Reng…reng…reng
Nó với tay tắt cái đồng hồ trên đầu giường, ngồi dậy vươn vai 1 cái rồi đi làm VSCN.
_ Một ngày mới lại bắt đầu rồi
Nó mỉm cười nhìn mình trong gương, rồi đi đến tủ quần áo lấy bộ đồng phục mà quản gia đã chuẩn bị sẵn mặc vào. Bộ đồng phục của nó rất dễ thương à nha. Chiếc áo sơ mi trắng viền ở tay áo và chiếc váy đen quen thuộc đối với học sinh, càng dễ thương hơn với chiếc cà vạt đen được nó thắt lỏng ( uj thjt la tông xịt tông we đi). Nó xõa mái tóc màu hung đỏ của nó xuống, quay qua lấy cái balo đeo lên vai , mở cửa bước ra khỏi phòng. Sau khi nạp xong năng lượng, nó từ phòng ăn bước ra. Quản gia đã đứng chờ sẵn ở cửa cúi đầu kính cẩn nói với nó
_ Tiểu thư đi học vui vẻ ạ!
_ Dạ. Con đi học đây ạ!
Nó lái chiếc xe mui trần màu trắng của nó đến trường. Mái tóc mượt mà của nó bay trong gió cộng với vẻ đẹp của nó làm cho mọi người đi trên đưởng ai cũng phải ngoái lại nhìn ( Seo t/g nghi sẽ có tai nạn xảy ra vì chị Yun nhà ta quá z? ). Chiếc xe dừng trong cổng học viện KStar. Đây là học viện độc nhất vô nhị trong thành phố mang tên Bác Hồ này. Nếu không phải là con nhà quyền thế thì không được vào trường học quý tộc này. Ngay cà tỉ lệ đổ vào trường này là 1%. Những trẻ em xuất thân từ xã hội thượng lưu thông thường ngay từ lúc mới sinh ra đã xin nhưng cũng khó có cơ hội vào trường mẫu giáo của Học Viện Kstar này. Nhưng nếu được nhận có thể được hưởng chính sách ưu đãi từ tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông rồi sẽ được tuyển qua bên Đại học Kstar. Đó cũng là trường học luôn khiến tất cả các phụ huynh và các học sinh phải khổ não về chuyện thi cử. Trong sân trường rộng hàng nghìn mét vuông đã chật kính những chiếc xe hơi đắt tiền. Nó bước xuống xe, cùng lúc đó 3 đứa bạn thân của nó cũng vừa tới chạy về phía nó. Boo buộc mái tóc xoăn nhẹ màu nâu đất của mình, nhìn trông thật giản dị, năng động nhưng cũng toát lên vẻ cao quý. Sery thì đánh phồng tóc, thắt bím đuôi tôm lệch một bên trông rất dịu dàng và nữ tính. Còn Sansan thì búi tóc kiểu Hàn Quốc nhìn siêu cute. Bốn nàng giờ đây đã là sự chú ý của cả học viện.
_ Ai thế nhỉ? Xinh quá! – HS1
_ Ukm như thiên thần từ trên trời bay xuống đây vậy! – HS2
_ Mình thấy có đẹp gì âu. Bình thường thui mà! – HS3
_ Ukm đúng đó. Tụi này còn đẹp hơn nhìu – HS4 ( Tự tin thấy ghê zây bà OaO )
Tụi nó lờ đi những lời nói không mấy thiện cảm đó ( Wen uj mấy pạn ui, bắt đầu từ chap 2 ấy )
Bọn hắn vừa tới đã thấy sân trường ồn ào cả lên.
_ Có chuyện gì thế? – Gin thắc mắc
_ Chắc là chuyện về tụi mình chứ gì! Hahaha – Zan tự sướng
_ Cậu thôi đi. Không có chuyện gì đâu. Mau đi thui – Hắn lạnh lùng nói với Zan
_ Vâng. Vâng… – Zan bày ra bộ mặt đã hiểu nhìn hắn
_ A. Hoàng tử dzô uj kja – Một cô gái hét lên
Những ánh mắt đang chú ý về tụi nó thì bỗng nhiên quay về phía bọn hắn. Tụi nó cũng đưa mắt nhìn về phía đang xôn xao hiện nay.
_ Chuyện gì vậy nhỉ? Chuyện gì mà ồn ào thế? – Sansan nhảy nhoi nhoi như con zòi, nói với tụi nó
_ Không có việc gì đâu. Dù sao cũng chả lien quan đến tụi mình đi tìm phòng hiệu trưởng đi.
Tụi nó quay mặt, thảnh thơi rời đi trong khi bọn hắn đang mệt mỏi với tụi fan trong học viện
_ A Mệt wa! Tao đi không nổi nữa rồi tụi bây. – Boo dựa lưng vào tường thở dốc nói
_ Tao thấy có j âu mà mệt. Mày yếu quá đấy Boo – Sansan tung tăng vừa đi vừa nói
_ Tr oj, sức mày là gì thế. Nãy giờ tụi mình đi muốn hết cái trường rùi, tao còn muốn mệt tới nói chi tới Boo – Sery nhìn Sansan khó hỉu nói
_ Thui tụi bây đừng nói nữa ráng đi thêm chút nữa đi. – Nó vừa tìm vừa nói
_ A! Tao thấy rồi tụi bây ơi. Ở dằng trước kìa đi nhanh lên – Sansan la toáng lên chỉ tay về phía căn phòng có cánh của gỗ lớn đang đóng kín ( Cúi cùng cũng đã tìm ra rồi =.=! )
Nó gõ cửa, một giọng lạnh lùng vang lên
_ Vào đi.
Nó đẩy cửa bước vào.
_ Papa
Người đàn ông trung niên nãy giờ đang ngồi trên ghế đang xử lý văn kiện bỗng dừng lại, lông mày cũng từ từ dãn ra, vui mừng ngước mặt lên
_ Yun
_ Oa papa con nhớ papa nhju lem - Nó chạy lại nhào vào lòng ông
_ Papa cũng nhớ con nhju - Ông dịu dàng ôm đứa con vào lòng mắng nhẹ
_ Đứa con gái này! Cả năm trời hk chju gọi về hỏi thăm papa 1 tiếng vậy mà nói nhớ gì!
_ Tại con pận wa chứ bộ. Con cũng đâu muốn như vậy đâu – Nó ngước mặt lên, làm nũng với ông
_ THôi về là tốt rồi! Hôm nào qua thăm mama của con đi. Bà ấy cũng nhớ con nhìu lắm – Ông xoa đầu nó nói
_ Dạ
…………………..
