Tiểu Kha tại Bắc Kinh làm ở Công ty Du Lịch quốc gia, cô phụ trách vé máy bay quốc tế, nhưng mà công việc của cô rất nhàn nhã, những ngày không có việc gì lại chạy ra ngoài, quản lí cũng quản không được cô, ai kêu ba cô chính là tổng giám đốc Công ty Du Lịch quốc gia chứ.
Hôm nay cô lái xe đến tòa nhà Hán Vinh muốn tìm biểu tỷ Bạch Tuyết Anh, lại gặp phải một người làm cho cô thống hận, con ma men lần trước "dâm loạn" mình.
Chỉ thấy tên kia vừa lúc đi vào chiếc Chevrolet mà mấy hôm trước làm mình hết hồn, nhanh chóng rời bãi đỗ xe. Thật sự là cừu nhân gặp lại, hết sức bực mình. Tiểu Kha đã quên mình tới nơi này là để làm gì, ma xui quỷ khiến liền lái xe đi theo.
Hôm nay kẹt xe, cho nên Tiểu Kha giữ được khoảng cách nhất định với chiếc Chevrolet, cô có chút khẩn trương, mồ hôi chảy ra đầy lòng bàn tay. Lần trước hắn gây chuyện mà chạy, hại chính mình khi trở lại bị nữ cảnh sát kia đề ra nghi vấn. Có nên báo cảnh sát không, Tiểu Kha hết nhìn đông tới nhìn tây, hy vọng ở ngã tư đường có thể phát hiện một hai vị cảnh sát, nhưng mà không có thấy một ai.
Phía trước xe đã bắt đầu nhanh chóng rời đường lớn, đi chầm chậm vào ngõ nhỏ, không biết hắn muốn làm gì nữa, Tiểu Kha lái xe đi theo sát hắn, cô nghĩ tốt nhất có thể tìm ra chỗ ở của tên bại hoại đó, như vậy có thể tìm hiểu nguồn gốc bắt hắn.
Tiểu Kha đang đắc ý, chiếc Chevrolet đột nhiên tăng tốc, ngay tại phía trước quẹo vào một đường nhỏ, khi Tiểu Kha lái chiếc QQ đuổi đến, chiếc Chevrolet đã biến mất không thấy bóng dáng, nơi này là ngõ nhỏ, Chevrolet cùng QQ như vậy miễn cưỡng có thể đi vào, cái tên kia như thế nào đem xe chạy đến loại địa phương này chứ, Tiểu Kha than thở, không nghĩ nhiều, cô cũng lái chiếc Chery QQ đi vào.
Ngay tại lúc rẽ vào, đột nhiên từ một góc hiện ra một bóng người, Tiểu Kha sợ tới mức vội vàng phanh xe, đánh tay lái, cũng may tốc độ xe chậm, "Xuy" một tiếng, xe dừng lại. Là người nào liều lĩnh thế, Tiểu Kha trong lòng kháng nghị, thò đầu ra ngoài nhìn xem tình huống.
Nhưng khi cửa xe mở ra, một thân ảnh tiến vào, một bàn tay to lớn bóp mạnh vào cổ. Tiểu Kha nhất thời hô hấp khó khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên.
- Cô là ai? Vì sao lại đi theo tôi?
Một giọng nói như từ địa ngục vang lên bên tai làm cho Tiểu Kha sợ hãi. Cô giãy dụa, ý đồ định thoát khỏi bàn tay ở cổ mình, nhưng là không thể, cô muốn kêu cứu mạng, lại không phát ra được tiếng nào.
- Ý. . . Như thế nào lại là cô?
Người kia kỳ quái hỏi, vừa rồi còn bóp chặt cổ mình đột nhiên buông lỏng ra, Tiểu Kha được giải phóng ghé vào trên tay lái, một bên ho khan một bên liều mạng hít thở từng ngụm từng ngụm, yết hầu nơi đó đau quá.
Cô có chút sợ hãi liếc mắt nhìn người nọ một cái, chỉ thấy người nọ đang cười mà không phải cười nhìn cô, bộ dạng đáng ghét, hắn không phải tên đêm đó sàm sỡ mình sao? Tiểu Kha không khỏi lo lắng, hắn sẽ không lại muốn làm xấu với mình chứ. Tiểu Kha đã bắt đầu hối hận vừa rồi vì cái gì không báo cảnh sát, cô sợ hãi đến độ muốn khóc.
Trần Tuấn Long nhìn cô gái trước mắt thật sự không biết nên nói như thế nào mới tốt. Nguyên lai Trần Tuấn Long vừa lên đường liền phát hiện phía sau có xe theo mình, Trần Tuấn Long vẫn giữ hành tung phi thường bí mật, nhất là dưới sự giám thị của Tân Nghĩa Minh, hắn lại càng cẩn thận, mỗi lần muốn đi đâu đều chú ý phía sau có người theo dõi không, kết quả chiếc xe kia liền lập tức bị hắn phát hiện, người lái xe nọ kỹ xảo theo dõi thật là làm hắn không dám khen tặng.
Trần Tuấn Long lúc đầu còn tưởng rằng đối phương là địch nhân, cho nên vừa rồi đối Tiểu Kha không chút nương tay, vừa đến liền sử xuất đòn sát thủ. Cũng may hắn phát hiện đối phương chỉ là một cô gái, hơn nữa dường như chính mình còn có ấn tượng. Sau Trần Tuấn Long mới nhớ tới cô gái này bị mình lôi theo chạy trốn khi mình gây chuyện lần trước. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Trần Tuấn Long nhớ rõ khuôn mặt tròn tròn mập mạp của cô gái đó. Vừa nghĩ ra, Trần Tuấn Long liền hiểu được đây là có chuyện gì, có thể là cô gái ở nơi nào phát hiện hành tung của mình, cho nên theo lại đây.
Trần Tuấn Long mỉm cười:
- Thì ra là cô à, heo nhỏ ngốc!
- Anh mới là heo đấy.
Cô gái rốt cục nhịn không được bắt đầu nức nở lên.
- Anh khinh dễ người khác!
Trần Tuấn Long mỉm cười lắc đầu, cảm thấy tự giễu nói.
- Ta chính là ‘’đại sắc trư’’ của Dương Hân Quách Uyển Tây, ngay cả chuyện này cô cũng biết.
Nhìn cô gái bộ dáng khóc sướt mướt, đột nhiên Trần Tuấn Long sắc tâm đại động, không có chuyện gì đùa giỡn cô gái này cũng hay.
Vì thế đưa tay qua, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô gái nhìn đến tay hắn lại đây, sợ hãi lui vào trong ghế, nhưng cô làm sao có thể tránh khỏi Trần Tuấn Long chứ, rất nhanh khuôn mặt đã bị Trần Tuấn Long nhéo một chút.
- Ha ha. . . Heo nhỏ ngốc, vậy cô nói cho tôi biết, cô tên là gì?
Trần Tuấn Long cười bỡn cợt, cười đến mức làm cho Tiểu Kha sởn gai ốc.
- Tiểu. . . Tiểu Kha.
Rốt cục lại bị tên này sàm sỡ, Tiểu Kha hoảng sợ nhìn Trần Tuấn Long, bất đắc dĩ phải báo tên mình ra, sợ hãi Trần Tuấn Long tiến thêm một bước động tác. Cô đã từng nghĩ tới việc chạy trốn, không nói đến việc dây an toàn vẫn đang ở trên người, Tiểu Kha sợ chính mình hành động sẽ kích thích thú tính tên bại hoại này, hắn mạnh mẽ như vậy, mình khẳng định không phải đối thủ của hắn, vạn nhất hắn muốn dùng sức, chính mình liền nguy hiểm, Tiểu Kha nhìn trái nhìn phải, mới phát hiện đây là một cái ngõ nhỏ, chung quanh phòng ở đều là rách nát, này ngõ nhỏ hiện tại không có một người qua lại, xem ra cho dù mình kêu cứu mạng cũng không có người đến.
- Đừng nhìn, nơi này không có người, Tiểu Kha ạ?
Trần Tuấn Long ung dung, tay trái đưa đến chỗ ghế Tiểu Kha, cả người lại gần đi qua, hai người hiện tại khoảng cách tiếp xúc rất gần.
Tiểu Kha lui dựa vào cửa xe bên kia, khuôn mặt tươi cười đáng giận của Trần Tuấn Long kia ở gần trong gang tấc, cô đành phải bất đắc dĩ gật gật đầu.
Trần Tuấn Long bắt đầu đề ra nghi vấn:
- Vì sao theo dõi tôi, có biết làm như vậy là sai lầm?
Trần Tuấn Long chuẩn bị giáo huấn một chút cô bé không biết trời cao đất rộng này.
- Tôi. . . Tôi. . . Tôi chỉ là đi qua. . . đi qua. Không. . . Không phải. . .
Tiểu Kha vội vàng giải thích. Trần Tuấn Long đã đang "Chậc chậc" lắc đầu.
- Tiểu Kha cô nương, cô biết không? Một cô gái, trừ bỏ không cần tùy tiện uy hiếp một người nam nhân ở ngoài, còn muốn chú ý, không cần tùy tiện lừa gạt một người nam nhân. Xem ra lần trước tôi giáo dục cô vẫn là không đủ. Ừm. . .
Trần Tuấn Long trầm ngâm, Tiểu Kha khẩn trương lại sợ hãi nhìn Trần Tuấn Long, không biết hắn định làm gì mình, nhìn Trần Tuấn Long kia không có hảo ý ánh mắt, Tiểu Kha ngập ngừng nói:
- Tôi. . . Tôi lần sau cũng không dám nữa. . . Van cầu anh. . . Van cầu anh không cần thương tổn tôi.
Cô đã bắt đầu cầu xin tha thứ.
- Cô còn muốn có lần sau cơ à?
Trần Tuấn Long hắc hắc nở nụ cười, mà Tiểu Kha tâm tình bất ổn. Nhìn thấy cô đáng thương như vậy, Trần Tuấn Long cũng không ngừng trêu đùa nữa, vì thế đưa tay qua, lại một lần nữa hung hăng nhéo. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
- Ha ha. . . Trong lúc nhất thời cũng không nghĩ tới nên giáo dục cô như thế nào, lần này như vậy bỏ qua, tôi hy vọng không có lần sau, cô nhớ kỹ cho tôi!
Trần Tuấn Long nói đến sau cũng không phải đùa, dám theo dõi Trần Tuấn Long, đúng là không biết chữ “tử” viết như thế nào.
Tiểu Kha trên mặt đầy nước mắt, Trần Tuấn Long nhưng là nhéo mặt cô hai cái mà thôi, hoàn hảo chưa có hành động, cô vội vàng gật đầu, cô cũng không hy vọng có lần sau, gặp qua quỷ chẳng lẽ còn không sợ tối sao.
Nhìn đến tiểu cô nương khuất phục, Trần Tuấn Long ha ha cười, xoay người rời khỏi đây, "Phanh" một cái đóng cửa xe lại, sau đó ghé vào cửa kính xe nơi đó.
- Tiểu Kha cô nương, hắc hắc. . . Kỳ thật tôi thích gọi cô là heo nhỏ ngốc nhiều hơn, cười một cái, đừng khóc, đấy, cười cười.
Hắn còn hứng thú trêu Tiểu Kha một chút.
Tiểu Kha không có biện pháp, đành phải tươi cười, vất vả lắm mới bầy ra được vẻ tươi cười, Trần Tuấn Long gật gật đầu:
- Cái này đúng rồi, cô một cô gái, đừng suốt ngày khóc sướt mướt, khó coi lắm. Được rồi, xin chào!
Nói xong quay đầu nghênh ngang mà đi, chỉ để lại Tiểu Kha ủy khuất giật mình ở nơi đó, hơn nửa ngày mới "Ô. . ." một tiếng khóc lên, chính mình vừa rồi lại bị tên kia sàm sỡ.
Trần Tuấn Long đắc ý lái xe ở trên đường chạy như bay, vừa rồi đùa tiểu cô nương kia, cũng là có hứng thú khác, ngẫm lại tiểu cô nương này cũng là thật lớn mật, dám theo dõi chính mình, vừa rồi Trần Tuấn Long thiếu chút nữa liền bóp chết cô. Xuất thủ vẫn là trọng điểm, phỏng chừng buổi tối cổ của cô sẽ có vết, cuối cùng Trần Tuấn Long là hắc hắc nở nụ cười, này là do cô tự mang vạ thôi. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Lúc này, di động kêu, Trần Tuấn Long cầm lấy, là Lý Thế Bằng, vì thế mỉm cười tiếp đón:
- Xin chào, đại ca, có việc gì sao?
Lý Thế Bằng bằng bàn tay sắt đả kích xã hội đen lần này đã được các tạp chí lớn Bắc Kinh đưa tin mạnh mẽ, đương nhiên, người bên trên cố ý trợ giúp cũng có tác dụng rất lớn. Trong lúc nhất thời, bởi vì tuyên truyền đúng chỗ, toàn thành chú ý tiêu điểm đều tập trung ở tại trên người công an cục đại cục trưởng, Lý Thế Bằng nhất thời trở thành nhân vật nổi tiếng, có người hiểu chuyện thậm chí đem chuyện y lập công khi tham gia chiến tranh tự vệ đưa hết lên, danh hiệu cục trưởng anh hùng đã muốn làm cho y đại náo động.
Nhưng mà hiện tại y đưa cho Trần Tuấn Long cũng không phải tin tốt.
A Long, lão Ngũ Lưu Đức Vĩ của Ngũ Hổ Bang chạy trốn rồi!
- A?
Trần Tuấn Long gật mình kinh ngạc, lập tức hỏi:
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Nguyên lai Lưu Đức Vĩ bị bắt nhưng vẫn không thành thật, gã thừa cơ hội một lần đi khi thẩm vấn, đả thương hai cảnh sát áp giải, nhân cơ hội nhảy lầu chạy trốn. Chuyện này xảy ra lúc sáng, Lý Thế Bằng vẫn giấu, y cũng không muốn chuyện phức tạp như vậy làm cho y mới được tôn vinh lại bị xuống.
Hiện tại thông tri Trần Tuấn Long chính là muốn dựa vào lực lượng của hắn giải quyết Lưu Đức Vĩ. Lý Thế Bằng bên này hẳn là sẽ không cố gắng làm cái gì, chuyện như vậy, lừa trên gạt dưới là phi thường tất yếu, nhưng Lưu Đức Vĩ chạy trốn là việc phiền toái. Gã cứ như một quả bom hẹn giờ, không biết khi nào thì sẽ nổ mạnh, cho nên Lý Thế Bằng vứt chuyện phỏng tay này sang cho Trần Tuấn Long, y cũng mặc kệ.
Nghe Lý Thế Bằng giải thích xong, Trần Tuấn Long cũng hiểu, vì thế gật đầu đáp ứng. Hai người chấm dứt trò chuyện Trần Tuấn Long lập tức liền điện thoại cho Sơn Kê, kể lại tình huống này cho Sơn Kê, bảo y lập tức phát mệnh lệnh truy sát trong toàn giới xã hội đen, treo giải thưởng đuổi giết Lưu Đức Vĩ. Trần Tuấn Long làm việc luôn thích diệt cỏ diệt tận gốc, hắn nhớ tới Ngũ Hổ Bang còn có lão Nhị Tào Truyền Bân dường như còn trong tù, người như vậy cũng phải xử lý, hắn chỉ thị Sơn Kê, mau chóng nghĩ ra phương pháp giải quyết, không muốn nhiều phiền toái bám lấy mình như vậy.
----------------
"Cốc cốc cốc. . ." Trần Tuấn Long gõ cửa phòng, mãi không có trả lời, trong phòng là không có ai. Trần Tuấn Long lui ra phía sau, nhìn sang xung quanh, sau đó cúi xuống, nhấc thảm, chìa khóa rõ ràng là ở chỗ này. Trần Tuấn Long mỉm cười, "Chậc chậc" lắc đầu, sau đó lấy cái chìa khóa, mở cửa xong lại đem cái chìa khóa thả lại chỗ cũ. Tiếp theo đẩy cửa đi vào.
