Muốn vượt qua hai người Liễu Thanh Thanh, Trương Đại Thiểu chỉ cần thổi một hơi là có thể làm được, nhưng làm như vậy trò chơi sẽ không thú vị nữa.
Trương Đại Thiểu cũng không thi triển tài năng đuổi theo hai người Liễu Thanh Thanh, mà không nhanh không chậm đi theo ở phía sau, hắn quyết định lần này sẽ thua.
Nhìn thấy hai người Liễu Thanh Thanh đã chuẩn bị đi vào vòm cầu trước mặt, thì:
- A!
Lúc này, ở bên trong vòm cầu xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền có một đôi nam nữ trung niên, không kể nam hay nữ đều mặc đồ treo đầy vàng bạc, vòng cổ còng tay gì đều đeo hết trên người, vừa thấy liền biết đây là một đôi nhà giàu mới nổi.
Cặp đôi này không biết người khác đang đánh cược, tâm tình vẫn vui vẻ, thế nhưng mặt hồ bắt đầu dao động, thuyền của hai người Liễu Thanh Thanh nhanh chóng lao đến.
Liễu Thanh Thanh cùng Tô Tâm Lam thấy sắp đến được vòm cầu thì chiếc thuyền nhỏ kia lại bất thình lình chui ra, mọi người đều hoảng sợ, tất cả đều hét ầm lên.
Hai cô luống cuống tay chân quay thuyền để giảm tốc độ, đánh tay lái chuyển hướng để tránh chiếc thuyền của cặp nhà giàu mới nổi kia.
- Con mẹ nó, chiếc thuyền phía trước tránh ra!
Tên nhà giàu mới nổi kia cũng vội vàng phanh lại, một bên giảm tốc độ một bên chửi ầm lên.
Nhưng mà hai chiếc thuyền khoảng cách rất gần mà tốc độ lại quá nhanh, lúc này phanh lại cũng đã chậm.
Ở thời khắc cuối cùng, tưởng như hai chiếc thuyền va chạm với nhau, nước trên mặt hồ dậy sóng.
A! Người trên hai chiếc thuyền đều phát ra một tiếng kêu sợ hãi, hoàn toàn không có ai rơi xuống nước.
Khi mấy người thấy rõ tình hình đều nhẹ nhõm thở ra một hơi, hoàn toàn không có việc gì, chỉ bị hoảng sợ mà không có nguy hiểm.
- Hai người không sao chứ?
Liễu Thanh Thanh có ý xin lỗi nhìn hai người nhà giàu mới nổi kia nói, cô có chút hối hận, không có việc gì lại cùng thi đấu với Trương Đại Thiểu làm gì để xảy ra loại sự tình này.
- Mắt các cô mù sao, sao lại chèo thuyền như vậy!
Tên nhà giàu nghe vậy trợn mắt chửi ầm lên.
Nhìn bộ dáng nổi giận kia, giống như là nhìn thấy vợ mình bị người ta hiếp đáp. Nhưng mà khi hắn thấy đối phương là hai đại mỹ nữ thì ánh mắt liền phát sáng.
Người phụ nữ ở một bên cũng thét lên chói tai:
- Các cô không có mắt sao, không đi từ từ ngắm cảnh, mà đi nhanh như vậy làm cái gì, muốn đâm chết người sao?
Bị cặp đôi nhà giàu kia mắng mỏ, hai cô gái đều tức giận, lần này có va chạm hai bên đều có lỗi, làm sao lại bị người ta đổ trách nhiệm, còn bị người ta mắng chửi.
- Này, các ngươi thật không nói đạo lý!
Tô Tâm Lam không chịu, phản bác lại rất gay gắt.
- Quên đi Tâm Lam, cãi nhau với người như vậy làm gì, chúng ta đi.
Liễu Thanh Thanh lôi Tô Tâm Lam đang nổi giận đùng đùng trở về. Với loại người như vậy thì không có gì để tranh cãi.
- Các cô nghĩ tốt thật! Đụng vào thuyền của tôi còn muốn đi sao? Không có cửa đâu! Người đàn ông trên thuyền hô to, cặp mắt thì dán sát lên hai người Liễu Thanh Thanh.
Trong lòng tính toán, bất luận như thế nào đều không thể để cho hai đại mỹ nữ này dễ dàng chạy mất.
- Vậy ông muốn thế nào?
Đột nhiên một thanh âm trêu tức truyền đến, Trương Đại Thiểu cũng đã đuổi tới nơi.
- Trương Thiên!
- Trương Thiên đẹp trai!