_ CHÚNG CHÁU CHÀO BÁC Ạ! – Sery, Boo, Sansan ở dằng sau cúi đầu lễ phép nói
_ À. Nãy giờ ta nói chuyện zs Yun quên mất các cháu. Cho ta xjn lỗi. Ta thất lễ rồi – Ông cười gượng gạo
_ Dạ không sao đâu ạ - Boo cười tươi
_ Ukm ba mẹ các cháu vẫn khỏe chứ? Cho ta gởi lời hỏi thăm họ nhé
_ VÂNG Ạ. CHÚNG CHÁO CÁM ƠN BÁC Ạ - Chúng nó đồng thanh
_ Ukm Ta đã sắp xếp cho bọn con học lớp 11A1, vào đó nhớ học hành cho đàng hoàng nghe chưa. – Ông quay sang Yun nói
_ Vâng. Papa yên tâm. Á mà papa này, papa chỉ cho con lớp 11A1 nằm ở đâu đi. Nãy giờ bọn con kiếm cái phòng hiệu trưởng cũng đi gần hết cái trường này rồi. – Nó oán trách nhìn ông
_ Hahaha Được rồi . Ở bên kia kìa. – Ông đưa tay chỉ vào tòa nhà có 3 tầng, cửa sổ thủy tinh được lắp sát đất, ánh nắng buổi sáng chiếu vào làm cho tòa nhà đó giống như lâu đài pha lê.
_ Oa Con cám ơn papa. Papa là tốt với con nhất – Nó ôm chầm lấy papa của nó rồi chạy đi cùng 3 đứa bạn
_ Haha – Ông cười híp cà mắt
_ Tới rồi tụi mình đợi cô giáo đến thui – Boo nói
…………………………………..
10 phút trôi qua
_ Bà cô đâu rồi nhỉ? Đã tới giờ vào học lâu rồi mà – Sansan khó chịu nói
_ Hay là tụi mình đi lộn lớp rồi? – Sery thắc mắc
_ Hk có đâu. 11A1 mà! – Boo nói chỉ vào tấm bảng lớp
_ Tụi bây đợi them mười phút nữa đi! – Nó nói điềm tĩnh nói
…………………………………..
15 phút nữa lại trôi qua
_ THôi tao không đợi nữa đâu mỏi chân quá. Đi về ngủ cho khỏe! – Sansan thực sự không cỏn kiên nhẫn được nữa quay người bước đi
Từ phía xa, bà cô giáo chủ nhiệm chạy thục mạng tới
_ Các em… Các em…cho cô xin lỗi. Cô tới trễ - Bà cô vừa thở hồng hộc vừa nói
Rồi chỉnh sửa quần áo lại mở cửa bước vào lớp
_ Cô zô…Cô zô kìa tụi bây – HS1 la lên
Bà cô bước vào lớp.
_ CHÚNG EM KÍNH CHÀO CÔ Ạ
_ Ukm cô chào cà lớp
_ Dạ chúng em lại chào cô ạ
_ Ukm Được rồi. Mấy em ngồi xuống đi. Cô chào cả lớp
_ Dạ chúng em lại kính chào cô nữa ạ
_ Giỡn mặt với tôi hả?. Trời ơi. Cô hiền mà tụi em….. Ngồi xuống học đi! – Bà cô tức giận nói
_ Dạ chúng em ngồi đây ạ! Hahaha
_ Trời ơi. Tôi khổ zới cái lớp này ghê z đók
……………………
_ Hôm nay chúng ta sẽ có học sinh mới. Các em vào đi!
Tụi nó bước vào dưới những ánh mắt ghen tỵ của bọn con gái và những hình trái tim của bọn con trai( trừ bọn hắn ra)
_ Được rồi! Bây giờ bọn em giới thiệu về mình đi!
………………
_ Chào. Tôi tên Nguyễn Hoàng Tuyết Băng. Mọi người có thể gọi tôi là Yun – Nó nói lạnh lùng khiến mọi người xung quanh không rét mà rung
Vù..Vù…Vù
_ Sao lạnh như mùa đông. Bây giờ đang là mùa hè mà – HS1
_ Ukm lạnh quá mày ơi – HS2
…………………………………
_ Hjhj Cậu bớt dùm mình đi Yun – Boo che miệng cười
_ Hi! Mình tên là Trần Huyền Anh, các bạn cứ gọi mình là Boo
Nói rồi Boo nháy mắt một cái làm trái tim của bọn con trai đổ rầm rầm
…………………………………
_ Chào các bạn. Mình tên là Phan Thiên Kim, mọi người cứ gọi mình là Sery đi nha – Sery nói bằng một giọng hết sức là dịu dàng khiến bọn con trai lẫn con gái đều ngã ngũ
……………………………..
_ Helu! Rất vui được gặp. Mình là Huỳnh Ngọc Mai , gọi mình là Sery nhé! – Sansan đưa tay chào trông rất dễ thương.
……………………………..
Bọn con trai trong lớp nhốn nháo cả lên vì sự có mặt của hai cô này
_ Oa dễ thương quá. Mình thích Sansan – HSB ( HS Boy )1
_ Không mình thấy Boo và Sery dễ thương hớn – HSB2
_ Mình thì thích Yun hơn. Vừa đẹp vừa lạnh lùng. Thích quá! – HSB 3
_ Mình thì thấy 4 cô đều đẹp cả. Mình yêu hết – HS4
……………………………...
_ Thôi được rồi các em. Để cô coj sắp xếp chỗ cho các em
_ Ngồi ở đây nè bạn.
_ Không. Ngồi đây nè
_ Ngồi kế mình nè.
Bọn con trai nhốn nháo cả lên
_ Thôi thôi thôi. Thôi các em ngồi ở bốn bàn cuối kia đi, chính là bàn của bốn hoàng tử của chúng ta ( Hoan hô…Hoan hô… Y(^_^)Y)
_ Vâng ạ - Bọn nó đồng thanh
Nếu như ánh mắt có thể giết người được thì bà cô đã bị giết bởi ánh mắt hình viên đạn đại bác của các nữ sinh trong lớp ( Khụ…khụ…Nói quá rồi em ơi =o=’’). Bà cô cười gượng lau vội mồ hôi trên trán
………………………………….
_ Chào bạn mình ngồi đây nha – Sery dịu dàng nói
_ Ukm Rất vui được gặp bạn. Mình tên là Đặng Gia Bảo, bạn cứ gọi mình là Kan – Kan gật đầu chào lại nở nụ cười rất tươi
_ Ukm còn mình là Sery. – Sery dịu dàng cười lại rồi ngồi xuống
……………………………………
_ Chào. Mình là Boo. Rất vui được gặp. – Boo cởi balo ra ngồi xuống rồi quay sang Gin chào hỏi
_ À. Chào Mình là Gin, tên là Dương Hoàng Ân. Giờ chúng mình cùng bàn rồi rất mong được giúp đỡ - Gin khách sáo nói. Nãy giờ cậu đang nhìn về phía Yun mà quến mất bên cạnh cũng có một người mới vừa ngồi xuống
_ Không đâu Mình phải nói câu đó mới đúng. Rất mong được giúp dỡ ạ - Boo cười tươi nói
……………………………………
Trong khi hai bàn kia đang là một mảng hồng tươi sáng thì hai bàn bên đây lại là âm u của địa ngục
_ Aaaaaaaaaaaa! – San san la lên – Tại sao lại là anh?
