Dương An đã hiểu được Phá Nha thiếu cái gì, cũng hiểu được dù thuật ám sát có cao đến đâu, chưa chắc thực lực đã cao. Cũng như Dương An vậy, lấy thực lực của hắn bây giờ, nếu dưới tình huống đối phương chưa chuẩn bị gì, lợi dụng tầm bắn xa của mình, 90% là hắn có thể giết chết Hắc Tước.
Nhưng mà có thể giết chết, nhưng chưa chắc có thể đánh bại, đây là khác nhau căn bản theo lời Phá Nha nói.
Mà Phá Nha nói là chính diện chiến đấu cũng không phải là giống như chiến sĩ lao vào đánh giết với nhau, mà phải phát huy được những điểm mạnh của chức nghiệp. Như đạo tặc có tốc độ cao, có thể tàng hình, tính bất ngờ cùng nhiều kỹ xảo khác.
- Cậu cũng đề cao tôi quá rồi, thực lực của tôi cũng có thể đứng thứ ba trong hàng ngũ Cung tiễn thủ Liên minh Quang Minh à?
Dương An lắc đầu nói. Dương An biết liên minh Quang Minh lớn như vậy, người chơi cực kì đông, cho dù hắn là ẩn tàng cung tiễn thủ, nhưng nếu nói thực lực của hắn chỉ xếp dưới hai cung tiễn thủ 5x kia thì nói thế nào hắn cũng không tin.
Phá Nha cũng lắc đầu nói.
- Ý của tôi là ở một số phương diện anh có thể sánh ngang với Ảo Ảnh Thủ cùng Trọng Pháo Thủ mà thôi, nhưng mà phải công nhận anh là một cung tiễn thủ rất mạnh, tôi tin rằng một thời gian nữa anh có thể hoàn toàn vượt qua bọn họ.
- À!
Dương An hiểu ra một chút, nói tiếp:
- Cậu muốn thông qua chính diện quyết đấu để tăng thực lực lên, vậy sao không tìm Ảo Ảnh Thủ hay Trọng Pháo Thủ mà đấu võ, làm sao lại tìm tôi?
- Không dám giấu anh, thật ra tôi đã đi tìm bọn họ, cũng đã đánh một trận nghiêm túc, nhưng thực lực của bọn hắn quá mạnh, chính diện đối kháng mà nói thì tôi không phải đối thủ, mà tìm anh bởi vì tôi thấy anh rất là thú vị.
Phá Nha thản nhiên thừa nhận thất bại của mình.
- Hai người bọn họ thật sự mạnh vậy sao?
Dương An tò mò hỏi, hai cung tiễn thủ 5x này hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói đến, cùng là cung tiễn thủ hắn tất nhiên là muốn biết.
- Bọn hắn thật sự là rất mạnh, thực lực có thể sắp xếp ở top mười liên minh Quang Minh, nếu tôi muốn đánh lén thì xác suất thành công cũng không cao hơn 60%, bọn họ là một trong số ít người chỉ làm một lần đã vượt qua khảo nghiệm 5x bậc trung bình.
Phá Nha nói.
- Lần đầu gặp anh ở chiến trường Chính Tà tôi đã cảm thấy anh rất đặc biệt, trấn định bắn tỉa, tầm bắn siêu xa, còn có phương pháp nhặt đồ kì quái, cùng với năng lực hoàn toàn ẩn đi thuộc tính, anh không biết rằng sự xuất hiện của ngươi đã làm cho liên minh Hắc Ám một trận khủng hoảng đâu.
Phá Nha nhìn Dương An cười nói. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
- Nhưng mà cuối cùng tôi lựa chọn anh bởi vì anh dám đánh lén "Băng Ma" Bố Lan Đặc, hắn là cao thủ thuộc top mười liên minh Hắc Ám, thật không hiểu anh không biết hay không sợ nữa.
- Băng Ma Bố Lan Đặc!
Dương An lập tức nghĩ đến Hắc Ám băng khống đã thuấn gian ngưng tụ ba khối Băng Tinh Thuẫn ngăn trở mũi tên của hắn, bây giờ nghe Phá Nha nói như vậy, Dương An cũng cảm giác được thật sự lúc ấy mình không biết gì.
- Vốn lúc đó tôi đã muốn thử so đấu với anh một chút, nhưng tự nhiên lại mất dấu của anh, may mắn là hôm nay gặp anh ở trong này, tôi sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhưng mà tôi cũng không ép buộc anh, tất cả tùy anh quyết định đi.
Phá Nha nói, tuy hắn nói rằng tùy Dương An quyết định nhưng ánh mắt của hắn đã rực lên chiến ý, khát khao theo đuổi sức mạnh của người khác, khát khao vượt qua sức mạnh của bản thân mình.
- Sao!
Nhìn ánh mắt của Phá Nha, Dương An cũng ngẩn ra, giống như nhìn thấy chính mình làm Băng khống trước kia trốn ở nơi núi rừng hoang vu để nghiên cứu ma pháp, không ngừng truy cầu lực lượng mạnh mẽ.
