Editor: Tường An
Trong đại sảnh, nam nhân trung niên ngồi phía dưới cười lạnh nói: Trịnh gia chủ, con ta đã sớm đột phá đỉnh vương giai, nhưng nữ nhi ngươi đến nay vẫn chưa đột phá, ngươi cho rằng trận thi đấu kế tiếp, Trịnh gia sẽ là đối thủ của Lâm gia ta sao?
Sắc mặt Trịnh Nhiên xanh mét, nắm đấm siết chặt, không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn nam nhân trước mắt.
Dựa theo ước định của chúng ta, nếu thua sẽ phải giao dược điền ra, ha ha ha, ta đang chờ Trịnh gia các ngươi giao dược điền vào tay ta đây, Trịnh Nhiên, ngươi nhận thua đi, nữ nhi phế vật của ngươi tuyệt đối không so được với nhi tử của ta!
Nam nhân trung niên cười đắc ý, tiếng cười vang khắp đại sảnh.
Từ trước đến nay, nhi tử luôn là niềm kiêu ngạo của hắn. Tuổi còn nhỏ đã đột phá hoàng giai, Trịnh Thiên Thiên của Trịnh gia làm sao có thể so sánh được...
Lâm Vân Long! Trịnh Nhiên hít sâu một hơi, xanh mặt nói, Dù nữ nhi ta bây giờ còn chưa đột phá đỉnh vương giai nhưng nàng cũng không phải phế vật gì! Hi vọng ngươi nói chuyện tử tế một chút.
Không sai, ở giao nhân tộc, thiên phú của Trịnh Thiên Thiên quả thật không tồi, trước kia, thiên phú của Lâm thiếu gia Lâm Nghiệp còn kém hơn nàng, cho nên hắn mới đồng ý trận tỷ thí lần này, muốn nhân cơ hội giải quyết mâu thuẫn giữa Trịnh gia và Lâm gia nhiều năm qua.
Ai ngờ...
Cách đây không lâu, Lâm gia được Tức Mặc gia trợ giúp, Lâm Nghiệp nhanh chóng đạt trình độ đan dược sư đỉnh hoàng giai, khiến Trịnh gia rơi vào thế hạ phong...
Cha!
Đột nhiên, một thanh âm yêu kiều từ ngoài cửa truyền vào.
Trịnh Nhiên vừa quay đầu liền nhìn thấy Trịnh Thiên Thiên từ ngoài cửa đi vào.
Nàng đảo mắt nhìn Lâm Vân Phong trong phòng, cười lạnh nói: Không phải chỉ là một trận đấu thôi, ta sẽ dốc toàn lực giành thắng lợi!
Ha ha ha!
Lâm Vân Long cười phá lên: Chỉ còn thời gian ba ngày, ngươi có thể làm được gì? Huống chi, nếu ta nhớ không sai, mỗi lần ngươi luyện chế đan dược, độ hóa nguyên đều không vượt quá 85%, mà con ta lại có thể đạt tới 89%, dù ngươi đột phá đỉnh vương giai cũng không phải là đối thủ của hắn! Cho nên ta khuyên ngươi một câu, đừng làm chuyện vô ích, lần này các ngươi thua chắc rồi!
Trịnh Thiên Thiên tức run người, phẫn nộ quát: Lâm Vân Long, nếu không có Tức Mặc gia trợ giúp, ngươi cho rằng nhi tử phế vật kia của ngươi có thể so với bổn tiểu thư sao?
Sắc mặt Lâm Vân Long trầm xuống, cười lạnh nói: Ít nhất, ta được Tức Mặc gia trợ giúp, chứ không phải đệ nhất gia tộc Vân Thành Trịnh gia các ngươi!
Hừ! Trịnh Thiên Thiên hừ lạnh, Tức Mặc gia chỉ tạm thời làm trưởng tộc mà thôi, trưởng tộc chân chính là Y gia! Ngươi cho rằng nịnh bợ Tức Mặc gia là có thể muốn làm gì thì làm? Ta nói cho ngươi biết, ngươi đang nằm mơ, chờ Y gia trở về...
Trở về?
Lâm Vân Long cười lạnh.
Y gia kia, vĩnh viễn không về được...
Trịnh Thiên Thiên, ta không nhiều lời vô nghĩa với ngươi, trận đấu ba ngày sau, hi vọng ngươi sẽ không lâm trận lùi bước! Ha ha ha!
Lâm Vân Long cười to, sau đó xoay người đi ra ngoài...
Nhìn thân ảnh hắn rời đi, Trịnh Thiên Thiên siết chặt nắm tay trắng mịn như phấn, lửa giận trong ngực bốc lên.
