Thôi, không nghĩ nữa, đừng nói là một đám ô hợp, cho dù là tông chủ của lục đại thế lực ra mặt, cũng không chắc có thể bắt được ta.
Sở Phong bĩu môi, lấy thực lực của hắn bây giờ, ngoại trừ nhân vật như Giới Tinh Bằng ra mặt, nếu không thì thật đúng là không có người có thể bắt được hắn, sau đó hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, hô to một tiếng: Tiểu nhị, có rượu ngon thịt ngon nào đều mang hết lên cho ta.
Đến đây, đến đây. Tiểu nhị cũng không hề chậm trễ, nhanh chóng mang một bàn rượu thịt lên đặt trên bàn của Sở Phong.
Những nơi như thế này đều rất ít khi chế biến những món ăn tinh xảo, phần lớn đều là những món đơn giản, miếng thịt lớn, chén rượu lớn, ăn ngon vô cùng. Đồ ăn như vậy đối với Sở Phong đã đói meo mà nói vô cùng thích hợp.
Tiểu nhị, đem rượu và đồ ăn ngon nhất của quán con mẹ nó lên đây, hôm nay lão tử muốn mở tiệc chiêu đãi hai vị anh em kết nghĩa của ta.
Lúc Sở Phong đang ăn, ba vị đại hắn có thể hình vô cùng cường tráng đi tới, trên người ba vị đại hán này đều săm hình long phượng, vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện gì rồi, giống như là thổ phỉ, cường đạo vậy.
Cho nên, sau khi ba người này xuất hiện, mặt của tiểu nhị đã hơi tái đi rồi, rất nhiều vị khách cũng bày ra ánh mắt hơi e ngại, không dám nhìn nhiều ba người này, sợ ba người bọn họ gây phiền toái.
Mà ba người này cũng vô cùng bá đạo, rõ ràng chỉ có ba người mà lại cố tình chọn chiếc bàn cho hai mươi mấy người ngồi xuống, bọn họ là như vậy làm cho những người đến sau không có chỗ ngồi thích hợp để ăn cơm.
Sở Phong liếc nhìn ba người này một cái, tuổi tác của ta người này khoảng ba mươi, tu vi đều trong khoảng Nguyên Võ đỉnh phong, đối với người như vậy chỉ có những vị khách khác e ngại nhưng Sở Phong lại hoàn toàn không thèm để vào mắt, cho nên hắn cũng không để ý tới bọn họ mà ăn tự nhiên.
Haizz, đại ca, tam đệ, mọi người có nghe nói không? Đại hội Thông gia mà Chí Tôn sơn trang tổ chức rốt cục cũng kết thúc rồi.
Ta nghe nói, đại hội lần này rất thành công, đệ tử ưu tú của Chí Tôn sơn trang cùng với đệ tử số một công hội Giới Linh - Từ Trọng Vũ và tộc trưởng tương lai của Tộc Giới thị - Giới Thanh Minh thành công kết thông gia rồi. Một vị đại hán da ngăm đen nói, giọng nói của hắn vô cùng to, không hề suy nghĩ đến cảm nhận của người khác.
Nghe nói, công hội Giới Linh và Tộc Giới thị cũng trở thành thế lực mạnh nhất ở đại lục Cửu Châu, hơn nữa phía sau còn có hoàng triều Khương thị làm chỗ dựa.
Chí Tôn sơn trang có thể kết thông gia cùng với hai nhà này, sau này địa vị ở đại lục Cửu Châu sẽ không thể bị lung lay nữa, e rằng sẽ trở thành thế lực mạnh nhất cùng với công hội Giới Linh và Tộc Giới thị. Một vị đại hán khác cũng phụ họa nói.
Tin hai người nói đâu phải là tin mới nhất. Đại hán đầu trọc ngồi ở giữa khinh bỉ nhìn hai người.
Đại ca còn nghe được tin tức gì mà chúng ta không biết sao? Thấy thế, hai người kia cũng vội vàng hỏi.
Hừ, đương nhiên rồi, tiểu tử nhà đại ca của ta lần này cũng tham dự đại hội Thông gia, tin tức hắn ta biết được là chính xác nhất, giật gân nhất. Đại hán đầu trọc vỗ vỗ ngực nói, đề cập đến cháu của bản thân, đại hán đầu trọc vô cùng tự hào.
A? Đại ca, huynh mau nói đi, rốt cục là có tin tức nào giật gân vậy? Nghe được những lời này, hai vị đại hán kia lại càng kích động.
Cùng lúc đó, mấy chục người trong quán rượu cũng đều nghe được ba người nói chuyện, không khỏi hướng ánh mắt về vị đại hán này, bày ra vẻ mặt vô cùng tò mò, chăm chú muốn nghe, dù sao thì đại hội Thông gia chính là sự kiện gây chú ý nhất Tần Châu, rất nhiều người rảnh rỗi đều thích nói về chuyện này.
