Tướng Phủ Ngốc Thê

Chương 89 - Chương 73.2

/147


“A? Sao ngươi biết được?”

Không chỉ có chừng đó, nếu thế lần này Thương Lan có chuyện rồi.

Đêm khuya, Quân Mạc Ly nhìn người ngủ say, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên rồi rời đi.

Hơi thở và hương vị quen thuộc, dường như hắn ta đã tới.

“Ngươi đến cũng nhanh đấy.”

Trên nóc nhà khách điếm, gió lạnh thổi vù vù, thổi tung mái tóc hai người đứng trên đó. Cảnh Tu ngồi xuống, quan sát bóng đêm của trấn nhỏ, vô cùng tự tại.

Ban ngày hắn đã đến đây, lẳng lặng chờ đợi mấy người Quân Mạc Ly tới. Không giấu hơi thở của mình nên Quân Mạc Ly vừa vào đã cảm thấy được hắn.

“Sư huynh, thê tử biến thành mỹ mạo như hoa, thật khiến sư đệ hâm mộ. Có nên để sư để cũng thưởng thức không.” Cảnh Tu đột nhiên cười nói, Đường Mẫn thay đổi, chuyện xảy ra ở Bách Lý sơn trang, hắn cũng biết được chút ít.

Con gái của Bách Lý Ưu, không ngờ nữ nhân kia còn có thân phận như vậy. Nhưng mà, dung mạo quả thực thượng thừa, có thể nói là tuyệt sắc.

Bộ dạng cũ của nàng đã hấp dẫn hắn, bây giờ hắn sẽ càng không buông tay. Huông chi, đối với Cảnh Tu mà nói, Đường Mẫn càng quan trọng hơn, dung mạo cũng chỉ là túi da.

Dường như cả hai huynh đệ đều nhất trí điều này.

Không vui, lần đầu tiên Quân Mạc Ly không thấy thoải mái với người trước mắt.

Chuyện lúc trước, hắn có thể không để trong lòng, trước nay Cảnh Tu thường tự do tản mãn, tùy tâm sở dục, chưa hẳn đã nhìn trúng Đường Mẫn như lời nói. Nhưng hôm nay xem ra, y thật sự để ý/

Ham muốn giữ lấy của Bách Lý Triệt không đủ, nhưng Cảnh Tu, nếu y thực sự để ý một người thì nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

Đúng là khó giải quyết!

“A, suýt nữa thì quên, hình như sư huynh còn chưa được giải độc, sợ rằng sẽ không sống được bao lâu. Còn nữa, suýt thì quên mất, gần đây xem sách thuốc mà sư phụ để lại, độc này truyền rất nhanh, còn có thể truyền qua chuyện phòng the của nam nữ. Chắc là sư huynh không muốn truyền độc cho nàng chứ?”

Cười ha ha, lạnh nhạt nhìn Quân Mạc Ly biến sắc.

Đã không viên phòng, thì bỏ qua.

Thân thể Quân Mạc Ly chấn động, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện như vậy. Đường Mẫn nói bọn họ có thể có con, hắn đã hưng phấn như thế. Thậm chí hắn còn nghĩ, cho dù sau này hắn không còn, thì đứa bé có thể ở cùng nàng để giảm bớt sự nhớ nhung.

Nhưng điều Cảnh Tu nói, lại làm một tia ảo tưởng cuối cùng của hắn biến mất.

Ngay cả điều đó cũng là xa xỉ sao....

“Thời gian không còn sớm, ngày mai, chờ ngươi ở Phong Chiêu.” Bóng dáng Cảnh Tu biến mất trong bóng đêm mờ mịt, chỉ còn lại một mình Quân Mạc Ly đứng ở đó.

Trước bình minh, khi ánh sáng đầu tiên lộ ra trước chân trời, cả người đầy sương, Quân Mạc Ly trở lại phòng.

Vừa mở cửa thấy Đường

/147

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status