_ Hả? Đồ đui…Tại sao cô lại ở đây? – Zan kinh ngạc nhìn Sansan
_ Đui cái đầu anh! Không ngờ tôi lại phải ngồi chung với hạng người điên như anh thật là…Chúa ơi giúp con AMEN – Sansan nhắm mắt khoanh hai tay lại, kính trọng như đứng trước Chúa làm cho Zan tức soi máu
_ Cô… Thật là… Tôi Không thèm nói chuyện với người đui như cô – Zan bực tức nói rồi lấy headphone ra đeo lên tai quay mặt ra ngoài cửa sổ
_ Hừ ! Tôi cũng chẳng nói chuyện với hạng người điên như anh đâu đồ điên – Sansan giậm chân ngồi xuống lầm bầm
_ Tên này đúng là điên làm cho mình tức chết mà
Sery từ bàn dưới chồm lên hòi
_ Sansan! Người này chính là người đụng xe cậu ngày hôm qua hả?
_ Nó đó – Sansan hậm hực nói
_ Thui chuyện đã qua rồi đừng chấp nhất làm chi! Dù sao 2 người cũng ngồi cùng bàn, nên hòa thuận thì hơn
_ Hừ Mình có chấp nhất hắn ta đâu chứ. Mình đâu có rảnh rang tới zây
……………………………………………..
Trong lúc đó
Nó mới vừa bước về bàn đã thấy một cảnh không thoải mái. Một tên con trai ngồi ở bàn của nó. Hai chân thì gác lên mặt bàn, còn hai tay thì gối đầu, tai thì đeo headphone nhắm mắt trông rất ư là thoải mái, cả người toát ra một hàn khí cảnh báo mọi người không ai dược đến gần. Hắn chung cái balo cũng đã chiếm hết cái bàn của nó. Tuy tức giận nhưng nó không biểu lộ ra ngoài. Bước lại lạnh lùng nói
_ Xl. Có thể xích qua một chút cho tôi ngồi được không?
_ ………………..
_ Xl. Có thể xích qua một chút cho tôi ngồi được không? – Nó kiên nhẫn lặp lại
_........................... – Vẫn không có tiếng trả lời
Lần này thì nó bực tức thật sự. Nó mở cái headphone cùa hắn ghé sát lỗ tai hắn la lên
_NÀY
Hắn nhíu mày quay sang nhìn nó
_ Là anh? Cái tên bất lịch sự hôm qua?
_ Cô là ai?...Ak Tôi nhớ rồi. Hừ Rõ là cô đụng tôi trước, tôi bất lịch sự hồi nào chứ - Hắn nhếch môi
_ Hừ. Đúng là anh nói dối trắn trợn thật. Coi như tôi bỏ qua chuyện hôm qua. Bây giờ thì anh có thể xích qua cho tôi ngồi được chứ?
_ Không
_ Này Tôi đã nói quá lịch sự rồi đấy. Bây giờ anh có xích qua hay không?
_ Không – Hắn khẳng định lại
_ Được vậy thì anh đừng trách tôi
Nó nói rồi tung một cước đá hắn xuống sàn rồi thản nhiên ngồi xuống như không có chuyện gì xảy ra.
Hắn bỗng nhiên bị đạp té liền tức giận nói:
_ Cô làm cái gì thế hả?
_................
Nó làm như không nghe thấy, tai đeo lấy headphone từ trong balo ra đeo lên tai
_ Được lắm. Coi như cô hay! – Hắn hậm hực đá vào cái ghế rồi ngồi xuống đeo headphone nghe nhạc cho đỡ bực
_A! Chúng ta lại gặp nhau nữa rồi! – Gin từ bàn trên quay xuống cười với nó
_ Là anh à! Cám ơn vì hum qua đã giúp đỡ. Tôi vẫn sẽ giữ lời hứa của mình. Anh muốn tôi đền đáp anh thế nào? – Nó cười mỉm nói
_ Ukm zậy thì cô làm bạn với tôi đi. Zậy coj như la đền đáp cho tôi rồi
_ Ok Rất vui được làm quen
_ Ukm Rất vui được làm quen.
Gin tươi cười quay lên thì bắt gặp ánh mắt của Boo đang hướng về phía mình
_ Oa Thì ra bạn chính là người giúp Yun hôm qua. Rất cám ơn bạn nha – Boo hâm mộ nhìn Gin
_ Ukm cũng chả có gì đâu. Dù sao cũng là bạn bè cả mà. Đừng có khách sáo quá như vậy! – Gin gãi đầu bối rối nói
_Ukm
……………………………..
Từng tiết học trôi qua. Cô giáo thì giảng bài cỏn học sinh thì ngồi chép, ai cũng làm việc tích cực riêng chỉ có 4 chàng hoàng tử và 4 nàng công chúa của chúng ta thì ngồi chơi rảnh rang. Mỗi người một việc. Boo và Sery thì lấy đt ra chụp hình up lên facebook. Nó thí lôi cái Ipad Air ra chơi. Hắn và Zan thì ngồi nghe nhạc. Còn Gin, Kan, Sansan thì ngồi nghịch điện thoại.
Cuối cùng 3 tiết học dài cũng qua. Tiếng chuông báo hiệu giờ chơi đã vang lên. Bọn hắn rủ nhau xuống căn tin.
_ Ê! Thấy mấy 4 cô gái mới vào lớp mình thế nào? – Gin mở đầu nói
_ Ukm Rất thú vị - Kan cười nói
_ Hừm Thú vị gì chứ? Chả có gì hay! – Hắn cười lạnh nói
_ Đúng đó! Nhất là bà đui ngồi kế bên mình đây này. – Zan đồng tình với hắn
_ Mình thấy có gì đâu hai cậu chỉ nói quá lên. Hay chúng ta rủ 4 nàng đó đi bar đi tối nay đi nha – Gin cười lém lỉnh
_ Mình không đồng ý – Hắn nói
_ Tớ cũng vậy – Zan
_ Đi mà. Đi mà. Hai câu đi đi – Gin như một đức trẻ vòi kẹo năn nỉ hai đứa bạn
_ Không – Cả hai đồng thanh
_ Được rồi! Mấy cậu không chịu đi chứ gì. Mấy cậu còn nhớ câu nói mà mấy cậu nói với tớ mấy ngảy trước không? – Gin cười gian
……………………..
