Hiểu toàn bộ
Hai người cứ yên lặng ôm nhau như vậy, Cố Hủ không có nửa điểm muốn buông ra. Tuy nơi này không có người ngoài, nhưng yên lặng lâu, Hạ Tử Thần vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
“Anh nếu muốn chơi trị liệu, có thể luyện nhân vật nữa.” Hạ Tử Thần đánh vỡ không gian tĩnh lặng, mở miệng nói.
“Luyện một nhân vật như thế này nữa?” Cố Hủ thoáng giãn khoảng cách giữa hai người, dùng cằm chỉ Trầm Khê trong máy tính. Hạ Tử Thần chọn một cô gái thanh lệ đáng yêu, nhưng để Cố Hủ chơi nhân vật nữ như vậy hình như có chút không đúng.
Hạ Tử Thần nghĩ một chút, nói, “Hay là anh thích loli? Cô gái gợi cảm cũng được. Người chơi thiếu phụ đại thẩm thì ít hơn.”
Cố Hủ mỉm cười nói, “Em thích kiểu gì?”
“Đều không thích.” Nói đúng hơn là cậu không có hứng thú với các cô gái, hình thể thế nào cũng chẳng là gì, mặt mũi ngũ quan tỉ lệ cân đối là được.
“Ừ…..” Cố Hủ nhìn Hạ Tử Thần, cười nói, “Em thích là được.”
“Xì.” Hạ Tử Thần quay đầu, một bộ không để ý đến hắn.
Thật ra hai người tới bây giờ, Hạ Tử Thần vẫn là bên bị động, nhưng hắn lại thích Hạ Tử Thần bị động như vậy. Có vài việc hắn trong lòng hiểu là được, không cần ép Hạ Tử Thần nói hoặc làm cái gì. Hắn hưởng thụ chuyện ngẫu nhiên đùa giỡn này, cũng thích nhìn Hạ Tử Thần ngượng ngùng đỏ mặt.
Có lẽ từ nhỏ đến lớn, người chủ động tiếp cận hắn rất nhiều, cho nên sự bị động của Hạ Tử Thần lại làm hắn thoải mái. Không cần lo đối phó, hắn biết trong lòng Hạ Tử Thần có hắn, thế là đủ.
Có lẽ hình thức ở chung như vậy người khác cảm thấy không tốt, về sau cảm tình sẽ xuất hiện vấn đề. Nhưng đối với Cố Hủ thì như vậy là tốt nhất, hắn thích Hạ Tử Thần như vậy, độc lập, có lý tưởng, không mù quáng, không dễ dàng vì tình cảm mà trả giá, chỉ cần biết khi nào mới đáng giá để làm.
Trong tình yêu cần xúc động cùng tình cảm mãnh liệt, nhưng cũng cần lý tính. Nếu không có lý tính, tình yêu có thể khi sôi trào mà tổn thương hai người.
“Nếu tôi muốn luyện vú em, em dẫn tôi được không?” Trong game này muốn luyện vú em, tốt nhất là nên có một công cường lực dẫn theo thăng cấp, bằng không với điểm trị liệu này sẽ phải ăn đau. Tiểu quái còn được, nếu gặp phải quái cao cấp huyết nhiều công mạnh, trừ phi quấn lấy nó chạy vòng quanh, vừa chạy vừa đánh, khiến nó không đánh trúng người, không thì từ bỏ nhiệm vụ sẽ tốt hơn.
“Anh cảm thấy vú em có thể dẫn anh đi thăng cấp?” Hạ Tử Thần liếc mắt nhìn hắn, cho dù cậu đã mãn cấp, điểm DPS cũng không đủ. Cho dù cậu có thể thêm huyết cho trị liệu khác đánh, cũng chỉ là phí phạm thời gian, nhìn huyết của quái mỗi lần rơi 1%, cậu tình nguyện không đánh.
“Em có thể dùng nhân vật Đoạn Uyên Môn của tôi đễ dẫn.” Cố Hủ nghĩ biện pháp.
Hạ Tử Thần hừ một tiếng, “Với DPS vừa rồi, anh cảm thấy em có thể dẫn anh thăng cấp?” Tuy vừa rồi cậu đã nhớ một chút tác dụng từng kỹ năng trên thanh công cụ của Tàn Mặc Vô Ngân, nhưng đánh thực, vừa phải chú ý chỗ đứng vừa phải trốn Boss,cách sử dụng các kỹ năng cũng không rành, không biết nên ấn nhiều hay ít.
“Cùng lắm tôi ở sau thêm huyết cho em.” Cố Hủ cầm tay Hạ Tử Thần, nhẹ nắm đầu ngón tay cậu vừa ấn bàn phím.
“Dựa vào anh thì coi như hết.” Hạ Tử Thần không nể tình cắt đứt ý tưởng của Cố Hủ, “Anh ngay cả kỹ năng giảm cừu hận cũng không biết dùng, đến lúc đó là một OT, quái sẽ đến đánh anh, em không thể kéo lại được.” Cậu không muốn đến cuối cùng hai người cùng nhau nằm chơi. PK thua mà nằm thì không tính nhưng bị quái đánh nằm cậu không còn mặt mũi nữa.
Cố Hủ cười cười, đối với trị liệu hắn không quen tay, cũng không tới nỗi không thể luyện, chỉ là muốn làm theo lời Hạ Tử Thần nói mà thôi. Tuy chỉ thử một lần, nhưng hắn cảm thấy trị liệu khó hơn công kích rất nhiều, công kích chỉ cần nhắm ngay mục tiêu Boss là được, trị liệu ngoài để ý đến người trong đội còn phải để ý đến Boss. Khi Boss phóng kỹ năng cũng phải chú ý trốn.
Tuy bình thường để tâm vào nhiều việc với hắn mà nói thì không ảnh hưởng gì hơn nữa còn có thể làm rất tốt. Nhưng trong game lại không được, cảm giác rất khó thích ứng.
