Quý Thần Hi nhìn kỹ ánh mắt đỏ của cô một chút, tuyệt đối không tin cô không uống say, nhưng cô say, càng khiến cho anh có loại cảm giác kỳ quái, rõ ràng là nhìn cô, thì muốn đụng vào cô, thật sự chạm vào cô thì cảm giác lại muốn ôm chặt hơn. . . . . .
Trước khi không hoàn toàn luân hãm vào loại cảm giác không hiểu này, Quý Thần Hi khiến mình dừng lại.
“Anh nói, đến tột cùng tôi vì cái gì?” Tô Mạt giơ cái ly trống rỗng, chê cười: “Gả cho anh ta, không phải vì tình yêu, mà là vì một câu nói. . . . . . Một câu nói. . . . . . Bị mất kiếp này. . . . . . Đời này kiếp này tôi đây. . . . . .”
Gả!
Đôi mắt Quý Thần Hi đột nhiên mở to. Anh nghe thấy một chữ, gả! Cô. . . . . .Cô vậy mà đã kết hôn rồi!
Quý Thần Hi nắm tay của cô, cẩn thận lướt qua mỗi một đầu ngón tay, nhưng không có tìm được chiếc nhẫn tượng trưng cho hôn nhân.
“Cô, kết hôn?”
“Kết hôn. . . . . .”Tô Mạt gật gù đắc ý, trong mắt nhiều tia buồn bã: “Tôi kết hôn, nhưng. . . . . . bây giờ tôi đã ly hôn. . . . . . A, ly hôn, thật tốt. . . . . . Tôi còn lại một mình, một mình tiếp tục sinh tồn ở trên đời này. . . . . . Vĩnh viễn, đều là một mình.”
Ly hôn, thật tốt. Quý Thần Hi thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, cô ấy đã ly hôn, theo như lời của cô, thật tốt.
Tô Mạt lại giơ ly thủy tinh lên, hướng về phía ánh đèn quầy bar, khúc xạ ly thủy tinh hiện ra ánh sáng động lòng người, khiến thần trí cô đã không tỉnh táo càng thêm hoa mắt.
“Cẩn thận –”Quý Thần Hi sợ cô không nắm được cái ly, trước một bước nhẹ nhàng gở ly xuống, cũng thuận tiện nắm chặt lấy tay cô.
“Quý Thần Hi” Cô nhìn hai tay của bọn họ giao nhau, ngón tay của anh, nắm cô, không chịu buông ra.
“Ừ?”
“Anh nắm tôi. . . . . . Có phải muốn chơi trò chơi với tôi hay không.”
“Trò chơi?” Anh không hiểu ý của cô.
“Được đặt tên là, trò chơi tình yêu .”
Rượu cồn cuối cùng có tác dụng, bây giờ Tô Mạt biết, rượu cồn, có thể kích thích cô, khiến cô lớn mật, khiến cô điên cuồng.
Quý Thần Hi biết mình nên cự tuyệt, người con gái tên ‘ Tô Tô’ này bây giờ thần trí không ổn định, nói ra cũng không phải nghiêm túc, nhưng anh thì khác, anh có lý trí cũng nghiêm túc, cho nên anh nên cự tuyệt. . . . . . Nhưng, anh nhìn thấy ngũ quan xinh đẹp của cô lại toả ra một nụ cười mị hoặc, nhất là ánh mắt, ánh mắt của cô đen bóng, giống như có thể hấp dẫn anh đi vào hoàn toàn. . . . . . Khiến anh không thể chống đỡ được, không thể cự tuyệt.
Quý Thần Hi hít một hơi thật sâu, nở nụ cười, kéo cô qua, để cô tựa vào ngực mình, ở bên tai cô nói ra nhẹ nhàng: “Tối nay, như lời em nói, sẽ nhất định cả đời”
“Cả đời, thì cả đời” Đầu ngón tay Tô Mạt di chuyển dọc theo gò má tuấn tú của anh, ngẩng đầu nhìn mắt màu lam của anh, xinh đẹp, cao quý, khiến cô không dời ánh mắt . . . . . .
“Thần Hi, thật sự mang cô ấy đi “
Nhìn thấy Quý Thần Hi ôm ngang người con gái đã say đi, Long Thừa Viêm chỉ nói một câu.