- Mình hiểu mục đích của hắn, được rồi, mình cũng muốn kiểm tra thực lực hiện giờ của mình hiện tại, Quang Minh đệ nhất tặc a, mình cũng phải phát huy hết sức.
Sau khi thăng chức 4x, Dương An còn chưa gặp được cường giả chân chính, Thiết Đầu là một người chơi hạng hai, ngay cả làm nóng người cũng chưa đủ, vừa lúc muốn nhìn xem thực lực của chính mình còn nhược điểm gì, ngoài ra coi như là trả ơn cứu mạng của Phá Nha đi.
- Được, tôi chấp nhận quyết đấu, nhưng mà nơi này cũng không thích hợp lắm.
Dương An gật đầu đáp ứng, nhưng hắn không muốn ở trong này quyết đấu, cho dù là chính diện quyết đấu nhưng lấy thực lực của Phá Nha thì tỷ lệ thua của Dương An là rất lớn, mà ở trong Thần Chi Thí Luyện Tràng bất kể là chết thế nào thì đều bị sút ra ngoài, kỹ năng hồi sinh đều không có hiệu quả, cho nên Dương An muốn là sau khi rời Thần Chi Thí Luyện Tràng mới tiến hành quyết đấu
- À, tôi hiểu ý của anh, nơi này quả thật không thích hợp để quyết đấu, nhưng hiện tại tôi đã rất hưng phấn, rất muốn ra tay.
Phá Nha bỗng đứng thẳng người lên một chút, gãi gãi đầu, không biết phải làm sao, nhưng ngay sau đó ánh mắt lập tức sáng lên.
- Không bằng chúng ta tiến hành Bán huyết quyết đấu đi. Chơi đùa một chút.
- Bán huyết quyết đấu!
Dương An ngẩn người, lập tức gật đầu nói.
- Được rồi, chơi đùa cũng được.
Cái gọi là Bán huyết quyết đấu chính là hai bên lấy một nửa HP làm giới hạn tiến hành luận bàn, không phải là sinh tử quyết đấu, kết quả thế nào thì cả hai bên đều không chịu một điểm tổn thất nào cả.
- Thật tốt quá.
Phá Nha hưng phấn kêu lên, hắn quả là một phần tử hiếu chiến mà.
Trước khi quyết đấu bắt đầu, để công bằng, hai bên rời ra khoảng cách ba mươi mét, mà Phá Nha cũng nói, vì hạn chế chính mình, trong vòng một trăm giây là không chém được nửa máu Dương An hắn liền nhận thua. Đối với hạn chế của hắn Dương An cũng không có ý kiến, nhưng trong lòng cũng hạn chế chính mình trong vòng một trăm giây giải quyết đối thủ.
3...2…
Dương An cùng Phá Nha nhìn chằm chằm nhau cùng nhau đếm ngược.
1… Bắt đầu!
Tiếng nói vừa dứt, hai bên lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
"Sưu" một tiếng, Phá Nha đã "Tiềm Hành" mất tích. Đây là thủ pháp của đạo tặc, ẩn thân đi đến gần mục tiêu sau đó bạo phát một mạch giết chết mục tiêu.
Theo như Phá Nha nói chính diện chiến đấu không có nghĩa là không sử dụng Tiềm Hành mò ra sau lưng đánh lén.
Ưng Nhãn Nguyệt Độc!
Nhìn Phá Nha ẩn thân, Dương An lập tức sử dụng kỹ năng Ưng Nhãn Nguyệt Độc, muốn phá chiêu ẩn mình của Phá Nha, đôi mắt hắn trở nên xanh nhạt, giống như chứa hai ánh trăng tròn trong đó.
Nhưng mà lúc Dương An thi triển Ưng Nhãn Nguyệt Độc để dò xét thì cũng không thấy bóng dáng của Phá Nha đâu cả.
- Không hổ Quang Minh đệ nhất tặc, ngay cả Ưng Nhãn Nguyệt Độc cũng nhìn không thấy.
Dương An mỉm cười, cảm giác được sự cường đại của Phá Nha, hắn cũng trở nên hưng phấn.
"Sưu ~" "Sưu ~"...
Dương An có phản ứng trước, lập tức bắn ra ba mũi tên ra ba hướng rồi cũng sử dụng kỹ năng tàng hình mất.
Tiềm Ảnh!
Sau khi không nhìn thấy địch thủ, Dương An ngay lập tức cũng mở ra kỹ năng ẩn thân, biến mất trong tầm mắt đối thủ. Hắn không thể để Phá Nha chiếm được quyền chủ động, nếu bị Đạo tặc áp sát sẽ rất phiền phức.
- Ái chà!
Mặc dù biết Dương An có kỹ năng ẩn thân, nhưng nhìn thân ảnh Dương An biến mất, Phá Nha cũng sững sờ một chút. Bởi vì muốn chính diện đánh giá, Phá Nha cũng không thi triển đặc thù truy tung trên người Dương An. Nhưng việc này không gây khó khăn cho hắn lắm, bởi vì hắn cũng có nhiều kinh nghiệm đối chiến với Đạo tặc.
/362
|