Tuyệt Đối Không Được

Chương 52 - Chương 51

/61


Cửa toilet bị đẩy ra, Chung Gia Hủy đi đến, đứng ở trước bồn rửa tay, yên lặng rửa sạch bàn tay. Khương Bách Vạn vội vàng quay mặt sang hướng khác, nhìn xung quanh một rồi lúng túng đi vào một phòng ở gần đó, giả bộ đi toilet. Bên ngoài yên tĩnh trở lại, có lẽ Chung Gia Hủy đã đi, cô ngẩn ngẩn ngơ ngơ lấy khăn tay ra lau nước mắt đọng bên khóe mắt, mở cửa đi ra ngoài.

Thế nhưng Chung Gia Hủy vẫn đang đứng ở bên ngoài, lạnh lùng quan sát cô.

Trợ lý Chung. Khương Bách Vạn không còn chỗ trốn, chỉ có thể cố gắng nở nụ cười giả vờ như không có chuyện gì.

Cô khóc cái gì? Chung Gia Hủy cười lạnh.

Tôi... Cô ấp úng hồi lâu, cắn cắn môi dưới, cảm xúc đã hồi phục được một chút, lúc này lại vì nhớ tới Ninh Hành vẫn đang ở ngoài đó nhận phỏng vấn của phóng viên mà trở nên kích động, nước mắt lại bất giác đảo quanh hốc mắt, trước kia cô chưa bao giờ thích khóc như vậy.

Nhưng mà khóc thì thay đổi được cái gì?

Chung Gia Hủy cắn răng, tiến lên liền hung hăng cho Khương Bách Vạn một tát, bốp một tiếng, đánh đến mức cô lảo đảo lùi sang bên cạnh, ôm lấy bức tường vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ trừng mắt nhìn cô ta.

Khương, Bách, Vạn! Chung Gia Hủy giơ tay chỉ vào cô, gằn từng chữ gọi ra tên cô. Cô ta cảm thấy mình điên rồi, nhìn thấy Ninh Hành một mình đứng trên đài đối mặt với bao nhiêu câu hỏi xảo quyệt như vậy khổ sở đến mức nào, cô ta chỉ hy vọng anh sẽ hạ lệnh kéo Khương Bách Vạn lên trên đài mà nói với các vị phóng viên rằng: Chính là cô gái này đã trộm danh sách để giao cho một kẻ cờ bạc, gây ra một trận phong ba trên mạng , nhưng mà anh không làm vậy, anh cũng định sẽ ôm mọi trách nhiệm về mình ở trước mặt hội đồng quản trị, chỉ vì muốn câu được con cá sau lưng Nhan Lâm. Anh có thể chịu đựng, nhưng cô ta thầm mến anh lâu như vậy, cô ta thật sự chịu không nổi nữa rồi! Trong lòng cô ta đầy tình cảm và sự xót xa dành cho anh!

Cô đây là vì vui mừng mà khóc hay là do sợ rằng sẽ bị chúng tôi tra ra? Cô còn giả bộ cái gì? Cô cho là tổng giám đốc Ninh không biết cô làm cái gì sao? Chung Gia Hủy tiến lên một bước, ép sát cô.

Khương Bách Vạn vốn định đáp lễ cô ta bằng một tát, nhưng vừa nghe cô ta nói như vậy, cánh tay đang giơ cao lại giống như kẹo mạch nha bị nhúng vào nước sôi, trở nên mềm nhũn rồi rơi xuống, trong đầu nổ oang một tiếng, trước mắt là một mảnh trắng xóa.

