡ lớn, mà trên mặt đất cư nhiên chồng chất không biết bao nhiêu vàng bạc,châu báu, đây chính là đồ vật xinh đẹp theo như lời Đằng Xà nói đi.
Đại tỷ tỷ,hết thảy chỗ này đều do ta khắp nơi tìm đến, thế nào, rất được đi,nếu đại tỷ tỷ thích, đều cấp đại tỷ tỷ được không? những nhân loại đó đều muốn tới nơi này trộm đi,nhưng có ta ở đây canh giữ, bọn họ ai cũng không lấy đi được nga ~ Đằng Xà một đường bơi một bên còn đắc ý nói.
Để ta xuống đây đi Vương Tử nói, không để ý đến ánh mắt Đằng Xà chờ mong, tuy rằng nhiều vàng bạc,châu báu như vậy quả thực đánh sâu vào thị giác con người, nhưng nàng xác thực không cần, cho dù lấy hết đi, nhiều bảo vật như vậy nàng nhất thời cũng mang không nổi.
... Ánh mắt Đằng Xà chớp chớp cư nhiên không nghe theo lời nói Vương Tử để nàng xuống dưới, tiếp tục về bơi về phía trước.
Để ta xuống dưới Vương Tử lập lại một lần nữa.
Đại, đại tỷ tỷ, ta còn có thứ tốt, ta dẫn ngươi đi xem Đằng Xà hàm hồ nói, tốc độ lại đột nhiên nhanh hơn.
Ngươi đem bong bóng này mở ra Vương Tử đánh gãy lời nói Đằng Xà, làm cho nó dừng lại tính toán,Đằng Xà này chỉ sợ ngay từ đầu vốn đã có mục đích mang nàng tới đây.
Nga, nga! Đằng xà gặp Vương Tử muốn xuống dưới, liền mở ra bong bóng vây quanh Vương Tử, đuôi xà nhẹ nhàng cuốn một vòng liền đem Vương Tử cố định trên hai cánh của nó.
Đại tỷ tỷ, ta thật sự có thứ tốt lắm, không có lừa ngươi. gặp Vương Tử không nói lời nào,Đằng Xà tưởng nàng sinh khí,liền vội vàng cam đoan, nó cũng không muốn khiến cho đại tỷ tỷ không thích nó!
Tuy rằng đồ vật kia không phải của ta, nhưng thật sự là thứ tốt, đại tỷ tỷ phải tin tưởng ta nga!
A, theo ta đi tới chỗ chứa đồ vật kia được không?! Đằng Xà liên tục bổ sung, chỉ sợ Vương Tử không tin.
Ân Vương Tử lên tiếng, ngăn cản thần thú Đằng Xà có chỉ số thông minh của một hài đồng này, nàng không có thời gian nghe Đằng Xà nói chuyện, vì trong cơ thể nàng cái loại cảm giác bức thiết chờ mong càng ngày càng mãnh liệt, cảm giác có cái gì sắp phá thể mà ra, nàng căn bản không khống chế được!
Đằng Xà cũng nhìn ra Vương Tử không muốn nghe nó nói chuyện, mắt to chớp chớp, có chút ủy khuất, nó thật sự có lễ vật cấp đại tỷ tỷ, hừ,lát nữa đại tỷ tỷ sẽ tin,Đằng Xà trong lòng nghĩ, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.
Vương Tử cúi đầu ngồi trên lưng Đằng Xà, kiệt lực khống chế xúc động thân thể, cảm giác có thứ gì đó luôn luôn trong thân thể va chạm, không đau, nhưng tứ chi từng đợt bành trướng,giống như cảm giác từ linh hồn truyền đến.
Không biết qua bao lâu, Vương Tử cảm giác Đằng Xà mang theo nàng ngừng lại,cái đuôi Đằng Xà cuốn nàng nhẹ nhàng đặt trên mặt đất,không kịp để Vương Tử quan sát nơi này,liền cảm giác được một trận hàn ý trong xương cốt đánh úp lại, Vương Tử lập tức kéo chặt hắc bào,nàng căn bản không có thời gian nhàn hạ đứng đây quan sát,bởi vì cái loại cảm giác như có thứ gì đó phá thể mà ra càng ngày càng mãnh liệt, Vương Tử không tự chủ được ngồi bệt dưới đất.
Dưới bàn tay truyền đến hàn ý cùng xúc cảm bóng loáng, nơi này như thế nào lại có một vết nứt?
Đại tỷ tỷ đại tỷ tỷ, mau đến xem, đây chính là lễ vật bảo bối ta cấp cho ngươi, nếu không có nó, ta cũng không thể sớm sinh ra nga!
Đằng Xà tựa hồ ở cách đó không xa đang nói gì đó, Vương Tử không có cách nào nghe rõ.
Đại tỷ tỷ, đại tỷ tỷ, nga! Ngươi có phải rất lạnh hay không, ô, đại tỷ tỷ, ta quên ngươi là nhân loại,cũng sẽ lạnh, không quan hệ, ta đem ngươi bỏ vào bong bóng ngươi sẽ không lạnh!
Đằng Xà gặp Vương Tử không lại đây nhìn mà ngồi dưới đất, nghĩ đến nàng lạnh,vội vào phun ra một cái bong bóng đem Vương Tử bỏ vào.
Đằng Xà bơi đến dùng đầu đem Vương Tử trong bong bóng đẩy thẳng về phía trước.
/112
|