“Xem ra, Thần Hi đã chọn cô gái kia” Âu Húc Nhật xoay người hỏi Vân Mặc Vận: “Anh cảm thấy, Thần Hi sẽ đợi cô ấy sanh xong hài tử thì rời khỏi cô ấy sao?”
Vân Mặc Vận chậm rãi uống cạn ly cuối cùng của tối nay, mỉm cười sâu sắc: “Sợ là sợ, bị rời khỏi không phải là cô ấy, mà là cậu ấy.”
Anh chỉ nói hai ‘người’, hai người đang ngồi cũng hiểu rõ, mới vừa rồi, Quý Thần Hi đã động tâm.
“Cô gái kia có vấn đề?”
Nếu không, một cô gái bình thường sao lại cự tuyệt một vị vương tử thứ thiệt đây?
“Không phải là cô gái kia có vấn đề, mà là Thần Hi có vấn đề” Nắm chìa khóa xe lên, Vân Mặc Vận trước bấm số điện thoại của bạn gái thân yêu Liễu Thi Nguyệt sau công bố đáp án: “Cô gái kia, là phu nhân Tổng giám đốc tập đoàn y liệu Cửu Long, cũng là người cho thuê đất bệnh viện Cửu Long, mà theo tôi được biết, chồng của cô gái kia vẫn còn khoẻ mạnh.”
Vân Mặc Vận kiên nhẫn làm mặt dày gõ cửa phòng Liễu Thi Nguyệt, mà Âu Húc Nhật và Long Thừa Viêm tiếp tục uống với nhau.
“Thừa Viêm”
“Ừ”
“Cậu nói, trận ‘ ngoại tình’ này của Thần Hi có phải sẽ kết thúc thê thảm hay không?”
“Sẽ không”
“A?”
“Nếu như cậu ấy yêu, tôi sẽ khiến cho chồng của cô gái đó ‘ không khoẻ mạnh’”
“. . . . . .”
Âu Húc Nhật thông minh không nói tiếp nữa, anh thật sự không muốn khiến cho thủ lĩnh xã hội đen ” Long tộc” lớn nhất toàn cầu đi chế tạo bi kịch nhân gian như thế, cho dù, anh ta đều cho rằng lấy hạnh phúc của bạn tốt mình đi đầu.
Không có cách nào, mọi người đều ích kỷ , nếu như Thần Hi có thể hạnh phúc, như vậy bất hạnh, hãy để cho người khác tiếp nhận thôi.
Trước khi không hoàn toàn luân hãm vào loại cảm giác không hiểu này, Quý Thần Hi khiến mình dừng lại.
“Anh nói, đến tột cùng tôi vì cái gì?” Tô Mạt giơ cái ly trống rỗng, chê cười: “Gả cho anh ta, không phải vì tình yêu, mà là vì một câu nói. . . . . . Một câu nói. . . . . . Bị mất kiếp này. . . . . . Đời này kiếp này tôi đây. . . . . .”
Gả!
Đôi mắt Quý Thần Hi đột nhiên mở to. Anh nghe thấy một chữ, gả! Cô. . . . . .Cô vậy mà đã kết hôn rồi!
Quý Thần Hi nắm tay của cô, cẩn thận lướt qua mỗi một đầu ngón tay, nhưng không có tìm được chiếc nhẫn tượng trưng cho hôn nhân.
“Cô, kết hôn?”
“Kết hôn. . . . . .”Tô Mạt gật gù đắc ý, trong mắt nhiều tia buồn bã: “Tôi kết hôn, nhưng. . . . . . bây giờ tôi đã ly hôn. . . . . . A, ly hôn, thật tốt. . . . . . Tôi còn lại một mình, một mình tiếp tục sinh tồn ở trên đời này. . . . . . Vĩnh viễn, đều là một mình.”
Ly hôn, thật tốt. Quý Thần Hi thở phào nhẹ nhõm, thật tốt, cô ấy đã ly hôn, theo như lời của cô, thật tốt.
Tô Mạt lại giơ ly thủy tinh lên, hướng về phía ánh đèn quầy bar, khúc xạ ly thủy tinh hiện ra ánh sáng động lòng người, khiến thần trí cô đã không tỉnh táo càng thêm hoa mắt.
“Cẩn thận –”Quý Thần Hi sợ cô không nắm được cái ly, trước một bước nhẹ nhàng gở ly xuống, cũng thuận tiện nắm chặt lấy tay cô.