“Hay là anh mở hai nick.” Biện pháp này trước mắt có lẽ là đáng tin cậy nhất.
“Chờ luyện xong có lẽ cũng không dùng đến.” Cố Hủ lắc đầu, “Được rồi, đừng nghĩ nhiều. Nếu tôi muốn chơi, mượn của em là được.”
“Khi tổ đội mời nói không phải bản thân, cảm ơn.” Nghĩ đến chuyện nhức đầu luyện cấp, Hạ Tử Thần cũng bỏ ý định để Cố Hủ luyện tiểu hào, nếu muốn chơi, cậu cũng có thể đưa nick cho Cố Hủ.
“Tôi nói hai người đứng tại chỗ ân ái kia, các người động đậy một chút được không? Boss sau sắp đến rồi.” Lúc này, từ tai nghe truyền đến tiếng của Bách Thảo Chiết mới khiến hai người quay lại chú ý vào màn hình máy tính.
Vì tiện nói chuyện, mỗi người chỉ đeo một bên tai nghe, khi Hạ Tử Thần đổi vị trí thì đã tháo ra, chỉ còn Cố Hủ đeo, cho nên trong kênh vừa rồi nói cái gì, Hạ Tử Thần hoàn toàn không nghe thấy, Cố Hủ căn bản cũng không chú ý. Cho đến khi Bách Thảo Chiết nói hai người mới nghe rõ.
“Ân ái có thể, nhưng chờ ra phụ bản được không? Nhất định có càng nhiều người muốn vây xem.” Bách Thảo Chiết tiếp tục nói, ý cười cũng ngày càng đậm.
Hạ Tử Thần đứng lên, kéo Cố Hủ ra, “Quay về chỗ của anh đi.”
Vừa nói chuyện với Cố Hủ, cậu liền quên chuyện đánh Boss kế tiếp.
“Hối lộ tôi một chút.” Cố Hủ đứng lên nhưng không chịu dịch chuyển.
Hạ Tử Thần nhìn hắn, trước kia cậu vẫn cảm thấy Cố Hủ là một người lạnh lùng nhưng ở chung một thời gian dài, mới phát hiện cái loại lạnh lùng này chỉ đối với người khác, đến cậu thì chỉ biết nghĩ cách chiếm tiện nghi.
Là người yêu, hôn môi hay ôm đều rất bình thường. Chẳng qua Hạ Tử Thần không quen chủ động làm những việc này, cảm thấy có chút ngượng, cho nên dù Cố Hủ đôi khi hay gọi đùa cậu là ‘anh bạn nhỏ’, hay ‘tiểu xử nam’ cậu cũng không phản bác.
Hạ Tử Thần không nói gì, đưa tay kéo đầu Cố Hủ xuống hôn hắn một cái, sau đó nói, “Phần của hôm nay hết rồi.”
Cố Hủ dở khóc dở cười nhìn cậu, cảm thấy Hạ Tử Thần chỉ làm cho qua.
Đều trở lại trước màn hình, hai người bắt đầu đi theo đội tiếp tục đánh Boss. Có kinh nghiệm trước đó, mấy Boss sau tuy có vài người ngã xuống nhưng vẫn thoải mái mà thông qua.
Cuối cùng cả đội tới trước mặt Boss chính hôm nay, Boss thứ mười, cũng là Boss cuối cùng.
Kiếm Lang chia đội xong, mọi người theo phương án đã định trước đó bắt đầu đánh.
Chiêu thức của Boss này nhiều nhưng những nơi nên chú ý thì không phải tính. Giai đoạn bắt đầu mở, Boss sẽ phóng hai kỹ năng, một cái là kỹ năng đọc bài, khi nhìn thấy kỹ năng đã được một nửa thời gian, toàn bộ đều phải dùng khinh công nhảy lên cao, ở giữa dùng hai đoạn giảm tốc để tránh quá thời gian phóng kỹ năng của Boss. Nếu không nhảy lên sẽ bị định thân mười lăm giây. Nếu lúc này Boss thả mỗi lần hai kỹ năng, trên mặt đấy sẽ xuất hiện vòng tròn màu hồng, nếu không đúng lúc chạy đi sẽ bị định thân, mười phần máu sẽ bị rớt đến tám chín phần. Cho dù không rớt, cũng có mười giây debuff, không thể nhận trị liệu, nói cách khác chính là không thể thêm huyết. Lúc này nếu Boss lại ra chiêu, cho dù đánh không mạnh, nhưng với người chỉ còn một lớp da máu, muốn sống là hy vọng xa vời.
Giai đoạn thứ nhất, tất cả mọi người rất chú tâm, không ai bị định thân, cũng không ai bị đánh chỉ còn lớp máu mỏng. Đánh tới khi Boss còn 75% huyết, đến giai đoạn thứ hai.
Giai đoạn thứ hai trên mặt đất sẽ xuất hiện gai nhỏ, năm giây sau nổ mạnh, tạo nên thương tổn lớn. Gai này tuy mảnh nhưng khi xuất hiện sẽ lóe lên màu trắng bạc, hơn nữa dù phản ứng nhanh cũng khó trốn. Trong khi đó còn có thể xuất hiện năm đàn quái nhỏ, mỗi đàn khoảng sáu con. Chuyện này đối với DPS cũng dễ xử lý, thấy tiểu quái thì phóng quần công mà giết, xuất hiện gai thì tránh. Trong khi đó, Bos sẽ không ra kỹ năng đọc bài, nhưng vòng tròn màu hồng vẫn sẽ xuất hiện.
Chuyện này đối với trị liệu phải chú ý đến người trong đội có chút khó khăn, cho dù chú ý đến nhiều thứ cũng không thể đúng lúc tránh gai, còn phải chú ý cừu hận của tiểu quái với bản thân không thể cao hơn DPS, không thì tiểu quái sẽ lập tức đánh đến rất mạnh.