Đối với tình huống này, đại hán đầu trọc lại càng kiêu ngạo, vô bàn đến rầm một cái, đứng dậy nói: Hôm nay huynh sẽ nói cho các đệ nghe một chút.
Chuyên đại hội Thông gia này không muốn người khác biết.
Người đó là ai, hẳn là các đệ đều biết chứ? Đại hán đầu trọc chỉ ngón tay về lệnh truy nã Sở Phong.
Đương nhiên là biết, tiểu tử này tên là Sở Phong, cũng tham gia đại hội Thông gia lần này.
Chẳng qua tiểu tử này quá mức âm hiểm độc ác, dựa vào sự tín nhiệm của trưởng lão các thế lực đối với hắn nên âm thầm hạ độc các trưởng lão, khiến cho những trưởng lão này mất mạng.
Cũng bởi vì vậy, hắn thành công trộm đi một kỳ binh trong khu di tích của mấy đại thế lực, nghe nói kỳ binh này còn có một cái tên không hề đơn giản, hình như là Tu La Quỷ Phủ. Đại hán da ngăm nói trước.
Cái đệ nói chưa hẳn là sự thật theo như lời của cháu ta, Sở Phong không phải là người độc ác như vậy, ngược lại hắn còn cứu mạng của bọn họ nữa. Đại hán đầu trọc nói.
Thật hay giả đó? Sở Phong này chỉ là Huyền Vũ tam trọng, mà cháu của huynh là Huyền Vũ lục trọng rồi, Sở Phong này còn có thể cứu mạng cháu của huynh sao? Hai vị đại hán đều chất vấn.
Hừ, đây là chỗ lợi hại của Sở Phong, đứa cháu này của ta từ trước đến nay đều cao ngạo tự phụ nhưng nhắc đến Sở Phong cũng mang vẻ mặt sùng bái.
Nó nói với ta, tuy Sở Phong này chỉ có tu vi Huyền Vũ tam trong nhưng chỉ e Huyền Vũ cửu trọng cũng không phải đối thủ của hắn, lực chiến vô cùng mạnh mẽ, thiên phú lại là người tối nhất mà nó từng thấy.
Ngày đó bọn họ đi núi Vạn Yêu, bị một tên yêu vương bắt lấy, nhốt trong mê cung, sau này Chí Tôn sơn trang cử một vị cao thủ tuyệt thế đến cứu giúp nhưng bọn họ vẫn bị vây trong nguy hiểm.
Bởi vì, chỉ cần vị cao thủ tuyệt thế kia giao thủ cùng với yêu vương núi Vạn Yêu, tòa địa cũng sụp đổ, bọn họ đều sẽ táng thân trong đó.
Tại lúc mành chỉ treo chuông, tính mạng nguy hiểm, Sở Phong đã dẫn dắt bọn họ trốn khỏi mê cung, nếu không phải Sở Phong dẫn đường, bọn họ chạy ra chậm một bước, chỉ sợ cũng sẽ chết trong mê cung đó. Đại hán đầu trọc nói.
Sở Phong này lợi hại như vậy thật sao? Hắn không phải chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi thôi sao?
Lời nói của đại hán đầu trọc, mọi người nghe đều bán tín bán nghi nhưng lại nghe cực kỳ tập trung, mọi người buông bát đũa, thậm chí có một số người đến gần bên cạnh đại hán, nghiêm túc nghe.
Mỗi câu đều là sự thật, ta nghe cháu của ta nói, tộc trưởng của Tộc Giới thị - Giới Thanh Minh bất hòa với Sở Phong, liền khiêu chiến Sở Phong này, mà vì để công bằng, Giới Thanh Minh còn cố tình ép tu vi của bản thân xuống còn Huyền Vũ tam trọng để giao đấu với Sở Phong.
Các đệ đoán xem, kết quả của cuộc đấu này thế nào? Đại hán đầu trọc cố ý hỏi mọi người.
Cái này còn cần phải hỏi sao? Khẳng định là Giới Thanh Minh thắng.
Đúng vậy, Giới Thanh Minh này là niềm tự hào của đại lực Cửu Châu, thế hệ trẻ tuổi nhất, hơn nữa trên người còn có một kỳ binh, Sở Phong này làm sao có thể là đối thủ của hắn ta được?
Không sai không sai, Giới Thanh Minh nhấc tay giậm chân cũng có thể hủy diệt người trong thiên địa này. Mọi người không hề nghĩ ngợi, liền trả lời câu hỏi, trong mắt bọn họ, Giới Thanh Minh giống như một thần thoại vậy.
Có cái rắm, các ngươi đều nghe tin vỉa hè, đây không phải là sự thật, Giới Thanh Minh lợi hại như vậy, có ai chính mắt nhìn qua chưa? Đại hán nổi giận, đập bàn rống lên một tiếng.