“Quý Thần Hi” Cô nhìn hai tay của bọn họ giao nhau, ngón tay của anh, nắm cô, không chịu buông ra.
“Ừ?”
“Anh nắm tôi. . . . . . Có phải muốn chơi trò chơi với tôi hay không.”
“Trò chơi?” Anh không hiểu ý của cô.
“Được đặt tên là, trò chơi tình yêu .”
Rượu cồn cuối cùng có tác dụng, bây giờ Tô Mạt biết, rượu cồn, có thể kích thích cô, khiến cô lớn mật, khiến cô điên cuồng.
Quý Thần Hi biết mình nên cự tuyệt, người con gái tên ‘ Tô Tô’ này bây giờ thần trí không ổn định, nói ra cũng không phải nghiêm túc, nhưng anh thì khác, anh có lý trí cũng nghiêm túc, cho nên anh nên cự tuyệt. . . . . . Nhưng, anh nhìn thấy ngũ quan xinh đẹp của cô lại toả ra một nụ cười mị hoặc, nhất là ánh mắt, ánh mắt của cô đen bóng, giống như có thể hấp dẫn anh đi vào hoàn toàn. . . . . . Khiến anh không thể chống đỡ được, không thể cự tuyệt.
Quý Thần Hi hít một hơi thật sâu, nở nụ cười, kéo cô qua, để cô tựa vào ngực mình, ở bên tai cô nói ra nhẹ nhàng: “Tối nay, như lời em nói, sẽ nhất định cả đời”
“Cả đời, thì cả đời” Đầu ngón tay Tô Mạt di chuyển dọc theo gò má tuấn tú của anh, ngẩng đầu nhìn mắt màu lam của anh, xinh đẹp, cao quý, khiến cô không dời ánh mắt . . . . . .
“Thần Hi, thật sự mang cô ấy đi “
Nhìn thấy Quý Thần Hi ôm ngang người con gái đã say đi, Long Thừa Viêm chỉ nói một câu.
“Xem ra, Thần Hi đã chọn cô gái kia” Âu Húc Nhật xoay người hỏi Vân Mặc Vận: “Anh cảm thấy, Thần Hi sẽ đợi cô ấy sanh xong hài tử thì rời khỏi cô ấy sao?”
Vân Mặc Vận chậm rãi uống cạn ly cuối cùng của tối nay, mỉm cười sâu sắc: “Sợ là sợ, bị rời khỏi không phải là cô ấy, mà là cậu ấy.”
Anh chỉ nói hai ‘người’, hai người đang ngồi cũng hiểu rõ, mới vừa rồi, Quý Thần Hi đã động tâm.
“Cô gái kia có vấn đề?”
Nếu không, một cô gái bình thường sao lại cự tuyệt một vị vương tử thứ thiệt đây?
“Không phải là cô gái kia có vấn đề, mà là Thần Hi có vấn đề” Nắm chìa khóa xe lên, Vân Mặc Vận trước bấm số điện thoại của bạn gái thân yêu Liễu Thi Nguyệt sau công bố đáp án: “Cô gái kia, là phu nhân Tổng giám đốc tập đoàn y liệu Cửu Long, cũng là người cho thuê đất bệnh viện Cửu Long, mà theo tôi được biết, chồng của cô gái kia vẫn còn khoẻ mạnh.”
Vân Mặc Vận kiên nhẫn làm mặt dày gõ cửa phòng Liễu Thi Nguyệt, mà Âu Húc Nhật và Long Thừa Viêm tiếp tục uống với nhau.
“Thừa Viêm”
“Ừ”
“Cậu nói, trận ‘ ngoại tình’ này của Thần Hi có phải sẽ kết thúc thê thảm hay không?”
“Sẽ không”
“A?”
“Nếu như cậu ấy yêu, tôi sẽ khiến cho chồng của cô gái đó ‘ không khoẻ mạnh’”
“. . . . . .”
Âu Húc Nhật thông minh không nói tiếp nữa, anh thật sự không muốn khiến cho thủ lĩnh xã hội đen ” Long tộc” lớn nhất toàn cầu đi chế tạo bi kịch nhân gian như thế, cho dù, anh ta đều cho rằng lấy hạnh phúc của bạn tốt mình đi đầu.
Không có cách nào, mọi người đều ích kỷ , nếu như Thần Hi có thể hạnh phúc, như vậy bất hạnh, hãy để cho người khác tiếp nhận thôi.
/133
|