Anh sẽ không để cho em rời khỏi anh
Hoan ái qua đi, Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách vào trong ngực, đem nước lạnh thoát đi hết rồi sau đó mở vòi hoa sen ra, ôm cô kéo về phía thân thể của hắn.
Dục vọng khổng lồ vẫn chôn sâu ở trong cơ thể mềm mại của cô, chỉ vì lo ngại thể lực của cô đã bị tiêu hao quá nhiều, hắn mới cố gắng không làm tới để thõa mãn yêu cầu riêng của mình, nhưng dù vậy đối với Hùng Thần Giai mà nói muốn hắn cam lòng bỏ qua cho cô thì hắn muốn được cùng cô dính liền thành một thể mới bằng lòng buông tha, hắn quyết tuyệt đối không thối lui ra khỏi thân thể của cô.
"Ừm..." Tang Vãn Cách tỉ mỉ rên rỉ, nước nóng chạm tới da thịt nhạy cảm bất thình lình làm cô run lên hạ xuống, hai bàn tay nhỏ bé vô ý thức trèo lên đầu vai của Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng dựa vào, hướng về phía cái cổ màu đồng săn chắc mà mè nheo cạ tới cạ lui giống như một con mèo con yêu kiều vậy.
Cô mệt mỏi.
Tròng mắt đen khó nén sự dịu dàng yêu thương mà ngắm nhìn cô, Hùng Thần Giai âu yếm nhìn gương mặt của Tang Vãn Cách rồi mới cẩn thận từng li từng tí đổ sữa tắm ra lòng bàn tay, sau đó thoa lên da thịt trắng nõn của cô.
Xúc cảm mềm mại dưới lòng bàn tay truyền đến suýt nữa đem lý trí của Hùng Thần Giai lý trí rút đi trong phút chốc, may mà làm Tang Vãn Cách khó chịu ưm một tiếng mới đem tâm tư đang bay xa của hắn kéo về, hắn có chút xấu hổ nhìn chằm chằm lòng bàn tay đầy bọt xà phòng, rồi nhìn lại một chút hai bàn tay của hắn đã dọc theo đôi vai thơm trượt đến hai vú mềm mại, Hùng Thần Giai ở đáy lòng hung hăng mắng chính mình một tiếng: cầm thú!
Để bảo đảm mình không tái phạm sai lầm, Hùng Thần Giai hết sức chăm chú đem tinh lực dồn vào việc tắm rửa cho Tang Vãn Cách, cố gắng coi thường mùi thơm ngọt ngào đang từng trận từng trận xông vào mũi cùng cảm giác mềm mại khi chạm vào da thịt, gương mặt tục tằng của bạn gấu kìm nén đến nổi suýt nữa nhỏ ra máu.
Chậm rãi thối lui khỏi thân thể mềm mại, ngón tay lấy khí thế sét đánh không kịp đở nhanh chóng dò vào trong hoa huyệt, giống như bảy năm trước hắn cẩn thận từng li từng tí đào bới thứ đồ không nên lưu ở bên trong ra.
Trong lúc đang làm chuyện này, trong lòng của hắn lại vô cùng mâu thuẫn.
Vừa hi vọng ở trong bụng của cô chất chứa hạt giống của mình, để cho cô sinh hạ kết tinh của hai người; lại sợ khi cô biết được hắn làm cô mang thai sẽ hận hắn và từ đó về sau cô sẽ không bao giờ cho mình có cơ hội đến gần cô nữa. Cho nên hắn mới phải làm như vậy, vừa muốn rồi lại vừa sợ, nhưng thủy chung chưa từng ngừng nghỉ.
Rõ ràng là muốn đem mầm móng của hắn giữ lại trong cơ thể cô chiếm đoạt cô nhưng mỗi khi hắn quyết định làm như thế thì trước mắt lại luôn sẽ xuất hiện bộ dáng đáng thương cùng đôi mắt đẫm lệ mờ sương của Tang Vãn Cách, dù cho tinh trùng đang xông lên não cũng nhất thời biến mất trong nháy mắt không còn bóng dáng.