Bài trí trong phòng vẫn là tinh xảo thanh lịch, thể hiện chủ nhân tao nhã, Trần Tuấn Long hứng thú đánh giá thiết kế.. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Đi vào phòng ngủ, nơi này liền có vẻ đơn giản, vẫn là chiếc giường kia, Trần Tuấn Long nghiêng người liền nằm xuống, giờ phút này hắn nội tâm bình tĩnh. Lần trước ngay tại nơi này cùng một vị mỹ nữ điên cuồng ân ái, nhưng mục đích hắn đến đây không phải để nhớ chuyện đó.
Nhất định phải nắm chặt Liễu Y Y trong tay, đương nhiên, thuận tiện thì lại hưởng thụ, Trần Tuấn Long tính toán tỉ mỉ, ở chỗ này chờ cô trở về.
Liễu Y Y cũng không nghĩ đến có một tên đại sắc lang trong nhà, ở bên ngoài cơm nước xong về nhà, buông túi xách đổi dép, Liễu Y Y là vừa đi vừa cởi quần áo, chờ cô vừa đẩy cửa đi vào, một người nam nhân ở trên giường của mình ngồi dậy nói:
- Xin chào, tiểu thư Y Y!
- A. . .
Hoảng sợ Liễu Y Y vội vàng theo bản năng che trước ngực, cô vừa cởi áo.
- Anh. . . Anh như thế nào lại ở chỗ này?
Cô rốt cục thấy rõ người ngồi ở trên giường của mình là Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn cảnh xuân lộ ra ngoài của Liễu Y Y, dáng người đầy đặn cân xứng kia lại làm hắn bừng bừng dục hỏa.
- Không phải che, chỗ đó tôi đã thấy rồi mà.
Trần Tuấn Long không có trả lời Liễu Y Y, ngược lại thản nhiên ái muội cười nói.
- Anh. . .
Liễu Y Y xấu hổ không chịu nổi.
- Anh như thế nào có thể vào nhà tôi, mời anh lập tức rời đi, bằng không tôi sẽ gọi cảnh sát!
Cô đưa hai tay vừa cởi quần áo che lại trên thân, Liễu Y Y đã thấy được ánh mắt mê đắm của Trần Tuấn Long, vì thế bắt đầu cảnh cáo Trần Tuấn Long.
Nhưng là cảnh cáo như vậy đối với Trần Tuấn Long mà nói là không có chút ý nghĩa gì. Trần Tuấn Long đứng dậy, tiến lên. Liễu Y Y vội vàng lui về phía sau hai bước, dựa vào tường, chỉ thấy cô hô hấp dồn dập, tim đập thình thịch. Trần Tuấn Long một tay sờ tường, một tay ở túi quần, tư thế rất duyên dáng đứng ở trước mặt cô. Liễu Y Y ngược lại trấn tĩnh, đối với nam nhân này, chính mình có cái gì phải sợ, cùng lắm thì vẫn là làm chuyện đó, cũng không phải chưa từng làm, cho nên Liễu Y Y tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long.
- Gọi cảnh sát ư? Gọi cảnh sát gì chứ?
Trần Tuấn Long thưởng thức nhìn Liễu Y Y.
- Cô hẳn là nên cao hứng, xuất hiện ở nhà cô là tôi mà không phải là sắc ma, ha ha . . .
Một câu nói làm Liễu Y Y mặt đều đỏ.
“Phi. . . Anh chính là cái đại sắc ma!” Cô trong lòng trách mắng, nhưng không dám nói ra.
- Vậy. . . Vậy bây giờ anh muốn làm gì?
Liễu Y Y ngẩng đầu hỏi.
- Không làm gì cả có được không?
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Chỉ là muốn lấy thân phận một “người bạn cũ” hỏi một chút, chiều nay cùng cô nói chuyện làm việc, cô thấy thế nào?
Hắn đặc biệt ái muội nhấn mạnh thân phận "người bạn cũ".
Liễu Y Y vừa nghe xong mặt càng đỏ hơn, trong lòng cô thầm nghĩ "Thật sự là oan gia!" Nghe Trần Tuấn Long nói vẫn là sự kiện buổi chiều, đối với đề nghị như vậy, Liễu Y Y liên tục lắc đầu, tức giận nói:
- Thực xin lỗi, tôi đã nói rồi, tôi không giúp được anh, đây là trả lời của tôi!
- Phải không?
Trần Tuấn Long mỉm cười, hắn dường như đối Liễu Y Y như vậy trả lời thuyết phục cũng không để ý.
- Cô xem, tôi là rất thành ý đến mời, tôi đã xem như ’hai lần đến nhà tranh'*. Tôi không ngại đến thăm thêm một lần nữa đâu!
(Chú thích *: Lấy từ tích Lưu Bị mời Khổng Minh, hai lần đến lều tranh của ông ta, lần thứ ba mới được gặp.)
Trần Tuấn Long đứng rất gần, Liễu Y Y nhìn thái độ cường thế của hắn, còn theo trên người hắn truyền đến từng trận hơi thở nam nhân, không khỏi làm cho Liễu Y Y tâm phiền ý loạn. Tình hình dâm mỹ phóng túng lần trước lại hiện lên ở trong đầu. Ngay cả Liễu Y Y đều không rõ, vì cái gì sẽ có ý nghĩ như vậy, dường như rất muốn cùng hắn lại một lần cái loại cảm giác này nhất thời làm cho lòng của cô lại nổi sóng.
Trần Tuấn Long cúi đầu, cùng Liễu Y Y là ánh mắt đối với ánh mắt, cái mũi đối với cái mũi tựa vào cùng nhau, cảm nhận được hô hấp đối phương.
Liễu Y Y nhắm lại hai mắt, ngượng ngùng mà vô lực kháng nghị:
- Đừng. . . Đừng thế mà!
Cô nghĩ đến Trần Tuấn Long sẽ làm chuyện đó với mình, thân thể không biết như thế nào cũng bắt đầu có phản ứng, hô hấp dồn dập, trước ngực đầu vú bắt đầu chậm rãi cứng rắn lên.
Trần Tuấn Long nhìn đến thế này, trong lòng hơi hơi buồn cười.
- Tôi sẽ còn tìm cô, tiểu thư Y Y, đề nghị cô cẩn thận cân nhắc lại đề nghị của tôi! Tôi đã nói rồi, tôi là rất thành ý!
"Cạch" một tiếng, Trần Tuấn Long xoay mở cửa, đi ra. Liễu Y Y quay đầu nhìn lại, Trần Tuấn Long rời khỏi rồi, cô thở nhẹ ra một hơi, vỗ vỗ ngực, cũng không nghĩ Trần Tuấn Long lại quay đầu trở lại, Liễu Y Y hoảng sợ, vội vàng lại dùng quần áo che ở trước ngực.
- Anh. . . Anh như thế nào còn chưa đi?
Cô hờn dỗi nói.
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Ha ha, lập tức đi, chỉ là muốn nhắc lại một chút tiểu thư Y Y, đem cái chìa khóa cất về. Đêm nay cũng may cô gặp là tôi, không chừng lần sau sẽ có sắc lang, sắc ma linh tinh người xấu, vậy cô liền thảm rồi.
Trần Tuấn Long vừa nói, vừa dùng ánh mắt bắn phá thân thể lõa lồ của Liễu Y Y, ngụ ý không cần nói cũng biết.
Liễu Y Y là vừa thẹn vừa giận, trơ mắt nhìn Trần Tuấn Long ha ha cười, nghênh ngang rời đi.
Ngày mai chính là cuối tuần, cho nên Dương Hân cùng Quách Uyển Tây hai cô đêm nay quấn quít lấy Trần Tuấn Long yêu hết lần này đến lần khác. Trần Tuấn Long đều nhất nhất thỏa mãn các cô. Hai cô tính nhận thức cũng càng lúc càng lớn, cùng Trần Tuấn Long cùng một chỗ khi chơi cũng càng ngày càng cởi mở hơn.
Trần Tuấn Long cũng không biết các cô vì cái gì có thể phối hợp ăn ý như thế, vừa rồi ngay lúc hắn ôm Dương Hân, Quách Uyển Tây cũng hiện lên trợ trận.
Quách Uyển Tây dùng bộ ngực không ngừng ở phía sau lưng Trần Tuấn Long qua lại, cảm giác thoải mái làm cho Trần Tuấn Long thiếu chút nữa bị đánh tơi bời, cũng may hắn đúng lúc nhịn xuống, rồi co rút mạnh mẽ, Trần Tuấn Long thỏa mãn Dương Hân xong, mà bắt đầu thu thập người khởi xướng Quách Uyển Tây.
Quách Uyển Tây cười duyên định chạy trốn, đáng tiếc đã muộn, bị Trần Tuấn Long một phen liền kéo lấy mái tóc thật dài. Quách Uyển Tây bị đau, không dám giãy dụa, đành phải ngoan ngoãn bị Trần Tuấn Long ôm giữ ở bên giường. Trần Tuấn Long một bàn tay tà tà xoa nắn kiều nhũ của cô, tay kia thì giúp đỡ bộ vị cứng rắn của hắn, rồi gạt cái quần con màu đỏ của Quách Uyển Tây ra, vạch sang một bên, cũng không cởi hẳn ra cứ để nguyên cái quần con khêu gợi đó mà hung hăng đi vào.
"Ngô. . ." Theo Trần Tuấn Long tiến đến, Quách Uyển Tây thỏa mãn rên rỉ, cô là như vậy hưởng thụ, trong khi Dương Hân bên cạnh đã thỏa mãn rồi lại kéo chăn, che lại trên thân, thưởng thức nhìn Trần Tuấn Long cùng Quách Uyển Tây hai người biểu diễn.
Cuối tuần ngoại trừ những cuộc làm tình điên cuồng còn có điên cuồng mua sắm, Trần Tuấn Long một buổi chiều đều cùng Dương Hân và Quách Uyển Tây, đưa các cô đi mua sắm khắp nơi. Chỉ cần các cô nhìn thích gì đó, Trần Tuấn Long không chút nhíu mày liền mua, thích vung tay lúc nào thì được lúc đó. Nhân sinh trên đời, không phải là vì một cái chữ "Thích" sao, có thể làm cho nữ nhân mình thích được vui vẻ, đây vẫn là mục tiêu Trần Tuấn Long theo đuổi.
Dương Hân cùng Quách Uyển Tây đương nhiên là cao hứng rồi, bạn trai mình hào phóng vì mình quăng tiền như thế, các cô là phụ nữ, tâm lý hư vinh được thỏa mãn đến mức tối đa. Thay nhau quét sạch các cửa hàng, Dương Hân cùng Quách Uyển Tây đều là bao lớn bao nhỏ mang theo đủ loại túi quà tặng, bên trong đều chứa "Chiến lợi phẩm", của các cô hôm nay, Trần Tuấn Long cũng không ngoại lệ, hai tay đều xách đầy đồ.
Lúc trở lại Hải Đào Hiên hai cô đã mệt mỏi không chịu nổi, Trần Tuấn Long còn đang cân nhắc đi ăn cơm, di động đổ chuông, cầm lấy vừa thấy, dĩ nhiên là Tiểu Lăng Linh, vì thế Trần Tuấn Long mỉm cười tiếp chuyện.
Tiểu Lăng Linh trong điện thoại hỏi Trần Tuấn Long đêm nay chuẩn bị đi đâu chơi, Trần Tuấn Long mới nhớ tới ước hẹn, Tiểu Lăng Linh yêu cầu chính mình bồi cô đi chơi, tiểu nữ sinh này còn rất lắm chuyện. Mình có thể mang cô đi nơi nào chơi được khi trong nhà còn có hai vị đại mỹ nhân cần tiếp chứ.
Nghe Trần Tuấn Long trầm ngâm, Lăng Linh là mất hứng, xem ra vị đại ca ca này còn không để ý mình, hắn không biết mình chờ đợi bao nhiêu lâu đến cuối tuần để có thể cùng hắn chơi. Vì thế dẩu miệng ra nói:
- Đại ca ca, anh đang tìm cớ từ chối em phải không, sao có thể như vậy chứ, đáp ứng đi chơi với em rồi mà.
Trần Tuấn Long đành phải cười giải thích nói:
- Lăng Linh, không phải anh không muốn mang em đi ra ngoài chơi, là anh cũng không biết nên đi chỗ nào em thích, như vậy đi, nói xem muốn đi đâu nói cho đại ca ca, anh cùng em đi.
- Thật vậy chứ?
Điện thoại Lăng Linh cao hứng nói:
- Đi đâu chơi cũng được ư?
- Đúng vậy.
Bỗng nhiên trong lúc đó Trần Tuấn Long có một loại cảm giác bị lừa.
- Thật tốt quá!
Lăng Linh hoan hô:
- À. . . Vừa lúc, đêm nay Lý Tĩnh Kỳ nói đại ca cô ấy sẽ mang cô ấy đi một chỗ rất tuyệt chơi. Em cũng muốn đi, như vậy thì, hiện tại anh đến đón em, được không?
- Hiện tại?
Trần Tuấn Long kỳ quái:
- Anh còn chưa ăn cơm mà?
Lăng Linh trong điện thoại tức giận nói:
- Em cũng chưa ăn, mặc kệ anh, anh phải nhanh lại đây.
Lập tức không để Trần Tuấn Long phản bác, "bụp" một chút liền ấn tắt điện thoại.
- U . . . U . . .
Trần Tuấn Long giơ điện thoại ra nhìn, thấy "Trò chuyện chấm dứt", bất đắc dĩ lắc đầu, này kiêu man tiểu nữ sinh. Nếu không phải muốn từ cô hiểu biết một ít tình huống, thật đúng là không dám trêu cô.
Trần Tuấn Long đi vào phòng ngủ, thật đúng là không biết giải thích như thế nào với Dương Hân cùng Quách Uyển Tây. Gặp Trần Tuấn Long tiến vào, Quách Uyển Tây nguyên lai ngủ ở trên giường ngồi dậy, làm một động tác “suỵt”, Dương Hân chơi mệt đã muốn ngủ.
Sợ đánh thức Dương Hân, Trần Tuấn Long tay phải ngón trỏ chỉ vào di động, ý tứ là có việc phải đi ra ngoài, Quách Uyển Tây đương nhiên mất hứng, ngay cả cơm chiều cũng không ăn? Cô nhíu mày lắc đầu, Trần Tuấn Long mỉm cười, miệng làm động tác hôn môi, biểu tình khoa trương, động tác tuyệt đẹp, thế này mới dỗ dành cho Quách Uyển Tây chuyển giận mà vui, sau đó Trần Tuấn Long liền đi ra ngoài.
Lăng Linh hẹn ở cửa chờ, lần này sẽ không cần phải leo tường, Trần Tuấn Long đến cửa không lâu, liền nhìn đến Lăng Linh cùng một nữ hài tử xinh đẹp đi ra, Trần Tuấn Long nhận được tiểu cô bé kia bạn học của là Lăng Linh, gọi là Tú Tú. Hắn đối với tiểu nữ sinh này ấn tượng có vẻ sâu sắc, lần trước đi ra ngoài chơi thì cô ngủ quên vẫn là chính mình ôm cô vào giường, dáng người tinh xảo đặc sắc cùng Lăng Linh có vẻ ngây ngô mà non nớt như nhau.
Hai cô tay cầm tay, đều đều đeo ba lô, dáng vẻ thanh xuân làm người ta yêu thích, đang vui vẻ cười nói sôi nổi đi ra. Lăng Linh xa xa thấy Trần Tuấn Long sau liền liên tục ngoắc, mang theo Tú Tú một đường chạy chậm lên xe, cô vẫn là ngồi ở phía trước, còn Tú Tú ngồi ở sau.
- Đại ca ca, Tú Tú đêm nay không về nhà, nói muốn theo chúng ta đi chơi.
Lăng Linh nói với Trần Tuấn Long.
- Ừm. . .
Trần Tuấn Long quay đầu, Tú Tú ở phía sau nhìn thấy Trần Tuấn Long nhìn mình, có chút ngượng ngùng, vội cúi đầu, không dám nhìn hắn. Nhưng mà Lăng Linh đang mở CD, cũng không chú ý tới sự khác thường của Tú Tú. Vừa rồi Tú Tú thấy cô ở ký túc xá liền hỏi buổi tối đi đâu chơi, biết được có Trần Tuấn Long đi cùng, Tú Tú ánh mắt chuyển động, cũng năn nỉ Lăng Linh đi theo. Lăng Linh không nghi ngờ vì thế liền gật đầu đáp ứng.