Mấy ngày trước
_ Cậu hay lắm Gin! – Zan khen Gin sau khi trở về từ 1 chiến công lừng lẫy
_ Hjhj. Cũng chẳng có gì cả. Chỉ cần hậu tạ cho mình là được rồi!
_ Cậu muốn bọn mình hậu tạ cho cậu cái gì đây? Cứ việc nói – Hắn cười nói
_ Hjhj Tạm thời thì chưa nghĩ ra. Tới khi nào tớ nghĩ ra sẽ nói cho các cậu biết sau nhé!
_ Ok. Bọn tớ sẽ chờ xem cậu muốn cái gì hahaha – Kan vỗ vai Gin nói
………………………
Sau khi Gin nhắc lại lời hứa của bọn hắn mấy ngày trước, bọn hắn suy nghĩ lại rồi chán nản đồng ý.
Giờ chơi kết thúc. Bọn hắn lên lớp để học tiếp hai tiết cuối.
……………………...
_ Nek! Bọn mình muốn rủ mấy bạn đi bar chơi, đi không? – Gin vui vẻ quay sang Boo nói
_ OK! Nhưng khi nào chúng ta đi?
_ Tối nay. Khoảng 9h, bar KINGS nhak
_ OK – Boo vui vẻ nhận lời
………………………
_ Ek tụi bây! Gin rủ tụi mình tụi mình 9h tối nay đi KINGS chơi, đi không? – Boo vui vẻ hỏi tụi nó
_ Ok Đi thì đi – Sansan hào hứng.
_ Ukm – Nó ậm ừ trả lời
_ Ok – Sery nói
………………………
8h45 quán bar KINGS
Trong quán bar KINGS sang trọng, tại một bàn dành cho 8 người, có bốn chàng hoàng tử ngồi ở đó thu hút sự chú ý của các cô gái xung quanh. Bọn nó bước vào. Tối nay, Yun mặc một chiếc áo thun cánh dơi rộng trễ vai và chiếc quần shorts rách trông rất bụi bặm, Sansan thì mặc một bộ jump màu đen trông rất dễ thương, Boo thì mặc 1 chiếc đầm ôm khoe body dáng chuẩn không cân chỉnh, còn Sery thì nữ tính hơn nhưng cũng không kém phần sexy, cô mặc 1 chiếc váy màu đỏ trên đầu gối một chút, đằng sau để lộ cái lưng trần trắng mịn. Sắc đẹp của cô nàng làm cho 4 chàng hoàng tử của chúng ta bị đơ vài phút. Nhưng không biết tại do trùng hợp hay là do ý trời mà hắn hôm nay cũng mặc áo sơ mi trắng, thế là nó va hắn bị hiểu lầm là mặc áo cặp với nhau. ( Các bạn nghĩ là do gì? ^^) Boo lướt mắt qua căn phòng trong ánh đèn bar mờ ảo, tìm thấy bàn bọn hắn mỉm cười bước tới.
_ Chào. – Boo chào bọn hắn rồi ngồi xuống
Bọn nó cũng ngồi xuống theo. Do vào sao nên nó buộc phải ngồi kế hắn. Tình hình chỗ ngồi là như thế này đây
Zan – Sansan – Sery – Kan – Boo – Gin – Hắn – Nó
………………
_ Tại sao tôi phài ngồi kế cô chứ - Zan lầm bầm ( Anh này thit là? Ngồi kế người đẹp rùi còn đòi gì nữa? )
_ Tôi cũng chả muốn đâu. Ngồi kế anh tôi chẳng thể nào vui nổi! – Sansan bỉu môi nói
_ Cô…
_ Thui 2 người cho tui can đi. Tới đây để cho mọi người vui vẻ làm quen chứ không để xem 2 người cãi nhau đâu – Kan cười khổ can 2 người thích cãi lộn này
_ Đúng đó chúng ta vào đây để vui mà! Nào cạn ly thui. – Gin nâng ly mời mọi người
Bọn nó và bọn hắn ngồi nói chuyện phiếm với nhau, tất cả các chuyện trên trời dưới đất bất kể chuyện gì cũng được các chàng và nàng này lôi ra kể cả. Zan và Sansan thì lại chứng nào tật nấy gặp chuyện gì không đồng ý là lại cãi nhau như chó với mèo. Nó và hắn chỉ im lặng, lạnh lùng ngồi nhâm nhi ly rượu, khi bị hỏi thì chỉ ậm ừ cho qua.
Naepumeun neoege pinancheo dareun sarame naneun beoryeojyeo
Sarang geu kkeuteun kkaman teoneolsok boiji anneun giri naneun neomu duryeowo
Taeyangi naerijjoeneun bureun samakcheoreom mokmalra ugo itneun saramcheoreom
Kiss me ma baby i bami gagijeone naege eoseobbalri day by day
Ni pumi geuriwojyeo neomu sarang haetnabwa
I bami jinagamyeon nunmuldwieo dok!Dok!Dok!
Jeo eunbit dari jimyeon sarajilkka.. Ajik namaitneun ni hyanggi
Kkumgatdeon chueokdeuldo heuteojilkka…bitmu lcheore meolri dok!Dok!Dok!
Kiss me baby i’ll must be stay here day by day
Saranghandago soksagyeojwo
Kiss me baby just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeone
(DAY BY DAY – T-ARA)
………………………….
_ Ukm. Chị nghe?
_ Dạ chị ơi. Bọn Mãnh Hổ không biết đã nge tin tức từ đâu mà giờ đã biết chị về. Tụi nó nói với em là nói chị ngày mai đến khu D quyết đấu với tụi nó ạ. Giờ tính sao đây chị? – Bảo nói
_ Không sao cả! Cứ nhận lời và chuẩn bị sẵn sàng đi. 5h ngày mai bọn chị tới. – Nó nhếch môi nói với Bảo
_ Vâng ạ. – Bảo cúp mái
Sau khi nhận điện thoại của Bảo, nó quay sang nói với 3 đứa kia
_ Ê tụi bây. Mai 5h đi không?
_ Ok - Boo
_ Chắc sẽ hào hứng lắm đây - Sery
_ Thật hả?...Tốt quá! – Sansan
_ Ủa? Mấy bạn đi đâu zây? Cho tụi này đi zới đc hk? – Gin cười hỏi nó
_ À Không có chuyện gì đâu! Thui tụi này về trước nhé. Mai còn đi học nữa! – Nó cười nhẹ trả lời Gin rồi đứng dậy
_ Ak Thuj để tụi này đưa bọn cậu về! – Kan cười lễ phép nói
_ Thuj Không cần đâu. Phiền lắm vs lại bọn này cũng có xe ùi thuj bọn này về nhé tạm biệt. – Sery dịu dàng trả lời Kan, giơ tay chào
Bọn nó bước đi để lại bọn hắn ngồi đó.