Nhan Lâm, Nhan Miểu Miểu và cô đều cùng là một loại người, các người vì tiền bạc mà hết người này đến người khác muốn ăn cắp cơ mật Kỳ Hoàng Trọng Cảnh. Nhan Lâm là một con bạc, hai người bọn cô cũng chẳng phải thứ tốt lành gì! Chung Gia Hủy vẫn luôn luôn kiêu ngạo vì bản thân lúc nào cũng có thể giữ bình tĩnh, lúc này đây lại hoàn toàn bùng nổ, búi tóc trên đầu cô ta vẫn không hề rối loạn dù chỉ một sợi, nhưng trong mắt đã sớm đỏ sậm: Nhan Miểu Miểu suýt chút nữa hại chết Ninh Nhất Kiệm, còn cô, Khương Bách Vạn! Cô nhìn Ninh Hành mà xem! Anh ấy phải đứng ở đó một mình! Anh ấy vì cô mà cả đêm hôm qua đều phải thức trắng đêm tăng ca để thu dẹp cục diện rối rắm mà cô gây ra! Nuôi ong tay áo! Tại sao anh ấy lại không đẩy cô ra ngoài đó! Tại sao chứ! Cô nói đi! Rốt cuộc là cô và Nhan Lâm làm việc cho ai! Bọn họ cho cô bao nhiêu tiền hả! Nói đi!! d.đ.lqđ

Cô nói Ninh Hành đã sớm biết quan hệ giữa tôi và Nhan Miểu Miểu, anh ấy đã sớm biết... tôi... Lúc này Khương Bách Vạn đã hoàn hồn, biết được sự thật từ trong miệng Chung Gia Hủy đang nổi điên. Lần này thì hay rồi, cứ lo rằng Ninh Hành sẽ tra ra cô, bây giờ ngược lại lại không cần lo lắng nữa, thì ra anh đã sớm biết rõ rồi, ngay từ đầu cô đã mất anh rồi. Trong lòng cô vẫn mang chút ăn may, hy vọng anh sẽ không như vậy, có lẽ anh sẽ cho rằng cô không làm việc này, nhưng mà cô đã khiến anh thất vọng rồi.

Chung Gia Hủy cười lạnh một tiếng: Họp báo còn chưa kết thúc, nếu cô còn chút lương tâm thì bây giờ hãy ra ngoài kia mà nói với đám phóng viên lải nhải, chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn đó biết đi - rằng cô đã lợi dụng sự tín nhiệm của tổng giám đốc Ninh đối với cô để đánh cắp danh sách, là cô, vì muốn 'báo thù' cho cái người gọi là bạn thân của cô mà cố ý hãm hại công ty dược Ngự Thông của chúng tôi. Đi đi! Đi chịu trách nhiệm đi!

Tôi...

Cô không dám? Hay là không muốn? Chung Gia Hủy ra sức nắm lấy cổ áo Khương Bách Vạn, kéo cô lại sát người mình: Bây giờ cô không nói thì lát nữa anh ấy đi xuống khỏi đài chủ trì cũng sẽ bắt cô hỏi tội. Cô cho rằng anh ấy sẽ dung túng cho cô cả đời hay sao? Cô thật sự cho rằng - cô có thể gả cho anh ấy? Ha ha ha! Cái đồ tiểu nhân ham tiền nhà cô! Tiện nhân!

Buông ra! Sự vô lại của Khương Bách Vạn đột ngột nổi lên, ra sức tách tay cô ta ra: Bà đây nói cho cô biết, tôi không lấy một phân tiền của chú Nhan! Nhan Miểu Miểu cũng không phải vì tiền mới ở bên tên Ninh Nhất Kiệm kia! Tôi... Tôi biết tôi và Ninh Hành xong đời rồi! Xong đời rồi! Không cần người ngoài như cô đến giáo huấn tôi! Tôi sẽ đi ra ngoài kia nói cho bọn họ biết chuyện này! Bà đây làm được thì gánh được!

Chung Gia Hủy trừng mắt nhìn cô, cô thở hổn hển một lát, dứt khoát mở cửa chạy ra ngoài.

Nuốt nước miếng, Chung Gia Hủy từ từ đi đến bên cạnh bồn rửa tay, người phụ nữ đang giận điên lên trong


/61

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status