Hai người Liễu Thanh Thanh vui sướng kêu lên, đồng thời cảm thấy có người để tin tưởng.
Nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, người đàn ông khó chịu hết sức, nhất là tên Trình Giảo Kim này lại đẹp trai hơn mình.
- Mày nói xem bây giờ tao phải làm gì?
Người đàn ông quệt miệng, phun ra một ngụm khói thuốc, sau đó chỉ vào Liễu Thanh Thanh và Tô Tâm Lam:
- Để hai cô gái này qua đêm với tao, việc này sẽ coi như xong. Nếu không, các người sẽ không thể đi khỏi đây.
Hai cô tức giận đến thân mình run rẩy, còn sắc mặt của Trương Đại Thiểu thì trở nên thâm trầm, tên nhà giàu này lại muốn chết như vậy.
Ở trong mắt người đàn ông kia thì Trương Đại Thiểu đang tức giận mà không dám nói, mạnh mẽ kìm nén nội tâm đầy lửa giận. Hắn đối với Trương Đại Thiểu càng trở nên khinh thường.
- Thằng nhóc, sao lại nhìn tao như vậy?
Người đàn ông vô cùng đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Có phải rất muốn đánh tao không? Tao biết mày rất muốn đánh tao, muốn thì cứ lại đây mà đánh này.
- Lần đầu tiên tôi nghe thấy có yêu cầu kỳ quái như vậy đấy.
Trương Đại Thiểu có chút không nói nổi lắc lắc đầu:
- Tôi sẽ làm ông thỏa mãn bây giờ đây.
Nói xong, đứng ở đầu thuyền dùng sức nhảy một cái, cả người lập tức lao vào trên không trung như một con chim lớn, trực tiếp đáp xuống thuyền của người đàn ông.
- Tôi không nhìn nhầm chứ, người bay!
Trên mặt hồ truyền đến vài tiếng kinh hô, khoảng cách xa như vậy mà cũng có thể nhảy qua sao, nhìn thấy một màn này mọi người một trận líu lưỡi không nói nên lời.
Người đàn ông nhà giàu trợn mắt há mồm, ngay cả nói chuyện đều không được, tên kia thực sự đã tới được đây?
Đến lúc Trương Đại Thiểu từng bước đi đến thì người đàn ông mới phản ứng lại, hắn có chút chột dạ nhìn Trương Đại Thiểu từ trên trời giáng xuống, hét lên:
- Mày, mày muốn làm gì?
Tay phải Trương Đại Thiểu nâng cao lên, hừ lạnh nói:
- Không phải ông muốn tôi đến đây đánh ông sao, ông còn nói có thành ý như vậy tôi sao nỡ để ông thất vọng chứ.
Động tay, hung hăng tát tên nhà giàu một cái bốp.
Âm thanh thanh thúy mà vang dội, làm tên nhà giàu ngây ngốc, thằng nhóc này thực sự dám ra tay?
- Mày, mày dám đánh chồng tao?
Vợ của tên nhà giàu khó tin nhìn Trương Đại Thiểu, trợn mắt lên hét to:
- Mày không muốn sống nữa có phải hay không?
- Tôi cũng không phải người không đánh phụ nữ.
Trương Đại Thiểu càng thêm chán ghét người phụ nữ có loại chồng này, xoay người lại, bốp một tiếng, cũng không chút khách khí cho bà ta một cái tát. Đánh cho bà cô già không phân rõ trắng đen phải trái này tỉnh ra.
Giờ phút này người đàn ông mới phản ứng lại, vừa sợ vừa giận, ôm mặt mình, oán độc kêu lớn:
- Thằng nhóc con, dù mày là ai thì cũng nhất định phải chết!
Trương Đại Thiểu không có nói lời dư thừa nào với người đàn ông kia, nâng chân phải lên, một cước đá lên vai người đàn ông.
- Ui da!
- Bùm!
Người đàn ông phát ra một tiếng kêu sợ hãi, cả người rơi xuống hồ, còn Trương Đại Thiểu lại đi đến bên người phụ nữ.
- Mày có biết chồng tao là ai không, nếu mày dám đánh tao, chồng tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!
Người phụ nữ này chính là một người thích bắt nạt kẻ yếu, lúc này bà ta kích động hô to.
- Tôi không cần biết chồng bà là ai!
Trương Đại Thiểu khinh thường nói, lại đá ra một cước, thân hình của người phụ nữ cũng ngã nhào xuống hồ. Trên mặt hồ nước dập dờn, tất cả các thuyền trên hồ đều đong đưa.