Nó với tay tắt cái đồng hồ trên đầu giường, ngồi dậy vươn vai 1 cái rồi đi làm VSCN.
_ Một ngày mới lại bắt đầu rồi
Nó mỉm cười nhìn mình trong gương, rồi đi đến tủ quần áo lấy bộ đồng phục mà quản gia đã chuẩn bị sẵn mặc vào. Bộ đồng phục của nó rất dễ thương à nha. Chiếc áo sơ mi trắng viền ở tay áo và chiếc váy đen quen thuộc đối với học sinh, càng dễ thương hơn với chiếc cà vạt đen được nó thắt lỏng ( uj thjt la tông xịt tông we đi). Nó xõa mái tóc màu hung đỏ của nó xuống, quay qua lấy cái balo đeo lên vai , mở cửa bước ra khỏi phòng. Sau khi nạp xong năng lượng, nó từ phòng ăn bước ra. Quản gia đã đứng chờ sẵn ở cửa cúi đầu kính cẩn nói với nó
_ Tiểu thư đi học vui vẻ ạ!
_ Dạ. Con đi học đây ạ!
Nó lái chiếc xe mui trần màu trắng của nó đến trường. Mái tóc mượt mà của nó bay trong gió cộng với vẻ đẹp của nó làm cho mọi người đi trên đưởng ai cũng phải ngoái lại nhìn ( Seo t/g nghi sẽ có tai nạn xảy ra vì chị Yun nhà ta quá z? ). Chiếc xe dừng trong cổng học viện KStar. Đây là học viện độc nhất vô nhị trong thành phố mang tên Bác Hồ này. Nếu không phải là con nhà quyền thế thì không được vào trường học quý tộc này. Ngay cà tỉ lệ đổ vào trường này là 1%. Những trẻ em xuất thân từ xã hội thượng lưu thông thường ngay từ lúc mới sinh ra đã xin nhưng cũng khó có cơ hội vào trường mẫu giáo của Học Viện Kstar này. Nhưng nếu được nhận có thể được hưởng chính sách ưu đãi từ tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông rồi sẽ được tuyển qua bên Đại học Kstar. Đó cũng là trường học luôn khiến tất cả các phụ huynh và các học sinh phải khổ não về chuyện thi cử. Trong sân trường rộng hàng nghìn mét vuông đã chật kính những chiếc xe hơi đắt tiền. Nó bước xuống xe, cùng lúc đó 3 đứa bạn thân của nó cũng vừa tới chạy về phía nó. Boo buộc mái tóc xoăn nhẹ màu nâu đất của mình, nhìn trông thật giản dị, năng động nhưng cũng toát lên vẻ cao quý. Sery thì đánh phồng tóc, thắt bím đuôi tôm lệch một bên trông rất dịu dàng và nữ tính. Còn Sansan thì búi tóc kiểu Hàn Quốc nhìn siêu cute. Bốn nàng giờ đây đã là sự chú ý của cả học viện.
_ Ai thế nhỉ? Xinh quá! – HS1
_ Ukm như thiên thần từ trên trời bay xuống đây vậy! – HS2
_ Mình thấy có đẹp gì âu. Bình thường thui mà! – HS3
_ Ukm đúng đó. Tụi này còn đẹp hơn nhìu – HS4 ( Tự tin thấy ghê zây bà OaO )
Tụi nó lờ đi những lời nói không mấy thiện cảm đó ( Wen uj mấy pạn ui, bắt đầu từ chap 2 ấy )
Bọn hắn vừa tới đã thấy sân trường ồn ào cả lên.
_ Có chuyện gì thế? – Gin thắc mắc
_ Chắc là chuyện về tụi mình chứ gì! Hahaha – Zan tự sướng
_ Cậu thôi đi. Không có chuyện gì đâu. Mau đi thui – Hắn lạnh lùng nói với Zan
_ Vâng. Vâng… – Zan bày ra bộ mặt đã hiểu nhìn hắn
_ A. Hoàng tử dzô uj kja – Một cô gái hét lên
Những ánh mắt đang chú ý về tụi nó thì bỗng nhiên quay về phía bọn hắn. Tụi nó cũng đưa mắt nhìn về phía đang xôn xao hiện nay.
_ Chuyện gì vậy nhỉ? Chuyện gì mà ồn ào thế? – Sansan nhảy nhoi nhoi như con zòi, nói với tụi nó
_ Không có việc gì đâu. Dù sao cũng chả lien quan đến tụi mình đi tìm phòng hiệu trưởng đi.
Tụi nó quay mặt, thảnh thơi rời đi trong khi bọn hắn đang mệt mỏi với tụi fan trong học viện
_ A Mệt wa! Tao đi không nổi nữa rồi tụi bây. – Boo dựa lưng vào tường thở dốc nói
_ Tao thấy có j âu mà mệt. Mày yếu quá đấy Boo – Sansan tung tăng vừa đi vừa nói
_ Tr oj, sức mày là gì thế. Nãy giờ tụi mình đi muốn hết cái trường rùi, tao còn muốn mệt tới nói chi tới Boo – Sery nhìn Sansan khó hỉu nói
_ Thui tụi bây đừng nói nữa ráng đi thêm chút nữa đi. – Nó vừa tìm vừa nói
_ A! Tao thấy rồi tụi bây ơi. Ở dằng trước kìa đi nhanh lên – Sansan la toáng lên chỉ tay về phía căn phòng có cánh của gỗ lớn đang đóng kín ( Cúi cùng cũng đã tìm ra rồi =.=! )
Nó gõ cửa, một giọng lạnh lùng vang lên
_ Vào đi.
Nó đẩy cửa bước vào.
_ Papa
Người đàn ông trung niên nãy giờ đang ngồi trên ghế đang xử lý văn kiện bỗng dừng lại, lông mày cũng từ từ dãn ra, vui mừng ngước mặt lên
_ Yun
_ Oa papa con nhớ papa nhju lem - Nó chạy lại nhào vào lòng ông
_ Papa cũng nhớ con nhju - Ông dịu dàng ôm đứa con vào lòng mắng nhẹ
_ Đứa con gái này! Cả năm trời hk chju gọi về hỏi thăm papa 1 tiếng vậy mà nói nhớ gì!
_ Tại con pận wa chứ bộ. Con cũng đâu muốn như vậy đâu – Nó ngước mặt lên, làm nũng với ông
_ THôi về là tốt rồi! Hôm nào qua thăm mama của con đi. Bà ấy cũng nhớ con nhìu lắm – Ông xoa đầu nó nói
_ Dạ
…………………..