Hạ Tử Thần vừa cấp hồi huyết liên tục cho đội viễn trình, vừa cố gắng tránh gai và vòng tròn màu hồng, có cảm giác luống cuống tay chân. Trước kia, trị liệu bọn họ luôn bị đánh ngã, trị liệu một khi ngã xuống, cơ bản sẽ không có cách nào tiếp tục.
Nhìn thấy Hạ Tử Thần ngồi đó cau mày ấn bàn phím, Cố Hủ đột nhiên nghĩ tới một phương pháp, “Thần Thần, chọn đi theo tôi.”
Hạ Tử Thần lập tức ấn vào Tàn Mặc Vô Ngân, chọn đi theo.
Như vậy, Tàn Mặc Vô Ngân chạy đến chỗ nào, Trầm Khê sẽ đi theo tới đó, tuy có thể bị chậm 0.5 giây nhưng không ảnh hưởng, thời gian kích nổ cũng đủ để Trầm Khê chạy đi.
Kể từ đó, gai cùng vòng hồng trên mặt đất cậu không cần lo đi tránh, chỉ cần Tàn Mặc Vô Ngân tránh đi, cậu có thể tránh theo. Chỉ cần chú ý tới lượng huyết của đội là được. Bởi vì giai đoạn này Tàn Mặc Vô Ngân phụ trách quét sạch tiểu quái, cho nên vị trí đứng cùng gần với viễn trình, như vậy Trầm Khê cũng không bởi vì khoảng cách mà không thể thêm huyết cho đội mình.
“Phương pháp này không tồi, trước kia sao lại không nghĩ tới a?” Hạ Tử Thần thoải mái, nhịp nhàng thêm huyết.
“Cũng may đủ thời gian, bằng không cũng không thể.” Cố Hủ vừa đánh quái vừa nói. Những lần sau cũng để trị liệu trong đội làm theo phương thức này, đương nhiên điều kiện đầu tiên là người để đi theo kia phải nắm chắc vị trí chạy.
Theo phương pháp này, cả đội rất nhanh tìm đúng cảm giác, công kích cùng trị liệu cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
“Có lẽ cả sever này chỉ có cậu nghĩ đến phương pháp này.” Bách Thảo Chiết mở loa nói.
“Tất cả vì đại thần phu nhân, đại thần cái gì cũng có thể nghĩ ra.” Hoa Hướng Dương chen vào một câu, sau đó nhanh chóng đóng lại.
Sau đó trên kênh đội một chuỗi +1, +2, +3,… được đánh ra.
Đến sau khi lượng huyết còn 45%, Boss tiến vào giai đoạn ba. Giai đoạn này đại khái dễ hơn một chút, Boss tùy thời điểm tên mười người, ba giây sau sẽ chọn ra bốn người trong đó. Sau đó bên cạnh Boss sẽ xuất hiện hai vòng tròn đen trắng, bốn người bị chọn sẽ đứng trong vòng tròn đen, sau người còn lại đứng trong vòng tròn trắng, sau khi công kích hai mươi giây sẽ tiến hành điểm danh tiếp. Không vào vị trí vòng tròn hay đứng sai sẽ bị giết thẳng tay. Trong lúc này, vòng tròn hồng vẫn có, Boss vẫn phát chiêu tùy thời đánh người. Bình thường điểm đủ ba lượt, đội đánh mạnh một chút sẽ có thể đánh huyết xuống còn 20%.
Sau khi đánh còn 20% huyết, Boss sẽ tiến vào trạng thái suy yếu, cũng là trạng thái thứ tư, giai đoạn cuối cùng. Lúc này đánh Boss sẽ không bị rớt huyết. Ở giữa có khoảng hai mươi giây đối thoại, trị liệu có thể phục hồi người bị đánh ngã. Hai trị liệu bị chết được sống lại, ngay lập tức thêm đầy huyết cho hai người này.
Sau khi đối thoại kết thúc, bốn phía sẽ xuất hiện hoa sen máu, sáu đóa hoa tập trung hướng đến Boss, hồi huyết cho Boss. Mỗi đóa hoa có thể phục hồi 10% lượng huyết. Mỗi đội cần bốn đến sáu người hợp lại đi ngăn hoa sen máu, hoa sen máu đụng tới người chơi sẽ nổ mạnh rồi biến mất. Người trong đội cần cách nhau trong vòng ba thước, để chia đều thương tổn của hoa sen, trị liệu mỗi đội không ngừng thêm huyết.
Sau khi xác định tất cả mọi người còn sống, theo vị trí đã chia trước đó, đợi hoa sen máu bay tới, lúc này, vòng tròn hồng vẫn xuất hiện.
Khi mọi người chạy đến vị trí của mình, Huy Hoắc Phong Lưu trong đội Trầm Khê đột nhiên đứng khựng lại, không đúng lúc lại đứng tại chỗ vòng tròn màu hồng, buồn bực hơn chính là ở đây có tận hai vòng hồng, cái sau nổ còn mạnh gấp đôi cái trước. Nếu chỉ một vòng thì ổn rồi, hai cái thì Hạ Tử Thần muốn cứu cũng chỉ có lòng mà không có sức, chuyện xảy ra trong nháy mắt.
Qủa nhiên, Huy Hoắc Phong Lưu không thể chạy đi chỉ có thể ngã xuống không dậy nổi. Với tốc độ tụ lại của hoa sen máu, muốn kéo hắn cũng không thể. Nhưng bốn người trong đội có thể chia đều thương tổn, lượng trị liệu của Trầm Khê rất cao.
Nhưng đôi khi mọi chuyện lại không theo ý người. người trong đội viễn trình đột nhiên out, Huy Hoắc Phong Lưu cũng out theo. Đội năm người chỉ còn lại ba, cho dù chia đều thương tổn cũng sẽ dễ dàng bị giết.
