Chạy trối chết gặp người đàn ông khoả thân.
“Trở về thôi, chỗ này không cần kiểm tra, đi chỗ khác tìm xem.” Người áo đen cầm đầu run rẩy mang theo sự kính trọng lẫn sợ hãi.
Một người trong số họ không hiểu chuyện lấy làm kì lạ hỏi “Đại ca, sao thế, sao không tìm trong ấy?”
Người đàn ông dẫn đầu tát vào mặt người kia bốp một cái, trực tiếp dùng hành động để dạy dỗ người mới.
Hắn lạnh lùng nói “Các ngươi nhớ kỹ cho tôi, bất kì chỗ nào, long đàm hổ huyệt các người vào còn có mạng trở ra, duy nhất căn phòng này không thể bước vào. Nếu không tôi có thể nhặt xác cho các người!”
Một vài người bị dọa đến nỗi toàn thân run lẩy bẩy, nhưng vẫn không nhịn được tò mò hỏi “Đại ca, rốt cục là người nào ở trong đó, thật sự kinh khủng vậy sao?”
Người áo đen dẫn đầu thở dài, từ từ nói “Người ở trong đó, là ông chủ ngầm của vũ trường này, cũng là đại ca trong giới xã hội đen, là một ma vương có tên gọi “Quỷ Diện Hắc Đế”. Nghe nói ông ta luôn mang mặt nạ nửa mặt, trên thái dương có cái bớt hình rồng, nhưng không ai biết mặt thật của ông ta. Tuy nhiên những lời này có thể là tin đồn nhảm không ai biết là thật hay giả. những người nhìn thấy đều đã chết hết rồi vì vậy chúng ta không nên chứng thật tin đồn này…” Người áo đen dẫn đầu từ trong hồi ức định thần lại, lên tiếng cảnh cáo những tên thuộc hạ vừa mới đến “ Tóm lại, các ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, chỗ này không thể vào, ngay cả tới gần cũng không được.”
Những người mới đến thấy đại ca cảnh cáo nghiêm khắc như vậy, tất cả đều gật đầu cung kính vâng dạ.
“Đi thôi, nơi này không cần kiểm tra, cho dù người đàn bà kia có trốn vào đó, cũng chỉ còn con đường chết.” Người đàn ông nói xong dẫn theo đám thuộc hạ rời khỏi nơi tăm tối này. Cho đến khi đi thật xa, không khí lành lạnh mới dần dần biến mất.
Khi họ nhìn thấy những ánh đen lộng lẫy, cảnh trí huy hoàng, và những ngọn đèn màu hồng, vẻ lo lắng mới dần dần biến mất.
Sau khi bước vào phòng, Đào Chi Yêu cảm giác có gì không bình thường, nhưng với tình hình lúc đó cô không có thời gian nghĩ nhiều.
Sau khi bước vào, Đào Chi Yêu lập tức áp sát tai vào cửa, nhưng ngoại trừ nghe thấy họ dừng lại bên ngoài, không ngừng nói gì đó nghe không rõ.
Theo lý một khi đã phát hiện cô ở trong này, họ nhất định sẽ xông vào bắt người, nhưng không biết chuyện gì đã thu hút sự chú ý của họ, không ngừng đứng bên ngoài bàn tán.
Cô cảm thấy kì lạ. Nhưng đợi một lúc, âm thanh bên ngoài dần dần biến mất, Sau khi họ rời đi, Đào Chi Yêu mới bình tĩnh lại.
Đến lúc này Đào Chi Yêu mới có thời gian nhìn chung quanh đánh giá căn phòng.
Ai ngờ… ánh mắt vừa chuyển tới bên trong, ở cuối gian phòng xa hoa, đột nhiên có một người đàn ông vừa bước ra đang dùng khăn tắm lau tóc của mình.
“A…” Đào Chi Yêu tỏ vẻ giống như nhìn thấy quái vật, thét lên ầm ĩ.
Dĩ nhiên điều dọa cô không phải bởi vì anh ta xuất hiện quá đột ngột, mà vì… Đào Chi Yêu không dám nghĩ tiếp đến chuyện tiếp theo… Vì toàn thân anh ta từ trên xuống dưới không mặc gì….
Nói một cách khác, vừa xuất hiện trước mắt cô là một người đàn ông hoàn toàn trần trụi.