_ CHÚNG CHÁU CHÀO BÁC Ạ! – Sery, Boo, Sansan ở dằng sau cúi đầu lễ phép nói
_ À. Nãy giờ ta nói chuyện zs Yun quên mất các cháu. Cho ta xjn lỗi. Ta thất lễ rồi – Ông cười gượng gạo
_ Dạ không sao đâu ạ - Boo cười tươi
_ Ukm ba mẹ các cháu vẫn khỏe chứ? Cho ta gởi lời hỏi thăm họ nhé
_ VÂNG Ạ. CHÚNG CHÁO CÁM ƠN BÁC Ạ - Chúng nó đồng thanh
_ Ukm Ta đã sắp xếp cho bọn con học lớp 11A1, vào đó nhớ học hành cho đàng hoàng nghe chưa. – Ông quay sang Yun nói
_ Vâng. Papa yên tâm. Á mà papa này, papa chỉ cho con lớp 11A1 nằm ở đâu đi. Nãy giờ bọn con kiếm cái phòng hiệu trưởng cũng đi gần hết cái trường này rồi. – Nó oán trách nhìn ông
_ Hahaha Được rồi . Ở bên kia kìa. – Ông đưa tay chỉ vào tòa nhà có 3 tầng, cửa sổ thủy tinh được lắp sát đất, ánh nắng buổi sáng chiếu vào làm cho tòa nhà đó giống như lâu đài pha lê.
_ Oa Con cám ơn papa. Papa là tốt với con nhất – Nó ôm chầm lấy papa của nó rồi chạy đi cùng 3 đứa bạn
_ Haha – Ông cười híp cà mắt
_ Tới rồi tụi mình đợi cô giáo đến thui – Boo nói
…………………………………..
10 phút trôi qua
_ Bà cô đâu rồi nhỉ? Đã tới giờ vào học lâu rồi mà – Sansan khó chịu nói
_ Hay là tụi mình đi lộn lớp rồi? – Sery thắc mắc
_ Hk có đâu. 11A1 mà! – Boo nói chỉ vào tấm bảng lớp
_ Tụi bây đợi them mười phút nữa đi! – Nó nói điềm tĩnh nói
…………………………………..
15 phút nữa lại trôi qua
_ THôi tao không đợi nữa đâu mỏi chân quá. Đi về ngủ cho khỏe! – Sansan thực sự không cỏn kiên nhẫn được nữa quay người bước đi
Từ phía xa, bà cô giáo chủ nhiệm chạy thục mạng tới
_ Các em… Các em…cho cô xin lỗi. Cô tới trễ - Bà cô vừa thở hồng hộc vừa nói
Rồi chỉnh sửa quần áo lại mở cửa bước vào lớp
_ Cô zô…Cô zô kìa tụi bây – HS1 la lên
Bà cô bước vào lớp.
_ CHÚNG EM KÍNH CHÀO CÔ Ạ
_ Ukm cô chào cà lớp
_ Dạ chúng em lại chào cô ạ
_ Ukm Được rồi. Mấy em ngồi xuống đi. Cô chào cả lớp
_ Dạ chúng em lại kính chào cô nữa ạ
_ Giỡn mặt với tôi hả?. Trời ơi. Cô hiền mà tụi em….. Ngồi xuống học đi! – Bà cô tức giận nói
_ Dạ chúng em ngồi đây ạ! Hahaha
_ Trời ơi. Tôi khổ zới cái lớp này ghê z đók
……………………
_ Hôm nay chúng ta sẽ có học sinh mới. Các em vào đi!
Tụi nó bước vào dưới những ánh mắt ghen tỵ của bọn con gái và những hình trái tim của bọn con trai( trừ bọn hắn ra)
_ Được rồi! Bây giờ bọn em giới thiệu về mình đi!
………………
_ Chào. Tôi tên Nguyễn Hoàng Tuyết Băng. Mọi người có thể gọi tôi là Yun – Nó nói lạnh lùng khiến mọi người xung quanh không rét mà rung
Vù..Vù…Vù
_ Sao lạnh như mùa đông. Bây giờ đang là mùa hè mà – HS1
_ Ukm lạnh quá mày ơi – HS2
…………………………………
_ Hjhj Cậu bớt dùm mình đi Yun – Boo che miệng cười
_ Hi! Mình tên là Trần Huyền Anh, các bạn cứ gọi mình là Boo
Nói rồi Boo nháy mắt một cái làm trái tim của bọn con trai đổ rầm rầm
…………………………………
_ Chào các bạn. Mình tên là Phan Thiên Kim, mọi người cứ gọi mình là Sery đi nha – Sery nói bằng một giọng hết sức là dịu dàng khiến bọn con trai lẫn con gái đều ngã ngũ
……………………………..
_ Helu! Rất vui được gặp. Mình là Huỳnh Ngọc Mai , gọi mình là Sery nhé! – Sansan đưa tay chào trông rất dễ thương.
……………………………..
Bọn con trai trong lớp nhốn nháo cả lên vì sự có mặt của hai cô này
_ Oa dễ thương quá. Mình thích Sansan – HSB ( HS Boy )1
_ Không mình thấy Boo và Sery dễ thương hớn – HSB2
_ Mình thì thích Yun hơn. Vừa đẹp vừa lạnh lùng. Thích quá! – HSB 3
_ Mình thì thấy 4 cô đều đẹp cả. Mình yêu hết – HS4
……………………………...
_ Thôi được rồi các em. Để cô coj sắp xếp chỗ cho các em
_ Ngồi ở đây nè bạn.
_ Không. Ngồi đây nè
_ Ngồi kế mình nè.
Bọn con trai nhốn nháo cả lên
_ Thôi thôi thôi. Thôi các em ngồi ở bốn bàn cuối kia đi, chính là bàn của bốn hoàng tử của chúng ta ( Hoan hô…Hoan hô… Y(^_^)Y)
_ Vâng ạ - Bọn nó đồng thanh
Nếu như ánh mắt có thể giết người được thì bà cô đã bị giết bởi ánh mắt hình viên đạn đại bác của các nữ sinh trong lớp ( Khụ…khụ…Nói quá rồi em ơi =o=’’). Bà cô cười gượng lau vội mồ hôi trên trán
………………………………….
_ Chào bạn mình ngồi đây nha – Sery dịu dàng nói
_ Ukm Rất vui được gặp bạn. Mình tên là Đặng Gia Bảo, bạn cứ gọi mình là Kan – Kan gật đầu chào lại nở nụ cười rất tươi
_ Ukm còn mình là Sery. – Sery dịu dàng cười lại rồi ngồi xuống
……………………………………
_ Chào. Mình là Boo. Rất vui được gặp. – Boo cởi balo ra ngồi xuống rồi quay sang Gin chào hỏi
_ À. Chào Mình là Gin, tên là Dương Hoàng Ân. Giờ chúng mình cùng bàn rồi rất mong được giúp đỡ - Gin khách sáo nói. Nãy giờ cậu đang nhìn về phía Yun mà quến mất bên cạnh cũng có một người mới vừa ngồi xuống
_ Không đâu Mình phải nói câu đó mới đúng. Rất mong được giúp dỡ ạ - Boo cười tươi nói
……………………………………
Trong khi hai bàn kia đang là một mảng hồng tươi sáng thì hai bàn bên đây lại là âm u của địa ngục
_ Aaaaaaaaaaaa! – San san la lên – Tại sao lại là anh?