- Em và Tú Tú đều chưa ăn cơm hả?
Trần Tuấn Long hỏi, nhìn bầu trời còn sớm, phỏng chừng các cô là chưa ăn gì.
- Vâng, đúng vậy!
Quả nhiên, Lăng Linh nói.
- Nhưng là do em đợi người mời ăn.
Lăng Linh quay đầu cười nói với Tú Tú:
- Phải không?
Trần Tuấn Long cũng cười.
- Em nói như vậy, thì là muốn anh mời hả?
Ai biết Tú Tú nghe xong Trần Tuấn Long nói vậy mặt ngược lại đỏ.
- Ha ha. . .
Lăng Linh vừa nghe xong khanh khách nở nụ cười giảo hoạt nói:
- Nếu đại ca ca muốn mời, em nghĩ Tú Tú tiểu thư của chúng ta sẽ không phản đối đâu? Đúng hay không, Tú Tú?
Trần Tuấn Long vừa nghe nhất thời hiểu được.
- Thì ra đêm nay là Tú Tú của chúng ta mời khách, anh còn thật không biết đâu.
Thì ra là thế, Trần Tuấn Long mỉm cười.
Lăng Linh nói:
- Đúng vậy, cô ấy nói muốn cùng chúng ta đi ra ngoài chơi, em liền hỏi có cái gì cho chúng ta không cô ấy đáp ứng muốn mời đại ca ca cùng em ăn cơm, chuyện tốt như vậy đương nhiên không thể bỏ lỡ, đúng không, đại ca ca?
Trần Tuấn Long gật đầu, hắn nhớ rõ phía trước là có một nhà hàng khá tốt, vì thế mang theo hai cô đi đến.
Tú Tú mới đầu cùng Trần Tuấn Long còn có chút xa lạ, nhưng mà sau nhìn đến Trần Tuấn Long chuyện trò vui vẻ, có chút khôi hài, mọi người cũng chậm chậm quen dần, lúc ăn cơm mọi người nói chuyện phiếm một hồi, Trần Tuấn Long vốn tưởng nói bóng nói gió hỏi một chút tình huống trong nhà Lăng Linh. Nhưng tiểu nữ sinh hiện này đầu óc chỉ nghĩ là đêm nay đi nơi nào vui chơi, ngay cả ăn cơm cũng không yên, không ngừng gọi điện cho bạn bè. Ngược lại Tú Tú ngồi ở bên cạnh mình lại im lặng.
Tú Tú thật sự là người cũng như tên, văn tĩnh tao nhã, vừa thấy chỉ biết cô có phong cách quý phái, trước đây hẳn là được giáo dục tốt. Trần Tuấn Long cùng cô nói chuyện phiếm cũng rất vui vẻ, hai người đầu tiên là nói chuyện về trường học, cuối cùng vẫn là về đêm nay đi chơi ở đâu. Trần Tuấn Long phát hiện, cô gái văn nhã đáng yêu này, kỳ thật cũng lộ ra một tia phản nghịch, bằng không cô cũng sẽ không cùng Lăng Linh đi chơi như thế. Trong ấn tượng của Trần Tuấn Long, nữ sinh đáng yêu như thế hẳn là một cô gái ngoan ngoãn, như một chú chim hoàng yến ngoan ở nhà, sẽ không đi ra ngoài chơi bời điên cuồng như vậy.
Xem ra mấy bạn học của Lăng Linh rất hợp nhau, mọi người tính cách đều tương tự, vừa rồi cùng Tú Tú nói chuyện phiếm, theo lời nói cử chỉ Trần Tuấn Long liền cảm thấy thân phận bối cảnh nhà cô hẳn là cùng Lăng Linh không khác là bao, khả năng trong nhà đều có đại nhân vật, nhưng mà Tú Tú cũng không lộ ra cái gì.
Lúc này, Lăng Linh gọi điện thoại liên hệ bạn bè cũng buông điện thoại, nói với Trần Tuấn Long:
- Thật tốt quá, Lý Tĩnh Kỳ nói đã chuẩn bị tốt rồi, cô ta đi cùng với đại ca, đêm nay hoạt động có chúng ta, chờ cơm nước xong chúng ta mau đi qua, nghe nói người tham gia rất nhiều, ha ha. Đại ca ca, em cảm thấy hoạt động đêm nay rất thích hợp với anh.
- Thích hợp gì với anh?
Trần Tuấn Long nhíu mày.
- Rốt cuộc là hoạt động gì mà em vui như vậy?
- Anh đã xem bộ phim《 Fast and the Furious III》của Hollywood chưa?
Lăng Linh nghiêng đầu hỏi.
Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Chưa xem, làm sao vậy, hay lắm à?
- Đúng vậy!
Lăng Linh nhảy nhót nói:
- Trong phim toàn cảnh đua xe, rất kích thích, đẹp mắt cực.
Sau đó lại nói:
- Em thích nhất cảnh đua xe đó, cực hay đấy. Đại ca ca, còn nhớ lần trước anh lái xe mang theo chúng em đến Đại Loan, chính là cái cảm giác này, thật sự là quá tuyệt vời! Anh lợi hại như vậy, cho nên đêm nay Lý Tĩnh Kỳ nói có hoạt động như vậy, em là đầu tiên đã nghĩ đến anh. Đúng rồi, đại ca ca, không phải trước kia chuyên môn luyện kỹ thuật lái xe chứ?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, lắc đầu.
- Thì ra là đua xe, bỏ đi? Ha ha. . . Luyện qua gì chứ, kỹ thuật rất đơn giản, em muốn học không anh dạy cho trong 3 ngày. Ha ha. . .
Hắn đây là cùng Lăng Linh nói giỡn.
- Thật vậy chứ?
Lăng Linh hoan hô vỗ tay.
- Đại ca ca anh nhất định phải dạy em đấy.
Trần Tuấn Long gật gật đầu, xem như đồng ý, hắn cũng muốn mượn cơ hội để có thể tiếp xúc với Lăng Linh nhiều hơn nữa.
- Đó là đương nhiên, nhưng mà phải đợi em lấy được giấy phép lái xe trước, ha ha?
Trần Tuấn Long cuối cùng nói thực giảo hoạt, trên mặt lộ ra thản nhiên tươi cười.
- Ưm. . . Vậy là anh vẫn lừa gạt em.
Lăng Linh tự nhiên không thuận theo.
- Được. . .
Trần Tuấn Long kéo dài thanh âm.
- Anh đáp ứng dạy cho em trong 3 ngày, em không học sẽ đánh mông! Thế nào?
Một câu nói nhất thời đem mặt Lăng Linh đều đỏ.
- Được!
Lăng Linh gật đầu nói, giống như là hạ quyết tâm làm gì đó.
Trần Tuấn Long lắc đầu cười cười, lập tức ba người vui vẻ ăn cơm chiều, sau khi ăn xong Trần Tuấn Long giành trả tiền, Tú Tú vừa định trả tiền, Trần Tuấn Long đã muốn đem tiền qua trả, còn cười nói từ hắn này đại ca ca đến đây đi, không có biện pháp, Tú Tú đành phải nói tiếng cám ơn.
Chỗ hẹn của Lăng Linh ở Tây Đan, còn phải đi rất xa, hiện tại vừa lúc là lúc cao điểm kẹt xe, tuy rằng Lăng Linh vội vã, nhưng phía trước không nhanh được, cô sốt ruột cũng vô dụng, đành phải một người buồn bực.
Rốt cục, qua chỗ kia sau, Trần Tuấn Long tốc độ xe cũng nhanh dần lên, theo Lăng Linh chỉ địa điểm, Trần Tuấn Long chạy xe đến phía tây buôn bán khu Vân Thiên đại hạ, đây là tòa nhà lớn nhất ở đây, cao 65 tầng, toàn màu vàng kim, bên ngoài là kính thủy tinh thể hiện khí thế hùng vĩ của tòa nhà lớn.
Trần Tuấn Long chạy xe đến bãi đỗ xe, ở cửa vào bị bảo vệ chặn, Lăng Linh đi ra ngoài nói cái ám hiệu, kia bảo vệ cửa mới cho đi. Trần Tuấn Long lái xe chậm rãi vào bãi đỗ xebãi đõ xe bên trong cũng rất lớn nhưng bên trong xe đỗ cũng không nhiều, có vẻ hơi trống trải, thì ra tòa nhà mới xây dựng, bãi đỗ xe này cũng là vừa mới bắt đầu dùng, hơn nữa hôm nay là cuối tuần, hiện tại cũng đã là buổi tối, cho nên nhìn thấy rất ít xe.
Nhưng cái này cũng không đại biểu cho bên trong không có người, Trần Tuấn Long đem xe chạy đến tầng hầm thứ 3, một cái bãi đỗ xe có không gian lớn hơn nữa hiện ra ở trước mặt bọn họ, ước chừng bằng một nửa sân bóng lớn, như vậy đủ rộng rãi.
Nơi này là đèn đuốc sáng trưng, rất náo nhiệt, bên phải đầy đủ các loại xe thể thao, mà góc tường bên trái nơi đó, lại vây đầy cả trai lẫn gái, chính giữa có chuyên môn DJ chơi nhạc, mọi người ở điên cuồng âm nhạc vũ điệu, khoa trương nhất là bên cạnh còn có rượu nước cung cấp, vài nhân viên tạp vụ bận rộn dựng chỗ phục vụ.
Nhìn ra được kẻ đứng ta tổ chức hoạt động tối nay biết cách khuấy đảo bầu không khí . Trần Tuấn Long dừng xe lại xong, phát hiện mặt sau còn có lục tục xe mở ra, càng ngày càng nhiều người trẻ tuổi gom lại cùng nhau.
Lăng Linh cùng Tú Tú tay cầm tay, đi theo sau Trần Tuấn Long. Tuấn nam kết hợp thêm cô gái xinh đẹp tuyệt hảo, Lăng Linh cùng Tú Tú hai người thấy thế nào đều giống cô gái vị thành niên, cho nên Trần Tuấn Long tự nhiên cũng hấp dẫn không ít ánh mắt, có nam nhân đã muốn dùng ánh mắt không có hảo ý nhìn chăm chú vào hai cô, bên người còn có bạn gái vẫn một bên nhìn chằm chằm Lăng Linh cùng Tú Tú, một bên giở trò với bạn gái.
Nhìn đến kiểu tình huống này, Tú Tú có chút sợ hãi, vượt qua hai bước giữ chặt cánh tay Trần Tuấn Long, Lăng Linh cũng giống nhau, cô có đại ca ca, tuy rằng không sợ ánh mắt nóng rực sắc lang, nhưng vẫn là đi theo bên người Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long một tả một hữu kéo hai cô đi tới phía trước những người đó.
- Dường như còn chưa có bắt đầu, các em muốn hay không đi chơi chút?
Trần Tuấn Long hỏi.
- Anh đi đâu em theo đó!
Lăng Linh lớn tiếng nói khi âm nhạc nổ vang, Trần Tuấn Long nở nụ cười, nhìn chung quanh, thế nhưng làm cho hắn phát hiện vài gương mặt quen thuộc, đang nhảy giữa sân vài người trẻ tuổi là người Phi Long Bang, hắn nhớ rõ dường như đều là thủ hạ của Cọp Dữ, bọn họ cũng tới nơi này chơi.
Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Anh không đi, các em đi thôi, có việc gì thì có anh ở đây nhé.
Nghe được Trần Tuấn Long nói vậy, Lăng Linh mới lôi kéo Tú Tú, hai người chạy tới quán bar kiếm đồ uống, Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn theo các cô đi xa. Mà giờ phút này đang ở giữa sân chơi đùa kia vài cái người trẻ tuổi trong đó có một thấy được Trần Tuấn Long. Hắn vội vàng thông tri vài cái huynh đệ khác, nhìn thấy lão đại ở đây, mọi người đều nghênh đón.
- Xin chào Lão đại!
- Xin chào Long ca!
Bọn họ đều hướng Trần Tuấn Long chào hỏi. Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu:
- Đều đến đây chơi sao?
- Đúng vậy, lão đại, nơi này là mới làm, nghe nói một lát nữa còn có tay đua chuyên nghiệp đến biểu diễn tiêu xe, cho nên thu được tin tức bọn em liền liền chạy tới." Trong đó một tên tóc húi cua nói. Trần Tuấn Long nhận được lần trước cùng Cọp Dữ ước chiến thời điểm gặp qua hắn, liền hỏi:
- Chỗ chơi tốt như vậy sao Cọp Ca các chú không đến.
- Đến chứ ạ.
Tên tóc húi cua có chút hưng phấn nói.
- Chơi như vậy làm sao thiếu anh ấy được chứ, Cọp Ca đi lấy xe thể thao, một chút nữa sẽ đến.
- A. . . Hắn mua xe mới? Sao tao không biết nhỉ.
Trần Tuấn Long từ chối thuốc lá do tên thủ hạ bên cạnh đưa, hắn không biết Trần Tuấn Long không hút thuốc, bị Trần Tuấn Long từ chối có chút xấu hổ sững sờ đứng đó. Trần Tuấn Long cười cười, vỗ vỗ vai của hắn cổ vũ, tên thủ hạ mới hơi chút cảm giác đỡ ngại.
- Không phải, lão đại.
Tên tóc húi cua giải thích nói:
- Cọp Ca dường như chỉ thay đổi cái động cơ mà thôi.
- Ha ha. . . Đổi động cơ không phải tương đương đổi chiếc xe mới sao.
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Đợi lúc nữa phải thử xe mới xem thế nào, ha ha. . .
Đám thủ hạ cũng nở nụ cười theo.
- Chỉ có vài người ở đây à? Bang chúng ta còn huynh đệ khác ở đây không?
Trần Tuấn Long hỏi.
- Không có.
Tóc húi cua giải thích nói:
- Đêm nay đến đây phi phú tức quý, nếu không chỉ có vài tên công tử có tiền vào, bọn em là dựa phúc Cọp Ca mới có thể vào. Lão đại biết đấy, đám bọn em làm sao có khả năng mua xe thể thao chứ.
Trần Tuấn Long nở nụ cười, cổ vũ hắn nói:
- Mọi người chỉ cần tin tưởng, chỉ cần vì bang hội, ở Phi Long Bang tuyệt đối sẽ có cơ hội xuất đầu, anh thấy chú cũng khá. Tên chú là gì?
Trần Tuấn Long cuối cùng hỏi.
- Lão đại cứ gọi em là Súng lục đi.
Tên tóc húi cua cao hứng nói:
- Bọn em đều biết, đi theo lão đại tuyệt đối có lúc ngẩng cao đầu với thiên hạ mà.
- Súng lục?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, biệt hiệu tên này sao lại quái như vậy chứ
- Ha ha. . .
Mọi người cũng đi theo cùng nhau nở nụ cười, lúc này, bọn Lăng Linh cũng lại đây, Trần Tuấn Long hướng súng lục đưa cái ánh mắt, súng lục vài cái đều là đi ra lăn lộn đã lâu, tự nhiên thức thời, lập tức biết điều ly khai. Bọn họ nhìn đến lão đại mang theo hai cô gái xinh đẹp, người người đều là thật hâm mộ, lão đại chính là lão đại, quả nhiên lợi hại.
- A, vừa rồi mấy người kia là ai vậy?
Lăng Linh đệ một ly nước trái cây lại đây, Trần Tuấn Long một bên tiếp nhận, một bên thuận miệng nói:
- Tùy tiện nói chuyện với vài người thôi.
Lăng Linh nhấp một ngụm đồ uống, sau đó oán giận nói:
- Lý Tĩnh Kỳ bảo chúng ta đến sớm một chút, còn chính mình lại đến muộn.
Lý Tĩnh Kỳ? Trần Tuấn Long nhớ rõ là lần trước vị kia tọa chính mình xe tiểu cô nương.
- Cũng sắp tới rồi.
Một bên Tú Tú giúp Lý Tĩnh Kỳ nói chuyện.
- Hừ. . . Gọi cái điện thoại thúc giục đi.
Lăng Linh lấy ra điện thoại di động, nói chuyện xong bỏ điện thoại xuống.
- Cô ấy nói đang ở trên đường, còn nói sẽ có một kinh hỉ cho chúng ta, ha ha, để chờ xem kinh hỉ gì đây?