“Trở về thôi, chỗ này không cần kiểm tra, đi chỗ khác tìm xem.” Người áo đen cầm đầu run rẩy mang theo sự kính trọng lẫn sợ hãi.
Một người trong số họ không hiểu chuyện lấy làm kì lạ hỏi “Đại ca, sao thế, sao không tìm trong ấy?”
Người đàn ông dẫn đầu tát vào mặt người kia bốp một cái, trực tiếp dùng hành động để dạy dỗ người mới.
Hắn lạnh lùng nói “Các ngươi nhớ kỹ cho tôi, bất kì chỗ nào, long đàm hổ huyệt các người vào còn có mạng trở ra, duy nhất căn phòng này không thể bước vào. Nếu không tôi có thể nhặt xác cho các người!”
Một vài người bị dọa đến nỗi toàn thân run lẩy bẩy, nhưng vẫn không nhịn được tò mò hỏi “Đại ca, rốt cục là người nào ở trong đó, thật sự kinh khủng vậy sao?”
Người áo đen dẫn đầu thở dài, từ từ nói “Người ở trong đó, là ông chủ ngầm của vũ trường này, cũng là đại ca trong giới xã hội đen, là một ma vương có tên gọi “Quỷ Diện Hắc Đế”. Nghe nói ông ta luôn mang mặt nạ nửa mặt, trên thái dương có cái bớt hình rồng, nhưng không ai biết mặt thật của ông ta. Tuy nhiên những lời này có thể là tin đồn nhảm không ai biết là thật hay giả. những người nhìn thấy đều đã chết hết rồi vì vậy chúng ta không nên chứng thật tin đồn này…” Người áo đen dẫn đầu từ trong hồi ức định thần lại, lên tiếng cảnh cáo những tên thuộc hạ vừa mới đến “ Tóm lại, các ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời tôi, chỗ này không thể vào, ngay cả tới gần cũng không được.”
Những người mới đến thấy đại ca cảnh cáo nghiêm khắc như vậy, tất cả đều gật đầu cung kính vâng dạ.
“Đi thôi, nơi này không cần kiểm tra, cho dù người đàn bà kia có trốn vào đó, cũng chỉ còn con đường chết.” Người đàn ông nói xong dẫn theo đám thuộc hạ rời khỏi nơi tăm tối này. Cho đến khi đi thật xa, không khí lành lạnh mới dần dần biến mất.
Khi họ nhìn thấy những ánh đen lộng lẫy, cảnh trí huy hoàng, và những ngọn đèn màu hồng, vẻ lo lắng mới dần dần biến mất.
Sau khi bước vào phòng, Đào Chi Yêu cảm giác có gì không bình thường, nhưng với tình hình lúc đó cô không có thời gian nghĩ nhiều.
Sau khi bước vào, Đào Chi Yêu lập tức áp sát tai vào cửa, nhưng ngoại trừ nghe thấy họ dừng lại bên ngoài, không ngừng nói gì đó nghe không rõ.
Theo lý một khi đã phát hiện cô ở trong này, họ nhất định sẽ xông vào bắt người, nhưng không biết chuyện gì đã thu hút sự chú ý của họ, không ngừng đứng bên ngoài bàn tán.
Cô cảm thấy kì lạ. Nhưng đợi một lúc, âm thanh bên ngoài dần dần biến mất, Sau khi họ rời đi, Đào Chi Yêu mới bình tĩnh lại.
Đến lúc này Đào Chi Yêu mới có thời gian nhìn chung quanh đánh giá căn phòng.
Ai ngờ… ánh mắt vừa chuyển tới bên trong, ở cuối gian phòng xa hoa, đột nhiên có một người đàn ông vừa bước ra đang dùng khăn tắm lau tóc của mình.
“A…” Đào Chi Yêu tỏ vẻ giống như nhìn thấy quái vật, thét lên ầm ĩ.
Dĩ nhiên điều dọa cô không phải bởi vì anh ta xuất hiện quá đột ngột, mà vì… Đào Chi Yêu không dám nghĩ tiếp đến chuyện tiếp theo… Vì toàn thân anh ta từ trên xuống dưới không mặc gì….
Nói một cách khác, vừa xuất hiện trước mắt cô là một người đàn ông hoàn toàn trần trụi.
/151
|