_ Hả? Đồ đui…Tại sao cô lại ở đây? – Zan kinh ngạc nhìn Sansan
_ Đui cái đầu anh! Không ngờ tôi lại phải ngồi chung với hạng người điên như anh thật là…Chúa ơi giúp con AMEN – Sansan nhắm mắt khoanh hai tay lại, kính trọng như đứng trước Chúa làm cho Zan tức soi máu
_ Cô… Thật là… Tôi Không thèm nói chuyện với người đui như cô – Zan bực tức nói rồi lấy headphone ra đeo lên tai quay mặt ra ngoài cửa sổ
_ Hừ ! Tôi cũng chẳng nói chuyện với hạng người điên như anh đâu đồ điên – Sansan giậm chân ngồi xuống lầm bầm
_ Tên này đúng là điên làm cho mình tức chết mà
Sery từ bàn dưới chồm lên hòi
_ Sansan! Người này chính là người đụng xe cậu ngày hôm qua hả?
_ Nó đó – Sansan hậm hực nói
_ Thui chuyện đã qua rồi đừng chấp nhất làm chi! Dù sao 2 người cũng ngồi cùng bàn, nên hòa thuận thì hơn
_ Hừ Mình có chấp nhất hắn ta đâu chứ. Mình đâu có rảnh rang tới zây
……………………………………………..
Trong lúc đó
Nó mới vừa bước về bàn đã thấy một cảnh không thoải mái. Một tên con trai ngồi ở bàn của nó. Hai chân thì gác lên mặt bàn, còn hai tay thì gối đầu, tai thì đeo headphone nhắm mắt trông rất ư là thoải mái, cả người toát ra một hàn khí cảnh báo mọi người không ai dược đến gần. Hắn chung cái balo cũng đã chiếm hết cái bàn của nó. Tuy tức giận nhưng nó không biểu lộ ra ngoài. Bước lại lạnh lùng nói
_ Xl. Có thể xích qua một chút cho tôi ngồi được không?
_ ………………..
_ Xl. Có thể xích qua một chút cho tôi ngồi được không? – Nó kiên nhẫn lặp lại
_........................... – Vẫn không có tiếng trả lời
Lần này thì nó bực tức thật sự. Nó mở cái headphone cùa hắn ghé sát lỗ tai hắn la lên
_NÀY
Hắn nhíu mày quay sang nhìn nó
_ Là anh? Cái tên bất lịch sự hôm qua?
_ Cô là ai?...Ak Tôi nhớ rồi. Hừ Rõ là cô đụng tôi trước, tôi bất lịch sự hồi nào chứ - Hắn nhếch môi
_ Hừ. Đúng là anh nói dối trắn trợn thật. Coi như tôi bỏ qua chuyện hôm qua. Bây giờ thì anh có thể xích qua cho tôi ngồi được chứ?
_ Không
_ Này Tôi đã nói quá lịch sự rồi đấy. Bây giờ anh có xích qua hay không?
_ Không – Hắn khẳng định lại
_ Được vậy thì anh đừng trách tôi
Nó nói rồi tung một cước đá hắn xuống sàn rồi thản nhiên ngồi xuống như không có chuyện gì xảy ra.
Hắn bỗng nhiên bị đạp té liền tức giận nói:
_ Cô làm cái gì thế hả?
_................
Nó làm như không nghe thấy, tai đeo lấy headphone từ trong balo ra đeo lên tai
_ Được lắm. Coi như cô hay! – Hắn hậm hực đá vào cái ghế rồi ngồi xuống đeo headphone nghe nhạc cho đỡ bực
_A! Chúng ta lại gặp nhau nữa rồi! – Gin từ bàn trên quay xuống cười với nó
_ Là anh à! Cám ơn vì hum qua đã giúp đỡ. Tôi vẫn sẽ giữ lời hứa của mình. Anh muốn tôi đền đáp anh thế nào? – Nó cười mỉm nói
_ Ukm zậy thì cô làm bạn với tôi đi. Zậy coj như la đền đáp cho tôi rồi
_ Ok Rất vui được làm quen
_ Ukm Rất vui được làm quen.
Gin tươi cười quay lên thì bắt gặp ánh mắt của Boo đang hướng về phía mình
_ Oa Thì ra bạn chính là người giúp Yun hôm qua. Rất cám ơn bạn nha – Boo hâm mộ nhìn Gin
_ Ukm cũng chả có gì đâu. Dù sao cũng là bạn bè cả mà. Đừng có khách sáo quá như vậy! – Gin gãi đầu bối rối nói
_Ukm
……………………………..
Từng tiết học trôi qua. Cô giáo thì giảng bài cỏn học sinh thì ngồi chép, ai cũng làm việc tích cực riêng chỉ có 4 chàng hoàng tử và 4 nàng công chúa của chúng ta thì ngồi chơi rảnh rang. Mỗi người một việc. Boo và Sery thì lấy đt ra chụp hình up lên facebook. Nó thí lôi cái Ipad Air ra chơi. Hắn và Zan thì ngồi nghe nhạc. Còn Gin, Kan, Sansan thì ngồi nghịch điện thoại.
Cuối cùng 3 tiết học dài cũng qua. Tiếng chuông báo hiệu giờ chơi đã vang lên. Bọn hắn rủ nhau xuống căn tin.
_ Ê! Thấy mấy 4 cô gái mới vào lớp mình thế nào? – Gin mở đầu nói
_ Ukm Rất thú vị - Kan cười nói
_ Hừm Thú vị gì chứ? Chả có gì hay! – Hắn cười lạnh nói
_ Đúng đó! Nhất là bà đui ngồi kế bên mình đây này. – Zan đồng tình với hắn
_ Mình thấy có gì đâu hai cậu chỉ nói quá lên. Hay chúng ta rủ 4 nàng đó đi bar đi tối nay đi nha – Gin cười lém lỉnh
_ Mình không đồng ý – Hắn nói
_ Tớ cũng vậy – Zan
_ Đi mà. Đi mà. Hai câu đi đi – Gin như một đức trẻ vòi kẹo năn nỉ hai đứa bạn
_ Không – Cả hai đồng thanh
_ Được rồi! Mấy cậu không chịu đi chứ gì. Mấy cậu còn nhớ câu nói mà mấy cậu nói với tớ mấy ngảy trước không? – Gin cười gian
……………………..