Lăng Linh một bộ dáng không tin nói.
Sau đó mấy người một bên nghe nhạc, một bên chờ. Kế tiếp người tham gia tụ hội cũng càng ngày càng nhiều, xe của bọn họ cũng không kém, Trần Tuấn Long phát hiện có rất nhiều xe đều là cải tạo, mọi người đều là vì đua xe mà đến.
Nhưng mà những người này xe đều không có phong cách như chiếc Ferrari màu đỏ, chỉ thấy một chiếc ngoại hình siêu khốc Ferrari động lực mười phần tiến vào, ở bãi đỗ xe xoay hai vòng, "Bá" một chút đứng ở giữa sân, cái này đều hấp dẫn hết mọi người, thật nhiều người vây quanh đi đến, chậc chậc lấy làm kỳ.
Theo trên xe đầu tiên là đi xuống một nam tử, hắn mang theo kính đen, một bộ dáng dương dương tự đắc, có vẻ quá kiêu ngạo, mà lúc này, đi xuống một vị mỹ nữ, mặc màu vàng đai đeo quần lụa mỏng, phong tư trác tuyệt, ở thời tiết gió thu hiu quạnh, ăn mặc như vậy gợi cảm, mà mỹ nữ này nhìn qua cũng nhưng mà 15, 16 tuổi, lại thành thục như cô gái 19, 20 vậy.
Chỉ thấy cô đi đến bên cạnh kiêu ngạo nam tử, kéo tay hắn, hai người ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người hướng ra ngoài đi đến.
Bọn Trần Tuấn Long cũng thấy được hai người như thế oanh động xuất trướng, Lăng Linh lót chân, nhìn liếc mắt một cái sau kỳ quái nói:
- Kia không phải Lý Tĩnh Kỳ cùng đại ca cô ấy sao, như thế nào thành bộ dáng thế kia?
Tú Tú theo của cô ánh mắt nhìn lại, cũng kỳ quái.
- Wow, cô ấy ăn mặc hảo gợi cảm a. Mình cũng không dám mặc quần áo như vậy.
Nghe các cô nói như vậy, Trần Tuấn Long mới nhớ ra cô gái lần trước ở trong xe cùng mình tranh luận, thật sự là rất gợi cảm, nếu không chú ý trong lúc nhất thời thật đúng là không nhận ra cô ta.
Lăng Linh di động vang lên, liếc mắt một cái sau tiếp đón:
- Hừ! Lý Tĩnh Kỳ, cậu lúc này đủ uy phong, tại trước mặt nhiều người mà mặt mày rạng rỡ.
- . . . Chúng tớ ở bên phía DJ này, mau tới, Tú Tú cũng đến đấy.
Nói xong cười nói với mọi người:
- Lý Tĩnh Kỳ lập tức sẽ đến đây.
Quả nhiên rất nhanh, Lý Tĩnh Kỳ liền tìm lại đây, Lăng Linh cùng Tú Tú lôi kéo, cũng khen cô hôm nay trang điểm rất đẹp, Trần Tuấn Long mỉm cười ở bên cạnh nhìn. Lý Tĩnh Kỳ mặc bộ quần áo này, đều lộ ra gợi cảm, nhưng so với tuổi của cô làm cho Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Long ca!
Lý Tĩnh Kỳ cùng mấy người Lăng Linh chào hỏi đi vào Trần Tuấn Long bên người, còn cố ý uốn éo cái thân, hỏi:
- Long ca, em đêm nay xinh đẹp chứ?"
Trần Tuấn Long mỉm cười vỗ tay nói:
-Xinh đẹp, anh nghĩ đêm nay em có thể là cô gái đẹp nhất ở đây, ha ha. . .
Một câu khen tặng làm Lý Tĩnh Kỳ mặt đều đỏ. Thì ra thông qua Lăng Linh cô đã biết được đêm nay Trần Tuấn Long cũng tới, Lý Tĩnh Kỳ là cố ý tỉ mỉ chuẩn bị rồi mới đi, còn vụng trộm đi cửa sau, sợ để cho ông bà nội nhìn thấy. Nếu làm cho bọn họ nhìn thấy không thể không nói mình là tiểu yêu tinh.
Nhưng những lời này của Trần Tuấn Long lại làm cho Lăng Linh cùng Tú Tú không vừa lòng, Lăng Linh lại bĩu môi nói:
- Đại ca ca, chẳng lẽ đêm nay Lý Tĩnh Kỳ xinh đẹp, em sẽ không đẹp sao?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, bận rộn gật đầu nói:
- Xinh đẹp, chúng ta Lăng Linh cùng Tú Tú giống nhau xinh đẹp.
Hắn cũng thấy được một bên Tú Tú dường như mất hứng, vội vàng nói an ủi hai cô.
Lý Tĩnh Kỳ lúc này cũng cười:
- Đúng vậy, Lăng đại tiểu thư xinh đẹp nhất, không ai xinh đẹp bằng.
Xem ra mấy cô gái là hay nói đùa, Lăng Linh cũng không để ý cô. Lý Tĩnh Kỳ tả hữu nhìn sang, sau đó hỏi:
- Làm sao vậy, không thấy Cừu Khúc Dao, không tới sao?
Lăng Linh tức giận nói:
- Cậu vừa mới đi không lâu, mẹ cô ấy đến đón về.
Lý Tĩnh Kỳ có điểm tiếc hận nói:
- Kia thực không khéo, thật vất vả có một ngày có thể đi chơi thì cô ấy lại không có mặt, khi nào thì 'Tiểu Tứ nhân bang’ chúng ta có thể tụ hôi mà vui vẻ chứ.
- Sợ cái gì, có mình là đại tỷ, yên tâm đi, về sau sẽ cho các cậu vui vẻ, đúng không, Tú Tú?
Lăng Linh la lớn.
Tú Tú đồng ý gật gật đầu.
Lý Tĩnh Kỳ quay đầu nhìn những người đang nhảy nhót, nhíu mày nói:
- Không biết khi nào thì bắt đầu, tớ còn muốn đến chỗ khác chơi.
Nơi này DJ tuy rằng chơi nhạc không kém, hiện trường không khí cũng không sai, nhưng thực rõ ràng, đêm nay mấy cô gái này là vì có đua xe mà đến.
Lý Tĩnh Kỳ cố ý hỏi Trần Tuấn Long nói:
-Long ca, kỹ thuật của anh tốt như vậy,một lát nữa nhất định phải thể hiện vài đường cho bọn em xem đấy nhé.
Cô chủ động kéo tay Trần Tuấn Long, thỉnh cầu nói. Thì ra tiểu cô nương này lần trước tuy rằng cùng Trần Tuấn Long tranh luận, nhưng chuyện phát sinh sau lại làm cho cô cái nhìn thay đổi về Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long thực lực là như vậy cường, kỹ thuật lái xe lại là như vậy khốc, này đó đều làm cho cô cùng Tú Tú mấy cô gái tâm động thật sự, nhóm tiểu cô nương cảm nhận vẫn là sùng bái anh hùng, gia đình các cô đều có bối cảnh, bình thường ánh mắt rất cao, Trần Tuấn Long có thể được các cô đồng ý tự nhiên là do mị lực của hắn.
Lý Tĩnh Kỳ sau lại nghe Lăng Linh nói về chuyện xưa của Trần Tuấn Long, càng thêm chú ý Trần Tuấn Long. Hắn nhưng mà là Lăng Linh cảm nhận trung đại ca ca, mà ở Lý Tĩnh Kỳ cảm nhận trung, Trần Tuấn Long cũng đã thành bạch mã vương tử của cô, bạn trai tốt nhất cô chọn. Đương nhiên Lý Tĩnh Kỳ cũng không dám đem tâm sự này nói cho bọn Lăng Linh.
Cho nên khi Lý Tĩnh Kỳ nghe Lăng Linh nói Trần Tuấn Long cũng tham gia tụ hội đêm nay, cô là cố ý trang điểm xinh đẹp mà đến, ngay cả đại ca Lý Đông đều nói cô đêm nay xinh đẹp, trước kia đại ca chỉ biết nói mình là con nhóc, ‘đàn bà trang điểm vì người tình’ những lời này, thật là một chút cũng chưa sai.
Trần Tuấn Long làm sao biết được suy nghĩ của mấy cô gái này chứ, lúc này hắn chú ý tới Cuồng Bưu cùng chiếc Dodge Viper tiến vào, người này không biết từ nơi kiếm được một cô em, chỉ thấy bờ mông và cặp vú to gợi cảm của cô ta.Vừa xuống xe đã bị thủ hạ của hắn vây quanh, kia tóc húi cua cũng ở đó, khả năng hắn đem chuyện Trần Tuấn Long tới nơi này nói cho Cuồng Bưu, Cuồng Bưu theo hướng hắn chỉ nhìn lại đây, thấy được Trần Tuấn Long.
Hắn vừa định lại đây, lại nhìn thấy Trần Tuấn Long mỉm cười lắc đầu, hắn cũng biết làm người, gặp Trần Tuấn Long bên kia có mấy cái nữ hài tử, không biết cái gì tình huống, không dám đi qua nữa.
Mọi người chờ lâu như vậy cuối cùng thì cũng bắt đầu. Không nghĩ tới riêng MC phụ trách, chỉ thấy tên kia cầm microphone, nhảy lên trên một cái loa lớn, tuyên bố hoạt động đêm nay bắt đầu, mọi người đều tiến về phía hắn, phía sau hắn, là một màn chiếu thật to chiếu 《 Fast and the Furious III》 những đoạn quay đua xe gay cấn nhất, Trần Tuấn Long cũng bị hình ảnh đó kích thích lửa nóng đua xe.
Lúc này, MC đã muốn ra giữa sân, trung gian giữa bãi có 4 chiếc xe thể thao, đỗ thành hình chữ thập. MC hô to:
- Màn phấn khích của đêm nay sẽ bắt đầu, mời mọi người xem. . .
Hắn đột nhiên dừng lại kêu to, âm nhạc đều ngừng lại, hiện trường trở nên thực im lặng, chỉ thấy MC lấy tay chỉ ra cửa vào. Mọi người "Xôn xao" một chút, đều quay đầu về hướng hắn chỉ.
Mọi người cũng thấy được bố trí giữa sân. Đúng lúc này, chung quanh ngọn đèn đột nhiên tắt, chỉ còn đèn của bốn chiếc xe ở giữa, mấy cái đèn pha đem nơi đó thành một cái xinh đẹp quang viên.
Giờ phút này, cùng với "Ô. . . Ô. . .
Tiếng gầm rú ầm ĩ, mọi người chú ý cũng chuyển dời đến cửa vào, không thấy xe, trước nghe thấy tiếng. Rất nhanh từ cửa vào một chiếc xe thể thao màu đen Toyota MR2. Chỉ thấy nó gào thét chạy như bay lại đây, tốc độ rất nhanh, dọa những người đứng đằng trước vội vàng lui về sau, nhưng mà kia lượng xe thể thao lại linh hoạt rẽ ngoặt một cái, chiếc xe liền dừng lại giữa sân, biểu diễn kỹ thuật lái xe bắt đầu.
Trong lúc nhất thời lốp xe ma sát với mặt đất tạo thành tiếng "két két", rồi khói bắt đầu bốc lên, tản ra hai bên thân xe xoay khoảng hai vòng trên mặt đất xuất hiện một cái vòng tròn màu đen, hơn nữa nằm chính giữa trong vùng chiếu của ánh đèn. Chiếc xe còn xoay tròn tại chỗ, có thể thấy được người trên xe có kỹ thuật rất tốt, mọi người đều hoan hô lớn. Cuối cùng kia chiếc xe "bẹp" một tiếng dừng lại.
Lái xe xuống xe, "chát" một cái đem cửa xe đóng lại, xuất hiện ở trước mặt mọi người là một nam tử trẻ tuổi rất tuấn tú. Lúc này ngọn đèn giữa sân chuyển đến người hắn, hắn mỉm cười hướng đám người hoan hô vẫy tay chào, rất có phong cách.
Nhưng mà hắn rất nhanh liền ngăn đám người hoan hô lại, vươn ngón trỏ ở bên miệng làm một cái "suỵt" động tác, sau đó tay chỉ hướng cửa vào, còn có cái gì phấn khích?
Mọi người lại đưa ánh mắt hướng về phía cửa vào, chỉ nghe thấy theo nơi đó lại truyền đến "Ông. . . Ông. . ." tiếng gầm rú, thanh âm này so với chiếc MR 2 còn hấp dẫn hơn, huống chi còn có "Oành. . . Oành. . ." sống động âm nhạc kêu lên.
Đột nhiên trong lúc đó, một chiếc Porche màu bạc theo cửa vào trực tiếp lao ra, "Oa. . ." Mọi người kinh ngạc, thì ra trong chiếc xe là hai vị mỹ nữ đang giơ tay vẫy.
Chỉ thấy chiếc Porche chạy đến giữa sân, sau đó mạnh mẽ phanh lại "két. . ." một tiếng, vững vàng đứng ở đó.
Một chiêu này tuy rằng đơn giản, nhưng do hai mỹ nữ áo trắng còn cả chiếc xe Porche có thể mưu sát ánh mắt của tất cả mọi người.Đám người ở đây đều vì bọn họ mà hoan hô nhảy nhót.
Hai cô gái bước xuống xe, lúc này, mọi người mới chú ý, thì ra hai cô không chỉ ăn mặc giống nhau mà hình dáng đều như nhau, . . . Các cô là chị em sinh đôi, mọi người tán thưởng là thật tâm, thật sự là trời đất tạo nên một đôi tỷ muội hoàn hảo. Hai cô dáng người linh lung xinh đẹp, gương mặt kiều mỹ, đứng chung một chỗ giống như hoa sen không nhiễm bụi trần tỏa hương thơm ngát, ai thấy cũngyêu.
Trần Tuấn Long cũng bị hai cô gái hấp dẫn, chỉ thấy hai cô gái mỉm cười đi đến phía trước người lái xe kia, một trái một phải ôm tay hắn, sau đó ba người hướng một góc nghỉ ngơi mà đi.
MC lập tức tuyên bố:
- Chương trình đêm nay chính thức bắt đầu!
Mọi người đều dùng ánh mắt ghen ghét nhìn chằm chằm hai vị mỹ nhân sinh đôi, trong lúc nhất thời đều bàn tán sôi nổi. Bên cạnh Trần Tuấn Long có hai cậu thanh niên choai choai bàn luận.
- Trời ạ, tên kia sướng thế, hai cô gái đó lai lịch thế nào nhỉ, hắn làm sao mà có được, thật là thích.
- Tiểu Chu, hắc hắc. . . Đừng nói lung tung, cậu không biết hai người đó à.
Bên cạnh có người nhắc nhở hắn.
- Làm sao vậy?
Tiểu Chu liền kêu lên.
- Biết nam nhân kia cùng hai cô gái là có lai lịch gì không, mà dám ở trong này nói lung tung, cẩn thận đầu của cậu.
Người bên cạnh cảnh cáo nói.
Tiểu Chu tự nhiên không phục nói:
- Làm sao chứ, nói mà cũng không được.
Người nọ nhìn xung quanh một chút, thấy Trần Tuấn Long cũng không có gì nguy hiểm, lại nhìn mấy cô gái bên cạnh Trần Tuấn Long, nuốt nước miếng một cái, chậm rãi nói:
- Không phải không được nói, Tiểu Chu, cậu cũng phải nhìn xem, đây chính là địa bàn của người ta, tớ nói cho cậu biết nam nhân kia tên là Thương Đào, là người tổ chức đêm nay. Biết người ta có lai lịch gì không?
Tiểu Chu lắc đầu, người nọ cười cười rồi nói tiếp:
- Biết Thương Bác Siêu là ai chứ?
Tiểu Chu lúc này mắt đều trừng lớn.
- Cậu nói Bí thư Ủy ban nhân dân thành phố Thương Bác Siêu?
- Đúng rồi! Thương Đào là con của ông ta, lão đại của Thái Tử Đảng thủ đô, người ta chỉ cần dậm chân một cái, thủ đô đều phải run lên.
- Bảo sao, bảo sao. . .
Kia Tiểu Chu thì thào tự nói.
- Nhưng mà còn nữa, trẻ ranh như cậu là có cơ hội đấy.