Khi Hạ Tử Thần đã chuẩn bị tâm lý sẽ phải nằm xuống, trường tiên của Tàn Mặc Vô Ngân kéo cậu tới tiểu đội bên này. Bên này chia thành sáu người chia đều thương tổn, tất nhiên không còn vấn đề gì. Mà An Cảnh cùng Hoa Hướng Dương bị bỏ lại bị hoa sen máu xông tới, không ngoài ý muốn ngã trên mặt đất.
Hoa sen khác cũng nổ tung, sau khi hoa sen tiến vào cơ thể Boss, cấp cho Boss 10% huyết.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: đại thần vì đại thần phu nhân, hoàn toàn không nhìn tôi cùng anh Tiềm Hành!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: Hoàng Hôn! Cậu sao không kéo tôi một lần!
[Đội ngũ] Ám Sát Hoàng Hôn: không có trường tiên.
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: ….. lão tử nhịn…..
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: cảm thấy lần này là mong đến chết QAQ
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiếp!
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: cho cô phí sửa chữa.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: thật sao! Đại thần, không cần nhượng bộ cứ để tôi chết vài lần cũng không sao a!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiết tháo đâu?
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: ăn rồi…..
Lúc này, Boss còn 30% huyết tiến vào giai đoạn thứ ba, bắt đầu gọi tên. Hai người bị out cũng đã lên, mọi người bắt đầu lặp lại cách chạy ở giai đoạn thứ nhất. Sau một vòng gọi tên, lượng huyết của Boss chỉ còn lại 20%.
Trầm Khê cùng Vú Em Kiêu Ngạo mỗi người kéo An Cảnh và Hoa Hướng Dương đến thêm đầy huyết. Đội sáu người lại bắt đầu gặp phải hoa sen máu. Lần này không ai out, hoa sen máu thuận lợi bị đánh rơi hết, sau đó mọi người bắt đầu nhanh chóng công kích Boss.
Vài phút sau, Boss rỗng huyết ngã xuống đất. Kênh thế giới nổi lên thông báo Thiên Phong Nhã Các thông qua toàn bộ bản sao mới.
[Đội ngũ] Phiên Nhiên Khởi Vũ: cuối cùng cũng xong, mệt đến mức không muốn nói gì nữa.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: phó bang chủ đi mò Boss đi!
Bách Thảo Chiết từ trước đến nay đều là tay đỏ, chuyện mò Boss cơ bản toàn là hắn phụ trách.
[Đội ngũ] Nhất Quý Trán Lạc: vừa nãy còn tưởng Trầm Khê sẽ ngã, vẫn là đại thần phản ứng nhanh.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: là rất nhanh…. Nhưng, bọn tôi không có ai thương a!!!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: không ai thương +1.
[Đội ngũ] Vú Em Kiêu Ngạo: tràn đầy tình yêu thần mã, cậu hy sinh một chút đi, coi như làm phúc cho bọn tôi. Tuy các cậu nằm xuống thật sự rất khổ nhưng chúng ta lại được xem một màn rất mạnh mẽ a!
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: tôi đã đến gần với thắng lợi rồi!
[Đội ngũ] Huy Hoắc Phong Lưu: ngại quá, vừa lúc nãy không biết làm sao đột nhiên mất điện, hai giây sau mới có lại.
[Đội ngũ] Chuyên Tâm Chuyên Tình: tôi và Phong Lưu out ra nên mọi người mới gặp rắc rối.
Nam sinh bị out cùng Huy Hoắc Phong Lưu nói.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: không sao, dù sao không có hai người out, bọn tôi cũng không nhìn thấy màn hy sinh tập thể tạo nên cơ tình kia a!
[Đội ngũ] Tam Kiến Chung Tình: nói rất đúng. Đại thần là yêu Trầm Khê không yêu giang sơn. Rất manh!
[Đội ngũ] Vú Em Kiêu Ngạo: manh +1! Tôi cũng muốn một người đàn ông như vậy!!
[Đội ngũ] Huyết TInh Tham Lam: đừng có nằm mơ, cũng không phải phim truyền hình.
[Đội ngũ] Vú EM Kiêu Ngạo: Cút!
…..
Đánh xong Boss cuối cùng, tất cả mọi người thả lỏng, ngồi tại chỗ nói chuyện phiếm, ai cũng không đi trước. Cũng không chú ý trên kênh thế giới đang liên tục có lời xin dẫn đi chỉ giáo.
Ngoại trừ trang bị, vật phẩm trang sức và đá, Boss còn có một vũ khí Đoạn Uyên Môn. Trước mắt là trang bị có thuộc tính tốt nhất, chỉ có bản sao mới này mới có, cũng là nguyên nhân nhiều người muốn đánh phụ bản này như vậy.
Trong đội chỉ có Tàn Mặc Vô Ngân là Đoạn Uyên Môn, vũ khí tất nhiên là về tay hắn, mọi người cũng không dị nghị gì. Những người còn lại chia đều trang bị, thông qua được toàn bộ một phụ bản coi như là thu hoạch khá lớn.
Hạ Tử Thần thả lỏng dựa lưng vào ghế, uống cà phê đã hơi lạnh.
“Lạnh thì đổi cốc khác.” Cố Hủ nhíu mày, định để thư ký đi lấy một cốc khác.
“Không cần phiền phức như vậy, uống lạnh vừa lúc hạ nhiệt độ, lúc nãy rất chuyên tâm.” Đánh đến nóng máu, Hạ Tử Thần cần cái gì đó lạnh để bản thân hồi phục một chút.
“Để bọn họ đưa nước hoa quả cho em.” Cố Hủ không đồng ý Hạ Tử Thần uống cà phê lạnh, ấn điện thoại, để thư kí mang nước trái cây cùng cà phê vào.
Hạ Tử Thần buông cốc, tiếp tục ăn bánh.
Lúc này, trên kênh của Tàn Mặc Vô Ngân nhảy ra một câu, làm cho Cố Hủ nhíu mày.
[Mật] Liên Phi Nhi: có ở đó không?
Nếu không phải có hiện tên người mật tán gẫu, hắn đã sớm quên người này…..
