Sau khi bọn hắn hát xong thì đi xuống, nhìn tụi nó bằng ánh mắt cực kì trìu mến.
-Nè, ai cho cô gọi tụi tôi lên hát chứ_Hắn
-Xin lôi, tôi không cố ý mà_Nó nói bằng giọng hết sức ngây thơ
-Nhớ đấy_Hắn
-Thôi, mọi người về chuẩn bị đồ mai đi Nha Trang thôi_Thư
-Ok_Đồng thanh
Sáng hôm sau, tất cả học sinh lớp A1 tập trung tại sân trường đầy đủ. Vì lớp A1 có tổng cộng 40 học sinh, mà tụi nó và bọn hắn thì đi xe riêng nen chỉ còn 32 học sinh. Học sinh lên xe đã ổn định chỗ ngồi, xe bắt đầu lăn bánh. Xe buýt đi trước, xe của tụi nó và tụi hắn theo sau. Nó rất chi là bực mình với cái xe buýt này, đi cực kì chậm (Ối chị ơi, như thế mà còn chậm à). Thế là xe của tụi nó phóng lên trước đi. Thấy tụi nó phóng xe lên trước là tụi hắn phóng lên luôn. Thầy cô và các học sinh đang há hốc miệng nhìn nhau vì tụi nó và bọn hắn đi với tốc độ kinh hoàng.
Tụi nó và bọn hắn đến Nha Trang được một lúc rất lâu thì xe nhà trường mới đến. Học sinh chen lấn, xô đẩy nhau
-Oa, đẹp quá_Học sinh 1
-Không khí trong lành quá_Học sinh 2
-Thôi các em, vào khách sạn để nhận phòng nào_Hiệu trưởng
-Dạ_Toàn thể học sinh đồng thanh
Vào đến khách sạn Song Anh nằm ngay bên bờ biển, khách sạn này thuộc chi nhánh của nhà Thùy Anh. Khách sạn Song Anh được pama lấy từ tên hai cô con gái thân yêu của họ. Song Anh là Thùy Anh và Thủy Anh. Đây quả là không hổ danh khách sạn của tập đoàn nhà họ Mai. Rất lớn. Trong một khu khách sạn mà có bể bơi, khu trung tâm thương mại, khu vui chơi giải trí và có một khu spa rất lớn. Khách sạn này xây theo phong cách rất đẹp. Phía bên phải nhìn ra biển, phía trước nhìn ra bể bơi và phía sau là nhìn thấy các dãy núi chập chùng nối tiếp nhau.
Tiếng thầy hiệu trưởng vang lên
-Vì khách sạn chỉ còn có 20 phòng nên 2 em sẽ ở chung một phòng_Hiệu trưởng
-Dạ_Đồng thanh
-Các em ra bắt thăm đi_Hiệu trưởng
Thế là các học sinh bắt thăm, 30' sau có kết quả
-Bây giờ thầy sẽ công bố kết quả_Hiệu trưởng
.....................................
.....................................................
.......................................................................
...............................................................................................
..................................................................................................................
...............................................................................................
.......................................................................
.....................................................
....................................
Băng-Phong
Thùy Anh-Thiên
Thư-Đăng
Trang-Quân
-Sao tôi lại ở với cô_Hắn
-Đi mà hỏi cái thăm ý mà anh nghĩ tôi thích ở chung phòng với anh lắm chắc_Nó
-Hừ_Hắn
Còn ba cặp đôi kia, cứ ngồi nói chuyện ríu rít với nhau. Bực mình quá. Kéo vali vào trong phòng nhảy phịch lên cái giường nằm, mở laptop ra tưởng làm gì, hóa ra chát với ai đó. Còn hắn đi vào phòng tắm.
-Nè, ai cho cô gọi tụi tôi lên hát chứ_Hắn
-Xin lôi, tôi không cố ý mà_Nó nói bằng giọng hết sức ngây thơ
-Nhớ đấy_Hắn
-Thôi, mọi người về chuẩn bị đồ mai đi Nha Trang thôi_Thư
-Ok_Đồng thanh
Sáng hôm sau, tất cả học sinh lớp A1 tập trung tại sân trường đầy đủ. Vì lớp A1 có tổng cộng 40 học sinh, mà tụi nó và bọn hắn thì đi xe riêng nen chỉ còn 32 học sinh. Học sinh lên xe đã ổn định chỗ ngồi, xe bắt đầu lăn bánh. Xe buýt đi trước, xe của tụi nó và tụi hắn theo sau. Nó rất chi là bực mình với cái xe buýt này, đi cực kì chậm (Ối chị ơi, như thế mà còn chậm à). Thế là xe của tụi nó phóng lên trước đi. Thấy tụi nó phóng xe lên trước là tụi hắn phóng lên luôn. Thầy cô và các học sinh đang há hốc miệng nhìn nhau vì tụi nó và bọn hắn đi với tốc độ kinh hoàng.
Tụi nó và bọn hắn đến Nha Trang được một lúc rất lâu thì xe nhà trường mới đến. Học sinh chen lấn, xô đẩy nhau
-Oa, đẹp quá_Học sinh 1
-Không khí trong lành quá_Học sinh 2
-Thôi các em, vào khách sạn để nhận phòng nào_Hiệu trưởng
-Dạ_Toàn thể học sinh đồng thanh
Vào đến khách sạn Song Anh nằm ngay bên bờ biển, khách sạn này thuộc chi nhánh của nhà Thùy Anh. Khách sạn Song Anh được pama lấy từ tên hai cô con gái thân yêu của họ. Song Anh là Thùy Anh và Thủy Anh. Đây quả là không hổ danh khách sạn của tập đoàn nhà họ Mai. Rất lớn. Trong một khu khách sạn mà có bể bơi, khu trung tâm thương mại, khu vui chơi giải trí và có một khu spa rất lớn. Khách sạn này xây theo phong cách rất đẹp. Phía bên phải nhìn ra biển, phía trước nhìn ra bể bơi và phía sau là nhìn thấy các dãy núi chập chùng nối tiếp nhau.
Tiếng thầy hiệu trưởng vang lên
-Vì khách sạn chỉ còn có 20 phòng nên 2 em sẽ ở chung một phòng_Hiệu trưởng
-Dạ_Đồng thanh
-Các em ra bắt thăm đi_Hiệu trưởng
Thế là các học sinh bắt thăm, 30' sau có kết quả
-Bây giờ thầy sẽ công bố kết quả_Hiệu trưởng
.....................................
.....................................................
.......................................................................
...............................................................................................
..................................................................................................................
...............................................................................................
.......................................................................
.....................................................
....................................
Băng-Phong
Thùy Anh-Thiên
Thư-Đăng
Trang-Quân
-Sao tôi lại ở với cô_Hắn
-Đi mà hỏi cái thăm ý mà anh nghĩ tôi thích ở chung phòng với anh lắm chắc_Nó
-Hừ_Hắn
Còn ba cặp đôi kia, cứ ngồi nói chuyện ríu rít với nhau. Bực mình quá. Kéo vali vào trong phòng nhảy phịch lên cái giường nằm, mở laptop ra tưởng làm gì, hóa ra chát với ai đó. Còn hắn đi vào phòng tắm.
/62
|