Người nọ vỗ vỗ vai Tiểu Chu, trêu ghẹo nói.
Hôm nay cô lái xe đến tòa nhà Hán Vinh muốn tìm biểu tỷ Bạch Tuyết Anh, lại gặp phải một người làm cho cô thống hận, con ma men lần trước "dâm loạn" mình.
Chỉ thấy tên kia vừa lúc đi vào chiếc Chevrolet mà mấy hôm trước làm mình hết hồn, nhanh chóng rời bãi đỗ xe. Thật sự là cừu nhân gặp lại, hết sức bực mình. Tiểu Kha đã quên mình tới nơi này là để làm gì, ma xui quỷ khiến liền lái xe đi theo.
Hôm nay kẹt xe, cho nên Tiểu Kha giữ được khoảng cách nhất định với chiếc Chevrolet, cô có chút khẩn trương, mồ hôi chảy ra đầy lòng bàn tay. Lần trước hắn gây chuyện mà chạy, hại chính mình khi trở lại bị nữ cảnh sát kia đề ra nghi vấn. Có nên báo cảnh sát không, Tiểu Kha hết nhìn đông tới nhìn tây, hy vọng ở ngã tư đường có thể phát hiện một hai vị cảnh sát, nhưng mà không có thấy một ai.
Phía trước xe đã bắt đầu nhanh chóng rời đường lớn, đi chầm chậm vào ngõ nhỏ, không biết hắn muốn làm gì nữa, Tiểu Kha lái xe đi theo sát hắn, cô nghĩ tốt nhất có thể tìm ra chỗ ở của tên bại hoại đó, như vậy có thể tìm hiểu nguồn gốc bắt hắn.
Tiểu Kha đang đắc ý, chiếc Chevrolet đột nhiên tăng tốc, ngay tại phía trước quẹo vào một đường nhỏ, khi Tiểu Kha lái chiếc QQ đuổi đến, chiếc Chevrolet đã biến mất không thấy bóng dáng, nơi này là ngõ nhỏ, Chevrolet cùng QQ như vậy miễn cưỡng có thể đi vào, cái tên kia như thế nào đem xe chạy đến loại địa phương này chứ, Tiểu Kha than thở, không nghĩ nhiều, cô cũng lái chiếc Chery QQ đi vào.
Ngay tại lúc rẽ vào, đột nhiên từ một góc hiện ra một bóng người, Tiểu Kha sợ tới mức vội vàng phanh xe, đánh tay lái, cũng may tốc độ xe chậm, "Xuy" một tiếng, xe dừng lại. Là người nào liều lĩnh thế, Tiểu Kha trong lòng kháng nghị, thò đầu ra ngoài nhìn xem tình huống.
Nhưng khi cửa xe mở ra, một thân ảnh tiến vào, một bàn tay to lớn bóp mạnh vào cổ. Tiểu Kha nhất thời hô hấp khó khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên.
- Cô là ai? Vì sao lại đi theo tôi?
Một giọng nói như từ địa ngục vang lên bên tai làm cho Tiểu Kha sợ hãi. Cô giãy dụa, ý đồ định thoát khỏi bàn tay ở cổ mình, nhưng là không thể, cô muốn kêu cứu mạng, lại không phát ra được tiếng nào.
- Ý. . . Như thế nào lại là cô?
Người kia kỳ quái hỏi, vừa rồi còn bóp chặt cổ mình đột nhiên buông lỏng ra, Tiểu Kha được giải phóng ghé vào trên tay lái, một bên ho khan một bên liều mạng hít thở từng ngụm từng ngụm, yết hầu nơi đó đau quá.
Cô có chút sợ hãi liếc mắt nhìn người nọ một cái, chỉ thấy người nọ đang cười mà không phải cười nhìn cô, bộ dạng đáng ghét, hắn không phải tên đêm đó sàm sỡ mình sao? Tiểu Kha không khỏi lo lắng, hắn sẽ không lại muốn làm xấu với mình chứ. Tiểu Kha đã bắt đầu hối hận vừa rồi vì cái gì không báo cảnh sát, cô sợ hãi đến độ muốn khóc.
Trần Tuấn Long nhìn cô gái trước mắt thật sự không biết nên nói như thế nào mới tốt. Nguyên lai Trần Tuấn Long vừa lên đường liền phát hiện phía sau có xe theo mình, Trần Tuấn Long vẫn giữ hành tung phi thường bí mật, nhất là dưới sự giám thị của Tân Nghĩa Minh, hắn lại càng cẩn thận, mỗi lần muốn đi đâu đều chú ý phía sau có người theo dõi không, kết quả chiếc xe kia liền lập tức bị hắn phát hiện, người lái xe nọ kỹ xảo theo dõi thật là làm hắn không dám khen tặng.
Trần Tuấn Long lúc đầu còn tưởng rằng đối phương là địch nhân, cho nên vừa rồi đối Tiểu Kha không chút nương tay, vừa đến liền sử xuất đòn sát thủ. Cũng may hắn phát hiện đối phương chỉ là một cô gái, hơn nữa dường như chính mình còn có ấn tượng. Sau Trần Tuấn Long mới nhớ tới cô gái này bị mình lôi theo chạy trốn khi mình gây chuyện lần trước. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Trần Tuấn Long nhớ rõ khuôn mặt tròn tròn mập mạp của cô gái đó. Vừa nghĩ ra, Trần Tuấn Long liền hiểu được đây là có chuyện gì, có thể là cô gái ở nơi nào phát hiện hành tung của mình, cho nên theo lại đây.
Trần Tuấn Long mỉm cười:
- Thì ra là cô à, heo nhỏ ngốc!
- Anh mới là heo đấy.
Cô gái rốt cục nhịn không được bắt đầu nức nở lên.
- Anh khinh dễ người khác!
Trần Tuấn Long mỉm cười lắc đầu, cảm thấy tự giễu nói.
- Ta chính là ‘’đại sắc trư’’ của Dương Hân Quách Uyển Tây, ngay cả chuyện này cô cũng biết.
Nhìn cô gái bộ dáng khóc sướt mướt, đột nhiên Trần Tuấn Long sắc tâm đại động, không có chuyện gì đùa giỡn cô gái này cũng hay.
Vì thế đưa tay qua, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô gái nhìn đến tay hắn lại đây, sợ hãi lui vào trong ghế, nhưng cô làm sao có thể tránh khỏi Trần Tuấn Long chứ, rất nhanh khuôn mặt đã bị Trần Tuấn Long nhéo một chút.
- Ha ha. . . Heo nhỏ ngốc, vậy cô nói cho tôi biết, cô tên là gì?
Trần Tuấn Long cười bỡn cợt, cười đến mức làm cho Tiểu Kha sởn gai ốc.
- Tiểu. . . Tiểu Kha.
Rốt cục lại bị tên này sàm sỡ, Tiểu Kha hoảng sợ nhìn Trần Tuấn Long, bất đắc dĩ phải báo tên mình ra, sợ hãi Trần Tuấn Long tiến thêm một bước động tác. Cô đã từng nghĩ tới việc chạy trốn, không nói đến việc dây an toàn vẫn đang ở trên người, Tiểu Kha sợ chính mình hành động sẽ kích thích thú tính tên bại hoại này, hắn mạnh mẽ như vậy, mình khẳng định không phải đối thủ của hắn, vạn nhất hắn muốn dùng sức, chính mình liền nguy hiểm, Tiểu Kha nhìn trái nhìn phải, mới phát hiện đây là một cái ngõ nhỏ, chung quanh phòng ở đều là rách nát, này ngõ nhỏ hiện tại không có một người qua lại, xem ra cho dù mình kêu cứu mạng cũng không có người đến.
- Đừng nhìn, nơi này không có người, Tiểu Kha ạ?
Trần Tuấn Long ung dung, tay trái đưa đến chỗ ghế Tiểu Kha, cả người lại gần đi qua, hai người hiện tại khoảng cách tiếp xúc rất gần.
Tiểu Kha lui dựa vào cửa xe bên kia, khuôn mặt tươi cười đáng giận của Trần Tuấn Long kia ở gần trong gang tấc, cô đành phải bất đắc dĩ gật gật đầu.
Trần Tuấn Long bắt đầu đề ra nghi vấn:
- Vì sao theo dõi tôi, có biết làm như vậy là sai lầm?
Trần Tuấn Long chuẩn bị giáo huấn một chút cô bé không biết trời cao đất rộng này.
- Tôi. . . Tôi. . . Tôi chỉ là đi qua. . . đi qua. Không. . . Không phải. . .
Tiểu Kha vội vàng giải thích. Trần Tuấn Long đã đang "Chậc chậc" lắc đầu.
- Tiểu Kha cô nương, cô biết không? Một cô gái, trừ bỏ không cần tùy tiện uy hiếp một người nam nhân ở ngoài, còn muốn chú ý, không cần tùy tiện lừa gạt một người nam nhân. Xem ra lần trước tôi giáo dục cô vẫn là không đủ. Ừm. . .
Trần Tuấn Long trầm ngâm, Tiểu Kha khẩn trương lại sợ hãi nhìn Trần Tuấn Long, không biết hắn định làm gì mình, nhìn Trần Tuấn Long kia không có hảo ý ánh mắt, Tiểu Kha ngập ngừng nói:
- Tôi. . . Tôi lần sau cũng không dám nữa. . . Van cầu anh. . . Van cầu anh không cần thương tổn tôi.
Cô đã bắt đầu cầu xin tha thứ.
- Cô còn muốn có lần sau cơ à?
Trần Tuấn Long hắc hắc nở nụ cười, mà Tiểu Kha tâm tình bất ổn. Nhìn thấy cô đáng thương như vậy, Trần Tuấn Long cũng không ngừng trêu đùa nữa, vì thế đưa tay qua, lại một lần nữa hung hăng nhéo. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
- Ha ha. . . Trong lúc nhất thời cũng không nghĩ tới nên giáo dục cô như thế nào, lần này như vậy bỏ qua, tôi hy vọng không có lần sau, cô nhớ kỹ cho tôi!
Trần Tuấn Long nói đến sau cũng không phải đùa, dám theo dõi Trần Tuấn Long, đúng là không biết chữ “tử” viết như thế nào.
Tiểu Kha trên mặt đầy nước mắt, Trần Tuấn Long nhưng là nhéo mặt cô hai cái mà thôi, hoàn hảo chưa có hành động, cô vội vàng gật đầu, cô cũng không hy vọng có lần sau, gặp qua quỷ chẳng lẽ còn không sợ tối sao.
Nhìn đến tiểu cô nương khuất phục, Trần Tuấn Long ha ha cười, xoay người rời khỏi đây, "Phanh" một cái đóng cửa xe lại, sau đó ghé vào cửa kính xe nơi đó.
- Tiểu Kha cô nương, hắc hắc. . . Kỳ thật tôi thích gọi cô là heo nhỏ ngốc nhiều hơn, cười một cái, đừng khóc, đấy, cười cười.
Hắn còn hứng thú trêu Tiểu Kha một chút.
Tiểu Kha không có biện pháp, đành phải tươi cười, vất vả lắm mới bầy ra được vẻ tươi cười, Trần Tuấn Long gật gật đầu:
- Cái này đúng rồi, cô một cô gái, đừng suốt ngày khóc sướt mướt, khó coi lắm. Được rồi, xin chào!
Nói xong quay đầu nghênh ngang mà đi, chỉ để lại Tiểu Kha ủy khuất giật mình ở nơi đó, hơn nửa ngày mới "Ô. . ." một tiếng khóc lên, chính mình vừa rồi lại bị tên kia sàm sỡ.
Trần Tuấn Long đắc ý lái xe ở trên đường chạy như bay, vừa rồi đùa tiểu cô nương kia, cũng là có hứng thú khác, ngẫm lại tiểu cô nương này cũng là thật lớn mật, dám theo dõi chính mình, vừa rồi Trần Tuấn Long thiếu chút nữa liền bóp chết cô. Xuất thủ vẫn là trọng điểm, phỏng chừng buổi tối cổ của cô sẽ có vết, cuối cùng Trần Tuấn Long là hắc hắc nở nụ cười, này là do cô tự mang vạ thôi. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Lúc này, di động kêu, Trần Tuấn Long cầm lấy, là Lý Thế Bằng, vì thế mỉm cười tiếp đón:
- Xin chào, đại ca, có việc gì sao?
Lý Thế Bằng bằng bàn tay sắt đả kích xã hội đen lần này đã được các tạp chí lớn Bắc Kinh đưa tin mạnh mẽ, đương nhiên, người bên trên cố ý trợ giúp cũng có tác dụng rất lớn. Trong lúc nhất thời, bởi vì tuyên truyền đúng chỗ, toàn thành chú ý tiêu điểm đều tập trung ở tại trên người công an cục đại cục trưởng, Lý Thế Bằng nhất thời trở thành nhân vật nổi tiếng, có người hiểu chuyện thậm chí đem chuyện y lập công khi tham gia chiến tranh tự vệ đưa hết lên, danh hiệu cục trưởng anh hùng đã muốn làm cho y đại náo động.
Nhưng mà hiện tại y đưa cho Trần Tuấn Long cũng không phải tin tốt.
A Long, lão Ngũ Lưu Đức Vĩ của Ngũ Hổ Bang chạy trốn rồi!
- A?
Trần Tuấn Long gật mình kinh ngạc, lập tức hỏi:
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Nguyên lai Lưu Đức Vĩ bị bắt nhưng vẫn không thành thật, gã thừa cơ hội một lần đi khi thẩm vấn, đả thương hai cảnh sát áp giải, nhân cơ hội nhảy lầu chạy trốn. Chuyện này xảy ra lúc sáng, Lý Thế Bằng vẫn giấu, y cũng không muốn chuyện phức tạp như vậy làm cho y mới được tôn vinh lại bị xuống.
Hiện tại thông tri Trần Tuấn Long chính là muốn dựa vào lực lượng của hắn giải quyết Lưu Đức Vĩ. Lý Thế Bằng bên này hẳn là sẽ không cố gắng làm cái gì, chuyện như vậy, lừa trên gạt dưới là phi thường tất yếu, nhưng Lưu Đức Vĩ chạy trốn là việc phiền toái. Gã cứ như một quả bom hẹn giờ, không biết khi nào thì sẽ nổ mạnh, cho nên Lý Thế Bằng vứt chuyện phỏng tay này sang cho Trần Tuấn Long, y cũng mặc kệ.
Nghe Lý Thế Bằng giải thích xong, Trần Tuấn Long cũng hiểu, vì thế gật đầu đáp ứng. Hai người chấm dứt trò chuyện Trần Tuấn Long lập tức liền điện thoại cho Sơn Kê, kể lại tình huống này cho Sơn Kê, bảo y lập tức phát mệnh lệnh truy sát trong toàn giới xã hội đen, treo giải thưởng đuổi giết Lưu Đức Vĩ. Trần Tuấn Long làm việc luôn thích diệt cỏ diệt tận gốc, hắn nhớ tới Ngũ Hổ Bang còn có lão Nhị Tào Truyền Bân dường như còn trong tù, người như vậy cũng phải xử lý, hắn chỉ thị Sơn Kê, mau chóng nghĩ ra phương pháp giải quyết, không muốn nhiều phiền toái bám lấy mình như vậy.
----------------
"Cốc cốc cốc. . ." Trần Tuấn Long gõ cửa phòng, mãi không có trả lời, trong phòng là không có ai. Trần Tuấn Long lui ra phía sau, nhìn sang xung quanh, sau đó cúi xuống, nhấc thảm, chìa khóa rõ ràng là ở chỗ này. Trần Tuấn Long mỉm cười, "Chậc chậc" lắc đầu, sau đó lấy cái chìa khóa, mở cửa xong lại đem cái chìa khóa thả lại chỗ cũ. Tiếp theo đẩy cửa đi vào.
Bài trí trong phòng vẫn là tinh xảo thanh lịch, thể hiện chủ nhân tao nhã, Trần Tuấn Long hứng thú đánh giá thiết kế.. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Đi vào phòng ngủ, nơi này liền có vẻ đơn giản, vẫn là chiếc giường kia, Trần Tuấn Long nghiêng người liền nằm xuống, giờ phút này hắn nội tâm bình tĩnh. Lần trước ngay tại nơi này cùng một vị mỹ nữ điên cuồng ân ái, nhưng mục đích hắn đến đây không phải để nhớ chuyện đó.