Hai người cứ yên lặng ôm nhau như vậy, Cố Hủ không có nửa điểm muốn buông ra. Tuy nơi này không có người ngoài, nhưng yên lặng lâu, Hạ Tử Thần vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
“Anh nếu muốn chơi trị liệu, có thể luyện nhân vật nữa.” Hạ Tử Thần đánh vỡ không gian tĩnh lặng, mở miệng nói.
“Luyện một nhân vật như thế này nữa?” Cố Hủ thoáng giãn khoảng cách giữa hai người, dùng cằm chỉ Trầm Khê trong máy tính. Hạ Tử Thần chọn một cô gái thanh lệ đáng yêu, nhưng để Cố Hủ chơi nhân vật nữ như vậy hình như có chút không đúng.
Hạ Tử Thần nghĩ một chút, nói, “Hay là anh thích loli? Cô gái gợi cảm cũng được. Người chơi thiếu phụ đại thẩm thì ít hơn.”
Cố Hủ mỉm cười nói, “Em thích kiểu gì?”
“Đều không thích.” Nói đúng hơn là cậu không có hứng thú với các cô gái, hình thể thế nào cũng chẳng là gì, mặt mũi ngũ quan tỉ lệ cân đối là được.
“Ừ…..” Cố Hủ nhìn Hạ Tử Thần, cười nói, “Em thích là được.”
“Xì.” Hạ Tử Thần quay đầu, một bộ không để ý đến hắn.
Thật ra hai người tới bây giờ, Hạ Tử Thần vẫn là bên bị động, nhưng hắn lại thích Hạ Tử Thần bị động như vậy. Có vài việc hắn trong lòng hiểu là được, không cần ép Hạ Tử Thần nói hoặc làm cái gì. Hắn hưởng thụ chuyện ngẫu nhiên đùa giỡn này, cũng thích nhìn Hạ Tử Thần ngượng ngùng đỏ mặt.
Có lẽ từ nhỏ đến lớn, người chủ động tiếp cận hắn rất nhiều, cho nên sự bị động của Hạ Tử Thần lại làm hắn thoải mái. Không cần lo đối phó, hắn biết trong lòng Hạ Tử Thần có hắn, thế là đủ.
Có lẽ hình thức ở chung như vậy người khác cảm thấy không tốt, về sau cảm tình sẽ xuất hiện vấn đề. Nhưng đối với Cố Hủ thì như vậy là tốt nhất, hắn thích Hạ Tử Thần như vậy, độc lập, có lý tưởng, không mù quáng, không dễ dàng vì tình cảm mà trả giá, chỉ cần biết khi nào mới đáng giá để làm.
Trong tình yêu cần xúc động cùng tình cảm mãnh liệt, nhưng cũng cần lý tính. Nếu không có lý tính, tình yêu có thể khi sôi trào mà tổn thương hai người.
“Nếu tôi muốn luyện vú em, em dẫn tôi được không?” Trong game này muốn luyện vú em, tốt nhất là nên có một công cường lực dẫn theo thăng cấp, bằng không với điểm trị liệu này sẽ phải ăn đau. Tiểu quái còn được, nếu gặp phải quái cao cấp huyết nhiều công mạnh, trừ phi quấn lấy nó chạy vòng quanh, vừa chạy vừa đánh, khiến nó không đánh trúng người, không thì từ bỏ nhiệm vụ sẽ tốt hơn.
“Anh cảm thấy vú em có thể dẫn anh đi thăng cấp?” Hạ Tử Thần liếc mắt nhìn hắn, cho dù cậu đã mãn cấp, điểm DPS cũng không đủ. Cho dù cậu có thể thêm huyết cho trị liệu khác đánh, cũng chỉ là phí phạm thời gian, nhìn huyết của quái mỗi lần rơi 1%, cậu tình nguyện không đánh.
“Em có thể dùng nhân vật Đoạn Uyên Môn của tôi đễ dẫn.” Cố Hủ nghĩ biện pháp.
Hạ Tử Thần hừ một tiếng, “Với DPS vừa rồi, anh cảm thấy em có thể dẫn anh thăng cấp?” Tuy vừa rồi cậu đã nhớ một chút tác dụng từng kỹ năng trên thanh công cụ của Tàn Mặc Vô Ngân, nhưng đánh thực, vừa phải chú ý chỗ đứng vừa phải trốn Boss,cách sử dụng các kỹ năng cũng không rành, không biết nên ấn nhiều hay ít.
“Cùng lắm tôi ở sau thêm huyết cho em.” Cố Hủ cầm tay Hạ Tử Thần, nhẹ nắm đầu ngón tay cậu vừa ấn bàn phím.
“Dựa vào anh thì coi như hết.” Hạ Tử Thần không nể tình cắt đứt ý tưởng của Cố Hủ, “Anh ngay cả kỹ năng giảm cừu hận cũng không biết dùng, đến lúc đó là một OT, quái sẽ đến đánh anh, em không thể kéo lại được.” Cậu không muốn đến cuối cùng hai người cùng nhau nằm chơi. PK thua mà nằm thì không tính nhưng bị quái đánh nằm cậu không còn mặt mũi nữa.
Cố Hủ cười cười, đối với trị liệu hắn không quen tay, cũng không tới nỗi không thể luyện, chỉ là muốn làm theo lời Hạ Tử Thần nói mà thôi. Tuy chỉ thử một lần, nhưng hắn cảm thấy trị liệu khó hơn công kích rất nhiều, công kích chỉ cần nhắm ngay mục tiêu Boss là được, trị liệu ngoài để ý đến người trong đội còn phải để ý đến Boss. Khi Boss phóng kỹ năng cũng phải chú ý trốn.
Tuy bình thường để tâm vào nhiều việc với hắn mà nói thì không ảnh hưởng gì hơn nữa còn có thể làm rất tốt. Nhưng trong game lại không được, cảm giác rất khó thích ứng.
“Hay là anh mở hai nick.” Biện pháp này trước mắt có lẽ là đáng tin cậy nhất.