Đốt ngón tay thô to len vào đào bới bên trong làm cho Tang Vãn Cách cực kỳ không thoải mái, cô dựa vào trong bộ ngực rộng lớn của Hùng Thần Giai, mắt to mơ hồ tràn ngập hơi nước từ từ mở ra cô "Meo" một tiếng lại mơ mơ màng màng nhắm lại, còn vô ý thức vặn vẹo uốn éo eo nhỏ nhắn, muốn đem dị vật trong cơ thể không thuộc về mình đẩy ra, cái miệng nhỏ nhắn không yên, chân mày cũng nhíu lại theo.
Hắn tựa như trấn an mà dịu dàng yêu thương cánh môi mềm mại của cô, Hùng Thần Giai vừa kiên nhẫn vừa cẩn thận ở trong hoa huyệt tỉ mỉ đào bới làm chất lỏng màu trắng đục theo dịch trong suốt liên tiếp chảy xuống dọc theo hai chân trắng noãn như ngọc.
Đầu ngón tay của hắn vẩn vỗ về chơi đùa nếp gấp mềm mại bên trong thủy huyệt, bởi vì hắn khinh suất trêu chọc mà làm cho hoa huyệt vốn vô cùng mệt mỏi lại không tự chủ được mà chảy ra róc rách hương vị ngọt ngào, cũng đồng thời chọc cho cả người Hùng Thần Giai nóng ran lên suýt chút nữa là cầm giữ không được rồi.
Tròng mắt đen nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm màu hồng nhạt ửng đỏ cả lên, Hùng Thần Giai rút ngón tay đang đâm chọc bốn phía ở trong cơ thể giai nhân ra rồi chọc chọc má phấn mềm mại, lầm bầm hỏi: "Cho dù có xảy ra chuyện gì, em cũng phải nói cho anh biết đấy, biết không..."
Tiểu mỹ nhân ở trong ngực hắn đột nhiên rùng mình một cái làm cho thần trí Hùng Thần Giai lập tức trở về, nhanh chóng kéo khăn tắm lớn khô ráo ở bên cạnh qua đem bao lấy cả người cô, sau đó lục lọi hoa huyệt vẫn còn phiếm ẩm ướt liền đem vật đang dâng trào của mình mà cắm vào.
Sau đó mới ôm lấy Tang Vãn Cách xốc xếch không chịu nổi ra khỏi phòng tắm.
Hoan ái qua đi, Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách vào trong ngực, đem nước lạnh thoát đi hết rồi sau đó mở vòi hoa sen ra, ôm cô kéo về phía thân thể của hắn.
Dục vọng khổng lồ vẫn chôn sâu ở trong cơ thể mềm mại của cô, chỉ vì lo ngại thể lực của cô đã bị tiêu hao quá nhiều, hắn mới cố gắng không làm tới để thõa mãn yêu cầu riêng của mình, nhưng dù vậy đối với Hùng Thần Giai mà nói muốn hắn cam lòng bỏ qua cho cô thì hắn muốn được cùng cô dính liền thành một thể mới bằng lòng buông tha, hắn quyết tuyệt đối không thối lui ra khỏi thân thể của cô.
"Ừm..." Tang Vãn Cách tỉ mỉ rên rỉ, nước nóng chạm tới da thịt nhạy cảm bất thình lình làm cô run lên hạ xuống, hai bàn tay nhỏ bé vô ý thức trèo lên đầu vai của Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng dựa vào, hướng về phía cái cổ màu đồng săn chắc mà mè nheo cạ tới cạ lui giống như một con mèo con yêu kiều vậy.
Cô mệt mỏi.
Tròng mắt đen khó nén sự dịu dàng yêu thương mà ngắm nhìn cô, Hùng Thần Giai âu yếm nhìn gương mặt của Tang Vãn Cách rồi mới cẩn thận từng li từng tí đổ sữa tắm ra lòng bàn tay, sau đó thoa lên da thịt trắng nõn của cô.
Xúc cảm mềm mại dưới lòng bàn tay truyền đến suýt nữa đem lý trí của Hùng Thần Giai lý trí rút đi trong phút chốc, may mà làm Tang Vãn Cách khó chịu ưm một tiếng mới đem tâm tư đang bay xa của hắn kéo về, hắn có chút xấu hổ nhìn chằm chằm lòng bàn tay đầy bọt xà phòng, rồi nhìn lại một chút hai bàn tay của hắn đã dọc theo đôi vai thơm trượt đến hai vú mềm mại, Hùng Thần Giai ở đáy lòng hung hăng mắng chính mình một tiếng: cầm thú!