Nhất định phải nắm chặt Liễu Y Y trong tay, đương nhiên, thuận tiện thì lại hưởng thụ, Trần Tuấn Long tính toán tỉ mỉ, ở chỗ này chờ cô trở về.
Liễu Y Y cũng không nghĩ đến có một tên đại sắc lang trong nhà, ở bên ngoài cơm nước xong về nhà, buông túi xách đổi dép, Liễu Y Y là vừa đi vừa cởi quần áo, chờ cô vừa đẩy cửa đi vào, một người nam nhân ở trên giường của mình ngồi dậy nói:
- Xin chào, tiểu thư Y Y!
- A. . .
Hoảng sợ Liễu Y Y vội vàng theo bản năng che trước ngực, cô vừa cởi áo.
- Anh. . . Anh như thế nào lại ở chỗ này?
Cô rốt cục thấy rõ người ngồi ở trên giường của mình là Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn cảnh xuân lộ ra ngoài của Liễu Y Y, dáng người đầy đặn cân xứng kia lại làm hắn bừng bừng dục hỏa.
- Không phải che, chỗ đó tôi đã thấy rồi mà.
Trần Tuấn Long không có trả lời Liễu Y Y, ngược lại thản nhiên ái muội cười nói.
- Anh. . .
Liễu Y Y xấu hổ không chịu nổi.
- Anh như thế nào có thể vào nhà tôi, mời anh lập tức rời đi, bằng không tôi sẽ gọi cảnh sát!
Cô đưa hai tay vừa cởi quần áo che lại trên thân, Liễu Y Y đã thấy được ánh mắt mê đắm của Trần Tuấn Long, vì thế bắt đầu cảnh cáo Trần Tuấn Long.
Nhưng là cảnh cáo như vậy đối với Trần Tuấn Long mà nói là không có chút ý nghĩa gì. Trần Tuấn Long đứng dậy, tiến lên. Liễu Y Y vội vàng lui về phía sau hai bước, dựa vào tường, chỉ thấy cô hô hấp dồn dập, tim đập thình thịch. Trần Tuấn Long một tay sờ tường, một tay ở túi quần, tư thế rất duyên dáng đứng ở trước mặt cô. Liễu Y Y ngược lại trấn tĩnh, đối với nam nhân này, chính mình có cái gì phải sợ, cùng lắm thì vẫn là làm chuyện đó, cũng không phải chưa từng làm, cho nên Liễu Y Y tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long.
- Gọi cảnh sát ư? Gọi cảnh sát gì chứ?
Trần Tuấn Long thưởng thức nhìn Liễu Y Y.
- Cô hẳn là nên cao hứng, xuất hiện ở nhà cô là tôi mà không phải là sắc ma, ha ha . . .
Một câu nói làm Liễu Y Y mặt đều đỏ.
“Phi. . . Anh chính là cái đại sắc ma!” Cô trong lòng trách mắng, nhưng không dám nói ra.
- Vậy. . . Vậy bây giờ anh muốn làm gì?
Liễu Y Y ngẩng đầu hỏi.
- Không làm gì cả có được không?
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Chỉ là muốn lấy thân phận một “người bạn cũ” hỏi một chút, chiều nay cùng cô nói chuyện làm việc, cô thấy thế nào?
Hắn đặc biệt ái muội nhấn mạnh thân phận "người bạn cũ".
Liễu Y Y vừa nghe xong mặt càng đỏ hơn, trong lòng cô thầm nghĩ "Thật sự là oan gia!" Nghe Trần Tuấn Long nói vẫn là sự kiện buổi chiều, đối với đề nghị như vậy, Liễu Y Y liên tục lắc đầu, tức giận nói:
- Thực xin lỗi, tôi đã nói rồi, tôi không giúp được anh, đây là trả lời của tôi!
- Phải không?
Trần Tuấn Long mỉm cười, hắn dường như đối Liễu Y Y như vậy trả lời thuyết phục cũng không để ý.
- Cô xem, tôi là rất thành ý đến mời, tôi đã xem như ’hai lần đến nhà tranh'*. Tôi không ngại đến thăm thêm một lần nữa đâu!
(Chú thích *: Lấy từ tích Lưu Bị mời Khổng Minh, hai lần đến lều tranh của ông ta, lần thứ ba mới được gặp.)
Trần Tuấn Long đứng rất gần, Liễu Y Y nhìn thái độ cường thế của hắn, còn theo trên người hắn truyền đến từng trận hơi thở nam nhân, không khỏi làm cho Liễu Y Y tâm phiền ý loạn. Tình hình dâm mỹ phóng túng lần trước lại hiện lên ở trong đầu. Ngay cả Liễu Y Y đều không rõ, vì cái gì sẽ có ý nghĩ như vậy, dường như rất muốn cùng hắn lại một lần cái loại cảm giác này nhất thời làm cho lòng của cô lại nổi sóng.
Trần Tuấn Long cúi đầu, cùng Liễu Y Y là ánh mắt đối với ánh mắt, cái mũi đối với cái mũi tựa vào cùng nhau, cảm nhận được hô hấp đối phương.
Liễu Y Y nhắm lại hai mắt, ngượng ngùng mà vô lực kháng nghị:
- Đừng. . . Đừng thế mà!
Cô nghĩ đến Trần Tuấn Long sẽ làm chuyện đó với mình, thân thể không biết như thế nào cũng bắt đầu có phản ứng, hô hấp dồn dập, trước ngực đầu vú bắt đầu chậm rãi cứng rắn lên.
Trần Tuấn Long nhìn đến thế này, trong lòng hơi hơi buồn cười.
- Tôi sẽ còn tìm cô, tiểu thư Y Y, đề nghị cô cẩn thận cân nhắc lại đề nghị của tôi! Tôi đã nói rồi, tôi là rất thành ý!
"Cạch" một tiếng, Trần Tuấn Long xoay mở cửa, đi ra. Liễu Y Y quay đầu nhìn lại, Trần Tuấn Long rời khỏi rồi, cô thở nhẹ ra một hơi, vỗ vỗ ngực, cũng không nghĩ Trần Tuấn Long lại quay đầu trở lại, Liễu Y Y hoảng sợ, vội vàng lại dùng quần áo che ở trước ngực.
- Anh. . . Anh như thế nào còn chưa đi?
Cô hờn dỗi nói.
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Ha ha, lập tức đi, chỉ là muốn nhắc lại một chút tiểu thư Y Y, đem cái chìa khóa cất về. Đêm nay cũng may cô gặp là tôi, không chừng lần sau sẽ có sắc lang, sắc ma linh tinh người xấu, vậy cô liền thảm rồi.
Trần Tuấn Long vừa nói, vừa dùng ánh mắt bắn phá thân thể lõa lồ của Liễu Y Y, ngụ ý không cần nói cũng biết.
Liễu Y Y là vừa thẹn vừa giận, trơ mắt nhìn Trần Tuấn Long ha ha cười, nghênh ngang rời đi.
Ngày mai chính là cuối tuần, cho nên Dương Hân cùng Quách Uyển Tây hai cô đêm nay quấn quít lấy Trần Tuấn Long yêu hết lần này đến lần khác. Trần Tuấn Long đều nhất nhất thỏa mãn các cô. Hai cô tính nhận thức cũng càng lúc càng lớn, cùng Trần Tuấn Long cùng một chỗ khi chơi cũng càng ngày càng cởi mở hơn.
Trần Tuấn Long cũng không biết các cô vì cái gì có thể phối hợp ăn ý như thế, vừa rồi ngay lúc hắn ôm Dương Hân, Quách Uyển Tây cũng hiện lên trợ trận.
Quách Uyển Tây dùng bộ ngực không ngừng ở phía sau lưng Trần Tuấn Long qua lại, cảm giác thoải mái làm cho Trần Tuấn Long thiếu chút nữa bị đánh tơi bời, cũng may hắn đúng lúc nhịn xuống, rồi co rút mạnh mẽ, Trần Tuấn Long thỏa mãn Dương Hân xong, mà bắt đầu thu thập người khởi xướng Quách Uyển Tây.
Quách Uyển Tây cười duyên định chạy trốn, đáng tiếc đã muộn, bị Trần Tuấn Long một phen liền kéo lấy mái tóc thật dài. Quách Uyển Tây bị đau, không dám giãy dụa, đành phải ngoan ngoãn bị Trần Tuấn Long ôm giữ ở bên giường. Trần Tuấn Long một bàn tay tà tà xoa nắn kiều nhũ của cô, tay kia thì giúp đỡ bộ vị cứng rắn của hắn, rồi gạt cái quần con màu đỏ của Quách Uyển Tây ra, vạch sang một bên, cũng không cởi hẳn ra cứ để nguyên cái quần con khêu gợi đó mà hung hăng đi vào.
"Ngô. . ." Theo Trần Tuấn Long tiến đến, Quách Uyển Tây thỏa mãn rên rỉ, cô là như vậy hưởng thụ, trong khi Dương Hân bên cạnh đã thỏa mãn rồi lại kéo chăn, che lại trên thân, thưởng thức nhìn Trần Tuấn Long cùng Quách Uyển Tây hai người biểu diễn.
Cuối tuần ngoại trừ những cuộc làm tình điên cuồng còn có điên cuồng mua sắm, Trần Tuấn Long một buổi chiều đều cùng Dương Hân và Quách Uyển Tây, đưa các cô đi mua sắm khắp nơi. Chỉ cần các cô nhìn thích gì đó, Trần Tuấn Long không chút nhíu mày liền mua, thích vung tay lúc nào thì được lúc đó. Nhân sinh trên đời, không phải là vì một cái chữ "Thích" sao, có thể làm cho nữ nhân mình thích được vui vẻ, đây vẫn là mục tiêu Trần Tuấn Long theo đuổi.
Dương Hân cùng Quách Uyển Tây đương nhiên là cao hứng rồi, bạn trai mình hào phóng vì mình quăng tiền như thế, các cô là phụ nữ, tâm lý hư vinh được thỏa mãn đến mức tối đa. Thay nhau quét sạch các cửa hàng, Dương Hân cùng Quách Uyển Tây đều là bao lớn bao nhỏ mang theo đủ loại túi quà tặng, bên trong đều chứa "Chiến lợi phẩm", của các cô hôm nay, Trần Tuấn Long cũng không ngoại lệ, hai tay đều xách đầy đồ.
Lúc trở lại Hải Đào Hiên hai cô đã mệt mỏi không chịu nổi, Trần Tuấn Long còn đang cân nhắc đi ăn cơm, di động đổ chuông, cầm lấy vừa thấy, dĩ nhiên là Tiểu Lăng Linh, vì thế Trần Tuấn Long mỉm cười tiếp chuyện.
Tiểu Lăng Linh trong điện thoại hỏi Trần Tuấn Long đêm nay chuẩn bị đi đâu chơi, Trần Tuấn Long mới nhớ tới ước hẹn, Tiểu Lăng Linh yêu cầu chính mình bồi cô đi chơi, tiểu nữ sinh này còn rất lắm chuyện. Mình có thể mang cô đi nơi nào chơi được khi trong nhà còn có hai vị đại mỹ nhân cần tiếp chứ.
Nghe Trần Tuấn Long trầm ngâm, Lăng Linh là mất hứng, xem ra vị đại ca ca này còn không để ý mình, hắn không biết mình chờ đợi bao nhiêu lâu đến cuối tuần để có thể cùng hắn chơi. Vì thế dẩu miệng ra nói:
- Đại ca ca, anh đang tìm cớ từ chối em phải không, sao có thể như vậy chứ, đáp ứng đi chơi với em rồi mà.
Trần Tuấn Long đành phải cười giải thích nói:
- Lăng Linh, không phải anh không muốn mang em đi ra ngoài chơi, là anh cũng không biết nên đi chỗ nào em thích, như vậy đi, nói xem muốn đi đâu nói cho đại ca ca, anh cùng em đi.
- Thật vậy chứ?
Điện thoại Lăng Linh cao hứng nói:
- Đi đâu chơi cũng được ư?
- Đúng vậy.
Bỗng nhiên trong lúc đó Trần Tuấn Long có một loại cảm giác bị lừa.
- Thật tốt quá!
Lăng Linh hoan hô:
- À. . . Vừa lúc, đêm nay Lý Tĩnh Kỳ nói đại ca cô ấy sẽ mang cô ấy đi một chỗ rất tuyệt chơi. Em cũng muốn đi, như vậy thì, hiện tại anh đến đón em, được không?
- Hiện tại?
Trần Tuấn Long kỳ quái:
- Anh còn chưa ăn cơm mà?
Lăng Linh trong điện thoại tức giận nói:
- Em cũng chưa ăn, mặc kệ anh, anh phải nhanh lại đây.
Lập tức không để Trần Tuấn Long phản bác, "bụp" một chút liền ấn tắt điện thoại.
- U . . . U . . .
Trần Tuấn Long giơ điện thoại ra nhìn, thấy "Trò chuyện chấm dứt", bất đắc dĩ lắc đầu, này kiêu man tiểu nữ sinh. Nếu không phải muốn từ cô hiểu biết một ít tình huống, thật đúng là không dám trêu cô.
Trần Tuấn Long đi vào phòng ngủ, thật đúng là không biết giải thích như thế nào với Dương Hân cùng Quách Uyển Tây. Gặp Trần Tuấn Long tiến vào, Quách Uyển Tây nguyên lai ngủ ở trên giường ngồi dậy, làm một động tác “suỵt”, Dương Hân chơi mệt đã muốn ngủ.
Sợ đánh thức Dương Hân, Trần Tuấn Long tay phải ngón trỏ chỉ vào di động, ý tứ là có việc phải đi ra ngoài, Quách Uyển Tây đương nhiên mất hứng, ngay cả cơm chiều cũng không ăn? Cô nhíu mày lắc đầu, Trần Tuấn Long mỉm cười, miệng làm động tác hôn môi, biểu tình khoa trương, động tác tuyệt đẹp, thế này mới dỗ dành cho Quách Uyển Tây chuyển giận mà vui, sau đó Trần Tuấn Long liền đi ra ngoài.
Lăng Linh hẹn ở cửa chờ, lần này sẽ không cần phải leo tường, Trần Tuấn Long đến cửa không lâu, liền nhìn đến Lăng Linh cùng một nữ hài tử xinh đẹp đi ra, Trần Tuấn Long nhận được tiểu cô bé kia bạn học của là Lăng Linh, gọi là Tú Tú. Hắn đối với tiểu nữ sinh này ấn tượng có vẻ sâu sắc, lần trước đi ra ngoài chơi thì cô ngủ quên vẫn là chính mình ôm cô vào giường, dáng người tinh xảo đặc sắc cùng Lăng Linh có vẻ ngây ngô mà non nớt như nhau.
Hai cô tay cầm tay, đều đều đeo ba lô, dáng vẻ thanh xuân làm người ta yêu thích, đang vui vẻ cười nói sôi nổi đi ra. Lăng Linh xa xa thấy Trần Tuấn Long sau liền liên tục ngoắc, mang theo Tú Tú một đường chạy chậm lên xe, cô vẫn là ngồi ở phía trước, còn Tú Tú ngồi ở sau.
- Đại ca ca, Tú Tú đêm nay không về nhà, nói muốn theo chúng ta đi chơi.
Lăng Linh nói với Trần Tuấn Long.
- Ừm. . .
Trần Tuấn Long quay đầu, Tú Tú ở phía sau nhìn thấy Trần Tuấn Long nhìn mình, có chút ngượng ngùng, vội cúi đầu, không dám nhìn hắn. Nhưng mà Lăng Linh đang mở CD, cũng không chú ý tới sự khác thường của Tú Tú. Vừa rồi Tú Tú thấy cô ở ký túc xá liền hỏi buổi tối đi đâu chơi, biết được có Trần Tuấn Long đi cùng, Tú Tú ánh mắt chuyển động, cũng năn nỉ Lăng Linh đi theo. Lăng Linh không nghi ngờ vì thế liền gật đầu đáp ứng.
- Em và Tú Tú đều chưa ăn cơm hả?
Trần Tuấn Long hỏi, nhìn bầu trời còn sớm, phỏng chừng các cô là chưa ăn gì.
