Đây chỉ là ước tính ban đầu, còn có một số việc có khả năng phát sinh nữa, cho nên trước hết ngươi phải nhanh chóng nâng cao thực lực, càng sớm càng tốt!
Vẻ mặt trước nay luôn thanh lãnh của Mộ Dung Thanh Sơ trở nên nặng nề chưa từng có, thanh âm dễ nghe như dòng suối mát lạnh.
Ta hiểu. Mộ Như Nguyệt gật đầu, nói: Mộ Dung Thanh Sơ, dẫn ta đi 18 tầng luyện ngục...
18 tầng luyện ngục nằm trên một ngọn núi lửa cách Bắc Ma cung không xa, hằng năm đều phun trào nham thạch nóng bức, xung quanh cực kì hung hiểm, cho nên rất ít người đặt chân đến nơi này.
Cửa vào 18 tầng luyện ngục ở trong ngọn núi lửa đó, đây là chìa khóa, ngươi có thể tự đi xuống, ta không tiễn ngươi.
Mộ Dung Thanh Sơ lấy một chiếc chìa khóa trong nhẫn không gian ra đưa tới trước mặt Mộ Như Nguyệt, khẽ cười nói: Ta nghĩ, hẳn là ngươi có biện pháp đi vào.
Mộ Như Nguyệt nhẹ gật đầu, lấy một viên Tích Hỏa đan trong không gian ra ăn vào, nhận lấy chìa khóa rồi nhảy vào biển lửa, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt nam nhân...
Nóng!
Hiện tại Mộ Như Nguyệt chỉ cảm thấy mình bị lửa nóng vây quanh!
Mặc dù đã dùng Tích Hỏa đan, nàng vẫn cảm nhận được khí nóng có thể thiêu đốt nàng thành tro kia...
Biển lửa lớn như vậy, cũng không biết cửa luyện ngục rốt cuộc ở chỗ nào.
Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, ánh mắt trầm tư.
Đúng lúc này, chiếc chìa khóa trong tay nàng tỏa ra ánh sáng vàng chiếu sáng khắp biển lửa, giống như đang chỉ đường cho nàng...
Hẳn là ở chỗ đó? Mộ Như Nguyệt vội vàng bơi về phía trước.
Bỗng nhiên, nàng dừng động tác, ngẩng đầu nhìn đám bò cạp đỏ rực phía trước, cau chặt mày.
Đó là... bò cạp lửa? Hơn nữa, con có thực lực yếu nhất là linh nguyên, còn có mấy con ở cảnh giới vô thượng...
Hô hấp của Mộ Như Nguyệt hơi cứng lại, ai có thể ngờ được trong biển lửa lại ẩn giấu nhiều ma thú hung hiểm như vậy?
Trong lúc Mộ Như Nguyệt đang trầm tư, đám bò cạp lửa dường như phát hiện sự tồn tại của nàng, nhanh chóng bò về hướng này.
Tốc độ của chúng cực nhanh, chớp mắt đã đến trước mặt Mộ Như Nguyệt...
Nếu ở địa phương khác, đối mặt với nhiều kẻ địch như vậy, có lẽ ta còn phải phí chút sức, nhưng nơi này là biển lửa, là địa phương ta am hiểu nhất.
Mộ Như Nguyệt chậm rãi nâng tay lên, một thanh kiếm lớn xuất hiện trong tay nàng, giờ khắc này, tất cả lửa đều tụ về phía nàng, tạo thành một ngọn lửa mãnh liệt quanh thân kiếm.
Oanh!
Kiếm vung lên, ngọn lửa phóng về phía đám bò cạp, dù đám bò cạp này đều có thuộc tính hỏa cũng không chịu nổi công kích như vậy, sau một tiếng vang lớn, tất cả chúng đều văng ra tứ phía.
Những con còn sống sót thì sợ hãi nép sang một bên, không dám tiến lên nữa.
Mộ Như Nguyệt thu hồi cửu thiên long viêm kiếm, không đuổi tận giết tuyệt đám bò cạp, chúng không tiến lên thì nàng cũng không động tới chúng...
Nếu bò cạp lửa xuất hiện ở đây, chứng tỏ nơi này cách cửa luyện ngục không xa.
Nàng nhanh chóng lướt qua đám bò cạp, đi về hướng chiếc chìa khóa chỉ dẫn, đám bò cạp muốn tiến lên ngăn cản nhưng nghĩ đến thực lực của nàng, lại lui vài bước...