Trong đại sảnh, nam nhân trung niên ngồi phía dưới cười lạnh nói: Trịnh gia chủ, con ta đã sớm đột phá đỉnh vương giai, nhưng nữ nhi ngươi đến nay vẫn chưa đột phá, ngươi cho rằng trận thi đấu kế tiếp, Trịnh gia sẽ là đối thủ của Lâm gia ta sao?
Sắc mặt Trịnh Nhiên xanh mét, nắm đấm siết chặt, không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn nam nhân trước mắt.
Dựa theo ước định của chúng ta, nếu thua sẽ phải giao dược điền ra, ha ha ha, ta đang chờ Trịnh gia các ngươi giao dược điền vào tay ta đây, Trịnh Nhiên, ngươi nhận thua đi, nữ nhi phế vật của ngươi tuyệt đối không so được với nhi tử của ta!
Nam nhân trung niên cười đắc ý, tiếng cười vang khắp đại sảnh.
Từ trước đến nay, nhi tử luôn là niềm kiêu ngạo của hắn. Tuổi còn nhỏ đã đột phá hoàng giai, Trịnh Thiên Thiên của Trịnh gia làm sao có thể so sánh được...
Lâm Vân Long! Trịnh Nhiên hít sâu một hơi, xanh mặt nói, Dù nữ nhi ta bây giờ còn chưa đột phá đỉnh vương giai nhưng nàng cũng không phải phế vật gì! Hi vọng ngươi nói chuyện tử tế một chút.
Không sai, ở giao nhân tộc, thiên phú của Trịnh Thiên Thiên quả thật không tồi, trước kia, thiên phú của Lâm thiếu gia Lâm Nghiệp còn kém hơn nàng, cho nên hắn mới đồng ý trận tỷ thí lần này, muốn nhân cơ hội giải quyết mâu thuẫn giữa Trịnh gia và Lâm gia nhiều năm qua.
Ai ngờ...
Cách đây không lâu, Lâm gia được Tức Mặc gia trợ giúp, Lâm Nghiệp nhanh chóng đạt trình độ đan dược sư đỉnh hoàng giai, khiến Trịnh gia rơi vào thế hạ phong...
Cha!
Đột nhiên, một thanh âm yêu kiều từ ngoài cửa truyền vào.
Trịnh Nhiên vừa quay đầu liền nhìn thấy Trịnh Thiên Thiên từ ngoài cửa đi vào.
Nàng đảo mắt nhìn Lâm Vân Phong trong phòng, cười lạnh nói: Không phải chỉ là một trận đấu thôi, ta sẽ dốc toàn lực giành thắng lợi!
Ha ha ha!
Lâm Vân Long cười phá lên: Chỉ còn thời gian ba ngày, ngươi có thể làm được gì? Huống chi, nếu ta nhớ không sai, mỗi lần ngươi luyện chế đan dược, độ hóa nguyên đều không vượt quá 85%, mà con ta lại có thể đạt tới 89%, dù ngươi đột phá đỉnh vương giai cũng không phải là đối thủ của hắn! Cho nên ta khuyên ngươi một câu, đừng làm chuyện vô ích, lần này các ngươi thua chắc rồi!
Trịnh Thiên Thiên tức run người, phẫn nộ quát: Lâm Vân Long, nếu không có Tức Mặc gia trợ giúp, ngươi cho rằng nhi tử phế vật kia của ngươi có thể so với bổn tiểu thư sao?
Sắc mặt Lâm Vân Long trầm xuống, cười lạnh nói: Ít nhất, ta được Tức Mặc gia trợ giúp, chứ không phải đệ nhất gia tộc Vân Thành Trịnh gia các ngươi!
Hừ! Trịnh Thiên Thiên hừ lạnh, Tức Mặc gia chỉ tạm thời làm trưởng tộc mà thôi, trưởng tộc chân chính là Y gia! Ngươi cho rằng nịnh bợ Tức Mặc gia là có thể muốn làm gì thì làm? Ta nói cho ngươi biết, ngươi đang nằm mơ, chờ Y gia trở về...
Trở về?
Lâm Vân Long cười lạnh.
Y gia kia, vĩnh viễn không về được...
Trịnh Thiên Thiên, ta không nhiều lời vô nghĩa với ngươi, trận đấu ba ngày sau, hi vọng ngươi sẽ không lâm trận lùi bước! Ha ha ha!
Lâm Vân Long cười to, sau đó xoay người đi ra ngoài...
Nhìn thân ảnh hắn rời đi, Trịnh Thiên Thiên siết chặt nắm tay trắng mịn như phấn, lửa giận trong ngực bốc lên.
/1551
|