Mấy ngày trước
_ Cậu hay lắm Gin! – Zan khen Gin sau khi trở về từ 1 chiến công lừng lẫy
_ Hjhj. Cũng chẳng có gì cả. Chỉ cần hậu tạ cho mình là được rồi!
_ Cậu muốn bọn mình hậu tạ cho cậu cái gì đây? Cứ việc nói – Hắn cười nói
_ Hjhj Tạm thời thì chưa nghĩ ra. Tới khi nào tớ nghĩ ra sẽ nói cho các cậu biết sau nhé!
_ Ok. Bọn tớ sẽ chờ xem cậu muốn cái gì hahaha – Kan vỗ vai Gin nói
………………………
Sau khi Gin nhắc lại lời hứa của bọn hắn mấy ngày trước, bọn hắn suy nghĩ lại rồi chán nản đồng ý.
Giờ chơi kết thúc. Bọn hắn lên lớp để học tiếp hai tiết cuối.
……………………...
_ Nek! Bọn mình muốn rủ mấy bạn đi bar chơi, đi không? – Gin vui vẻ quay sang Boo nói
_ OK! Nhưng khi nào chúng ta đi?
_ Tối nay. Khoảng 9h, bar KINGS nhak
_ OK – Boo vui vẻ nhận lời
………………………
_ Ek tụi bây! Gin rủ tụi mình tụi mình 9h tối nay đi KINGS chơi, đi không? – Boo vui vẻ hỏi tụi nó
_ Ok Đi thì đi – Sansan hào hứng.
_ Ukm – Nó ậm ừ trả lời
_ Ok – Sery nói
………………………
8h45 quán bar KINGS
Trong quán bar KINGS sang trọng, tại một bàn dành cho 8 người, có bốn chàng hoàng tử ngồi ở đó thu hút sự chú ý của các cô gái xung quanh. Bọn nó bước vào. Tối nay, Yun mặc một chiếc áo thun cánh dơi rộng trễ vai và chiếc quần shorts rách trông rất bụi bặm, Sansan thì mặc một bộ jump màu đen trông rất dễ thương, Boo thì mặc 1 chiếc đầm ôm khoe body dáng chuẩn không cân chỉnh, còn Sery thì nữ tính hơn nhưng cũng không kém phần sexy, cô mặc 1 chiếc váy màu đỏ trên đầu gối một chút, đằng sau để lộ cái lưng trần trắng mịn. Sắc đẹp của cô nàng làm cho 4 chàng hoàng tử của chúng ta bị đơ vài phút. Nhưng không biết tại do trùng hợp hay là do ý trời mà hắn hôm nay cũng mặc áo sơ mi trắng, thế là nó va hắn bị hiểu lầm là mặc áo cặp với nhau. ( Các bạn nghĩ là do gì? ^^) Boo lướt mắt qua căn phòng trong ánh đèn bar mờ ảo, tìm thấy bàn bọn hắn mỉm cười bước tới.
_ Chào. – Boo chào bọn hắn rồi ngồi xuống
Bọn nó cũng ngồi xuống theo. Do vào sao nên nó buộc phải ngồi kế hắn. Tình hình chỗ ngồi là như thế này đây
Zan – Sansan – Sery – Kan – Boo – Gin – Hắn – Nó
………………
_ Tại sao tôi phài ngồi kế cô chứ - Zan lầm bầm ( Anh này thit là? Ngồi kế người đẹp rùi còn đòi gì nữa? )
_ Tôi cũng chả muốn đâu. Ngồi kế anh tôi chẳng thể nào vui nổi! – Sansan bỉu môi nói
_ Cô…
_ Thui 2 người cho tui can đi. Tới đây để cho mọi người vui vẻ làm quen chứ không để xem 2 người cãi nhau đâu – Kan cười khổ can 2 người thích cãi lộn này
_ Đúng đó chúng ta vào đây để vui mà! Nào cạn ly thui. – Gin nâng ly mời mọi người
Bọn nó và bọn hắn ngồi nói chuyện phiếm với nhau, tất cả các chuyện trên trời dưới đất bất kể chuyện gì cũng được các chàng và nàng này lôi ra kể cả. Zan và Sansan thì lại chứng nào tật nấy gặp chuyện gì không đồng ý là lại cãi nhau như chó với mèo. Nó và hắn chỉ im lặng, lạnh lùng ngồi nhâm nhi ly rượu, khi bị hỏi thì chỉ ậm ừ cho qua.
Naepumeun neoege pinancheo dareun sarame naneun beoryeojyeo
Sarang geu kkeuteun kkaman teoneolsok boiji anneun giri naneun neomu duryeowo
Taeyangi naerijjoeneun bureun samakcheoreom mokmalra ugo itneun saramcheoreom
Kiss me ma baby i bami gagijeone naege eoseobbalri day by day
Ni pumi geuriwojyeo neomu sarang haetnabwa
I bami jinagamyeon nunmuldwieo dok!Dok!Dok!
Jeo eunbit dari jimyeon sarajilkka.. Ajik namaitneun ni hyanggi
Kkumgatdeon chueokdeuldo heuteojilkka…bitmu lcheore meolri dok!Dok!Dok!
Kiss me baby i’ll must be stay here day by day
Saranghandago soksagyeojwo
Kiss me baby just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeone
(DAY BY DAY – T-ARA)
………………………….
_ Ukm. Chị nghe?
_ Dạ chị ơi. Bọn Mãnh Hổ không biết đã nge tin tức từ đâu mà giờ đã biết chị về. Tụi nó nói với em là nói chị ngày mai đến khu D quyết đấu với tụi nó ạ. Giờ tính sao đây chị? – Bảo nói
_ Không sao cả! Cứ nhận lời và chuẩn bị sẵn sàng đi. 5h ngày mai bọn chị tới. – Nó nhếch môi nói với Bảo
_ Vâng ạ. – Bảo cúp mái
Sau khi nhận điện thoại của Bảo, nó quay sang nói với 3 đứa kia
_ Ê tụi bây. Mai 5h đi không?
_ Ok - Boo
_ Chắc sẽ hào hứng lắm đây - Sery
_ Thật hả?...Tốt quá! – Sansan
_ Ủa? Mấy bạn đi đâu zây? Cho tụi này đi zới đc hk? – Gin cười hỏi nó
_ À Không có chuyện gì đâu! Thui tụi này về trước nhé. Mai còn đi học nữa! – Nó cười nhẹ trả lời Gin rồi đứng dậy
_ Ak Thuj để tụi này đưa bọn cậu về! – Kan cười lễ phép nói
_ Thuj Không cần đâu. Phiền lắm vs lại bọn này cũng có xe ùi thuj bọn này về nhé tạm biệt. – Sery dịu dàng trả lời Kan, giơ tay chào
Bọn nó bước đi để lại bọn hắn ngồi đó.
/26
|