“Chờ luyện xong có lẽ cũng không dùng đến.” Cố Hủ lắc đầu, “Được rồi, đừng nghĩ nhiều. Nếu tôi muốn chơi, mượn của em là được.”
“Khi tổ đội mời nói không phải bản thân, cảm ơn.” Nghĩ đến chuyện nhức đầu luyện cấp, Hạ Tử Thần cũng bỏ ý định để Cố Hủ luyện tiểu hào, nếu muốn chơi, cậu cũng có thể đưa nick cho Cố Hủ.
“Tôi nói hai người đứng tại chỗ ân ái kia, các người động đậy một chút được không? Boss sau sắp đến rồi.” Lúc này, từ tai nghe truyền đến tiếng của Bách Thảo Chiết mới khiến hai người quay lại chú ý vào màn hình máy tính.
Vì tiện nói chuyện, mỗi người chỉ đeo một bên tai nghe, khi Hạ Tử Thần đổi vị trí thì đã tháo ra, chỉ còn Cố Hủ đeo, cho nên trong kênh vừa rồi nói cái gì, Hạ Tử Thần hoàn toàn không nghe thấy, Cố Hủ căn bản cũng không chú ý. Cho đến khi Bách Thảo Chiết nói hai người mới nghe rõ.
“Ân ái có thể, nhưng chờ ra phụ bản được không? Nhất định có càng nhiều người muốn vây xem.” Bách Thảo Chiết tiếp tục nói, ý cười cũng ngày càng đậm.
Hạ Tử Thần đứng lên, kéo Cố Hủ ra, “Quay về chỗ của anh đi.”
Vừa nói chuyện với Cố Hủ, cậu liền quên chuyện đánh Boss kế tiếp.
“Hối lộ tôi một chút.” Cố Hủ đứng lên nhưng không chịu dịch chuyển.
Hạ Tử Thần nhìn hắn, trước kia cậu vẫn cảm thấy Cố Hủ là một người lạnh lùng nhưng ở chung một thời gian dài, mới phát hiện cái loại lạnh lùng này chỉ đối với người khác, đến cậu thì chỉ biết nghĩ cách chiếm tiện nghi.
Là người yêu, hôn môi hay ôm đều rất bình thường. Chẳng qua Hạ Tử Thần không quen chủ động làm những việc này, cảm thấy có chút ngượng, cho nên dù Cố Hủ đôi khi hay gọi đùa cậu là ‘anh bạn nhỏ’, hay ‘tiểu xử nam’ cậu cũng không phản bác.
Hạ Tử Thần không nói gì, đưa tay kéo đầu Cố Hủ xuống hôn hắn một cái, sau đó nói, “Phần của hôm nay hết rồi.”
Cố Hủ dở khóc dở cười nhìn cậu, cảm thấy Hạ Tử Thần chỉ làm cho qua.
Đều trở lại trước màn hình, hai người bắt đầu đi theo đội tiếp tục đánh Boss. Có kinh nghiệm trước đó, mấy Boss sau tuy có vài người ngã xuống nhưng vẫn thoải mái mà thông qua.
Cuối cùng cả đội tới trước mặt Boss chính hôm nay, Boss thứ mười, cũng là Boss cuối cùng.
Kiếm Lang chia đội xong, mọi người theo phương án đã định trước đó bắt đầu đánh.
Chiêu thức của Boss này nhiều nhưng những nơi nên chú ý thì không phải tính. Giai đoạn bắt đầu mở, Boss sẽ phóng hai kỹ năng, một cái là kỹ năng đọc bài, khi nhìn thấy kỹ năng đã được một nửa thời gian, toàn bộ đều phải dùng khinh công nhảy lên cao, ở giữa dùng hai đoạn giảm tốc để tránh quá thời gian phóng kỹ năng của Boss. Nếu không nhảy lên sẽ bị định thân mười lăm giây. Nếu lúc này Boss thả mỗi lần hai kỹ năng, trên mặt đấy sẽ xuất hiện vòng tròn màu hồng, nếu không đúng lúc chạy đi sẽ bị định thân, mười phần máu sẽ bị rớt đến tám chín phần. Cho dù không rớt, cũng có mười giây debuff, không thể nhận trị liệu, nói cách khác chính là không thể thêm huyết. Lúc này nếu Boss lại ra chiêu, cho dù đánh không mạnh, nhưng với người chỉ còn một lớp da máu, muốn sống là hy vọng xa vời.
Giai đoạn thứ nhất, tất cả mọi người rất chú tâm, không ai bị định thân, cũng không ai bị đánh chỉ còn lớp máu mỏng. Đánh tới khi Boss còn 75% huyết, đến giai đoạn thứ hai.
Giai đoạn thứ hai trên mặt đất sẽ xuất hiện gai nhỏ, năm giây sau nổ mạnh, tạo nên thương tổn lớn. Gai này tuy mảnh nhưng khi xuất hiện sẽ lóe lên màu trắng bạc, hơn nữa dù phản ứng nhanh cũng khó trốn. Trong khi đó còn có thể xuất hiện năm đàn quái nhỏ, mỗi đàn khoảng sáu con. Chuyện này đối với DPS cũng dễ xử lý, thấy tiểu quái thì phóng quần công mà giết, xuất hiện gai thì tránh. Trong khi đó, Bos sẽ không ra kỹ năng đọc bài, nhưng vòng tròn màu hồng vẫn sẽ xuất hiện.
Chuyện này đối với trị liệu phải chú ý đến người trong đội có chút khó khăn, cho dù chú ý đến nhiều thứ cũng không thể đúng lúc tránh gai, còn phải chú ý cừu hận của tiểu quái với bản thân không thể cao hơn DPS, không thì tiểu quái sẽ lập tức đánh đến rất mạnh.