Không bao lâu, một cánh cửa thật lớn xuất hiện trong tầm mắt Mộ Như Nguyệt.
Vẻ mặt trước nay luôn thanh lãnh của Mộ Dung Thanh Sơ trở nên nặng nề chưa từng có, thanh âm dễ nghe như dòng suối mát lạnh.
Ta hiểu. Mộ Như Nguyệt gật đầu, nói: Mộ Dung Thanh Sơ, dẫn ta đi 18 tầng luyện ngục...
18 tầng luyện ngục nằm trên một ngọn núi lửa cách Bắc Ma cung không xa, hằng năm đều phun trào nham thạch nóng bức, xung quanh cực kì hung hiểm, cho nên rất ít người đặt chân đến nơi này.
Cửa vào 18 tầng luyện ngục ở trong ngọn núi lửa đó, đây là chìa khóa, ngươi có thể tự đi xuống, ta không tiễn ngươi.
Mộ Dung Thanh Sơ lấy một chiếc chìa khóa trong nhẫn không gian ra đưa tới trước mặt Mộ Như Nguyệt, khẽ cười nói: Ta nghĩ, hẳn là ngươi có biện pháp đi vào.
Mộ Như Nguyệt nhẹ gật đầu, lấy một viên Tích Hỏa đan trong không gian ra ăn vào, nhận lấy chìa khóa rồi nhảy vào biển lửa, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt nam nhân...
Nóng!
Hiện tại Mộ Như Nguyệt chỉ cảm thấy mình bị lửa nóng vây quanh!
Mặc dù đã dùng Tích Hỏa đan, nàng vẫn cảm nhận được khí nóng có thể thiêu đốt nàng thành tro kia...
Biển lửa lớn như vậy, cũng không biết cửa luyện ngục rốt cuộc ở chỗ nào.
Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, ánh mắt trầm tư.
Đúng lúc này, chiếc chìa khóa trong tay nàng tỏa ra ánh sáng vàng chiếu sáng khắp biển lửa, giống như đang chỉ đường cho nàng...
Hẳn là ở chỗ đó? Mộ Như Nguyệt vội vàng bơi về phía trước.
Bỗng nhiên, nàng dừng động tác, ngẩng đầu nhìn đám bò cạp đỏ rực phía trước, cau chặt mày.
Đó là... bò cạp lửa? Hơn nữa, con có thực lực yếu nhất là linh nguyên, còn có mấy con ở cảnh giới vô thượng...
Hô hấp của Mộ Như Nguyệt hơi cứng lại, ai có thể ngờ được trong biển lửa lại ẩn giấu nhiều ma thú hung hiểm như vậy?
Trong lúc Mộ Như Nguyệt đang trầm tư, đám bò cạp lửa dường như phát hiện sự tồn tại của nàng, nhanh chóng bò về hướng này.
Tốc độ của chúng cực nhanh, chớp mắt đã đến trước mặt Mộ Như Nguyệt...
Nếu ở địa phương khác, đối mặt với nhiều kẻ địch như vậy, có lẽ ta còn phải phí chút sức, nhưng nơi này là biển lửa, là địa phương ta am hiểu nhất.
Mộ Như Nguyệt chậm rãi nâng tay lên, một thanh kiếm lớn xuất hiện trong tay nàng, giờ khắc này, tất cả lửa đều tụ về phía nàng, tạo thành một ngọn lửa mãnh liệt quanh thân kiếm.
Oanh!
Kiếm vung lên, ngọn lửa phóng về phía đám bò cạp, dù đám bò cạp này đều có thuộc tính hỏa cũng không chịu nổi công kích như vậy, sau một tiếng vang lớn, tất cả chúng đều văng ra tứ phía.
Những con còn sống sót thì sợ hãi nép sang một bên, không dám tiến lên nữa.
Mộ Như Nguyệt thu hồi cửu thiên long viêm kiếm, không đuổi tận giết tuyệt đám bò cạp, chúng không tiến lên thì nàng cũng không động tới chúng...
Nếu bò cạp lửa xuất hiện ở đây, chứng tỏ nơi này cách cửa luyện ngục không xa.
Nàng nhanh chóng lướt qua đám bò cạp, đi về hướng chiếc chìa khóa chỉ dẫn, đám bò cạp muốn tiến lên ngăn cản nhưng nghĩ đến thực lực của nàng, lại lui vài bước...
Không bao lâu, một cánh cửa thật lớn xuất hiện trong tầm mắt Mộ Như Nguyệt.
/1551
|