Trương Đại Thiểu than một tiếng, bà già kia cũng phải nặng mấy trăm cân a!
Trương Đại Thiểu cũng không thi triển tài năng đuổi theo hai người Liễu Thanh Thanh, mà không nhanh không chậm đi theo ở phía sau, hắn quyết định lần này sẽ thua.
Nhìn thấy hai người Liễu Thanh Thanh đã chuẩn bị đi vào vòm cầu trước mặt, thì:
- A!
Lúc này, ở bên trong vòm cầu xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền có một đôi nam nữ trung niên, không kể nam hay nữ đều mặc đồ treo đầy vàng bạc, vòng cổ còng tay gì đều đeo hết trên người, vừa thấy liền biết đây là một đôi nhà giàu mới nổi.
Cặp đôi này không biết người khác đang đánh cược, tâm tình vẫn vui vẻ, thế nhưng mặt hồ bắt đầu dao động, thuyền của hai người Liễu Thanh Thanh nhanh chóng lao đến.
Liễu Thanh Thanh cùng Tô Tâm Lam thấy sắp đến được vòm cầu thì chiếc thuyền nhỏ kia lại bất thình lình chui ra, mọi người đều hoảng sợ, tất cả đều hét ầm lên.
Hai cô luống cuống tay chân quay thuyền để giảm tốc độ, đánh tay lái chuyển hướng để tránh chiếc thuyền của cặp nhà giàu mới nổi kia.
- Con mẹ nó, chiếc thuyền phía trước tránh ra!
Tên nhà giàu mới nổi kia cũng vội vàng phanh lại, một bên giảm tốc độ một bên chửi ầm lên.
Nhưng mà hai chiếc thuyền khoảng cách rất gần mà tốc độ lại quá nhanh, lúc này phanh lại cũng đã chậm.
Ở thời khắc cuối cùng, tưởng như hai chiếc thuyền va chạm với nhau, nước trên mặt hồ dậy sóng.
A! Người trên hai chiếc thuyền đều phát ra một tiếng kêu sợ hãi, hoàn toàn không có ai rơi xuống nước.
Khi mấy người thấy rõ tình hình đều nhẹ nhõm thở ra một hơi, hoàn toàn không có việc gì, chỉ bị hoảng sợ mà không có nguy hiểm.
- Hai người không sao chứ?
Liễu Thanh Thanh có ý xin lỗi nhìn hai người nhà giàu mới nổi kia nói, cô có chút hối hận, không có việc gì lại cùng thi đấu với Trương Đại Thiểu làm gì để xảy ra loại sự tình này.
- Mắt các cô mù sao, sao lại chèo thuyền như vậy!
Tên nhà giàu nghe vậy trợn mắt chửi ầm lên.
Nhìn bộ dáng nổi giận kia, giống như là nhìn thấy vợ mình bị người ta hiếp đáp. Nhưng mà khi hắn thấy đối phương là hai đại mỹ nữ thì ánh mắt liền phát sáng.
Người phụ nữ ở một bên cũng thét lên chói tai:
- Các cô không có mắt sao, không đi từ từ ngắm cảnh, mà đi nhanh như vậy làm cái gì, muốn đâm chết người sao?
Bị cặp đôi nhà giàu kia mắng mỏ, hai cô gái đều tức giận, lần này có va chạm hai bên đều có lỗi, làm sao lại bị người ta đổ trách nhiệm, còn bị người ta mắng chửi.
- Này, các ngươi thật không nói đạo lý!
Tô Tâm Lam không chịu, phản bác lại rất gay gắt.
- Quên đi Tâm Lam, cãi nhau với người như vậy làm gì, chúng ta đi.
Liễu Thanh Thanh lôi Tô Tâm Lam đang nổi giận đùng đùng trở về. Với loại người như vậy thì không có gì để tranh cãi.
- Các cô nghĩ tốt thật! Đụng vào thuyền của tôi còn muốn đi sao? Không có cửa đâu! Người đàn ông trên thuyền hô to, cặp mắt thì dán sát lên hai người Liễu Thanh Thanh.
Trong lòng tính toán, bất luận như thế nào đều không thể để cho hai đại mỹ nữ này dễ dàng chạy mất.
- Vậy ông muốn thế nào?
Đột nhiên một thanh âm trêu tức truyền đến, Trương Đại Thiểu cũng đã đuổi tới nơi.
- Trương Thiên!
- Trương Thiên đẹp trai!
Hai người Liễu Thanh Thanh vui sướng kêu lên, đồng thời cảm thấy có người để tin tưởng.
Nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, người đàn ông khó chịu hết sức, nhất là tên Trình Giảo Kim này lại đẹp trai hơn mình.
- Mày nói xem bây giờ tao phải làm gì?
Người đàn ông quệt miệng, phun ra một ngụm khói thuốc, sau đó chỉ vào Liễu Thanh Thanh và Tô Tâm Lam:
- Để hai cô gái này qua đêm với tao, việc này sẽ coi như xong. Nếu không, các người sẽ không thể đi khỏi đây.
Hai cô tức giận đến thân mình run rẩy, còn sắc mặt của Trương Đại Thiểu thì trở nên thâm trầm, tên nhà giàu này lại muốn chết như vậy.
Ở trong mắt người đàn ông kia thì Trương Đại Thiểu đang tức giận mà không dám nói, mạnh mẽ kìm nén nội tâm đầy lửa giận. Hắn đối với Trương Đại Thiểu càng trở nên khinh thường.
- Thằng nhóc, sao lại nhìn tao như vậy?
Người đàn ông vô cùng đắc ý, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Có phải rất muốn đánh tao không? Tao biết mày rất muốn đánh tao, muốn thì cứ lại đây mà đánh này.
- Lần đầu tiên tôi nghe thấy có yêu cầu kỳ quái như vậy đấy.
Trương Đại Thiểu có chút không nói nổi lắc lắc đầu:
- Tôi sẽ làm ông thỏa mãn bây giờ đây.
Nói xong, đứng ở đầu thuyền dùng sức nhảy một cái, cả người lập tức lao vào trên không trung như một con chim lớn, trực tiếp đáp xuống thuyền của người đàn ông.
- Tôi không nhìn nhầm chứ, người bay!
Trên mặt hồ truyền đến vài tiếng kinh hô, khoảng cách xa như vậy mà cũng có thể nhảy qua sao, nhìn thấy một màn này mọi người một trận líu lưỡi không nói nên lời.
Người đàn ông nhà giàu trợn mắt há mồm, ngay cả nói chuyện đều không được, tên kia thực sự đã tới được đây?
Đến lúc Trương Đại Thiểu từng bước đi đến thì người đàn ông mới phản ứng lại, hắn có chút chột dạ nhìn Trương Đại Thiểu từ trên trời giáng xuống, hét lên:
- Mày, mày muốn làm gì?
Tay phải Trương Đại Thiểu nâng cao lên, hừ lạnh nói:
- Không phải ông muốn tôi đến đây đánh ông sao, ông còn nói có thành ý như vậy tôi sao nỡ để ông thất vọng chứ.
Động tay, hung hăng tát tên nhà giàu một cái bốp.
Âm thanh thanh thúy mà vang dội, làm tên nhà giàu ngây ngốc, thằng nhóc này thực sự dám ra tay?
- Mày, mày dám đánh chồng tao?
Vợ của tên nhà giàu khó tin nhìn Trương Đại Thiểu, trợn mắt lên hét to:
- Mày không muốn sống nữa có phải hay không?
- Tôi cũng không phải người không đánh phụ nữ.
Trương Đại Thiểu càng thêm chán ghét người phụ nữ có loại chồng này, xoay người lại, bốp một tiếng, cũng không chút khách khí cho bà ta một cái tát. Đánh cho bà cô già không phân rõ trắng đen phải trái này tỉnh ra.
Giờ phút này người đàn ông mới phản ứng lại, vừa sợ vừa giận, ôm mặt mình, oán độc kêu lớn:
- Thằng nhóc con, dù mày là ai thì cũng nhất định phải chết!
Trương Đại Thiểu không có nói lời dư thừa nào với người đàn ông kia, nâng chân phải lên, một cước đá lên vai người đàn ông.
- Ui da!
- Bùm!
Người đàn ông phát ra một tiếng kêu sợ hãi, cả người rơi xuống hồ, còn Trương Đại Thiểu lại đi đến bên người phụ nữ.
- Mày có biết chồng tao là ai không, nếu mày dám đánh tao, chồng tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!
Người phụ nữ này chính là một người thích bắt nạt kẻ yếu, lúc này bà ta kích động hô to.
- Tôi không cần biết chồng bà là ai!
Trương Đại Thiểu khinh thường nói, lại đá ra một cước, thân hình của người phụ nữ cũng ngã nhào xuống hồ. Trên mặt hồ nước dập dờn, tất cả các thuyền trên hồ đều đong đưa.
Trương Đại Thiểu than một tiếng, bà già kia cũng phải nặng mấy trăm cân a!
/228
|