Hạ Tử Thần vừa cấp hồi huyết liên tục cho đội viễn trình, vừa cố gắng tránh gai và vòng tròn màu hồng, có cảm giác luống cuống tay chân. Trước kia, trị liệu bọn họ luôn bị đánh ngã, trị liệu một khi ngã xuống, cơ bản sẽ không có cách nào tiếp tục.
Nhìn thấy Hạ Tử Thần ngồi đó cau mày ấn bàn phím, Cố Hủ đột nhiên nghĩ tới một phương pháp, “Thần Thần, chọn đi theo tôi.”
Hạ Tử Thần lập tức ấn vào Tàn Mặc Vô Ngân, chọn đi theo.
Như vậy, Tàn Mặc Vô Ngân chạy đến chỗ nào, Trầm Khê sẽ đi theo tới đó, tuy có thể bị chậm 0.5 giây nhưng không ảnh hưởng, thời gian kích nổ cũng đủ để Trầm Khê chạy đi.
Kể từ đó, gai cùng vòng hồng trên mặt đất cậu không cần lo đi tránh, chỉ cần Tàn Mặc Vô Ngân tránh đi, cậu có thể tránh theo. Chỉ cần chú ý tới lượng huyết của đội là được. Bởi vì giai đoạn này Tàn Mặc Vô Ngân phụ trách quét sạch tiểu quái, cho nên vị trí đứng cùng gần với viễn trình, như vậy Trầm Khê cũng không bởi vì khoảng cách mà không thể thêm huyết cho đội mình.
“Phương pháp này không tồi, trước kia sao lại không nghĩ tới a?” Hạ Tử Thần thoải mái, nhịp nhàng thêm huyết.
“Cũng may đủ thời gian, bằng không cũng không thể.” Cố Hủ vừa đánh quái vừa nói. Những lần sau cũng để trị liệu trong đội làm theo phương thức này, đương nhiên điều kiện đầu tiên là người để đi theo kia phải nắm chắc vị trí chạy.
Theo phương pháp này, cả đội rất nhanh tìm đúng cảm giác, công kích cùng trị liệu cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
“Có lẽ cả sever này chỉ có cậu nghĩ đến phương pháp này.” Bách Thảo Chiết mở loa nói.
“Tất cả vì đại thần phu nhân, đại thần cái gì cũng có thể nghĩ ra.” Hoa Hướng Dương chen vào một câu, sau đó nhanh chóng đóng lại.
Sau đó trên kênh đội một chuỗi +1, +2, +3,… được đánh ra.
Đến sau khi lượng huyết còn 45%, Boss tiến vào giai đoạn ba. Giai đoạn này đại khái dễ hơn một chút, Boss tùy thời điểm tên mười người, ba giây sau sẽ chọn ra bốn người trong đó. Sau đó bên cạnh Boss sẽ xuất hiện hai vòng tròn đen trắng, bốn người bị chọn sẽ đứng trong vòng tròn đen, sau người còn lại đứng trong vòng tròn trắng, sau khi công kích hai mươi giây sẽ tiến hành điểm danh tiếp. Không vào vị trí vòng tròn hay đứng sai sẽ bị giết thẳng tay. Trong lúc này, vòng tròn hồng vẫn có, Boss vẫn phát chiêu tùy thời đánh người. Bình thường điểm đủ ba lượt, đội đánh mạnh một chút sẽ có thể đánh huyết xuống còn 20%.
Sau khi đánh còn 20% huyết, Boss sẽ tiến vào trạng thái suy yếu, cũng là trạng thái thứ tư, giai đoạn cuối cùng. Lúc này đánh Boss sẽ không bị rớt huyết. Ở giữa có khoảng hai mươi giây đối thoại, trị liệu có thể phục hồi người bị đánh ngã. Hai trị liệu bị chết được sống lại, ngay lập tức thêm đầy huyết cho hai người này.
Sau khi đối thoại kết thúc, bốn phía sẽ xuất hiện hoa sen máu, sáu đóa hoa tập trung hướng đến Boss, hồi huyết cho Boss. Mỗi đóa hoa có thể phục hồi 10% lượng huyết. Mỗi đội cần bốn đến sáu người hợp lại đi ngăn hoa sen máu, hoa sen máu đụng tới người chơi sẽ nổ mạnh rồi biến mất. Người trong đội cần cách nhau trong vòng ba thước, để chia đều thương tổn của hoa sen, trị liệu mỗi đội không ngừng thêm huyết.
Sau khi xác định tất cả mọi người còn sống, theo vị trí đã chia trước đó, đợi hoa sen máu bay tới, lúc này, vòng tròn hồng vẫn xuất hiện.
Khi mọi người chạy đến vị trí của mình, Huy Hoắc Phong Lưu trong đội Trầm Khê đột nhiên đứng khựng lại, không đúng lúc lại đứng tại chỗ vòng tròn màu hồng, buồn bực hơn chính là ở đây có tận hai vòng hồng, cái sau nổ còn mạnh gấp đôi cái trước. Nếu chỉ một vòng thì ổn rồi, hai cái thì Hạ Tử Thần muốn cứu cũng chỉ có lòng mà không có sức, chuyện xảy ra trong nháy mắt.
Qủa nhiên, Huy Hoắc Phong Lưu không thể chạy đi chỉ có thể ngã xuống không dậy nổi. Với tốc độ tụ lại của hoa sen máu, muốn kéo hắn cũng không thể. Nhưng bốn người trong đội có thể chia đều thương tổn, lượng trị liệu của Trầm Khê rất cao.
Nhưng đôi khi mọi chuyện lại không theo ý người. người trong đội viễn trình đột nhiên out, Huy Hoắc Phong Lưu cũng out theo. Đội năm người chỉ còn lại ba, cho dù chia đều thương tổn cũng sẽ dễ dàng bị giết.
Khi Hạ Tử Thần đã chuẩn bị tâm lý sẽ phải nằm xuống, trường tiên của Tàn Mặc Vô Ngân kéo cậu tới tiểu đội bên này. Bên này chia thành sáu người chia đều thương tổn, tất nhiên không còn vấn đề gì. Mà An Cảnh cùng Hoa Hướng Dương bị bỏ lại bị hoa sen máu xông tới, không ngoài ý muốn ngã trên mặt đất.