Sở Phong bĩu môi, lấy thực lực của hắn bây giờ, ngoại trừ nhân vật như Giới Tinh Bằng ra mặt, nếu không thì thật đúng là không có người có thể bắt được hắn, sau đó hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, hô to một tiếng: Tiểu nhị, có rượu ngon thịt ngon nào đều mang hết lên cho ta.
Đến đây, đến đây. Tiểu nhị cũng không hề chậm trễ, nhanh chóng mang một bàn rượu thịt lên đặt trên bàn của Sở Phong.
Những nơi như thế này đều rất ít khi chế biến những món ăn tinh xảo, phần lớn đều là những món đơn giản, miếng thịt lớn, chén rượu lớn, ăn ngon vô cùng. Đồ ăn như vậy đối với Sở Phong đã đói meo mà nói vô cùng thích hợp.
Tiểu nhị, đem rượu và đồ ăn ngon nhất của quán con mẹ nó lên đây, hôm nay lão tử muốn mở tiệc chiêu đãi hai vị anh em kết nghĩa của ta.
Lúc Sở Phong đang ăn, ba vị đại hắn có thể hình vô cùng cường tráng đi tới, trên người ba vị đại hán này đều săm hình long phượng, vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện gì rồi, giống như là thổ phỉ, cường đạo vậy.
Cho nên, sau khi ba người này xuất hiện, mặt của tiểu nhị đã hơi tái đi rồi, rất nhiều vị khách cũng bày ra ánh mắt hơi e ngại, không dám nhìn nhiều ba người này, sợ ba người bọn họ gây phiền toái.
Mà ba người này cũng vô cùng bá đạo, rõ ràng chỉ có ba người mà lại cố tình chọn chiếc bàn cho hai mươi mấy người ngồi xuống, bọn họ là như vậy làm cho những người đến sau không có chỗ ngồi thích hợp để ăn cơm.
Sở Phong liếc nhìn ba người này một cái, tuổi tác của ta người này khoảng ba mươi, tu vi đều trong khoảng Nguyên Võ đỉnh phong, đối với người như vậy chỉ có những vị khách khác e ngại nhưng Sở Phong lại hoàn toàn không thèm để vào mắt, cho nên hắn cũng không để ý tới bọn họ mà ăn tự nhiên.
Haizz, đại ca, tam đệ, mọi người có nghe nói không? Đại hội Thông gia mà Chí Tôn sơn trang tổ chức rốt cục cũng kết thúc rồi.
Ta nghe nói, đại hội lần này rất thành công, đệ tử ưu tú của Chí Tôn sơn trang cùng với đệ tử số một công hội Giới Linh - Từ Trọng Vũ và tộc trưởng tương lai của Tộc Giới thị - Giới Thanh Minh thành công kết thông gia rồi. Một vị đại hán da ngăm đen nói, giọng nói của hắn vô cùng to, không hề suy nghĩ đến cảm nhận của người khác.
Nghe nói, công hội Giới Linh và Tộc Giới thị cũng trở thành thế lực mạnh nhất ở đại lục Cửu Châu, hơn nữa phía sau còn có hoàng triều Khương thị làm chỗ dựa.
Chí Tôn sơn trang có thể kết thông gia cùng với hai nhà này, sau này địa vị ở đại lục Cửu Châu sẽ không thể bị lung lay nữa, e rằng sẽ trở thành thế lực mạnh nhất cùng với công hội Giới Linh và Tộc Giới thị. Một vị đại hán khác cũng phụ họa nói.
Tin hai người nói đâu phải là tin mới nhất. Đại hán đầu trọc ngồi ở giữa khinh bỉ nhìn hai người.
Đại ca còn nghe được tin tức gì mà chúng ta không biết sao? Thấy thế, hai người kia cũng vội vàng hỏi.
Hừ, đương nhiên rồi, tiểu tử nhà đại ca của ta lần này cũng tham dự đại hội Thông gia, tin tức hắn ta biết được là chính xác nhất, giật gân nhất. Đại hán đầu trọc vỗ vỗ ngực nói, đề cập đến cháu của bản thân, đại hán đầu trọc vô cùng tự hào.
A? Đại ca, huynh mau nói đi, rốt cục là có tin tức nào giật gân vậy? Nghe được những lời này, hai vị đại hán kia lại càng kích động.
Cùng lúc đó, mấy chục người trong quán rượu cũng đều nghe được ba người nói chuyện, không khỏi hướng ánh mắt về vị đại hán này, bày ra vẻ mặt vô cùng tò mò, chăm chú muốn nghe, dù sao thì đại hội Thông gia chính là sự kiện gây chú ý nhất Tần Châu, rất nhiều người rảnh rỗi đều thích nói về chuyện này.