Để bảo đảm mình không tái phạm sai lầm, Hùng Thần Giai hết sức chăm chú đem tinh lực dồn vào việc tắm rửa cho Tang Vãn Cách, cố gắng coi thường mùi thơm ngọt ngào đang từng trận từng trận xông vào mũi cùng cảm giác mềm mại khi chạm vào da thịt, gương mặt tục tằng của bạn gấu kìm nén đến nổi suýt nữa nhỏ ra máu.
Chậm rãi thối lui khỏi thân thể mềm mại, ngón tay lấy khí thế sét đánh không kịp đở nhanh chóng dò vào trong hoa huyệt, giống như bảy năm trước hắn cẩn thận từng li từng tí đào bới thứ đồ không nên lưu ở bên trong ra.
Trong lúc đang làm chuyện này, trong lòng của hắn lại vô cùng mâu thuẫn.
Vừa hi vọng ở trong bụng của cô chất chứa hạt giống của mình, để cho cô sinh hạ kết tinh của hai người; lại sợ khi cô biết được hắn làm cô mang thai sẽ hận hắn và từ đó về sau cô sẽ không bao giờ cho mình có cơ hội đến gần cô nữa. Cho nên hắn mới phải làm như vậy, vừa muốn rồi lại vừa sợ, nhưng thủy chung chưa từng ngừng nghỉ.
Rõ ràng là muốn đem mầm móng của hắn giữ lại trong cơ thể cô chiếm đoạt cô nhưng mỗi khi hắn quyết định làm như thế thì trước mắt lại luôn sẽ xuất hiện bộ dáng đáng thương cùng đôi mắt đẫm lệ mờ sương của Tang Vãn Cách, dù cho tinh trùng đang xông lên não cũng nhất thời biến mất trong nháy mắt không còn bóng dáng.
Đốt ngón tay thô to len vào đào bới bên trong làm cho Tang Vãn Cách cực kỳ không thoải mái, cô dựa vào trong bộ ngực rộng lớn của Hùng Thần Giai, mắt to mơ hồ tràn ngập hơi nước từ từ mở ra cô "Meo" một tiếng lại mơ mơ màng màng nhắm lại, còn vô ý thức vặn vẹo uốn éo eo nhỏ nhắn, muốn đem dị vật trong cơ thể không thuộc về mình đẩy ra, cái miệng nhỏ nhắn không yên, chân mày cũng nhíu lại theo.
Hắn tựa như trấn an mà dịu dàng yêu thương cánh môi mềm mại của cô, Hùng Thần Giai vừa kiên nhẫn vừa cẩn thận ở trong hoa huyệt tỉ mỉ đào bới làm chất lỏng màu trắng đục theo dịch trong suốt liên tiếp chảy xuống dọc theo hai chân trắng noãn như ngọc.
Đầu ngón tay của hắn vẩn vỗ về chơi đùa nếp gấp mềm mại bên trong thủy huyệt, bởi vì hắn khinh suất trêu chọc mà làm cho hoa huyệt vốn vô cùng mệt mỏi lại không tự chủ được mà chảy ra róc rách hương vị ngọt ngào, cũng đồng thời chọc cho cả người Hùng Thần Giai nóng ran lên suýt chút nữa là cầm giữ không được rồi.
Tròng mắt đen nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm màu hồng nhạt ửng đỏ cả lên, Hùng Thần Giai rút ngón tay đang đâm chọc bốn phía ở trong cơ thể giai nhân ra rồi chọc chọc má phấn mềm mại, lầm bầm hỏi: "Cho dù có xảy ra chuyện gì, em cũng phải nói cho anh biết đấy, biết không..."
Tiểu mỹ nhân ở trong ngực hắn đột nhiên rùng mình một cái làm cho thần trí Hùng Thần Giai lập tức trở về, nhanh chóng kéo khăn tắm lớn khô ráo ở bên cạnh qua đem bao lấy cả người cô, sau đó lục lọi hoa huyệt vẫn còn phiếm ẩm ướt liền đem vật đang dâng trào của mình mà cắm vào.
Sau đó mới ôm lấy Tang Vãn Cách xốc xếch không chịu nổi ra khỏi phòng tắm.
/197
|