- Vâng, đúng vậy!
Quả nhiên, Lăng Linh nói.
- Nhưng là do em đợi người mời ăn.
Lăng Linh quay đầu cười nói với Tú Tú:
- Phải không?
Trần Tuấn Long cũng cười.
- Em nói như vậy, thì là muốn anh mời hả?
Ai biết Tú Tú nghe xong Trần Tuấn Long nói vậy mặt ngược lại đỏ.
- Ha ha. . .
Lăng Linh vừa nghe xong khanh khách nở nụ cười giảo hoạt nói:
- Nếu đại ca ca muốn mời, em nghĩ Tú Tú tiểu thư của chúng ta sẽ không phản đối đâu? Đúng hay không, Tú Tú?
Trần Tuấn Long vừa nghe nhất thời hiểu được.
- Thì ra đêm nay là Tú Tú của chúng ta mời khách, anh còn thật không biết đâu.
Thì ra là thế, Trần Tuấn Long mỉm cười.
Lăng Linh nói:
- Đúng vậy, cô ấy nói muốn cùng chúng ta đi ra ngoài chơi, em liền hỏi có cái gì cho chúng ta không cô ấy đáp ứng muốn mời đại ca ca cùng em ăn cơm, chuyện tốt như vậy đương nhiên không thể bỏ lỡ, đúng không, đại ca ca?
Trần Tuấn Long gật đầu, hắn nhớ rõ phía trước là có một nhà hàng khá tốt, vì thế mang theo hai cô đi đến.
Tú Tú mới đầu cùng Trần Tuấn Long còn có chút xa lạ, nhưng mà sau nhìn đến Trần Tuấn Long chuyện trò vui vẻ, có chút khôi hài, mọi người cũng chậm chậm quen dần, lúc ăn cơm mọi người nói chuyện phiếm một hồi, Trần Tuấn Long vốn tưởng nói bóng nói gió hỏi một chút tình huống trong nhà Lăng Linh. Nhưng tiểu nữ sinh hiện này đầu óc chỉ nghĩ là đêm nay đi nơi nào vui chơi, ngay cả ăn cơm cũng không yên, không ngừng gọi điện cho bạn bè. Ngược lại Tú Tú ngồi ở bên cạnh mình lại im lặng.
Tú Tú thật sự là người cũng như tên, văn tĩnh tao nhã, vừa thấy chỉ biết cô có phong cách quý phái, trước đây hẳn là được giáo dục tốt. Trần Tuấn Long cùng cô nói chuyện phiếm cũng rất vui vẻ, hai người đầu tiên là nói chuyện về trường học, cuối cùng vẫn là về đêm nay đi chơi ở đâu. Trần Tuấn Long phát hiện, cô gái văn nhã đáng yêu này, kỳ thật cũng lộ ra một tia phản nghịch, bằng không cô cũng sẽ không cùng Lăng Linh đi chơi như thế. Trong ấn tượng của Trần Tuấn Long, nữ sinh đáng yêu như thế hẳn là một cô gái ngoan ngoãn, như một chú chim hoàng yến ngoan ở nhà, sẽ không đi ra ngoài chơi bời điên cuồng như vậy.
Xem ra mấy bạn học của Lăng Linh rất hợp nhau, mọi người tính cách đều tương tự, vừa rồi cùng Tú Tú nói chuyện phiếm, theo lời nói cử chỉ Trần Tuấn Long liền cảm thấy thân phận bối cảnh nhà cô hẳn là cùng Lăng Linh không khác là bao, khả năng trong nhà đều có đại nhân vật, nhưng mà Tú Tú cũng không lộ ra cái gì.
Lúc này, Lăng Linh gọi điện thoại liên hệ bạn bè cũng buông điện thoại, nói với Trần Tuấn Long:
- Thật tốt quá, Lý Tĩnh Kỳ nói đã chuẩn bị tốt rồi, cô ta đi cùng với đại ca, đêm nay hoạt động có chúng ta, chờ cơm nước xong chúng ta mau đi qua, nghe nói người tham gia rất nhiều, ha ha. Đại ca ca, em cảm thấy hoạt động đêm nay rất thích hợp với anh.
- Thích hợp gì với anh?
Trần Tuấn Long nhíu mày.
- Rốt cuộc là hoạt động gì mà em vui như vậy?
- Anh đã xem bộ phim《 Fast and the Furious III》của Hollywood chưa?
Lăng Linh nghiêng đầu hỏi.
Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Chưa xem, làm sao vậy, hay lắm à?
- Đúng vậy!
Lăng Linh nhảy nhót nói:
- Trong phim toàn cảnh đua xe, rất kích thích, đẹp mắt cực.
Sau đó lại nói:
- Em thích nhất cảnh đua xe đó, cực hay đấy. Đại ca ca, còn nhớ lần trước anh lái xe mang theo chúng em đến Đại Loan, chính là cái cảm giác này, thật sự là quá tuyệt vời! Anh lợi hại như vậy, cho nên đêm nay Lý Tĩnh Kỳ nói có hoạt động như vậy, em là đầu tiên đã nghĩ đến anh. Đúng rồi, đại ca ca, không phải trước kia chuyên môn luyện kỹ thuật lái xe chứ?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, lắc đầu.
- Thì ra là đua xe, bỏ đi? Ha ha. . . Luyện qua gì chứ, kỹ thuật rất đơn giản, em muốn học không anh dạy cho trong 3 ngày. Ha ha. . .
Hắn đây là cùng Lăng Linh nói giỡn.
- Thật vậy chứ?
Lăng Linh hoan hô vỗ tay.
- Đại ca ca anh nhất định phải dạy em đấy.
Trần Tuấn Long gật gật đầu, xem như đồng ý, hắn cũng muốn mượn cơ hội để có thể tiếp xúc với Lăng Linh nhiều hơn nữa.
- Đó là đương nhiên, nhưng mà phải đợi em lấy được giấy phép lái xe trước, ha ha?
Trần Tuấn Long cuối cùng nói thực giảo hoạt, trên mặt lộ ra thản nhiên tươi cười.
- Ưm. . . Vậy là anh vẫn lừa gạt em.
Lăng Linh tự nhiên không thuận theo.
- Được. . .
Trần Tuấn Long kéo dài thanh âm.
- Anh đáp ứng dạy cho em trong 3 ngày, em không học sẽ đánh mông! Thế nào?
Một câu nói nhất thời đem mặt Lăng Linh đều đỏ.
- Được!
Lăng Linh gật đầu nói, giống như là hạ quyết tâm làm gì đó.
Trần Tuấn Long lắc đầu cười cười, lập tức ba người vui vẻ ăn cơm chiều, sau khi ăn xong Trần Tuấn Long giành trả tiền, Tú Tú vừa định trả tiền, Trần Tuấn Long đã muốn đem tiền qua trả, còn cười nói từ hắn này đại ca ca đến đây đi, không có biện pháp, Tú Tú đành phải nói tiếng cám ơn.
Chỗ hẹn của Lăng Linh ở Tây Đan, còn phải đi rất xa, hiện tại vừa lúc là lúc cao điểm kẹt xe, tuy rằng Lăng Linh vội vã, nhưng phía trước không nhanh được, cô sốt ruột cũng vô dụng, đành phải một người buồn bực.
Rốt cục, qua chỗ kia sau, Trần Tuấn Long tốc độ xe cũng nhanh dần lên, theo Lăng Linh chỉ địa điểm, Trần Tuấn Long chạy xe đến phía tây buôn bán khu Vân Thiên đại hạ, đây là tòa nhà lớn nhất ở đây, cao 65 tầng, toàn màu vàng kim, bên ngoài là kính thủy tinh thể hiện khí thế hùng vĩ của tòa nhà lớn.
Trần Tuấn Long chạy xe đến bãi đỗ xe, ở cửa vào bị bảo vệ chặn, Lăng Linh đi ra ngoài nói cái ám hiệu, kia bảo vệ cửa mới cho đi. Trần Tuấn Long lái xe chậm rãi vào bãi đỗ xebãi đõ xe bên trong cũng rất lớn nhưng bên trong xe đỗ cũng không nhiều, có vẻ hơi trống trải, thì ra tòa nhà mới xây dựng, bãi đỗ xe này cũng là vừa mới bắt đầu dùng, hơn nữa hôm nay là cuối tuần, hiện tại cũng đã là buổi tối, cho nên nhìn thấy rất ít xe.
Nhưng cái này cũng không đại biểu cho bên trong không có người, Trần Tuấn Long đem xe chạy đến tầng hầm thứ 3, một cái bãi đỗ xe có không gian lớn hơn nữa hiện ra ở trước mặt bọn họ, ước chừng bằng một nửa sân bóng lớn, như vậy đủ rộng rãi.
Nơi này là đèn đuốc sáng trưng, rất náo nhiệt, bên phải đầy đủ các loại xe thể thao, mà góc tường bên trái nơi đó, lại vây đầy cả trai lẫn gái, chính giữa có chuyên môn DJ chơi nhạc, mọi người ở điên cuồng âm nhạc vũ điệu, khoa trương nhất là bên cạnh còn có rượu nước cung cấp, vài nhân viên tạp vụ bận rộn dựng chỗ phục vụ.
Nhìn ra được kẻ đứng ta tổ chức hoạt động tối nay biết cách khuấy đảo bầu không khí . Trần Tuấn Long dừng xe lại xong, phát hiện mặt sau còn có lục tục xe mở ra, càng ngày càng nhiều người trẻ tuổi gom lại cùng nhau.
Lăng Linh cùng Tú Tú tay cầm tay, đi theo sau Trần Tuấn Long. Tuấn nam kết hợp thêm cô gái xinh đẹp tuyệt hảo, Lăng Linh cùng Tú Tú hai người thấy thế nào đều giống cô gái vị thành niên, cho nên Trần Tuấn Long tự nhiên cũng hấp dẫn không ít ánh mắt, có nam nhân đã muốn dùng ánh mắt không có hảo ý nhìn chăm chú vào hai cô, bên người còn có bạn gái vẫn một bên nhìn chằm chằm Lăng Linh cùng Tú Tú, một bên giở trò với bạn gái.
Nhìn đến kiểu tình huống này, Tú Tú có chút sợ hãi, vượt qua hai bước giữ chặt cánh tay Trần Tuấn Long, Lăng Linh cũng giống nhau, cô có đại ca ca, tuy rằng không sợ ánh mắt nóng rực sắc lang, nhưng vẫn là đi theo bên người Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long một tả một hữu kéo hai cô đi tới phía trước những người đó.
- Dường như còn chưa có bắt đầu, các em muốn hay không đi chơi chút?
Trần Tuấn Long hỏi.
- Anh đi đâu em theo đó!
Lăng Linh lớn tiếng nói khi âm nhạc nổ vang, Trần Tuấn Long nở nụ cười, nhìn chung quanh, thế nhưng làm cho hắn phát hiện vài gương mặt quen thuộc, đang nhảy giữa sân vài người trẻ tuổi là người Phi Long Bang, hắn nhớ rõ dường như đều là thủ hạ của Cọp Dữ, bọn họ cũng tới nơi này chơi.
Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Anh không đi, các em đi thôi, có việc gì thì có anh ở đây nhé.
Nghe được Trần Tuấn Long nói vậy, Lăng Linh mới lôi kéo Tú Tú, hai người chạy tới quán bar kiếm đồ uống, Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn theo các cô đi xa. Mà giờ phút này đang ở giữa sân chơi đùa kia vài cái người trẻ tuổi trong đó có một thấy được Trần Tuấn Long. Hắn vội vàng thông tri vài cái huynh đệ khác, nhìn thấy lão đại ở đây, mọi người đều nghênh đón.
- Xin chào Lão đại!
- Xin chào Long ca!
Bọn họ đều hướng Trần Tuấn Long chào hỏi. Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu:
- Đều đến đây chơi sao?
- Đúng vậy, lão đại, nơi này là mới làm, nghe nói một lát nữa còn có tay đua chuyên nghiệp đến biểu diễn tiêu xe, cho nên thu được tin tức bọn em liền liền chạy tới." Trong đó một tên tóc húi cua nói. Trần Tuấn Long nhận được lần trước cùng Cọp Dữ ước chiến thời điểm gặp qua hắn, liền hỏi:
- Chỗ chơi tốt như vậy sao Cọp Ca các chú không đến.
- Đến chứ ạ.
Tên tóc húi cua có chút hưng phấn nói.
- Chơi như vậy làm sao thiếu anh ấy được chứ, Cọp Ca đi lấy xe thể thao, một chút nữa sẽ đến.
- A. . . Hắn mua xe mới? Sao tao không biết nhỉ.
Trần Tuấn Long từ chối thuốc lá do tên thủ hạ bên cạnh đưa, hắn không biết Trần Tuấn Long không hút thuốc, bị Trần Tuấn Long từ chối có chút xấu hổ sững sờ đứng đó. Trần Tuấn Long cười cười, vỗ vỗ vai của hắn cổ vũ, tên thủ hạ mới hơi chút cảm giác đỡ ngại.
- Không phải, lão đại.
Tên tóc húi cua giải thích nói:
- Cọp Ca dường như chỉ thay đổi cái động cơ mà thôi.
- Ha ha. . . Đổi động cơ không phải tương đương đổi chiếc xe mới sao.
Trần Tuấn Long nở nụ cười.
- Đợi lúc nữa phải thử xe mới xem thế nào, ha ha. . .
Đám thủ hạ cũng nở nụ cười theo.
- Chỉ có vài người ở đây à? Bang chúng ta còn huynh đệ khác ở đây không?
Trần Tuấn Long hỏi.
- Không có.
Tóc húi cua giải thích nói:
- Đêm nay đến đây phi phú tức quý, nếu không chỉ có vài tên công tử có tiền vào, bọn em là dựa phúc Cọp Ca mới có thể vào. Lão đại biết đấy, đám bọn em làm sao có khả năng mua xe thể thao chứ.
Trần Tuấn Long nở nụ cười, cổ vũ hắn nói:
- Mọi người chỉ cần tin tưởng, chỉ cần vì bang hội, ở Phi Long Bang tuyệt đối sẽ có cơ hội xuất đầu, anh thấy chú cũng khá. Tên chú là gì?
Trần Tuấn Long cuối cùng hỏi.
- Lão đại cứ gọi em là Súng lục đi.
Tên tóc húi cua cao hứng nói:
- Bọn em đều biết, đi theo lão đại tuyệt đối có lúc ngẩng cao đầu với thiên hạ mà.
- Súng lục?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, biệt hiệu tên này sao lại quái như vậy chứ
- Ha ha. . .
Mọi người cũng đi theo cùng nhau nở nụ cười, lúc này, bọn Lăng Linh cũng lại đây, Trần Tuấn Long hướng súng lục đưa cái ánh mắt, súng lục vài cái đều là đi ra lăn lộn đã lâu, tự nhiên thức thời, lập tức biết điều ly khai. Bọn họ nhìn đến lão đại mang theo hai cô gái xinh đẹp, người người đều là thật hâm mộ, lão đại chính là lão đại, quả nhiên lợi hại.
- A, vừa rồi mấy người kia là ai vậy?
Lăng Linh đệ một ly nước trái cây lại đây, Trần Tuấn Long một bên tiếp nhận, một bên thuận miệng nói:
- Tùy tiện nói chuyện với vài người thôi.
Lăng Linh nhấp một ngụm đồ uống, sau đó oán giận nói:
- Lý Tĩnh Kỳ bảo chúng ta đến sớm một chút, còn chính mình lại đến muộn.
Lý Tĩnh Kỳ? Trần Tuấn Long nhớ rõ là lần trước vị kia tọa chính mình xe tiểu cô nương.
- Cũng sắp tới rồi.
Một bên Tú Tú giúp Lý Tĩnh Kỳ nói chuyện.
- Hừ. . . Gọi cái điện thoại thúc giục đi.
Lăng Linh lấy ra điện thoại di động, nói chuyện xong bỏ điện thoại xuống.
- Cô ấy nói đang ở trên đường, còn nói sẽ có một kinh hỉ cho chúng ta, ha ha, để chờ xem kinh hỉ gì đây?
Lăng Linh một bộ dáng không tin nói.