Hoa sen khác cũng nổ tung, sau khi hoa sen tiến vào cơ thể Boss, cấp cho Boss 10% huyết.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: đại thần vì đại thần phu nhân, hoàn toàn không nhìn tôi cùng anh Tiềm Hành!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: Hoàng Hôn! Cậu sao không kéo tôi một lần!
[Đội ngũ] Ám Sát Hoàng Hôn: không có trường tiên.
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: ….. lão tử nhịn…..
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: cảm thấy lần này là mong đến chết QAQ
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiếp!
[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: cho cô phí sửa chữa.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: thật sao! Đại thần, không cần nhượng bộ cứ để tôi chết vài lần cũng không sao a!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiết tháo đâu?
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: ăn rồi…..
Lúc này, Boss còn 30% huyết tiến vào giai đoạn thứ ba, bắt đầu gọi tên. Hai người bị out cũng đã lên, mọi người bắt đầu lặp lại cách chạy ở giai đoạn thứ nhất. Sau một vòng gọi tên, lượng huyết của Boss chỉ còn lại 20%.
Trầm Khê cùng Vú Em Kiêu Ngạo mỗi người kéo An Cảnh và Hoa Hướng Dương đến thêm đầy huyết. Đội sáu người lại bắt đầu gặp phải hoa sen máu. Lần này không ai out, hoa sen máu thuận lợi bị đánh rơi hết, sau đó mọi người bắt đầu nhanh chóng công kích Boss.
Vài phút sau, Boss rỗng huyết ngã xuống đất. Kênh thế giới nổi lên thông báo Thiên Phong Nhã Các thông qua toàn bộ bản sao mới.
[Đội ngũ] Phiên Nhiên Khởi Vũ: cuối cùng cũng xong, mệt đến mức không muốn nói gì nữa.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: phó bang chủ đi mò Boss đi!
Bách Thảo Chiết từ trước đến nay đều là tay đỏ, chuyện mò Boss cơ bản toàn là hắn phụ trách.
[Đội ngũ] Nhất Quý Trán Lạc: vừa nãy còn tưởng Trầm Khê sẽ ngã, vẫn là đại thần phản ứng nhanh.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: là rất nhanh…. Nhưng, bọn tôi không có ai thương a!!!
[Đội ngũ] Tiềm Hành Đêm Khuya: không ai thương +1.
[Đội ngũ] Vú Em Kiêu Ngạo: tràn đầy tình yêu thần mã, cậu hy sinh một chút đi, coi như làm phúc cho bọn tôi. Tuy các cậu nằm xuống thật sự rất khổ nhưng chúng ta lại được xem một màn rất mạnh mẽ a!
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: tôi đã đến gần với thắng lợi rồi!
[Đội ngũ] Huy Hoắc Phong Lưu: ngại quá, vừa lúc nãy không biết làm sao đột nhiên mất điện, hai giây sau mới có lại.
[Đội ngũ] Chuyên Tâm Chuyên Tình: tôi và Phong Lưu out ra nên mọi người mới gặp rắc rối.
Nam sinh bị out cùng Huy Hoắc Phong Lưu nói.
[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: không sao, dù sao không có hai người out, bọn tôi cũng không nhìn thấy màn hy sinh tập thể tạo nên cơ tình kia a!
[Đội ngũ] Tam Kiến Chung Tình: nói rất đúng. Đại thần là yêu Trầm Khê không yêu giang sơn. Rất manh!
[Đội ngũ] Vú Em Kiêu Ngạo: manh +1! Tôi cũng muốn một người đàn ông như vậy!!
[Đội ngũ] Huyết TInh Tham Lam: đừng có nằm mơ, cũng không phải phim truyền hình.
[Đội ngũ] Vú EM Kiêu Ngạo: Cút!
…..
Đánh xong Boss cuối cùng, tất cả mọi người thả lỏng, ngồi tại chỗ nói chuyện phiếm, ai cũng không đi trước. Cũng không chú ý trên kênh thế giới đang liên tục có lời xin dẫn đi chỉ giáo.
Ngoại trừ trang bị, vật phẩm trang sức và đá, Boss còn có một vũ khí Đoạn Uyên Môn. Trước mắt là trang bị có thuộc tính tốt nhất, chỉ có bản sao mới này mới có, cũng là nguyên nhân nhiều người muốn đánh phụ bản này như vậy.
Trong đội chỉ có Tàn Mặc Vô Ngân là Đoạn Uyên Môn, vũ khí tất nhiên là về tay hắn, mọi người cũng không dị nghị gì. Những người còn lại chia đều trang bị, thông qua được toàn bộ một phụ bản coi như là thu hoạch khá lớn.
Hạ Tử Thần thả lỏng dựa lưng vào ghế, uống cà phê đã hơi lạnh.
“Lạnh thì đổi cốc khác.” Cố Hủ nhíu mày, định để thư ký đi lấy một cốc khác.
“Không cần phiền phức như vậy, uống lạnh vừa lúc hạ nhiệt độ, lúc nãy rất chuyên tâm.” Đánh đến nóng máu, Hạ Tử Thần cần cái gì đó lạnh để bản thân hồi phục một chút.
“Để bọn họ đưa nước hoa quả cho em.” Cố Hủ không đồng ý Hạ Tử Thần uống cà phê lạnh, ấn điện thoại, để thư kí mang nước trái cây cùng cà phê vào.
Hạ Tử Thần buông cốc, tiếp tục ăn bánh.
Lúc này, trên kênh của Tàn Mặc Vô Ngân nhảy ra một câu, làm cho Cố Hủ nhíu mày.
[Mật] Liên Phi Nhi: có ở đó không?
Nếu không phải có hiện tên người mật tán gẫu, hắn đã sớm quên người này…..
/65
|