Đối với tình huống này, đại hán đầu trọc lại càng kiêu ngạo, vô bàn đến rầm một cái, đứng dậy nói: Hôm nay huynh sẽ nói cho các đệ nghe một chút.
Chuyên đại hội Thông gia này không muốn người khác biết.
Người đó là ai, hẳn là các đệ đều biết chứ? Đại hán đầu trọc chỉ ngón tay về lệnh truy nã Sở Phong.
Đương nhiên là biết, tiểu tử này tên là Sở Phong, cũng tham gia đại hội Thông gia lần này.
Chẳng qua tiểu tử này quá mức âm hiểm độc ác, dựa vào sự tín nhiệm của trưởng lão các thế lực đối với hắn nên âm thầm hạ độc các trưởng lão, khiến cho những trưởng lão này mất mạng.
Cũng bởi vì vậy, hắn thành công trộm đi một kỳ binh trong khu di tích của mấy đại thế lực, nghe nói kỳ binh này còn có một cái tên không hề đơn giản, hình như là Tu La Quỷ Phủ. Đại hán da ngăm nói trước.
Cái đệ nói chưa hẳn là sự thật theo như lời của cháu ta, Sở Phong không phải là người độc ác như vậy, ngược lại hắn còn cứu mạng của bọn họ nữa. Đại hán đầu trọc nói.
Thật hay giả đó? Sở Phong này chỉ là Huyền Vũ tam trọng, mà cháu của huynh là Huyền Vũ lục trọng rồi, Sở Phong này còn có thể cứu mạng cháu của huynh sao? Hai vị đại hán đều chất vấn.
Hừ, đây là chỗ lợi hại của Sở Phong, đứa cháu này của ta từ trước đến nay đều cao ngạo tự phụ nhưng nhắc đến Sở Phong cũng mang vẻ mặt sùng bái.
Nó nói với ta, tuy Sở Phong này chỉ có tu vi Huyền Vũ tam trong nhưng chỉ e Huyền Vũ cửu trọng cũng không phải đối thủ của hắn, lực chiến vô cùng mạnh mẽ, thiên phú lại là người tối nhất mà nó từng thấy.
Ngày đó bọn họ đi núi Vạn Yêu, bị một tên yêu vương bắt lấy, nhốt trong mê cung, sau này Chí Tôn sơn trang cử một vị cao thủ tuyệt thế đến cứu giúp nhưng bọn họ vẫn bị vây trong nguy hiểm.
Bởi vì, chỉ cần vị cao thủ tuyệt thế kia giao thủ cùng với yêu vương núi Vạn Yêu, tòa địa cũng sụp đổ, bọn họ đều sẽ táng thân trong đó.
Tại lúc mành chỉ treo chuông, tính mạng nguy hiểm, Sở Phong đã dẫn dắt bọn họ trốn khỏi mê cung, nếu không phải Sở Phong dẫn đường, bọn họ chạy ra chậm một bước, chỉ sợ cũng sẽ chết trong mê cung đó. Đại hán đầu trọc nói.
Sở Phong này lợi hại như vậy thật sao? Hắn không phải chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi thôi sao?
Lời nói của đại hán đầu trọc, mọi người nghe đều bán tín bán nghi nhưng lại nghe cực kỳ tập trung, mọi người buông bát đũa, thậm chí có một số người đến gần bên cạnh đại hán, nghiêm túc nghe.
Mỗi câu đều là sự thật, ta nghe cháu của ta nói, tộc trưởng của Tộc Giới thị - Giới Thanh Minh bất hòa với Sở Phong, liền khiêu chiến Sở Phong này, mà vì để công bằng, Giới Thanh Minh còn cố tình ép tu vi của bản thân xuống còn Huyền Vũ tam trọng để giao đấu với Sở Phong.
Các đệ đoán xem, kết quả của cuộc đấu này thế nào? Đại hán đầu trọc cố ý hỏi mọi người.
Cái này còn cần phải hỏi sao? Khẳng định là Giới Thanh Minh thắng.
Đúng vậy, Giới Thanh Minh này là niềm tự hào của đại lực Cửu Châu, thế hệ trẻ tuổi nhất, hơn nữa trên người còn có một kỳ binh, Sở Phong này làm sao có thể là đối thủ của hắn ta được?
Không sai không sai, Giới Thanh Minh nhấc tay giậm chân cũng có thể hủy diệt người trong thiên địa này. Mọi người không hề nghĩ ngợi, liền trả lời câu hỏi, trong mắt bọn họ, Giới Thanh Minh giống như một thần thoại vậy.
Có cái rắm, các ngươi đều nghe tin vỉa hè, đây không phải là sự thật, Giới Thanh Minh lợi hại như vậy, có ai chính mắt nhìn qua chưa? Đại hán nổi giận, đập bàn rống lên một tiếng.
/748
|