Sau đó mấy người một bên nghe nhạc, một bên chờ. Kế tiếp người tham gia tụ hội cũng càng ngày càng nhiều, xe của bọn họ cũng không kém, Trần Tuấn Long phát hiện có rất nhiều xe đều là cải tạo, mọi người đều là vì đua xe mà đến.
Nhưng mà những người này xe đều không có phong cách như chiếc Ferrari màu đỏ, chỉ thấy một chiếc ngoại hình siêu khốc Ferrari động lực mười phần tiến vào, ở bãi đỗ xe xoay hai vòng, "Bá" một chút đứng ở giữa sân, cái này đều hấp dẫn hết mọi người, thật nhiều người vây quanh đi đến, chậc chậc lấy làm kỳ.
Theo trên xe đầu tiên là đi xuống một nam tử, hắn mang theo kính đen, một bộ dáng dương dương tự đắc, có vẻ quá kiêu ngạo, mà lúc này, đi xuống một vị mỹ nữ, mặc màu vàng đai đeo quần lụa mỏng, phong tư trác tuyệt, ở thời tiết gió thu hiu quạnh, ăn mặc như vậy gợi cảm, mà mỹ nữ này nhìn qua cũng nhưng mà 15, 16 tuổi, lại thành thục như cô gái 19, 20 vậy.
Chỉ thấy cô đi đến bên cạnh kiêu ngạo nam tử, kéo tay hắn, hai người ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người hướng ra ngoài đi đến.
Bọn Trần Tuấn Long cũng thấy được hai người như thế oanh động xuất trướng, Lăng Linh lót chân, nhìn liếc mắt một cái sau kỳ quái nói:
- Kia không phải Lý Tĩnh Kỳ cùng đại ca cô ấy sao, như thế nào thành bộ dáng thế kia?
Tú Tú theo của cô ánh mắt nhìn lại, cũng kỳ quái.
- Wow, cô ấy ăn mặc hảo gợi cảm a. Mình cũng không dám mặc quần áo như vậy.
Nghe các cô nói như vậy, Trần Tuấn Long mới nhớ ra cô gái lần trước ở trong xe cùng mình tranh luận, thật sự là rất gợi cảm, nếu không chú ý trong lúc nhất thời thật đúng là không nhận ra cô ta.
Lăng Linh di động vang lên, liếc mắt một cái sau tiếp đón:
- Hừ! Lý Tĩnh Kỳ, cậu lúc này đủ uy phong, tại trước mặt nhiều người mà mặt mày rạng rỡ.
- . . . Chúng tớ ở bên phía DJ này, mau tới, Tú Tú cũng đến đấy.
Nói xong cười nói với mọi người:
- Lý Tĩnh Kỳ lập tức sẽ đến đây.
Quả nhiên rất nhanh, Lý Tĩnh Kỳ liền tìm lại đây, Lăng Linh cùng Tú Tú lôi kéo, cũng khen cô hôm nay trang điểm rất đẹp, Trần Tuấn Long mỉm cười ở bên cạnh nhìn. Lý Tĩnh Kỳ mặc bộ quần áo này, đều lộ ra gợi cảm, nhưng so với tuổi của cô làm cho Trần Tuấn Long lắc đầu.
- Long ca!
Lý Tĩnh Kỳ cùng mấy người Lăng Linh chào hỏi đi vào Trần Tuấn Long bên người, còn cố ý uốn éo cái thân, hỏi:
- Long ca, em đêm nay xinh đẹp chứ?"
Trần Tuấn Long mỉm cười vỗ tay nói:
-Xinh đẹp, anh nghĩ đêm nay em có thể là cô gái đẹp nhất ở đây, ha ha. . .
Một câu khen tặng làm Lý Tĩnh Kỳ mặt đều đỏ. Thì ra thông qua Lăng Linh cô đã biết được đêm nay Trần Tuấn Long cũng tới, Lý Tĩnh Kỳ là cố ý tỉ mỉ chuẩn bị rồi mới đi, còn vụng trộm đi cửa sau, sợ để cho ông bà nội nhìn thấy. Nếu làm cho bọn họ nhìn thấy không thể không nói mình là tiểu yêu tinh.
Nhưng những lời này của Trần Tuấn Long lại làm cho Lăng Linh cùng Tú Tú không vừa lòng, Lăng Linh lại bĩu môi nói:
- Đại ca ca, chẳng lẽ đêm nay Lý Tĩnh Kỳ xinh đẹp, em sẽ không đẹp sao?
Trần Tuấn Long nở nụ cười, bận rộn gật đầu nói:
- Xinh đẹp, chúng ta Lăng Linh cùng Tú Tú giống nhau xinh đẹp.
Hắn cũng thấy được một bên Tú Tú dường như mất hứng, vội vàng nói an ủi hai cô.
Lý Tĩnh Kỳ lúc này cũng cười:
- Đúng vậy, Lăng đại tiểu thư xinh đẹp nhất, không ai xinh đẹp bằng.
Xem ra mấy cô gái là hay nói đùa, Lăng Linh cũng không để ý cô. Lý Tĩnh Kỳ tả hữu nhìn sang, sau đó hỏi:
- Làm sao vậy, không thấy Cừu Khúc Dao, không tới sao?
Lăng Linh tức giận nói:
- Cậu vừa mới đi không lâu, mẹ cô ấy đến đón về.
Lý Tĩnh Kỳ có điểm tiếc hận nói:
- Kia thực không khéo, thật vất vả có một ngày có thể đi chơi thì cô ấy lại không có mặt, khi nào thì 'Tiểu Tứ nhân bang’ chúng ta có thể tụ hôi mà vui vẻ chứ.
- Sợ cái gì, có mình là đại tỷ, yên tâm đi, về sau sẽ cho các cậu vui vẻ, đúng không, Tú Tú?
Lăng Linh la lớn.
Tú Tú đồng ý gật gật đầu.
Lý Tĩnh Kỳ quay đầu nhìn những người đang nhảy nhót, nhíu mày nói:
- Không biết khi nào thì bắt đầu, tớ còn muốn đến chỗ khác chơi.
Nơi này DJ tuy rằng chơi nhạc không kém, hiện trường không khí cũng không sai, nhưng thực rõ ràng, đêm nay mấy cô gái này là vì có đua xe mà đến.
Lý Tĩnh Kỳ cố ý hỏi Trần Tuấn Long nói:
-Long ca, kỹ thuật của anh tốt như vậy,một lát nữa nhất định phải thể hiện vài đường cho bọn em xem đấy nhé.
Cô chủ động kéo tay Trần Tuấn Long, thỉnh cầu nói. Thì ra tiểu cô nương này lần trước tuy rằng cùng Trần Tuấn Long tranh luận, nhưng chuyện phát sinh sau lại làm cho cô cái nhìn thay đổi về Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long thực lực là như vậy cường, kỹ thuật lái xe lại là như vậy khốc, này đó đều làm cho cô cùng Tú Tú mấy cô gái tâm động thật sự, nhóm tiểu cô nương cảm nhận vẫn là sùng bái anh hùng, gia đình các cô đều có bối cảnh, bình thường ánh mắt rất cao, Trần Tuấn Long có thể được các cô đồng ý tự nhiên là do mị lực của hắn.
Lý Tĩnh Kỳ sau lại nghe Lăng Linh nói về chuyện xưa của Trần Tuấn Long, càng thêm chú ý Trần Tuấn Long. Hắn nhưng mà là Lăng Linh cảm nhận trung đại ca ca, mà ở Lý Tĩnh Kỳ cảm nhận trung, Trần Tuấn Long cũng đã thành bạch mã vương tử của cô, bạn trai tốt nhất cô chọn. Đương nhiên Lý Tĩnh Kỳ cũng không dám đem tâm sự này nói cho bọn Lăng Linh.
Cho nên khi Lý Tĩnh Kỳ nghe Lăng Linh nói Trần Tuấn Long cũng tham gia tụ hội đêm nay, cô là cố ý trang điểm xinh đẹp mà đến, ngay cả đại ca Lý Đông đều nói cô đêm nay xinh đẹp, trước kia đại ca chỉ biết nói mình là con nhóc, ‘đàn bà trang điểm vì người tình’ những lời này, thật là một chút cũng chưa sai.
Trần Tuấn Long làm sao biết được suy nghĩ của mấy cô gái này chứ, lúc này hắn chú ý tới Cuồng Bưu cùng chiếc Dodge Viper tiến vào, người này không biết từ nơi kiếm được một cô em, chỉ thấy bờ mông và cặp vú to gợi cảm của cô ta.Vừa xuống xe đã bị thủ hạ của hắn vây quanh, kia tóc húi cua cũng ở đó, khả năng hắn đem chuyện Trần Tuấn Long tới nơi này nói cho Cuồng Bưu, Cuồng Bưu theo hướng hắn chỉ nhìn lại đây, thấy được Trần Tuấn Long.
Hắn vừa định lại đây, lại nhìn thấy Trần Tuấn Long mỉm cười lắc đầu, hắn cũng biết làm người, gặp Trần Tuấn Long bên kia có mấy cái nữ hài tử, không biết cái gì tình huống, không dám đi qua nữa.
Mọi người chờ lâu như vậy cuối cùng thì cũng bắt đầu. Không nghĩ tới riêng MC phụ trách, chỉ thấy tên kia cầm microphone, nhảy lên trên một cái loa lớn, tuyên bố hoạt động đêm nay bắt đầu, mọi người đều tiến về phía hắn, phía sau hắn, là một màn chiếu thật to chiếu 《 Fast and the Furious III》 những đoạn quay đua xe gay cấn nhất, Trần Tuấn Long cũng bị hình ảnh đó kích thích lửa nóng đua xe.
Lúc này, MC đã muốn ra giữa sân, trung gian giữa bãi có 4 chiếc xe thể thao, đỗ thành hình chữ thập. MC hô to:
- Màn phấn khích của đêm nay sẽ bắt đầu, mời mọi người xem. . .
Hắn đột nhiên dừng lại kêu to, âm nhạc đều ngừng lại, hiện trường trở nên thực im lặng, chỉ thấy MC lấy tay chỉ ra cửa vào. Mọi người "Xôn xao" một chút, đều quay đầu về hướng hắn chỉ.
Mọi người cũng thấy được bố trí giữa sân. Đúng lúc này, chung quanh ngọn đèn đột nhiên tắt, chỉ còn đèn của bốn chiếc xe ở giữa, mấy cái đèn pha đem nơi đó thành một cái xinh đẹp quang viên.
Giờ phút này, cùng với "Ô. . . Ô. . .
Tiếng gầm rú ầm ĩ, mọi người chú ý cũng chuyển dời đến cửa vào, không thấy xe, trước nghe thấy tiếng. Rất nhanh từ cửa vào một chiếc xe thể thao màu đen Toyota MR2. Chỉ thấy nó gào thét chạy như bay lại đây, tốc độ rất nhanh, dọa những người đứng đằng trước vội vàng lui về sau, nhưng mà kia lượng xe thể thao lại linh hoạt rẽ ngoặt một cái, chiếc xe liền dừng lại giữa sân, biểu diễn kỹ thuật lái xe bắt đầu.
Trong lúc nhất thời lốp xe ma sát với mặt đất tạo thành tiếng "két két", rồi khói bắt đầu bốc lên, tản ra hai bên thân xe xoay khoảng hai vòng trên mặt đất xuất hiện một cái vòng tròn màu đen, hơn nữa nằm chính giữa trong vùng chiếu của ánh đèn. Chiếc xe còn xoay tròn tại chỗ, có thể thấy được người trên xe có kỹ thuật rất tốt, mọi người đều hoan hô lớn. Cuối cùng kia chiếc xe "bẹp" một tiếng dừng lại.
Lái xe xuống xe, "chát" một cái đem cửa xe đóng lại, xuất hiện ở trước mặt mọi người là một nam tử trẻ tuổi rất tuấn tú. Lúc này ngọn đèn giữa sân chuyển đến người hắn, hắn mỉm cười hướng đám người hoan hô vẫy tay chào, rất có phong cách.
Nhưng mà hắn rất nhanh liền ngăn đám người hoan hô lại, vươn ngón trỏ ở bên miệng làm một cái "suỵt" động tác, sau đó tay chỉ hướng cửa vào, còn có cái gì phấn khích?
Mọi người lại đưa ánh mắt hướng về phía cửa vào, chỉ nghe thấy theo nơi đó lại truyền đến "Ông. . . Ông. . ." tiếng gầm rú, thanh âm này so với chiếc MR 2 còn hấp dẫn hơn, huống chi còn có "Oành. . . Oành. . ." sống động âm nhạc kêu lên.
Đột nhiên trong lúc đó, một chiếc Porche màu bạc theo cửa vào trực tiếp lao ra, "Oa. . ." Mọi người kinh ngạc, thì ra trong chiếc xe là hai vị mỹ nữ đang giơ tay vẫy.
Chỉ thấy chiếc Porche chạy đến giữa sân, sau đó mạnh mẽ phanh lại "két. . ." một tiếng, vững vàng đứng ở đó.
Một chiêu này tuy rằng đơn giản, nhưng do hai mỹ nữ áo trắng còn cả chiếc xe Porche có thể mưu sát ánh mắt của tất cả mọi người.Đám người ở đây đều vì bọn họ mà hoan hô nhảy nhót.
Hai cô gái bước xuống xe, lúc này, mọi người mới chú ý, thì ra hai cô không chỉ ăn mặc giống nhau mà hình dáng đều như nhau, . . . Các cô là chị em sinh đôi, mọi người tán thưởng là thật tâm, thật sự là trời đất tạo nên một đôi tỷ muội hoàn hảo. Hai cô dáng người linh lung xinh đẹp, gương mặt kiều mỹ, đứng chung một chỗ giống như hoa sen không nhiễm bụi trần tỏa hương thơm ngát, ai thấy cũngyêu.
Trần Tuấn Long cũng bị hai cô gái hấp dẫn, chỉ thấy hai cô gái mỉm cười đi đến phía trước người lái xe kia, một trái một phải ôm tay hắn, sau đó ba người hướng một góc nghỉ ngơi mà đi.
MC lập tức tuyên bố:
- Chương trình đêm nay chính thức bắt đầu!
Mọi người đều dùng ánh mắt ghen ghét nhìn chằm chằm hai vị mỹ nhân sinh đôi, trong lúc nhất thời đều bàn tán sôi nổi. Bên cạnh Trần Tuấn Long có hai cậu thanh niên choai choai bàn luận.
- Trời ạ, tên kia sướng thế, hai cô gái đó lai lịch thế nào nhỉ, hắn làm sao mà có được, thật là thích.
- Tiểu Chu, hắc hắc. . . Đừng nói lung tung, cậu không biết hai người đó à.
Bên cạnh có người nhắc nhở hắn.
- Làm sao vậy?
Tiểu Chu liền kêu lên.
- Biết nam nhân kia cùng hai cô gái là có lai lịch gì không, mà dám ở trong này nói lung tung, cẩn thận đầu của cậu.
Người bên cạnh cảnh cáo nói.
Tiểu Chu tự nhiên không phục nói:
- Làm sao chứ, nói mà cũng không được.
Người nọ nhìn xung quanh một chút, thấy Trần Tuấn Long cũng không có gì nguy hiểm, lại nhìn mấy cô gái bên cạnh Trần Tuấn Long, nuốt nước miếng một cái, chậm rãi nói:
- Không phải không được nói, Tiểu Chu, cậu cũng phải nhìn xem, đây chính là địa bàn của người ta, tớ nói cho cậu biết nam nhân kia tên là Thương Đào, là người tổ chức đêm nay. Biết người ta có lai lịch gì không?
Tiểu Chu lắc đầu, người nọ cười cười rồi nói tiếp:
- Biết Thương Bác Siêu là ai chứ?
Tiểu Chu lúc này mắt đều trừng lớn.
- Cậu nói Bí thư Ủy ban nhân dân thành phố Thương Bác Siêu?
- Đúng rồi! Thương Đào là con của ông ta, lão đại của Thái Tử Đảng thủ đô, người ta chỉ cần dậm chân một cái, thủ đô đều phải run lên.
- Bảo sao, bảo sao. . .
Kia Tiểu Chu thì thào tự nói.
- Nhưng mà còn nữa, trẻ ranh như cậu là có cơ hội đấy.
Người nọ vỗ vỗ vai Tiểu Chu, trêu ghẹo nói.
/98
|